Chương 91: Ngọc thể hoành trần(Ngang dọc thân thể)
Thanh Trà Đạm Phạn
12/04/2013
Về đến Di Xuân Viện, đã là lúc tảng sáng, Mộ Dung Thanh Thanh đã sửa sang lại xiêm y ngồi ngay ngắn ở mép giường, nhìn thấy Lăng Phong trở về, như chú chim nhỏ lao vào, ỷ ôi trong lòng Lăng Phong , hờn dỗi nói: "Lăng lang, chàng sao lại đi lâu vậy?"
Lăng Phong đi đến cửa sổ nhìn ra, phía đối diện là Thái Bạch Lâu đã bắt đầu buôn bán, ngày này sinh ý bọn họ thịnh vượng dị thường, người của Tứ đại thế gia mặc trang phục thành thực khách đã đầy ắp Thái Bạch Lâu, bọn họ đang chờ Lăng Phong xuất hiện.
"Nhìn đối diện xem, những người đó đối với nàng không xa lạ chứ." Lăng Phong đối với Mộ Dung Thanh Thanh nói.
Mộ Dung Thanh Thanh thấy trong đám người có không ít là đệ tử của Mộ Dung thế gia, không khỏi gấp gáp nói: "Lăng lang, chàng, chàng ngàn vạn lần đừng đi xuống, bọn họ đều là người của Tứ đại thế gia."
Lăng Phong cười nói: "Bọn họ chính là tới cứu nàng, nàng sao mà phản lại giúp ta thế."
"Chàng hỗn đản ……" Mộ Dung Thanh Thanh hờn dỗi dùng quyền đánh nhẹ Lăng Phong nói: "Người ta rõ ràng cái gì cũng cho chàng, chàng còn nói như vậy."
"Khó trách người ta đều nói nữ sinh ngoại hướng(nữ nhân sinh ra để theo nhà chồng)." Lăng Phong một tay ôm lấy kiều thể thơm ngát của nàng, nói:
"Ta chính là muốn biết, nàng bây giờ muốn đi xuống với cha nàng về nhà hay là theo ta lên Hoa Sơn a?"
Mộ Dung Thanh Thanh mặt cười đỏ rực một trận, do dự nói: "Thiếp …… thiếp không biết, thiếp đều nghe theo chàng."
Lăng Phong ha ha cười, nói: "Chẳng lẽ ta đem nàng bán đi, nàng cũng nghe ta sao?"
"Chàng dám sao ……" Mộ Dung Thanh Thanh hung hăng véo Lăng Phong một chút, nói: "Chàng mà đem thiếp bán đi, thiếp …… thiếp thành quỷ cũng không buông tha cho chàng!"
Lăng Phong lại là cười to một trận, nói: "Nói đùa nàng vậy thôi, bán nàng đi, cho dù có mang tất cả châu báu đến đổi, ta đều không muốn, nàng ở trong lòng ta chính là vật báu vô giá."
Mộ Dung Thanh Thanh nghe xong lòng vô cùng thoải mái, tựa vào lòng Lăng Phong , ngượng ngùng thấp giọng hỏi: "Thật sao?"
Lăng Phong vuốt ve lưng nàng, cười nói: "Cái này còn có thể giả sao, bất quá lát nữa nàng phải trở về, bằng không ta đã có thể thành dâm tặc bị người trong thiên hạ thóa mạ rồi."
"Thế nhưng ……thế nhưng sau khi thiếp trở về, sau này như thế nào cùng chàng một chỗ đây?" Mộ Dung Thanh Thanh tâm lý lo lắng, toàn bộ trái tim hoàn toàn đều đặt lên người Lăng Phong .
Lăng Phong nói: "Ta còn phải ở Hoa Sơn tập võ hai năm, sau đó sẽ hoàn tục về nhà. Ta ở Hàng Châu, cùng với Mộ Dung thế gia nàng ở Tô Châu rất gần. đến lúc đó ta sẽ đi đến Mộ Dung thế gia đề thân lấy nàng về làm nương tử của Lăng Phong ta."
"Thật sao?!" Mộ Dung Thanh Thanh con mắt lóe lên biểu tình mừng rỡ, nói:
"Cái này …… như vậy là tốt nhất rồi. Bất quá hai năm thời gian rất lâu nga ……"
Lăng Phong nói: "Hai năm nàng cũng không đợi nổi sao? Ta thấy nàng không phải muốn trèo tường ra ngoài, cùng ta vụng trộm đấy chứ!"
"Người ta nào có, chàng toàn nói bậy!" Mộ Dung Thanh Thanh vẻ mặt không vui, tức giận nói: "Chàng khả không nên làm tổn hại danh tiếng của thiếp, nhà của thiếp chú trọng nhất là lễ nghi đó."
Lăng Phong ôm lấy nàng, mỉm cười nói: "Nhưng tối hôm qua ta không phải đã làm tổn hại nàng sao?"
Mộ Dung Thanh Thanh cái miệng nhỏ nhắn bĩu bĩu nói: "Cho nên chàng phải chịu trách nhiệm, suốt cuộc đời, không, là mãi mãi cơ."
Lăng Phong mỉm cười nói: "Được, ta cho nàng mãi mãi làm nương tử của Lăng Phong ta, được chưa? Nhà ta tại Hàng Châu, nàng nếu đi ngang qua, đều có thể vào nhà mà ngồi, cha mẹ ta đều rất thông tình đạt lý, nàng cứ nói là con dâu của bọn họ, ta bảo đảm bọn họ sẽ mở cờ trogng bụng. Nói không chừng không đợi ta xuống núi đã đến nhà nàng đề thân cũng nên."
"Thật sao, vậy thì tốt quá." Mộ Dung Thanh Thanh cao hứng nói: "Thiếp nhất định sẽ tới bái kiến bá phụ bá mẫu."
Lăng Phong từ trên người gỡ xuống một miếng ngọc bội, đưa cho Mộ Dung Thanh Thanh nói: "Này, đây là tín vật của ta, cho nàng cầm, đến nhà ta cứ đưa cho cha mẹ ta, bọn họ sẽ tin lời nàng."
"Ân!" Mộ Dung Thanh Thanh gật đầu tiếp nhận ngọc bội, trong lòng vui mừng vô hạn.
Lăng Phong luồn vào sau gáy Mộ Dung Thanh Thanh rồi đưa lên mũi ngửi một cái, cười nói: "Thanh Thanh thật thơm!"
Mộ Dung Thanh Thanh thân thể mềm mại ngồi thẳng lên, gắt giọng: "Lăng lang, chàng thật xấu xa!"
Lăng Phong dùng hai tay ôm lấy eo thon của nàng, cười nói: "Ta đây bây giờ liền xấu xa cho nàng xem ……"
Mộ Dung Thanh Thanh trong mắt đầy ý cười nhìn Lăng Phong , lập tức minh bạch, bộ ngực sữa phập phồng, thở gấp một chút, trong đôi mắt long lanh tràn ngập ngượng ngùng, lại có chờ mong, miệng lại nói: "Ân, không được ……"
Lăng Phong dùng sức lôi kéo, đem nàng một lần nữa ôm vào lòng nói: "Bảo bối, qua hôm nay, chúng ta chính là có hai năm thời gian xa cách, nàng lại không hy vọng ôn tồn một chút sao?"
Mộ Dung Thanh Thanh "A" một kêu lên, đôi mắt lớn long lanh tựa hồ muốn nhỏ lệ, cánh mũi khẽ phiến động, hai gò má bay lên hai áng mây hồng, đôi môi đỏ mọng đầy đặn ướt át khẽ nhếch, lộ ra hàm răng khiết bạch như ngọc, hờn dỗi cả nửa ngày, nói ra một chữ không nên lời: "Muốn……"
Lăng Phong say mê trong sự kích thích, nhìn chằm chằm đôi môi đầy đặn đỏ tươi, Thất tinh ngọc châu ở hạ thân đã cứng rắn ngẩng lên. Mộ Dung Thanh Thanh đang ngồi trên người Lăng Phong , lập tức cảm nhận được biến hóa của Lăng Phong , "Anh" một tiếng, đôi môi nhẹ nhàng run rẩy, hô hấp càng dồn dập, hai tay ôm lấy eo Lăng Phong .
Lăng Phong thiếu chút nữa muốn hét lên sự hạnh phúc đang ngập tràn trong tim, buông tay Mộ Dung Thanh Thanh ra, đổi thành ôm chặt eo thon nhỏ nhắn nhu nhuyễn của Mộ Dung Thanh Thanh , nói: "Thật không hỗ là nương tử ngoan của tướng công."
Mộ Dung Thanh Thanh trong lòng Lăng Phong run giọng noí: "Tướng công! Chàng có phải thấy thiếp rất phóng đãng a."
Lăng Phong ha ha cười, ôm người Mộ Dung Thanh Thanh nói: "Hắc hắc, ta rất thích bộ dáng nàng bây giờ."
Mộ Dung Thanh Thanh bị Lăng Phong khiến cho toàn thân ngứa ngáy, nhào vào trong ngực Lăng Phong , "Phốc xích" cười, ôn nhu nói: "Xuất giá tòng phu, chỉ cần tướng công chàng thích, chàng muốn cái gì thì được cái đó!"(ta cũng muốn ^o^)
Lăng Phong mừng rỡ, tại hai bên mặt Mộ Dung Thanh Thanh mỗi bên thơm một cái, đem nàng thả ra giường, một tay ôm chầm lấy cái eo thon nhỏ của nàng, sau đó ha ha cười to: "Lúc bắt đầu nàng đâu có nói như vậy a ……"
"Lại giễu cợt người ta!!" Mộ Dung Thanh Thanh lập tức mặt đỏ đến tai, thẹn đến muốn chui xuống đất, ngay sau đó lại vắt ngang Lăng Phong liếc mắt nói: "Chàng xem như sắc quân tử tướng công thiên hạ ít có rồi!"
Lăng Phong nghe xong ha ha mừng rỡ, tay đặt trên người Mộ Dung Thanh Thanh không ngừng vuốt ve nói: "Hôm nay tướng công biểu hiện một chút bản sắc sắc trung quân tử cho nương tử xem!" Nói xong, đưa bàn tay to hướng bộ vị mẫn cảm trên người Mộ Dung Thanh Thanh, làm cho ngọc nữ trong lòng rên rỉ tiêu hồn!
Lăng Phong nhìn ngang dọc ngọc thể Mộ Dung Thanh Thanh, trong long vô cùng thỏa mãn, còn lại là Mộ Dung Thanh Thanh bị Lăng Phong làm cho dục hỏa bốc lên, xấu hổ nhắm đôi mắt đẹp lại, hô hấp dồn dập.
Lăng Phong đối với Mộ Dung Thanh Thanh đang bị mình trêu đùa trong lòng, nói: "Nương tử, Lăng Phong ta chẳng biết kiếp trước đã tích được bao nhiêu phúc đức, mà có thể lọt vào mắt xanh của nàng, thật khiến ta hồ đồ."
Mộ Dung Thanh Thanh mở mắt ra, thâm tình vô hạn nhìn] Lăng Phong đạo:
"Tướng công, chàng sao phải nói lởi thừa như vậy, tương lai không được thấy mỹ nữ liền quên thiếp, phụ lòng vô tình với thiếp đó!"
Lăng Phong vỗ về lưng nàng, dung câu trong văn học có chút an ủi nói: "Ta sao như vậy được?Nàng trong lòng ta vĩnh viễn đều xinh đẹp, không thể thay thế, ta thương nàng còn không kịp nữa?" Lăng Phong dứt lời, trong ánh mắt không khỏi léo ra một luồng dâm quang, ánh mắt như thế Mộ Dung Thanh Thanh sao không rõ? Cũng không nói nhiều, ôm chặt lấy Lăng Phong triền miên.
Trong lúc thân thể cường tráng của Lăng Phong lần đầu dung nhập thật sâu cơ thể Mộ Dung Thanh Thanh, tứ chi nàng cuốn chặt lên, khóe mắt xuất ra tình lệ sung sướng, bởi trong thời khắc này, nàng biết cô đơn cùng gian khổ đã trở thành quá khứ.
Mà trong lúc này, Mộ Dung Thanh Thanh cũng rõ ràng bản thân đã yêu Lăng Phong rất sâu, thậm chí còn hơn cả yêu bản thân mình.
Lăng Phong cũng không thỏa mãn với hạnh phúc đơn giản, hắn đem hai chân Mộ Dung Thanh Thanh gấp lên thân thể, sau đó ôm lấy toàn bộ, khiến cho tim nàng đập nhanh hơn, tựa như muốn bắn khỏi lồng ngực. Tối hôm qua, Lăng Phong tuy đã hưởng thụ qua một phen, nhưng lúc ấy chủ yếu là muốn khiến Mộ Dung Thanh Thanh thần phục, cho nên cũng không có chuyên tâm hưởng thụ niềm vui thú trong đó, hôm nay hắn muốn hưởng thụ. Hắn đem Mộ Dung Thanh Thanh nhẹ nhàng nhấc lên, rồi lại theo quy luật hạ Mộ Dung Thanh Thanh xuống nghênh kích!
"A ……" Mộ Dung Thanh Thanh phát ra tiếng kêu thảm thiết động lòng người, nàng liều mạng vặn vẹo thân thể, tựa đang hùa theo, tựa đang tránh né. Nhưng Lăng Phong cũng không để ý điều đó, hiện tại hắn chỉ có một ý nghĩ là hảo hảo hưởng dụng nữ nhân mỹ lệ này.
Lăng Phong ôm Mộ Dung Thanh Thanh vững như thái sơn đứng trên giường, mà Mộ Dung Thanh Thanh tự khoát lên thân thượng của hắn, hai chân quắp chặt vào lưng hắn, hai tay ôm chặt lấy cổ hắn, hai người gắt gao tiếp dính vào nhau cùng một chỗ, cả người đều theo hắn tùy ý tầm hoan.
Dướ sự kích thích thật lớn, Mộ Dung Thanh Thanh buộc phải khởi thân về phía trước, mà lúc này Lăng Phong lại tiếp tục thuận thế trợ lực, đem nàng khẽ nâng lên. Cứ lặp đi lặp lại như thế, không qua bao lâu, Mộ Dung Thanh Thanh liền như bay lên, nàng mỗi lần đều bắn lên trên càng ngày càng cao, tay càng ngày càng hạ thấp. Biết nàng đã là nỏ mạnh hết đà, Lăng Phong thả nàng xuống giường, dùng lực mạnh xốc tới, đem Mộ Dung Thanh Thanh trêu đùa đến hồ ngôn loạn ngữ nổi lên.
Các đệ tử của Tứ đại thế gia đang trong Thái Bạch Lâu lo nghĩ chờ đợi, ai nghĩ đến ngay trong Di Xuân Viện phía đối diện, Lăng Phong cùng “con tin” Mộ Dung Thanh Thanh của hắn đang vui sướng hưởng thụ, hạnh phúc khôn cùng.
Nửa canh giờ qua đi, Mộ Dung Thanh Thanh trong cực độ hạnh phúc hôn mê bất tỉnh, hơn nữa trong nửa canh giờ bất tỉnh bốn hồi, ngay cả cúc môn cũng đã mở rộng.
Mộ Dung Thanh Thanh vừa rồi vì không cho bản thân phát ra tiếng kêu quá cuồng loạn, chăn nệm đều bị nàng cắn vào rất nhiều chỗ. Trên giường khắp nơi đều có dấu vết tinh hoa trong cơ thể hai người xuất ra, dâm mỹ vô cùng……
Trải qua tràng nhục chiến chưa từng có này, quan hệ của Lăng Phong và Mộ Dung Thanh Thanh cũng đạt tới mức thân mật khăng khít rồi .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.