Kim Chủ Hoành Đao Đoạt Ái: Đoạt Đến Cô Dâu
Chương 3: Vui đùa không như mong muốn (3)
Diệp Phi Dạ
09/07/2017
Cảnh Hảo Hảo cầm bông tắm rửa sạch thân thể của chính mình, thẳng đến khi làn da bị cô dùng
sức khiến cho phiếm hồng phiếm đau, cô vẫn như cũ không có dấu hiệu dừng lại.
Cô cùng Thẩm Lương Niên quen biết mười năm, Lương Niên lớn hơn cô năm tuổi, hai người yêu nhau bốn năm, trong bốn năm này, lần đầu tiên cô nắm tay, lần đầu tiên cô hôn môi, lần đầu tiên cô ôm ấp, lần đầu tiên cô vuốt ve, đều cho y.
Chỉ duy nhất không có tiến đến bước kia.
Đơn giản là vì cô đã từng nói, ở lúc cô sinh nhật hai mươi tuổi, cô hy vọng mình sẽ chân chính trở thành nữ nhân của y.
Cho nên, một người đàn ông sớm thành thục hơn cô năm năm là y, cố nén khát vọng về mặt sinh lý, chịu đựng bốn năm.
Mắt thấy chỉ còn kém mười ngày là đến sinh nhật hai mươi tuổi của cô, cô liền có thể chân chân chính chính trở thành nữ nhân của Thẩm Lương Niên, sau đó, bọn họ có thể kết hôn, sinh con, cùng nhau sống đến già...
Chính là...Trời cao cố tình trêu cợt người, ban xuống vui đùa không như mong muốn!
Cảnh Hảo Hảo càng dùng sức gột rửa thân thể của mình, da thịt vốn mềm mịn kiều nộn, có một số chỗ lộ ra tia máu.
Nhưng Cảnh Hảo Hảo lại giống như không cảm giác được đau, tiếp tục tự mình ngược đãi thân thể của mình.
Mãi đến khi cô đem bình sửa tắm tắm dùng sạch không còn một giọt, rậm rạp bọt biển màu trắng tràn ra khỏi bồn tắm, Cảnh Hảo Hảo mới ngừng lại.
Cô biết, cho dù cô có dùng thêm sức hay tắm thêm nhiều lần, thì cũng không thể nào rửa ra được một thân thể sạch sẽ.
Cảnh Hảo Hảo cảm thấy cổ họng có chút khô rát, cô chậm rãi ngẩng đầu, nhìn chằm chằm trần nhà, không biết bản thân rốt cuộc đã ở trong phòng tắm bao lâu, nước trong bồn đã trở nên lạnh lẽo, cô lại như cũ không muốn ra ngoài, thẳng đến khi di đông trong phòng khách di vang lên.
Cảnh Hảo Hảo chậm rì rì từ trong.bồn tắm đứng lên, thất hần xối sạch bọt biển trên người, cầm lấy khăn tắm bao bọc thân thể, đi ra khỏi phòng tắm, đem đồ đạc trong túi xách đổ lên trên trên giường, sau đó cầm lên di động, nhìn trên màn hình hiện lên hai chữ "Lương Niên", tay của cô khẽ run lên một chút, chần chờ hồi lâu, mới nhấn tiếp nhận cuộc gọi, theo sau, bên trong di động liền truyền đến một giọng nói quen thuộc: "Hảo Hảo, như thế nào gần hết nửa ngày em mới tiếp điện thoại, đang làm gì đâu?!"
Giọng nói ôn hoà của Thẩm Lương Niên, làm cho tâm tình vốn có chút bình tĩnh trở lại của Cảnh Hảo Hảo, lập tức trở nên phập phồng, cô nắm di động, tốn thật lớn sức lực, mới bình tĩnh nói một câu: "Vừa rồi em đang tắm!"
Cho dù Cảnh Hảo Hảo che dấu rất tốt, nhưng Thẩm Lương Niên vẫn như cũ phát hiện một tia khác thường: "Hảo Hảo, em làm sao vậy?! Không thoải mái sao?! Giọng nói của em có chút lạ!
Cảnh Hảo Hảo nắm chặt khăn tắm, bởi vì dùng sức, khớp xương bàn tay nổi lên một tầng trắng bệch, cô nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, mới làm cho âm điệu của chính mình dễ nghe hơn một chút, nói: "Đêm nay ở yến hội em có uống rượu hơi nhiều, cổ họng có chút khó chịu!"
"Anh đi tiệm thuốc mua thuốc, lát nữa đem qua cho em!"
Đổi lại là lúc trước, Cảnh Hảo Hảo khẳng định sẽ ngây thơ gật đầu, lòng tràn đầy hạnh phúc nói: "Được!"
chính là hiện tại, trước ngực cùng cổ của cô đều tràn đầy dấu hôn, nếu Thẩm Lương Niên nhìn thấy, cô phải giải thích như thế nào?!
Mặc dù trong lòng cô biết rõ ràng, việc cô mất đi tấm thân trong sạch, Thẩm Lương Niên sớm hay muộn cũng sẽ biết.
Cô cùng Thẩm Lương Niên quen biết mười năm, Lương Niên lớn hơn cô năm tuổi, hai người yêu nhau bốn năm, trong bốn năm này, lần đầu tiên cô nắm tay, lần đầu tiên cô hôn môi, lần đầu tiên cô ôm ấp, lần đầu tiên cô vuốt ve, đều cho y.
Chỉ duy nhất không có tiến đến bước kia.
Đơn giản là vì cô đã từng nói, ở lúc cô sinh nhật hai mươi tuổi, cô hy vọng mình sẽ chân chính trở thành nữ nhân của y.
Cho nên, một người đàn ông sớm thành thục hơn cô năm năm là y, cố nén khát vọng về mặt sinh lý, chịu đựng bốn năm.
Mắt thấy chỉ còn kém mười ngày là đến sinh nhật hai mươi tuổi của cô, cô liền có thể chân chân chính chính trở thành nữ nhân của Thẩm Lương Niên, sau đó, bọn họ có thể kết hôn, sinh con, cùng nhau sống đến già...
Chính là...Trời cao cố tình trêu cợt người, ban xuống vui đùa không như mong muốn!
Cảnh Hảo Hảo càng dùng sức gột rửa thân thể của mình, da thịt vốn mềm mịn kiều nộn, có một số chỗ lộ ra tia máu.
Nhưng Cảnh Hảo Hảo lại giống như không cảm giác được đau, tiếp tục tự mình ngược đãi thân thể của mình.
Mãi đến khi cô đem bình sửa tắm tắm dùng sạch không còn một giọt, rậm rạp bọt biển màu trắng tràn ra khỏi bồn tắm, Cảnh Hảo Hảo mới ngừng lại.
Cô biết, cho dù cô có dùng thêm sức hay tắm thêm nhiều lần, thì cũng không thể nào rửa ra được một thân thể sạch sẽ.
Cảnh Hảo Hảo cảm thấy cổ họng có chút khô rát, cô chậm rãi ngẩng đầu, nhìn chằm chằm trần nhà, không biết bản thân rốt cuộc đã ở trong phòng tắm bao lâu, nước trong bồn đã trở nên lạnh lẽo, cô lại như cũ không muốn ra ngoài, thẳng đến khi di đông trong phòng khách di vang lên.
Cảnh Hảo Hảo chậm rì rì từ trong.bồn tắm đứng lên, thất hần xối sạch bọt biển trên người, cầm lấy khăn tắm bao bọc thân thể, đi ra khỏi phòng tắm, đem đồ đạc trong túi xách đổ lên trên trên giường, sau đó cầm lên di động, nhìn trên màn hình hiện lên hai chữ "Lương Niên", tay của cô khẽ run lên một chút, chần chờ hồi lâu, mới nhấn tiếp nhận cuộc gọi, theo sau, bên trong di động liền truyền đến một giọng nói quen thuộc: "Hảo Hảo, như thế nào gần hết nửa ngày em mới tiếp điện thoại, đang làm gì đâu?!"
Giọng nói ôn hoà của Thẩm Lương Niên, làm cho tâm tình vốn có chút bình tĩnh trở lại của Cảnh Hảo Hảo, lập tức trở nên phập phồng, cô nắm di động, tốn thật lớn sức lực, mới bình tĩnh nói một câu: "Vừa rồi em đang tắm!"
Cho dù Cảnh Hảo Hảo che dấu rất tốt, nhưng Thẩm Lương Niên vẫn như cũ phát hiện một tia khác thường: "Hảo Hảo, em làm sao vậy?! Không thoải mái sao?! Giọng nói của em có chút lạ!
Cảnh Hảo Hảo nắm chặt khăn tắm, bởi vì dùng sức, khớp xương bàn tay nổi lên một tầng trắng bệch, cô nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, mới làm cho âm điệu của chính mình dễ nghe hơn một chút, nói: "Đêm nay ở yến hội em có uống rượu hơi nhiều, cổ họng có chút khó chịu!"
"Anh đi tiệm thuốc mua thuốc, lát nữa đem qua cho em!"
Đổi lại là lúc trước, Cảnh Hảo Hảo khẳng định sẽ ngây thơ gật đầu, lòng tràn đầy hạnh phúc nói: "Được!"
chính là hiện tại, trước ngực cùng cổ của cô đều tràn đầy dấu hôn, nếu Thẩm Lương Niên nhìn thấy, cô phải giải thích như thế nào?!
Mặc dù trong lòng cô biết rõ ràng, việc cô mất đi tấm thân trong sạch, Thẩm Lương Niên sớm hay muộn cũng sẽ biết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.