Chương 38: KẾT QUẢ
Vivian vivian
12/04/2017
Giang Hải Dương tự mình lái xe tới đón Kiều Kiều và Giang Phóng, cô giáo Lâm thấy người này là cha Giang Phóng nên cũng yên lòng không đi theo.
Trông thấy trưởng bối, trong nháy mắt Kiều Kiều cảm giác mình rất yếu ớt : “Chú Giang, ô ô – – “
“Kiều Kiều không khóc, chuyện này còn chưa xong, chú Giang đưa cháu đến bệnh viện trước”. Giang Phóng và Chu Vân vVân lên xe, Giang Hải Dương chào cô giáo Lâm thì lên xe rời đi.
Cô giáo Lâm nhíu mày, Giang Hải Dương nói, chuyện này còn chưa xong, cô biết, đó là nói cho cô nghe, Giang Hải Dương là ai, cô đương nhiên biết. Thở dài. Trước cứ đi gặp chủ nhiệm xem thế nào đã.
Vội vàng đến bệnh viện, tháo băng kiểm tra rồi rồi băng lại lần nữa, cuối cùng mọi chuyện cũng giải quyết xong.
Thấy trên quần áo của Giang Phóng có dính chút máu của nàng, vì nàng mà lo trước lo sau. Kiều Kiều cảm động.
“Giang Phóng, anh đến đây” Giang Phóng đang rót nước cho Kiều Kiều, nghe thấy nàng gọi vội vàng đi đến: “Làm sao vậy, lại đau có phải không?”
Kiều Kiều lau mồ hôi trên đầu hắn nói: “Em không sao. Thật ra là tại vì em quá yếu ớt”.
Giang Phóng trừng mắt: “Em mà yếu ớt, xú nha đầu Vương Yên Ny kia, ta anh nhất địnhh không tha cho nó” Dám bắt nạt Kiều Kiều nhà hắn, có phải coi hắn là mèo bệnh hay không!
“Ân, bạn ấy thật quá đáng, sao có thể làm vậy chứ” Chu Vân Vân cũng tức giận.
“Hai người nha!” Kiều Kiều cười.
Từ chỗ bác sĩ quay lại, Giang Hải Dương thấy bọn nhỏ cười đùa, mở miệng: “Chú hỏi qua bác sĩ, người ta nói đã không còn chuyện gì rồi, mấy đứa yên tâm đi. Nhưng mà chân của Kiều Kiều không thể đi lại nhiều, đi học phải có người đưa đón”.
“Không có vấn đề gì, con đưa đón cũng được” Giang Phóng vội vàng mở miệng.
“Vậy lúc đang trên trường con bé muốn đi vệ sinh thì làm thế nào?”
“Cháu! Chu Vân Vân lập tức mở miệng.
Giang Hải Dương vốn định cho Kiều Kiều ở nhà nghỉ ngơi một thời gian, nhưng mà ông lại nghĩ con bé chắc chắn sẽ không đồng ý.
“Được, Chu Vân Vân phải không, mấy ngày này Kiều Kiều phải trông cậy cháu rồi”.
“Không có gì đâu chú, nếu như không phải tại cháu. Nếu như không phải tại cháu thì Kiều Kiều, ô ô, ô ô, bạn ấy cũng sẽ không bị ngã – -” Chu Vân Vân khóc nức nở nói.
KAO, nha đầu này sao lại giống tiểu Viễn như vậy, cả hai đều rất thích khóc nha! Cứ nhắc tới thì lại khóc, cứ nhắc tới thì lại khóc ~. Giang Phóng nghĩ.
Giang Hải Dương cũng 囧.
“Ai, Vân Vân, cái người đỡ tới hôm nay là ai vậy?” Kiều Kiều dời sự chú ý của Chu Vân Vân sang chuyện khác, nha đầu thích khóc này!
“Bạn đó hả? hình như là Từ Mạn lớp một”
Kiều Kiều cẩn thận nghĩ lại tình huống lúc đó một lần nữa, không hiểu sao Vương Yến Ny lại cố ý đẩy nàng, dù sao, Vương Yến Ny chạy thứ hai, mà nàng thứ ba, bạn ấy không cần thiết phải làm vậy. Bạn ấy rõ ràng đẩy nàng rất mạnh, nếu không những người khác cũng sẽ không nhìn thấy. Mà Từ Mạn chạy thứ tư, nàng ngã, đối với Từ Mạn rất có lợi, nhưng bạn ấy lại dừng lại giúp nàng. Kiều Kiều thấy mình ngay cả lời cảm ơn cũng chưa nói. Có chút ngượng ngùng.
Thật ra Kiều Kiều và Vương Yến Ny đều không nghĩ tới, chuyện này vốn không lớn như thế này, nhưng mà có bọn Giang Phóng ở đây, mọi người muốn lấy lòng Giang Phóng, cho nên tranh nhau báo cáo tình hình thực tế cho giáo viên chủ nhiệm. Đừng nói Giang Phóng giỏi đánh nhau lại trọng nghĩa khí, chỉ cần nói đến Phong Diệp thôi, người nào không biết, những đứa học ở Phong Diệp, không phú thì quý, cùng những người như vậy kết giao, đúng là trăm lợi không một hại.
Vì vậy, có người báo sự thật với giáo viên thể dục, một người nói, thì sẽ có người thứ hai người thứ ba.
Bên này đoàn người Kiều Kiều đến bệnh viện, bên kia, đại hội thể dục thể thao vẫn đang diễn ra thì tin tức Vương Yến Ny cố ý đẩy Kiều Kiều bị truyền ra. Mà hai chủ nhiệm lớm thầy giáo Vương và cô giáo Lâm đang bàn bạc xử lý sự việc này!
Hiện tại Vương Yến Ny hơi lo lắng, thấp thỏm bất an, đúng là con bé cố ý, nhưng con bé không nghĩ tới sẽ có người nói chuyện này ra ngoài, sao lại có người tố cáo chuyện này với thầy cô giáo chứ! nhìn truyện này càng lúc càng ồn ào, con bé bắt đầu sợ. Kiều Kiều bị đưa đi. Vương Yến Ny cắn môi. Nó, sẽ không có việc gì đâu, không có việc gì, không có việc gì, mình không cần tự dọa mình, cùng lắm thì không chịu thừa nhận!
Chỉ trong chốc lát, Giang Hải Dương đã đưa Chu Vân Vân trở lại trường. Vừa đến trường ông liền đi gặp hiệu trưởng Từ.
Thấy mọi người nhìn mình chỉ chỉ trỏ trỏ, Vương Yến Ny cố gắng làm ra vẻ kiên cường.
“Bảo sao thấy mày nhìn quen quen? Mày có phải em họ của Vương Tiểu Mỹ hay không!” tiểu Bạch nhìn chằm chằm Vương Yến Ny, nói.
“Em, Em không biết anh đang nói cái gì!”
Vương Tiểu Mỹ là nũ sinh mà ngày đó Kiều Kiều đi ăn Ma lạt thang nhìn thấy, một mực theo đuổi Giang Phóng.
“Tao biết rồi, ha ha” tuổi tiểu Bạch mặc dù không lớn lắm, nhưng khi cười rộ lên cũng thì rất âm trầm .
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Trong lòng Vương Yến Ny hoảng loạn “Thành thật trả lời, có phải mày làm theo chủ ý của Vương tiểu Mỹ hay không?”
“Em không biết anh đang nói gì” Vương Yến Ny mạnh miệng.
“Tốt, mày đã không nói thì thôi. Kiều Kiều là con dâu mà chú Giang nhận định, ha ha. Tao mong đợi kết cục của mày”.
Hứa Phi và Vương Tĩnh Hàm, một người là lớp trưởng, một người là ủy viên, bọn họ nghe Giang Phóng nói vậy cũng không ồn ào nữa, chuyện này đã có người lớn xử lý, bọn họ chỉ có thể tức giận mà thôi, thấy tiểu Bạch giống như nghĩ tới cái gì liền chạy đi, hai người bọn họ cũng vội vàng đuổi theo, thì nghe thấy lời nói của tiểu Bạch.
Cái gì? Chuyện của Kiều Kiều và Giang Phóng người lớn cũng đã đồng ý rồi? Bọn họ mới bao nhiêu đâu!
Hai người nhìn nhau, từ trong mắt đối phương có thể nhìn ra được ý nghĩ của nhau, lắc đầu, hai người trở về lớp học của chính mình.
Chỉ trong chốc lát, thông báo vang lên, thành tích 4×200 nữ bị hủy bỏ.
Lần này có thêm giải thưởng, lớp một năm nhất và lớp ba năm nhất đạt được phần thưởng tinh thần lớn nhất.
Mọi người nghe được kết quả này, lại càng bàn tán sôn sao.
Lâm Hiểu Nam nhìn bóng dáng Từ Mạn nói, “Ai, cán bộ xinh đẹp lớp chúng ta, hội đồng dùng chuyện này để bồi thường cho hành động trượng nghĩa của bạn ấy đó”
“Đến chỗ khác đi”.
Từ Mạn đỡ Kiều Kiều dậy cho nên lớp Từ Mạn cũng không đạt giải, thành tích giống lơp ba đứng đầu từ dưới lên.
Mặc dù Vương Yến Ny tự nói với mình phải trấn định, nhưng cha mẹ của con bé bị gọi tới. Con bé sống chết cũng không nhận, cuối cùng nhà trường nói có rất nhiều học sinh nguyện ra đối chất với con bé. Lúc ấy con bé mới nhụt chí thừa nhận mọi chuyện.
Con bé lung tung xin lỗi. Chứng kiến con bé như vậy, cha mẹ Vương Yến Ny tức giận muốn đánh con bé
Con bé khóc sướt mướt nói, chị họ con bé là tiểu Mỹ thích Giang Phóng, nhưng Giang Phóng không để ý đến chị ấy, còn tìm cái loại giống như Đậu Nha là Kiều Kiều, dặn nàng tìm cơ hội thay chị ấy dậy dỗ Kiều Kiều.
Nghe được con bé nói như vậy, cha mẹ con bé nghiến răng ken két, cháu gái mình học hành kém cỏi thì cũng thôi đi, còn lôi kéo con họ làm những chuyện bỉ ổi thế này. Sau này không nên để cho hai đứa chơi với nhau nữa.
Nhưng cái con nhỏ Kiều Kiều kia cũng không phải thứ tốt lành gì, mới học năm nhất mà đã yêu với đương.
Ai ngờ Giang Hải Dương nghe thấy họ nói như vậy liền không vui. Ngay lập tức ông tỏ thái độ, ông là cha Giang Phóng, kể cả sau này Kiều Kiều không lấy con trai ông thì cũng là đứa con gái duy nhất của ông, là con nuôi của ông, ông không sẽ không để bất cứ người nào bắt nạt con bé. Chuyện này mặc kệ trường học xử lý thế nào, thì chỗ Giang Hải Dương ông chuyện này còn chưa xong đâu, nói xong xoay người rời đi.
Hiệu trưởng Từ buồn bực, người có tiền hơn nữa ông cũng không để vào mắt, nhưng mà đây là Giang Hải Dương đấy, Giang Hải Dương làm cái gì, ở Dân Giang người ta là xã hội đen nỏi danh nha! Chha vợ của Giang Hải Dương là ai? Là bí thư tỉnh ủy đấy. Đến mẹ vợ người ta cũng là hiệu trưởng đại học A cơ mà. Cha mẹ Vương Yến Ny sao lại lỗ mãng như vậy, người ta đã định bỏ qua rồi, họ còn nói thêm vào, làm rối tung mọi chuyện. Thật sự là, ai! Hiệu trường Từ không hi vọng chuyện này bị làm lớn, không có biện pháp, dù sao Vương Yến Ny vẫn còn nhỏ, ông cũng không thể không quan tâm.
Kết quả cuối là, Vương Yến Ny bị ghi lỗi vào học bạ.
Sau đó Kiều Kiều cũng nghe thấy kết quả này, nàng cũng không muốn thế nào, nàng biết, chú Giang sẽ vì nàng mà xử lý ổn thỏa vụ việc này. Kiều ba Kiều mẹ thấy nàng bị thương thành như vậy thì rất đau lòng, lại nghe nói Giang Hải Dương đã sử lý ổn thỏa giúp bọn họ, họ lại càng thêm cảm kích Giang Hải Dương.
Những ngày tiếp theo của Kiều Kiều, ngày nào cũng có canh xương bồi bổ, ô ô, hiện tại chỉ cần nàng ngửi thấy mùi canh xương thôi đã thấy buồn nôn rồi!
Nàng không biết, Giang Hải Dương mặc dù đáp ứng hiệu trưởng Từ bỏ qua chuyện này, trường học cũng đã xử lý Vương Yến Ny, nhưng mà Giang Phóng không buông tha Vương tiểu Mỹ.
Mấy ngày này nàng đi đường rất bất tiện, ngày ngày Kiều ba phải lái xe đưa nàng đi học, Giang Phóng cũng đi theo. Sau khi xuống xe, Giang Phóng lại cõng Kiều Kiều vào lớp, cô giáo Lâm một câu dư thừa cũng không nói, thhaajt ra không phải cô không muốn quản, nhưng mà cha mẹ người ta cũng không phản đối thì cô còn có thể nói cái gì, lại mang tiếng nhiều chuyện, làm giáo viên thật vất vả nha!
Bởi vì được dưỡng tốt, cho lên không bao lâu sau Kiều Kiều đã tốt lên nhiều, vui vẻ hô: Hồ Hán Tam ta đã trở lại.
Trong khoảng thời gian này nàng cảm thấy rất bất tiện, ngay cả đi vệ sinh cũng phải nhờ Chu Vân Vân và Vương Tĩnh Hàm đỡ, nhưng cũng bởi vì chuyện này mà quan hệ của ba người càng ngày càng thân thiết. Đến hôm nay chân đã tốt nhiều rồi, Kiều Kiều thấy mình không cần phải làm phiền người khác nữa, thật thoải mái!
Đi tới lớp Từ Mạn, trịnh trọng nói cám ơn, Từ Mạn cũng rất tiêu sái.
Bọn họ từ đó trở thành bạn bè của nhau.
Kiều Kiều rất thích tính cách của Từ Mạn, trượng nghĩa, tiêu sái.
Vương Yến Ny ở trung học Dân Giang giống như bị cô lập, người khác không hiểu nguyên nhân con bé đẩy bạn, đều cho rằng con bé vì thành tích của lớp mình mới làm như vậy, cho nên bạn học lớp con bé mặc dù có ý kiếm nhưng vẫn đối xử bình thường với con bé. Chính con bé cũng không có ngốc mà nói ra. Nếu nói ra chỉ sợ ngay cả bạn học của con bé cũng sẽ không thèm để ý tới.
Nhưng không biết thế nào, sự thật lại truyền ra ngoài, nói con bé vì chị họ mình muốn cướp bạn trai người ta, cho nên mới cố ý đẩy người ta.
Khi biết chân tướng sự việc thì thật sự không ai thèm quan tâm đến con bé.
Ngay cả bạn tốt của con bé cũng mắng con bé dối trá.
Ở trung học Dân Giang cũng có nhiều người biết chuyện của Vương tiểu Mỹ. Nàng ta nổi tiếng hư hỏng. Nghe nói một tuần lại đổi bạn trai một lần. Xã hội này chính là như vậy, mặc kệ là trước kia hay hiện tại, đàn ông luôn luôn được khoan dung hơn đàn bà. Đàn ông đi ra đi vào, mọi người nói người ta trượng nghĩa. Còn đàn bà mà như vậy, sẽ bị xã hội lên án, mang tiếng không đứng đắn, Vương tiểu Mỹ lại đúng là cái loại này.
Vương Yến Ny chuyển đi, nghe tin Vương Yến Ny chuyển đi, Kiều Kiều có chút giật mình, nhưng cũng không hỏi nhiều. Nàng cảm thấy, lúc này mình có hỏi gì cũng không thích hợp.
Nàng không phải thánh mẫu, chỉ hy vọng, Vương Yến Ny sẽ nhớ kỹ dậy dỗ lần này, về sau không làm những chuyện ngu ngốc thế này nữa.
Trông thấy trưởng bối, trong nháy mắt Kiều Kiều cảm giác mình rất yếu ớt : “Chú Giang, ô ô – – “
“Kiều Kiều không khóc, chuyện này còn chưa xong, chú Giang đưa cháu đến bệnh viện trước”. Giang Phóng và Chu Vân vVân lên xe, Giang Hải Dương chào cô giáo Lâm thì lên xe rời đi.
Cô giáo Lâm nhíu mày, Giang Hải Dương nói, chuyện này còn chưa xong, cô biết, đó là nói cho cô nghe, Giang Hải Dương là ai, cô đương nhiên biết. Thở dài. Trước cứ đi gặp chủ nhiệm xem thế nào đã.
Vội vàng đến bệnh viện, tháo băng kiểm tra rồi rồi băng lại lần nữa, cuối cùng mọi chuyện cũng giải quyết xong.
Thấy trên quần áo của Giang Phóng có dính chút máu của nàng, vì nàng mà lo trước lo sau. Kiều Kiều cảm động.
“Giang Phóng, anh đến đây” Giang Phóng đang rót nước cho Kiều Kiều, nghe thấy nàng gọi vội vàng đi đến: “Làm sao vậy, lại đau có phải không?”
Kiều Kiều lau mồ hôi trên đầu hắn nói: “Em không sao. Thật ra là tại vì em quá yếu ớt”.
Giang Phóng trừng mắt: “Em mà yếu ớt, xú nha đầu Vương Yên Ny kia, ta anh nhất địnhh không tha cho nó” Dám bắt nạt Kiều Kiều nhà hắn, có phải coi hắn là mèo bệnh hay không!
“Ân, bạn ấy thật quá đáng, sao có thể làm vậy chứ” Chu Vân Vân cũng tức giận.
“Hai người nha!” Kiều Kiều cười.
Từ chỗ bác sĩ quay lại, Giang Hải Dương thấy bọn nhỏ cười đùa, mở miệng: “Chú hỏi qua bác sĩ, người ta nói đã không còn chuyện gì rồi, mấy đứa yên tâm đi. Nhưng mà chân của Kiều Kiều không thể đi lại nhiều, đi học phải có người đưa đón”.
“Không có vấn đề gì, con đưa đón cũng được” Giang Phóng vội vàng mở miệng.
“Vậy lúc đang trên trường con bé muốn đi vệ sinh thì làm thế nào?”
“Cháu! Chu Vân Vân lập tức mở miệng.
Giang Hải Dương vốn định cho Kiều Kiều ở nhà nghỉ ngơi một thời gian, nhưng mà ông lại nghĩ con bé chắc chắn sẽ không đồng ý.
“Được, Chu Vân Vân phải không, mấy ngày này Kiều Kiều phải trông cậy cháu rồi”.
“Không có gì đâu chú, nếu như không phải tại cháu. Nếu như không phải tại cháu thì Kiều Kiều, ô ô, ô ô, bạn ấy cũng sẽ không bị ngã – -” Chu Vân Vân khóc nức nở nói.
KAO, nha đầu này sao lại giống tiểu Viễn như vậy, cả hai đều rất thích khóc nha! Cứ nhắc tới thì lại khóc, cứ nhắc tới thì lại khóc ~. Giang Phóng nghĩ.
Giang Hải Dương cũng 囧.
“Ai, Vân Vân, cái người đỡ tới hôm nay là ai vậy?” Kiều Kiều dời sự chú ý của Chu Vân Vân sang chuyện khác, nha đầu thích khóc này!
“Bạn đó hả? hình như là Từ Mạn lớp một”
Kiều Kiều cẩn thận nghĩ lại tình huống lúc đó một lần nữa, không hiểu sao Vương Yến Ny lại cố ý đẩy nàng, dù sao, Vương Yến Ny chạy thứ hai, mà nàng thứ ba, bạn ấy không cần thiết phải làm vậy. Bạn ấy rõ ràng đẩy nàng rất mạnh, nếu không những người khác cũng sẽ không nhìn thấy. Mà Từ Mạn chạy thứ tư, nàng ngã, đối với Từ Mạn rất có lợi, nhưng bạn ấy lại dừng lại giúp nàng. Kiều Kiều thấy mình ngay cả lời cảm ơn cũng chưa nói. Có chút ngượng ngùng.
Thật ra Kiều Kiều và Vương Yến Ny đều không nghĩ tới, chuyện này vốn không lớn như thế này, nhưng mà có bọn Giang Phóng ở đây, mọi người muốn lấy lòng Giang Phóng, cho nên tranh nhau báo cáo tình hình thực tế cho giáo viên chủ nhiệm. Đừng nói Giang Phóng giỏi đánh nhau lại trọng nghĩa khí, chỉ cần nói đến Phong Diệp thôi, người nào không biết, những đứa học ở Phong Diệp, không phú thì quý, cùng những người như vậy kết giao, đúng là trăm lợi không một hại.
Vì vậy, có người báo sự thật với giáo viên thể dục, một người nói, thì sẽ có người thứ hai người thứ ba.
Bên này đoàn người Kiều Kiều đến bệnh viện, bên kia, đại hội thể dục thể thao vẫn đang diễn ra thì tin tức Vương Yến Ny cố ý đẩy Kiều Kiều bị truyền ra. Mà hai chủ nhiệm lớm thầy giáo Vương và cô giáo Lâm đang bàn bạc xử lý sự việc này!
Hiện tại Vương Yến Ny hơi lo lắng, thấp thỏm bất an, đúng là con bé cố ý, nhưng con bé không nghĩ tới sẽ có người nói chuyện này ra ngoài, sao lại có người tố cáo chuyện này với thầy cô giáo chứ! nhìn truyện này càng lúc càng ồn ào, con bé bắt đầu sợ. Kiều Kiều bị đưa đi. Vương Yến Ny cắn môi. Nó, sẽ không có việc gì đâu, không có việc gì, không có việc gì, mình không cần tự dọa mình, cùng lắm thì không chịu thừa nhận!
Chỉ trong chốc lát, Giang Hải Dương đã đưa Chu Vân Vân trở lại trường. Vừa đến trường ông liền đi gặp hiệu trưởng Từ.
Thấy mọi người nhìn mình chỉ chỉ trỏ trỏ, Vương Yến Ny cố gắng làm ra vẻ kiên cường.
“Bảo sao thấy mày nhìn quen quen? Mày có phải em họ của Vương Tiểu Mỹ hay không!” tiểu Bạch nhìn chằm chằm Vương Yến Ny, nói.
“Em, Em không biết anh đang nói cái gì!”
Vương Tiểu Mỹ là nũ sinh mà ngày đó Kiều Kiều đi ăn Ma lạt thang nhìn thấy, một mực theo đuổi Giang Phóng.
“Tao biết rồi, ha ha” tuổi tiểu Bạch mặc dù không lớn lắm, nhưng khi cười rộ lên cũng thì rất âm trầm .
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Trong lòng Vương Yến Ny hoảng loạn “Thành thật trả lời, có phải mày làm theo chủ ý của Vương tiểu Mỹ hay không?”
“Em không biết anh đang nói gì” Vương Yến Ny mạnh miệng.
“Tốt, mày đã không nói thì thôi. Kiều Kiều là con dâu mà chú Giang nhận định, ha ha. Tao mong đợi kết cục của mày”.
Hứa Phi và Vương Tĩnh Hàm, một người là lớp trưởng, một người là ủy viên, bọn họ nghe Giang Phóng nói vậy cũng không ồn ào nữa, chuyện này đã có người lớn xử lý, bọn họ chỉ có thể tức giận mà thôi, thấy tiểu Bạch giống như nghĩ tới cái gì liền chạy đi, hai người bọn họ cũng vội vàng đuổi theo, thì nghe thấy lời nói của tiểu Bạch.
Cái gì? Chuyện của Kiều Kiều và Giang Phóng người lớn cũng đã đồng ý rồi? Bọn họ mới bao nhiêu đâu!
Hai người nhìn nhau, từ trong mắt đối phương có thể nhìn ra được ý nghĩ của nhau, lắc đầu, hai người trở về lớp học của chính mình.
Chỉ trong chốc lát, thông báo vang lên, thành tích 4×200 nữ bị hủy bỏ.
Lần này có thêm giải thưởng, lớp một năm nhất và lớp ba năm nhất đạt được phần thưởng tinh thần lớn nhất.
Mọi người nghe được kết quả này, lại càng bàn tán sôn sao.
Lâm Hiểu Nam nhìn bóng dáng Từ Mạn nói, “Ai, cán bộ xinh đẹp lớp chúng ta, hội đồng dùng chuyện này để bồi thường cho hành động trượng nghĩa của bạn ấy đó”
“Đến chỗ khác đi”.
Từ Mạn đỡ Kiều Kiều dậy cho nên lớp Từ Mạn cũng không đạt giải, thành tích giống lơp ba đứng đầu từ dưới lên.
Mặc dù Vương Yến Ny tự nói với mình phải trấn định, nhưng cha mẹ của con bé bị gọi tới. Con bé sống chết cũng không nhận, cuối cùng nhà trường nói có rất nhiều học sinh nguyện ra đối chất với con bé. Lúc ấy con bé mới nhụt chí thừa nhận mọi chuyện.
Con bé lung tung xin lỗi. Chứng kiến con bé như vậy, cha mẹ Vương Yến Ny tức giận muốn đánh con bé
Con bé khóc sướt mướt nói, chị họ con bé là tiểu Mỹ thích Giang Phóng, nhưng Giang Phóng không để ý đến chị ấy, còn tìm cái loại giống như Đậu Nha là Kiều Kiều, dặn nàng tìm cơ hội thay chị ấy dậy dỗ Kiều Kiều.
Nghe được con bé nói như vậy, cha mẹ con bé nghiến răng ken két, cháu gái mình học hành kém cỏi thì cũng thôi đi, còn lôi kéo con họ làm những chuyện bỉ ổi thế này. Sau này không nên để cho hai đứa chơi với nhau nữa.
Nhưng cái con nhỏ Kiều Kiều kia cũng không phải thứ tốt lành gì, mới học năm nhất mà đã yêu với đương.
Ai ngờ Giang Hải Dương nghe thấy họ nói như vậy liền không vui. Ngay lập tức ông tỏ thái độ, ông là cha Giang Phóng, kể cả sau này Kiều Kiều không lấy con trai ông thì cũng là đứa con gái duy nhất của ông, là con nuôi của ông, ông không sẽ không để bất cứ người nào bắt nạt con bé. Chuyện này mặc kệ trường học xử lý thế nào, thì chỗ Giang Hải Dương ông chuyện này còn chưa xong đâu, nói xong xoay người rời đi.
Hiệu trưởng Từ buồn bực, người có tiền hơn nữa ông cũng không để vào mắt, nhưng mà đây là Giang Hải Dương đấy, Giang Hải Dương làm cái gì, ở Dân Giang người ta là xã hội đen nỏi danh nha! Chha vợ của Giang Hải Dương là ai? Là bí thư tỉnh ủy đấy. Đến mẹ vợ người ta cũng là hiệu trưởng đại học A cơ mà. Cha mẹ Vương Yến Ny sao lại lỗ mãng như vậy, người ta đã định bỏ qua rồi, họ còn nói thêm vào, làm rối tung mọi chuyện. Thật sự là, ai! Hiệu trường Từ không hi vọng chuyện này bị làm lớn, không có biện pháp, dù sao Vương Yến Ny vẫn còn nhỏ, ông cũng không thể không quan tâm.
Kết quả cuối là, Vương Yến Ny bị ghi lỗi vào học bạ.
Sau đó Kiều Kiều cũng nghe thấy kết quả này, nàng cũng không muốn thế nào, nàng biết, chú Giang sẽ vì nàng mà xử lý ổn thỏa vụ việc này. Kiều ba Kiều mẹ thấy nàng bị thương thành như vậy thì rất đau lòng, lại nghe nói Giang Hải Dương đã sử lý ổn thỏa giúp bọn họ, họ lại càng thêm cảm kích Giang Hải Dương.
Những ngày tiếp theo của Kiều Kiều, ngày nào cũng có canh xương bồi bổ, ô ô, hiện tại chỉ cần nàng ngửi thấy mùi canh xương thôi đã thấy buồn nôn rồi!
Nàng không biết, Giang Hải Dương mặc dù đáp ứng hiệu trưởng Từ bỏ qua chuyện này, trường học cũng đã xử lý Vương Yến Ny, nhưng mà Giang Phóng không buông tha Vương tiểu Mỹ.
Mấy ngày này nàng đi đường rất bất tiện, ngày ngày Kiều ba phải lái xe đưa nàng đi học, Giang Phóng cũng đi theo. Sau khi xuống xe, Giang Phóng lại cõng Kiều Kiều vào lớp, cô giáo Lâm một câu dư thừa cũng không nói, thhaajt ra không phải cô không muốn quản, nhưng mà cha mẹ người ta cũng không phản đối thì cô còn có thể nói cái gì, lại mang tiếng nhiều chuyện, làm giáo viên thật vất vả nha!
Bởi vì được dưỡng tốt, cho lên không bao lâu sau Kiều Kiều đã tốt lên nhiều, vui vẻ hô: Hồ Hán Tam ta đã trở lại.
Trong khoảng thời gian này nàng cảm thấy rất bất tiện, ngay cả đi vệ sinh cũng phải nhờ Chu Vân Vân và Vương Tĩnh Hàm đỡ, nhưng cũng bởi vì chuyện này mà quan hệ của ba người càng ngày càng thân thiết. Đến hôm nay chân đã tốt nhiều rồi, Kiều Kiều thấy mình không cần phải làm phiền người khác nữa, thật thoải mái!
Đi tới lớp Từ Mạn, trịnh trọng nói cám ơn, Từ Mạn cũng rất tiêu sái.
Bọn họ từ đó trở thành bạn bè của nhau.
Kiều Kiều rất thích tính cách của Từ Mạn, trượng nghĩa, tiêu sái.
Vương Yến Ny ở trung học Dân Giang giống như bị cô lập, người khác không hiểu nguyên nhân con bé đẩy bạn, đều cho rằng con bé vì thành tích của lớp mình mới làm như vậy, cho nên bạn học lớp con bé mặc dù có ý kiếm nhưng vẫn đối xử bình thường với con bé. Chính con bé cũng không có ngốc mà nói ra. Nếu nói ra chỉ sợ ngay cả bạn học của con bé cũng sẽ không thèm để ý tới.
Nhưng không biết thế nào, sự thật lại truyền ra ngoài, nói con bé vì chị họ mình muốn cướp bạn trai người ta, cho nên mới cố ý đẩy người ta.
Khi biết chân tướng sự việc thì thật sự không ai thèm quan tâm đến con bé.
Ngay cả bạn tốt của con bé cũng mắng con bé dối trá.
Ở trung học Dân Giang cũng có nhiều người biết chuyện của Vương tiểu Mỹ. Nàng ta nổi tiếng hư hỏng. Nghe nói một tuần lại đổi bạn trai một lần. Xã hội này chính là như vậy, mặc kệ là trước kia hay hiện tại, đàn ông luôn luôn được khoan dung hơn đàn bà. Đàn ông đi ra đi vào, mọi người nói người ta trượng nghĩa. Còn đàn bà mà như vậy, sẽ bị xã hội lên án, mang tiếng không đứng đắn, Vương tiểu Mỹ lại đúng là cái loại này.
Vương Yến Ny chuyển đi, nghe tin Vương Yến Ny chuyển đi, Kiều Kiều có chút giật mình, nhưng cũng không hỏi nhiều. Nàng cảm thấy, lúc này mình có hỏi gì cũng không thích hợp.
Nàng không phải thánh mẫu, chỉ hy vọng, Vương Yến Ny sẽ nhớ kỹ dậy dỗ lần này, về sau không làm những chuyện ngu ngốc thế này nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.