Chương 210:
Samson
19/01/2024
Xin lỗi là ai đầu dây?
– Là chú đây nè, thằng nhóc chuyên gây chuyện rắc rối, tối nay về nhà chú ăn cơm, chú ở nhà chờ cháu!
Khấu Đại Bằng nói xong liền cúp điện thoại.
– Trời đất, chuyện gì nữa đây, tự nhiên mình lại thành thằng chuyên gây rắc rối? Chuyện gì? Đừng nói là vì chuyện cùng lão hồ ly La Hậu Sinh kia uống rượu nha, dĩ nhiên, trước đó còn có chuyện đánh nhau một trận với con trai của ông ta, nhưng việc này cũng đâu có nghiêm trọng dữ vậy đâu, không biết là nhóm người của Lưu Tam có tiết lộ ra ngoài không nữa, chứ đâu có ai biết?
Đinh Nhị Cẩu lẩm bẩm thắc mắc trong lòng.
Ngẩng đầu nhìn lên trời, đã hơn buổi trưa, nếu giờ không đi ngay về thị trấn, thì phải tới tối mới đến kịp, vì thế Đinh Nhị Cẩu gặp Lưu Tam mượn chiếc xe gắn máy, hắn chạy thật chậm, đường núi gập ghềnh không dễ đi, hắn cũng không muốn chưa có hoàn thành tâm nguyện gì mà đã hi sinh vì nhiệm vụ cao cả là lọt xuống vực chết toi.
– Giờ mà em còn đi đâu vậy, ngày mai còn phải đi sửa đường nữa!
Vừa nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu dắt xe máy ra khỏi cửa, Lưu Hương Lê bước tới thân thiết hỏi, giờ đã chị chị em em rồi.
– Hôm nay em đã nói rõ chuyện sửa đường với mọi người rồi, ngày mai chị và Lưu Tam dẫn đầu cứ thế mà làm trước đi, vừa tồi chủ tịch Khấu mới gọi điện thoại, bảo em đêm nay phải có mặt ở thị trấn, không biết lại xảy ra chuyện gì, đến lúc đó em gọi điện thoại về cho chị biết!
– Vậy em phải cẩn thận một chút!
Lưu Hương Lê trong ánh mắt có một chút thất lạc, nhưng lời nói đầy vẻ quan tâm trìu mến.
– Em biết, chị khi cho người dùng thuốc nổ phá đá cũng chú ý sự an toàn, nếu xuất hiện thuốc nổ bị lép, thì liền dừng làm ngay, đừng để xảy ra việc gì không may, có nghe hay không, nhất định phải chú ý đến sự an toàn!
Đinh Nhị Cẩu nghiêm túc dặn dò.
– Ừ, chị biết rồi!
Lưu Hương Lê đáp.
Ở trên đường đi, khi qua mấy khúc quanh nguy hiểm, Đinh Nhị Cẩu vì sự an toàn, toàn là bước xuống dẫn xe máy đi, hắn thật là không dám tưởng tượng ra, lá gan những người dân trong thôn, những khúc quanh này rất là nguy hiểm nhỏ hẹp, lại còn dám lái xe, đã vậy còn là mang chiếc xe chở đầy lê nặng mà chạy, Đinh Nhị Cẩu không tránh khỏi cảm thán trong lòng, thật đúng là phải liều mạng vì manh áo chén cơm.
…
– Làm gì đến giờ này mới tới vậy, cháu mà trễ một chút nữa thì đừng hòng còn cơm mà ăn!
Vừa nghe tiếng nổ xe máy tới trước sân nhà, Khấu Đại Bằng đẩy cửa đi ra, thấy Đinh Nhị Cẩu liền nói.
– Ai da, chú có biết là đường đi rất gian khó không? Có những khúc quanh chỉ có cách là xuống xe đi bộ rồi còn phải đẩy xe đi, cháu không dám chạy xe đi qua, đi từ xế trưa mà mãi tới giờ mới đến đấy! Khổ quá…
– Được rồi, đừng than nữa, chú biết cháu chuẩn bị sửa đường rồi, cũng không cần ở chỗ này thể hiện, bây giờ có chuyện quan trọng hơn đang chờ cháu đấy, việc này nếu cháu làm xong, đối với cháu thì thật có lợi lớn!
Khấu Đại Bằng vừa nói chuyện vừa dẫn Đinh Nhị Cẩu đi vào trong phòng.
– Em nghe ngoài sân có tiếng nói chuyện, thì ra là anh Nhị Cẩu, sao giờ này mà anh còn tới đây, em cho anh biết một tin tốt lành, phương pháp học tập của anh chỉ em, quả nhiên là sử dụng được, kỳ thi toán vừa rồi em xếp thứ hai, giáo viên chủ nhiệm cũng không tin đây là sự thật…
Khấu Oánh Oánh nghe được tiếng nói của Đinh Nhị Cẩu, liền mau chạy ra khoe khoang kể lể.
– Thật vậy hả? Chúc mừng em, các môn khác cũng phải giỏi được như vậy, muốn có thành tích thì còn phải cố gắng mới được, em có biết câu chuyện về cái thùng gỗ đựng nước không? Chuyện là cái thùng gỗ chứa được bao nhiêu nước, sự quyết định chứa nước nhiều hay ít là do cái thùng gổ cao hay thấp, to hay nhỏ, hiểu chưa!
Đinh Nhị Cẩu đem phương pháp học tập của mình truyền thụ cho Khấu Oánh Oánh, nhưng hắn không nghĩ tới, cô gái nhỏ này thành tích học tập cũng tích cực được lên một chút đây.
Thật ra các cô gái mới lớn đến tuổi mộng mơ, thường thì đều có sự ái mộ một thần tượng nào đó trong lòng, Khấu Oánh Oánh cũng thế, cô cố gắng học tập phần lớn động lực đến từ sự kỳ vọng được Đinh Nhị Cẩu khen ngợi cổ vũ.
– Oánh Oánh, cha và anh Nhị Cẩu có việc riêng cần nói, con đi làm bài tập trước, một hồi sau hãy nói!
Khấu Đại Bằng vội vàng đuổi Khấu Oánh Oánh vào trong phòng riêng của cô.
– Trường Sinh đã đến rồi à, đợi chút thì ăn cơm luôn!
Triệu Hinh Nhã hơi lúng túng ửng đỏ mặt khi biếtĐinh Nhị Cẩu đến, nhưng chỉ thoáng qua rồi hết, với bản lĩnh của người từng trãi, cô đã lấy lại khuôn mặt bình tỉnh, định bước ra chào hỏi, nhưng nhìn thấy chồng mình đang có chuyện bàn với hắn, nên chỉ nói sơ qua, rồi trở về phòng bếp tiếp tục làm thức ăn buổi tối.
– Chú, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?
– Chuyện lớn rồi, thằng nhóc này, cháu thật sự là ăn gan hùm mật gấu, dám đem chuyện thôn Lê Viên bán lê gặp khó khăn đưa tin đến chương trình thời sự nông thôn của đài truyền hình trung ương, ai bày cho cháu cách này vậy?
Khấu Đại Bằng hỏi.
– Không có ai chỉ đâu nhe, cháu chỉ đưa thông tin lên trên mạng internet, còn chuyện khác, cái gì cũng không có làm à nha!
Đinh Nhị Cẩu mấy ngày nay bề bộn lu bu nhiều việc, tối hôm qua lại uống rượu say, cho nên cũng không có xem tin tức trên tivi, rồi sáng sớm hôm nay vội vàng thúc đẩy hô hào với dân chúng trong thôn về việc sửa đường,cũng chưa có ai nói cho hắn biết buổi tối hôm qua tin tức vụ lê bán không được, phát trên đài truyền hình.
– Nhóc, tôi hôm qua trên truyền hình phát ra tin tức về việc bán lê của thôn Lê Viên gặp khó khăn, suốt buổi sáng hôm nay cho tới trưa, ở tại ủy ban huyện, bí thư Trịnh họp với mọi người nghiên cứu về việc giúp cho thôn Lê Viên bán lê, đối với việc này rất chú ý đến, cách đây ba năm về trước, ở huyện Hải Dương nhà máy phân hóa học gặp tai nạn, đã chết mười bảy người, việc này huyện định giấu nhưng bị tiết lộ do có người báo lên chương trình phóng sự của đài truyền hình trung ương, còn lần này tuy rằng việc lê khó bán trên huyện không biết, nhưng một khi đã biết thông qua đài truyền hình thì không thể thờ ơ, cho nên bước tiếp theo trên huyện nhất định sẽ giúp thôn Lê Viên nghĩ ra biện pháp bán lê, và bí thư huyện ủy Trịnh Minh Đường muốn gặp trực tiếp người đưa đoạn video lên Internet, chú gọi cháu tới vì chuyện này!
– Bí thư huyện muốn gặp cháu? Có khi nào cho cháu thăng chức không ta!
– Hừm..nằm mơ đi? Cháu được bao nhiêu tuổi rồi, chưa gì mà muốn thăng chức, đúng rồi, năm nay là mười chín phải không?
– Làm gì mà mười chín, năm nay cháu hai mươi ba tuổi rồi, chứng minh thư đây nè, chú xem đi!
Đinh Nhị Cẩu lấy chưng mình thư để chứng tỏ tuổi của mình cho Khấu Đại Bằng xem.
– Lạ nhỉ, chú nhớ không lầm thì đến nay cháu mới tầm mười chín tuổi là cùng, làm sao tự nhiên biến thành hai mươi ba tuổi vậy, bộ cháu sửa lại tuổi hả?
Khấu Đại Bằng nhìn chứng minh thư của Đinh Nhị Cẩu so với ngày sinh tháng đẻ, phát hiện có điều không đúng, lúc trước cho hắn làm đội viên liên phòng là mười tám tuổi, hiện nay mới trôi qua hơn một năm, bỗng nhiên biến thành hai mươi ba tuổi?
– Ha ha, tốt xấu gì cháu cũng đã từng làm qua cảnh sát, sửa lại tuổi không phải là vấn để khó, còn CMND này là cháu nhờ người quen học cùng khóa bồi dưỡng nghiệp vụ cảnh sát, hiện đang công tác ở thành phố đổi lại tuổi giùm, vì cháu biết tuổi của cháu còn nhỏ, đối với việc thăng tiến trong hệ thống nhà nước ảnh hưởng rất nhiều, cho nên cháu liền sửa lại tuổi cho hợp lý!
– Hừ..cháu đúng là thằng láu cá, gian xảo, chuyện vậy mà cũng nghĩ ra được, lần này bì thư Trịnh thư ký muốn gặp cháu, có thể đây chỉ là một sự tò mò của ông ta mà thôi, nhưng cũng là một cơ hội cho cháu lộ mặt với lãnh đạo, cháu cũng đừng ôm hy vọng quá lớn, dù sao Internet đối với rất nhiều quan chức vẫn là một lĩnh vực dùng để giải trí, bọn họ cả ngày lên mạng, chỉ xem phim, lướt web, thậm chí còn xem cả các loại phim sex, cháu thử nghĩ xem, tố chất của người cán bộ đảng viên như vậy, cũng không hiểu làm sao lại cứ được đề bạt thăng chức!
Khấu Đại Bằng lần đầu tiên trước mặt Đinh Nhị Cẩu thốt ra những lời bức xúc trong lòng.
Nhìn thấy Khấu Đại Bằng với dáng điệu khinh bỉ loại quan chức như thế, Đinh Nhị Cẩu trong lòng cười thầm.
“ Ông thì không có xem phim sex, nhưng thật ra là sex trực tiếp ngoài hiện trường, nếu tôi không bắt gặp được ông và Điền Ngạc Như đang sex ở đường vào ngọn núi, chắc tôi bây giờ vẫn còn là kẻ ăn mày, trộm cắp, thật sự là cảm tạ trận sex trực tiếp ngoài hiện trường của ông nha “
Đinh Nhị Cẩu ở trong lòng cảm thán nói.
Mãi cho đến trước khi ăn cơm, Khấu Đại Bằng còn cẩn thận dặn dò kỹ lưỡng Đinh Nhị Cẩu, lúc nào nên nói thì có thể nói, lúc nào thì nên im lặng, luôn nhớ là trước mặt bí thư huyện ủy đừng có nói bừa bậy bạ, đến lúc đó người xui xẻo cũng chỉ chính là Đinh Nhị Cẩu, lại còn văng miểng dính lây sang ông ta với vai trò là chú của hắn, từ khi lão bí thư Huyện ủy tiền nhiệm ra đi, Khấu Đại Bằng vẫn chưa có chỗ dựa nào để tiến thân, hiện tại bí thư Huyện ủy vô tình tạo cho mình một cơ hội, dịp may này ông nhất định phải nắm lấy, hôm nay qua tình huống cuộc họp, bí thư Trịnh hình như không hài lòng lắm đối với bí thư thị trấn Điền Gia Lượng, trong lúc sắp tới nhiệm kỳ mới, lúc này đây nếu như mình vẫn chưa thể thắng thế với Điền Gia Lượng, thì cơ hội thăng tiến chỉ e là vô cùng trở ngại.
– Chú dặn dò kỹ lưỡng có phải chuyện này quan hệ ảnh hưởng đến cái ghế ngồi của chú? Chú muốn tiến thêm một bước nữa phải không?
Đinh Nhị Cẩu nghi ngờ nói.
– Hắc hắc, chuyện này bây giờ còn khó mà nói trước, cũng mới có thể là mới bắt đầu, nhưng hiện chỉ là đang mò mẩm con đường đi mà thôi!
Khấu Đại Bằng lời nói bao hàm nhiều hàm súc.
– Hì..nếu có ý định như vậy, sau này mà thành công, đến lúc đó chú lại cho cháu tăng một cấp, bây giờ cháu đang là chủ nhiệm khu vực các thôn, đến lúc đó chú thăng cho cháu làm bí thư kiêm chủ nhiệm của các thôn nhé!
– Ê nhóc! Muốn làm bí thư thì phải là đảng viên, bộ cháu là đảng viên sao?
– Chưa có, nhưng cháu có thể viết đơn xin vào đảng mà! Chú đồng ý ký vào thì xong rồi, quyết định vậy nha, chú nếu lên làm bí thư thị trấn Lâm Sơn, nhất định phải dắt tay cháu đi lên đó!
– Hừm việc này, sau này hãy nói, lời dặn của chú, cháu đã nhớ kỹ chưa?
– Nhớ kỹ, yên tâm, cháu nhất định sẽ theo lời của chú mà làm, cam đoan sẽ không gây thêm phiền phức cho chú!
Đinh Nhị Cẩu khoái chí nói, vừa nhắc tới thăng quan là hắn liền cao hứng, hiện tại đó cũng là một loại dục vọng của hắn, đã tràn đầy đầu óc Đinh Nhị Cẩu, cho nên chuyện thăng quan chính là lạc thú lớn nhất của Đinh Nhị Cẩu.
Ăn cơm tối xong sau, Đinh Nhị Cẩu đã bị Khấu Oánh Oánh kéo đến căn phòng riêng của mình
– Đề bài này phải làm như thế nào? Chỉ cho em đi!
Vừa ngồi xuống ghế, Đinh Nhị Cẩu đột nhiên trở nên ngây người, bởi vì cô bé tỉnh bơ nhảy tọt ngồi vào trong lòng của hắn, đề bài có chút rất đơn giản mà cũng phải nhờ Đinh Nhị Cẩu giúp cô giải đáp, Đinh Nhị Cẩu ngồi ở trên ghế, Khấu Oánh Oánh cái mông đít nhỏ ngồi ngay ngắn trên hạ bộ của hắn, cũng không biết Khấu Oánh Oánh có nghiêm túc nghe Đinh Nhị Cẩu giải đề bài không? Nhưng dù cô bé có chăm chú nghe hay không, trong lòng Đinh Nhị Cẩu cũng rất là thoải mái, dễ chịu với tư thế ngồi như thế này, đúng là tiểu yêu tinh cứ muốn hại người phàm trần.
– Là chú đây nè, thằng nhóc chuyên gây chuyện rắc rối, tối nay về nhà chú ăn cơm, chú ở nhà chờ cháu!
Khấu Đại Bằng nói xong liền cúp điện thoại.
– Trời đất, chuyện gì nữa đây, tự nhiên mình lại thành thằng chuyên gây rắc rối? Chuyện gì? Đừng nói là vì chuyện cùng lão hồ ly La Hậu Sinh kia uống rượu nha, dĩ nhiên, trước đó còn có chuyện đánh nhau một trận với con trai của ông ta, nhưng việc này cũng đâu có nghiêm trọng dữ vậy đâu, không biết là nhóm người của Lưu Tam có tiết lộ ra ngoài không nữa, chứ đâu có ai biết?
Đinh Nhị Cẩu lẩm bẩm thắc mắc trong lòng.
Ngẩng đầu nhìn lên trời, đã hơn buổi trưa, nếu giờ không đi ngay về thị trấn, thì phải tới tối mới đến kịp, vì thế Đinh Nhị Cẩu gặp Lưu Tam mượn chiếc xe gắn máy, hắn chạy thật chậm, đường núi gập ghềnh không dễ đi, hắn cũng không muốn chưa có hoàn thành tâm nguyện gì mà đã hi sinh vì nhiệm vụ cao cả là lọt xuống vực chết toi.
– Giờ mà em còn đi đâu vậy, ngày mai còn phải đi sửa đường nữa!
Vừa nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu dắt xe máy ra khỏi cửa, Lưu Hương Lê bước tới thân thiết hỏi, giờ đã chị chị em em rồi.
– Hôm nay em đã nói rõ chuyện sửa đường với mọi người rồi, ngày mai chị và Lưu Tam dẫn đầu cứ thế mà làm trước đi, vừa tồi chủ tịch Khấu mới gọi điện thoại, bảo em đêm nay phải có mặt ở thị trấn, không biết lại xảy ra chuyện gì, đến lúc đó em gọi điện thoại về cho chị biết!
– Vậy em phải cẩn thận một chút!
Lưu Hương Lê trong ánh mắt có một chút thất lạc, nhưng lời nói đầy vẻ quan tâm trìu mến.
– Em biết, chị khi cho người dùng thuốc nổ phá đá cũng chú ý sự an toàn, nếu xuất hiện thuốc nổ bị lép, thì liền dừng làm ngay, đừng để xảy ra việc gì không may, có nghe hay không, nhất định phải chú ý đến sự an toàn!
Đinh Nhị Cẩu nghiêm túc dặn dò.
– Ừ, chị biết rồi!
Lưu Hương Lê đáp.
Ở trên đường đi, khi qua mấy khúc quanh nguy hiểm, Đinh Nhị Cẩu vì sự an toàn, toàn là bước xuống dẫn xe máy đi, hắn thật là không dám tưởng tượng ra, lá gan những người dân trong thôn, những khúc quanh này rất là nguy hiểm nhỏ hẹp, lại còn dám lái xe, đã vậy còn là mang chiếc xe chở đầy lê nặng mà chạy, Đinh Nhị Cẩu không tránh khỏi cảm thán trong lòng, thật đúng là phải liều mạng vì manh áo chén cơm.
…
– Làm gì đến giờ này mới tới vậy, cháu mà trễ một chút nữa thì đừng hòng còn cơm mà ăn!
Vừa nghe tiếng nổ xe máy tới trước sân nhà, Khấu Đại Bằng đẩy cửa đi ra, thấy Đinh Nhị Cẩu liền nói.
– Ai da, chú có biết là đường đi rất gian khó không? Có những khúc quanh chỉ có cách là xuống xe đi bộ rồi còn phải đẩy xe đi, cháu không dám chạy xe đi qua, đi từ xế trưa mà mãi tới giờ mới đến đấy! Khổ quá…
– Được rồi, đừng than nữa, chú biết cháu chuẩn bị sửa đường rồi, cũng không cần ở chỗ này thể hiện, bây giờ có chuyện quan trọng hơn đang chờ cháu đấy, việc này nếu cháu làm xong, đối với cháu thì thật có lợi lớn!
Khấu Đại Bằng vừa nói chuyện vừa dẫn Đinh Nhị Cẩu đi vào trong phòng.
– Em nghe ngoài sân có tiếng nói chuyện, thì ra là anh Nhị Cẩu, sao giờ này mà anh còn tới đây, em cho anh biết một tin tốt lành, phương pháp học tập của anh chỉ em, quả nhiên là sử dụng được, kỳ thi toán vừa rồi em xếp thứ hai, giáo viên chủ nhiệm cũng không tin đây là sự thật…
Khấu Oánh Oánh nghe được tiếng nói của Đinh Nhị Cẩu, liền mau chạy ra khoe khoang kể lể.
– Thật vậy hả? Chúc mừng em, các môn khác cũng phải giỏi được như vậy, muốn có thành tích thì còn phải cố gắng mới được, em có biết câu chuyện về cái thùng gỗ đựng nước không? Chuyện là cái thùng gỗ chứa được bao nhiêu nước, sự quyết định chứa nước nhiều hay ít là do cái thùng gổ cao hay thấp, to hay nhỏ, hiểu chưa!
Đinh Nhị Cẩu đem phương pháp học tập của mình truyền thụ cho Khấu Oánh Oánh, nhưng hắn không nghĩ tới, cô gái nhỏ này thành tích học tập cũng tích cực được lên một chút đây.
Thật ra các cô gái mới lớn đến tuổi mộng mơ, thường thì đều có sự ái mộ một thần tượng nào đó trong lòng, Khấu Oánh Oánh cũng thế, cô cố gắng học tập phần lớn động lực đến từ sự kỳ vọng được Đinh Nhị Cẩu khen ngợi cổ vũ.
– Oánh Oánh, cha và anh Nhị Cẩu có việc riêng cần nói, con đi làm bài tập trước, một hồi sau hãy nói!
Khấu Đại Bằng vội vàng đuổi Khấu Oánh Oánh vào trong phòng riêng của cô.
– Trường Sinh đã đến rồi à, đợi chút thì ăn cơm luôn!
Triệu Hinh Nhã hơi lúng túng ửng đỏ mặt khi biếtĐinh Nhị Cẩu đến, nhưng chỉ thoáng qua rồi hết, với bản lĩnh của người từng trãi, cô đã lấy lại khuôn mặt bình tỉnh, định bước ra chào hỏi, nhưng nhìn thấy chồng mình đang có chuyện bàn với hắn, nên chỉ nói sơ qua, rồi trở về phòng bếp tiếp tục làm thức ăn buổi tối.
– Chú, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?
– Chuyện lớn rồi, thằng nhóc này, cháu thật sự là ăn gan hùm mật gấu, dám đem chuyện thôn Lê Viên bán lê gặp khó khăn đưa tin đến chương trình thời sự nông thôn của đài truyền hình trung ương, ai bày cho cháu cách này vậy?
Khấu Đại Bằng hỏi.
– Không có ai chỉ đâu nhe, cháu chỉ đưa thông tin lên trên mạng internet, còn chuyện khác, cái gì cũng không có làm à nha!
Đinh Nhị Cẩu mấy ngày nay bề bộn lu bu nhiều việc, tối hôm qua lại uống rượu say, cho nên cũng không có xem tin tức trên tivi, rồi sáng sớm hôm nay vội vàng thúc đẩy hô hào với dân chúng trong thôn về việc sửa đường,cũng chưa có ai nói cho hắn biết buổi tối hôm qua tin tức vụ lê bán không được, phát trên đài truyền hình.
– Nhóc, tôi hôm qua trên truyền hình phát ra tin tức về việc bán lê của thôn Lê Viên gặp khó khăn, suốt buổi sáng hôm nay cho tới trưa, ở tại ủy ban huyện, bí thư Trịnh họp với mọi người nghiên cứu về việc giúp cho thôn Lê Viên bán lê, đối với việc này rất chú ý đến, cách đây ba năm về trước, ở huyện Hải Dương nhà máy phân hóa học gặp tai nạn, đã chết mười bảy người, việc này huyện định giấu nhưng bị tiết lộ do có người báo lên chương trình phóng sự của đài truyền hình trung ương, còn lần này tuy rằng việc lê khó bán trên huyện không biết, nhưng một khi đã biết thông qua đài truyền hình thì không thể thờ ơ, cho nên bước tiếp theo trên huyện nhất định sẽ giúp thôn Lê Viên nghĩ ra biện pháp bán lê, và bí thư huyện ủy Trịnh Minh Đường muốn gặp trực tiếp người đưa đoạn video lên Internet, chú gọi cháu tới vì chuyện này!
– Bí thư huyện muốn gặp cháu? Có khi nào cho cháu thăng chức không ta!
– Hừm..nằm mơ đi? Cháu được bao nhiêu tuổi rồi, chưa gì mà muốn thăng chức, đúng rồi, năm nay là mười chín phải không?
– Làm gì mà mười chín, năm nay cháu hai mươi ba tuổi rồi, chứng minh thư đây nè, chú xem đi!
Đinh Nhị Cẩu lấy chưng mình thư để chứng tỏ tuổi của mình cho Khấu Đại Bằng xem.
– Lạ nhỉ, chú nhớ không lầm thì đến nay cháu mới tầm mười chín tuổi là cùng, làm sao tự nhiên biến thành hai mươi ba tuổi vậy, bộ cháu sửa lại tuổi hả?
Khấu Đại Bằng nhìn chứng minh thư của Đinh Nhị Cẩu so với ngày sinh tháng đẻ, phát hiện có điều không đúng, lúc trước cho hắn làm đội viên liên phòng là mười tám tuổi, hiện nay mới trôi qua hơn một năm, bỗng nhiên biến thành hai mươi ba tuổi?
– Ha ha, tốt xấu gì cháu cũng đã từng làm qua cảnh sát, sửa lại tuổi không phải là vấn để khó, còn CMND này là cháu nhờ người quen học cùng khóa bồi dưỡng nghiệp vụ cảnh sát, hiện đang công tác ở thành phố đổi lại tuổi giùm, vì cháu biết tuổi của cháu còn nhỏ, đối với việc thăng tiến trong hệ thống nhà nước ảnh hưởng rất nhiều, cho nên cháu liền sửa lại tuổi cho hợp lý!
– Hừ..cháu đúng là thằng láu cá, gian xảo, chuyện vậy mà cũng nghĩ ra được, lần này bì thư Trịnh thư ký muốn gặp cháu, có thể đây chỉ là một sự tò mò của ông ta mà thôi, nhưng cũng là một cơ hội cho cháu lộ mặt với lãnh đạo, cháu cũng đừng ôm hy vọng quá lớn, dù sao Internet đối với rất nhiều quan chức vẫn là một lĩnh vực dùng để giải trí, bọn họ cả ngày lên mạng, chỉ xem phim, lướt web, thậm chí còn xem cả các loại phim sex, cháu thử nghĩ xem, tố chất của người cán bộ đảng viên như vậy, cũng không hiểu làm sao lại cứ được đề bạt thăng chức!
Khấu Đại Bằng lần đầu tiên trước mặt Đinh Nhị Cẩu thốt ra những lời bức xúc trong lòng.
Nhìn thấy Khấu Đại Bằng với dáng điệu khinh bỉ loại quan chức như thế, Đinh Nhị Cẩu trong lòng cười thầm.
“ Ông thì không có xem phim sex, nhưng thật ra là sex trực tiếp ngoài hiện trường, nếu tôi không bắt gặp được ông và Điền Ngạc Như đang sex ở đường vào ngọn núi, chắc tôi bây giờ vẫn còn là kẻ ăn mày, trộm cắp, thật sự là cảm tạ trận sex trực tiếp ngoài hiện trường của ông nha “
Đinh Nhị Cẩu ở trong lòng cảm thán nói.
Mãi cho đến trước khi ăn cơm, Khấu Đại Bằng còn cẩn thận dặn dò kỹ lưỡng Đinh Nhị Cẩu, lúc nào nên nói thì có thể nói, lúc nào thì nên im lặng, luôn nhớ là trước mặt bí thư huyện ủy đừng có nói bừa bậy bạ, đến lúc đó người xui xẻo cũng chỉ chính là Đinh Nhị Cẩu, lại còn văng miểng dính lây sang ông ta với vai trò là chú của hắn, từ khi lão bí thư Huyện ủy tiền nhiệm ra đi, Khấu Đại Bằng vẫn chưa có chỗ dựa nào để tiến thân, hiện tại bí thư Huyện ủy vô tình tạo cho mình một cơ hội, dịp may này ông nhất định phải nắm lấy, hôm nay qua tình huống cuộc họp, bí thư Trịnh hình như không hài lòng lắm đối với bí thư thị trấn Điền Gia Lượng, trong lúc sắp tới nhiệm kỳ mới, lúc này đây nếu như mình vẫn chưa thể thắng thế với Điền Gia Lượng, thì cơ hội thăng tiến chỉ e là vô cùng trở ngại.
– Chú dặn dò kỹ lưỡng có phải chuyện này quan hệ ảnh hưởng đến cái ghế ngồi của chú? Chú muốn tiến thêm một bước nữa phải không?
Đinh Nhị Cẩu nghi ngờ nói.
– Hắc hắc, chuyện này bây giờ còn khó mà nói trước, cũng mới có thể là mới bắt đầu, nhưng hiện chỉ là đang mò mẩm con đường đi mà thôi!
Khấu Đại Bằng lời nói bao hàm nhiều hàm súc.
– Hì..nếu có ý định như vậy, sau này mà thành công, đến lúc đó chú lại cho cháu tăng một cấp, bây giờ cháu đang là chủ nhiệm khu vực các thôn, đến lúc đó chú thăng cho cháu làm bí thư kiêm chủ nhiệm của các thôn nhé!
– Ê nhóc! Muốn làm bí thư thì phải là đảng viên, bộ cháu là đảng viên sao?
– Chưa có, nhưng cháu có thể viết đơn xin vào đảng mà! Chú đồng ý ký vào thì xong rồi, quyết định vậy nha, chú nếu lên làm bí thư thị trấn Lâm Sơn, nhất định phải dắt tay cháu đi lên đó!
– Hừm việc này, sau này hãy nói, lời dặn của chú, cháu đã nhớ kỹ chưa?
– Nhớ kỹ, yên tâm, cháu nhất định sẽ theo lời của chú mà làm, cam đoan sẽ không gây thêm phiền phức cho chú!
Đinh Nhị Cẩu khoái chí nói, vừa nhắc tới thăng quan là hắn liền cao hứng, hiện tại đó cũng là một loại dục vọng của hắn, đã tràn đầy đầu óc Đinh Nhị Cẩu, cho nên chuyện thăng quan chính là lạc thú lớn nhất của Đinh Nhị Cẩu.
Ăn cơm tối xong sau, Đinh Nhị Cẩu đã bị Khấu Oánh Oánh kéo đến căn phòng riêng của mình
– Đề bài này phải làm như thế nào? Chỉ cho em đi!
Vừa ngồi xuống ghế, Đinh Nhị Cẩu đột nhiên trở nên ngây người, bởi vì cô bé tỉnh bơ nhảy tọt ngồi vào trong lòng của hắn, đề bài có chút rất đơn giản mà cũng phải nhờ Đinh Nhị Cẩu giúp cô giải đáp, Đinh Nhị Cẩu ngồi ở trên ghế, Khấu Oánh Oánh cái mông đít nhỏ ngồi ngay ngắn trên hạ bộ của hắn, cũng không biết Khấu Oánh Oánh có nghiêm túc nghe Đinh Nhị Cẩu giải đề bài không? Nhưng dù cô bé có chăm chú nghe hay không, trong lòng Đinh Nhị Cẩu cũng rất là thoải mái, dễ chịu với tư thế ngồi như thế này, đúng là tiểu yêu tinh cứ muốn hại người phàm trần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.