Kiều

Chương 151:

Samson

16/01/2024

Đinh Nhị Cẩu nhìn thẳng vào mặt Viên Phương, không nói một câu nào, nhưng kế tiếp hắn làm một chuyện mà ai thấy cũng phải lạnh người, Đinh Nhị Cẩu nhẹ nhàng thổi cái răng cấm bị gãy, rồi nhét lại vào trong miệng mình, gân cổ của hắn nổi lên, hắn đã nuốt chững cái răng gãy cùng với máu vào trong bụng mình một cách thản nhiên!

– Này họ Viên kia, tao cũng đã từng làm cảnh sát, cũng không thua kém lực lượng kiểm sát viên đâu, tao sẽ nhớ kỹ chuyện này, đời còn dài, để tao xem sau này mày sẽ ra sao!

Đinh Nhị Cẩu miệng vẫn còn đau, nên phát âm không rỏ ràng, nhưng lời nói thì tràn đầy hận thù.

– Còn dám hăm dọa tao!

Viên Phương chán ghét nói.

– Tao chả cần phải hăm dọa ai, con mẹ nó, mau thả ra, bây giờ là ba giờ rưỡi, đến năm giờ nếu mày không thả ông ra, ông sẽ từng bậc thang đi kiện mày, kiện cho đến khi nào mày bị mất chức mới thôi, để xem mày lợi hại đến đâu, một khi mày rời khỏi viện kiểm sát, tao xem thử mày còn cứng được mấy ngày!

Đinh Nhị Cẩu vừa lau cái miệng dính máu vừa nói, tư thế của hắn đích xác rất là dọa người, Viên Phương thường xuyên sử dụng bạo lực khi hỏi cung, mọi người ở viện kiểm sát đều biết chuyện này, nhưng cục diện như hôm nay làm Viên Phương lúng túng thật đúng là hiếm thấy, lại có người dám khiêu chiến với Viên Phương, thật là chuyện lạ đời, từ trước đến giờ, người nào là bị đánh xong cũng đều dễ bảo, xem ra lần này Viên Phương đụng nhằm ổ kiến lửa rồi.

Khi Viên Phương ra tay đánh Đinh Nhị Cẩu, Điền Thanh Như đã muốn đi ngăn lại, nhưng chưa kịp ra khỏi phòng kỹ thuật, thì đã xuất hiện cảnh Đinh Nhị Cẩu lời nói tràn đầy căm thù, Điền Thanh Như không khỏi nhíu mày một cái, thằng nhóc này thật sự là trâu bò dữ tợn.

Nhưng em gái Điền Ngạc Như đã nhờ mình giúp hắn, cho nên không thể mặc kệ, tuy rằng với tình hình hiện nay, cô khó mà rửa sạch sự hiềm nghi đối với Đinh Nhị Cẩu, nhưng ít nhất cũng khổng thể để cho Đinh Nhị Cẩu bị thương ở trong viện kiểm sát này, vừa nghỉ đến như vậy, thì sự tò mò lại thắng thế hơn, cô cũng muốn thử xem, thằng nhóc này có bản lãnh gì mà lại hấp dẫn em gái của mình như thế.

– Mày còn chưa phải phục phải không, nơi này không có nhân chứng, để tao xem mày xương cốt cứng rắn đến như thế nào!

Nói xong Viên Phương đi đến gần Đinh Nhị Cẩu, xem ra là dáng điệu muốn tiếp tục đánh hắn rồi, trong phòng kỹ thuật quan sát, mọi người đều đem ánh mắt nhìn về phía Điền Thanh Như, đều thầm nghĩ rằng, hôm nay là như thế nào, vì sao thái độ Điền Thanh Như khác thường, vì bình thường Điền Thanh Như rất phản đối tra tấn bức cung, hôm nay đến giờ vẫn im lặng.

Đinh Nhị Cẩu không có đánh lại, hắn đã sớm thấy, trong gian phòng này bốn góc đều có bốn camera, tất cả mọi cử động của mình đều đã bị quay chụp rành mạch, đây là địa phương nào, đây là viện kiểm sát, nếu như mình đánh lại, thì sẽ bị ghép thêm một cái tội danh: tấn công kiểm sát viên đang hỏi cung, trong gian phòng này, nếu hành động trả đũa, phần thiệt thòi chỉ có một mình chịu.

Cuối cùng thì Viên Phương một bước dài tiến lên, nắm lấy tóc Đinh Nhị Cẩu, dùng sức, túm Đinh Nhị Cẩu ngửa mặt.

– Lần này có phục hay không?

– Phục cái con mẹ mày!



Đinh Nhị Cẩu mạnh miệng đáp trả.

Tại phòng quan sát Điền Thanh Như có chút lo lắng, cô biết hành động của Viên Phương, nhưng cô vẫn là không có nói ngăn lại, cô vẫn muốn nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu đến giây phút cuối cùng sẽ có bản lãnh tài cán gì!!!

– Tao cho mày biết thế nào là lễ độ… tao cho mày biết thế nào là lễ độ!

Viên Phương hai nắm đấm khóa liên tiếp giáng trên mặt của Đinh Nhị Cẩu, mặt hắn bị sưng lên, khóe miệng ứa ra máu nhiều.

– Có phục hay không?

– Ngưng lại đi! Phục rồi…phục rồi!

Đinh Nhị Cẩu cũng biết rằng nếu không chịu thua, hôm nay thế nào cũng phải thiệt thòi lớn, chính vì điều này, hắn khiến cho tất cả mọi người có chút thất vọng, bao gồm luôn cả Điền Thanh Như, thằng nhóc này cuối cùng cũng sợ chết mà thôi!

Viên Phương đứng dậy lôi Đinh Nhị Cẩu về vị trí ngồi thẩm vấn, nhưng lần này, tất cả mọi người đều không thấy, ánh mắt của Đinh Nhị Cẩu với cái nghiến răng thật lạnh lùng.

Điền Thanh Như trong lòng cũng không khỏi rùng mình, cô giờ mới thấy ra, thằng nhóc này thật đúng là một nhân vật cực kỳ hung ác chứ không phải bình thường, sau khi ra khỏi nơi đây, thế nào cũng phải trả thù Viên Phương, đồng thời trong lòng đối với Đinh Nhị Cẩu nhận thức lại nể phục hơn một phần, Đinh Nhị Cẩu tùy theo thời thế, cương được thì cũng nhu được, đây là một người ai cũng phải đề phòng, nếu không phải là bạn bè với hắn!

Viên Phương thì lại tưởng rằng trãi qua trận đòn, Đinh Nhị Cẩu sẽ bị sợ mà ngoan ngoãn, cho nên bắt đầu ghi lại lời khai của Đinh Nhị Cẩu.

Đinh Nhị Cẩu cũng chẳng thèm đứng lên ngồi lại trên ghế trên, hắn cứ ngồi dưới đất, lưng dựa vào cái chân ghế, vẫn còn rất thoải mái.

– Tao chưa từng nói chuyện gì với Trương Cường trong đêm đó, tại đội hình sự, đã nói rất rõ ràng, mày cho là so với đội hình sự lợi hại hơn sao?

Đinh Nhị Cẩu quay qua một bên, phun ra một búng máu bọt nói.

– Xem ra mày vẫn còn chưa phục phải không?

– Phục! … tao phục là vì tao đánh không lại mày, mày khỏi cần vu oan giá họa cho tao nữa, ngày hôm nay ở trong này đây là lời nó thật, tất cả những lời tao đã nói bây giờ cũng như ở đội hình sự! Con mẹ nó Vương Lão Hổ phạm tội giết người, còn muốn kéo tao chìm xuống bùn theo đó hả, không có cửa đâu, còn mày không đi điều tra kẻ mang tội giết người, còn cố tình ép uổng người một nhà cùng ngành, hãy cẩn thận, có một ngày nào đó, cũng sẽ rơi xuống trong tay của người một nhà, đến lúc đó mày hối hận cũng không còn kịp nữa đâu!



– Ha ha, mày còn dạy bảo tao à! Được rồi tao chờ, tao chờ xem, đời này có thể rơi xuống trong tay mày không, đúng không, mày không nói ra, tao cũng biết, tao đợi xem tới khi nào! Các người ở trong lại đây canh hắn, hai người chia nhau nghỉ ngơi, nhưng không cho hắn ngủ, tao nhìn xem nó có thể cứng rắn tới khi nào!

Viên Phương thở phì phò ra cửa…

Một lát sau, Viên Phương chậm rãi đi vào phòng quan sát.

– Thủ trưởng, việc này làm sao bây giờ, trước mắt là không có chứng cứ để phê chuẩn bắt hắn rồi!

– Viên Phương, ai cho cậu ra tay đánh người? Vừa rồi Đinh Trường Sinh nói chắc cậu cũng nghe được, nếu hắn đi ra ngoài kiện cậu, tôi xem thử, ai dám che chở cho cậu, hiện tại đang cấm tra tấn bức cung đấy, bộ cậu không biết sao?

Điền Thanh Như trong lời nói mặc dù rất nhẹ nhàng, nhưng là ẩn chứa rất sâu sự cảnh báo cho Viên Phương.

– Thủ trưởng, tại thằng này quá kiêu ngạo, cho nên mới giáo huấn hắn một chút, tưởng rằng hắn rất cứng rắn, bất quá cũng sợ bị đòn, hiện tại đã biết sợ rồi!

Viên Phương cười hì hì xoa xoa tay nói.

– Hắn biết sợ cậu! Sao cậu không chịu suy nghĩ một chút, cậu cho là hắn thật tình chịu sợ cậu sao? Chẳng qua là ở trong đây, hắn không muốn cùng với cậu động thủ, như vậy cho dù không có tội, hắn cũng trở thành có tội, Viên Phương, cậu về sau cẩn thận một chút, người này không dễ chọc đâu, tôi nhìn qua con người hắn thì biết!

Điền Thanh Như cúi đầu xoay tròn cây bút trên bàn

Viên Phương nhìn Điền Thanh Như, ngẫm nghĩ lời cô nói, nhưng chỉ lắc đầu cười, không để trong lòng, mẹ kiếp, ông là người của viện kiểm sát đấy, mày thử đụng vào ông thử xem!



Không cho ăn cơm, không cho uống nước, còn có một cái đèn với ánh sáng cực mạnh như thiêu nướng thân thể con người, đây là Viên Phương ra chiêu thâm độc, nhưng Viên Phương đâu biết rằng, Đinh Nhị Cẩu đối với những ngón đòn chẳng là cái gì cả, đã từng được một thiếu tá bộ đội đặc chủng huấn luyện qua lớp học cảnh sát, nếu những ngón đòn đơn giản này chưa từng trãi qua, thì Đinh Nhị Cẩu thật sự là phụ lòng người dạy dỗ Chu Hồng Kỳ rồi.

Tên kiểm sát viên canh giữ đối diện, khuôn mặt tránh ánh đèn điện, vẫn không nhúc nhích nhìn xem Đinh Nhị Cẩu, hắn thật sự là hy vọng Đinh Nhị Cẩu có thể chợp mắt một chốc, như vậy mình cũng có thể biết được mà nghỉ ngơi, chứ cứ như bây giờ hai người vẫn không nhúc nhích nhìn nhau, thật ra là hắn không ngờ, lúc này Đinh Nhị Cẩu cái gì cũng đều nhìn không thấy rồi, bởi vì ánh sáng ngọn đèn quá mạnh mẽ, tuy rằng Đinh Nhị Cẩu mở to tròng mắt, nhưng là đôi mắt vô hồn, không có bất kỳ thần sắc gì, lúc này Đinh Nhị Cẩu cũng chầm chậm đi vào giấc ngủ, còn tên kiểm sát viên canh giữ đối diện hoàn toàn thì hoàn toàn không biết.

– Sao rồi! Hắn không có khai gì thêm sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook