Kiều

Chương 112:

Samson

16/01/2024

Đinh Nhị Cẩu ngón tay chỉ qua ven đường gần kề quán rượu là một khách sạn nhỏ, ý muốn quá rõ ràng, hai người từ trong rạp chiếu phim đi ra, giờ thì tìm một chỗ để cùng thân thiết, không e dè gì là chuyện thường.

– Không đi, em muốn trở về trường học!

Lăng Sam nói.

– Em dám lừa anh, không phải nói đêm nay không trở về trường sao?

Đinh Nhị Cẩu mặt quạu lên nói.

– Hừ, anh gạt em, chỉ biết lừa người ta, giờ em không mắc lừa nữa đâu, em trở về trường học!

Lăng Sam cười khanh khách.

Đinh Nhị Cẩu bất đắc dĩ, có một số không thể nói bằng đạo lý được, nhất là đối với phụ nữ mà giảng đạo lý, cho nên không có cách nào khác, hắn đành đem Lăng Sam đưa về trường học.

– Nhưng do em khi ở trong rạp chiếu phim, em làm anh ra như thế này, em phải bồi thường cho anh!

Đinh Nhị Cẩu nói

– Bồi thường cái gì hả?

Lăng Sam có chút ngạc nhiên hỏi, cô nhìn trên người Đinh Nhị Cẩu, cũng không có phát hiện điều gì khác thường.

– Em sờ thử nơi này xem!

Đột nhiên, Đinh Nhị Cẩu nắm bàn tay Lăng Sam sờ hướng đủng quần của hắn, Lăng Sam hết hồn giật mình, ở nơi đó có một cây vật cưng cứng, mạnh mẽ, hơn nữa còn đang không ngừng hiên ngang đứng thẳng dậy.

– Úi.. người khác nhìn thấy bây giờ kìa!

Lăng Sam không ngờ Đinh Nhị Cẩu to gan như vậy, ở giữa đường giữa xá cũng dám để cho mình sờ vào vật kia của hắn.

– Đây cũng là bởi vì do em gây ra, nếu không phải là em, nó cũng sẽ không biến thành như vậy!

– Em..em trở thành như thế, đều là do anh làm em hư, em mặc kệ anh!

Lăng Sam tránh thoát bàn tay Đinh Nhị Cẩu, dưới ánh đèn đường có thể thấy cô đỏ bừng khuôn mặt..

Cô cố chạy vài bước về phía trước, mới dần dần thả chậm lại tốc độ,

– Em biết không, nó nếu vẫn như vậy mà không được phát tiết, nhất định sẽ bị nổ tung!

Đinh Nhị Cẩu lại đi tới dắt tay của Lăng Sam nói.



– Anh lại gạt người, làm như em chưa có học trong trường về cái đồ vật này, sẽ không sao đâu, với lại nếu có nổ tung thì với em cũng đâu có quan hệ gì, đáng đời anh!

Lăng Sam nhe răng ra cười hì hì nói.

– Hừm! Mở ra tấm lòng được không cô bé, nếu nó nổ, em về sau phải ở một mình thờ chồng đấy! Nó là đồ vật đã thuộc về của em mà!

Đinh Nhị Cẩu dựa ở bên người Lăng Sam, thấp giọng cười nói.

– Phì, không biết xấu hổ, đã tới trước tới trường học rồi, em vào đây, có thời gian em sẽ liên lạc với anh!

Lăng Sam ý cũng đã rỏ, chuyện đên đây có thể tạm dừng lại rồi.

Đinh Nhị Cẩu cũng biết chuyện như thế này không có khả năng vội vã, nóng vội, mới một lần là được ngay, muốn bắt con tôm lớn, phải thả con tép nhỏ mới có thể thành công!

“ Hừ, cô bé hãy chờ đấy, sớm muộn gì anh cũng sẽ cho em biết thế nào là sự lợi hại, anh sẽ làm cho em cho sướng đến chết mà thôi, muốn ngừng mà không ngừng được, đợi đấy “

Quên đi, thôi trở về đi trường cảnh sát!

Lăng Sam vào phòng ở ký túc xá, bạn bè đi học thêm vẫn chưa về, cô vùi mình trong chăn, ngẫm lại chuyện tối nay liền xấu hổ mắc cỡ không ngừng, cô nhắn tin từng chữ từng chữ, tại mục gửi đi, hơi do dự một hồi, rồi quyết tâm nhẹ nhàng ấn một cái gửi tin nhắn đi, thổ dài nhẹ nhỏm.

” Anh Nhị Cẩu, em cũng thích anh, nhưng hãy xin cho em một chút thời gian, sau khi thi vào trường đại học, em sẽ đem toàn bộ thân thể trong sạch của em trao cho anh ngay, em sẽ làm người phụ nữ của anh cả đời này! ”

Sau khi nhận tin nhắn, Đinh Nhị Cẩu thiếu chút nữa vấp té, trong lòng rất cao hứng, này là “ đem toàn bộ thân thể trong sạch cho anh “! Tuy rằng hắn không có quan trọng về vấn đề trinh tiết lắm, nhưng tự mình khai phá được một màng trinh, thì đó cũng là ham muốn của mỗi một người đàn ông đều có!

Thời gian không chờ đợi ai, mới đó mà đã kết thúc khóa học, khi trở lại trấn Lâm Sơn, Đinh Nhị Cẩu đã được biên chế là một cảnh sát chính thức, ở trong mắt mọi người từ một đội viên liên phòng trong thời gian ngắn ngủi mà trở thành cảnh sát như vậy là một trường hợp rất là đặc biệt, nhưng dựa theo lời của trưởng đồn Hoắc Lữ Mậu, sự đặc biệt đó phải trả giá thật lớn, vì thế nếu mọi người muốn được như Đinh Nhị Cẩu như vậy, ai có có can đảm giống như hắn?

– Ê thằng nhóc, đúng là chú không có nhìn lầm cháu, về sau có tính toán gì chưa?

Khấu Đại Bằng tay cầm ly trà Đinh Nhị Cẩu đưa đến, hỏi.

– Trước mắt chưa có tính toán gì, cứ làm trước cảnh sát đã, sao rồi chú, có địa phương nào tốt thì giúp cháu đi!

– Làm gì có, bất quá nếu cháu không muốn làm cảnh sát, chú chỉ có thể đem cháu điều đến ủy ban làm, quyền hạn của chú cũng giới hạn đến thế thôi, nghe thím của cháu nói chuyện về chuyện phụ đạo cho Oánh Oánh chú hơi lo lắng, nó lại la om xòm đòi muốn gặp cháu, cháu đã trở lại, tối nay cùng trở về nhà ăn bữa cơm đi!

– Vâng, cũng khá lâu, không có ăn cơm thím làm, cũng thèm quá!

– Sau này cố gắng cho tốt, qua bên ủy ban làm việc cũng không dễ dàng đâu!

– Cháu biết, từ cảnh sát chuyển đến chính phủ cũng khó khăn!

– Chuyện này không khó lắm, chú có một bạn học làm ở phòng tổ chức cán bộ huyện ủy, điều động người vẫn là có thể, nhưng cháu phải suy nghĩ kỹ, trong ngành cảnh sát, đi ra thì dễ dàng, nhưng không có đường quay trở lại đâu!

– Được rồi, để cháu có thời gian suy nghĩ một chút!



– Chú không biết tương lai cháu có tính toán gì không, nhưng nếu như muốn đi lên, cháu làm cảnh sát tiền đồ cũng không có sáng sủa gì mấy đâu, đời này nếu cao lắm thì cháu làm đến trưởng công an huyện công an là hết mức, còn nếu ở bên ủy ban, nếu biết lăn lộn thì tầm cỡ cán bộ trung cấp cũng không phải là khó!

– Chú ạ, dù sao cháu vừa mới trở thành một cảnh sát chính thức, nếu chưa gì đã bỏ chạy, thấy cũng không phải là hành động nghĩa khí lắm!

– Thằng nhóc này, cháu có nghĩa khí từ lúc nào vậy?

Khấu Đại Bằng cười nói.

– Cháu rất nghĩa khí đấy, tại chú không biết mà thôi! À, gần đây có cùng cô ấy liên hệ không?

Đinh Nhị Cẩu nháy nháy mắt, Khấu Đại Bằng biết hắn nói là có ý gì.

– Không có, duyên phận đã hết, từ khi chuyện đó xảy ra, cô ấy cũng không còn tìm chú nữa, đương nhiên điều đó, chấm dứt êm xuôi như vậy, đó cũng là điều chú mong muốn!

– Cũng được, trước sau vẹn toàn, đây là hạnh phúc nhất rồi, dù sao những chuyện như vậy chia tay trong hòa bình không có nhiều lắm đâu, bây giờ hồn ai nấy giữ, cũng là quá tốt rồi!

– Đúng vậy, bất quá chuyện này cháu cẩn thận một chút, chú ý trước mặt thím cháu, đừng có lỡ miệng khai ra, khi đó thì phiền toái lắm!

– Hìhì, cái này cháu không bảo đảm nha, mà này chú ạ! Hôm nay tới tìm chú còn có một việc quan trọng muốn nói!

– Chuyện quan trọng? Chuyện gì?

– Cháu cò thể mang đến đây một nhà đầu tư lớn, có phải chú đang âu sầu lo nghĩ về chuyện làm cách nào để kéo được người đến nơi đây đầu tư?

Đinh Nhị Cẩu bắt đầu đem kế hoạch của mình dần dần nói ra.

– Nhà đầu tư? Đừng có đùa giỡn nói bậy bạ, cháu thì có thể biết được ai?

Khấu Đại Bằng không tin, tuy rằng trải qua ba tháng huấn luyện, Đinh Nhị Cẩu có vẻ cứng cáp đàng hoàng hơn trước nhiều, nhưng ẩn sâu bên trong con người hắn vẫn là bản tính láu cá trời sinh, đến chết vẫn không thay đổi được.

– Cháu nói là sự thật! Bọn họ muốn đến đây khai thác quặng đất hiếm(rare-earth), sau đó còn phải xây dựng nhà máy tại chỗ để chế biến, tuy rằng quốc gia hiện tại đang hạn chế về vấn đề xuất nhập khẩu đất hiếm (rare-earth), nhưng bọn họ thấy trước được giá trị đầu tư, đây cũng là họ đánh tiếng trước với chúng ta!

– Quặng đất hiếm (rare-earth), chúng ta nơi này có sao? Sao chú lại không nghe nói!

Khấu Đại Bằng vẫn có chút nghi hoặc, ông ở trong đây cũng đã nhiều năm rồi, vẫn chưa có nghe nói nơi này có loại khoáng sản như vậy.

– Có, cháu có xem qua thông tin của đoàn địa chất trước đây đến thăm dò, ước chừng mỏ quặng nằm ở chính giữa phía tây thôn Lô Gia Lĩnh và trấn của chúng ta, trong khu vực rộng lớn, dưới mấy ngọn núi đều ẩn chứa phong phú tài nguyên đất hiếm (rare-earth), ước lượng nếu được khai thác, vài chục năm cũng chưa khai thác hết được! Đến lúc đó chú đã thăng quan cũng không biết đến nơi nào rồi nữa đó!

Đinh Nhị Cẩu cười hì hì nói.

– Nhóc, chú đã từng tuổi này, còn có thể thăng quan đi nơi nào!

Khấu Đại Bằng tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong tâm trí đang hoạt động, tại trấn Lâm Sơn này là địa phương nghèo, nếu muốn khuyến khích đầu tư, khó hơn lên trời, nếu Đinh Nhị Cẩu nói là sự thật, như vậy năm nay mục tiêu nhiệm vụ dễ dàng hoàn thành, cấp lãnh đạo trên huyện, thế nào cũng có ấn tượng khắc sâu với mình một phần.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook