Quyển 3 - Chương 97: Tập kích bất ngờ Tô Châu (3)
Hải Phong Nhi
02/07/2015
Sau khi ra lệnh, 5 ngàn lục quân xuống thuyền nhỏ rời biển còn quân của Trương Hồng Ba đã tản ra, trên danh nghĩa là tra xét kẻ thù chứ thực ra là để ngăn chặn trong 5 ngàn quân có người chạy trốn. Nhiều lính như vậy khó tránh khỏi sẽ có kẻ về Việt quốc.
Sau khi đổ bộ thuận lợi, cách xa đội tàu Giang Âm trong khoảng cách có thể nhìn thấy bờ biển. Sau 5 ngày phái thuyền nhỏ đi hỏi tin. Nếu tập kích bất ngờ bị thất bại, thủy quân Giang Âm sẽ cố gắng yểm hộ cho quân đội chạy thoát. Nhưng cần điều kiện tiên quyết là thủy quân phải được đảm bảo an toàn mới có thể tiến gần bờ biển được.
Sau khi kiểm kê, chỉnh quân rất nhanh đại quân đã rời khỏi bờ biển mở quân về hướng huyện Hoa Đình. Còn quân của Trương Hồng Ba trở thành đội quân tiên phong không ngừng phái thám báo chạy xa hồi bào.
Kết quả là Lục Thất nhận được tin tình báo hiếm có, khu vực huyện Hoa Đình đã xảy ra điêu dân tạo phản có quy mô. Ngư dân và nông dân tập trung lại có 2 ngàn người đang công chiếm huyện Hoa Đình (vùng Thượng Hải ngày nay), hiện tại ở thành Hoa Đình đang chiến đấu quyết liệt cùng với quan binh.
Theo tin thám báo nguyên nhân là trưng binh và tăng thuế má, nghe nói chiến sự giằng co của quân Đường, Tín Vương đã hạ lệnh trưng binh trợ giúp chiến sự kết quả là gây ra tạo phản ở huyện Hoa Đình. Khẩu hiệu là đi chiến đấu cũng sẽ chết, chi bằng chết tại quê hương.
- Đi, chúng ta đi chiếm huyện Hoa Đình trước.
Lục Thất kịp thời ra quyết sách, chiếm huyện Hoa Đình làm cứ điểm trước tiên, đóng cửa nghỉ trong thành 1 đêm. Đóng quân dã ngoại có người muốn chạy trốn cũng rất khó phòng.
Hơn 5 ngàn đại quân đánh về phía huyện Hoa Đình, Lục Thất cũng không muốn xảy ra huyết chiến và loạn chiến. Vừa thấy thị trấn hắn liền hạ lệnh 2 ngàn quân chắn ở 4 cửa sau đó mới dẫn đại quân tiến vào từ cửa thành đông. Đại binh vừa thẳng tiến vừa hô lớn.
- Tạo phản nghe đây, các ngươi đã bị 5 ngàn đại quân bao vây. Tướng quân đại nhân có lệnh, nếu đồng ý đầu hàng nhập quân sẽ bỏ qua chuyện cũ. Tạo phản nghe đây...
Mùi máu tanh trong huyện Hoa Đình không quá nồng, trên đường lớn cũng có mấy chục thi thể và nhiều quần áo cũ nát. Lục Thất đột nhiên dẫn đại quân tham gia đã khiến dân chúng tạo phản đang tấn công huyện nha và đám phú hào lập tức kinh hoàng bỏ chạy. Bọn họ vừa thấy đội quân mặc áo giáp chỉnh tề thì đã không còn dũng khí nữa rồi.
Nhưng chạy đến cửa thành thì tuyệt vọng, 4 cừa thành đều có quân mặc áo giáp xếp hàng lớn tiếng khuyên chiêu hàng. Chạy trốn cũng vô vọng, dân chúng đều quỳ xuống đất đầu hàng, chênh lệch quá xa về vũ lục hơn nữa lòng dân từ trước đến nay vẫn là sợ quan.
Lục Thất đang ở trong tướng sĩ bao vây ngoài cửa huyện nha. Hôm nay, hắn mặc Minh quang giáp tướng, tỏ rõ sự uy nghi. Trước huyện nha, đám dân chúng tạo phản quỳ la liệt, đám nào cũng cúi đầu quỳ phục, hoảng sợ sẽ gặp vận xui.
Rất nhanh, mấy chục người từ huyện nha vội vàng đi ra. Người đi đầu mặc quan phục thất phẩm, độ tuổi 50, đằng sau cũng có quan phục chắc là Huyện thừa và chủ bộ, mặc nhiều nhất là áo giáp.
- Hạ quan bái kiến tướng quân đại nhân, đa tạ tướng quân đã cứu toàn thể huyện Hoa Đình.
Lão huyện lệnh vừa nhìn thấy Lục Thất đã cung kính nói chuyện một cách hèn mọn.
Lục Thất nhìn lão thản nhiên nói:
- Nghe nói ngươi khiến cho dân làm loạn?
Ôi! Lão Huyện lệnh kinh sợ ngẩng đầu lên nhìn Lục Thất rồi chợt lắc đầu nói:
- Tướng quân đại nhân, hạ quan là phụng theo công văn của Tín Vương phủ trưng binh đấy chứ.
- Lấy ra cho ta xem.
Lục Thất lạnh lùng nói.
- Được, được mau đi lấy đi.
Huyện lệnh đại nhân vội vàng nói, người phía sau lão lập tức đi ngay dâng công văn lên.
Lục Thất mở công văn ra đọc một lúc rồi ảo não nói:
- Công văn chỉ bảo bọn ngươi trưng binh, vì sao lại thêm phú?
Đám quan huyện cả kinh, chuyện thêm phú là chuyện tư của bọn họ, đó là cơ hội để có thêm thu nhập rất thường thấy không ngờ lần này lại khơi dậy lòng dân biến đổi.
- Người đâu, mang đầu tất cả quan viên đi bêu đầu thị chúng.
Lục Thất độc ác lấy cớ để ra sát lệnh, trước mắt vẫn không thể để lộ bí mật việc quân được.
Hơn 20 tướng sĩ phía sau lập tức đi ra, bắt các quan viên chủ yếu của huyện Hoa Đình mang thẳng đi chém đầu. Mấy chục quan binh kia bị hù dọa đồng loạt lui về sau không hề có ý phản trong đầu. Máu tanh lại xuất hiện, đám dân phản đang quỳ cũng ngây ra như phỗng. Không ngờ những đại quan của thị trấn bị chém đầu chứ không phải bọn họ.
- Toàn thành giới nghiêm, kẻ nào ra vào, giết!
Lục Thất lạnh lùng hạ giọng, sau khi vào huyện nha những chuyện khác đều có người đi làm.
Đêm nay, huyện Hoa Đình tiếp tục có gió tanh mưa máu. Sau khi những quan huyện chủ chốt bị giết, đội trưởng, đội phó quân đội cũng bị giết. Hơn 200 quan binh bị ép vào quân, vốn huyện Hoa Đình có 500 quan binh, lúc trước đã bị điều ra tiền tuyến một nửa rồi.
Phú hộ của huyện Hoa Đình cũng bị hại, 17 hộ bị tịch thu tài sản và giết cả nhà. Nhưng nhà giàu có danh tiếng thì không lọt vào thảm họa chiến tranh. Huyện Hoa Đình thay đổi, hai vị Huyện úy đại nhân mới nhậm chức thay quyền huyện chính. 500 quan binh là phản dân tạo thành, có hơn 1 ngàn dân phản loạn khác bị rút thành quân nhân, còn lại đều mang tội làm dân phu trong huyện thành.
Lục Thất cũng không rảnh rỗi trong nha huyện. Ở trong thành thời khắc biến thiên do Tân Cầm Nhi chủ trì. Hắn đến tường thành tuần tra. Trương Hồng Ba và Chu Vũ đã phân vùng điều tra trên đó. Lần tập kích bất ngờ này Lục Thất không thể cho Từ Minh và môt số Võ Vệ tham gia. Đây là cuộc chiến trong bóng tối, Từ Minh không thích hợp, chi bằng ở lại Thường Châu mê hoặc các quan viên Đường quốc.
Sáng sớm hôm sau, đương nhiên là 7 ngàn đại quân tập kích bất ngờ đã xuất phát. Hơn 1 ngàn phản dân kia cố gắng mặc áo giáp vũ trang. Tuy võ bị và quân dung hơi hỗn độn nhưng lúc chiến tranh cũng tùy vào tình hình. Hơn nữa dân quân và hơn 200 quan binh đã được cho biết để bọn họ đi giữ huyện Ngô chứ không ra tiền tuyết chiến đầu. Vì thế lòng quân cũng khá ổn.
Đại quân trùng trùng điệp điệp, giữa ban ngày tiến thẳng đến huyện Ngô. Trên con đường qua huyện vực Côn Sơn không được thông suốt. Thậm chí còn phải đóng quân nghỉ ngơi ở ngoài thị trấn Côn Sơn. Không ngờ huyện lệnh Côn Sơn phải ra ngoài thành an ủi lòng quân và cung kính bái kiến Lục Thất.
Hơn nữa nghe nói là viện quân kinh thành đến, sau khi huyện lệnh Cô Sơn trở về đã dẫn một cô gái xinh đẹp đến cho Lục Thất khiến hắn dở khóc dở cười. Hắn vì không muốn để cho kẻ địch nghi ngờ mới gặp huyện lệnh Côn Sơn, tỏ ra hòa khí. Không ngờ y cũng cho rằng đáng phải nịnh bợ, người thiếu nữ kia Lục Thất đã thuận miệng cho Thanh Văn làm tỳ nữ.
Nếu huyện lệnh Côn Sơn đã không nghi ngờ gì, Chu Vũ đề nghị Lục Thất trì hoãn việc tấn công huyện Ngô. Lục Thất tiếp nhận đề nghị, để đại quân đóng ở bên cạnh huyện Ngô. Đề nghị của Chu Vũ là xuất phát từ đại quân, nếu tiếp tục tốc hành, đến thị trấn Ngô trời sẽ tối vậy sẽ bất lợi cho việc xuất kỳ bất ý chiếm đóng huyện Ngô.
Lần này là đại quân đi tập kích bất ngờ huyện Ngô cho nên không cần hành quân gấp. Chỉ cần bình thường tiến lên, thậm chí còn kéo dài thời gian. Hành quân như vậy sẽ để thám báo quân địch phát hiện ra cũng sẽ không do dự mà đưa tin cho Tín Vương. Vì một khi kẻ thù nghi ngờ mà đóng cửa thành, vậy muốn công phá cũng vô cùng khó khăn, cũng mất đi hơn 1 nửa ý nghĩa của việc tập kích bất ngờ.
Lại là một đêm không ngủ, đại quân trú đóng dã ngoại, khảo nghiệm tâm lý và áp lực đè nặng Lục Thất lên đến đỉnh điểm, đề nghị của Chu Vũ, giá phải trả cho việc để lộ tin tức rất cao, bảy ngàn đại quân vẫn lấy lính đầu hàng làm chủ lực, bản thân Lục Thất cũng cảm thấy hoang mang, nghi ngờ có phải mình muốn trở thành hoàng đế mà điên rồ, mất đi ý chí rồi không?
Đại quân đóng trú không thể không có phòng bị, Tiểu Thanh và Tân Cầm Nhi sớm đã nấp ở ngoài quân doanh. Chu Vũ và Trương Hồng Ba đóng thành hai gọng kìm bên ngoài quân doanh. Chu Vũ thống lĩnh đám quân là phản dân, đám quân này vẫn luôn độc lập, hành quân cũng để khoảng cách với đại quân.
- Báo, sứ thần của Tín Vương đến.
Tiếng của Lý Hổ ngoài liều vải vang lên có vẻ hơi trầm thấp. Lý Hổ và Chu Vũ đảm nhiệm quân lệnh trong doanh, bây giờ đều được điều về nghe lệnh của Lục Thất.
Lục Thất cả kinh quay đầu lại nhìn Ngư Hoa Hiên trong trướng vải. Trong trướng còn có cả Thanh Văn và thiếu nữ huyện Côn Sơn kia.
Ngư Hoa Hiên rất bình tĩnh nói:
- Chủ thượng, hỏi xem người đến là ai?
Lục Thất hỏi, Lý Hổ ngoài trướng vải nói là thái giám dẫn theo 10 tên võ quan. Ngư Hoa Hiên nghe xong liền nói:
- Người đến chắc là do Tín Vương phái đi hỏi quân tình, nếu là thái giám vậy chúng ta không bị nghi ngờ.
Lục Thất gật đầu, Ngư Hoa Hiên nói:
- Nếu là thái giám đến, vậy chủ thượng hãy nói là sở thuộc Võ Thắng quân. Tiết độ sứ Võ Thắng quân tên là Chu Hải, Phó sứ tên là Tôn Vọng Toàn, Hành quân tư mã tên là Hồng Tú Chướng. Chủ thượng có thể tên là Hồng Tú Phong, là tứ đệ của Hồng Tú Chướng.
Lục Thất gật đầu, Thanh Văn liền đi tới dịu dàng nói:
- Bỏ áo giáp đi đón đi.
Lục Thất hơi giật mình nhưng rồi hắn hiểu ra ngay. Thanh Văn giúp hắn cởi áo giáp, sau khi đi cùng ra trướng vải, Lục Thất đi đến trước doanh nghênh đón. Ngư Hoa Hiên tự động vòng sau chướng vải. Thanh Văn lại đi qua gọi Lý Hổ cùng vào trong trướng.
Sau khi đổ bộ thuận lợi, cách xa đội tàu Giang Âm trong khoảng cách có thể nhìn thấy bờ biển. Sau 5 ngày phái thuyền nhỏ đi hỏi tin. Nếu tập kích bất ngờ bị thất bại, thủy quân Giang Âm sẽ cố gắng yểm hộ cho quân đội chạy thoát. Nhưng cần điều kiện tiên quyết là thủy quân phải được đảm bảo an toàn mới có thể tiến gần bờ biển được.
Sau khi kiểm kê, chỉnh quân rất nhanh đại quân đã rời khỏi bờ biển mở quân về hướng huyện Hoa Đình. Còn quân của Trương Hồng Ba trở thành đội quân tiên phong không ngừng phái thám báo chạy xa hồi bào.
Kết quả là Lục Thất nhận được tin tình báo hiếm có, khu vực huyện Hoa Đình đã xảy ra điêu dân tạo phản có quy mô. Ngư dân và nông dân tập trung lại có 2 ngàn người đang công chiếm huyện Hoa Đình (vùng Thượng Hải ngày nay), hiện tại ở thành Hoa Đình đang chiến đấu quyết liệt cùng với quan binh.
Theo tin thám báo nguyên nhân là trưng binh và tăng thuế má, nghe nói chiến sự giằng co của quân Đường, Tín Vương đã hạ lệnh trưng binh trợ giúp chiến sự kết quả là gây ra tạo phản ở huyện Hoa Đình. Khẩu hiệu là đi chiến đấu cũng sẽ chết, chi bằng chết tại quê hương.
- Đi, chúng ta đi chiếm huyện Hoa Đình trước.
Lục Thất kịp thời ra quyết sách, chiếm huyện Hoa Đình làm cứ điểm trước tiên, đóng cửa nghỉ trong thành 1 đêm. Đóng quân dã ngoại có người muốn chạy trốn cũng rất khó phòng.
Hơn 5 ngàn đại quân đánh về phía huyện Hoa Đình, Lục Thất cũng không muốn xảy ra huyết chiến và loạn chiến. Vừa thấy thị trấn hắn liền hạ lệnh 2 ngàn quân chắn ở 4 cửa sau đó mới dẫn đại quân tiến vào từ cửa thành đông. Đại binh vừa thẳng tiến vừa hô lớn.
- Tạo phản nghe đây, các ngươi đã bị 5 ngàn đại quân bao vây. Tướng quân đại nhân có lệnh, nếu đồng ý đầu hàng nhập quân sẽ bỏ qua chuyện cũ. Tạo phản nghe đây...
Mùi máu tanh trong huyện Hoa Đình không quá nồng, trên đường lớn cũng có mấy chục thi thể và nhiều quần áo cũ nát. Lục Thất đột nhiên dẫn đại quân tham gia đã khiến dân chúng tạo phản đang tấn công huyện nha và đám phú hào lập tức kinh hoàng bỏ chạy. Bọn họ vừa thấy đội quân mặc áo giáp chỉnh tề thì đã không còn dũng khí nữa rồi.
Nhưng chạy đến cửa thành thì tuyệt vọng, 4 cừa thành đều có quân mặc áo giáp xếp hàng lớn tiếng khuyên chiêu hàng. Chạy trốn cũng vô vọng, dân chúng đều quỳ xuống đất đầu hàng, chênh lệch quá xa về vũ lục hơn nữa lòng dân từ trước đến nay vẫn là sợ quan.
Lục Thất đang ở trong tướng sĩ bao vây ngoài cửa huyện nha. Hôm nay, hắn mặc Minh quang giáp tướng, tỏ rõ sự uy nghi. Trước huyện nha, đám dân chúng tạo phản quỳ la liệt, đám nào cũng cúi đầu quỳ phục, hoảng sợ sẽ gặp vận xui.
Rất nhanh, mấy chục người từ huyện nha vội vàng đi ra. Người đi đầu mặc quan phục thất phẩm, độ tuổi 50, đằng sau cũng có quan phục chắc là Huyện thừa và chủ bộ, mặc nhiều nhất là áo giáp.
- Hạ quan bái kiến tướng quân đại nhân, đa tạ tướng quân đã cứu toàn thể huyện Hoa Đình.
Lão huyện lệnh vừa nhìn thấy Lục Thất đã cung kính nói chuyện một cách hèn mọn.
Lục Thất nhìn lão thản nhiên nói:
- Nghe nói ngươi khiến cho dân làm loạn?
Ôi! Lão Huyện lệnh kinh sợ ngẩng đầu lên nhìn Lục Thất rồi chợt lắc đầu nói:
- Tướng quân đại nhân, hạ quan là phụng theo công văn của Tín Vương phủ trưng binh đấy chứ.
- Lấy ra cho ta xem.
Lục Thất lạnh lùng nói.
- Được, được mau đi lấy đi.
Huyện lệnh đại nhân vội vàng nói, người phía sau lão lập tức đi ngay dâng công văn lên.
Lục Thất mở công văn ra đọc một lúc rồi ảo não nói:
- Công văn chỉ bảo bọn ngươi trưng binh, vì sao lại thêm phú?
Đám quan huyện cả kinh, chuyện thêm phú là chuyện tư của bọn họ, đó là cơ hội để có thêm thu nhập rất thường thấy không ngờ lần này lại khơi dậy lòng dân biến đổi.
- Người đâu, mang đầu tất cả quan viên đi bêu đầu thị chúng.
Lục Thất độc ác lấy cớ để ra sát lệnh, trước mắt vẫn không thể để lộ bí mật việc quân được.
Hơn 20 tướng sĩ phía sau lập tức đi ra, bắt các quan viên chủ yếu của huyện Hoa Đình mang thẳng đi chém đầu. Mấy chục quan binh kia bị hù dọa đồng loạt lui về sau không hề có ý phản trong đầu. Máu tanh lại xuất hiện, đám dân phản đang quỳ cũng ngây ra như phỗng. Không ngờ những đại quan của thị trấn bị chém đầu chứ không phải bọn họ.
- Toàn thành giới nghiêm, kẻ nào ra vào, giết!
Lục Thất lạnh lùng hạ giọng, sau khi vào huyện nha những chuyện khác đều có người đi làm.
Đêm nay, huyện Hoa Đình tiếp tục có gió tanh mưa máu. Sau khi những quan huyện chủ chốt bị giết, đội trưởng, đội phó quân đội cũng bị giết. Hơn 200 quan binh bị ép vào quân, vốn huyện Hoa Đình có 500 quan binh, lúc trước đã bị điều ra tiền tuyến một nửa rồi.
Phú hộ của huyện Hoa Đình cũng bị hại, 17 hộ bị tịch thu tài sản và giết cả nhà. Nhưng nhà giàu có danh tiếng thì không lọt vào thảm họa chiến tranh. Huyện Hoa Đình thay đổi, hai vị Huyện úy đại nhân mới nhậm chức thay quyền huyện chính. 500 quan binh là phản dân tạo thành, có hơn 1 ngàn dân phản loạn khác bị rút thành quân nhân, còn lại đều mang tội làm dân phu trong huyện thành.
Lục Thất cũng không rảnh rỗi trong nha huyện. Ở trong thành thời khắc biến thiên do Tân Cầm Nhi chủ trì. Hắn đến tường thành tuần tra. Trương Hồng Ba và Chu Vũ đã phân vùng điều tra trên đó. Lần tập kích bất ngờ này Lục Thất không thể cho Từ Minh và môt số Võ Vệ tham gia. Đây là cuộc chiến trong bóng tối, Từ Minh không thích hợp, chi bằng ở lại Thường Châu mê hoặc các quan viên Đường quốc.
Sáng sớm hôm sau, đương nhiên là 7 ngàn đại quân tập kích bất ngờ đã xuất phát. Hơn 1 ngàn phản dân kia cố gắng mặc áo giáp vũ trang. Tuy võ bị và quân dung hơi hỗn độn nhưng lúc chiến tranh cũng tùy vào tình hình. Hơn nữa dân quân và hơn 200 quan binh đã được cho biết để bọn họ đi giữ huyện Ngô chứ không ra tiền tuyết chiến đầu. Vì thế lòng quân cũng khá ổn.
Đại quân trùng trùng điệp điệp, giữa ban ngày tiến thẳng đến huyện Ngô. Trên con đường qua huyện vực Côn Sơn không được thông suốt. Thậm chí còn phải đóng quân nghỉ ngơi ở ngoài thị trấn Côn Sơn. Không ngờ huyện lệnh Côn Sơn phải ra ngoài thành an ủi lòng quân và cung kính bái kiến Lục Thất.
Hơn nữa nghe nói là viện quân kinh thành đến, sau khi huyện lệnh Cô Sơn trở về đã dẫn một cô gái xinh đẹp đến cho Lục Thất khiến hắn dở khóc dở cười. Hắn vì không muốn để cho kẻ địch nghi ngờ mới gặp huyện lệnh Côn Sơn, tỏ ra hòa khí. Không ngờ y cũng cho rằng đáng phải nịnh bợ, người thiếu nữ kia Lục Thất đã thuận miệng cho Thanh Văn làm tỳ nữ.
Nếu huyện lệnh Côn Sơn đã không nghi ngờ gì, Chu Vũ đề nghị Lục Thất trì hoãn việc tấn công huyện Ngô. Lục Thất tiếp nhận đề nghị, để đại quân đóng ở bên cạnh huyện Ngô. Đề nghị của Chu Vũ là xuất phát từ đại quân, nếu tiếp tục tốc hành, đến thị trấn Ngô trời sẽ tối vậy sẽ bất lợi cho việc xuất kỳ bất ý chiếm đóng huyện Ngô.
Lần này là đại quân đi tập kích bất ngờ huyện Ngô cho nên không cần hành quân gấp. Chỉ cần bình thường tiến lên, thậm chí còn kéo dài thời gian. Hành quân như vậy sẽ để thám báo quân địch phát hiện ra cũng sẽ không do dự mà đưa tin cho Tín Vương. Vì một khi kẻ thù nghi ngờ mà đóng cửa thành, vậy muốn công phá cũng vô cùng khó khăn, cũng mất đi hơn 1 nửa ý nghĩa của việc tập kích bất ngờ.
Lại là một đêm không ngủ, đại quân trú đóng dã ngoại, khảo nghiệm tâm lý và áp lực đè nặng Lục Thất lên đến đỉnh điểm, đề nghị của Chu Vũ, giá phải trả cho việc để lộ tin tức rất cao, bảy ngàn đại quân vẫn lấy lính đầu hàng làm chủ lực, bản thân Lục Thất cũng cảm thấy hoang mang, nghi ngờ có phải mình muốn trở thành hoàng đế mà điên rồ, mất đi ý chí rồi không?
Đại quân đóng trú không thể không có phòng bị, Tiểu Thanh và Tân Cầm Nhi sớm đã nấp ở ngoài quân doanh. Chu Vũ và Trương Hồng Ba đóng thành hai gọng kìm bên ngoài quân doanh. Chu Vũ thống lĩnh đám quân là phản dân, đám quân này vẫn luôn độc lập, hành quân cũng để khoảng cách với đại quân.
- Báo, sứ thần của Tín Vương đến.
Tiếng của Lý Hổ ngoài liều vải vang lên có vẻ hơi trầm thấp. Lý Hổ và Chu Vũ đảm nhiệm quân lệnh trong doanh, bây giờ đều được điều về nghe lệnh của Lục Thất.
Lục Thất cả kinh quay đầu lại nhìn Ngư Hoa Hiên trong trướng vải. Trong trướng còn có cả Thanh Văn và thiếu nữ huyện Côn Sơn kia.
Ngư Hoa Hiên rất bình tĩnh nói:
- Chủ thượng, hỏi xem người đến là ai?
Lục Thất hỏi, Lý Hổ ngoài trướng vải nói là thái giám dẫn theo 10 tên võ quan. Ngư Hoa Hiên nghe xong liền nói:
- Người đến chắc là do Tín Vương phái đi hỏi quân tình, nếu là thái giám vậy chúng ta không bị nghi ngờ.
Lục Thất gật đầu, Ngư Hoa Hiên nói:
- Nếu là thái giám đến, vậy chủ thượng hãy nói là sở thuộc Võ Thắng quân. Tiết độ sứ Võ Thắng quân tên là Chu Hải, Phó sứ tên là Tôn Vọng Toàn, Hành quân tư mã tên là Hồng Tú Chướng. Chủ thượng có thể tên là Hồng Tú Phong, là tứ đệ của Hồng Tú Chướng.
Lục Thất gật đầu, Thanh Văn liền đi tới dịu dàng nói:
- Bỏ áo giáp đi đón đi.
Lục Thất hơi giật mình nhưng rồi hắn hiểu ra ngay. Thanh Văn giúp hắn cởi áo giáp, sau khi đi cùng ra trướng vải, Lục Thất đi đến trước doanh nghênh đón. Ngư Hoa Hiên tự động vòng sau chướng vải. Thanh Văn lại đi qua gọi Lý Hổ cùng vào trong trướng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.