Chương 174: Loan Sinh Tỷ Muội
Thanh Trà Đạm Phạn
29/05/2017
Sau khi ăn xong, Lăng Phong liền trở lại Thính Vũ Hiên, Tần Thục Phân
lúc này đã tới trước, nàng ta vui mừng không kìm được vì biểu hiện hôm
nay của Lăng Phong, biểu hiện qủa thật quá tốt.
Hiện giờ mọi người nếu không phải là mù thì đều nhận ra được là Nam Cung Hiên đã tăng thêm sự coi trọng đối với Lăng Phong, hy vọng làm gia chủ của Lăng Phong cũng tăng lên nhiều. Tần Thục Phân thì hớn hở ra mặt, sau đó còn cố gắng khích lệ Lăng Phong, để hắn tiếp tục biểu hiện tốt hơn nữa.
T̐7;n Thục Phân vừa đi thì đám nha hoàn Xuân Cầm đầy mặt vui vẻ đến chúc
mừng Lăng Phong, dù sao hạ nhân cũng được hưởng lây phong quang của chủ
nhận, mà Xuân Cầm và Hạ Kỳ có quan hệ "khác" với Lăng Phong thì lại càng thêm vui mừng. Buổi tối Xuân Cầm còn chủ động thị tẩm, tất nhiên là Lăng Phong làm sao mà chê chứ, vì thế, Xuân Cầm đoan trang bị Lăng Phong làm cho rên rỉ không ngừng…
Cuối cùng Xuân Cầm cũng thỏa mãn mà mềm nhũn nằm ra giường, nhưng Lăng Phong thì còn chưa thỏa mãn. Xuân Cầm thấy thế đang cố gắng mạnh mẽ "tiếp chiêu" của hắn thêm, nhưng mà Lăng Phong đã mỉm cười ngăn nàng
lại, chính lúc nàng còn đang thấy khó hiểu, thì Lăng Phong đã phất tay đánh ra một chưởng, chưởng này khiến cánh cửa mở ra, còn ngoài cửa thì Hạ Kỳ đang luống cuống tay chân đứng đó.
Hóa ra Hạ Kỳ cũng là một nữ nhân rất mạnh về "chuyện đó", khoái cảm mà ngày đó Lăng Phong mang lại cho nàng khiến nàng không ngủ yên được, nàng biết tỷ tỷ đêm nay đi bồi Lăng Phong ngủ, vì thế trong lòng rất ngứa ngáy, vội rời giường đến "coi lén", không ngờ đựơc Lăng Phong đã sớm phát hiện ra nàng ở ngoài cửa.
Lăng Phong mỉm cười, nhìn về phía Hạ Kỳ nói:
- Hạ Kỳ, mau vào đây, đến phiên nàng rồi."
Hạ Kỳ suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cũng quyết định đi đến giường.
Ngày hôm sau, hai tỷ muội nàng đều không xuống giường được, Xuân Cầm
đành phải lấy cớ là ngã bệnh để kêu Thu Thi và Đông Mai đến hầu hạ Lăng
Phong.
Sau khi ăn xong bữa sáng, Lăng Phong liền chạy đến chỗ Nam Cung Hiên để
thỉnh an lão,cảm tạ sự tín nhiệm của lão với mình. Căn cứ theo yêu cầu cùng an bài của Tần Thục Phân, Lăng Phong lại được Nam Cung Hiên đưa cho bí tịch cao nhất của Nam Cung thế gia:'' Hồi Xuyên Đại Pháp ''.
Nam Cung Hiên vừa cười vừa nói:
- Tính tính Vũ Nhi ngươi trầm mê trong võ đạo vẫn không thay đổi được, ta tính thì cũng nghĩ ra hôm nay ngươi đến hỏi vấn đề này rồi. Chẳng qua là ta còn chưa thể cho ngươi xem, bởi vì đó là quy định của gia gia định ra. Muốn tu luyện Hối Xuyên Đại Pháp, toàn thân phải đả thông hết kỳ kinh bát mạch, công thêm toàn bộ kinh lạc đều phải rộng rãi, mặc dù hiện giờ ngươi đã làm được rồi, nhưng gia gia ngươi cũng từng yêu cầu, tuổi không đủ hai mươi, vậy thì không được tu luyện Hối Xuyên đại pháp. Vì thế trước tiên chúng ta nên vào việc chính, tránh làm trở ngại việc tu luyện của bản thân, cho nên cha mới không cho người xem bí tịch này."
Lăng Phong căn bản là không hứng thú đối với Hối Xuyên đại pháp kia, bởi vậy cũng chẳng quan tâm đến mà yêu cầu tu luyện đó, nhưng hắn vẫn phải phối hợp mà biểu diễn một chút, trên mặt đành thể hiện vẻ thất vọng.
Nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Lăng Phong, Nam Cung Hiên lại nói:
- Vũ Nhi đừng nên nản chí, lấy sự thông minh của ngươi, cha tin tưởng chắc
chắn sẽ trở thành đệ tử kiệt xuất nhất của Nam Cung thế gia từ trước tới nay, trở thành tuyệt đỉnh cao thủ của võ lâm đương thời, làm vẻ vang cho Nam Cung thế gia chúng ta. Như vậy đi, chúng ta sẽ chuyển sớm một chút, lấy hạn định là khi ngươi mười tám tuổi, đến lúc đó cha sẽ cho ngươi xem Hối xuyên đại pháp, ngươi thấy sao?"
Lăng Phong chẳng còn cách nào đánh gật đầu đáp ứng, thấy dáng vẻ Lăng
Phong vẫn như chưa chịu lắm, Nam Cung Hiên vốn luôn yêu thương Lăng
Phong cũng không khỏi thấy thương tiếc, lão vỗ về lưng Lăng Phong nói:
- Vũ Nhi, cha bây giờ rất hiểu ngươi, nhưng cha chung quy vẫn không thể phá vỡ tổ huấn. Ch901; đến khi cha mang ngươi đến Tàng Kinh Các, cho người chứng kiến một chút sở học võ công bí tịch của Nam Cung thế gia, xem xem có cái gì giúp được ngươi không, nhưng tất nhiên là ngòai Hối xuyên đại pháp!"
Lăng Phong không khỏi thất kinh, hắn quên luôn cả nói chuyện.
Tàng Kinh Các là địa phương trọng yếu tuyệt mật của Nam Cung thế gia, bên trong không chỉ có những kỳ trân dị bảo mà Nam Cung thế gia sưu tầm mấy thế hệ nay, càng quan trọng hơn là còn có các loại bí tịch võ công của Nam Cung thế gia, trong đó kể cả ba loại võ công tối cao là "Chỉ Thiên Kiếm", "Phích Lôi Chương", "Tùng Vân Thôi",
Hóa ra vì tổ tiên Nam Cung gia muốn bảo trì tôn nghiêm của gia chủ, phòng ngừa trong tộc có người mang lòng gian, vì thế liền đặt ba loại võ công này làm võ công trấn gia, chỉ có gia chủ mới có thể tu luyện, vì thế mới có thể bảo trì được quyền uy tuyệt đối của gia chủ.
Tàng Kinh Các bình thường chỉ có gia chủ của Nam Cung thế gia mới có thể được vào, nhưng người khác thì đừng mơ bước chân vào được, trừ phi gia chủ đặc biệt cho phép mới được vào, nhưng mấy trăm năm nay những người có vinh quang đặc biệt như thế cũng không nhiều, hơn nữa Nam Cung Hiên này thế nào, tại sao lại muốn dẫn Lăng Phong vào Tàng Kinh Các?
Có lẽ chính Lăng Phong cũng không biết, hắn bắt đầu từ hôm nay, hắn đã chuẩn bị là người nối nghiệp của Nam Cung thế gia, trong tương lai là người quyền uy nhất Nam Cung thế gia.
Mang theo vẻ mặt kinh dị, Lăng Phong đi theo Nam Cung Hiên đến một khu
tiểu viện. Đẩy cảnh cửa vào, một khu lầu cao lớn hùng vĩ hiện ngay ra trước mặt hắn. Trước lâu có bốn người mặc trang phục gia đinh đang đứng yên lặng ở đó, cửa vào lầu một có hai người đang đứng, từ trên người bọn họ tản ra khí thế khiến người khác phải run sợ, hiện nhiên đây là những thủ vệ ở tầng một.
Sau khi đến gần Lăng Phong liền cảm thấy võ công của họ cũng những cao thủ nhất lưu trên giang hồ cũng không hơn không kém, không biết vì sao mà họ cam tâm tình nguyện làm hộ viện gia đinh cho Nam Cung thế gia. Điều này cũng có thể chứng minh địa vị thần thánh của Tàng Kinh Các trong Nam Cung thế gia.
Đi theo Nam Cung Hiên tới vừa vào lầu một, hay tên canh cửa cũng không
nói gì mà chỉ khom người hành lễ rồi mở cửa, đợi đến lúc Nam Cung Hiên và Lăng Phong đi vào trong thì đóng cửa lại.
Sau khi đi vào Tàng kinh các, Nam Cung Hiên đột nhiên nhớ tới một việc, lão nói với Lăng Phong :
''Con không nên tạo ra âm thanh ở trong Tàng kinh các '',
Yêu cầu này khiến Lăng Phong rất khó hiểu, hắn không biết trong hồ lô của Nam Cung Hiên chứa thuốc gì.
Lầu một là một đại sảnh rất rộng, bốn phía treo mấy chục bức tranh chữ "Phúc" trên tường, khi đến gần nhìn, Lăng Phong mới biết những bức tranh chữ này đều do danh gia viết, trong đó dĩ nhiên có những kiệt tác của cả Ngô Đạo Tử, Nhan Chân Khanh, Vương Hi Chi, mỗi kiện đều là khóang thế trân bảo.
Lên lầu hai thì lọt vào mắt Lăng Phong chính là vô số rương hòm dán niêm phong, phỏng chừng bên trong chính là trân bảo cùng châu báo Nam Cung thế gia đã sưu tầm bao thế hệ nay.Đi lên lầu ba, bên trên này thì có rất nhiều giá sách, trên giá đều là những bí tịch võ học, trong đó có một ngăn tủ bị khóa, bên ngoài ngăn này có ghi: Chỉ Thiên Kiếm, Phích Lôi Chưởng, Tùng Vân Cước, Hồi Xuyên Đại Pháp, trong lòng Lăng Phong vừa động, hắn quay đầu nhìn về phía Nam Cung Hiên, nhưng hiển nhiên là lão cũng không có ý định mở khóa ra,
Vì thế, Lăng Phong đành thức thời đi xem những võ công bí tịch khác của Nam Cung thế gia, xem có gì khiến mình quan tâm hay không. Mà Nam Cung Hiên cũng không quấy rầy Lăng Phong, lão chỉ lẳng lặng đứng ở một bên, không ngừng "nghịch" cái tẩu thuốc bằng phỉ thúy của lão.
Võ học của Nam Cung thế gia quả nhiên là bác đại tinh thâm, chỉ một lát sau Lăng Phong cũng đã trầm mê trong đó. Mà trong đám bí tịch, Lăng Phong cũng ngoài ý muốn phát hiện ra "m Dương Na Di Đại Pháp", mà ở một góc khác Lăng Phong còn phát hiện một cuốn "Ngọc Phòng Bí Yếu", lại còn cả công pháp "Dịch Tủy Kinh" được xưng công pháp thải âm bổ dương cao nhất.
Mặc dù Lăng Phong rất lạnh nhạt với loại công pháp hại người lợi mình này, nhưng mà đối với việc nó được tôn vinh là đệ nhất thì lại rất tò mò, vì vậy hắn tiện tay mở ra xem, chỉ thấy trên trang đầu tiên có chữ viết của Khai Tông Minh Nghĩa:
Cha trời sinh vạn vật, người là quý nhất, người ở chỗ cao, nhưng không quá được âm dương. Pháp thiên tượng địa, quy âm củ dương, người ngộ được thì nuôi dưỡng duyên linh, người ngộ chậm thì thương thần yêu thọ. Dịch Tủy Kinh là công pháp âm dương tương tế, nam nữ giao tiếp âm dương, nữ sau khi đại tiết hậu tinh mở ra, nam theo phương pháp mà hấp thu âm khí của nữ vào cơ thể, sau đúng dung hợp cùng với dương tinh mà hành công, có thể cố bản hồi nguyên, hiệu quả tăng chân khí, nếu nam đã thông bách mạch, vậy chân khí có thể tăng gấp đôi. Sau khi nam công thành viên mãn, lúc này lại đảo ngược công pháp Dịch Tủy Kinh, dùng chân khí chuyển qua cơ thể người nữ, như vậy sẽ giảm bớt tổn hại thân thể, nếu thân thể người nữ được nhiều hơn mất, như vậy cũng có hiệu quả gia tăng chân khí."
Xem đến đoạn này, Lăng Phong mới biết được "Dịch Tủy Kinh" hóa ra là một môn công pháp nam nữ hợp thể song tu, trong đó còn có một số kỹ năng phòng the, chỉ là tuyệt đại đa số đều là do tâm lý ích kỷ của nam nhân, không muốn truyền chân khí cho nữ nhân, vì thế tạo thành kết quả thải âm bổ dương, cũng không phải là công phu thải âm bổ dương khiến âm tổn như trong "Ngọc Phòng Bí Yếu".
Hơn nữa bí kíp "Dịch Tủy Kinh" này có rất nhiều hỗ trợ đối với Tiêu Dao Ngự Nữ Tâm Kinh, vì thế Lăng Phong không tự chủ được mà tiếp tục đọc xuống, mãi cho đến khi ghi nhớ toàn bộ bí kíp "Dịch Tủy Kinh" vào trong lòng mới thôi.
Sau khi xem qua "Dịch Tủy Kinh", Lăng Phong lại tiếp tục lật xem các bí tịch khác, trong lòng hắn âm thầm ghi nhớ những gì có tác dụng với mình. Mà thời gian cũng qua rất nhanh, hiển nhiên lúc này trời đã tối.
Nam Cung Hiên lúc này đi tới, vỗ vai Lăng Phong nói:
- Vũ Nhi, hôm nay tạm dừng ở đây đi, thiên tư của ngươi thông minh, hơn nữa thân có thiên phú dị bẩm, cho nên tinh thần ngươi phải tỉnh táo, rất nhanh là có thể luyện Hối xuyên đại pháp rồi. Cái này ngươi cầm đi luyện cho tốt…"
Vừa nói, lão vừa đưa cho Lăng Phong một quyển bí tích, Lăng Phong nhìn
lại, hóa ra là một trong tam đại tuyệt kỹ của Nam Cung thế gia:
- Chỉ Thiên kiếm", hắn nói:
- Cha, đây là Chỉ Thiên Kiếm!?"
Nam Cung Hiên gật đầu, nói:
- Không sai, mặc dù là hiện giờ ngươi còn chưa được tu luyện Hối xuyên đại pháp, nhưng mà Chỉ Thiên Kiếm này thì có thể."
- Cám ơn cha!" Lăng Phong nhìn bí tịch Chỉ Thiên Kiếm, cao hứng nói.
Nam Cung Hiên gật đầu nói:
- Ngươi ngoại trừ cần chăm chỉ luyện võ, vẫn còn phải nhớ kỹ những lời ta nói hôm qua. Ngươi cũng nên quan tâm đến chuyện sản nghiệp Nam Cung thế gia ta, ngươi hiện cũng hiểu là cha rất kỳ vọng vào ngươi, cho nên từ ngày mai, ngươi ngoài việc luyện công, còn phải thường xuyên đi theo đại bá người học hỏi cách quản lý gia sản. Trời cũng không còn sớm rồi, ngươi ở đây ăn cơm với cha rồi hãy về."
Sau khi ăn cơm tối xong cùng Nam Cung Hiên, Lăng Phong trờ về đến Thính Vũ Hiên thì nơi đó đã sáng đèn rồi.
Thoáng cái hôm nay đã biết được nhiều bí mật của Nam Cung thế gia như vậy, điều này vừa khiến Lăng Phong giật mình lại vừa thấy đau đầu, xem ra giả mạo làm Nam Cung Vũ cùng ngày càng kích thích rồi. Sau khi về thì hắn liền đi tắm rửa cho thoải mái, tiếp đó thì ngồi xuống nhắm mắt luyện công.
Sau khi Lăng Phong luyện xong một chu thiên, hai mắt hắn lúc này lấp lánh hữu thần mở ra, Xuân Cầm và Hạ Kỳ đã đợi bên cạnh để hầu hạ hắn, trong ánh mắt hai nàng tràn đầy hạnh phúc.
Lăng Phong sau khí "khôi phục trí nhớ" đã không còn coi hai nàng là nha hoàn nữa, ngày hôm qua hắn còn đáp ứng yêu cầu theo hắn cả đời của hai nàng, vì thế các nàng luôn toàn tâm toàn ý với Lăng Phong, nên Lăng Phong cũng quyết định đối tốt với hai nàng, để cho hai nàng nếm trải tư vị hạnh phúc.
Trong lòng Lăng Phong vẫn cảm thấy phụ nữ không nên là đồ vật chơi đùa của nam nhân, cho dù thân phận các nàng có thấp kém đến đâu cũng cần có sự tôn trọng. Vì thế, Lăng Phong mỉm cười với các nàng, mở miệng nói:
- Xuân Cầm, Hạ Kỳ, các nàng từ tối nay cứ theo công tử học viết chữ đọc sách, được không?"
Vẻ mặt của Xuân Cầm và Hạ Kỳ đều rất ngạc nhiên, các nàng không thể tin
nổi vào tai mình nữa. Đọc sách viết chữ vốn là những việc mà chỉ có đám hài tử trong gia đình giàu có mới được hưởng thụ, còn các nàng từ nhỏ vốn là nha hoàn, loại chuyện này căn bản là các nàng không dám nghĩ tới, hiện giờ lại nghe thấy Lăng Phong đích thân muốn dạy cho các nàng, khó trách các nàng cảm thấy khó tin.
Lăng Phong lại nói tiếp:
- Các nàng nếu muốn theo ta cả đời, vậy không biết chữ sao được, ta cũng không muốn các nàng cả đời làm chuyện bưng trà rót nước, mà ta muốn các nàng làm hiền thê của ta."
Rút cuộc hai nàng cũng rõ được ý tứ của Lăng Phong, Xuân Cầm và Hạ Kỳ
cảm động đến mức khóc toáng lên khiến Lăng Phong rất vất vả mới dỗ các
nàng nín được, sau đó hắn bắt đầu dạy các nàng "Tam Tự Kinh".
Xuân Cầm và Hạ Kỳ trí nhớ cũng như ngộ tính đều không tồi, dạy chữ nào các nàng đều có thể nhớ kỹ, chỉ một buổi tối đã học được không ít, tiến bộ lớn
nằm ngoài suy đoán của Lăng Phong.
Thời gian trôi qua rất nhanh, bóng đêm tăm tối đã tràn về, nhưng Xuân Cầm và Hạ Kỳ vẫn chăm chỉ viết chữ, hai nàng viết đến mức cổ tay tê tê, đầu đầy mồ hôi. Thấy vậy Lăng Phong cũng rất đau lòng nói với các nàng:
- Đã không còn sớm rồi, các nàng cũng đã mệt, mau về nghỉ ngơi đi, ta cũng muốn ngủ rồi."
Không ngờ sau khi nghe thấy Lăng Phong nói vậy, Xuân Cầm và Hạ Kỳ đều biến sắc, mắt các nàng đỏ hồng, quỳ xuống nói:
- Thiếu gia không muốn chị em nô tỳ thị tẩm, có phải là do chúng nô tỳ kém cỏi, hầu hạ không tốt, khiến thiếu gia mất hứng, mong thiếu gia trách phạt."
Lăng Phong đúng thật là dở khóc dở cười, ý hắn nói không phải là như vậy. Nhưng hai nàng từ nhỏ đã là hạ nhân, ý thức chủ tớ nô tỳ vẫn là thâm căn cố đế trong đầu Xuân Cầm và Hạ Kỳ khó mà phai được, xem ra muốn thay đổi nhận thức của hai nàng cũng không phải một sớm một chiều.
Hắn lại phải mất hồi lâu giải thích, Xuân Cầm Hạ Kỳ mới hiểu là hắn không phải mất hứng vì hai nàng, lúc này hai nàng mới hầu hạ hắn đi ngủ rồi rời đi.
Hiện giờ mọi người nếu không phải là mù thì đều nhận ra được là Nam Cung Hiên đã tăng thêm sự coi trọng đối với Lăng Phong, hy vọng làm gia chủ của Lăng Phong cũng tăng lên nhiều. Tần Thục Phân thì hớn hở ra mặt, sau đó còn cố gắng khích lệ Lăng Phong, để hắn tiếp tục biểu hiện tốt hơn nữa.
T̐7;n Thục Phân vừa đi thì đám nha hoàn Xuân Cầm đầy mặt vui vẻ đến chúc
mừng Lăng Phong, dù sao hạ nhân cũng được hưởng lây phong quang của chủ
nhận, mà Xuân Cầm và Hạ Kỳ có quan hệ "khác" với Lăng Phong thì lại càng thêm vui mừng. Buổi tối Xuân Cầm còn chủ động thị tẩm, tất nhiên là Lăng Phong làm sao mà chê chứ, vì thế, Xuân Cầm đoan trang bị Lăng Phong làm cho rên rỉ không ngừng…
Cuối cùng Xuân Cầm cũng thỏa mãn mà mềm nhũn nằm ra giường, nhưng Lăng Phong thì còn chưa thỏa mãn. Xuân Cầm thấy thế đang cố gắng mạnh mẽ "tiếp chiêu" của hắn thêm, nhưng mà Lăng Phong đã mỉm cười ngăn nàng
lại, chính lúc nàng còn đang thấy khó hiểu, thì Lăng Phong đã phất tay đánh ra một chưởng, chưởng này khiến cánh cửa mở ra, còn ngoài cửa thì Hạ Kỳ đang luống cuống tay chân đứng đó.
Hóa ra Hạ Kỳ cũng là một nữ nhân rất mạnh về "chuyện đó", khoái cảm mà ngày đó Lăng Phong mang lại cho nàng khiến nàng không ngủ yên được, nàng biết tỷ tỷ đêm nay đi bồi Lăng Phong ngủ, vì thế trong lòng rất ngứa ngáy, vội rời giường đến "coi lén", không ngờ đựơc Lăng Phong đã sớm phát hiện ra nàng ở ngoài cửa.
Lăng Phong mỉm cười, nhìn về phía Hạ Kỳ nói:
- Hạ Kỳ, mau vào đây, đến phiên nàng rồi."
Hạ Kỳ suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cũng quyết định đi đến giường.
Ngày hôm sau, hai tỷ muội nàng đều không xuống giường được, Xuân Cầm
đành phải lấy cớ là ngã bệnh để kêu Thu Thi và Đông Mai đến hầu hạ Lăng
Phong.
Sau khi ăn xong bữa sáng, Lăng Phong liền chạy đến chỗ Nam Cung Hiên để
thỉnh an lão,cảm tạ sự tín nhiệm của lão với mình. Căn cứ theo yêu cầu cùng an bài của Tần Thục Phân, Lăng Phong lại được Nam Cung Hiên đưa cho bí tịch cao nhất của Nam Cung thế gia:'' Hồi Xuyên Đại Pháp ''.
Nam Cung Hiên vừa cười vừa nói:
- Tính tính Vũ Nhi ngươi trầm mê trong võ đạo vẫn không thay đổi được, ta tính thì cũng nghĩ ra hôm nay ngươi đến hỏi vấn đề này rồi. Chẳng qua là ta còn chưa thể cho ngươi xem, bởi vì đó là quy định của gia gia định ra. Muốn tu luyện Hối Xuyên Đại Pháp, toàn thân phải đả thông hết kỳ kinh bát mạch, công thêm toàn bộ kinh lạc đều phải rộng rãi, mặc dù hiện giờ ngươi đã làm được rồi, nhưng gia gia ngươi cũng từng yêu cầu, tuổi không đủ hai mươi, vậy thì không được tu luyện Hối Xuyên đại pháp. Vì thế trước tiên chúng ta nên vào việc chính, tránh làm trở ngại việc tu luyện của bản thân, cho nên cha mới không cho người xem bí tịch này."
Lăng Phong căn bản là không hứng thú đối với Hối Xuyên đại pháp kia, bởi vậy cũng chẳng quan tâm đến mà yêu cầu tu luyện đó, nhưng hắn vẫn phải phối hợp mà biểu diễn một chút, trên mặt đành thể hiện vẻ thất vọng.
Nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Lăng Phong, Nam Cung Hiên lại nói:
- Vũ Nhi đừng nên nản chí, lấy sự thông minh của ngươi, cha tin tưởng chắc
chắn sẽ trở thành đệ tử kiệt xuất nhất của Nam Cung thế gia từ trước tới nay, trở thành tuyệt đỉnh cao thủ của võ lâm đương thời, làm vẻ vang cho Nam Cung thế gia chúng ta. Như vậy đi, chúng ta sẽ chuyển sớm một chút, lấy hạn định là khi ngươi mười tám tuổi, đến lúc đó cha sẽ cho ngươi xem Hối xuyên đại pháp, ngươi thấy sao?"
Lăng Phong chẳng còn cách nào đánh gật đầu đáp ứng, thấy dáng vẻ Lăng
Phong vẫn như chưa chịu lắm, Nam Cung Hiên vốn luôn yêu thương Lăng
Phong cũng không khỏi thấy thương tiếc, lão vỗ về lưng Lăng Phong nói:
- Vũ Nhi, cha bây giờ rất hiểu ngươi, nhưng cha chung quy vẫn không thể phá vỡ tổ huấn. Ch901; đến khi cha mang ngươi đến Tàng Kinh Các, cho người chứng kiến một chút sở học võ công bí tịch của Nam Cung thế gia, xem xem có cái gì giúp được ngươi không, nhưng tất nhiên là ngòai Hối xuyên đại pháp!"
Lăng Phong không khỏi thất kinh, hắn quên luôn cả nói chuyện.
Tàng Kinh Các là địa phương trọng yếu tuyệt mật của Nam Cung thế gia, bên trong không chỉ có những kỳ trân dị bảo mà Nam Cung thế gia sưu tầm mấy thế hệ nay, càng quan trọng hơn là còn có các loại bí tịch võ công của Nam Cung thế gia, trong đó kể cả ba loại võ công tối cao là "Chỉ Thiên Kiếm", "Phích Lôi Chương", "Tùng Vân Thôi",
Hóa ra vì tổ tiên Nam Cung gia muốn bảo trì tôn nghiêm của gia chủ, phòng ngừa trong tộc có người mang lòng gian, vì thế liền đặt ba loại võ công này làm võ công trấn gia, chỉ có gia chủ mới có thể tu luyện, vì thế mới có thể bảo trì được quyền uy tuyệt đối của gia chủ.
Tàng Kinh Các bình thường chỉ có gia chủ của Nam Cung thế gia mới có thể được vào, nhưng người khác thì đừng mơ bước chân vào được, trừ phi gia chủ đặc biệt cho phép mới được vào, nhưng mấy trăm năm nay những người có vinh quang đặc biệt như thế cũng không nhiều, hơn nữa Nam Cung Hiên này thế nào, tại sao lại muốn dẫn Lăng Phong vào Tàng Kinh Các?
Có lẽ chính Lăng Phong cũng không biết, hắn bắt đầu từ hôm nay, hắn đã chuẩn bị là người nối nghiệp của Nam Cung thế gia, trong tương lai là người quyền uy nhất Nam Cung thế gia.
Mang theo vẻ mặt kinh dị, Lăng Phong đi theo Nam Cung Hiên đến một khu
tiểu viện. Đẩy cảnh cửa vào, một khu lầu cao lớn hùng vĩ hiện ngay ra trước mặt hắn. Trước lâu có bốn người mặc trang phục gia đinh đang đứng yên lặng ở đó, cửa vào lầu một có hai người đang đứng, từ trên người bọn họ tản ra khí thế khiến người khác phải run sợ, hiện nhiên đây là những thủ vệ ở tầng một.
Sau khi đến gần Lăng Phong liền cảm thấy võ công của họ cũng những cao thủ nhất lưu trên giang hồ cũng không hơn không kém, không biết vì sao mà họ cam tâm tình nguyện làm hộ viện gia đinh cho Nam Cung thế gia. Điều này cũng có thể chứng minh địa vị thần thánh của Tàng Kinh Các trong Nam Cung thế gia.
Đi theo Nam Cung Hiên tới vừa vào lầu một, hay tên canh cửa cũng không
nói gì mà chỉ khom người hành lễ rồi mở cửa, đợi đến lúc Nam Cung Hiên và Lăng Phong đi vào trong thì đóng cửa lại.
Sau khi đi vào Tàng kinh các, Nam Cung Hiên đột nhiên nhớ tới một việc, lão nói với Lăng Phong :
''Con không nên tạo ra âm thanh ở trong Tàng kinh các '',
Yêu cầu này khiến Lăng Phong rất khó hiểu, hắn không biết trong hồ lô của Nam Cung Hiên chứa thuốc gì.
Lầu một là một đại sảnh rất rộng, bốn phía treo mấy chục bức tranh chữ "Phúc" trên tường, khi đến gần nhìn, Lăng Phong mới biết những bức tranh chữ này đều do danh gia viết, trong đó dĩ nhiên có những kiệt tác của cả Ngô Đạo Tử, Nhan Chân Khanh, Vương Hi Chi, mỗi kiện đều là khóang thế trân bảo.
Lên lầu hai thì lọt vào mắt Lăng Phong chính là vô số rương hòm dán niêm phong, phỏng chừng bên trong chính là trân bảo cùng châu báo Nam Cung thế gia đã sưu tầm bao thế hệ nay.Đi lên lầu ba, bên trên này thì có rất nhiều giá sách, trên giá đều là những bí tịch võ học, trong đó có một ngăn tủ bị khóa, bên ngoài ngăn này có ghi: Chỉ Thiên Kiếm, Phích Lôi Chưởng, Tùng Vân Cước, Hồi Xuyên Đại Pháp, trong lòng Lăng Phong vừa động, hắn quay đầu nhìn về phía Nam Cung Hiên, nhưng hiển nhiên là lão cũng không có ý định mở khóa ra,
Vì thế, Lăng Phong đành thức thời đi xem những võ công bí tịch khác của Nam Cung thế gia, xem có gì khiến mình quan tâm hay không. Mà Nam Cung Hiên cũng không quấy rầy Lăng Phong, lão chỉ lẳng lặng đứng ở một bên, không ngừng "nghịch" cái tẩu thuốc bằng phỉ thúy của lão.
Võ học của Nam Cung thế gia quả nhiên là bác đại tinh thâm, chỉ một lát sau Lăng Phong cũng đã trầm mê trong đó. Mà trong đám bí tịch, Lăng Phong cũng ngoài ý muốn phát hiện ra "m Dương Na Di Đại Pháp", mà ở một góc khác Lăng Phong còn phát hiện một cuốn "Ngọc Phòng Bí Yếu", lại còn cả công pháp "Dịch Tủy Kinh" được xưng công pháp thải âm bổ dương cao nhất.
Mặc dù Lăng Phong rất lạnh nhạt với loại công pháp hại người lợi mình này, nhưng mà đối với việc nó được tôn vinh là đệ nhất thì lại rất tò mò, vì vậy hắn tiện tay mở ra xem, chỉ thấy trên trang đầu tiên có chữ viết của Khai Tông Minh Nghĩa:
Cha trời sinh vạn vật, người là quý nhất, người ở chỗ cao, nhưng không quá được âm dương. Pháp thiên tượng địa, quy âm củ dương, người ngộ được thì nuôi dưỡng duyên linh, người ngộ chậm thì thương thần yêu thọ. Dịch Tủy Kinh là công pháp âm dương tương tế, nam nữ giao tiếp âm dương, nữ sau khi đại tiết hậu tinh mở ra, nam theo phương pháp mà hấp thu âm khí của nữ vào cơ thể, sau đúng dung hợp cùng với dương tinh mà hành công, có thể cố bản hồi nguyên, hiệu quả tăng chân khí, nếu nam đã thông bách mạch, vậy chân khí có thể tăng gấp đôi. Sau khi nam công thành viên mãn, lúc này lại đảo ngược công pháp Dịch Tủy Kinh, dùng chân khí chuyển qua cơ thể người nữ, như vậy sẽ giảm bớt tổn hại thân thể, nếu thân thể người nữ được nhiều hơn mất, như vậy cũng có hiệu quả gia tăng chân khí."
Xem đến đoạn này, Lăng Phong mới biết được "Dịch Tủy Kinh" hóa ra là một môn công pháp nam nữ hợp thể song tu, trong đó còn có một số kỹ năng phòng the, chỉ là tuyệt đại đa số đều là do tâm lý ích kỷ của nam nhân, không muốn truyền chân khí cho nữ nhân, vì thế tạo thành kết quả thải âm bổ dương, cũng không phải là công phu thải âm bổ dương khiến âm tổn như trong "Ngọc Phòng Bí Yếu".
Hơn nữa bí kíp "Dịch Tủy Kinh" này có rất nhiều hỗ trợ đối với Tiêu Dao Ngự Nữ Tâm Kinh, vì thế Lăng Phong không tự chủ được mà tiếp tục đọc xuống, mãi cho đến khi ghi nhớ toàn bộ bí kíp "Dịch Tủy Kinh" vào trong lòng mới thôi.
Sau khi xem qua "Dịch Tủy Kinh", Lăng Phong lại tiếp tục lật xem các bí tịch khác, trong lòng hắn âm thầm ghi nhớ những gì có tác dụng với mình. Mà thời gian cũng qua rất nhanh, hiển nhiên lúc này trời đã tối.
Nam Cung Hiên lúc này đi tới, vỗ vai Lăng Phong nói:
- Vũ Nhi, hôm nay tạm dừng ở đây đi, thiên tư của ngươi thông minh, hơn nữa thân có thiên phú dị bẩm, cho nên tinh thần ngươi phải tỉnh táo, rất nhanh là có thể luyện Hối xuyên đại pháp rồi. Cái này ngươi cầm đi luyện cho tốt…"
Vừa nói, lão vừa đưa cho Lăng Phong một quyển bí tích, Lăng Phong nhìn
lại, hóa ra là một trong tam đại tuyệt kỹ của Nam Cung thế gia:
- Chỉ Thiên kiếm", hắn nói:
- Cha, đây là Chỉ Thiên Kiếm!?"
Nam Cung Hiên gật đầu, nói:
- Không sai, mặc dù là hiện giờ ngươi còn chưa được tu luyện Hối xuyên đại pháp, nhưng mà Chỉ Thiên Kiếm này thì có thể."
- Cám ơn cha!" Lăng Phong nhìn bí tịch Chỉ Thiên Kiếm, cao hứng nói.
Nam Cung Hiên gật đầu nói:
- Ngươi ngoại trừ cần chăm chỉ luyện võ, vẫn còn phải nhớ kỹ những lời ta nói hôm qua. Ngươi cũng nên quan tâm đến chuyện sản nghiệp Nam Cung thế gia ta, ngươi hiện cũng hiểu là cha rất kỳ vọng vào ngươi, cho nên từ ngày mai, ngươi ngoài việc luyện công, còn phải thường xuyên đi theo đại bá người học hỏi cách quản lý gia sản. Trời cũng không còn sớm rồi, ngươi ở đây ăn cơm với cha rồi hãy về."
Sau khi ăn cơm tối xong cùng Nam Cung Hiên, Lăng Phong trờ về đến Thính Vũ Hiên thì nơi đó đã sáng đèn rồi.
Thoáng cái hôm nay đã biết được nhiều bí mật của Nam Cung thế gia như vậy, điều này vừa khiến Lăng Phong giật mình lại vừa thấy đau đầu, xem ra giả mạo làm Nam Cung Vũ cùng ngày càng kích thích rồi. Sau khi về thì hắn liền đi tắm rửa cho thoải mái, tiếp đó thì ngồi xuống nhắm mắt luyện công.
Sau khi Lăng Phong luyện xong một chu thiên, hai mắt hắn lúc này lấp lánh hữu thần mở ra, Xuân Cầm và Hạ Kỳ đã đợi bên cạnh để hầu hạ hắn, trong ánh mắt hai nàng tràn đầy hạnh phúc.
Lăng Phong sau khí "khôi phục trí nhớ" đã không còn coi hai nàng là nha hoàn nữa, ngày hôm qua hắn còn đáp ứng yêu cầu theo hắn cả đời của hai nàng, vì thế các nàng luôn toàn tâm toàn ý với Lăng Phong, nên Lăng Phong cũng quyết định đối tốt với hai nàng, để cho hai nàng nếm trải tư vị hạnh phúc.
Trong lòng Lăng Phong vẫn cảm thấy phụ nữ không nên là đồ vật chơi đùa của nam nhân, cho dù thân phận các nàng có thấp kém đến đâu cũng cần có sự tôn trọng. Vì thế, Lăng Phong mỉm cười với các nàng, mở miệng nói:
- Xuân Cầm, Hạ Kỳ, các nàng từ tối nay cứ theo công tử học viết chữ đọc sách, được không?"
Vẻ mặt của Xuân Cầm và Hạ Kỳ đều rất ngạc nhiên, các nàng không thể tin
nổi vào tai mình nữa. Đọc sách viết chữ vốn là những việc mà chỉ có đám hài tử trong gia đình giàu có mới được hưởng thụ, còn các nàng từ nhỏ vốn là nha hoàn, loại chuyện này căn bản là các nàng không dám nghĩ tới, hiện giờ lại nghe thấy Lăng Phong đích thân muốn dạy cho các nàng, khó trách các nàng cảm thấy khó tin.
Lăng Phong lại nói tiếp:
- Các nàng nếu muốn theo ta cả đời, vậy không biết chữ sao được, ta cũng không muốn các nàng cả đời làm chuyện bưng trà rót nước, mà ta muốn các nàng làm hiền thê của ta."
Rút cuộc hai nàng cũng rõ được ý tứ của Lăng Phong, Xuân Cầm và Hạ Kỳ
cảm động đến mức khóc toáng lên khiến Lăng Phong rất vất vả mới dỗ các
nàng nín được, sau đó hắn bắt đầu dạy các nàng "Tam Tự Kinh".
Xuân Cầm và Hạ Kỳ trí nhớ cũng như ngộ tính đều không tồi, dạy chữ nào các nàng đều có thể nhớ kỹ, chỉ một buổi tối đã học được không ít, tiến bộ lớn
nằm ngoài suy đoán của Lăng Phong.
Thời gian trôi qua rất nhanh, bóng đêm tăm tối đã tràn về, nhưng Xuân Cầm và Hạ Kỳ vẫn chăm chỉ viết chữ, hai nàng viết đến mức cổ tay tê tê, đầu đầy mồ hôi. Thấy vậy Lăng Phong cũng rất đau lòng nói với các nàng:
- Đã không còn sớm rồi, các nàng cũng đã mệt, mau về nghỉ ngơi đi, ta cũng muốn ngủ rồi."
Không ngờ sau khi nghe thấy Lăng Phong nói vậy, Xuân Cầm và Hạ Kỳ đều biến sắc, mắt các nàng đỏ hồng, quỳ xuống nói:
- Thiếu gia không muốn chị em nô tỳ thị tẩm, có phải là do chúng nô tỳ kém cỏi, hầu hạ không tốt, khiến thiếu gia mất hứng, mong thiếu gia trách phạt."
Lăng Phong đúng thật là dở khóc dở cười, ý hắn nói không phải là như vậy. Nhưng hai nàng từ nhỏ đã là hạ nhân, ý thức chủ tớ nô tỳ vẫn là thâm căn cố đế trong đầu Xuân Cầm và Hạ Kỳ khó mà phai được, xem ra muốn thay đổi nhận thức của hai nàng cũng không phải một sớm một chiều.
Hắn lại phải mất hồi lâu giải thích, Xuân Cầm Hạ Kỳ mới hiểu là hắn không phải mất hứng vì hai nàng, lúc này hai nàng mới hầu hạ hắn đi ngủ rồi rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.