Quyển 3 - Chương 117: Giao dịch quỷ dị
Hải Phong Nhi
03/07/2015
Lục Thất im lặng, lúc này nói dối có vẻ không được tốt lắm, Hình đại nhân đã nói với hắn vậy tự nhiên không có ý định báo cáo với Đường Hoàng.
- Kỳ thật còn có một cái lỗ hổng rất lớn, chính là Trương Hồng Ba thượng tấu tôn Ngô Thành Công chúa làm chủ thượng, vậy là việc làm vô cùng gượng ép, nhưng đối với triều đình mà nói là một việc có thể chấp nhận. Mà Giang Âm Quân nếu chiếm cứ Tô Châu, căn bản chính là vẽ rắn thêm chân, trực tiếp chiếm được Tô Châu thì thế nào, Tô Châu vốn là của Việt quốc, Giang Âm Quân chiếm rồi, triều đình cũng chỉ có thể mặc kệ. Nhưng ngươi chiếm cứ khác, triều đình tất nhiên không thể tha cho, bởi vì ngươi có hay không biết nội tình Giang Âm Quân không đe dọa được triều đình.
Hình đại nhân lại nhỏ giọng nói.
Lục Thất cười cười nói:
- Ta rất muốn biết người đứng sau đại nhân là ai?
- Đứng đằng sau ta chính là Hoàng hậu.
Hình đại nhân thản nhiên trả lời.
- Nói như vậy người đứng sau đại nhân chính là thái tử rồi.
Lục Thất nói.
- Cũng phải, nhưng cũng không phải, ta sẽ tận lực bảo vệ sự an toàn của Thái tử điện hạ, nhưng không nhất định sẽ ủng hộ thái tử trở thành Hoàng đế, bởi vì đó là di mệnh của Hoàng hậu trước đây.
Hình đại nhân nhỏ giọng trả lời.
Lục Thất gật đầu nói:
- Chuyện Hoàng hậu trước, Thanh Văn từng nói qua, ta rất kính nể bà ấy.
- Ngươi kính trọng hoàng hậu trước? Ha hả, cũng chỉ có thể kính nể, nhưng nam nhân cưới bà ấy cũng sẽ rất thống khổ.
Hình đại nhân nhỏ giọng nói, giọng điệu mơ hồ thể hiện một loại tư vị chua xót.
Lục Thất ngẩn ra, hỏi:
- Đại nhân nếu không phải hoàn toàn ủng hộ Thái tử, vậy người đứng sau hẳn là Trương thị chứ?
- Cũng không hoàn toàn đúng, ta là cậu Trương Hồng Ba.
Hình đại nhân nhỏ giọng trả lời.
Lục Thất ngẩn ra, kinh ngạc nói:
- Ngài là cậu Trương Hồng Ba?
Hình đại nhân gật đầu nói:
- Nếu không ta cũng sẽ không để ngươi đi cứu Trương Hồng Ba, nhưng Trương Hồng Ba cũng không biết người cậu như ta, hiện giờ vẫn còn sống, ngươi sau này cũng đừng nói cho y biết.
Lục Thất gật đầu thi lễ nói:
- Vậy ta hẳn nên gọi ngài là cậu.
- Không cần, ta với ngươi không có thân thích, cho dù ta không ủng hộ Thái tử lên ngôi, trên lập trường hiện giờ, vẫn là đối địch với ngươi. Ngươi có Thường Châu và Tô Châu đã thể hiện sự kiêu hùng tài giỏi, mà ta không hi vọng ngươi lấy Đường quốc mà thay thế.
Hình đại nhân lãnh đạm đáp lại.
Lục Thất cười khổ, nói:
- Ta không có khả năng lấy Đường quốc mà thay thế, sau này nhiều lắm thì cùng loại với Giang Âm Quân, ta sở dĩ bước đến hoàn cảnh bây giờ cũng là do ngẫu nhiên đấy.
- Ngươi có lòng cũng tốt, ngẫu nhiên cũng thế, ta sẽ không quản chuyện của ngươi, nhưng ta có một vụ giao dịch cần ngươi đi làm.
Hình đại nhân nhỏ giọng nói.
- Chuyện gì? Mời nói.
Lục Thất bình tĩnh đáp lại, hắn tự biết là cự tuyệt sẽ không có đường sống.
- Trong cung có một vị quý nữ muốn mượn giống.
Hình đại nhân nói.
Lục Thất ngạc nhiên nhìn Hình đại nhân, hắn nghi ngờ không phải nghe lầm chứ, mượn giống? Rất hoang đường chuyện này sao có thể tìm hắn?
- Đại nhân, chuyện này không nên tìm ta.
Lục Thất đè xuống cơn tức bị lừa gạt, thản nhiên đáp lại.
- Chỉ có thể là ngươi, ở trong cung ta không tìm được người thích hợp hơn ngươi, bởi vì loại người như ngươi sẽ không làm nhục vị quý nữ này.
Hình đại nhân cười tủm tỉm nói, cũng lộ ra một chút tà khí.
Lục Thất thản nhiên nhìn Hình đại nhân, chợt cười nói:
- Cần giống của ta có phải là có dụng ý khác.
- Ngươi nghĩ thế nào cũng được.
Hình đại nhân nhỏ giọng trả lời, cười tủm tỉm đấy, giống như Phật gia.
- Tại sao lại mượn giống? Hoàng đế nếu không có năng lực kia chẳng phải là tự tìm tai họa sao?
Lục Thất thản nhiên hỏi.
- Hoàng đế bệ hạ vẫn không muốn có con cái, tự nhận là Hoàng tử là một việc buồn phiền, cho nên từng uống một loại dược. Hơn nữa tâm tư của bệ hạ cũng không muốn hậu phi thế gia sinh ra Hoàng tử, ngoài ra bệ hạ là một nam nhân say mê văn hoa, đối với chuyện giường chiếu rất không hứng thú, chỉ là thích kéo dài tâm tình.
Hình đại nhân cười tủm tỉm trả lời.
Lục Thất im lặng, đối với suy nghĩ của Đường Hoàng cũng không thể nói được gì, thân là Hoàng đế có mỗi hai đứa con trai đã thỏa mãn. Nhưng hắn cũng biết huynh đệ của Đương kim hoàng thượng rất nhiều, cũng không ít chết vì đấu đá tranh giành hoàng vị, cái chuyện tàn nhẫn này, có lẽ khiến tâm lý của Đường Hoàng có bóng ma.
- Nếu đã uống dược vật, vậy hẳn là khiến cho nữ nhân không thể có thai rồi.
Lục Thất thản nhiên đáp lại, nội tâm đang lựa chọn việc lợi hại.
- Chuyện nên xảy ra cũng có bất ngờ đấy, cũng giống như ngươi, hẳn là không có khả năng chiếm được Tô Châu cũng lại bất ngờ chiếm được.
Hình đại nhân cười tủm tỉm đáp lại.
Lục Thất im lặng, nội tâm cũng tràn đầy sát khí, tâm tình hiện giờ của hắn chính là không chấp nhận được bị người bắt nạt, bị Hình đại nhân nắm mũi dắt đi đã tổn thương nghiêm trọng tự ái của hắn, nhưng hắn cảm thấy người đứng sau Hình đại nhân vẫn không thể xác định là Trương thị hay là Thái tử.
Hơn nữa việc mượn giống tìm đến hắn, liền lộ ra một sự quỉ dị khó nói, bình thường Hình đại nhân nếu thân thiết với Trương Hồng Ba, vậy không nên ép bức hắn, một ý nghĩa khác của việc mượn giống thật ra là con tin, có lẽ Hình đại nhân cho rằng Trương Hồng Ba mới là người đứng đầu Tô Châu cho nên muốn dùng thủ đoạn kiềm chế hắn?
- Thế nào, Lục đại nhân có thể không?
Hình đại nhân cười hỏi.
- Có thể, nhưng nếu là giao dịch vậy ta có thể tăng thêm điều kiện chứ?
Lục Thất thản nhiên đáp lại, hắn hiện tại chỉ có thể chấp nhận bị hiếp bức.
- Được, ngay thẳng, Lục địa nhân mời nói.
Hình đại nhân thích chí nói.
- Ta muốn gặp cung nhân của Tiêu phi nương nương trò chuyện, người kia tên Bạch Linh Nhi.
Lục Thất bình thản nói, không nhìn thấy Bạch Linh Nhi, hắn không cam lòng, nếu vị Hình đại nhân này đã muốn hiếp bức hắn, vậy nhiều hơn một Bạch Linh Nhi cũng không là gì.
Hình đại nhân ngẩn ra sau đó kinh ngạc nói:
- Bạch Linh Nhi, đó là là Huệ nhân của cung Ngọc Hoa, là người quen cũ ở huyện Thạch Đại sao?
Lục Thất gật đầu nói:
- Là người quen cũ, nhiều năm trước, ta từng thích nàng, cho nên lúc này ta muốn gặp nàng trò chuyện.
Ánh mắt của Hình đại nhân cổ quái nhìn Lục Thất, qua vài giây, mới nhỏ giọng nói:
- Ngươi ngày ngày đến Thái Thường tự chẳng nhẽ lại muốn tìm cơ hội gặp người quen cũ?
- Đại nhân rất thông minh.
Lục Thất cười nhạt trả lời.
Hình đại nhân gật đầu nhỏ giọng nói:
- Điều kiện của ngươi, đối với ta mà nói không khó, được, sau khi cho mượn giống ngươi sẽ được như ý nguyện.
Tâm Lục Thất cuối cùng cũng có chút thoải mái, hỏi:
- Đại nhân sẽ làm như nào, nếu nguy hiểm ta sẽ không làm đâu.
- Yên tâm đi, trong cung có một nơi gọi là Lư Minh am, ở gần chỗ quản lí âm nhạc, ngươi ngày mai sau khi đến, phải đi cơ quan quản lí âm nhạc tuần tra, đến lúc đó ngươi nghe an bài của Giáo Phường sử.
Hình đại nhân trả lời.
Lục Thất ngẩn ra, cũng hỏi:
- Đại nhân, ta hỏi một câu, nếu ta không tiến cung sẽ không có chuyện cho mượn giống sao?
- Chuyện mượn giống chỉ là đề phòng, nếu không tìm được người thích hợp, ta sẽ không tự rước họa vào thân, bởi vì người lớn gan có thể tín nhiệm rất khó tìm, rất nhiều người đều sợ sau khi làm xong việc bị giết người diệt khẩu.
Hình đại nhân cười trả lời.
Lục Thất gật đầu, sau đó đi khỏi chỗ Hình đại nhân đến Thái y viện, mà Hình đại nhân lại chậm chạp rời khỏi Thái Thường tự, cũng đi đến Thính Vũ hiên, ở ngoài hiên chờ chốc lát, Hạ đại nhân đi ra.
- Đại nhân, vừa rồi ta gặp Lục Thiên Phong, không lấy được tin tức gì hữu dụng, Lục Thiên Phong nói, hắn luôn ở Mao Sơn tu dưỡng, chỉ có điều nhận được thông báo của Thường Châu, việc của Tô châu cũng hoàn toàn không biết gì cả.
Hình đại nhân cung kính báo cáo với Hạ đại nhân.
- Biết là ngươi sẽ không lấy được tin tức gì rồi mà.
Hạ đại nhân thản nhiên đáp lại.
- Tuy nhiên Lục Thiên Phong rất rộng rãi, chủ động hiếu kính ba nghìn vạn lượng bạc.
Hình đại nhân cười nói.
Hạ đại nhân nghiêng qua nhìn ông ta một cái, khinh thường nói:
- Cũng coi như ngươi có chút tiền đồ.
Hình đại nhân cười lại nhỏ giọng nói:
- Đại nhân nếu không yên tâm Thường Châu, thuộc hạ nguyện ý đi một chuyến.
Hạ đại nhân lắc đầu nói:
- Bệ hạ sẽ không cho phép đâu, ngươi vẫn nên chú ý nhiều chuyện trong kinh thành đi.
- Vâng, thủ hạ xin cáo lui.
Hình đại nhân đáp lại, thấy Hạ đại nhân gật đầu xoay người đi, y mới xoay người đi.
Rời khỏi lại đi đến hậu cung, trong thần tình lạnh nhạt lộ ra nụ cười giả rạo, Hình đại nhân đúng là cậu Trương Hồng Ba, nhưng trước cửu phụ còn có thêm biểu tự, phải nói là họ hàng xa một chút với Trương Hồng Ba, mà Trương Hồng Ba cũng biết sự tồn tại của biểu cữu, tuy nhiên đã rất nhiều năm không gặp.
Hình đại nhân sở dĩ được đi vào trong cung bởi vì y là một thuộc hạ đắc lực của Hạ đại nhân, Đương kim hoàng thượng lúc vẫn chưa lên làm hoàng đế, Hạ đại nhân cùng Hình đại nhân chính là thái giám hầu hạ, khi đó quan hệ của hai người cũng giống như anh em trong nhà cấu kết làm việc xấu, cho nên đến nay địa vị của Hình đại nhân trong lòng các thái giám gần bằng Hạ đại nhân.
- Kỳ thật còn có một cái lỗ hổng rất lớn, chính là Trương Hồng Ba thượng tấu tôn Ngô Thành Công chúa làm chủ thượng, vậy là việc làm vô cùng gượng ép, nhưng đối với triều đình mà nói là một việc có thể chấp nhận. Mà Giang Âm Quân nếu chiếm cứ Tô Châu, căn bản chính là vẽ rắn thêm chân, trực tiếp chiếm được Tô Châu thì thế nào, Tô Châu vốn là của Việt quốc, Giang Âm Quân chiếm rồi, triều đình cũng chỉ có thể mặc kệ. Nhưng ngươi chiếm cứ khác, triều đình tất nhiên không thể tha cho, bởi vì ngươi có hay không biết nội tình Giang Âm Quân không đe dọa được triều đình.
Hình đại nhân lại nhỏ giọng nói.
Lục Thất cười cười nói:
- Ta rất muốn biết người đứng sau đại nhân là ai?
- Đứng đằng sau ta chính là Hoàng hậu.
Hình đại nhân thản nhiên trả lời.
- Nói như vậy người đứng sau đại nhân chính là thái tử rồi.
Lục Thất nói.
- Cũng phải, nhưng cũng không phải, ta sẽ tận lực bảo vệ sự an toàn của Thái tử điện hạ, nhưng không nhất định sẽ ủng hộ thái tử trở thành Hoàng đế, bởi vì đó là di mệnh của Hoàng hậu trước đây.
Hình đại nhân nhỏ giọng trả lời.
Lục Thất gật đầu nói:
- Chuyện Hoàng hậu trước, Thanh Văn từng nói qua, ta rất kính nể bà ấy.
- Ngươi kính trọng hoàng hậu trước? Ha hả, cũng chỉ có thể kính nể, nhưng nam nhân cưới bà ấy cũng sẽ rất thống khổ.
Hình đại nhân nhỏ giọng nói, giọng điệu mơ hồ thể hiện một loại tư vị chua xót.
Lục Thất ngẩn ra, hỏi:
- Đại nhân nếu không phải hoàn toàn ủng hộ Thái tử, vậy người đứng sau hẳn là Trương thị chứ?
- Cũng không hoàn toàn đúng, ta là cậu Trương Hồng Ba.
Hình đại nhân nhỏ giọng trả lời.
Lục Thất ngẩn ra, kinh ngạc nói:
- Ngài là cậu Trương Hồng Ba?
Hình đại nhân gật đầu nói:
- Nếu không ta cũng sẽ không để ngươi đi cứu Trương Hồng Ba, nhưng Trương Hồng Ba cũng không biết người cậu như ta, hiện giờ vẫn còn sống, ngươi sau này cũng đừng nói cho y biết.
Lục Thất gật đầu thi lễ nói:
- Vậy ta hẳn nên gọi ngài là cậu.
- Không cần, ta với ngươi không có thân thích, cho dù ta không ủng hộ Thái tử lên ngôi, trên lập trường hiện giờ, vẫn là đối địch với ngươi. Ngươi có Thường Châu và Tô Châu đã thể hiện sự kiêu hùng tài giỏi, mà ta không hi vọng ngươi lấy Đường quốc mà thay thế.
Hình đại nhân lãnh đạm đáp lại.
Lục Thất cười khổ, nói:
- Ta không có khả năng lấy Đường quốc mà thay thế, sau này nhiều lắm thì cùng loại với Giang Âm Quân, ta sở dĩ bước đến hoàn cảnh bây giờ cũng là do ngẫu nhiên đấy.
- Ngươi có lòng cũng tốt, ngẫu nhiên cũng thế, ta sẽ không quản chuyện của ngươi, nhưng ta có một vụ giao dịch cần ngươi đi làm.
Hình đại nhân nhỏ giọng nói.
- Chuyện gì? Mời nói.
Lục Thất bình tĩnh đáp lại, hắn tự biết là cự tuyệt sẽ không có đường sống.
- Trong cung có một vị quý nữ muốn mượn giống.
Hình đại nhân nói.
Lục Thất ngạc nhiên nhìn Hình đại nhân, hắn nghi ngờ không phải nghe lầm chứ, mượn giống? Rất hoang đường chuyện này sao có thể tìm hắn?
- Đại nhân, chuyện này không nên tìm ta.
Lục Thất đè xuống cơn tức bị lừa gạt, thản nhiên đáp lại.
- Chỉ có thể là ngươi, ở trong cung ta không tìm được người thích hợp hơn ngươi, bởi vì loại người như ngươi sẽ không làm nhục vị quý nữ này.
Hình đại nhân cười tủm tỉm nói, cũng lộ ra một chút tà khí.
Lục Thất thản nhiên nhìn Hình đại nhân, chợt cười nói:
- Cần giống của ta có phải là có dụng ý khác.
- Ngươi nghĩ thế nào cũng được.
Hình đại nhân nhỏ giọng trả lời, cười tủm tỉm đấy, giống như Phật gia.
- Tại sao lại mượn giống? Hoàng đế nếu không có năng lực kia chẳng phải là tự tìm tai họa sao?
Lục Thất thản nhiên hỏi.
- Hoàng đế bệ hạ vẫn không muốn có con cái, tự nhận là Hoàng tử là một việc buồn phiền, cho nên từng uống một loại dược. Hơn nữa tâm tư của bệ hạ cũng không muốn hậu phi thế gia sinh ra Hoàng tử, ngoài ra bệ hạ là một nam nhân say mê văn hoa, đối với chuyện giường chiếu rất không hứng thú, chỉ là thích kéo dài tâm tình.
Hình đại nhân cười tủm tỉm trả lời.
Lục Thất im lặng, đối với suy nghĩ của Đường Hoàng cũng không thể nói được gì, thân là Hoàng đế có mỗi hai đứa con trai đã thỏa mãn. Nhưng hắn cũng biết huynh đệ của Đương kim hoàng thượng rất nhiều, cũng không ít chết vì đấu đá tranh giành hoàng vị, cái chuyện tàn nhẫn này, có lẽ khiến tâm lý của Đường Hoàng có bóng ma.
- Nếu đã uống dược vật, vậy hẳn là khiến cho nữ nhân không thể có thai rồi.
Lục Thất thản nhiên đáp lại, nội tâm đang lựa chọn việc lợi hại.
- Chuyện nên xảy ra cũng có bất ngờ đấy, cũng giống như ngươi, hẳn là không có khả năng chiếm được Tô Châu cũng lại bất ngờ chiếm được.
Hình đại nhân cười tủm tỉm đáp lại.
Lục Thất im lặng, nội tâm cũng tràn đầy sát khí, tâm tình hiện giờ của hắn chính là không chấp nhận được bị người bắt nạt, bị Hình đại nhân nắm mũi dắt đi đã tổn thương nghiêm trọng tự ái của hắn, nhưng hắn cảm thấy người đứng sau Hình đại nhân vẫn không thể xác định là Trương thị hay là Thái tử.
Hơn nữa việc mượn giống tìm đến hắn, liền lộ ra một sự quỉ dị khó nói, bình thường Hình đại nhân nếu thân thiết với Trương Hồng Ba, vậy không nên ép bức hắn, một ý nghĩa khác của việc mượn giống thật ra là con tin, có lẽ Hình đại nhân cho rằng Trương Hồng Ba mới là người đứng đầu Tô Châu cho nên muốn dùng thủ đoạn kiềm chế hắn?
- Thế nào, Lục đại nhân có thể không?
Hình đại nhân cười hỏi.
- Có thể, nhưng nếu là giao dịch vậy ta có thể tăng thêm điều kiện chứ?
Lục Thất thản nhiên đáp lại, hắn hiện tại chỉ có thể chấp nhận bị hiếp bức.
- Được, ngay thẳng, Lục địa nhân mời nói.
Hình đại nhân thích chí nói.
- Ta muốn gặp cung nhân của Tiêu phi nương nương trò chuyện, người kia tên Bạch Linh Nhi.
Lục Thất bình thản nói, không nhìn thấy Bạch Linh Nhi, hắn không cam lòng, nếu vị Hình đại nhân này đã muốn hiếp bức hắn, vậy nhiều hơn một Bạch Linh Nhi cũng không là gì.
Hình đại nhân ngẩn ra sau đó kinh ngạc nói:
- Bạch Linh Nhi, đó là là Huệ nhân của cung Ngọc Hoa, là người quen cũ ở huyện Thạch Đại sao?
Lục Thất gật đầu nói:
- Là người quen cũ, nhiều năm trước, ta từng thích nàng, cho nên lúc này ta muốn gặp nàng trò chuyện.
Ánh mắt của Hình đại nhân cổ quái nhìn Lục Thất, qua vài giây, mới nhỏ giọng nói:
- Ngươi ngày ngày đến Thái Thường tự chẳng nhẽ lại muốn tìm cơ hội gặp người quen cũ?
- Đại nhân rất thông minh.
Lục Thất cười nhạt trả lời.
Hình đại nhân gật đầu nhỏ giọng nói:
- Điều kiện của ngươi, đối với ta mà nói không khó, được, sau khi cho mượn giống ngươi sẽ được như ý nguyện.
Tâm Lục Thất cuối cùng cũng có chút thoải mái, hỏi:
- Đại nhân sẽ làm như nào, nếu nguy hiểm ta sẽ không làm đâu.
- Yên tâm đi, trong cung có một nơi gọi là Lư Minh am, ở gần chỗ quản lí âm nhạc, ngươi ngày mai sau khi đến, phải đi cơ quan quản lí âm nhạc tuần tra, đến lúc đó ngươi nghe an bài của Giáo Phường sử.
Hình đại nhân trả lời.
Lục Thất ngẩn ra, cũng hỏi:
- Đại nhân, ta hỏi một câu, nếu ta không tiến cung sẽ không có chuyện cho mượn giống sao?
- Chuyện mượn giống chỉ là đề phòng, nếu không tìm được người thích hợp, ta sẽ không tự rước họa vào thân, bởi vì người lớn gan có thể tín nhiệm rất khó tìm, rất nhiều người đều sợ sau khi làm xong việc bị giết người diệt khẩu.
Hình đại nhân cười trả lời.
Lục Thất gật đầu, sau đó đi khỏi chỗ Hình đại nhân đến Thái y viện, mà Hình đại nhân lại chậm chạp rời khỏi Thái Thường tự, cũng đi đến Thính Vũ hiên, ở ngoài hiên chờ chốc lát, Hạ đại nhân đi ra.
- Đại nhân, vừa rồi ta gặp Lục Thiên Phong, không lấy được tin tức gì hữu dụng, Lục Thiên Phong nói, hắn luôn ở Mao Sơn tu dưỡng, chỉ có điều nhận được thông báo của Thường Châu, việc của Tô châu cũng hoàn toàn không biết gì cả.
Hình đại nhân cung kính báo cáo với Hạ đại nhân.
- Biết là ngươi sẽ không lấy được tin tức gì rồi mà.
Hạ đại nhân thản nhiên đáp lại.
- Tuy nhiên Lục Thiên Phong rất rộng rãi, chủ động hiếu kính ba nghìn vạn lượng bạc.
Hình đại nhân cười nói.
Hạ đại nhân nghiêng qua nhìn ông ta một cái, khinh thường nói:
- Cũng coi như ngươi có chút tiền đồ.
Hình đại nhân cười lại nhỏ giọng nói:
- Đại nhân nếu không yên tâm Thường Châu, thuộc hạ nguyện ý đi một chuyến.
Hạ đại nhân lắc đầu nói:
- Bệ hạ sẽ không cho phép đâu, ngươi vẫn nên chú ý nhiều chuyện trong kinh thành đi.
- Vâng, thủ hạ xin cáo lui.
Hình đại nhân đáp lại, thấy Hạ đại nhân gật đầu xoay người đi, y mới xoay người đi.
Rời khỏi lại đi đến hậu cung, trong thần tình lạnh nhạt lộ ra nụ cười giả rạo, Hình đại nhân đúng là cậu Trương Hồng Ba, nhưng trước cửu phụ còn có thêm biểu tự, phải nói là họ hàng xa một chút với Trương Hồng Ba, mà Trương Hồng Ba cũng biết sự tồn tại của biểu cữu, tuy nhiên đã rất nhiều năm không gặp.
Hình đại nhân sở dĩ được đi vào trong cung bởi vì y là một thuộc hạ đắc lực của Hạ đại nhân, Đương kim hoàng thượng lúc vẫn chưa lên làm hoàng đế, Hạ đại nhân cùng Hình đại nhân chính là thái giám hầu hạ, khi đó quan hệ của hai người cũng giống như anh em trong nhà cấu kết làm việc xấu, cho nên đến nay địa vị của Hình đại nhân trong lòng các thái giám gần bằng Hạ đại nhân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.