Kiều Ngạo Vương Phi Của Chàng Khờ Vương Gia
Chương 8: Kế Hậu Hạch Sách
Phương Tiểu Khả
09/01/2025
Tin tức nàng chỉnh đốn Vương phủ rất nhanh đến tai Kế Hậu, chiều cùng ngày, bà ta liền triệu kiến nàng vào cung.
Cố Cửu Tư thừa biết Kế Hậu chẳng có ý gì tốt đẹp, vì vậy đã cố tình đi qua Thừa Càn cung của Quý Phi. Thực sự bắt gặp cô ở hoa viên.
Quý phi này cũng là đích nữ tứ đại gia tộc trong Vĩnh Sinh Các. Luận xuất thân không hề thua kém Kế Hậu, tài nguyên cũng rất lớn.
Nhị công chúa Quý phi hạ sinh đã thành Hoàng Hậu nước láng giềng, lại được Hoàng Đế sủng ái.
Quý phi kiếp trước cũng từng có ý muốn bắt tay với nàng. Nhưng suy nghĩ chỉ muốn làm hiền thê còn lại có Vương gia lo của Cửu Tư hồi ấy đã khiến nàng từ chối cơ hội ngàn vàng này.
Quý phi xinh đẹp kiều diễm động lòng người, cơ thể đẫy đà đến nữ nhân cũng không khỏi xuýt xoa cảm thán, mê mẩn huống chi Hoàng Đế.
"Hoàng Hậu cho gọi Vương phi?"
Nàng ta bứt một nhành hoa, cài lên tóc Cửu Tư và cười:
"Vương phi lanh lợi ắt họ sẽ chẳng thể làm khó ngươi."
"Lanh lợi đến mấy cũng chỉ là bông hoa dại xuyến chi mọc dưới mẫu đơn vườn Thượng Uyển."
Nàng nói vậy là để báo cho Quý phi biết Kế Hậu triệu nàng tới Thượng Uyển nhìn bà ta làm trò.
Quý phi tỏ ra hài lòng, khẽ cười, ngoảnh lưng quay về cung Thừa Càn: "Ngươi thú vị đấy. Đi đi, bổn cung ắt có dự liệu."
Không phải tự dưng Cố Cửu Tư lại kết giao hảo với Quý phi. Hiện tại nàng không chỉ là đích nữ Cố gia mà còn là Khang Vương phi, con dâu của Kế Hậu, không thể thoải mái chọc điên bà ta như trước.
Nếu bà ta có thích triệu nàng vào cung chỉnh đốn thường xuyên nàng cũng không tránh được. Vậy chẳng bằng thiết lập quan hệ "phòng thủ" trước.
Trong vườn Thượng Uyển, Kế Hậu cùng đám phi tần túm năm tụm bảy ngồi với nhau thưởng hoa, đợi nàng từ chiều. Đều là những gương mặt thân quen.
"Tham kiến Hoàng Hậu nương nương, nương nương vạn phúc kim an."
Nếu bà ta không nói "miễn lễ" thì nàng không được phép đứng lên.
Kế Hậu làm ngơ tiếp tục câu chuyện của mình với đám phi tần, thích dằn mặt nàng, để cho nàng trong tư thế thỉnh an khó chịu chết mới thôi.
Nghe có tiếng người đến, Cửu Tư cười nhẹ, nàng nhặt viên sỏi dưới mặt đất lên, dùng chút lực, nhắm vào cổ chân của cung nữ đang bê trà tới.
"Á!!!"
Những tiếng kêu thất thanh vang lên, ly trà nóng theo quán tính đồ về phía Thục tần, người gần nàng nhất.
Trà không nhiều đến mức có thể khiến cô ta bỏng, nhưng đủ để khiến nữ nhân hậu cung yểu điệu thục nữ hoảng sợ đứng bật dậy loạng choạng lùi ra sau.
Cửu Tư đương nhiên phải né, vì vậy nàng có thể đứng dậy không cần thỉnh an.
"Tiện tì! Bê trà cũng không nên hồn. Cút!", Thục tần quát.
Cô cung nữ rối rít rời đi. Khi bước qua Cửu Tư, nàng âm thầm nhét mấy mẩu bạc vào đai lưng cô thay cho lời xin lỗi.
"Đã lên đến tần vị, chỉ vì một ly trà mà mất đi nghi thái của một phi tần còn ra thể thống gì không?", Kế Hậu trách.
Thục tần thấy vậy ngượng ngụy trở về chỗ ngồi.
"Đã bước chân vào hoàng thất, làm gì cũng cần kính cẩn, biết phận mình, ngươi nói đúng không, Vương phi?"
Kế Hậu ẩn ý nói về việc nàng lợi dụng quyền lực giễu võ dương oai.
Thục tần thấy thế họa theo:
"Nương nương chí phải, hồi thần thiếp nhập cung, nào có dám ngông ngạo. Đến tận bây giờ vẫn thấy an phận thủ thường là tốt nhất."
Cửu Tư nhướng mày, nàng đáp trả với một giọng điệu có phần chế giễu:
"Thục tần có lòng như thế sao không dạy dỗ đệ đệ ở nhà những đạo lý đó?"
Đệ đệ Thục tần không lâu trước đó vừa bị Hoàng Đế quở trách vì vượt bổn phận mình, lộng ngôn thất lễ với trọng quan triều đình và đang có nghi án tham ô, hiện đang trong quá trình điều tra.
Thục tần thấy thế trừng mắt nhìn nàng, đuối lý. Ly mỹ nhân xéo xắt bới móc nàng:
"Vương phi thật biết nói đùa, sao lại lôi mẫu tộc ra để phân bua châm chọc nhau rồi."
"Ly mỹ nhân, trước khi nói gì cũng nên suy nghĩ cho gia tộc trước tiên. Hôm nay ngươi nói ta ở đây chưa chắc phụ thân ngươi không biết đâu."
Ly mỹ nhân xuất thân bát phẩm canh y, làm sao dám bàn chuyện mẫu tộc với nàng. Cách biệt như mây với bùn, mỹ nhân với Vương phi khéo còn thua xa nhau xét về sự tôn quý trong địa vị.
Phụ thân nàng ta lại là nô tài dưới trướng quốc công, cữu cữu Cửu Tư. Cô ta còn nghĩ cho tương lai gia tộc thì chắc chắn không thể tùy tiện đắc tội nàng.
Kế Hậu lúc này mới lên tiếng:
"Khẩu khí lớn lắm, không hổ là đích nữ Cố gia. Vương phi hẳn biết lí do bổn cung triệu ngươi vào đây. Gần hai mươi gia nhân Khang Vương phủ đều bị ngươi thẳng tay đuổi đi, trừng phạt nặng nề. Đều là những người được nội vụ phủ trong cung tuyển chọn kĩ lưỡng, Vương gia có biết chuyện tốt mà ngươi làm?"
Cửu Tư khẽ cười. Vậy thì đúng tổng quản là người của Kế Hậu, không thì làm sao tin tức đến tai bà ta nhanh đến thế.
"Thần không ngờ nương nương lại dành sự quan tâm lớn đến vậy cho Vương phủ. Hạ nhân làm việc không tốt đương nhiên phạt. Những kẻ đòi ngồi lên đầu chủ tử, chỉ đánh và đuổi đi đâu thể xem là trừng phạt nặng nề."
"Ngươi không thấy bản thân thật ngông cuồng khi nói ra những lời đó sao?"
"Thần không. Thần chỉ làm đúng bổn phận của một chính thê được cưới hỏi đàng hoàng."
Hai chữ "chính thê" đương nhiên đả động rất lớn đến Kế Hậu. Cố Hoàng Hậu Thục Nhiên bao giờ cũng là một cái gai trong mắt bà ta.
Không ít lần kiếp trước Cửu Tư thấy bà ta nổi giận mỗi khi có ai nhắc đến chính thất, người đã cùng Hoàng Đế đi lên từ buổi hàn vi. Bao giờ cũng được Hoàng Đế nhớ nhung hướng về.
Đúng lúc Kế Hậu đương nổi trận lôi đình thì Quý Phi đã xuất hiện đúng lúc, bên cạnh cô là Hoàng Đế. Thấy vậy, ai nấy đều trưng ra vẻ hiền thục, đoan trang thỉnh an Hoàng Đế, thưa gửi lễ phép không còn điệu bộ phách lối như trước.
Quý Phi tới đỡ Cửu Tư đứng dậy như một cách ngầm khẳng định cô cùng một chiến thuyền với nàng.
"Thật trùng hợp, bệ hạ, chúng ta vừa nhắc đến đại hôn của phủ Khang Vương thì vừa hay nhân vật chính lại ở đây", Quý Phi nói.
Hoàng Đế gật đầu.
"Đúng lúc lắm. Khang vương phi, trẫm vừa định yến hội cuối năm trong hoàng cung triệu ngươi tới."
Hoàng Đế nhìn qua một lượt:
"Không nghĩ rằng hôm nay các nàng lại có nhã hứng thưởng hoa ở đây thế này. Vừa hay cung Thừa Càn có múa rối chi bằng cùng trẫm thưởng kịch hay."
Cửu Tư thấy thế thuận đà kiếm cớ lui đi:
"Vậy thần không làm phiền nhã hứng của bệ hạ và nương nương."
Quý phi cười, trong khoảnh khắc hai ánh mắt giao nhau, cả hai ngầm hiểu rằng đôi bên sẽ còn hợp tác dài hạn.
Cố Cửu Tư thừa biết Kế Hậu chẳng có ý gì tốt đẹp, vì vậy đã cố tình đi qua Thừa Càn cung của Quý Phi. Thực sự bắt gặp cô ở hoa viên.
Quý phi này cũng là đích nữ tứ đại gia tộc trong Vĩnh Sinh Các. Luận xuất thân không hề thua kém Kế Hậu, tài nguyên cũng rất lớn.
Nhị công chúa Quý phi hạ sinh đã thành Hoàng Hậu nước láng giềng, lại được Hoàng Đế sủng ái.
Quý phi kiếp trước cũng từng có ý muốn bắt tay với nàng. Nhưng suy nghĩ chỉ muốn làm hiền thê còn lại có Vương gia lo của Cửu Tư hồi ấy đã khiến nàng từ chối cơ hội ngàn vàng này.
Quý phi xinh đẹp kiều diễm động lòng người, cơ thể đẫy đà đến nữ nhân cũng không khỏi xuýt xoa cảm thán, mê mẩn huống chi Hoàng Đế.
"Hoàng Hậu cho gọi Vương phi?"
Nàng ta bứt một nhành hoa, cài lên tóc Cửu Tư và cười:
"Vương phi lanh lợi ắt họ sẽ chẳng thể làm khó ngươi."
"Lanh lợi đến mấy cũng chỉ là bông hoa dại xuyến chi mọc dưới mẫu đơn vườn Thượng Uyển."
Nàng nói vậy là để báo cho Quý phi biết Kế Hậu triệu nàng tới Thượng Uyển nhìn bà ta làm trò.
Quý phi tỏ ra hài lòng, khẽ cười, ngoảnh lưng quay về cung Thừa Càn: "Ngươi thú vị đấy. Đi đi, bổn cung ắt có dự liệu."
Không phải tự dưng Cố Cửu Tư lại kết giao hảo với Quý phi. Hiện tại nàng không chỉ là đích nữ Cố gia mà còn là Khang Vương phi, con dâu của Kế Hậu, không thể thoải mái chọc điên bà ta như trước.
Nếu bà ta có thích triệu nàng vào cung chỉnh đốn thường xuyên nàng cũng không tránh được. Vậy chẳng bằng thiết lập quan hệ "phòng thủ" trước.
Trong vườn Thượng Uyển, Kế Hậu cùng đám phi tần túm năm tụm bảy ngồi với nhau thưởng hoa, đợi nàng từ chiều. Đều là những gương mặt thân quen.
"Tham kiến Hoàng Hậu nương nương, nương nương vạn phúc kim an."
Nếu bà ta không nói "miễn lễ" thì nàng không được phép đứng lên.
Kế Hậu làm ngơ tiếp tục câu chuyện của mình với đám phi tần, thích dằn mặt nàng, để cho nàng trong tư thế thỉnh an khó chịu chết mới thôi.
Nghe có tiếng người đến, Cửu Tư cười nhẹ, nàng nhặt viên sỏi dưới mặt đất lên, dùng chút lực, nhắm vào cổ chân của cung nữ đang bê trà tới.
"Á!!!"
Những tiếng kêu thất thanh vang lên, ly trà nóng theo quán tính đồ về phía Thục tần, người gần nàng nhất.
Trà không nhiều đến mức có thể khiến cô ta bỏng, nhưng đủ để khiến nữ nhân hậu cung yểu điệu thục nữ hoảng sợ đứng bật dậy loạng choạng lùi ra sau.
Cửu Tư đương nhiên phải né, vì vậy nàng có thể đứng dậy không cần thỉnh an.
"Tiện tì! Bê trà cũng không nên hồn. Cút!", Thục tần quát.
Cô cung nữ rối rít rời đi. Khi bước qua Cửu Tư, nàng âm thầm nhét mấy mẩu bạc vào đai lưng cô thay cho lời xin lỗi.
"Đã lên đến tần vị, chỉ vì một ly trà mà mất đi nghi thái của một phi tần còn ra thể thống gì không?", Kế Hậu trách.
Thục tần thấy vậy ngượng ngụy trở về chỗ ngồi.
"Đã bước chân vào hoàng thất, làm gì cũng cần kính cẩn, biết phận mình, ngươi nói đúng không, Vương phi?"
Kế Hậu ẩn ý nói về việc nàng lợi dụng quyền lực giễu võ dương oai.
Thục tần thấy thế họa theo:
"Nương nương chí phải, hồi thần thiếp nhập cung, nào có dám ngông ngạo. Đến tận bây giờ vẫn thấy an phận thủ thường là tốt nhất."
Cửu Tư nhướng mày, nàng đáp trả với một giọng điệu có phần chế giễu:
"Thục tần có lòng như thế sao không dạy dỗ đệ đệ ở nhà những đạo lý đó?"
Đệ đệ Thục tần không lâu trước đó vừa bị Hoàng Đế quở trách vì vượt bổn phận mình, lộng ngôn thất lễ với trọng quan triều đình và đang có nghi án tham ô, hiện đang trong quá trình điều tra.
Thục tần thấy thế trừng mắt nhìn nàng, đuối lý. Ly mỹ nhân xéo xắt bới móc nàng:
"Vương phi thật biết nói đùa, sao lại lôi mẫu tộc ra để phân bua châm chọc nhau rồi."
"Ly mỹ nhân, trước khi nói gì cũng nên suy nghĩ cho gia tộc trước tiên. Hôm nay ngươi nói ta ở đây chưa chắc phụ thân ngươi không biết đâu."
Ly mỹ nhân xuất thân bát phẩm canh y, làm sao dám bàn chuyện mẫu tộc với nàng. Cách biệt như mây với bùn, mỹ nhân với Vương phi khéo còn thua xa nhau xét về sự tôn quý trong địa vị.
Phụ thân nàng ta lại là nô tài dưới trướng quốc công, cữu cữu Cửu Tư. Cô ta còn nghĩ cho tương lai gia tộc thì chắc chắn không thể tùy tiện đắc tội nàng.
Kế Hậu lúc này mới lên tiếng:
"Khẩu khí lớn lắm, không hổ là đích nữ Cố gia. Vương phi hẳn biết lí do bổn cung triệu ngươi vào đây. Gần hai mươi gia nhân Khang Vương phủ đều bị ngươi thẳng tay đuổi đi, trừng phạt nặng nề. Đều là những người được nội vụ phủ trong cung tuyển chọn kĩ lưỡng, Vương gia có biết chuyện tốt mà ngươi làm?"
Cửu Tư khẽ cười. Vậy thì đúng tổng quản là người của Kế Hậu, không thì làm sao tin tức đến tai bà ta nhanh đến thế.
"Thần không ngờ nương nương lại dành sự quan tâm lớn đến vậy cho Vương phủ. Hạ nhân làm việc không tốt đương nhiên phạt. Những kẻ đòi ngồi lên đầu chủ tử, chỉ đánh và đuổi đi đâu thể xem là trừng phạt nặng nề."
"Ngươi không thấy bản thân thật ngông cuồng khi nói ra những lời đó sao?"
"Thần không. Thần chỉ làm đúng bổn phận của một chính thê được cưới hỏi đàng hoàng."
Hai chữ "chính thê" đương nhiên đả động rất lớn đến Kế Hậu. Cố Hoàng Hậu Thục Nhiên bao giờ cũng là một cái gai trong mắt bà ta.
Không ít lần kiếp trước Cửu Tư thấy bà ta nổi giận mỗi khi có ai nhắc đến chính thất, người đã cùng Hoàng Đế đi lên từ buổi hàn vi. Bao giờ cũng được Hoàng Đế nhớ nhung hướng về.
Đúng lúc Kế Hậu đương nổi trận lôi đình thì Quý Phi đã xuất hiện đúng lúc, bên cạnh cô là Hoàng Đế. Thấy vậy, ai nấy đều trưng ra vẻ hiền thục, đoan trang thỉnh an Hoàng Đế, thưa gửi lễ phép không còn điệu bộ phách lối như trước.
Quý Phi tới đỡ Cửu Tư đứng dậy như một cách ngầm khẳng định cô cùng một chiến thuyền với nàng.
"Thật trùng hợp, bệ hạ, chúng ta vừa nhắc đến đại hôn của phủ Khang Vương thì vừa hay nhân vật chính lại ở đây", Quý Phi nói.
Hoàng Đế gật đầu.
"Đúng lúc lắm. Khang vương phi, trẫm vừa định yến hội cuối năm trong hoàng cung triệu ngươi tới."
Hoàng Đế nhìn qua một lượt:
"Không nghĩ rằng hôm nay các nàng lại có nhã hứng thưởng hoa ở đây thế này. Vừa hay cung Thừa Càn có múa rối chi bằng cùng trẫm thưởng kịch hay."
Cửu Tư thấy thế thuận đà kiếm cớ lui đi:
"Vậy thần không làm phiền nhã hứng của bệ hạ và nương nương."
Quý phi cười, trong khoảnh khắc hai ánh mắt giao nhau, cả hai ngầm hiểu rằng đôi bên sẽ còn hợp tác dài hạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.