Chương 14: Từng bước kinh tâm
Đường Gia Yêu Muội
20/05/2015
Chuyển ngữ ♥ Nhã Vy
Đoạn đường đầu cũng có chút may mắn, tuy hơi thiếu thực vật, nhưng cũng không thấy dã thú. Dưới chân là đất đai khỏe mạnh, trong lòng có cảm giác an tâm, nhất là sau thời gian dài phiêu bạt trên biển như vậy.
Lúc đi sâu vào đảo, càng vào trong, thực vật càng nhiều, động vật cũng bắt đầu xuất hiện nhiều, chỉ là đất dưới chân càng ngày càng mềm.
Trong lòng mọi người dần cảm thấy hoảng hốt, dường như sắp gặp nguy hiểm, ngay lúc này, không biết là ai đột nhiên bị bắn bùn lên chân.
Theo một tiếng kêu, làn khói trắng trước mặt mọi người dần tan đi, cuối cùng là vang lên một tiếng thét, người nọ tuy đi giầy nhưng không đeo tất, nước bùn dính vào chân lập tức xảy ra chuyện, thịt trên chân đã bị đốt thành một mảng to như ngón tay.
Từ Văn Thanh vội vàng lấy thuốc mỡ trong ngực ra, thoa lên chân, cũng băng bó đơn giản. Kế tiếp Từ Văn Thanh chỉ cho mọi người cấu tạo và tính chất đất, cố gắng tránh đi vào vùng đất mềm.
Tất cả mọi người càng thêm cảnh giác, từng khắc chú ý dưới chân, vừa rồi chỉ là một giọt nước bùn cũng dọa người như thế, nếu không chú ý đạp vào bãi bùn, hậu quả đúng là không tưởng.
Mọi người vừa đi được một đoạn trong đoàn lại có người kêu lên thất thanh.
Mọi người men theo tiếng kêu, phát hiện người kêu là một đứa bé gái không lớn lắm, trong lòng đang khinh bỉ, đã thấy đội trưởng Từ Văn Thanh cầm kiếm trê tay, chém qua hướng bé gái kia.
Trong lòng những người xung quanh đều có chút hả hê, một kiếm này chém xuống khẳng định nó sẽ lăn đi gặp diêm vương, aiz, ai bảo nó không biết kiềm chế, kêu loạn chọc giận Từ Văn Thanh.
Sau đó toàn bộ thế giới yên tĩnh lại, mọi người than nhẹ trong lòng, tiểu cô nương vóc dáng cũng không tệ lắm, cứ chết như thế thật đáng tiếc.
Lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn của mọi người, tiểu cô nương vốn nằm trên mặt đất bỗng nhiên đứng dậy.
“Mẹ ơi, Quỷ!” Một nam đồng bị dọa, không lựa lời kêu lên, sau đó che miệng hoảng sợ nhìn Từ Văn Thanh.
Từ Văn Thanh cũng không nhìn nam đồng, mà đến gần xem tiểu cô nương, thò tay về phía tiểu cô nương.
Người chung quanh có loại xúc động muốn che mặt, nhìn đôi tay lớn đang vươn tới, động tác như cầm thú, trong lòng mọi người đều mắng to cầm thú, còn có một người đàn ông lớn tuổi tiếc hận không thôi, xúc động rống lên với Từ Văn Thanh: “Buông cô bé ra, để ta tới!”
Ai cũng không dám thở mạnh, trước mặt Từ Văn Thanh, ai mà dám! Đồng thời tất cả mọi người cũng không nỡ bỏ qua màn diễn này.
Lại khiến cho người ta mở rộng tầm mắt chính là, Từ Văn Thanh kéo một thứ máu chảy đầm đìa trên người tiểu cô nương xuống, lập tức ném xuống đất, mọi người nhìn theo tay Từ Văn Thanh, liền phát hiện một con nhện quỷ không còn nguyên vẹn.
Nhện quỷ, toàn thân không độc, hành động xuất quỷ nhập thần, săn những con mồi yếu hơn, thể lực yếu hơn nó. Lực công kích siêu mạnh, am hiểu nhất là tấn công ngực trái hút máu từ tim, nếu không nhanh chóng dùng đao kiếm chém chết, người bị hút máu sẽ lập tức hôn mê bất tỉnh, nhanh chóng thiếu máu mà chết.
Đoạn đường đầu cũng có chút may mắn, tuy hơi thiếu thực vật, nhưng cũng không thấy dã thú. Dưới chân là đất đai khỏe mạnh, trong lòng có cảm giác an tâm, nhất là sau thời gian dài phiêu bạt trên biển như vậy.
Lúc đi sâu vào đảo, càng vào trong, thực vật càng nhiều, động vật cũng bắt đầu xuất hiện nhiều, chỉ là đất dưới chân càng ngày càng mềm.
Trong lòng mọi người dần cảm thấy hoảng hốt, dường như sắp gặp nguy hiểm, ngay lúc này, không biết là ai đột nhiên bị bắn bùn lên chân.
Theo một tiếng kêu, làn khói trắng trước mặt mọi người dần tan đi, cuối cùng là vang lên một tiếng thét, người nọ tuy đi giầy nhưng không đeo tất, nước bùn dính vào chân lập tức xảy ra chuyện, thịt trên chân đã bị đốt thành một mảng to như ngón tay.
Từ Văn Thanh vội vàng lấy thuốc mỡ trong ngực ra, thoa lên chân, cũng băng bó đơn giản. Kế tiếp Từ Văn Thanh chỉ cho mọi người cấu tạo và tính chất đất, cố gắng tránh đi vào vùng đất mềm.
Tất cả mọi người càng thêm cảnh giác, từng khắc chú ý dưới chân, vừa rồi chỉ là một giọt nước bùn cũng dọa người như thế, nếu không chú ý đạp vào bãi bùn, hậu quả đúng là không tưởng.
Mọi người vừa đi được một đoạn trong đoàn lại có người kêu lên thất thanh.
Mọi người men theo tiếng kêu, phát hiện người kêu là một đứa bé gái không lớn lắm, trong lòng đang khinh bỉ, đã thấy đội trưởng Từ Văn Thanh cầm kiếm trê tay, chém qua hướng bé gái kia.
Trong lòng những người xung quanh đều có chút hả hê, một kiếm này chém xuống khẳng định nó sẽ lăn đi gặp diêm vương, aiz, ai bảo nó không biết kiềm chế, kêu loạn chọc giận Từ Văn Thanh.
Sau đó toàn bộ thế giới yên tĩnh lại, mọi người than nhẹ trong lòng, tiểu cô nương vóc dáng cũng không tệ lắm, cứ chết như thế thật đáng tiếc.
Lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn của mọi người, tiểu cô nương vốn nằm trên mặt đất bỗng nhiên đứng dậy.
“Mẹ ơi, Quỷ!” Một nam đồng bị dọa, không lựa lời kêu lên, sau đó che miệng hoảng sợ nhìn Từ Văn Thanh.
Từ Văn Thanh cũng không nhìn nam đồng, mà đến gần xem tiểu cô nương, thò tay về phía tiểu cô nương.
Người chung quanh có loại xúc động muốn che mặt, nhìn đôi tay lớn đang vươn tới, động tác như cầm thú, trong lòng mọi người đều mắng to cầm thú, còn có một người đàn ông lớn tuổi tiếc hận không thôi, xúc động rống lên với Từ Văn Thanh: “Buông cô bé ra, để ta tới!”
Ai cũng không dám thở mạnh, trước mặt Từ Văn Thanh, ai mà dám! Đồng thời tất cả mọi người cũng không nỡ bỏ qua màn diễn này.
Lại khiến cho người ta mở rộng tầm mắt chính là, Từ Văn Thanh kéo một thứ máu chảy đầm đìa trên người tiểu cô nương xuống, lập tức ném xuống đất, mọi người nhìn theo tay Từ Văn Thanh, liền phát hiện một con nhện quỷ không còn nguyên vẹn.
Nhện quỷ, toàn thân không độc, hành động xuất quỷ nhập thần, săn những con mồi yếu hơn, thể lực yếu hơn nó. Lực công kích siêu mạnh, am hiểu nhất là tấn công ngực trái hút máu từ tim, nếu không nhanh chóng dùng đao kiếm chém chết, người bị hút máu sẽ lập tức hôn mê bất tỉnh, nhanh chóng thiếu máu mà chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.