Kim Chủ Một Lòng Muốn Bao Dưỡng Tôi
Chương 21: Diễn viên cần phải có thời, có cơ may và cả tư duy
Lâm Mỹ Thiên
19/05/2023
Thời hạn cuối tuần cũng nhanh chóng tới, thời gian này Đổng Thanh Thư bận
rộn đi casting vai diễn mới, thế nhưng trong đầu vẫn luôn không quên đếm ngược thời gian đến ngày gặp lại người đàn ông kia.
Tối nay là đến kỳ hạn rồi… trợ lý Mạc có gửi cho cô một tin nhắn báo ngày giờ và địa điểm gặp mặt, Đổng Thanh Thư cảm thấy trong lòng cứ bồn chồn không yên thế nào ấy.
Cách từ chối thì đã nghĩ sẵn trong đầu cả rồi, chỉ là cô không nghĩ ra được khi đó mặt đối mặt với Lệnh tiên sinh, cô có thể nói nổi một câu hoàn chỉnh hay không?
Gương mặt của người đàn ông kia quả thực quá mức yêu nghiệt, nét đẹp lạnh lùng và đường nét khung xương hoàn mỹ của anh ta khiến Đổng Thanh Thư như bị hút hồn, lần nào cũng hồn vía lên mây, không thể tỉnh táo nổi. Cảm giác bóp nghẹn khó thở đó cứ luôn hiện hữu mỗi khi cô nhìn thẳng vào ánh mắt sâu thẳm của anh ta, giống như bị anh ta ám giữ lấy linh hồn, không có cách nào trốn thoát được.
Tuy khó chịu… nhưng cũng không thể phủ nhận được rằng, cô đã bị cơ thể cũng như dung mạo kia… thuyết phục đến 8-9 phần.
Đổng Thanh Thư nghĩ tới đây thì liền lắc đầu nguầy nguậy, thoáng thấy sống lưng lạnh toát. Dường như cám dỗ đã khiến linh hồn cô sa ngã mất rồi!
Đúng lúc còn đang vẩn vơ nghĩ suy, thì staff trường quay đã mời cô vào thử vai.
“Số 409 vào vị trí chuẩn bị ạ.”
Đổng Thanh Thư nghe thấy thì hoàn hồn, cô nhanh miệng đáp lại: “Vâng, tới liền đây.”
Kịch bản lần này Đổng Thanh Thư đọc cảm thấy không tệ, với kinh nghiệm bao nhiêu năm trong nghề của cô, biên kịch lần này hợp tác cùng với đạo diễn La rất có tiềm năng, nếu như cô thành công có được vai diễn này, có thể sẽ là bước chuyển mình hoàn hảo, giúp cô tiến xa trong nghiệp diễn.
Một diễn viên có được nhiều người biết tới hay không, không chỉ đơn thuần là nhờ vào diễn xuất hay. Đôi khi còn cần phải có thời, có cơ may, có tư duy lựa chọn kịch bản nữa.
Những yếu tố này là tất yếu phải có nếu muốn tiến thân trong giới giải trí.
Sẽ có những vai diễn để đời mà cả đời người nghệ sỹ chỉ bắt gặp được đúng một lần.
Đổng Thanh Thư sống 28 năm trên đời, cô sinh tồn bằng nghề viết kịch bản kiếm cơm, đối diện với bao nhiêu nhà đầu tư, đạo diễn, biên kịch, diễn viên… Với cô, giới giải trí hào nhoáng này thật sự rất phức tạp.
Rất không ít người có tài mà chẳng thể nổi tiếng, điều này Đổng Thanh Thư đương nhiên hiểu rõ.
Tài năng sẽ bị lưu mờ bởi vì không có tư duy lựa chọn kịch bản, đây cũng là điều quan trọng cần phải lưu ý khi tiếp nhận kịch bản mới. Cho dù bản thân có tài giỏi đến mấy cũng sẽ không được khán giả biết tới nếu như cứ chọn nhầm những vai diễn không có tiềm năng.
Một diễn viên thành công, đôi khi chỉ cần một vai diễn để đời đã là đủ.
Việc có đủ tư duy để chọn kịch bản hay hay không đều là nhờ vào đó.
Nhưng lại nói, thói đời có lắm việc bất công.
Thông thường những vai diễn hay, đạo diễn rất hiếm khi tìm đến những diễn viên thực lực mà chẳng nổi. Mấy vai diễn đó hầu như đều rơi vào tay những diễn viên nổi tiếng, có sức ảnh hưởng, còn việc diễn xuất không tốt thì có thể trau dồi sau, đạo diễn thường là sẽ nói thế.
Đổng Thanh Thư nghĩ nghĩ lại bật cười tự giễu, thầm nghĩ ngày trước kịch bản của cô tâm huyết viết ra đa phần đều rơi vào tay những diễn viên tay ngang, gia thế tốt một chút, được tài nguyên nâng đỡ thì cũng như có một tay che trời rồi.
Đổng Thanh Thư tuy hiểu rõ đạo lý như thế, nhưng cô vẫn đang tiếp tục phấn đấu vì tương lai sau khi xuyên thư của mình.
Cô đi casting vai diễn hôm nay cũng là muốn thay đổi vận mệnh mà thôi. Tuy là nói giới giải trí rất phức tạp, nhưng cũng chẳng thể quơ đũa rằng ai ai cũng như thế. Đạo diễn La ư? Đổng Thanh Thư cũng không nhớ rõ trong kịch bản mình viết gì về ông ấy nữa.
Hình như chỉ là vài dòng qua loa ông ta rất có nhiệt huyết trong nghề, cũng không thiên vị bất kỳ diễn viên nào, chỉ cần có tài thì ông ta đều xem trọng và hết mực nâng đỡ.
Hm…
Đổng Thanh Thư âm thầm rà soát lại một lượt kịch bản của mình, tuy là kịch bản này vừa mới viết xong, nhưng cũng là hàng tồn kho cô viết từ thuở còn sinh viên, gần đây lục lại trong kho bản thảo mới thấy, đem ra chỉnh sửa, viết thành một cái kết hoàn chỉnh. Vốn định sẽ đọc lại từ đầu đến cuối chỉnh sửa cho hợp logic rồi mới đem đi rao bán, hiện tại thì hay rồi, xuyên thẳng vào đây.
Vai diễn lần này cô casting là một nhân vật phản diện chính hiệu, nữ phụ là em gái của nữ chính, bề ngoài hiền lành ngây thơ, thế nhưng bên trong lại là một bụng tâm cơ toan tính.
Bởi vì yêu thích nam chính lại không được cậu đáp lại, nữ phụ nhẫn tâm hãm hại chính chị gái ruột của mình. Đoạn cô cast là khi nam chính nhận ra được con người thật của nữ phụ, trách mắng cô ta vô lương tâm, là loại rắn độc nhẫn tâm, ngay cả chị ruột cũng dám hại chết!
Đổng Thanh Thư vô cùng nhập tâm vào vai diễn này. Cô đứng trước mặt ban giám khảo, nhắm mắt lại một chút, hít lấy một hơi thật đầy vào trong lồng ngực, sau khi mở mắt trở lại, bản thân liền như hóa thành một con người khác.
Tối nay là đến kỳ hạn rồi… trợ lý Mạc có gửi cho cô một tin nhắn báo ngày giờ và địa điểm gặp mặt, Đổng Thanh Thư cảm thấy trong lòng cứ bồn chồn không yên thế nào ấy.
Cách từ chối thì đã nghĩ sẵn trong đầu cả rồi, chỉ là cô không nghĩ ra được khi đó mặt đối mặt với Lệnh tiên sinh, cô có thể nói nổi một câu hoàn chỉnh hay không?
Gương mặt của người đàn ông kia quả thực quá mức yêu nghiệt, nét đẹp lạnh lùng và đường nét khung xương hoàn mỹ của anh ta khiến Đổng Thanh Thư như bị hút hồn, lần nào cũng hồn vía lên mây, không thể tỉnh táo nổi. Cảm giác bóp nghẹn khó thở đó cứ luôn hiện hữu mỗi khi cô nhìn thẳng vào ánh mắt sâu thẳm của anh ta, giống như bị anh ta ám giữ lấy linh hồn, không có cách nào trốn thoát được.
Tuy khó chịu… nhưng cũng không thể phủ nhận được rằng, cô đã bị cơ thể cũng như dung mạo kia… thuyết phục đến 8-9 phần.
Đổng Thanh Thư nghĩ tới đây thì liền lắc đầu nguầy nguậy, thoáng thấy sống lưng lạnh toát. Dường như cám dỗ đã khiến linh hồn cô sa ngã mất rồi!
Đúng lúc còn đang vẩn vơ nghĩ suy, thì staff trường quay đã mời cô vào thử vai.
“Số 409 vào vị trí chuẩn bị ạ.”
Đổng Thanh Thư nghe thấy thì hoàn hồn, cô nhanh miệng đáp lại: “Vâng, tới liền đây.”
Kịch bản lần này Đổng Thanh Thư đọc cảm thấy không tệ, với kinh nghiệm bao nhiêu năm trong nghề của cô, biên kịch lần này hợp tác cùng với đạo diễn La rất có tiềm năng, nếu như cô thành công có được vai diễn này, có thể sẽ là bước chuyển mình hoàn hảo, giúp cô tiến xa trong nghiệp diễn.
Một diễn viên có được nhiều người biết tới hay không, không chỉ đơn thuần là nhờ vào diễn xuất hay. Đôi khi còn cần phải có thời, có cơ may, có tư duy lựa chọn kịch bản nữa.
Những yếu tố này là tất yếu phải có nếu muốn tiến thân trong giới giải trí.
Sẽ có những vai diễn để đời mà cả đời người nghệ sỹ chỉ bắt gặp được đúng một lần.
Đổng Thanh Thư sống 28 năm trên đời, cô sinh tồn bằng nghề viết kịch bản kiếm cơm, đối diện với bao nhiêu nhà đầu tư, đạo diễn, biên kịch, diễn viên… Với cô, giới giải trí hào nhoáng này thật sự rất phức tạp.
Rất không ít người có tài mà chẳng thể nổi tiếng, điều này Đổng Thanh Thư đương nhiên hiểu rõ.
Tài năng sẽ bị lưu mờ bởi vì không có tư duy lựa chọn kịch bản, đây cũng là điều quan trọng cần phải lưu ý khi tiếp nhận kịch bản mới. Cho dù bản thân có tài giỏi đến mấy cũng sẽ không được khán giả biết tới nếu như cứ chọn nhầm những vai diễn không có tiềm năng.
Một diễn viên thành công, đôi khi chỉ cần một vai diễn để đời đã là đủ.
Việc có đủ tư duy để chọn kịch bản hay hay không đều là nhờ vào đó.
Nhưng lại nói, thói đời có lắm việc bất công.
Thông thường những vai diễn hay, đạo diễn rất hiếm khi tìm đến những diễn viên thực lực mà chẳng nổi. Mấy vai diễn đó hầu như đều rơi vào tay những diễn viên nổi tiếng, có sức ảnh hưởng, còn việc diễn xuất không tốt thì có thể trau dồi sau, đạo diễn thường là sẽ nói thế.
Đổng Thanh Thư nghĩ nghĩ lại bật cười tự giễu, thầm nghĩ ngày trước kịch bản của cô tâm huyết viết ra đa phần đều rơi vào tay những diễn viên tay ngang, gia thế tốt một chút, được tài nguyên nâng đỡ thì cũng như có một tay che trời rồi.
Đổng Thanh Thư tuy hiểu rõ đạo lý như thế, nhưng cô vẫn đang tiếp tục phấn đấu vì tương lai sau khi xuyên thư của mình.
Cô đi casting vai diễn hôm nay cũng là muốn thay đổi vận mệnh mà thôi. Tuy là nói giới giải trí rất phức tạp, nhưng cũng chẳng thể quơ đũa rằng ai ai cũng như thế. Đạo diễn La ư? Đổng Thanh Thư cũng không nhớ rõ trong kịch bản mình viết gì về ông ấy nữa.
Hình như chỉ là vài dòng qua loa ông ta rất có nhiệt huyết trong nghề, cũng không thiên vị bất kỳ diễn viên nào, chỉ cần có tài thì ông ta đều xem trọng và hết mực nâng đỡ.
Hm…
Đổng Thanh Thư âm thầm rà soát lại một lượt kịch bản của mình, tuy là kịch bản này vừa mới viết xong, nhưng cũng là hàng tồn kho cô viết từ thuở còn sinh viên, gần đây lục lại trong kho bản thảo mới thấy, đem ra chỉnh sửa, viết thành một cái kết hoàn chỉnh. Vốn định sẽ đọc lại từ đầu đến cuối chỉnh sửa cho hợp logic rồi mới đem đi rao bán, hiện tại thì hay rồi, xuyên thẳng vào đây.
Vai diễn lần này cô casting là một nhân vật phản diện chính hiệu, nữ phụ là em gái của nữ chính, bề ngoài hiền lành ngây thơ, thế nhưng bên trong lại là một bụng tâm cơ toan tính.
Bởi vì yêu thích nam chính lại không được cậu đáp lại, nữ phụ nhẫn tâm hãm hại chính chị gái ruột của mình. Đoạn cô cast là khi nam chính nhận ra được con người thật của nữ phụ, trách mắng cô ta vô lương tâm, là loại rắn độc nhẫn tâm, ngay cả chị ruột cũng dám hại chết!
Đổng Thanh Thư vô cùng nhập tâm vào vai diễn này. Cô đứng trước mặt ban giám khảo, nhắm mắt lại một chút, hít lấy một hơi thật đầy vào trong lồng ngực, sau khi mở mắt trở lại, bản thân liền như hóa thành một con người khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.