Chương 31: Phân Gia (3)
Hàn Bình An
16/06/2022
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Không phải là do chị ba dâu con đúng lúc muốn về nhà mẹ đẻ." Vợ lão tam hôm nay đi một chuyến về nhà mẹ đẻ, nghe được mẹ cô kể chuyện thêm mắm thêm muối một lúc, gì mà lão tứ Hàn gia bị đánh, vợ lão tam nhà cậu ta còn đi tới nháo lên, chuyện này không làm bà sợ sao, Niên Niên của bà nhát gan, nhỡ đâu rơi mất hồn thì sao.
"Mẹ, con không có việc gì. Đúng rồi, Lão Phu nhân nói muốn cùng bọn con phân gia, mẹ, mẹ giúp bọn con nhìn xem." Mẹ cô nhất định sẽ có biện pháp.
"Con mẹ cô ra!." Chó má, thấy bộ dáng mẹ Tô Niên Niên như sắp sửa ăn mình, Lão Phu nhân lập tức sửa miệng: "Vừa nãy là tôi nói lúc không nghĩ kĩ, tôi còn sống thì đừng nghĩ tới việc phân." Phân gia thì có thể nhưng là khi mẹ Tô Niên Niên không ở đó, bằng không bà ta sẽ cho Tô Niên Niên rất nhiều đồ vật này nọ.
"** mẹ bà cái đồ chó má, Lý Phượng Trân tôi đã cho bà mặt mũi, lại còn muốn mắng chửi con gái cưng của tôi, bà già này còn đang ở đây, sao, bà còn muốn to tiếng với con gái tôi sao." Triệu Hiểu Mai không sợ cái bà già này, không đánh bà ta là do bà cho con rể mặt mũi thôi.
Tô Niên Niên nhìn bộ dáng Lão Phu nhân bây giờ rất giống chim cút, cảm thấy mẹ cô tới thật đúng lúc.
"Tôi nói không được là không được, dù sao bà là mẹ vợ không thể quản Hàn gia của tôi đây." Lão Phu nhân như vịt chết nhưng cái mỏ còn cứng, không dám mắng chửi người, Triệu Hiểu Mai phát điên đến đâu cũng mặc kệ.
"Không phân gia cũng được, Niên Niên, dọn đồ, không được ở nam phòng, đây là nơi con có thể ở sao, Lão Phu nhân, bà tự đem cái phòng ở của con trai nhỏ nhất của bà ra đây hay để tôi tới tự thu dọn, tự mình chọn." Lúc trước sao bà có thể để cục cưng nhà bà ở phòng ẩm ướt chính là chờ ngày hôm nay.
"Vì sao làm con dâu lại dám đoạt chỗ ở của cha mẹ chồng, nói ra không sợ người đời châm chọc à."
"Vậy bà để lão tứ nhà bà kết hôn trước lão tam không bị người ta châm chọc sao, bà là cái đồ để con trai cùng con dâu ở cái phòng phía nam mùa đông chết rét còn mùa hè thì chết nóng không sợ bị người ta châm chọc sao." Triệu Hiểu Mai bà đây nói tới chuyện cãi nhau không ai sánh được, bà chưa gặp ai có thể cãi lại bà đâu.
"Không được, phải để cho nhà lão tứ ở đó."
"Nam phòng anh ba cậu ta còn có thể ở được, sao cậu ta lại không ở được." Triệu Hiểu Mai quăng cho bà ta một cái liếc mắt.
"Lão tứ sao có thể ở nam phòng được, nó quá ẩm ướt, thân thể nó sẽ không chịu nổi."
"Lý Phượng Trân để bà già này nói cho bà biết, bà đừng có mà không biết xấu hổ, sao lão tứ nhà bà không ở được còn con gái tôi lại ở được, hôm nay tôi nói cho bà biết, bà đáp ứng thì đáp ứng, không đáp ứng thì phân gia cho tôi, nhà bà có ba đứa con trai thì nhà tôi cũng có, một mình tôi cũng có thể đánh cho bà phục." Dây là bà còn cho bà ta mặt mũi, nếu hôm nay bà ta nhất định không phân gia thì bà sẽ đánh bà già này mấy phát.
"Phân, phân gia." Lão Phu nhân bị một cỗ tàn nhẫn của mẹ Tô Niên Niên dọa, bà ta không chút nghi ngờ việc bà có thể nói ra câu này, lại nói, để bà ta xem một nhà lão tam sẽ náo nhiệt đến đâu, có một người vợ phá của như vậy.
Ủa? Nhanh như vậy, sức chiến đấu của mẹ cô cũng không phải dạng vừa, Tô Niên Niên vụng trộm cười.
Hàn Thanh Minh cũng thở phào nhẹ nhõm, mẹ vợ anh thật lợi hại.
“Nếu đã muốn phân gia, thì tôi sẽ dốc sức giúp, giao cho các người giấy chứng nhận.” Thư ký đại đội Hàn Bang Quốc cũng được xem là lão nhân tương đối có tiếng nói trong thôn, chỉ cần ông ở đây thì Lão Phu nhân Hàn cũng không dám tùy tiện ăn gian.
Người Hàn gia nghe thấy tin tức đều gấp gáp từ đồng trở về, Vương Tiểu Lệ ném thùng nước trong tay xuống chạy về nhà, phân gia chính là mơ ước tha thiết của cô ta.
“Lão Phu nhân, lấy hết đồ trong nhà ra đây để phân, lão nhị không có ở nhà thì bà cứ giúp cậu ta bảo quản trước, chờ cậu ta về thì trả lại.” Hàn Bang Quốc nhìn thấy biểu tình Lão Phu nhân vô cùng không tình nguyện.
“Tất cả đều ở đây, không nhọc mẹ phải đi nữa.” Vương Tiểu Lệ trước một bước đem toàn bộ lương thực trong bếp dọn ra ngoài, còn tóm lấy đại nhi tử của cô ta để nó phụ dọn hết một chuyến ra đây.
Lão Phu nhân Hàn tức giận muốn ngã ngửa, muốn chửi cô ta nhưng lại kiêng kỵ có nhiều người như vậy.
"Không phải là do chị ba dâu con đúng lúc muốn về nhà mẹ đẻ." Vợ lão tam hôm nay đi một chuyến về nhà mẹ đẻ, nghe được mẹ cô kể chuyện thêm mắm thêm muối một lúc, gì mà lão tứ Hàn gia bị đánh, vợ lão tam nhà cậu ta còn đi tới nháo lên, chuyện này không làm bà sợ sao, Niên Niên của bà nhát gan, nhỡ đâu rơi mất hồn thì sao.
"Mẹ, con không có việc gì. Đúng rồi, Lão Phu nhân nói muốn cùng bọn con phân gia, mẹ, mẹ giúp bọn con nhìn xem." Mẹ cô nhất định sẽ có biện pháp.
"Con mẹ cô ra!." Chó má, thấy bộ dáng mẹ Tô Niên Niên như sắp sửa ăn mình, Lão Phu nhân lập tức sửa miệng: "Vừa nãy là tôi nói lúc không nghĩ kĩ, tôi còn sống thì đừng nghĩ tới việc phân." Phân gia thì có thể nhưng là khi mẹ Tô Niên Niên không ở đó, bằng không bà ta sẽ cho Tô Niên Niên rất nhiều đồ vật này nọ.
"** mẹ bà cái đồ chó má, Lý Phượng Trân tôi đã cho bà mặt mũi, lại còn muốn mắng chửi con gái cưng của tôi, bà già này còn đang ở đây, sao, bà còn muốn to tiếng với con gái tôi sao." Triệu Hiểu Mai không sợ cái bà già này, không đánh bà ta là do bà cho con rể mặt mũi thôi.
Tô Niên Niên nhìn bộ dáng Lão Phu nhân bây giờ rất giống chim cút, cảm thấy mẹ cô tới thật đúng lúc.
"Tôi nói không được là không được, dù sao bà là mẹ vợ không thể quản Hàn gia của tôi đây." Lão Phu nhân như vịt chết nhưng cái mỏ còn cứng, không dám mắng chửi người, Triệu Hiểu Mai phát điên đến đâu cũng mặc kệ.
"Không phân gia cũng được, Niên Niên, dọn đồ, không được ở nam phòng, đây là nơi con có thể ở sao, Lão Phu nhân, bà tự đem cái phòng ở của con trai nhỏ nhất của bà ra đây hay để tôi tới tự thu dọn, tự mình chọn." Lúc trước sao bà có thể để cục cưng nhà bà ở phòng ẩm ướt chính là chờ ngày hôm nay.
"Vì sao làm con dâu lại dám đoạt chỗ ở của cha mẹ chồng, nói ra không sợ người đời châm chọc à."
"Vậy bà để lão tứ nhà bà kết hôn trước lão tam không bị người ta châm chọc sao, bà là cái đồ để con trai cùng con dâu ở cái phòng phía nam mùa đông chết rét còn mùa hè thì chết nóng không sợ bị người ta châm chọc sao." Triệu Hiểu Mai bà đây nói tới chuyện cãi nhau không ai sánh được, bà chưa gặp ai có thể cãi lại bà đâu.
"Không được, phải để cho nhà lão tứ ở đó."
"Nam phòng anh ba cậu ta còn có thể ở được, sao cậu ta lại không ở được." Triệu Hiểu Mai quăng cho bà ta một cái liếc mắt.
"Lão tứ sao có thể ở nam phòng được, nó quá ẩm ướt, thân thể nó sẽ không chịu nổi."
"Lý Phượng Trân để bà già này nói cho bà biết, bà đừng có mà không biết xấu hổ, sao lão tứ nhà bà không ở được còn con gái tôi lại ở được, hôm nay tôi nói cho bà biết, bà đáp ứng thì đáp ứng, không đáp ứng thì phân gia cho tôi, nhà bà có ba đứa con trai thì nhà tôi cũng có, một mình tôi cũng có thể đánh cho bà phục." Dây là bà còn cho bà ta mặt mũi, nếu hôm nay bà ta nhất định không phân gia thì bà sẽ đánh bà già này mấy phát.
"Phân, phân gia." Lão Phu nhân bị một cỗ tàn nhẫn của mẹ Tô Niên Niên dọa, bà ta không chút nghi ngờ việc bà có thể nói ra câu này, lại nói, để bà ta xem một nhà lão tam sẽ náo nhiệt đến đâu, có một người vợ phá của như vậy.
Ủa? Nhanh như vậy, sức chiến đấu của mẹ cô cũng không phải dạng vừa, Tô Niên Niên vụng trộm cười.
Hàn Thanh Minh cũng thở phào nhẹ nhõm, mẹ vợ anh thật lợi hại.
“Nếu đã muốn phân gia, thì tôi sẽ dốc sức giúp, giao cho các người giấy chứng nhận.” Thư ký đại đội Hàn Bang Quốc cũng được xem là lão nhân tương đối có tiếng nói trong thôn, chỉ cần ông ở đây thì Lão Phu nhân Hàn cũng không dám tùy tiện ăn gian.
Người Hàn gia nghe thấy tin tức đều gấp gáp từ đồng trở về, Vương Tiểu Lệ ném thùng nước trong tay xuống chạy về nhà, phân gia chính là mơ ước tha thiết của cô ta.
“Lão Phu nhân, lấy hết đồ trong nhà ra đây để phân, lão nhị không có ở nhà thì bà cứ giúp cậu ta bảo quản trước, chờ cậu ta về thì trả lại.” Hàn Bang Quốc nhìn thấy biểu tình Lão Phu nhân vô cùng không tình nguyện.
“Tất cả đều ở đây, không nhọc mẹ phải đi nữa.” Vương Tiểu Lệ trước một bước đem toàn bộ lương thực trong bếp dọn ra ngoài, còn tóm lấy đại nhi tử của cô ta để nó phụ dọn hết một chuyến ra đây.
Lão Phu nhân Hàn tức giận muốn ngã ngửa, muốn chửi cô ta nhưng lại kiêng kỵ có nhiều người như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.