Kiều

Chương 296:

Samson

19/01/2024

Hà Oanh Nhi trong nội tâm trống rỗng, thở hào hển, âm đạo co thắt kẹp chặt dương vật, kích thích cực lớn cùng khoái cảm chinh phục nên Đinh Nhị Cẩu như lên cơn điên loạn, những giây phút cuối cùng cuối cùng khi cảm giác mình sắp xuất tinh, hắn hung dữ nhồi mạnh dương vật hơn mười cái trong cơ thể Hà Oanh Nhi, đầu khấc đột nhiên bành trướng, thoáng cái lần nữa toàn bộ chống đỡ trên cổ tử cung của người đàn bà kịch liệt run rẩy, Hà Oanh Nhi biết rõ Đinh Nhị Cẩu thực sự muốn bắn tinh, âm thanh rên rỉ kích động:

– Anh… mạnh… thật mạnh… đi anh….!

Ngay sau đó, cái mông đít của cô cố sức vễnh lên cao hết cỡ, sâu trong âm đạo lại một lần như móng vuốt xiết lấy đầu khấc không ngừng mút vào, Hà Oanh Nhi hưng phấn thét lên chói tai ” á ! ” đồng thời một làn âm tinh nong nóng nữa cũng thoáng cái từ trong tử cung phún ra, cô lại một lần nữa đạt tới cực điểm cao trào.

Cùng lúc đầu khấc của Đinh Nhị Cẩu bị âm tinh nóng hổi của cô đánh trúng trùm vào, từ đầu lổ tiểu đến toàn thân của hắn cũng theo đó tê rần, rốt cuộc lổ tiểu giãn nở mở ra, dương tinh thoáng cái từ phía bên trong như nước tràn vỡ đê từ lổ tiểu mãnh liệt phun nhập sâu vào bên trong tử cung Hà Oanh Nhi, đây là lần đầu tiên cô thấy cảm giác rất rỏ ràng như trước mắt từng giòng tinh dịch dậm đặc bắn rất mạnh từng đợt một vào trong cơ thể…

– Á…

– Á…

Đinh Nhị Cẩu và Hà Oanh Nhi cùng một chỗ rên to, dương tinh Đinh Nhị Cẩu lần lượt nặng nề đánh sâu vào tử cung của cô, thoáng cái đã rót đầy tử cung cùng âm đạo, toàn thân Hà Oanh Nhi từng đợt co rút run rẩy, âm đạo không tự chủ được, kẹp chặt thân dương vậ lớn, tử cung mút chặt đầu khấc, nhiệt năng tinh dịch xâm nhập tử cung kích thích khoái cảm cơ hồ khiến Hà Oanh Nhi ngất đi!

Liên tục gần mười lần đầu khấc nẩy lên, run run phun tinh dịch ra làm cho cửa miệng âm đạo Hà Oanh Nhi trào ra một vũng lớn tinh dịch, trong những giây cuối cùng đang phun ra trong lúc Đinh Nhị Cẩu điên cuồng nhấp dương vật “ phạch..phạch….phạch…” tiếng động vang lên không ngừng, rốt cục toàn bộ sinh mệnh hạt giống tinh dịch trong dương vật của hắn không còn lưu lại một giọt nào, tất cả đều bắn hết sâu vào trong tử cung Hà Oanh Nhi, cô đang thở dốc không kịp nghỉ ngơi, lại đã đạt thêm một vòng mới của cơn cực khoái, sướng đến mức khó có thể nói nên lời, âm tinh chưa kịp phục hồi lần nữa lại bộc phát, những giọt âm tinh trắng sữa cuối cùng cũng bị vắt kiệt từ trong tử cung tuôn trào ra…

Hai bộ phận sinh dục hòa quyện dương tinh và âm tinh phun ra thêm lần cuối cùng cũng kết thúc, sau khi kích thích kịch liệt giao cấu bọn họ như hai đống bùn nhão ẩm ướt tê liệt nằm vật xuống trên thảm cỏ.



Buổi tối, Đinh Nhị Cẩu triệu tập toàn bộ cán bộ thôn đến ủy ban thôn, sắp xếp về việc ngày hôm sau tiếp đón chủ tịch huyện mới thị đến sát tình hình, bố trí xong mọi chuyện, hắn định đi đến nhà của Lưu Hương Lê, nhưng buổi chiều đã tận tụy dùng hết sức lực phục vụ cho Hà Oanh Nhi nên thân thể cũng quá mỏi mệt, cân nhắc đến sáng sớm ngày hôm sau còn phải đi lên trên thị trấn đón tiếp chủ tịch huyện mới, cuối cùng quyết định nghỉ ngơi tại ủy ban thôn…..

Trên thị trấn tất cả cán bộ đều tập trung ở ngay cửa ủy ban thị trấn chờ Chủ tịch huyện mới đến trước khi đi xuống thôn thị sát .

Trước đó Đinh Nhị Cẩu đã đem chuyện hùn vốn mở nhà máy khai thác đá vụn nói cho Khấu Đại Bằng biết, hi vọng ông ta có thể bước vào một chân cùng làm một chỗ, như vậy mối quan hệ với thị trấn liền đả thông dễ dàng, rồi từ đó Khấu Đại Bằng sẽ thông đồng mối quan hệ lên trên huyện, như vậy thì nhà máy khai thác đá vụn có thể bắt đầu hoạt động sớm được.

Đinh Nhị Cẩu đứng cạnh Khấu Đại Bằng, thấp giọng hỏi:

– Chú à, chuyện cháu nói về việc thành lập công ty khai thác đá vụn này, ý của chú thế nào, có muốn để cho thím một chân cổ phần trong công ty không? Chẳng có ai biết đâu…

– Hiện tại nhà nước không cho phép người trong gia đình cán bộ kinh doanh, huống chi đây là công trình toàn huyện đều chú ý đến, nếu như lỡ bị phát hiện ra, đây cũng không phải là chuyện nhỏ, chú thấy thận trọng vẫn là điều tốt hơn.

Nhưng Khấu Đại Bằng hình như là tính toán rất là thận trọng.

– Chú hãy suy nghĩ một chút đi, nếu không được thì để cho thím dùng một người họ hàng nào đó hoặc là người quen nhập vào cổ phần cũng được, chỉ cần tránh không để cho người khác chú ý là được, công việc chồng chất, đến lúc đó ai đâu mà truy ra mối quan hệ quan hệ phức tạp như vậy được.



Đinh Nhị Cẩu đang tiếp tục khuyên Khấu Đại Bằng.

– Việc này quá phiền toái, về sau hãy nói…Chủ tịch huyện mới so với bí thư Trịnh Minh Đường tính cách hoàn toàn khác nhau, khi đến nhậm chức rất là đơn giản, chỉ có một chiếc xe, cũng có thể là thời gian nhậm chức quá gấp rút, ngay cả thư ký riêng cũng không có, chỉ có chủ nhiệm văn phòng huyện tháp tùng đi theo mà thôi, chính điều này làm cho rất nhiều cán bộ ở thị trấn Sơn Lâm giật mình, tránh không khỏi mọi người nghĩ đến một tháng trước, bí thư huyện ủy đến đến điều nghiên khảo sát tiền hô hậu ủng rất là hoành tráng.

Trọng Hải xuống xe, quan sát đoàn cán bộ thị trấn đón tiếp mình, chủ nhiệm văn phòng ủy ban huyện Thường Hiểu Xuân thì đứng bên cạnh giới thiệu Trọng Hải với các quan viên thị trấn, Trọng Hải giữ vững rất tốt bản chất tu dưỡng của một người cán bộ cấp huyện dù tuổi còn trẻ, lần lượt nắm tay từng người, khuôn mặt hòa nhã không có một chút nét kênh kiệu vênh váo, trước sau gì cũng đều là cười híp mắt, nét mặt che giấu tốt kiểu này chỉ có Trọng Hải và Đinh Nhị Cẩu rất là thông thạo giống nhau.

Đinh Nhị Cẩu muốn nói điều gì đó, nhưng không thế thốt thành lời, vì Đinh Nhị Cẩu cũng có cảm giác, người này chắc chắn đã quên hắn rồi, thật ra, trong núi lần đi lạc ngày ấy, hai người cũng không có thời gian ở cùng một chỗ nói chuyện với nhau nhiều, khi đó Đinh Nhị Cẩu đang vội vả đi xử lý vụ Đàm Khánh Hổ mang người đến bắt thôn dân vì sự kiện kế hoạch hoá gia đình.

Với lại khoảng cách chức vị chủ tịch huyện này cách hắn lại quá xa, trong khi đài truyền hình huyện Hải Dương tín hiệu lại không tốt, cho nên tin tức truyền đi trước đó Đinh Nhị Cẩu không hề hay biết, hôm nay lần đầu tiên nhìn thấy Chủ tịch huyện mới đến nhậm chức là Trọng Hải làm hắn giật mình, đành tặc lưỡi tiếc nuối, nếu đêm đó chính mình không đến thị trấn xử lý chuyện ủy ban kế hoạch hoá gia đình bắt người, nói không chừng còn có thể cùng với vị Chủ tịch huyện mới nhậm chức này trò chuyện chuyện lâu hơn một chút thì tốt biết mấy, chứ đâu đến nỗi hiện tại xem ra, người ta đã muốn quên hắn là ai mất tiêu! Tổ tông con bà mày Đàm Khánh Hổ, làm chậm trễ tiền đồ tốt của ông rồi.

– Bí thư Khấu, tôi lần này đi đến thôn Lê Viên, cũng không cần nhiều người theo như vậy, ông và chủ tịch thị trấn Vương Bạch Lệ đi cùng là đủ rồi, những người khác nên quay về ủy ban thị trấn có việc gì cần làm thì cứ làm đi, được không?.

– Vâng, tôi đây cùng chủ tịch Vương Bạch Lệ sẽ đi cùng ông.

Khấu Đại Bằng đành khoát tay bảo mọi người khác trở về .

Đinh Nhị Cẩu xem xét đã đến lúc bắt đầu khởi hành, vội vàng lái xe ở phía trước chờ đợi chuẩn bị khởi hành dẫn đường cho lãnh đạo, lúc này Trọng Hải vừa mới định ngồi vào trong xe của Khấu Đại Bằng, thì chợt thấy Đinh Nhị Cẩu đang lái chiếc xe ở phía trước chờ sẵn, ông ta hơi giật mình, suy nghĩ thoáng qua rồi đẩy cửa xuống xe, hướng về phía xe của Đinh Nhị Cẩu bước đến, điều này làm cho tài xế xe Khấu Đại Bằng vừa mở cửa xe ngơ ngác không hiểu vì sao? Lúc chủ tịch huyện Trọng Hải mở cửa xe Đinh Nhị Cẩu ngồi vào, thì Khấu Đại Bằng cùng Vương Bạch Lệ nhìn nhau một cái, trong ánh mắt bọn họ thật là mờ mịt mông lung.

– Nhìn cái gì vậy, lái xe khởi hành đi!

Đinh Nhị Cẩu quay đầu lại nhìn chủ tịch huyện Trọng Hải đang ngồi ở ghế bên cạnh tài xế, trong lúc nhất thời đã quên không biết phải làm cái gì.

– Vâng, thưa chủ tịch huyện, ông chuẩn bị xong chưa? Chúng ta bắt đầu đi nhé.

Đinh Nhị Cẩu nhẹ nhàng buông ra bộ ly hợp, chậm rãi cho xe chạy, cố gắng lái xe chạy thật êm.

– Có phải là giật mình khi thấy tôi ngồi xe của cậu?

Trọng Hải cười lớn hỏi.

– Vâng, thật là không ngờ, với lại tôi cũng còn thêm một điều bất ngờ là chủ tịch huyện mới nhậm chức lại là người hôm nào đi lạc ở thôn Lệ Viên, nếu biết sớm, tôi đã đến thị trấn để đón chủ tịch rồi.

– Thật vậy sao? Dù thế nào đi nữa, nếu muốn gặp lãnh đạo để tâng bốc, tôi cho cậu biết, tôi cũng không có thích như vậy đâu, nghe nói lần trước bí thư Trịnh lúc đến thị sát, còn gọi cậu lên xe của ông ta.



– Đúng vậy, tôi sắp trở thành người nổi tiếng rồi, lần này chủ tịch huyện cũng ngồi xe của tôi.

Đinh Nhị Cẩu thật lòng nói, hắn đang trấn tĩnh tâm tình của mình trầm tĩnh lại, vừa lái xe vừa cùng Trọng Hải trò chuyện.

– Trường Sinh, tôi hi vọng cậu không đem chuyện quen biết cùng tôi nói cho người khác biết, cứ xem như từ trước đến giờ chưa từng gặp qua tôi nhé.

– Vâng thưa chủ tịch, tôi hiểu.

Trọng Hải cười cười hỏi:

– Cậu hiểu cái gì?

– Tôi hiểu… tôi hiểu mà, là tôi chưa thấy qua chủ tịch huyện!

– Nói nhảm, làm như vậy đối với cậu mới có lợi, nhớ kỹ chưa?

– Nhớ kỹ, tôi cam đoan sẽ không nói cho bất luận người nào nghe.

– Ừ, trước đây tình hình thị trấn Sơn Lâm phát triển như thế nào?

– Về vấn đề phát triển kinh tế phải không?

– Ừ, tổng thể phát triển như thế nào vậy?

– Chủ tịch huyện, ở trong xe chỉ có tôi và chủ tịch, cho nên tôi nói chuyện gì cũng không sợ người khác biết, nhưng chuyện phát triễn kinh tế đối với thị trấn Sơn Lâm thật đúng là tôi không có biết nhiều, nếu chủ tịch muốn biết tình huống khu vực thôn do tôi quản lý, tôi cam đoan nắm rõ chi tiết, chủ tịch muốn biết cái gì, tôi đều có thể tinh tường nói với chủ tịch.

– Thật không? Vậy tôi hỏi cậu, khu vực thôn của cậu quản lý tổng cộng bao nhiêu người, nam bao nhiêu người? Nữ bao nhiêu người? Phụ nữ độ tuổi sinh đẻ bao nhiêu người, bình quân thu nhập mỗi năm là bao nhiêu, đất đai có bao nhiêu, cậu có thể cho tôi biết được không?

Trọng Hải thấy hắn nói có vẻ hơi ba hoa, nhưng Đinh Nhị Cẩu lại gây cho ông ta ấn tượng đầu tiên đây là một người rất tài giỏi, nhưng có phải đúng như vậy hay không thì cần phải thử thách mới biết được.

– Khu vực thôn tổng cộng 1 vạn 7224 người, tổng cộng có bốn thôn, trong đó thôn Lê Viên có 3254 người … Phụ nữ độ tuổi sinh đẻ là 367 người … Năm ngoái bình quân thu nhập mỗi đầu người là 1658 đồng.v.v…

Đinh Nhị Cẩu há mồm liền nói một hơi các vấn đề Trọng Hải vừa hỏi.

Chính điều này làm cho cho Trọng Hải có chút giật mình, không đơn giản là Đinh Nhị Cẩu lại có thể nhớ được những chữ số này, trọng yếu hơn chính là Đinh Nhị Cẩu có thể trả lời vanh vách một lần theo đúng trình tự những câu hỏi, khả năng này không phải là đầu óc bình thường có được, vì ngay cả Trọng Hải là xuất thân từ tài vụ và kế toán cũng phải nghĩ đến một lát mới có thể đáp lời được những câu hỏi đại loại giống như thế .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook