Kiều

Chương 284:

Samson

19/01/2024

Lưu Hương Lê càng hỏi, Triệu Phàm chọc vào càng nhanh, một câu không có hỏi xong, dương vật cắm ở trong hang động ẩm ướt đã giống như máy đóng cọc nhấp xuống làm Lưu Hương Lê rên rỉ liên tục, hỏi cũng hỏi không nổi nữa.

Dương vật Triệu Phàm như hờn dỗi tăng nhanh tốc độ chọc vào trong chốc lát, sau đó đột nhiên ông ta nghĩ đến cái gì đó, nên đem dương vật từ trong âm đạo rút ra, côn thịt đột nhiên rút ra, cái lổ âm đạo thâm sâu bị buông lỏng, khoái cảm chợt thiếu vắng, Lưu Hương Lê phảng phất bị treo ở giữa không trung, cảm giác trống rổng từ âm đạo chợt sinh ra, cô kìm lòng không được, cái cửa miệng âm đạo co rúc nhíu nhíu lại thoáng nhanh qua.

Lưu Hương Lê bờ mông tự động vểnh lên cao, nhícg nhích cái mông đít lớn về phía sai tìm lấy dương vật…

Triệu Phàm xem Lưu Hương Lê cúi đầu, che miệng, sắc mặt đỏ bừng, giống như đang cực lực chịu đựng lấy cái gì, dương vật lại kê ngay cửa miệng âm đạo đâm mạnh vào nhanh hơn, tốc độ càng lúc càng tăng, Lưu Hương Lê nhịn không được kêu ra tiếng.

– Á…rồi. . . a…chết…!

Lưu Hương Lê hai chân không ngừng run rẩy, hai tay cũng không ngừng bấu víu lấy lấy, thân thể thấy muốn ngã xuống rồi, không đợi Lưu Hương Lê kịp phản ứng, Triệu Phàm đã xoay ngửa người cô nằm xuống giường, thân thể ông ta đặt ở trên người của Lưu Hương Lê, mặt đối mặt giữa hai người dán gần đến nỗi hơi thở đều có thể phun đến trên mặt của người đối diện, có thể Lưu Hương Lê giờ thì không có nhắm lại mắt, miệng mở rộng há ra không ngừng phát ra tiếng rên rỉ yêu mị, bờ mông lại đã phối hợp với dương vật nẩy lên nuốt sâu thêm dương vật vào âm đạo.

– … . Nhanh..a…nhanh . !!!

Cái khe hở mềm mại với hai bên mép nhỏ âm hộ từng lớp sóng vuốt ve dương vật, với ánh mắt sướng đến như dại đi của Lưu Hương Lê, Triệu Phàm biết rõ cô lại sắp đến cực khoái, ông ta cũng không thể nhịn nữa, nên đẩy nhanh hơn tốc độ đút vào nhiều lần đến tận cùng bên trong hang động.

– A.. không được…không được! Lại nữa rồi ! Nhanh đâm vào . .

Lưu Hương Lê hai tay ôm chặt vào trên cổ Triệu Phàm, trên hai chân đạp nẩy xuống giường hất cái âm hộ nhô cao lên, rên to thật dài một tiếng “ á…” về sau, cô như bay thật cao lên tới mười mấy thước, rồi chìm xuống với cơn sóng lớn nuốt chững lấy linh hồn cô, trong cơ thể âm tinh không hiểu từ đâu mà vẫn còn, phún ra hòa quyện với tinh dịch đang như nham thạch nóng chảy từng mảnh xoay tròn, rồi dội ngược rót tràn đầy trong tử cung của Lưu Hương Lê, ngọc thể của cô run rẩy hàng loạt, cuối cùng hồn vía như không biết ở chỗ nào, đờ đẫn như cọng bún nằm dài mặc cho hỗn hợp tinh dịch và âm tinh tuôn chảy ngược ra bên ngoài cửa miệng âm đạo nhiểu xuống đọng lại thành vũng ở trên tấm ga giường.

Triệu Phàm xuất ra khí lực toàn thân, mạnh mẽ đâm thêm vài cái, từng làn tinh dịch nóng hổi lần nữa bắn tới trên cổ tử cung của Lưu Hương Lê, ông ta không kịp thở nhìn qua người đàn bà xinh đẹp đang nằm dưới thân của mình, trầm mặc sau một lát, Lưu Hương Lê thì đem mặt chuyển qua một bên, hai hàng nước mắt chảy xuống…

Đến khi Triệu Phàm giật mình mở ra hai mắt, trời đã mờ sáng, không kịp suy nghĩ nhiều, cầm lấy quần áo bên giường vội vàng đi ra ngoài.

Đi tới cánh cửa phòng, Triệu Phàm quay đầu lại, nhìn thoáng qua Lưu Hương Lê còn đang ngủ say



Trời đã rạng sáng bên ngoài, mây đen bỗng che trời mờ mịt, hình như có cơn mưa trái mùa sắp buông xuống.Đinh Nhị Cẩu trong lúc mơ mơ màng màng chợt giật mình tỉnh giấc, trời đã sáng tỏ, hắn nhìn xung quanh ngơ ngác khi thấy mình đang nằm ngủ ở trước thềm nhà của Lưu Hương Lê, giơ tay lên tại trên trán bóp nhẹ Đinh Nhị Cẩu cố gắng nhớ lại chuyện gì xảy ra…

Trong tâm trí lờ mờ, sau khi uống rượu say, có cảm giác buồn nôn, hắn xiêu vẹo đứng lên, tay lần trên bức tường lảo đảo thở hổn hển dự định đi đến buồng vệ sinh rửa mặt, thấm nước cho đầu của mình tỉnh lại, nhưng bước chân như vô định cứ bước mãi mà chẳng thấy nhà vệ sinh đâu, còn vì sao ma đưa lối quỷ đưa đường dẫn dắt hắn đến nhà Lưu Hương Lê thì đành chịu, có thể là do bản năng thúc giục từ sâu thẳm ở trong lòng.

Đinh Nhị Cẩu đang vẫn cố bóp trán suy nghĩ thì điện thoại di động reo.

– Anh Trương Cường à, có chuyện gì mà sáng sớm lại gọi điện thoại cho tôi vậy.

– Cậu đang ở chỗ nào vậy? Đã trở về thôn Lê Viên chưa?

Giọng nói Trương Cường có vẻ mỏi mệt, nhưng cũng hiểu được là rất gấp rút.

– Ừ, mới vừa về, có việc gì vậy?

– Nếu đã quay lại thôn thì tôi không gặp mặt cậu được vậy trao đổi qua điện thoại luôn nhé, hôm nay tôi mới nhận được thông báo, trưởng đồn Hoắc chính thức đã được điều đến trấn Thành Quan làm trưởng đồn, tuy chức vụ vẫn là trưởng đồn, nhưng quyền lực so với thị trấn Lâm Sơn Trấn thì mạnh hơn rất nhiều, trên cục đã quyết định đưa ba người vào làm ứng cử viên đồn trưởng thị trấn Lâm Sơn, một là đội phó đội cảnh sát hình sự, một cái là tôi, người còn lại là chính trị viên Trần, so sánh vị trí với hai người kia, tôi chẳng có hy vọng gì cả, hôm bữa cậu có trao đổi với tôi, giờ có thể tác động giùm cho tôi một chút được không? Sẵn dịp đây cậu cho tôi xin ý kiến cậu một chút, cậu thấy tôi có thể thành hay không, có được phần trăm hy vọng nào không? Tôi giờ rất nóng ruột, cậu hãy cho tôi một câu trả lời thật nhé!

– Anh Trương Cường, nói thật, tôi cũng không có nắm chắc, nhưng nếu anh không có tìm cách tác động mối quan hệ, thì một phần trăm nắm chặc cũng không có, nhìn vào tình hình hiện nay, chình trị viên Trần có khả năng, đội phó đội hình sự cũng có khả năng, anh thì tuy rằng tốt nghiệp từ trường cảnh sát chính quy, nhưng cũng rất khó nói, chính trị viên Trần là chỗ bạn nối khố với trưởng đồn Hoắc Lữ Mậu, đã chờ chức vụ này nhiều năm, có lẽ ông ta lên chức là hợp lý nhất, nhưng cũng đừng quên, đội phó đội cảnh sát hình sự là người ở trong cục cảnh sát, là tay chân của lãnh đạo, cấp trên đối với ông ta chắc chắn là rất quen thuộc, tính tới tính lui, chỉ có anh là ít có hy vọng nhất!

– Má nó! Tôi tìm cậu chính là muốn hỏi qua một chút còn có hy vọng hay không, cậu lại phân tích tình hình đối với tôi xấu như vậy, chẳng khác nào một gậy đánh cho tôi chết rồi, vậy thì thôi, tôi sẽ không nghĩ đến chuyện lên chức này nữa.

– Đừng có bỏ cuộc anh Trương Cường, tôi phân tích đó là tình huống bình thường trước mắt để anh nắm rõ, sau đó thì mới xem anh có đồng ý hay không thì mới tính tiếp được, nếu anh muốn thì tôi sẽ giúp anh liên hệ gặp người có khả năng để tìm cách, có muốn chơi thử liều một lần không?

– Thử liều? Tôi nào có dư tiền để thử chơi, nếu chẳng may không thành công, số tiền lo lót kia chắc chắn sẽ không còn, tôi vừa mới bàn với vợ sắp cưới của mình, chỉ có thể dựa vào một ít tiền tích lũy để dành làm đám cưới mà thôi đấy!

– Ồ, anh sắp cưới vợ? Chị nhà ở đâu vậy, xinh đẹp lắm không?

– Nói chuyện nghiêm chỉnh đi, đừng đánh trống lãng, quay qua chuyện khác!.



Xem ra Trương Cường đang thật vội vả lo lắng, chứ tính tình của hắn không nóng nảy như thế.

– Anh Cường, thôi tôi tính như vầy, chuyện quan hệ sắp xếp gặp người để lo lót để tôi phụ trách, còn về phần tiền chạy chọt tôi cũng sẽ xuất ra, nếu việc thành công, thì anh mới trả lại cho tôi tiền, nếu thất bại, tôi coi như chuyện này chưa từng có xảy ra, anh cũng không mắc nợ tiền của tôi, như thế được chưa?

– Đinh Nhị Cẩu, cậu cũng không nên lừa dối tôi, tại sao lại tự nhiên tốt bụng với tôi như vậy, nếu tôi làm được với cái chức trưởng đồn này, đối với cậu có chỗ tốt gì, mà cậu lại xuất ra số tiền kia, đến cùng có mưu đồ gì thì cứ nói đi, tôi muốn biết trước, để xem có gánh nổi, thì tôi sẽ cố gắng làm, còn nếu đảm đương không nổi, coi như không có việc này xảy ra!

Trương Cường cho tới bây giờ cảm thấy rất là kỳ quái, vì điều gì mà Đinh Nhị Cẩu đối với lần thăng chức này của Trương Cường, vì điều gì mà rất hết lòng nhiệt tâm giúp đỡ, hiện giờ nghi vấn này càng lúc càng lớn .– Anh Trương Cường, anh quá cẩn thận rồi, thật lòng mà nói, tôi cũng có ý đồ đấy, nhưng chúng ta là anh em, đối với anh, tôi tuyệt đối không có ý xấu, chuyện như thế này, từ khi rời khỏi đội cảnh sát, tôi trong lòng luôn có một loại dự cảm bất an, nhất là là sau lần bị tên hỗn đản Viên Phương ở viện kiểm sát kia đánh cho một trận, tôi thật ra là muốn tìm cho mình ô dù để dựa vào, vạn nhất có chuyện gì xảy ra, là anh em bạn bè với nhau, anh sẽ có thể giúp tôi một tay, đương nhiên là nếu tôi phạm vào tội ác tày trời, tôi sẽ không tìm đến anh để gây cho anh thêm phiền toái, đây là lời thật lòng của tôi! Ưm.. ở trong chốn quan trường trong thời gian càng dài, lá gan cũng liền càng ngày càng nhỏ lại.

Trương Cường bên kia đầu điện thoại sau khi nghe xong trầm mặc rất lâu, rồi khẽ thở dài, Đinh Nhị Cẩu đối với tiếng thở dài này, phi thường khắc sâu trong lòng, mãi cho đến rất nhiều năm về sau, Đinh Nhị Cẩu vẫn nhớ lại, cứ mỗi lúc tùy theo tâm trạng, bên tai hắn tại vang lên tiếng thở dài này của Trương Cường.

Ô dù dựa dẩm thì có rất nhiều loại, bảo vệ mình tốt nhất là dựa vào cái ô dù cấp trên của mình, nhưng dù sao đó cũng là lãnh đạo, cho nên sẽ không có khả năng bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, luôn luôn sẵn sàng chống đỡ ô dù cho mình được, vì vậy chỉ có thể là dựa vào bạn bè anh em, những người có quyền lực ở các ban ngành khác nhau mới là phương thức bảo hộ tốt nhất.

Đặc biệt là ở trong quan trường, nếu như mình có bằng hữu tại ban khiếu nại, như vậy thì rất có thể, ngay ngày đầu tiên là biết có người đang tố cáo mình, có bạn bè tại ban thanh tra kỷ luật, thì các báo cáo không hay về mình, đều có thể nhanh chóng được đưa đến trong tay của mình, có thân thích tại cục công an, một ngày nào đó chơi đi chơi gái bậy bạ bị bắt, có lẽ không cần bỏ ra tiền … đóng phạt và bị báo về địa phương!

Tóm lại, hành tẩu trong chốn giang hồ quan trường, có mấy ai mà không có mấy người bằng hữu như vậy?

– Quyết định như thế này đi, tiền thì tôi sẽ tự bỏ ra, đến lúc nào không còn tiền dùng nữa, tôi tìm cậu xin mượn, đây là việc riêng của tôi, sử dụng tiền của cậu thì không thích hợp lắm, vậy cậu khi nào thì có thời gian, chúng ta cùng nhau đi một chuyến.

– Việc này nên làm sớm không nên chậm trể, ngay bây giờ chúng ta lập tức xuất phát đi đến thành phố Bạch Sơn, gặp mặt rồi tính tiếp!

– Vậy thì tốt, tôi ở phòng làm việc chờ cậu, đến thì gọi điện thoại cho tôi, để tôi đi chuẩn bị tiền.

Trương Cường dứt khoát nói ra .

Đúng lúc này Đinh Nhị Cẩu mới cảm thấy có chiếc xe tốt thật là tiện lợi, muốn đến chỗ nào, nhấn cần ga một cái, chiếc Hummer gào thét, nhanh như gió biến mất ở trên vùng núi .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook