Kiều Kiều Sư Nương

Chương 329: Thiên Sơn Thẩm Tiểu Thanh

Thanh Trà Đạm Phạn

04/06/2017

Sau đó, Kỷ Nhược Yên từ phòng tắm đi ra, thấy Lăng Phong quỳ trên mặt đất, vội vàng đến nâng Lăng Phong dậy, nói : “Tướng công, chàng làm gì vậy, đứng lên. Sáng sớm không nên như vậy.”

Lăng Phong ủy khuất làm nũng nói : “Nhược Yên tỷ tỷ, các nàng không để ý tới ta, các nàng không quan tâm tới ta”

Nói xong, còn cố ý hảy hai hàng nước mắt. Kỷ Nhược Yên nhìn thấy, vội vàng lau nước mắt cho Lăng Phong, ôn nhu nói : “Tướng công, không nên thương tâm. Các nàng chỉ đùa chàng thôi, sẽ không làm thật đâu.”

Lăng Phong lúc này thu hồi bộ mặt, cợt nhả bắt lấy Kỷ Nhược Yên nói : “Nhược Yên tỷ tỷ, đúng là tỷ đối với ta tốt nhất, chúng ta hôn một cái”

“Không cần” Kỷ Nhược Yên ngượng ngùng cúi đầu, nghĩ thầm Lăng Phong này thích nhất hồ nháo, không cẩn thận trúng quỷ kế của hắn.

Lăng Phong sao cho nàng lựa chọn, vừa ôm lấy nàng, vừa hôn một nụ hôn nóng bỏng, đem Kỷ Nhược Yên hôn đến thở hổn hển, thất điên bát đảo.

“Mọi người mau đến xem, sáng sớm có xuân cung tuồng.” Tây Môn Đình Đình các nàng không biết khi nào ra khỏi phòng, hướng về phía Lăng Phong và Kỷ Nhược Yên la to.

“Đình Đình, không được kêu, mắc cỡ chết” Kỷ Nhược Yên xấu hổ không thôi, bị Tây Môn Đình Đình nói như vậy, vội vàng đẩy Lăng Phong ra, chạy đến chọc Tây Môn Đình Đình.

“A…nhột quá!” Tây Môn Đình Đình bị Kỷ Nhược Yên chọc cho một hồi, miệng không ngừng kêu : “Nhược Yên tỷ tỷ, muội biết sai rồi, tỷ tha cho muội…nhột quá…”

“Bắt nàng, Nhược Yên tỷ tỷ, đừng buông tha nàng.”

Lăng Phong lúc này cũng chạy tới, chọc Tây Môn Đình Đình. Rất nhanh Tây Môn Đình Đình bị một đám tỷ muội vây lại. Sáng sớm hoa viên của Nam Cung thế gia đã có một màn đuổi bắt nhau. Tất nhiên người đuổi chính là Lăng Phong, bị đuổi bắt chỉ có thể là Tây Môn Đình Đình các nàng. Lăng Phong cùng chúng nữ đã lâu không có cảm giác vui vẻ như vậy.

Cười đùa một lúc, Hà Bích Tú các nàng đã chuẩn bị tốt điểm tâm, mọi người ngồi trở lại trên bàn cơm, người hạnh nhất đương nhiên là Lăng Phong. Ăn điểm tâm mà tay không cần phải làm gì, bởi vì Tần Thục Phân cùng Kỷ Nhược Yên nhị nữ ở bên người Lăng Phong, lấy thức ăn bón vào miệng của hắn, có nữ nhân thật là tốt a.



Chúng nữ quả thật là rất sủng ái Lăng Phong, hay có thể nói, chúng nữ quá yêu Lăng Phong, cứ như là bị trúng độc vậy, muốn ngừng mà không ngừng được. Diễm phúc như vậy, người đàn ông nào cũng đều mong hưởng thụ, nhưng ít nhất cũng phải luyện Tiêu Dao ngự nữ song tu, bằng không nhiều mỹ nữ như vậy, cũng không thể chiều được hết. Hết thảy dường như được trời sắp xếp, Lăng Phong bắt đầu tin câu nói : “Là của người thì sẽ là của ngươi, không phải của ngươi thì sẽ không đến lượt ngươi.”

Hóa ra ông trời đối xử với mình cũng không tệ, nghĩ đến đây Lăng Phong cũng có cảm giác mình vô cùng may mắn. Ăn điểm tâm xong, Lăng Phong mang theo Tần Thục Phân, Nam Cung Vân cùng Nam Cung Tình các nàng đi đến hội trường luận võ.

Ngày hôm nay cũng không có trận đấu nào kịch liệt như ngày hôm qua, mạnh yếu rõ ràng, duy nhất làm cho người ta hứng thú là hai trường quyết đấu của Nam Cung thế gia và phái Thiên Sơn. Các trận đấu bình thường đều phân rõ mạnh yếu, bát tuấn Tuệ Năng, Vân Tùng, Đường Thiếu Soái, Thượng Quan Bằng, Tô Phi đều tấn cấp lên vòng 16. Đồng thời bát mỹ Đường Vũ Vi, Hà Ngọc Khiết, Hứa Vi Vi, Lý Sư Linh cũng thuận lợi vào vòng trong. Diệu Tình sư tỷ của phái Nga My cũng thuận lợi thăng cấp.

Hôm nay Nam Cung Tình đánh trận thứ mười, đối thủ là một trong bát mỹ Thiên Sơn - Trầm Tiểu Thanh. Đây là trận chiến đẹp nhất từ trước đến giờ, nguyên nhân là Nam Cung Tình có thể so sánh với thiên hạ đệ tam mỹ nữ, mà Trầm Tiểu Thanh lại là một trong bát mỹ, là mới được bình trọn của thiên hạ thập đại mỹ nữ. Hai mỹ nữ như vậy đều lên sàn đương nhiên là quá hấp dẫn.

Lần này phái Thiên Sơn tinh anh ra hết, mục đích đạt địa vị mới trong võ lâm. Trương Lỗi cùng Trầm Tiểu Thanh đồng thời thăng cấp ba mươi hai cường, làm cho phái Thiên Sơn mở mày mở mặt. Đối thủ tiếp theo của Trương Lỗi là Nam Cung Vân, xem thực lực của hắn ngày hôm qua thì hôm nay Trương Lỗi muốn thăng cấp chỉ sợ không dễ dàng như vậy. Ngược lại biểu hiện ngày hôm qua của Nam Cung Tình tuy rằng rất tốt, nhưng vô luận là kinh nghiệm hay là thực lực thì Trầm Tiểu Thanh chiếm thế thượng phong. Nếu Trầm Tiểu Thanh có thể thuận lợi đánh bại Nam Cung Tình để thăng cấp, thì nhiệm vụ của phái Thiên Sơn căn bản là hoàn thành. Còn nếu Trầm Tiểu Thanh tiến vào bát cường thì làm phái Thiên Sơn càng thêm vinh quang.

Võ công của Trầm Tiểu Thanh nghe nói là do chưởng môn Thiên Sơn chân truyền, là đệ tử kiệt suất nhất trăm năm nay của Thiên Sơn, nàng mới vào giang hồ nửa năm, thanh danh đã muốn vượt qua Đàm Uyển Phượng và Nam Cung Vân, hơn nữa ở cuộc chiến Thiên Sơn Trì ba tháng trước, nàng một mình độc chiến Thiên Tiết Bát Quái, cuối cùng cắt xuống thủ cấp của tám người làm cho cả hắc đạo kinh sợ, trong khoảng thời gian ngắn làm cho thanh danh Trầm Tiểu Thanh tăng vọt. Mà thời gian này Nam Cung Vân rất ít hành tẩu giang hồ, kết quả là Trầm Tiểu Thanh cùng với Tĩnh Du, Đàm Uyển Phượng, Đường Vũ Vi mang danh tứ đại ngọc nữ. Ở trên võ đài, lúc này Nam Cung Tình cùng Trầm Tiểu Thanh đứng đối diện nhau. Thẩm Tiểu Thanh bình tĩnh, Nam Cung Tình tự tin, hai đại mỹ nữ quyết đấu làm hấp dẫn ánh mắt của mọi người. Lăng Phong ở dưới đài cũng cảm thấy có một ít khẩn trương, tuy rằng hắn biết rõ võ công của Nam Cung Tình hơn nửa năm trước đã thay da đổi thịt, nhưng nhìn Thẩm Tiểu Thanh bình tĩnh, Lăng Phong vẫn có chút bất an. Trực giác nói cho Lăng Phong biết Trầm Tiểu Thanh rất mạnh.

Tần Thục Phân thấy Lăng Phong dao động, cười nói: “Tướng công, chàng khẩn trương sao?”

Lăng Phong không lên tiếng, thở sâu nói : “Ta sợ Tình nhi tự tin lại trở nên khinh địch.”

Tần Thục Phân nói : “Tướng công, may mắn chàng không lên đài, bằng không với tinh thần chưa lâm trận đã sợ, thì chàng nhất định sẽ thua?”

Lăng Phong mỉm cười. Trên lôi đài, Nam Cùng Tình rút trường kiếm bên hông ra. Thân kiếm rút ra nghe “Lôi” một tiếng tràn đầy hương vị xác xơ tiêu điều. Công lực Nam Cung Tình như bị một tiếng rút kiếm này kích thích, không có chút nào dao động vọt lên đến đỉnh điểm, tràn ngập hào hung, lúc này trong đầu như có một tấm kính phản chiếu hình ảnh của Trầm Tiểu Thanh. Bất thình lình như vậy, ngay cả Nam Cung Tình cũng lắp bắp kinh hãi, sự tình cho tới bây giờ chưa từng có, công lực của mình tự nhiên có thể tu phát như ý.

Nam Cung Tình cảm thấy cái gì đó, mơ hồ có một tia mừng như điên. Đây là ngộ đạo võ học, là dấu hiệu tu vi tinh tiến. Là giấc mộng của vô số người, ngay cả Trầm Tiểu Thanh có được truyền thụ tốt đến đâu cũng chỉ có thể dựa vào lĩnh ngộ của mình mà tôi luyện, khắc khổ, thiên phú cùng cơ duyên thiếu một thứ thì cũng không thể tiến lên được, không thể ngờ trong lúc này Nam Cung Tình lại đạt được. Đây là một sự đột phá và biến đổi, nàng lúc này đang đi trên con đường của một cao thủ nhất lưu.



Một mặt chống lại khí thế cường đại của Nam Cung Tình, nhưng trong mắt Thẩm Tiểu Thanh không sợ chút nào, cảm nhận qua khí thế của Nam Cung Tình, Trầm Tiểu Thanh đương nhiên biết lúc này Nam Cung Tình đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất.

“Tốt!”

Trầm Tiểu Thanh chậm rãi rút trường kiếm bên hông ra, nói : “Thật tốt khi hôm nay có thể gặp được đối thủ như vậy, để cho ta tới lãnh giáo một chút Nam Cung kiếm pháp của ngươi!”

Đột nhiên, cả người Trầm Tiểu Thanh như sát nhập vào lôi đài, nhìn không ra một chút sơ hở nào.

Nam Cung Tình nhất thời thấy cả người đông cứng, ngay cả tư thế đứng cũng cổ quái và buồn cười, biết khí thế đã bị đoạt, nếu không xuất chiêu thì sẽ lâm vào hoàn cảnh xấu, chỉ sợ xuất chiêu liên tục thì dũng khí cũng từ từ biến mất. Nam Cung Tình vung trường kiếm, mọi người đều nghĩ Nam Cung Tình với tư thế như vậy tấn công sẽ khó khăn, nhưng Nam Cung Tình đã điều chỉnh lại tư thế, cả người tràn ngập kiếm ý.

Nội lực xung quanh người Thẩm Tiểu Thanh bỗng dao động , Nam Cung Tình lúc này mới thấy dễ chịu hơn, nhất thời bình tĩnh lại. Trầm Tiểu Thanh kinh ngạc, lúc này Nam Cung Tình tuy ở hoàn cảnh xấu nhưng lại không lộ ra chút ý tứ thất bại, bốn mắt nhìn nhau, thừa nhận khí thế của đối phương, một tý sơ hở cũng có thể khiến đối phương tận dụng. Thật lâu sau, Nam Cung Tình không nhịn được xuất chiêu trước : “Xem kiếm!”

Một kiếm đánh thẳng chính diện, phá vỡ cục diện bế tắc của hai người. Thân hình Thẩm Tiểu Thanh cũng chuyển, nháy mắt đến phía sau Nam Cung Tình, giơ tay xuất thủ.

Nam Cung Tình xoay tay quay kiếm đâm vào bụng Trầm Tiểu Thanh, Trầm Tiểu Thanh không lùi mà lại tiến tới, thế kiếm không thay đổi đâm về phía bên cạnh người của Nam Cung Tình, Nam Cung Tình xoay người bay ra một trượng, rồi biến chiêu vung kiếm đâm vào cổ tay Trầm Tiểu Thanh. Nam Cung Tình cùng Trầm Tiểu Thanh ngươi tới ta đi, kiếm chiêu lưu loát như mây trôi nước chảy, thân hình cũng trở nên nhanh dần. Trên lôi đài kiếm khí bay loạn lên trong không khí, dưới lôi đài mọi người chỉ thấy thân ảnh hai đại mỹ nữ vụt qua vụt lại, chỉ cảm thấy giống như mộng ảo chấn động lòng người. Chỉ có cao thủ chân chính mới có thể quan sát hai người rõ ràng, chiêu thức của hai nàng đều bao hàm tinh túy của phái Thiên Sơn và Nam Cung thế gia, thật thật giả giả, hóa phức tạp thành đơn giản, chiêu thức chế địch hung hiểm dị thường.

Mà ngay cả chính bản thân hai nàng cũng biết rõ đối phương khó chơi như thế nào, chỉ biết hóa giải chiêu thức và tìm sở hở của nhau. Thoạt nhìn hai người đối chiến cứ như là một đôi tỷ muội luyện kiếm cùng nhau đã nhiều năm, đúng là kỳ phùng địch thủ, không phân thắng bại. Thời gian mọi người xem say mê, thân ảnh hai người càng lúc càng nhanh, xuất kiếm càng ngày càng mơ hồ, mắt thường chỉ nhìn thấy bóng kiếm và kiếm quang lóe lên. Trên lôi đài nghe “đinh” một tiếng, thân ảnh hai người tách nhau ra, trong lúc tất cả mọi người còn chưa rõ chuyện gì thì hai người vẫn đứng nhìn nhau.

Hồi lâu, Trầm Tiểu Thanh ngửa mặt lên trời cười dài, lớn tiếng nói : “Ta thua!”

"Ta thua…" Chỉ đơn giản hai chữ từ miệng Thẩm Tiểu Thanh nói ra, khí phách này khiến cho người ta bội phục.

Mặc dù nhiều người không thể hiểu được một kiếm cuối cùng kia thắng bại như thế nào. Nhưng tất cả mọi người đều tin tưởng rằng Trầm Tiểu Thanh thật sự thua, điều này còn liên quan đến một ít sự tình. Bởi vì đến nay, mọi người chưa thấy nữ hiệp nào có phong phạm hào khí như thế, dưới lôi đài người xem đều kích động, nhất thời tiếng vỗ tay vang lên như sấm. Đây là tiếng vỗ tay cho chiến thắng của Nam Cung Tình, và cho khí phách không thua gì đấng mày râu của Trầm Tiểu Thanh. Sự phóng khoáng của Trầm Tiểu Thanh so với Lục Thừa Thiên hôm qua quả thật là một trời một vực. Bởi vậy, ở trong lòng mọi người cuộc tranh tài này không có sự thất bại, Trầm Tiểu Thanh đã lấy được sự kính trọng, được mọi người ngưỡng mộ. Theo góc độ của một người mà nói, Trầm Tiểu Thanh thu hoạch so với Nam Cung Tình còn lớn hơn rất nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều Kiều Sư Nương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook