Kiều

Chương 8:

Samson

16/01/2024

Người phụ nữ cảnh sát nhìn tên này không biết lớn nhỏ, cứ tự nhiên như vậy không hề cố kỵ nhìn mình, trong lòng khó chịu.

– À.., ông ấy bị sao vậy?

– Tôi không biết, nhanh chút giúp cho tôi đi ra ngoài, đang bị đè chết đây…

Trải qua một hồi cố gắng, rốt cuộc Nhị Cẩu cũng đem được người phụ nữ cảnh sát ra ngoài, cô vội vàng lấy ra cảnh phục của mình mặc vào, lúc này mới chú ý tới, còn có một người nữa cần cứu, nếu chậm hắn sẽ không qua khỏi…

– Mau đưa ông ấy lôi ra, nhanh chút.

Cô rất gấp rút nói.

Đinh Nhị Cẩu ráng kéo ra ngoài người đàn ông mập mạp này, mặt mũi ông ta cân đối nhưng là bởi vì mỡ nhiều, cả người to lớn, không khỏi lại quay đầu nhìn xem người phụ nữ cảnh sát đang nóng ruột, nghĩ rằng, cô này dáng dấp xinh đẹp như vậy, ánh mắt làm sao mà tìm người đàn ông như thế này, thật sự là mắt bị mù.

– Cậu xem ông ấy sao lại thế này?

Người phụ nữ cảnh sát dời đến bên người đàn ông mập mạp, cũng không dám lấy tay sờ hắn, Đinh Nhị Cẩu vốn định bỏ đi, nhưng nhìn đến cô khóc nức nở xin giúp đỡ, hắn lại không đành lòng.

Đinh Nhị Cẩu nhìn nhìn người đàn ông mập mạp, dùng ngón tay đưa đến dưới mũi ông ta, cảm giác được vẫn còn có hơi thở…

– Ông ấy không có chết được, còn hơi thở mà.

Đinh Nhị Cẩu khẳng định.

– Thật vậy sao, Đại Bằng, Đại Bằng, tỉnh dậy…

Người phụ nữ cảnh sát vừa kêu, vừa lấy tay quạt trên khuôn mặt mập mạp.

– Khấu Đại Bằng? Chủ tịch xã không phải cũng gọi là Khấu Đại Bằng sao? Chẳng lẽ người này là Chủ tịch xã?

Đinh Nhị Cẩu rất thông minh, chuyện này hỏng rồi, chủ tịch xã chơi gái ở ngoài núi, chuyện này nếu mình biết, làm sao có chuyện tốt được, không được.. phải chạy nhanh lên, vì thế hắn từ từ lui về phía sau, nhưng vừa lúc định bỏ chạy, tự nhiên lại vấp một cục đá làm trượt chân té nhũi.

– Cậu làm gì vậy? Còn không qua đây hỗ trợ giùm.

Người phụ nữ cảnh sát nhìn hắn ngã nhào trên đất, cô la to.

Sau này Đinh Nhị Cẩu mới biết được, hai người ở trong xe thời gian dài, bởi vì cửa kính xe đóng kín chặt, bên trong xe không khí không đủ, mà Khấu Đại Bằng lượng vận động lại lớn, thiếu dưỡng khí làm cho hôn mê, nếu không có Đinh Nhị Cẩu, phỏng chừng hai người cũng phải thiếu dưỡng khí mà chết.

Chỉ chốc lát sau, Khấu Đại Bằng từ từ tỉnh dậy, đôi mắt còn mê man, ngơ ngác nhìn hai người, khi thấy Đinh Nhị Cẩu, trong ánh mắt ông như không ngờ đến lại có người, đồng thời sắc mặt còn có chút khiếp sợ, vì thế ông nhìn về phía người phụ nữ cảnh sát, thấy cô lắc đầu, ý bảo ông cái gì cũng không nên nói.

– Chị Cảnh sát, chủ tịch xã đã tỉnh lại, tôi đi về trước nhé.



Đinh Nhị Cẩu chẳng ngờ, hắn không nói những lời này thì còn may, nhưng khi nói những lời này, Khấu Đại Bằng làm sao có thể để cho hắn đi, vì thế ông nháy ánh mắt với người phụ nữ cảnh sát.

– Cậu em, chớ vội đi, ngồi xuống chúng ta trò chuyện chút.

Khấu Đại Bằng nói.

Đinh Nhị Cẩu tuy rằng tuổi trẻ, nhưng là tiểu thuyết xem không ít, hắn biết chuyện tương tự như thế này, sau đó sẽ có khả năng phát sinh,chính là giết người diệt khẩu, vì thế hắn ngồi xổm cách đó không xa, nhìn một nam một nữ này, tùy thời mà chuẩn bị bỏ chạy…..

– Cậu là người thôn nào?

Khấu Đại Bằng trong ánh mắt giờ tản mát ra nồng nặc sát khí, ở bên cạnh người phụ nữ cảnh sát nhìn thấy ông ta như thế, tim cũng đập nhanh không thôi.

– Thôn Bang Tử Dục

– Này, hơn nửa đêm cậu không ở trong nhà ngủ, chạy tới hẻm núi này làm gì ?

Khấu Đại Bằng kỳ quái hỏi, hắn hoài nghi có thể đây là người đang theo dõi mình.

– Ở trong thôn gây rối, thôn trưởng đang tìm tôi, tìm được rồi không đánh chết tôi mới lạ.

Đinh Nhị Cẩu không có gì che giấu, thành thật nói.

– Trưởng thôn …. cậu nói là Đinh Đại Khuê phải không? Cậu làm gì mà chọc hắn.

Khấu Đại Bằng trong lòng tức giận, Đinh Đại Khuê này làm lớn chuyện như vậy đối với đứa bé làm gì, hắn không nhớ là nếu không đứa bé này, hắn đêm nay có thể anh dũng hi sinh vì nhiệm vụ rồi.

– Ưm..ưm.. nhìn lén vợ ông ta tắm..

Đinh Nhị Cẩu ngượng ngùng vò đầu nói.

– A, ha..ha…

Vừa nghe là lý do này, Khấu Đại Bằng không khỏi nở nụ cười.

– Nhóc, chúng ta làm một giao dịch được không?

– Giao dịch?

– Đúng, chuyện đêm nay cậu không cùng bất luận kẻ nào nói ra, tôi cho cậu một khoản tiền, cậu tính đi, chỉ cần tôi ra khỏi đây, sẽ đưa tiền liền cho cậu

– Tôi không lấy tiền, tôi cũng sẽ không nói ra với ai..



– Không được, cậu nhất định phải lấy, nói cách khác cậu không cầm, tôi làm sao có thể an tâm.

Khấu Đại Bằng cười có chút đối trá, nhưng nét mặt đó, Đinh Nhị Cẩu không nhìn thấy được.

– Không cần.

– Nhất định phải lấy !

Khấu Đại Bằng tiếng nói đột nhiên nghiêm nghị.

– Này… có thể hay không đổi lại cách thức đi, tôi không lấy tiền?

– Cậu muốn cái gì, nói đi..

Khấu Đại Bằng sắc mặt hòa hoãn lại một chút nói.

– Tôi muốn làm cảnh sát, tựa như chị cảnh sát này giống nhau, mặc quần áo như thế…..

Đinh Nhị Cẩu chỉ vào bên cạnh nữ cảnh sát nói tiếp.

– Tôi muốn làm cảnh sát,

– Vậy mà cậu cũng nghĩ ra được? Cậu cho là muốn làm cảnh sát là có thể làm à, không được, đổi cái khác…

– Không, tôi chỉ muốn làm cảnh sát..

– Cậu…

Khấu Đại Bằng nhất thời chán nản.

– Nếu không, trước hết để cho hắn làm đội viên liên phòng là được, lừa gạt trôi qua thời gian đã.

Bên cạnh ông ta, người phụ nữ cảnh sát nhỏ giọng nói với Khấu Đại Bằng.

– Được rồi, ngươi bao nhiêu tuổi?

– Mười tám tuổi.

– Được rồi… ngày mai đến xã tìm tôi…

Được câu khẳng định trả lời thuyết phục, Đinh Nhị Cẩu nhảy lên một cái, biến mất trong đêm tối, mẹ nó, ông về sau là cảnh sát rồi, Đinh Đại Khuê nếu dám chọc ông, ông liền đem người bắt lại, ông lại còn muốn mỗi ngày xem vợ của ngươi tắm rửa, mẹ kiếp, hóa ra ông vẫn còn có phúc đấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook