Chương 273:
Samson
19/01/2024
Quay đầu nhìn Hoắc Lữ Mậu đang nằm bên cạnh say ngủ, trên dương vật còn dính đầy âm tinhvà tinh dịch, hắn lại cúi đầu nhìn về phía âm hộ của Điền Ngạc Như, đang dính đầy hỗn hợp như trên dương vật của Hoắc Lữ Mậu, miệng âm đạo đã hé mở thành một cái lổ hình hạt đào hơi méo, như đang thúc giục dương vật đâm vào, hắn không có lãng phí thên thời gian nữa, phần eo trầm xuống cắm xuống đến tận cùng sát gốc
– A…ui…mẹ ..ơi…!
Điền Ngạc Như thân thể uốn cong lại như bị điện giật, nhưng là do quá sướng ! Bên trong âm đạo được dương vật nhét vào tràn đầy phong phú, cô có cảm giác mình muốn bay cao.
Đinh Nhị Cẩu hai bàn tay chụp lấy đôi bầu vú trắng nõn của Điền Ngạc Như ở trước mắt mình đang không ngừng lắc lư, bởi vì mé dưới thân vú bị bàn tay hắn bóp cấu mạnh, nên đầu núm vú căng cứng nhô ra thêm tầm nửa phân cao cao dưới hổ khẩu bàn tay hắn, cúi đầu hắn ngậm bú mút điên cuồng, ở bên dưới dương vật không ngừng rất nhanh đút vào, rút ra, trong lòng hắn thì đang thầm nghĩ đến âm đạo Điền Ngạc Như vừa mới bị chồng cô Hoắc Lữ Mậu vừa mới xuất tinh vào trong hang, dương vật hắn lại điên cuồng cứng rắn thêm vài phần.
– A! … a! ! … Ô!…chết mất…a…!
Hoàn toàn ngập lụt trong cơn khoái cảm động dục,Điền Ngạc Như vô phương khống chế được tiếng rên rỉ của mình, bất quá thì cô cuối cùng cũng còn nhớ được là chồng mình đang nằm ở trên giường, nên cô kéo cái gối đầu qua tự mình cắn chặt vào, có thể do tiếng kêu gào của Điền Ngạc Như quá lớn, nên tiếng rên rỉ nức nở nghẹn ngào cũng vẫn nghe rất là rõ ràng dù bờ môi cô đang ngậm chặt trên thân cái gối.
Âm đạo vừa bị Hoắc Lữ Mậu bắn xong, lại lập tức lại bị Đinh Nhị Cẩu cắm vào, khoái cảm ập đến dữ đội hàng loạt không ngừng nghỉ, hai chân Điền Ngạc Như hướng ra hai bên tách ra thật rộng, toàn lực dúng cái mông hẩy lên nghênh đón dương vật hung mãnh tiến công.
Hôm nay Đinh Nhị Cẩu dị thường hưng phấn, tại ủy ban thị trấn bị cái âm hộ căng mẩy u tròn củaTần Nga Hương châm ngòi dục hỏa, nên bây giờ tận tình tranh thủ phát tiết, hắn cố kiên trì đặc biệt bền bỉ kéo dài thời gian, quả thực đạt đến tình trạng, Điền Ngạc Như đã không còn biết thời gian trôi qua bao lâu nữa, cô chỉ biết rằng mình như hoàn toàn hòa tan ở dưới háng của Đinh Nhị Cẩu!
Lúc này đang đè ở trên người Điền Ngạc Như, Đinh Nhị Cẩu cũng không để ý đến tâm trạng của cô, hắn đang dùng hết cả khí lực của mình, dương vật mỗi một cái đâm vào nhấn mạnh, đầu khấc xuyên sâu đội vào tận cổ tử cung trong âm đạo mềm mại, một hồi sau một cỗ mãnh liệt dục vọng âm tinh muốn trào ra truyền đến, Điền Ngạc Như tiếng rên khàn cả giọng, toàn thân cô lập tức co giật như run lấy, âm đạo kịch liệt co rút, từ lổ tiểu một cơn buồn đái đồng lúc cùng với âm khí phún ra không ngừng, ướt đẫm cả thân dưới của hai bộ phận sinh dục cả hai người…
Nhưng Đinh Nhị Cẩu vẫn không để cho Điền Ngạc Như có thời gian ngưng nghỉ, tiếp tục giằng co vật lộn thêm tầm 10 phút nữa, Điền Ngạc Như thở gấp rất nhanh trong tiếng rên rỉ vào thời khắc lại đến cơn cực khoái tiếp theo, toàn thân cô da thịt ửng hồng sáng loáng vì mồ hôi, đôi lông mi thanh tú nhíu lại, liên tục rên rỉ những lời nói bậy bạ loạn xạ theo bản năng thúc giục:
– A. . sướng…sướng chết…ừ đâm thật hết sức… cho thủng chết đi..! Sướng lắm.. nhanh chút . . lại ra nữa. . . nhanh dùng sức … nhanh hơn chút nữa . . . á…ra nữa rồi . .. á . . .!
Điền Ngạc Như phóng túng rên rỉ dưới sự kích thích sướng khoái, Đinh Nhị Cẩu theo bản năng của con đực bị hoàn toàn kích phát, chỉ thấy hắn như một con ngựa hoang mất cương, cắm đầu chạy trối chết trên thảo nguyên rộng lớn, rất nhanh theo những câu rên nói dâm đãng của Điền Ngạc Như, hắn nhắm hai mắt, hàm răng cắn chặt, gầm nhẹ một tiếng, toàn bộ tinh hoa tuổi trẻ ào ạt xuất tinh trút ào ạt vào cái hang sâu thẳm như không đáy của Điền Ngạc Như, sau đó thở hổn hển nằm không nhúc nhích ở trên người Điền Ngạc Như . . .
Bây giờ Điền Ngạc Như đã hoàn toàn sa vào đến bên trong tình dục rồi, Đinh Nhị Cẩu chỉ cảm thấy Điền Ngạc Như miệng tử cung đang vừa kẹp, vừa cắn mút lấy đầu khấc mình, một làn âm tinh như bọt biển nóng hổi thẳng hướng đầu khấc lún phún phun ra.
Đinh Nhị Cẩu chỉ cảm thấy hoa tâm Điền Ngạc Như khép mở nhanh hơn, cắn mút lấy đầu khấc dày đặc xiết chặc hơn, Đinh Nhị Cẩu cảm thấy xung quanh thân dương vật của mình bị mấy tầng thịt non nhám mãnh liệt ma sát, giống như muốn đem toàn bộ dương vật bóp nghẹt, lại bị âm tinh của Điền Ngạc Như nóng dịch lần nữa xông tới đầu khấc kích phát, một trận sướng khoái như chưa bao giờ có được, xông lên thẳng hướng trên ót hắn, đầu khấc tê rần, lưng cong lại, thêm một lần nữa dương tinh nóng đặc bắn ra, hàng loạt tinh dịch đánh sâu vào bên trong âm đạo, cũng một lần, lại một lần đem linh hồn Điền Ngạc Như như là bị xé thành vô số mãnh vụn, sáp nhập vào ánh sáng của Thần thái dương…– Này, có cần phải làm như vậy không? Đây là một chiếc xe tốt, sao lại làm xấu xí đi, tớ thật đúng là không nỡ!
Chân Thế Kiến nhìn thấy Kha Tử Hoa trong tay cầm một khúc dây xích sắt đi về phía chiếc xe hơi, trong lòng hắn xót cho chiếc xe như đang rỉ máu.
– Thằng quỷ kia là con khỉ thành tinh, xe này mới như vậy, nếu không làm cho có tổn hại hư hao, cậu suy nghĩ thử xem, tớ nói đây là xe cũ mua giùm cho hắn, vậy sự thông minh của tớ có vấn đề , hay là miệng của cậu có vấn đề?
– Thôi được không nói nữa, tớ đi vào trong nhà, cậu cứ chậm rãi mà phá xe, đến lúc đó đừng có lại đi tìm tớ nhờ sửa lại cái xe giùm đấy!
– Nếu có sửa xe lại, cũng không cần đến cậu lo đâu!
Nói xong Kha Tử Hoa vung dây xích sắt đánh vào chiếc xe “ ầm “ một tiếng, nhưng dù sao thì Kha Tử Hoa cũng không có cam lòng dùng sức, chiếc xe sắt lá hơi dầy, cho nên chỉ có một vết trầy xướt nhỏ, lúc này hắn mới thở dài dùng hết sức quất mạnh thêm vài cái để tạo nên những vết móp méo trên thân xe.
Chân Thế Kiến trốn ở trong phòng, không dám thò đầu ra, hắn cũng rất đau lòng, chiếc xe này hắn sớm nhìn trúng muốn lấy, nhưng hắn không dám trêu vào Kha Tử Hoa , càng không thể trêu vào Thành Công , vì vậy chiếc xe này bị Kha Tử Hoa ra giá mười vạn ra mua, trên thực tế chiếc Hummer H2 AT là xe đời mới vừa sản xuất năm trước, chạy chưa đến 5000km, xe mới gần chừng ba mươi vạn, đành phải chịu chứ hết cách rồi, Kha Tử Hoa đối với chuyện tìm chiếc xe cho Đinh Nhị Cẩu rất để bụng , hôm nay vừa lúc bị hắn nhìn thấy chiếc xe này từ trong kho của Chân Thế Kiến , thật sự là nể mặt mũi Kha Tử Hoa lắm, nên hắn chỉ có thể đành bán cho Kha Tử Hoa với giá rẻ như bèo này.
Một lát sau , Kha Tử Hoa thở hồng hộc tiến vào văn phòng.
– Má nó, xe này thật sự là chắc chắn quá, đập phá nó mà toát mồ hôi hột.
– Chiếc xe tanh bành rồi hả?
– Ừ, nhưng chỉ trầy xướt vài vết thôi, cứ để cho Đinh Nhị Cẩu tự mình mang đi sửa , à , còn bằng lái xe đâu?.
– Đại ca, có gì là tớ gánh trách nhiệm đấy, cậu phải dặn dò kỹ lưỡng Đinh Nhị Cẩu, chạy xe đừng để xảy ra sự cố gì, rủi mà có chuyện gì thì đứng có khai là tớ làm cho hắn bằng lái xe hơi, chuyện này là phạm pháp , hừ… một ngày không có đi học lái xe , mà dám muốn có xe hơi để chạy, đến lúc đó tớ gánh không nổi đâu à!
Chân Thế Kiến với vẻ mặt đau khổ đưa bằng lái xe của Đinh Nhị Cẩu cho Kha Tử Hoa .
– Hì…lời này , tớ sẽ không nói với hắn , muốn an toàn thì tự cậu đi nói với hắn đi.
– Hừm… tớ đâu có quen với hắn đâu
– Vậy sao không nhân cơ hội này đi làm quen với hắn, ngày mai cậu cùng với tớ cùng đi một chuyến đến huyện Hải Dương đi.
– Đại ca à, ngày mai là cuối tuần, tớ phải đi với vợ về thăm nhà cô ấy, không có thời gian.
– Hừ… thiếu gì ngày tháng để mà thăm, không biết là cậu thật ngu ngốc hay là giả bộ nữa, tớ đã từng nói cho cậu biết rồi , Đinh Nhị Cẩu cùng Thành Công chỉ gặp mặt với nhau có một lần, nhưng Thành Công cảm thấy con người của Đinh Nhị Cẩu không thể xem thường, tương lai nhất định có thể làm được nhiều chuyện quan trọng, sẵn đây cậu đi với tớ gặp Đinh Nhị Cẩu đi, đây không phải là chuyện Thành Công dự đoán chơi đâu.
– Đinh Nhị Cẩu? Hừ, tớ thật sự là nhìn không ra hắn có tiền đồ ở nơi nào?
– Tiền đồ hắn ở nơi nào thì tớ cũng không biết, nhưng thiếu tá Chu Hồng Kỳ ở bên đội đặc nhiệm lúc trước có cảm tình chú ý nhất chính là đối với hắn, cậu nói một chút, là ánh mắt của cậu lợi hại, hay là thiếu tá Chu Hồng Kỳ tinh mắt? Với lại Thành Công cũng là người cậu cần có mối quan hệ tốt, bây giờ làm quen Đinh Nhị Cẩu trước chẳng lẽ chuyện lợi như thế này cậu lại bỏ qua?
– Ừ, được rồi, ngày mai tớ đi theo cậu, sau này về thăm nhà của vợ rồi tạ tội sao cũng được!
– Con bà nó, tướng cậu như con gấu vậy, vậy mà sợ vợ như vậy sao? Chính cô ta không biết đường về nhà mình à?
…
Đinh Nhị Cẩu bị điện thoại reo đánh thức dậy, buổi tối làm Điền Ngạc Như hai phát liên tục tại nhà của Hoắc Lữ Mậu, nhưng đến cùng không dám ở lại nơi đó qua đêm, Hoắc Lữ Mậu tuy uống say, nhưng lúc nửa đêm ai có biết là có thể tỉnh lại hay không, Đinh Nhị Cẩu đương nhiên là không dám liều mạng đánh cược.
Thế là buổi tối Đinh Nhị Cẩu đến đồn cảnh sát ngủ nhờ cả đêm, đến sáng hôm sau cũng chưa có dậy nổi, nhưng điện thoại của hắn tiếng reo vang lên không dứt.
– Đinh Nhị Cẩu, bộ cậu bị điếc à, tôi gọi điện thoại cho cậu mấy lần mới cầm máy nghe!
Giọng nói của Kha Tử Hoa ở trong điện thoại oanh oanh, Đinh Nhị Cẩu còn nghe được tiếng máy của xe hơi nổ.
– Ui trời ơi, anh hai à! Hôm nay là cuối tuần, anh không ở nhà phục vụ vợ anh sao! Ý quên, anh còn chưa cưới được vợ, ở nhà một mình chịu không nổi phải không?
Đinh Nhị Cẩu đắp chăn nằm lỳ ở trên giường nói .
– Bớt nói nhảm đi , hiện tại cậu ở địa phương nào?
Kha Tử Hoa hỏi.
– Thì đang ở tại thị trấn Lâm Sơn Trấn nè.
– Hừm… tôi đã biết cậu đang ở tại thị trấn, tôi đang hỏi vị trí cụ thể kìa.
– À… tại đồn cảnh sát thị trấn Sơn Trấn.
– Vậy sao? Tốt quá, chừng nửa tiếng nữa sẽ tới, cậu mau thức dậy chuẩn bị đón tiếp bọn tôi.
– Bọn tôi? Vậy anh đi với ai vậy?
– Còn có ai khác nữa , đương nhiên là Chân Thế Kiến, hắn đến mang cho cậu chiếc xe đấy, chuẩn bị tiền đi, một tay giao tiền, một tay lấy xe, không có tiền thì hắn phải lái xe trở về.
– Thật sự vậy à? Chờ tôi. ……..
– A…ui…mẹ ..ơi…!
Điền Ngạc Như thân thể uốn cong lại như bị điện giật, nhưng là do quá sướng ! Bên trong âm đạo được dương vật nhét vào tràn đầy phong phú, cô có cảm giác mình muốn bay cao.
Đinh Nhị Cẩu hai bàn tay chụp lấy đôi bầu vú trắng nõn của Điền Ngạc Như ở trước mắt mình đang không ngừng lắc lư, bởi vì mé dưới thân vú bị bàn tay hắn bóp cấu mạnh, nên đầu núm vú căng cứng nhô ra thêm tầm nửa phân cao cao dưới hổ khẩu bàn tay hắn, cúi đầu hắn ngậm bú mút điên cuồng, ở bên dưới dương vật không ngừng rất nhanh đút vào, rút ra, trong lòng hắn thì đang thầm nghĩ đến âm đạo Điền Ngạc Như vừa mới bị chồng cô Hoắc Lữ Mậu vừa mới xuất tinh vào trong hang, dương vật hắn lại điên cuồng cứng rắn thêm vài phần.
– A! … a! ! … Ô!…chết mất…a…!
Hoàn toàn ngập lụt trong cơn khoái cảm động dục,Điền Ngạc Như vô phương khống chế được tiếng rên rỉ của mình, bất quá thì cô cuối cùng cũng còn nhớ được là chồng mình đang nằm ở trên giường, nên cô kéo cái gối đầu qua tự mình cắn chặt vào, có thể do tiếng kêu gào của Điền Ngạc Như quá lớn, nên tiếng rên rỉ nức nở nghẹn ngào cũng vẫn nghe rất là rõ ràng dù bờ môi cô đang ngậm chặt trên thân cái gối.
Âm đạo vừa bị Hoắc Lữ Mậu bắn xong, lại lập tức lại bị Đinh Nhị Cẩu cắm vào, khoái cảm ập đến dữ đội hàng loạt không ngừng nghỉ, hai chân Điền Ngạc Như hướng ra hai bên tách ra thật rộng, toàn lực dúng cái mông hẩy lên nghênh đón dương vật hung mãnh tiến công.
Hôm nay Đinh Nhị Cẩu dị thường hưng phấn, tại ủy ban thị trấn bị cái âm hộ căng mẩy u tròn củaTần Nga Hương châm ngòi dục hỏa, nên bây giờ tận tình tranh thủ phát tiết, hắn cố kiên trì đặc biệt bền bỉ kéo dài thời gian, quả thực đạt đến tình trạng, Điền Ngạc Như đã không còn biết thời gian trôi qua bao lâu nữa, cô chỉ biết rằng mình như hoàn toàn hòa tan ở dưới háng của Đinh Nhị Cẩu!
Lúc này đang đè ở trên người Điền Ngạc Như, Đinh Nhị Cẩu cũng không để ý đến tâm trạng của cô, hắn đang dùng hết cả khí lực của mình, dương vật mỗi một cái đâm vào nhấn mạnh, đầu khấc xuyên sâu đội vào tận cổ tử cung trong âm đạo mềm mại, một hồi sau một cỗ mãnh liệt dục vọng âm tinh muốn trào ra truyền đến, Điền Ngạc Như tiếng rên khàn cả giọng, toàn thân cô lập tức co giật như run lấy, âm đạo kịch liệt co rút, từ lổ tiểu một cơn buồn đái đồng lúc cùng với âm khí phún ra không ngừng, ướt đẫm cả thân dưới của hai bộ phận sinh dục cả hai người…
Nhưng Đinh Nhị Cẩu vẫn không để cho Điền Ngạc Như có thời gian ngưng nghỉ, tiếp tục giằng co vật lộn thêm tầm 10 phút nữa, Điền Ngạc Như thở gấp rất nhanh trong tiếng rên rỉ vào thời khắc lại đến cơn cực khoái tiếp theo, toàn thân cô da thịt ửng hồng sáng loáng vì mồ hôi, đôi lông mi thanh tú nhíu lại, liên tục rên rỉ những lời nói bậy bạ loạn xạ theo bản năng thúc giục:
– A. . sướng…sướng chết…ừ đâm thật hết sức… cho thủng chết đi..! Sướng lắm.. nhanh chút . . lại ra nữa. . . nhanh dùng sức … nhanh hơn chút nữa . . . á…ra nữa rồi . .. á . . .!
Điền Ngạc Như phóng túng rên rỉ dưới sự kích thích sướng khoái, Đinh Nhị Cẩu theo bản năng của con đực bị hoàn toàn kích phát, chỉ thấy hắn như một con ngựa hoang mất cương, cắm đầu chạy trối chết trên thảo nguyên rộng lớn, rất nhanh theo những câu rên nói dâm đãng của Điền Ngạc Như, hắn nhắm hai mắt, hàm răng cắn chặt, gầm nhẹ một tiếng, toàn bộ tinh hoa tuổi trẻ ào ạt xuất tinh trút ào ạt vào cái hang sâu thẳm như không đáy của Điền Ngạc Như, sau đó thở hổn hển nằm không nhúc nhích ở trên người Điền Ngạc Như . . .
Bây giờ Điền Ngạc Như đã hoàn toàn sa vào đến bên trong tình dục rồi, Đinh Nhị Cẩu chỉ cảm thấy Điền Ngạc Như miệng tử cung đang vừa kẹp, vừa cắn mút lấy đầu khấc mình, một làn âm tinh như bọt biển nóng hổi thẳng hướng đầu khấc lún phún phun ra.
Đinh Nhị Cẩu chỉ cảm thấy hoa tâm Điền Ngạc Như khép mở nhanh hơn, cắn mút lấy đầu khấc dày đặc xiết chặc hơn, Đinh Nhị Cẩu cảm thấy xung quanh thân dương vật của mình bị mấy tầng thịt non nhám mãnh liệt ma sát, giống như muốn đem toàn bộ dương vật bóp nghẹt, lại bị âm tinh của Điền Ngạc Như nóng dịch lần nữa xông tới đầu khấc kích phát, một trận sướng khoái như chưa bao giờ có được, xông lên thẳng hướng trên ót hắn, đầu khấc tê rần, lưng cong lại, thêm một lần nữa dương tinh nóng đặc bắn ra, hàng loạt tinh dịch đánh sâu vào bên trong âm đạo, cũng một lần, lại một lần đem linh hồn Điền Ngạc Như như là bị xé thành vô số mãnh vụn, sáp nhập vào ánh sáng của Thần thái dương…– Này, có cần phải làm như vậy không? Đây là một chiếc xe tốt, sao lại làm xấu xí đi, tớ thật đúng là không nỡ!
Chân Thế Kiến nhìn thấy Kha Tử Hoa trong tay cầm một khúc dây xích sắt đi về phía chiếc xe hơi, trong lòng hắn xót cho chiếc xe như đang rỉ máu.
– Thằng quỷ kia là con khỉ thành tinh, xe này mới như vậy, nếu không làm cho có tổn hại hư hao, cậu suy nghĩ thử xem, tớ nói đây là xe cũ mua giùm cho hắn, vậy sự thông minh của tớ có vấn đề , hay là miệng của cậu có vấn đề?
– Thôi được không nói nữa, tớ đi vào trong nhà, cậu cứ chậm rãi mà phá xe, đến lúc đó đừng có lại đi tìm tớ nhờ sửa lại cái xe giùm đấy!
– Nếu có sửa xe lại, cũng không cần đến cậu lo đâu!
Nói xong Kha Tử Hoa vung dây xích sắt đánh vào chiếc xe “ ầm “ một tiếng, nhưng dù sao thì Kha Tử Hoa cũng không có cam lòng dùng sức, chiếc xe sắt lá hơi dầy, cho nên chỉ có một vết trầy xướt nhỏ, lúc này hắn mới thở dài dùng hết sức quất mạnh thêm vài cái để tạo nên những vết móp méo trên thân xe.
Chân Thế Kiến trốn ở trong phòng, không dám thò đầu ra, hắn cũng rất đau lòng, chiếc xe này hắn sớm nhìn trúng muốn lấy, nhưng hắn không dám trêu vào Kha Tử Hoa , càng không thể trêu vào Thành Công , vì vậy chiếc xe này bị Kha Tử Hoa ra giá mười vạn ra mua, trên thực tế chiếc Hummer H2 AT là xe đời mới vừa sản xuất năm trước, chạy chưa đến 5000km, xe mới gần chừng ba mươi vạn, đành phải chịu chứ hết cách rồi, Kha Tử Hoa đối với chuyện tìm chiếc xe cho Đinh Nhị Cẩu rất để bụng , hôm nay vừa lúc bị hắn nhìn thấy chiếc xe này từ trong kho của Chân Thế Kiến , thật sự là nể mặt mũi Kha Tử Hoa lắm, nên hắn chỉ có thể đành bán cho Kha Tử Hoa với giá rẻ như bèo này.
Một lát sau , Kha Tử Hoa thở hồng hộc tiến vào văn phòng.
– Má nó, xe này thật sự là chắc chắn quá, đập phá nó mà toát mồ hôi hột.
– Chiếc xe tanh bành rồi hả?
– Ừ, nhưng chỉ trầy xướt vài vết thôi, cứ để cho Đinh Nhị Cẩu tự mình mang đi sửa , à , còn bằng lái xe đâu?.
– Đại ca, có gì là tớ gánh trách nhiệm đấy, cậu phải dặn dò kỹ lưỡng Đinh Nhị Cẩu, chạy xe đừng để xảy ra sự cố gì, rủi mà có chuyện gì thì đứng có khai là tớ làm cho hắn bằng lái xe hơi, chuyện này là phạm pháp , hừ… một ngày không có đi học lái xe , mà dám muốn có xe hơi để chạy, đến lúc đó tớ gánh không nổi đâu à!
Chân Thế Kiến với vẻ mặt đau khổ đưa bằng lái xe của Đinh Nhị Cẩu cho Kha Tử Hoa .
– Hì…lời này , tớ sẽ không nói với hắn , muốn an toàn thì tự cậu đi nói với hắn đi.
– Hừm… tớ đâu có quen với hắn đâu
– Vậy sao không nhân cơ hội này đi làm quen với hắn, ngày mai cậu cùng với tớ cùng đi một chuyến đến huyện Hải Dương đi.
– Đại ca à, ngày mai là cuối tuần, tớ phải đi với vợ về thăm nhà cô ấy, không có thời gian.
– Hừ… thiếu gì ngày tháng để mà thăm, không biết là cậu thật ngu ngốc hay là giả bộ nữa, tớ đã từng nói cho cậu biết rồi , Đinh Nhị Cẩu cùng Thành Công chỉ gặp mặt với nhau có một lần, nhưng Thành Công cảm thấy con người của Đinh Nhị Cẩu không thể xem thường, tương lai nhất định có thể làm được nhiều chuyện quan trọng, sẵn đây cậu đi với tớ gặp Đinh Nhị Cẩu đi, đây không phải là chuyện Thành Công dự đoán chơi đâu.
– Đinh Nhị Cẩu? Hừ, tớ thật sự là nhìn không ra hắn có tiền đồ ở nơi nào?
– Tiền đồ hắn ở nơi nào thì tớ cũng không biết, nhưng thiếu tá Chu Hồng Kỳ ở bên đội đặc nhiệm lúc trước có cảm tình chú ý nhất chính là đối với hắn, cậu nói một chút, là ánh mắt của cậu lợi hại, hay là thiếu tá Chu Hồng Kỳ tinh mắt? Với lại Thành Công cũng là người cậu cần có mối quan hệ tốt, bây giờ làm quen Đinh Nhị Cẩu trước chẳng lẽ chuyện lợi như thế này cậu lại bỏ qua?
– Ừ, được rồi, ngày mai tớ đi theo cậu, sau này về thăm nhà của vợ rồi tạ tội sao cũng được!
– Con bà nó, tướng cậu như con gấu vậy, vậy mà sợ vợ như vậy sao? Chính cô ta không biết đường về nhà mình à?
…
Đinh Nhị Cẩu bị điện thoại reo đánh thức dậy, buổi tối làm Điền Ngạc Như hai phát liên tục tại nhà của Hoắc Lữ Mậu, nhưng đến cùng không dám ở lại nơi đó qua đêm, Hoắc Lữ Mậu tuy uống say, nhưng lúc nửa đêm ai có biết là có thể tỉnh lại hay không, Đinh Nhị Cẩu đương nhiên là không dám liều mạng đánh cược.
Thế là buổi tối Đinh Nhị Cẩu đến đồn cảnh sát ngủ nhờ cả đêm, đến sáng hôm sau cũng chưa có dậy nổi, nhưng điện thoại của hắn tiếng reo vang lên không dứt.
– Đinh Nhị Cẩu, bộ cậu bị điếc à, tôi gọi điện thoại cho cậu mấy lần mới cầm máy nghe!
Giọng nói của Kha Tử Hoa ở trong điện thoại oanh oanh, Đinh Nhị Cẩu còn nghe được tiếng máy của xe hơi nổ.
– Ui trời ơi, anh hai à! Hôm nay là cuối tuần, anh không ở nhà phục vụ vợ anh sao! Ý quên, anh còn chưa cưới được vợ, ở nhà một mình chịu không nổi phải không?
Đinh Nhị Cẩu đắp chăn nằm lỳ ở trên giường nói .
– Bớt nói nhảm đi , hiện tại cậu ở địa phương nào?
Kha Tử Hoa hỏi.
– Thì đang ở tại thị trấn Lâm Sơn Trấn nè.
– Hừm… tôi đã biết cậu đang ở tại thị trấn, tôi đang hỏi vị trí cụ thể kìa.
– À… tại đồn cảnh sát thị trấn Sơn Trấn.
– Vậy sao? Tốt quá, chừng nửa tiếng nữa sẽ tới, cậu mau thức dậy chuẩn bị đón tiếp bọn tôi.
– Bọn tôi? Vậy anh đi với ai vậy?
– Còn có ai khác nữa , đương nhiên là Chân Thế Kiến, hắn đến mang cho cậu chiếc xe đấy, chuẩn bị tiền đi, một tay giao tiền, một tay lấy xe, không có tiền thì hắn phải lái xe trở về.
– Thật sự vậy à? Chờ tôi. ……..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.