Chương 56: CÔ EM
Vivian vivian
12/04/2017
Máy bay hạ cánh, Cáp Nhĩ Tân rất lạnh, Giang Phóng bọc Kiều Kiều cực kỳ chặt chẽ.
"Thật xin lỗi, vừa rồi tôi không cố ý" Lăng Ngọc Yến cũng là người thức thời. Có điều cô nói như vậy, nhưng trong lòng chưa hẳn đã nghĩ như vậy. Ai cũng có thể nhìn ra, dù miệng cô nói thế nhưng ánh mắt vẫn không hề có thiện ý.
"Không sao". Kiều Kiều không thích những cô gái như thế này, cũng không nói nhiều với cô ấy, dù sao người ta cũng là bạn gái Nhị Hắc, không có quan hệ gì với cô.
Chiến hữu của cha Nhị Hắc tự mình tới đón bọn họ, còn mang theo con gái của ông ấy, nói ông ấy có việc bận nên mấy ngày tới để cho con gái của ông ấy làm hướng dẫn viên. Người này là Phương Tĩnh Nhã, năm nay mười sáu tuổi, nhỏ hơn Kiều Kiều một tuổi. Mặc dù tên rất văn nhã, nhưng là nha đầu này không như vậy, nhìn phong cách ăn mặc của Phương Tĩnh Nhã, Kiều Kiều lặng im.
Đầu tóc rối tung, quần ngắn, giầy quá gối, áo lông ngắn, kính mát lớn. Kiều Kiều nhìn trời, giờ là chạng vạng tối, cần kính mát lớn sao?
"Hi!, em là Phương Tĩnh Nhã, nhưng em không thích cái tên này, các anh chị có thể gọi em là An Ny, đó là tên tiếng Anh của em".
Mọi người đều nở nụ cười, ngay cả lão Phương tới đón cũng cười nói: "Đứa nhỏ không hiểu chuyện, mấy cháu đừng để ý đến con bé. Nhưng các cháu yên tâm, con bé là một hướng dẫn viên tốt đấy, những chỗ thú vị con bé đều nắm trong lòng bàn tay".
Có thể nhìn ra lão Phương rất cưng chiều Phương Tĩnh Nhã. Kiều Kiều nghĩ, nếu như cô mà ăn mặc như vậy, nhất định mẹ cô sẽ đánh chết cô, tặc tặc!
Dọc đường đi, Nhị Hắc đối với Lăng Ngọc Yến lạnh nhạt hơn nhiều. Kiều Kiều liếc vài lần, cảm thấy hình như Lăng Ngọc Yến sợ thái độ này của Nhị Hắc. Kiều Kiều nhìn thấy, xuyên thấu qua kính chiếu hậu, tiểu cô nương An Ny ngồi ở ghế lái phụ phía trước đang lén đánh giá Lăng Ngọc Yến.
Di? Tình huống này là thế nào?
Lúc trước Nhị Hắc và đám người Giang Phóng đã nói chuyện với lão Phương, sẽ ở khách sạn, mấy người bọn họ quyết định từ trước rồi. Cơm tối cũng ăn ở đó.
Lão Phương quay đầu lại: "Lát nữa đến nơi các cháu lên lầu thay quần áo trước, chú ở dưới sảnh chờ các cháu. Đồ ăn đã đặt trước rồi".
"Cảm ơn chú Phương " Nhị Hắc là một đứa nhỏ có lễ phép, mấy người còn lại cũng nói cảm ơn.
Lúc đăng ký là Kiều Kiều và Lăng Ngọc Yến một phòng, nhưng mà ai cũng biết, Kiều Kiều và Giang Phóng một phòng, Nhị Hắc và Lăng Ngọc Yến một phòng. Còn tiểu Bạch thì ở cùng Giang Viễn.
"Em còn không cho anh nói cô ta, Cô ta cho mình là cái thứ gì". Giang Phóng ở bên cạnh vừa thay quần áo vừa nói. Cũng không kiêng kị Kiều Kiều còn đang ngồi đấy, cứ như vậy mà cởi đồ.
"Thôi đi, cô ấy là bạn gái Nhị Hắc, em cũng nên chú ý một chút, hơn nữa, cô ấy thế nào cũng không liên quan đến chúng ta". Nhiệt độ trong khách sạn rất cao, Kiều Kiều cởi áo lông dầy trên người xuống, thay bằng áo khoác mỏng.
Cách ăn mặc thời thượng của Kiều Kiều nhìn qua thì trẻ hơn so với Phương Tĩnh Nhã nhỏ hơn cô một tuổi.
"Vợ, em giống như một trái táo non, anh rất muốn cắn một cái" Hai người tay trong tay ra ngoài.
Kiều Kiều mặc áo khoác nhỏ màu xanh biếc, thấy An Ny hâm mộ nói, "Cái áo này của chị thật đẹp, di? Kiều Kiều chị ngồi đây".
An Ny rất hòa đồng. Trong chốc lát đã quen thuộc với mọi người.
Hai người bọn họ xuống cuối cùng, An Ny rất thích áo khoác nhỏ của Kiều Kiều, muốn mặc thử một lần, lại thấy mác trên cổ áo thì rất kinh ngạc.
Rất nhiều quần áo của Kiều Kiều đều do Giang Phóng mua cho cô, cô cũng không để ý tới giá tiền.
"Chị không để ý tới giá tiền. Bình thường thích thì chị mua thôi".
"Cha ~ người nhìn xem, người nhìn Kiều Kiều nhà người ta đi! Chỉ lớn hơn con có một tuổi, mà mặc quần áo đắt như vậy" An Ny làm nũng.
Nhị Hắc cười: "Nếu như vị hôn phu của em cũng là đại công tử giàu có thì em cũng sẽ như vậy thôi. Đòi cha mình thì có bản lĩnh gì! Còn không phải là tự nhổ lông nhà mình sao?"
"KAO, cái ví đụ của chú là gì thế" Giang Phóng cho Nhị Hắc một cước.
Nhị Hắc tránh thoát, ban nãy chỉ nói đùa, nói xong mới cảm thấy những lời này với Kiều Kiều không tốt lắm. "Xin lỗi, xin lỗi, em sai rồi, thực sự sai rồi. Em với tiểu Viễn giống nhau, là một đứa nhiều chuyện, còn thường xuyên nói bậy!"
Hắn nói như vậy, mọi người lại nở nụ cười.
Vừa rồi lúc về phòng, Nhị Hắc đã nói qua với Lăng Ngọc Yến, Kiều Kiều lớn lên từ nhỏ với Giang Phóng, cô có thể chọc Giang Phóng, cũng không thể chọc Kiều Kiều, bọn họ là anh em, làn này là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng, nếu như cô còn như vậy một lần nữa, thì hai người bọn họ chia tay đi. Về phần Giang Phóng xử lý cô thế nào, hắn sẽ không quan tâm.
Lăng Ngọc Yến cũng không phải đứa ngốc, nghe được lời này của Nhị Hắc, biết mình trong lòng Nhị Hắc không là cái gì cả, ngay cả tình huynh đệ với Giang Phóng cũng không bằng. Cô nhìn ra, cô gái nhỏ An Ny có địch ý với cô, lão Phương và cha Nhị Hắc là chiến hữu của nhau, giữa hai người họ không chừng còn có chuyện gì đó cũng nên? Lăng Ngọc Yến quyết định giữ vững tinh thần, không thể vì Kiều Kiều mà làm ảnh hưởng tới mình, huống chi, Kiều Kiều và mình cũng không có quan hệ gì, không phải sao? Cô ấy là bạn gái Giang Phóng, mình cần gì tạo thêm một kẻ địch đây?
Bữa cơm này rất hài hòa, Kiều Kiều buồn bực, sao tự nhiên Lăng Ngọc Yến lại hòa nhã với cô như vậy, có điều cô cũng không muốn nghĩ nhiều tới cô ấy, nếu người ta có thái độ tốt với cô thì cô cũng không cần thiết phải lạnh lùng với người ta.
"Ai, Giang Phóng, anh nói Nhị Hắc và An Ny có quan hệ thế nào?" Trở lại phòng mình hai người thì thầm với nhau.
"Sao lại quan hệ thế nào?"
"Đừng giả ngu với em, em luôn cảm thấy quan hệ của An Ny và Nhị Hắc không đúng lắm, anh không thấy Lăng Ngọc Yến lúc nào cũng dữ vững tinh thần đối chiến sao?" Kiều Kiều ngồi khoanh chân trên giường, ôm cái gối trong ngực, nghiêng đầu hỏi.
"Ha ha. Tiểu nha đầu quan sát còn rất tỉ mỉ. Phương Tĩnh Nhã lúc nhỏ từng ở nhà của Nhị Hắc hai năm. Nghe nói năm ấy Phương Tĩnh Nhãn tám tuổi, lão Phương đã xảy ra chuyện gì đó, nên ông ấy đưa Phương Tĩnh Nhã tới Hắc gia ở hai năm. Sau này khi lão Phương giải quyết xong mọi chuyện thì đến đón Phương Tĩnh Nhã về. Khi còn bé, không ít lần Nhị Hắc bắt nạt con bé".
Quả thế!"Thì ra khi còn bé đã quen biết thân thuộc với nhau, em thấy, nhất định An Ny thích Nhị Hắc, mặc dù lúc nào hai người họ cũng cãi nhau, nhưng bằng hỏa nhãn kim tinh của em, có thể nhìn thấu toàn bộ bản chất của sự việc" Kiều Kiều bộ dạng nghiêm trang.
"Tiểu nha đầu". Giang Phóng cười, ôm Kiều Kiều vào trong ngực: "Nghe Nhị Hắc nói, trước kia Phương Tĩnh Nhã là một đứa con gái rất dịu dàng ôn nhu, không nghĩ tới, đúng là nghe danh không bằng gặp mặt! Con gái mười tám sẽ thay đổi rất nhiều. Có điều cô ta và Nhị Hắc không thích hợp”.
Giang Phóng đã quen gọi Phương Tĩnh Nhã bằng cái tên này, An Ny? Hắn cứ cảm thấy là lạ . Không có chuyện gì thì dùng tên tiếng Anh làm gì chứ! Kiều Kiều còn luôn miệng gọi An Ny.
"Sao lại không thích hợp? Cô ấy không thích hợp, chẳng lẽ Lăng Ngọc Yến không giữ quy tắc thích hợp sao?" Kiều Kiều là một đứa nhỏ thích buôn chuyện.
"Nhị Hắc đã có vị hôn thê rồi. Cho dù là Lăng Ngọc Yến hay là An Ny thì cuối cùng cũng khó có khả năng ở cùng một chỗ với Nhị Hắc. Nếu đã định trước không thể ở cùng một chỗ, không bằng ngay từ đầu đừng động tâm". Lời nói của Giang Phóng làm cho Kiều Kiều kinh hãi, cô không hề nghĩ tới.
"Vị hôn thê? Chưa từng nghe nói qua? Em thấy Nhị Hắc đổi bạn gái liên tục. Vị hôn thê của hắn không có phản ứng gì sao?"
"Nhị Hắc được đính hôn từ nhỏ, vị hôn thê của hắn từ sơ trung đã xuất ngoại du học. Đến bây giờ còn chưa trở lại thì có thể có phản ứng gì".
"Hóa ra là như vậy!" Buôn chuyện xong.
"Anh đi tắm trước đi. Anh tắm xong em còn tắm" Kiều Kiều đẩy Giang Phóng.
"Em tắm trước đi" Giang Phóng cười.
"Vâng" Kiều Kiều cầm quần áo vào phòng tắm cho nên không chú ý tới ánh mắt của Giang Phóng đằng sau.
Ở trong phòng tắm kín, nhiệt khí tràn đầy, làm cho cơ thể cũng bắt đầu nóng lên, dần dần toát ra mồ hôi dính ngấy.
"Cùm cụp" Tiếng nước chảy ào ào cũng không thể át được tiếng mở cửa. Trong nháy mắt Kiều Kiều kinh hoảng.
"Ai!" Sau khi nói xong liền nhớ ra, ngoài Giang Phóng ra thì còn có thể là ai.
Quả nhiên là hắn."Bảo bối, chúng ta tắm cùng nhau đi?"
Kiều Kiều bối rối tắt nước, dùng khăn tắm che người, lắp bắp: "Anh, anh đi ra ngoài. Anh, sao anh lại như vậy chứ?" người này gần đây càng ngày càng không bình tĩnh.
Nhìn hai má Kiều Kiều bị hơi nước xông hồng hồng, Giang Phóng cảm thấy tâm viên ý mã, liền bắt đầu cởi quần áo.
"Anh, anh, anh đừng cởi". Kiều Kiều nhìn Giang Phóng cởi quần áo lại càng bối rối.
"Cái kia Giang Phóng, Giang Phóng ~ "
"Bảo bối, chúng ta tắm với nhau đi" Lúc này Giang Phóng đã cởi chỉ còn dư lại một cái quần trong. Mắt thấy tay Giang Phóng định cởi nốt quần trong, Kiều Kiều xoay người lại, đưa lưng về phía Giang Phóng.
Khi Giang Phóng đưa tay ôm lấy ngang hông Kiều Kiều, Kiều Kiều cắn môi cứng ngắc đứng im, không dám lộn xộn.
"Bảo bối - -" môi Giang Phóng dán lên lưng của cô, thành kính mút hôn. Tim Kiều Kiều đập càng ngày càng nhanh, lúc này cô cứng ngắc và yếu ớt, giống như chỉ có thể mặc người muốn làm gì thì làm, rốt cục môi thiếu niên cũng tách ra, liền nghe thấy giọng nói ấm ách của hắn: "Ngô, Kiều Kiều, bảo bối của anh".
Giang Phóng xoay người Kiều Kiều lại. Đầu Kiều Kiều hơi cúi thấp xuống, từ góc độ của Giang Phóng, chỉ có thể nhìn thấy mái tóc hơi vàng của cô và hàng lông mi dày đang bất an run rẩy. Có thể nhìn ra được, cô gái nhỏ này đang rất khẩn trương.
"Ha ha"
Nghe được tiếng cười của Giang Phóng, Kiều Kiều vẫn như cũ không dám làm gì. Cô cũng không dám ngẩng đầu, cũng không dám cúi đầu, chỉ sợ bản thân trông thấy cái gì đó không nên nhìn. Nhưng hiển nhiên, Giang Phóng không buông tha cô. Hắn nâng cằm cô lên, miệng cứ như vậy tới gần, cũng đem thân thể của cô dán lên trên người của hắn.
Cảm nhận được đồ vật trên thân thể hắn liếm lên bụng của cô, đầu óc Kiều Kiều rối tinh rối mù.
Tiếng nước chảy tí tách trong phòng tắm, thiếu nữ trắng nõn mảnh khảnh, thiếu niên cao to ngăm đen màu cổ đồng, dây dưa triền miên quấn quýt với nhau.
"Ân, bảo bối, bảo bối của anh" Môi thiếu niên vội vàng chạy dọc theo thân thể cô gái. Tay cũng không thành thật vuốt ve lên xuống. Vật cứng trên người liên tục cọ xát lên thân thể cô gái nhỏ. Cô gái khước từ ."Bụm!" Trên mông bị đánh một cái.
Kiều Kiều chưa từng thấy Giang Phóng như thế này bao giờ, tràn đầy tính xâm lược."Ngô, ân ~ "
Tay Giang Phóng nắm lấy bộ ngực ngạo nghễ đang ưỡn ra của Kiều Kiều, không ngừng xoa nắn. Kiều Kiều hừ hừ giựa lên người Giang Phóng, người cô mềm nhũn, không biết nên làm thế nào cho phải.
Cô cũng biết, trừ phi Giang Phóng dừng tay, nếu không, nhất định giữa bọn họ sẽ phát sinh những thứ kia
"Thật xin lỗi, vừa rồi tôi không cố ý" Lăng Ngọc Yến cũng là người thức thời. Có điều cô nói như vậy, nhưng trong lòng chưa hẳn đã nghĩ như vậy. Ai cũng có thể nhìn ra, dù miệng cô nói thế nhưng ánh mắt vẫn không hề có thiện ý.
"Không sao". Kiều Kiều không thích những cô gái như thế này, cũng không nói nhiều với cô ấy, dù sao người ta cũng là bạn gái Nhị Hắc, không có quan hệ gì với cô.
Chiến hữu của cha Nhị Hắc tự mình tới đón bọn họ, còn mang theo con gái của ông ấy, nói ông ấy có việc bận nên mấy ngày tới để cho con gái của ông ấy làm hướng dẫn viên. Người này là Phương Tĩnh Nhã, năm nay mười sáu tuổi, nhỏ hơn Kiều Kiều một tuổi. Mặc dù tên rất văn nhã, nhưng là nha đầu này không như vậy, nhìn phong cách ăn mặc của Phương Tĩnh Nhã, Kiều Kiều lặng im.
Đầu tóc rối tung, quần ngắn, giầy quá gối, áo lông ngắn, kính mát lớn. Kiều Kiều nhìn trời, giờ là chạng vạng tối, cần kính mát lớn sao?
"Hi!, em là Phương Tĩnh Nhã, nhưng em không thích cái tên này, các anh chị có thể gọi em là An Ny, đó là tên tiếng Anh của em".
Mọi người đều nở nụ cười, ngay cả lão Phương tới đón cũng cười nói: "Đứa nhỏ không hiểu chuyện, mấy cháu đừng để ý đến con bé. Nhưng các cháu yên tâm, con bé là một hướng dẫn viên tốt đấy, những chỗ thú vị con bé đều nắm trong lòng bàn tay".
Có thể nhìn ra lão Phương rất cưng chiều Phương Tĩnh Nhã. Kiều Kiều nghĩ, nếu như cô mà ăn mặc như vậy, nhất định mẹ cô sẽ đánh chết cô, tặc tặc!
Dọc đường đi, Nhị Hắc đối với Lăng Ngọc Yến lạnh nhạt hơn nhiều. Kiều Kiều liếc vài lần, cảm thấy hình như Lăng Ngọc Yến sợ thái độ này của Nhị Hắc. Kiều Kiều nhìn thấy, xuyên thấu qua kính chiếu hậu, tiểu cô nương An Ny ngồi ở ghế lái phụ phía trước đang lén đánh giá Lăng Ngọc Yến.
Di? Tình huống này là thế nào?
Lúc trước Nhị Hắc và đám người Giang Phóng đã nói chuyện với lão Phương, sẽ ở khách sạn, mấy người bọn họ quyết định từ trước rồi. Cơm tối cũng ăn ở đó.
Lão Phương quay đầu lại: "Lát nữa đến nơi các cháu lên lầu thay quần áo trước, chú ở dưới sảnh chờ các cháu. Đồ ăn đã đặt trước rồi".
"Cảm ơn chú Phương " Nhị Hắc là một đứa nhỏ có lễ phép, mấy người còn lại cũng nói cảm ơn.
Lúc đăng ký là Kiều Kiều và Lăng Ngọc Yến một phòng, nhưng mà ai cũng biết, Kiều Kiều và Giang Phóng một phòng, Nhị Hắc và Lăng Ngọc Yến một phòng. Còn tiểu Bạch thì ở cùng Giang Viễn.
"Em còn không cho anh nói cô ta, Cô ta cho mình là cái thứ gì". Giang Phóng ở bên cạnh vừa thay quần áo vừa nói. Cũng không kiêng kị Kiều Kiều còn đang ngồi đấy, cứ như vậy mà cởi đồ.
"Thôi đi, cô ấy là bạn gái Nhị Hắc, em cũng nên chú ý một chút, hơn nữa, cô ấy thế nào cũng không liên quan đến chúng ta". Nhiệt độ trong khách sạn rất cao, Kiều Kiều cởi áo lông dầy trên người xuống, thay bằng áo khoác mỏng.
Cách ăn mặc thời thượng của Kiều Kiều nhìn qua thì trẻ hơn so với Phương Tĩnh Nhã nhỏ hơn cô một tuổi.
"Vợ, em giống như một trái táo non, anh rất muốn cắn một cái" Hai người tay trong tay ra ngoài.
Kiều Kiều mặc áo khoác nhỏ màu xanh biếc, thấy An Ny hâm mộ nói, "Cái áo này của chị thật đẹp, di? Kiều Kiều chị ngồi đây".
An Ny rất hòa đồng. Trong chốc lát đã quen thuộc với mọi người.
Hai người bọn họ xuống cuối cùng, An Ny rất thích áo khoác nhỏ của Kiều Kiều, muốn mặc thử một lần, lại thấy mác trên cổ áo thì rất kinh ngạc.
Rất nhiều quần áo của Kiều Kiều đều do Giang Phóng mua cho cô, cô cũng không để ý tới giá tiền.
"Chị không để ý tới giá tiền. Bình thường thích thì chị mua thôi".
"Cha ~ người nhìn xem, người nhìn Kiều Kiều nhà người ta đi! Chỉ lớn hơn con có một tuổi, mà mặc quần áo đắt như vậy" An Ny làm nũng.
Nhị Hắc cười: "Nếu như vị hôn phu của em cũng là đại công tử giàu có thì em cũng sẽ như vậy thôi. Đòi cha mình thì có bản lĩnh gì! Còn không phải là tự nhổ lông nhà mình sao?"
"KAO, cái ví đụ của chú là gì thế" Giang Phóng cho Nhị Hắc một cước.
Nhị Hắc tránh thoát, ban nãy chỉ nói đùa, nói xong mới cảm thấy những lời này với Kiều Kiều không tốt lắm. "Xin lỗi, xin lỗi, em sai rồi, thực sự sai rồi. Em với tiểu Viễn giống nhau, là một đứa nhiều chuyện, còn thường xuyên nói bậy!"
Hắn nói như vậy, mọi người lại nở nụ cười.
Vừa rồi lúc về phòng, Nhị Hắc đã nói qua với Lăng Ngọc Yến, Kiều Kiều lớn lên từ nhỏ với Giang Phóng, cô có thể chọc Giang Phóng, cũng không thể chọc Kiều Kiều, bọn họ là anh em, làn này là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng, nếu như cô còn như vậy một lần nữa, thì hai người bọn họ chia tay đi. Về phần Giang Phóng xử lý cô thế nào, hắn sẽ không quan tâm.
Lăng Ngọc Yến cũng không phải đứa ngốc, nghe được lời này của Nhị Hắc, biết mình trong lòng Nhị Hắc không là cái gì cả, ngay cả tình huynh đệ với Giang Phóng cũng không bằng. Cô nhìn ra, cô gái nhỏ An Ny có địch ý với cô, lão Phương và cha Nhị Hắc là chiến hữu của nhau, giữa hai người họ không chừng còn có chuyện gì đó cũng nên? Lăng Ngọc Yến quyết định giữ vững tinh thần, không thể vì Kiều Kiều mà làm ảnh hưởng tới mình, huống chi, Kiều Kiều và mình cũng không có quan hệ gì, không phải sao? Cô ấy là bạn gái Giang Phóng, mình cần gì tạo thêm một kẻ địch đây?
Bữa cơm này rất hài hòa, Kiều Kiều buồn bực, sao tự nhiên Lăng Ngọc Yến lại hòa nhã với cô như vậy, có điều cô cũng không muốn nghĩ nhiều tới cô ấy, nếu người ta có thái độ tốt với cô thì cô cũng không cần thiết phải lạnh lùng với người ta.
"Ai, Giang Phóng, anh nói Nhị Hắc và An Ny có quan hệ thế nào?" Trở lại phòng mình hai người thì thầm với nhau.
"Sao lại quan hệ thế nào?"
"Đừng giả ngu với em, em luôn cảm thấy quan hệ của An Ny và Nhị Hắc không đúng lắm, anh không thấy Lăng Ngọc Yến lúc nào cũng dữ vững tinh thần đối chiến sao?" Kiều Kiều ngồi khoanh chân trên giường, ôm cái gối trong ngực, nghiêng đầu hỏi.
"Ha ha. Tiểu nha đầu quan sát còn rất tỉ mỉ. Phương Tĩnh Nhã lúc nhỏ từng ở nhà của Nhị Hắc hai năm. Nghe nói năm ấy Phương Tĩnh Nhãn tám tuổi, lão Phương đã xảy ra chuyện gì đó, nên ông ấy đưa Phương Tĩnh Nhã tới Hắc gia ở hai năm. Sau này khi lão Phương giải quyết xong mọi chuyện thì đến đón Phương Tĩnh Nhã về. Khi còn bé, không ít lần Nhị Hắc bắt nạt con bé".
Quả thế!"Thì ra khi còn bé đã quen biết thân thuộc với nhau, em thấy, nhất định An Ny thích Nhị Hắc, mặc dù lúc nào hai người họ cũng cãi nhau, nhưng bằng hỏa nhãn kim tinh của em, có thể nhìn thấu toàn bộ bản chất của sự việc" Kiều Kiều bộ dạng nghiêm trang.
"Tiểu nha đầu". Giang Phóng cười, ôm Kiều Kiều vào trong ngực: "Nghe Nhị Hắc nói, trước kia Phương Tĩnh Nhã là một đứa con gái rất dịu dàng ôn nhu, không nghĩ tới, đúng là nghe danh không bằng gặp mặt! Con gái mười tám sẽ thay đổi rất nhiều. Có điều cô ta và Nhị Hắc không thích hợp”.
Giang Phóng đã quen gọi Phương Tĩnh Nhã bằng cái tên này, An Ny? Hắn cứ cảm thấy là lạ . Không có chuyện gì thì dùng tên tiếng Anh làm gì chứ! Kiều Kiều còn luôn miệng gọi An Ny.
"Sao lại không thích hợp? Cô ấy không thích hợp, chẳng lẽ Lăng Ngọc Yến không giữ quy tắc thích hợp sao?" Kiều Kiều là một đứa nhỏ thích buôn chuyện.
"Nhị Hắc đã có vị hôn thê rồi. Cho dù là Lăng Ngọc Yến hay là An Ny thì cuối cùng cũng khó có khả năng ở cùng một chỗ với Nhị Hắc. Nếu đã định trước không thể ở cùng một chỗ, không bằng ngay từ đầu đừng động tâm". Lời nói của Giang Phóng làm cho Kiều Kiều kinh hãi, cô không hề nghĩ tới.
"Vị hôn thê? Chưa từng nghe nói qua? Em thấy Nhị Hắc đổi bạn gái liên tục. Vị hôn thê của hắn không có phản ứng gì sao?"
"Nhị Hắc được đính hôn từ nhỏ, vị hôn thê của hắn từ sơ trung đã xuất ngoại du học. Đến bây giờ còn chưa trở lại thì có thể có phản ứng gì".
"Hóa ra là như vậy!" Buôn chuyện xong.
"Anh đi tắm trước đi. Anh tắm xong em còn tắm" Kiều Kiều đẩy Giang Phóng.
"Em tắm trước đi" Giang Phóng cười.
"Vâng" Kiều Kiều cầm quần áo vào phòng tắm cho nên không chú ý tới ánh mắt của Giang Phóng đằng sau.
Ở trong phòng tắm kín, nhiệt khí tràn đầy, làm cho cơ thể cũng bắt đầu nóng lên, dần dần toát ra mồ hôi dính ngấy.
"Cùm cụp" Tiếng nước chảy ào ào cũng không thể át được tiếng mở cửa. Trong nháy mắt Kiều Kiều kinh hoảng.
"Ai!" Sau khi nói xong liền nhớ ra, ngoài Giang Phóng ra thì còn có thể là ai.
Quả nhiên là hắn."Bảo bối, chúng ta tắm cùng nhau đi?"
Kiều Kiều bối rối tắt nước, dùng khăn tắm che người, lắp bắp: "Anh, anh đi ra ngoài. Anh, sao anh lại như vậy chứ?" người này gần đây càng ngày càng không bình tĩnh.
Nhìn hai má Kiều Kiều bị hơi nước xông hồng hồng, Giang Phóng cảm thấy tâm viên ý mã, liền bắt đầu cởi quần áo.
"Anh, anh, anh đừng cởi". Kiều Kiều nhìn Giang Phóng cởi quần áo lại càng bối rối.
"Cái kia Giang Phóng, Giang Phóng ~ "
"Bảo bối, chúng ta tắm với nhau đi" Lúc này Giang Phóng đã cởi chỉ còn dư lại một cái quần trong. Mắt thấy tay Giang Phóng định cởi nốt quần trong, Kiều Kiều xoay người lại, đưa lưng về phía Giang Phóng.
Khi Giang Phóng đưa tay ôm lấy ngang hông Kiều Kiều, Kiều Kiều cắn môi cứng ngắc đứng im, không dám lộn xộn.
"Bảo bối - -" môi Giang Phóng dán lên lưng của cô, thành kính mút hôn. Tim Kiều Kiều đập càng ngày càng nhanh, lúc này cô cứng ngắc và yếu ớt, giống như chỉ có thể mặc người muốn làm gì thì làm, rốt cục môi thiếu niên cũng tách ra, liền nghe thấy giọng nói ấm ách của hắn: "Ngô, Kiều Kiều, bảo bối của anh".
Giang Phóng xoay người Kiều Kiều lại. Đầu Kiều Kiều hơi cúi thấp xuống, từ góc độ của Giang Phóng, chỉ có thể nhìn thấy mái tóc hơi vàng của cô và hàng lông mi dày đang bất an run rẩy. Có thể nhìn ra được, cô gái nhỏ này đang rất khẩn trương.
"Ha ha"
Nghe được tiếng cười của Giang Phóng, Kiều Kiều vẫn như cũ không dám làm gì. Cô cũng không dám ngẩng đầu, cũng không dám cúi đầu, chỉ sợ bản thân trông thấy cái gì đó không nên nhìn. Nhưng hiển nhiên, Giang Phóng không buông tha cô. Hắn nâng cằm cô lên, miệng cứ như vậy tới gần, cũng đem thân thể của cô dán lên trên người của hắn.
Cảm nhận được đồ vật trên thân thể hắn liếm lên bụng của cô, đầu óc Kiều Kiều rối tinh rối mù.
Tiếng nước chảy tí tách trong phòng tắm, thiếu nữ trắng nõn mảnh khảnh, thiếu niên cao to ngăm đen màu cổ đồng, dây dưa triền miên quấn quýt với nhau.
"Ân, bảo bối, bảo bối của anh" Môi thiếu niên vội vàng chạy dọc theo thân thể cô gái. Tay cũng không thành thật vuốt ve lên xuống. Vật cứng trên người liên tục cọ xát lên thân thể cô gái nhỏ. Cô gái khước từ ."Bụm!" Trên mông bị đánh một cái.
Kiều Kiều chưa từng thấy Giang Phóng như thế này bao giờ, tràn đầy tính xâm lược."Ngô, ân ~ "
Tay Giang Phóng nắm lấy bộ ngực ngạo nghễ đang ưỡn ra của Kiều Kiều, không ngừng xoa nắn. Kiều Kiều hừ hừ giựa lên người Giang Phóng, người cô mềm nhũn, không biết nên làm thế nào cho phải.
Cô cũng biết, trừ phi Giang Phóng dừng tay, nếu không, nhất định giữa bọn họ sẽ phát sinh những thứ kia
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.