Chương 24: Lại Mặt (1)
Hàn Bình An
16/06/2022
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tô Niên Niên còn lo lắng liệu bản thân có cảm thấy xa lại với người Tô gia hay không, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy mẹ Tô đã cảm nhận được ánh mắt chứa chan đầy tình yêu thương không thể che dấu của bà, cảm giác như là thấy mẹ của mình, vừa kêu một tiếng mẹ, nước mắt cô đã chảy ra.
“Bảo bối của mẹ, con bị người khác khi dễ sao.” Nhìn thấy bảo bối khóc, Triệu Hiểu Mai liền nóng nảy.
Sau lưng tay của Tô Ái Quốc cũng âm thầm nắm chặt.
“Không có, cha, mẹ, chúng ta đi vào nhà trước.” Tô Niên Niên có chút ngượng ngùng, nhìn thoáng qua Hàn Thanh Minh đang làm nền, đẩy mẹ Tô vào nhà.
Đoàn người đi theo vào, Tô chị dâu cả nghe thấy có tiếng nói liền lau tay lên tạp dề, vội vàng từ bếp đi ra.
Tô Niên Niên đứng lại kêu một tiếng chị dâu cả, Hàn Thanh Minh theo sau cũng kêu một tiếng, chị dâu cả Tô ơi một tiếng, nói: “Niên Niên đã quay về, mẹ chúng ta từ sáng sớm đã đứng chờ ở cửa, đúng lúc đồ ăn cũng đã gần chín, tất cả đều là món em thích ăn nhất.”
Đôi mắt của con người không lừa được ai, chị dâu cả Tô thật tâm thích cô, tia vui mừng trong mắt không thể làm giả được, Tô Niên Niên tính nói cảm ơn, thì đã đã bị Triệu Hiểu Mai kéo tới khuê phòng trước lúc chưa gả chồng của cô.
Tô Niên Niên đi vào liền bị cảm động bởi cách bày biện trong phòng, đồ trong phòng không một tí bị xê dịch, mọi nơi đều rất sạch sẽ, vừa thấy đã biết là có người quét dọn.
“Bảo bối của mẹ, phòng của con mẹ không để ai ở, giữ lại cho con, mẹ sợ sau này con trở về không có chỗ để ở.” Triệu Hiểu Mai vừa nói đã bắt đầu lau nước mắt.
Tô Niên Niên vội nói: “Mẹ, không phải con đã trở về rồi sao, mẹ đừng khóc.”
“Quên mất chuyện chính, con nói cho mẹ nghe, người bên đó có khi dễ con không, mẹ xả giận cho con.” Lần đầu tiên Triệu Hiểu Mai thấy Lão Phu nhân Hàn đã cảm thấy bà ta không phải loại người hiền lành gì, sợ bà ta khi dễ Tô Niên Niên.
“Không có, chỉ là mẹ chồng hơi nhiều chuyện nhưng đều bị con bắt nạt lại.” Tô Niên Niên chắc chắn nếu cô đem những chuyện mà Lão Phu nhân Hàn đã làm với cô nói ra, thì rất có thể ngay lập tức Triệu Hiệu Mai sẽ đi xé xác bà ta.
“Mẹ biết, mẹ thấy mặt mũi mẹ chồng kia của con cũng không phải loại hiền lành gì, bất quá bảo bối, con đừng sợ, ai ức hiếp con thì con cứ nói cho mẹ, mẹ mang theo cha con cùng ba anh trai của con tới nhà xé xác bà ta.” Dám bắt nạt con gái của Triệu Hiểu Mai bà, bà đây đánh tới khi mẹ bà ta không nhận ra luôn.
“Con biết rồi, nhưng mẹ không biết đâu, con gái của mẹ cái gì cũng ăn được, nhưng không bao giờ ăn khổ đâu.” Tô Niên Niên an ủi nói.
Triệu Hiểu Mai vỗ tay, cười rất vui vẻ: “Không hổ là con gái của mẹ, rất giống mẹ.”
“Mẹ, ra ăn cơm.” chị dâu cả Tô ở ngoài cửa gọi vào.
Tất cả người Tô gia đều đã trở về sau buổi làm việc, tính tình anh ba Tô nhanh nhẹn, chạy đến bên Tô Niên Niên hỏi: “Niên Niên, có ai bắt nạt em không, nói đi anh đi đánh hắn cho em.”
Tô Niên Niên câm nín, nhìn cô dễ bị bắt nạt như vậy sao. Nhìn sắc mặt hai anh trai khác, tuy rằng không hỏi, nhưng rõ ràng cũng muốn hỏi như vậy: “Anh cả, anh hai, anh ba, em sống rất tốt, không có ai bắt nạt em hết.”
“Vậy được rồi, tính tình em yếu đuối, cả nhà ai cũng đều lo lắng người Hàn gia sẽ bắt nạt em.” Tô Chấn Hưng vỗ ngực yên tâm.
Khụ khụ, sao lại nói to vậy, người Hàn gia Hàn Thanh Minh vẫn còn đứng một bên nhìn anh kìa.
Anh hai Tô Chấn cũng thấy em trai nhà mình rất ngốc nghếch, em rể vẫn còn đang đứng đây, ngộ nhỡ không vui thì sao.
“Cái kia, đây là anh cả, anh hai, anh ba của em.” Tô Niên Niên chỉ vào ba anh trai nói với Hàn Thanh Minh.
“Anh cả, anh hai, anh ba, chào ba anh.” Hàn Thanh Minh kêu theo.
“Chào em rể.” Anh cả Tô Chấn Nghiệp thận trọng thật thà trả lời.
Chị dâu cả Tô gọi cả nhà ngồi xuống ăn cơm, Tô Niên Niên vừa nhìn thấy đồ ăn trên bàn hai mắt đã phát sáng.
Thịt, là thịt! Bao nhiêu lâu rồi cô chưa thấy thịt.
Mùi vị của thịt nhẹ nhàng thoang thoảng trong không khí tiến vào trong dạ dày của cô, tất cả các tế bào bên trong đều hưng phấn hết lên, suýt thì la thành tiếng: Ăn nó.
Ôi ôi ôi, cô muốn mỗi ngày đều được về nhà mẹ đẻ.
Triệu Hiểu Mai vừa thấy bộ dạng này của con gái cảm thấy khó hiểu, thật là thiệt thòi, thật là đáng thương a, con gái bảo bối tội nghiệp của bà.
Tô Niên Niên còn lo lắng liệu bản thân có cảm thấy xa lại với người Tô gia hay không, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy mẹ Tô đã cảm nhận được ánh mắt chứa chan đầy tình yêu thương không thể che dấu của bà, cảm giác như là thấy mẹ của mình, vừa kêu một tiếng mẹ, nước mắt cô đã chảy ra.
“Bảo bối của mẹ, con bị người khác khi dễ sao.” Nhìn thấy bảo bối khóc, Triệu Hiểu Mai liền nóng nảy.
Sau lưng tay của Tô Ái Quốc cũng âm thầm nắm chặt.
“Không có, cha, mẹ, chúng ta đi vào nhà trước.” Tô Niên Niên có chút ngượng ngùng, nhìn thoáng qua Hàn Thanh Minh đang làm nền, đẩy mẹ Tô vào nhà.
Đoàn người đi theo vào, Tô chị dâu cả nghe thấy có tiếng nói liền lau tay lên tạp dề, vội vàng từ bếp đi ra.
Tô Niên Niên đứng lại kêu một tiếng chị dâu cả, Hàn Thanh Minh theo sau cũng kêu một tiếng, chị dâu cả Tô ơi một tiếng, nói: “Niên Niên đã quay về, mẹ chúng ta từ sáng sớm đã đứng chờ ở cửa, đúng lúc đồ ăn cũng đã gần chín, tất cả đều là món em thích ăn nhất.”
Đôi mắt của con người không lừa được ai, chị dâu cả Tô thật tâm thích cô, tia vui mừng trong mắt không thể làm giả được, Tô Niên Niên tính nói cảm ơn, thì đã đã bị Triệu Hiểu Mai kéo tới khuê phòng trước lúc chưa gả chồng của cô.
Tô Niên Niên đi vào liền bị cảm động bởi cách bày biện trong phòng, đồ trong phòng không một tí bị xê dịch, mọi nơi đều rất sạch sẽ, vừa thấy đã biết là có người quét dọn.
“Bảo bối của mẹ, phòng của con mẹ không để ai ở, giữ lại cho con, mẹ sợ sau này con trở về không có chỗ để ở.” Triệu Hiểu Mai vừa nói đã bắt đầu lau nước mắt.
Tô Niên Niên vội nói: “Mẹ, không phải con đã trở về rồi sao, mẹ đừng khóc.”
“Quên mất chuyện chính, con nói cho mẹ nghe, người bên đó có khi dễ con không, mẹ xả giận cho con.” Lần đầu tiên Triệu Hiểu Mai thấy Lão Phu nhân Hàn đã cảm thấy bà ta không phải loại người hiền lành gì, sợ bà ta khi dễ Tô Niên Niên.
“Không có, chỉ là mẹ chồng hơi nhiều chuyện nhưng đều bị con bắt nạt lại.” Tô Niên Niên chắc chắn nếu cô đem những chuyện mà Lão Phu nhân Hàn đã làm với cô nói ra, thì rất có thể ngay lập tức Triệu Hiệu Mai sẽ đi xé xác bà ta.
“Mẹ biết, mẹ thấy mặt mũi mẹ chồng kia của con cũng không phải loại hiền lành gì, bất quá bảo bối, con đừng sợ, ai ức hiếp con thì con cứ nói cho mẹ, mẹ mang theo cha con cùng ba anh trai của con tới nhà xé xác bà ta.” Dám bắt nạt con gái của Triệu Hiểu Mai bà, bà đây đánh tới khi mẹ bà ta không nhận ra luôn.
“Con biết rồi, nhưng mẹ không biết đâu, con gái của mẹ cái gì cũng ăn được, nhưng không bao giờ ăn khổ đâu.” Tô Niên Niên an ủi nói.
Triệu Hiểu Mai vỗ tay, cười rất vui vẻ: “Không hổ là con gái của mẹ, rất giống mẹ.”
“Mẹ, ra ăn cơm.” chị dâu cả Tô ở ngoài cửa gọi vào.
Tất cả người Tô gia đều đã trở về sau buổi làm việc, tính tình anh ba Tô nhanh nhẹn, chạy đến bên Tô Niên Niên hỏi: “Niên Niên, có ai bắt nạt em không, nói đi anh đi đánh hắn cho em.”
Tô Niên Niên câm nín, nhìn cô dễ bị bắt nạt như vậy sao. Nhìn sắc mặt hai anh trai khác, tuy rằng không hỏi, nhưng rõ ràng cũng muốn hỏi như vậy: “Anh cả, anh hai, anh ba, em sống rất tốt, không có ai bắt nạt em hết.”
“Vậy được rồi, tính tình em yếu đuối, cả nhà ai cũng đều lo lắng người Hàn gia sẽ bắt nạt em.” Tô Chấn Hưng vỗ ngực yên tâm.
Khụ khụ, sao lại nói to vậy, người Hàn gia Hàn Thanh Minh vẫn còn đứng một bên nhìn anh kìa.
Anh hai Tô Chấn cũng thấy em trai nhà mình rất ngốc nghếch, em rể vẫn còn đang đứng đây, ngộ nhỡ không vui thì sao.
“Cái kia, đây là anh cả, anh hai, anh ba của em.” Tô Niên Niên chỉ vào ba anh trai nói với Hàn Thanh Minh.
“Anh cả, anh hai, anh ba, chào ba anh.” Hàn Thanh Minh kêu theo.
“Chào em rể.” Anh cả Tô Chấn Nghiệp thận trọng thật thà trả lời.
Chị dâu cả Tô gọi cả nhà ngồi xuống ăn cơm, Tô Niên Niên vừa nhìn thấy đồ ăn trên bàn hai mắt đã phát sáng.
Thịt, là thịt! Bao nhiêu lâu rồi cô chưa thấy thịt.
Mùi vị của thịt nhẹ nhàng thoang thoảng trong không khí tiến vào trong dạ dày của cô, tất cả các tế bào bên trong đều hưng phấn hết lên, suýt thì la thành tiếng: Ăn nó.
Ôi ôi ôi, cô muốn mỗi ngày đều được về nhà mẹ đẻ.
Triệu Hiểu Mai vừa thấy bộ dạng này của con gái cảm thấy khó hiểu, thật là thiệt thòi, thật là đáng thương a, con gái bảo bối tội nghiệp của bà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.