Kiêu Ngạo Và Định Kiến

Chương 19: Hamster Malfoy

Thu Tiểu Cửu

16/06/2017

(Ngụ ý là Malfoy giống chuột Hamster)

Khi Phoenix đến phòng nghỉ, bên trong chỉ có mình Flinders.

“Đi theo anh.” Flinders thấy Phoenix đến, lạnh lùng nói ba từ rồi quay đi.

Phoenix chưa thấy huynh trưởng Flinders tức giận bao giờ, luôn luôn giữ vẻ bình tĩnh, đó mới đích thực là Slytherin thuần huyết.

Phoenix đi theo Flinders đến tầng hầm của toà nhà ba tầng. Trên đường đi hai người gặp con quỷ nhỏ, Peeves. Peeves rục rịch chuẩn bị dọa nạt , Flinders ném một ánh mắt cảnh cáo qua, nó liền sợ hãi như gặp phải Nam tước đẫm máu vậy.

Peeves cung kính xoay người, bỏ mũ, chào Flinders một cách cung kính. Run rẩy chờ Flinders đi qua.

“Ồ… Làm thế nào mà…” Phoenix lần đầu tiên thấy Peeves ngoan ngoãn như vậy. Cô đã bị nó ném phấn trúng đầu mấy lần đó.

“Chỉ cần sử dụng loại chú ngữ khiến u linh sợ hãi thôi.” Flinders nhẹ nhàng nói. “Rất nhiều phù thủy khác cũng hay sử dụng lại ma chú này.”

Phoenix nghĩ đến gia tinh Coco nhà mình, nếu như cô tìm được loại ma chú có thể quản lí Coco thì bà nội sẽ không thể dùng Coco để giám thị cô được nữa.

Đừng tưởng cô không biết, bà nội đã để Coco theo dõi cô suốt cả một mùa hè.

Loáng cái, Phoenix và Flinders đã đi qua tầng thứ nhất của tòa nhà. Khi đi ngang qua văn phòng của Lockhart, Phoenix nhìn thấy vài nữ sinh Hufflepull ngẩn ngơ ở đó.

“Một lũ không có đầu óc.” Flinders lạnh lùng khinh bỉ. Hắn gõ đũa phép lên một giá trưng bày, ngay tức khắc một lối đi hiện ra.

“Đi thẳng năm bước, rẽ phải bảy bước.” Flinders hướng dẫn.

Phoenix nhớ kỹ. Quả nhiên trong Hogwarts có rất nhiều lối đi bí mật mà cả hiệu trưởng và các giáo sư cũng không biết rõ. Phoenix quan sát Flinders, anh ta tránh cái gì, cô tránh cái đó. Cố gắng không đụng chạm vào bất cứ vật gì.

“Cảnh giác cao cũng tốt. Hãy thả lỏng đi, trong này không có quá nhiều cơ quan.” Flinders vừa nói vừa đi, anh ta không hề quay đầu lại. Phoenix ngẩn người, như thể sau lưng anh ta có một con mắt thứ ba vậy.

Đường đi quanh co, đổi hướng liên tục, Phoenix không biết cô được dẫn đi đâu nữa.

Cuối cùng bọn họ dừng lại trước một bức tranh thêu hình người cá. Flinder sờ một cái vẩy trên đuôi người cá, gãi gãi. Bức tranh liền quay ngược lên trên, để lộ một thông đạo.

Người cá trong bức tranh khi bị Flinders chạm vào, nhìn anh ta một cách khuyến rũ. Phoenix nổi da gà, bị Flinders quay lại lườm một cái.

Phoenix cảm thấy anh ta muốn ăn tươi nuốt sống mình vậy.

Cảm giác này chỉ thoáng qua, Phoenix nhanh chóng chú ý đến căn phòng cô vừa đặt chân vào.

Trong phòng có khoảng hai mươi người, đa số đều là học sinh năm ba, học cùng với cô chỉ có Malfoy và Blaise.

Blaise như thường nở nụ cười tán tỉnh, tiểu Malfoy mặt lạnh nhìn cô sau đó như khinh bỉ, không nhìn nữa.

“Đây là thành viên mới, Phoenix Longbottom, năm hai.” Flinders giới thiệu.

Phoenix cũng phối hợp, cúi chào.

Mọi người đều đã biết đến Phoenix, một Slytherin Longbottom, đạt hạng nhất năm nhất, cũng biết thực lực của nàng qua trận đấu thủ tịch năm hai, khá xuất sắc. Không có ai có ý kiến gì, trừ đại tỷ Hope.



Hope học năm sáu, cùng tuổi với Flinder. Nghe nói nàng rất am hiểu thuật biến hình. Ấn tượng đầu tiên của Phoenix khi gặp Hope chính là một xà mỹ nhân.

Blaise nói có rất nhiều người theo đuổi đại tỷ Hope vì bề ngoài xinh đẹp, dáng người có lồi có lõm. Đại tỷ Hope có một mái tóc dài quấn lọn xoăn màu xanh lá cọ rất nổi bật và khuyến rũ. Lại thêm da thịt trắng trẻo nõn nà, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều thu hút ánh nhìn.

Hope nhướn mày, chất vấn Flinders: “Flinders, cậu mời một Longbottom?”

Hope biểu cảm như một Thần sáng xông vào hang ổ Thực thần thực tử khiêu chiến.

“Tôi nghĩ tiểu thư Longbottom đã có sự lựa chọn của mình.” Flinders nhìn Phoenix.

"Đúng vậy." Phoenix gật đầu.

Flinders đi lên bục, nhiều quyển da dê giống như cái mà Flinders đưa cô xuất hiện, mỗi người có một quyển. Quyển da dê này phân biệt tên tuổi từng người và năng lực của họ, mọi người cùng ký tên mình đằng sau cuốn sổ.

Đến lượt Hope, cô ta đơn giản chỉ vẽ ngoáy vài nét bút.

“Đây là bí mật chung của chúng ta, nếu ai vi phạm…” Flinders nhìn Phoenix, Malfoy đứng bên cạnh cười nhạo: “Không biết sẽ thế nào, cho đến bây giờ vẫn chưa có ai vi phạm điều lệ.”

Tiếp theo là tự tìm nhóm luyện tập. Phoenix hứng thú lại gần bức tường bên trái được xếp đầy sách. Blaise đến bên cạnh, cao hứng giới thiệu: “Đây đều là phép thuật hắc ám mà mọi người thu thập được, nghe nói còn có cả những cuốn sách đen.”

Phoenix tiện tay lấy một tờ giấy, trên đó ghi lại cách lột da người. Còn ghi chú chi tiết chỗ nào khó lột nhất, lột da vào thời gian nào sẽ khiến nạn nhân đau đớn nhất,…

“Cái này so với Crucio (tra tấn) còn lợi hại hơn nhiều.” Blaise nói thầm: “Theo mình biết, trong phòng này không có ai sử dụng được Crucio.”

Phoenix đọc lại điều kiện thực thi Crucio. Phù thủy bình thường tất nhiên không thể thực hiện mấy loại phép thuật hắc ám này, nó nguy hiểm hơn nhiều so với các loại nguyền rủa thông thường.

Draco không biết mình nghĩ thế nào về Phoenix. Hắn công nhận Phoenix cũng có chút tài năng, ít ra là cô thông minh hơn anh trai rất nhiều. Nghĩ đến Gryffindor Longbottom kia, Draco lại cảm thấy khó chịu.

Nếu tên kia không có người em gái tài giỏi như vậy, có lẽ còn yếu đuối và thảm hại hơn bây giờ nhiều.

Tiểu Malfoy bỗng dưng cảm thấy Blaise lãng tử thấy Phoenix lại giống như ong mật kiếm được mật hoa. Cảm giác khó chịu tức tối vô hình dần dần hiện ra trong Malfoy.

“Luyện tập thôi, Blaise.” Nếu như Draco không hiểu Blaise thì còn tưởng hắn đổi khẩu vị. Mấy hôm trước Blaise còn thề thốt rằng sẽ chinh phục được Hope kia.

Tiểu Malfoy thật sự không ưa đại tỷ Hope này. Chỉ là một Máu lai ti tiện, ỷ vào túi da kia liền tự cao tự đại.

Việc bài xích Longbottom, các Slytherin thuần huyết còn chưa lên tiếng, cũng không đến lượt hạng Máu lai ti tiện này cho ý kiến. Nếu Longbottom mà không được tham gia vào nhóm thì ả ta càng không có tư cách.

Blaise rất không tình nguyện đi qua. Draco và hắn tạo thành một nhóm luyện tập, cả hai bằng tuổi nhau, thực lực có chênh lệch nhưng không quá lớn. Lần trước thi đấu thủ tịch năm hai, cả hai đều chưa bộc lộ hết thực lực.

Phoenix quan sát Blaise và Draco, Blaise cao hơn hẳn nửa cái đầu. Ai cao hơn ai cũng chưa thể nói chắc chắn nhưng, cô nàng thật sự không hiểu tiểu Malfoy đang khó chịu về cái gì?

Phoenix khó hiểu, quyết định không nghĩ nữa.

Thời gian hoạt động cố định của nhóm chiến đấu là mỗi tối thứ sáu, thời gian còn lại, các thành viên đều được tự do ra vào xem sách.

Phoenix tìm thấy một vài lời nguyền thú vị, như là rủa người khác liên tục gặp xui xẻo hay chảy máu mũi bất thình lình.

Sau khi nhớ kỹ vài câu chú ngữ đơn giản, Phoenix thấy Flinders và Hope đang đấu với nhau.



Flinders và Hope đều rất lợi hại nhưng so ra thì Flinders nhỉnh hơn. Flinders sử dụng thần chú không lời còn Hope sử dụng loại cô ta thành thạo nhất, thuật biến hình.

Hope biến một cái ghế thành con mãng xà, chỉ huy nó tấn công Flinders không ngừng nghỉ. Loại phép biến vật không có sự sống thành sinh vật có sự sống và duy trì hoạt động cho nó cần lượng lớn ma lực. Chắc hẳn thành tích môn biến hình của đại tỷ Hope là toàn O.

Nhiều người ra về lúc chín giờ, lúc này trong phòng chỉ còn lại Blaise, Draco và Phoenix. Vì vậy ba người quyết định về phòng.

“Hóa ra Longbottom dùng thành thạo Scourgify nhất.” Malfoy đột nhiên phun ra một câu.

(Scourgify: tẩy rửa, cũng có thể hiểu là cọ rửa, trong đó cũng bao gồm làm sạch, sắp xếp lại.)

“Bởi vì mình phải đọc nhiều sách cho môn Lịch sử pháp thuật nên đâu đâu cũng thấy sách. Hai người biết đấy, thành tích của môn Biến hình của mình rất tệ hại, bù lại cho nó thì Lịch sử pháp thuật phải đạt điểm tối đa. Đó không phải là chuyện dễ dàng gì đâu!” Phoenix lại lấy chuyện hạng nhất để đả kích Malfoy.

Khuôn mặt trắng nõn của Malfoy dần đỏ lên, lan xuống cổ và hai tai. Đôi mắt màu lam đẹp đẽ nheo lại nhìn Phoenix.

Neville từng nói Malfoy giống chuột Hamster, Phoenix thấy vẻ phụng phịu này đáng yêu giống chuột cảnh, nếu béo thêm một chút nữa thì tốt, buột miệng: “Béo một chút nữa là giống con Hamser rồi!”

Blaise: "... ? ? ? ? ?"

Draco: "... ? ? ? ? ?"

Không khí yên ắng quỷ dị lạ thường, lại là Blaise lên tiếng: “Mình nhớ cậu có một nàng mèo gọi là tiểu thư Villa phải không?”

“Cậu biết tiểu thư Villa?” Phoenix hào hứng khi có người nhắc đến vật nuôi bảo bối của mình.

Draco nghiêng đầu che miệng cười. Blaise đương nhiên nhớ kỹ nàng mèo kỳ quái này. Mỗi lần hắn hôn một cô nàng, không biết làm thế nào mà nó luôn ở gần đó, sau đó kêu một tiếng ‘meo…ô..’. Nghe như tiếng kêu ai oán, uất ức, làm như Blaise đã bỏ rơi nó vậy.

Mấy lần như vậy, Blaise hạ quyết tâm điều tra gốc rễ xuất sứ vị tiểu thư Villa này.

"Đương nhiên, nó rất là... có linh tính."

Phoenix cảm thấy câu nói này của Blaise là… cực kỳ miễn cưỡng...

Ba người đã đi đến phòng nghỉ, chúc ngủ ngon và về phòng. Phoenix về phòng mình mới nhớ ra Blaise gặp Villa rồi sao, sao lại cảm thấy Villa có linh tính nhỉ?

Khi Blaise và Draco chuẩn bị ngủ

“Vì sao Longbottom lại đột nhiên nói tới con Hamster?” Draco đứng trước gương hỏi.

“Draco, soi gương đi.” Blaise nhịn cười, dùng giọng diệu nghiêm túc nói.

"Làm sao vậy ?" Draco nắm hai bên gương, nhìn kỹ vào trong.

"Thử tức giận xem." Blaise nói với giọng điệu vô cùng nghiêm trọng.

Draco trừng mắt, phình má, sau đó…

"Longbottom chết tiệt!"

Gần như cùng một lúc, Phoenix và Neville đều : " Hắt xì… "

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Kiêu Ngạo Và Định Kiến

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook