Kiều

Chương 86:

Samson

16/01/2024

– Haha chú em, có ý nghĩ bậy bạ nha, đương nhiên, lúc nào nên làm thì phải làm!

Hai người cười vui ha hả.

Bỗng nhiên nhìn ra bên ngoài nghi có điều mờ ám, ngày trước Đinh Nhị Cẩu ban đêm đi ra ngoài ăn trộm đồ nên luyện được ánh mắt rất tốt, vừa rồi hắn thấy qua khe hở của cánh cửa, ánh sáng ngọn đèn ngoài hành lang, xuyên thấu qua, nhưng hiện tại qua khe hở cánh cửa hơn phân nữa không thấy ánh đèn, điều này nói lên điều gì, ngọn đèn cũng không phải mặt trời có thể di chuyển che khuất, điều này chứng tỏ bên ngoài có người, vì thế hắn nhanh chóng ngậm miệng, trùm chăn kín đầu đầu giả bộ ngủ.

– Trường Sinh, Trường Sinh, ngủ hả?

Kha Tử Hoa không biết chuyện gì xảy ra, nên tiếp tục hỏi.

Nhưng Đinh Nhị Cẩu lại không dám lên tiếng, xuyên thấu qua chăn nhìn đến khe hở cánh cửa, hắn cẩn thận quan sát ánh sáng mỏng manh của ngọn đèn, đúng vậy, thật là có người đang nghe lén, một lát sau, Nhị Cẩu cũng không có nghe tiếng của Kha Tư Hoa nữa, người nghe lén bên ngoài bỏ đi, Đinh Nhị Cẩu thở ra một hơi nhẹ nhỏm, người kia là ai, là địch hay là bạn xem ra mình về sau phải lưu ý cẩn thận nhiều hơn, nơi này rất là phức tạp.

– Hai đồng chí kia làm sao vậy? Tối hôm qua không ngủ à? Chạy thêm hai vòng cho tôi!

Chu Hồng Kỳ trừng mắt nhìn Kha Tử Hoa với Đinh Nhị Cẩu đang chạy sau cùng quát to.

Sáng sớm, chưa có ăn cơm, chạy 5000m, ai mà chịu được, đứt quãng có không ít người thối lui ra khỏi đội hình, nhưng Kha Tử Hoa với Đinh Nhị Cẩu vẫn đang kiên trì chạy theo, nghe nói như thế, Đinh Nhị Cẩu cảm thấy quả thật không tưởng tượng nỗi, mình chạy chậm sau cùng thật, nhưng vẫn không có rời khỏi đội hình, tại sao lại bị phạt? Nhưng hắn không dám tranh cãi tay đôi với huấn luyện viên, vẫn cắm đầu chạy, còn Kha Tử Hoa máu gái, nghe huấn luyện viên chiếu cố chính mình, vui vẻ… chịu phạt, chạy đuổi theo sát Đinh Nhị Cẩu.

– Tử Hoa, anh có cảm thấy, có cái gì không đúng không?

– Không có, chuyện vậy?

– Ông anh thật là ngốc này, chúng ta là chạy sau cùng, nhưng không rời khỏi đội hình, nhưng vì sao lại phạt chúng ta?

– Đúng vậy a, vì sao phạt chúng ta?

Kha Tử Hoa cũng có chút nhìn ra.

– Tôi nói cho ông anh biết chuyện là như thế này…



– A, chú em nói thật không? Có chuyện như vậy à, tiêu rồi, tiêu rồi, hình tượng đẹp, đã bị hoàn toàn bị phá hủy vì phát hiện của chú em.

– Hai đồng chí lại nói chuyện nhỏ to gì vậy, chạy thêm hai vòng cho tôi!

Chu Hồng Kỳ cao giọng hô, toàn bộ sân luyện tập vang lên tiếng hoan hô khích lệ tinh thần bọn họ, đám này, chỉ cần có náo nhiệt là reo hò.

Kha Tử Hoa nhìn thoáng qua Đinh Nhị Cẩu, tin lời hắn nói là thật, cúi đầu chạy, lần này rất đàng hoàng.



Nhìn trong sân đang hai người bị phạt chạy, Chu Hồng Kỳ trong lòng khoan khoái, cô không khỏi nhớ đến câu mà Đinh Nhị Cẩu nói “ Vậy ông anh có thể nhịn được à? Chỉ là nhìn, không làm chút gì sao? “ cô lại thầm nghỉ “..đồ thối tha, lông còn chưa mọc đủ, dám sau lưng huấn luyện viên nói xấu quả thực là chán sống rồi “

Tên là Đinh Trường Sinh, đại học pháp luật Giang Đô hệ chính qy, nhìn qua hồ sơ thấy không đúng lắm – Chu Hồng Kỳ trong tay một xấp giấy tờ, kiểm tra lại hồ sơ của hai người Đinh Nhị Cẩu và Kha Tử Hoa, nhưng khi nhìn đến tờ khai của Đinh Nhị Cẩu, cô phát hiện có điểm không bình thường.

– Biết vì sao các đồng chí bị phạt không?

Chu Hồng Kỳ trước mắt nhìn hai thằng này đang đứng nghiêm hỏi.

Đinh Nhị Cẩu chưa kịp lên tiếng, Kha Tử Hoa nhanh nhẩu nói:

– Báo cáo huấn luyện viên, chúng tôi biết!

Đinh Nhị Cẩu trong lòng thở dài, đúng là thằng đầu bò, thật sự là không sợ đối thủ giỏi hơn mình vì có thể dùng mưu mẹo đối phó, chỉ sợ đồng đội ngu như heo làm hư mọi kế hoạch đưa ra! Với khoảng cách gần như vầy nhìn Chu Hồng Kỳ, hắn cảm thấy vẫn có chút chênh lệch so với cô gái diễn viên của Kha Tử Hoa, cô diễn viên cao nhiều lắm 1m6, mà Chu Hồng Kỳ thì cao tầm 1m7, nhìn cô hai bắp đùi thon dài khiến cho hắn lại nhớ đến Lăng Sam, cũng chính là cô bé phù dâu hắn quấy rối hôm đám cưới Trần Nhị Đản..

– Biết? Ai nói cho đồng chí biết?

Chu Hồng Kỳ sửng sốt, chất vấn.

Lần này Kha Tử Hoa không nói gì, nhưng là ánh mắt hướng qua nhìn Đinh Nhị Cẩu, ý rất rõ ràng, chính là người này nói cho hắn biết.

– Tốt lắm, đồng chí trở về nhà ăn đi ăn cơm, còn đồng chí Đinh Trường Sinh, chạy thêm một vòng nữa!

– A, tại sao vậy, huấn luyện viên?

Kha Tử Hoa không rõ vì sao, nhưng Đinh Nhị Cẩu cũng hiểu rõ một chút, hình như là huấn luyện viên không thích người thông minh, ở trước mặt cô, tốt nhất là nên giả ngu.

Đinh Nhị Cẩu bất đắc dĩ, xoay người tiếp tục chạy vòng quanh sân huấn luyện, điều này cũng khiến cho Chu Hồng Kỳ sửng sốt, thằng này tại sao như vậy ta, một ý thức phản kháng đều không có, cô còn tưởng rằng Đinh Nhị Cẩu sẽ la to phản ứng! Nếu như vậy thì mình liền càng thêm có lý do bắt hắn chạy thêm năm vòng rồi.

Sáng sớm bụng rỗng chạy bộ vốn đã chịu khổ rồi, tính đến bây giờ Đinh Nhị Cẩu lộ trình chạy đã là gấp đôi những người khác, sân huấn luyện chung quanh vây đầy không ít học viên đã cơm nước xong, mọi người cũng không biết thằng này xui xẻo rốt cuộc như thế nào mà đắc tội với huấn luyện viên, bị ngược đãi như vậy.

Miễn cưỡng chạy xong năm vòng, Đinh Nhị Cẩu lập tức mỏi mệt tê liệt ngã xuống trên sân cỏ, chính thức trở thành một con chó chết, nhưng Chu Hồng Kỳ giống như chưa muốn buông tha hắn, tuy rằng đêm qua khi cô nghe lén lời nói phần nhiều là của Kha Tử Hoa, nhưng cái tên đó rõ ràng không có đầu óc, nhưng cái thằng ở sau lưng lưng hắn mới là ẩn giấu ma mãnh.

– Thế nào, sức lực sao rồi, tiếp theo là năm mươi lần nằm ngửa ngồi dậy cho tôi!

Chu Hồng Kỳ đứng ở bên cạnh Đinh Nhị Cẩu, ánh mắt nhìn xuống thằng chán ghét này, bởi vì hắn khá thông minh, phát hiện được cô lén lút kiểm tra nghe lén học viên, tuy rằng người khác cũng không biết, nhưng Kha Tử Hoa giờ đã biết, cô tin chắc rằng rất nhanh tất cả mọi người đều biết vì cái miệng của Kha Tử Hoa.

– Không được, tôi thật sự là hết sức rồi!

– Không có được than van, cộng thêm thêm năm mươi cái nữa, làm xong mới được ăn cơm, làm không xong nghỉ ngơi một hồi, chờ mọi người cơm nước xong, tiếp tục huấn luyện!



Đinh Nhị Cẩu trong lòng kêu rên, vì sao? Đây là vì sao? Vì sao chính mình xui xẻo như vậy, không còn cách nào khác, phải làm thôi, vì một bữa cơm, hoặc bị con mụ này ý lộn cô gái này đùa chết.

– Được, tôi làm!

Đinh Nhị Cẩu hai chân khép lại, đưa tay kê ở sau ót, bắt đầu làm nằm ngửa rồi ngồi dậy, nhưng là không ai chận chân, cho nên không có thế để ngồi dậy nỗi, ngay lúc Đinh Nhị Cẩu có chút khó khăn, thì một chân hắn tự đè lên trên mắt cá chân kia, phảng phất như là được mọc rể dính trên đất cặp chân, điều này khiến Đinh Nhị Cẩu rất nhanh tìm được thế để bung sức ra ngồi dậy, cứ thế..mà làm….đến cái thứ ba mươi lăm….

– Huấn luyện viên, tôi có thể nghỉ một lát không?

– Không được, còn mười lăm cái nữa là xong, nếu lúc này làm không xong sẽ thêm năm mươi cái nữa!

Chu Hồng Kỳ thản nhiên nói.

Không có biện pháp, Đinh Nhị Cẩu cắn răng, dùng hết sức lực cuối cùng thật là gian khổ để vượt qua.

– Huấn luyện viên có ý gì đây, sao lại đối với thằng đó chiếu cố nhiều như vậy, có khi nào coi trọng hắn, huấn luyện riêng một mình hắn!

Xa xa trong đám học viên có người nói.

– Chiếu cố cái con khỉ, đây là ngược đãi, ông không nhìn ra huấn luyện viên cố ý chỉnh hắn à, tôi đoán là huấn luyện viên tỏ tình với ai bị cự tuyệt, nên sượng mặt, kiếm người trút giận, ông tin không, thằng nhóc này phỏng chừng ngày mai sẽ xám xịt rồi.

Đương nhiên những lời này là ở phía xa nói, nếu để cho Chu Hồng Kỳ nghe thấy, nhất định là thằng này sẽ có kết quả giống như là Đinh Nhị Cẩu.

Rốt cục, một trăm cái nằm ngửa ngồi dậy làm xong, Đinh Nhị Cẩu đang trong tình trạng hoàn toàn kiệt sức, cái cảm giác thật sự là hỏng bét, giống như là phụ nữ đạt được cực khoái vậy, một ngón tay cũng không động đậy nỗi! Đối với Đinh Nhị Cẩu mà nói, đây là lần đầu tiên mới phóng thích hết khí lực của mình đến như vậy, cùng với Điền Ngạc Như đại chiến suốt đêm cũng không có mệt như lúc này, hắn hiện tại đã lơ tơ mơ đầu óc, cơ hồ muốn bất tỉnh.

– Tại sao đêm qua đồng chí biết được bên ngoài là tôi?

Chu Hồng Kỳ ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào khuôn mặt còn non của hắn.

– Huấn luyện viên, đồng chí nói cái gì, tôi thật không rõ ý của đồng chí.

Đinh Nhị Cẩu tự hiểu, không dám để cho cô biết được mình có tài khôn vặt.

– Tôi hỏi vấn đề phải thành thật trả lời, nếu không, sẽ lặp lại một lần huấn luyện nữa!

Chu Hồng Kỳ nói không nháy mắt, mặt lạnh như băng.

– Tôi nói..tôi nói….

Đinh Nhị Cẩu coi như bị thu thập triệt để, tuy rằng ngoài mặt hắn ngoan ngoãn, nhưng trong lòng ngàn lần không phục, bất quá hắn bây giờ không còn sức lực biểu hiện..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook