Kiều

Chương 157:

Samson

16/01/2024

– Có phải là cháu cố ý không?

Sáng nay, bước vào văn phòng, Khấu Đại Bằng sắc mặt xám xịt nhìn theo Đinh Nhị Cẩu rồi đóng cửa lại hỏi.

– Trời ơi! Có trời đất chứng giám cháu nha, cháu mới vừa từ viện kiểm sát đi ra, còn chưa có kịp gặp bất cứ người nào ở thôn Lê Viên liền đi thẳng đến nơi này, làm sao cháu có thời gian gặp bọn họ mà bàn chuyện?

Đinh Nhị Cẩu chối bay biến.

– Chú chỉ tin chuyện người bị tai nạn chết, cháu không biết, những người dân trong thôn đến nơi này nhào nháo cũng không phải là cháu tổ chức, nhưng sau đó dân chúng lại đòi tiền sửa đường, việc này nhất định là cháu khuyến khích đấy, cháu cũng đừng chối, dù sao đã là lỡ rồi như vậy, chú cũng không vạch trần cháu cho mọi người biết, giờ thì tự mình giải quyết cho tốt đi!

Khấu Đại Bằng ném một điếu thuốc cho Đinh Nhị Cẩu, hắn cũng cung kính mồi cho Khấu Đại Bằng điếu thuốc.

– Chú, việc này xét cho đến cùng, cháu làm cũng là bởi vì chú!

– Hừ..bởi vì chú?

– Đúng vậy, chú nghĩ lại đi, chuyện bán lê này là cháu khởi xướng đấy, đến bây giờ tuy rằng xảy ra chuyện chết người, nhưng đây cũng không có gì bất ngờ, hầu như năm nào trong thôn Lê Viên cũng có sự cố? Đúng không, còn tốt xấu gì chăng nữa, hiện tại đã bán đi không ít lê, còn có một bộ phận khách hàng xem qua tivi với trên mạng internet đã biết được tin tức của lê trong thôn cần bán, rất nhanh sẽ đến mua, phỏng chừng năm nay bán hết lê đi ra ngoài hẳn không có vấn đề gì, đây là chuyện của cháu làm, nhưng chú là người đề cử cho cháu nên cũng có hưởng phần công lao với lãnh đạo trên huyện, kế tiếp việc sau này, cháu còn muốn đem con đường của thôn Lê Viên sửa xong, nếu như vậy, tại trước mặt lãnh đạo, chú cũng có công đầu, nói không chừng còn được thăng một cấp, đến lúc đó chú cũng phải cho cháu thăng một cấp mới được đó!

Đinh Nhị Cẩu cách nói tuy rằng vô lại, lời nói thô bỉ nhưng bên trongnếu để ý thì hoàn toàn hợp lý.

– Thôi được, chú tạm tin cháu, nhưng nhất định phải chú ý an toàn, chồng của chủ nhiệm Lưu Hương Lê chết như thế nào cháu có biết chưa?

– Biết, nhưng chú yên tâm, cháu sẽ không ngu ngốc đi đặt thuốc nổ, rồi lại chết vì thuốc nổ đâu!



Khấu Đại Bằng lắc đầu, hắn thầm công nhận, thằng Đinh Nhị Cẩu này là một người có tài, đặc biệt là biết nắm bắt cơ hội, trước mắt là bởi vì người chết nên phải sửa đường, không chính là một cái cơ hội tốt cho hắn sao?

Tin tức sửa đường rơi vào tai mọi người ở thôn Lê Viên tuy rằng bởi vì bán lê mà xảy ra người chết, nhưng bây giờ chính quyền trên thị trấn đồng ý cấp tiền để cho thônLê Viên sửa đường rồi, đây là một tin tức tốt, hy vọng về sau khi đi ra ngoài thôn Lê Viên không cần mạo hiểm nguy hiểm đến tánh mạng rồi.

– Nhìn qua chủ nhiệm Đinh không vui lắm, là lo lắng chuyện sửa đường sao? Tôi cảm thấy chính quyền cho số tiền này có thể đủ dùng, nếu thiếu một chút, thì vận động dân trong thôn cũng không thành vấn đề đâu!

Nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu sắc mặt đong đầy suy nghĩ, ngồi xổm trước ủy ban thôn Lê Viên ngay cửa chính ra vào, Lưu Hương Lê bước lên hỏi,cô định đến thương lượng cùng hắn khi nào thì bắt đầu sửa đường.

– Không phải là không đủ dùng, mà là chắc chắn thiếu nhiều, mọi người cứ nghĩ là sửa con đường hiện nay đã có, thật ra chỉ cần sửa lại vài nơi mấu chốt trên đoạn đường rộng thêm ra là được, nhưng chị Hương Lê, chị có nghĩ tới không, nếu chúng ta đều đem hết tiền tu bổ con đường, thì thôn Lê Viên cũng vĩnh viễn phải đi đến huyện Hải Dương, rồi mới thông qua thành phố Bạch Sơn, sau đó mới chính thức đi ra tiếp cận thông thương với bên ngoài, nếu như thế thì sửa xong con đường cũng không có ý nghĩa phát triễn thôn mình cái gì cả!

Lưu Hương Lê lại thật bị kích động khi nghe hắn nói.

– Chủ nhiệm Đinh, vậy ý cậu là muốn sửa lại con đường bỏ hoang ở trên núi lớn đằng kia?

Lưu Hương Lê kềm chế mình lại, quay đầu chỉ chỉ sau lưng cái núi lớn.

– Đúng vậy, tôi vừa rồi lên núi xem qua, từ xa xa có thể nhìn thấy quốc lộ 220, hơn nữa cũng không phải rất khó sửa, chẳng qua khối lượng công trình khá lớn đấy, đoạn từ trong khe suối nối ra bên ngoài, phải sửa nhiều, không phải vài ngày là có thể sửa xong, cũng may là xin loại thuốc nổ cực mạnh với số lượng không hạn chế, thế này đi, chị Hương Lê, chị bây giờ liên hệ các vùng lân cận, kiếm một người thành thạo sử dụng thuốc nổ, chúng ta không thể mạo hiểm với loại này được!

Nghe tới đây, Lưu Hương Lê sắc mặt buồn bã:

– Đúng vậy, năm đó Hà Kiến Bình ngốc kia cũng không nhìn được thuốc nổ bị lép hay là không, dẫn đến bị nổ chết,nếu Hà Kiến Bình còn sống, nói không chừng hiện tại con đường đó đã sửa xong!

Nghe Lưu Hương Lê nói qua, Đinh Nhị Cẩu không tiện hỏi thêm vì thế cúi đầu rít một hơi thuốc dài.



– Thông báo trong thôn triệu tập một chút những người có uy tín, chúng ta họp thảo luận, chứ đừng tự mình quyết định, dân chúng trong thôn sẽ trách hai ta chuyên quyền độc đoán, tiền này thật là vất vả mới có được, nếu như bị mọi người lời ra tiếng vào đến tai các lãnh đạo trên thị trấn, nói không chừng, con đường này sẽ sửa không được!

Đinh Nhị Cẩu biết tiền này tới là nhờ bên trong nội bộ trên thị trấn, nếu đối thủ một mất một còn Điền Gia Lượng quyền lực mạnh mẽ hơn Khấu Đại Bằn, thì tiền này sẽ không tới nhẹ nhàng như vậy.

Về sau mình vẫn còn phải dựa vào các lãnh đạo trên thị trấn, không cần nói sâu xa, nếu mình lên chức, vậy lá đơn của mình, thì cũng cần Điền Gia Lượng gật đầu đồng ý mới được, không đả thông cái nút chặn này, hậu hoạn cũng vô cùng khó đấy, nghĩ đến đây, hắn không khỏi nghĩ tới tại thôn Lô Gia Lĩnh người đàn bà ngoại tình với Điền Gia Lượng, và còn Vương Bạch Lệ với cái mông đít lớn hơn bình thường cũng liên quan đến nữa….



Chỉ trong chốc lát, trị an Lưu Tam, kế toán Vương Đại Sơn, phó chi bộ đảng Lưu Nhị Ngưu, chủ nhiệm phụ nữ Đàm Quế Hoa lục tục đã đến ủy ban thôn.

– Trên thị trấn tuy rằng đang khó khăn về tiền bạc, nhưng dưới sự kiên trì của chủ nhiệm Đinh, vẫn quyết định xuất ra ba mươi vạn nguyên cho thôn Lê Viên chúng ta sửa đường, hiện tại tiền đã chuyển tới trong tài khoản rồi, kế tiếp là vấn đề sửa đường, ban đầu là tôi nghĩ đến sửa lại con đường dân thôn thường đi thị trấn, nhưng chủ nhiệm Đinh nói, nếu sửa sang con đường đó xong, thôn Lê Viên vĩnh viễn cũng không được làm ăn khấm khá hơn vì giao thương với bên ngoài cũng không thay đổi, bởi vì như vậy, chúng ta sẽ sửa con đường từ khe suối sâu đi qua núi lớn, về phần như thế nào tu sửa, chủ nhiệm Đinh giải thích một chút cho mọi người nghe đi!

Lưu Hương Lê trải qua vài năm làm chủ nhiệm thôn, nói tới nói lui rất là có nghề, vừa nói vừa lên tiếng đưa lãnh đạo ra, để nhấn mạnh sự tin tưởng của dân thôn

– Vừa rồi chủ nhiệm Lưu nói đến chuyện sửa đường là do tôi có ý kiến cá nhân như vậy, nhưng chân chính cùng nhau nhất trí sửa con đường mới qua núi, tư cách vẫn chính là tất cả dân trong thôn Lê Viên, vì bán lê kiếm sống, đành liều mạng đi trên con đường nguy hiểm, đây là cái gì, đó là một bi kịch, tôi cũng biết trong nhà nếu như không có người trụ cột thì cảm giác thấm thía như thế nào, năm kia tại thôn Bàng Tử Dục đất đá lũ lụt trôi, ba mẹ của tôi đều bị cuốn mất, lúc ấy tôi cũng vậy, không muốn sống nữa, nhưng đâu còn cách nào khác, người chết không có thể sống lại, người sống còn phải đi ăn cơm, cuộc sống vôn là như thế!

Trước đó, không có ai để mắt đến Đinh Nhị Cẩu trẻ tuổi như một học sinh trung học, ai cũng đều nghĩ đến lãnh đạo thị trấn đều điên hết rồi, khi đưa Đinh Nhị Cẩu đến làm chủ nhiệm.

Nhưng thằng nhóc này đến nơi đây, không đến hai ngày liền mang chủ nhiệm Lưu đi Thượng Hải, mới đầu mọi người đều dự đoán chủ nhiệm thôn mình cùng với gã nhóc công tử bột cùng nhau bỏ trốn đi rồi, nhưng khi bọn họ quay trở lại, giúp bán được ba mươi vạn cân lê, lúc này mọi người thay đổi cách nhìn, về sau người trong thôn kéo đến ủy ban thị trấn la ầm lên về vụ chết người, chủ nhiệm Đinh ở trước mặt lãnh đạo nói chuyện như thế nào, ông lão Trần Tuệ sau khi trở về, đã kể lại cho mọi người nghe, ai cũng biết….

Giờ lại nghe đến chủ nhiệm Đinh hoàn cảnh trong nhà cũng khổ cực, tuổi trẻ mà đã không còn cha mẹ, trong lòng sự kỳ thị với Đinh Nhị Cẩu sớm đã biến mất, đã vậy còn thật lòng bội phục hắn.

– Theo tính toán của tôi là nương cơ hội làm đường lần này, làm con đường mới qua núi lớn, không có chỉnh sửa con đường kia, làm xong sẽ kết nối thôn Lê Viên với quốc lộ 220, khi đó từ thôn Lê Viên đi tỉnh thành không quá đến ba tiếng đồng hồ, hiện tại nhiều địa phương cũng đang làm du lịch kết hợp với đặc sản vườn trái, thôn Lê Viên chúng ta có hơn vạn mẫu cây lê, đến lúc đó muốn làm cái cái gì cũng được, vì bán lê cũng dễ dàng hơn nhiều, mọi người thấy có đúng không?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook