Kim Chủ Top 1 Livetream Lại Là Sếp Của Tôi
Chương 20:
Dương Chi Cam Lộ
26/06/2024
Mễ Lộ cúi đầu thu mình vào trong góc, dùng rương che lại để hạn chế cảm giác tồn tại ít nhất có thể.
Nếu có thể, cô ước mình có thể dùng được nghệ thuật tàng hình ngay bây giờ.
Cũng may Thịnh Mục Dương nhắm mắt nghỉ ngơi không để ý đến cô, lúc này cô mới thở phào.
Đột nhiên chiếc xe phát ra âm thanh chói tai, khi xe phanh gấp, cơ thể của Mễ Lộ theo quán tính ngả về phía trước.
Chiếc hộp cô ôm trong ngực cũng móp, thứ bên trong lăn ra khỏi lòng ngực Mễ Lộ, cây gậy mát xa màu tím đựng trong túi trong suốt lăn đến dưới chân Thịnh Mục Dương.
Vài chiếc máy rung nhỏ hơn bay thẳng ra ngoài lòng ngực cô, rơi xuống đùi Thịnh Mục Dương.
Trong chốc lát, đầu Mễ Lộ trống rỗng, cô cảm thấy khả năng ngày mai mình không nhìn thấy mặt trời.
Cô ngẩng đầu lên, thấy Thịnh Mục Dương cau mày, ánh mắt trở nên âm trầm lạnh lùng, cô sợ tới mức sững sờ, quên cả phản ứng.
Mễ Lộ cúi đầu nhặt máy rung trên đùi Thịnh Mục Dương, cô nào dám nhìn mặt anh. Dường như cô đã thấy trước được kết cục của mình.
Ngày mai cô sẽ nhận được tờ đơn sa thải của công ty. Lý do chính là công ty không cho phép sự tồn tại của biến thái.
Ai lại mua nhiều đồ tình thú như vậy!
“Xin lỗi giám đốc. Em sẽ dọn dẹp ngay.”
Nghĩ đến kết cục đáng sợ kia, Mễ Lộ nhanh tay hơn, cầm lấy máy rung. Nhưng con người càng hoảng loạn càng dễ mắc sai lầm.
Người bán hàng thậm chí còn chu đáo sạc điện máy rung giúp cô. Trong lúc cầm máy rung, tay cô vô tình ấn vào chốt mở.
Một cái máy rung màu hồng kêu vo vo trên đùi Thịnh Mục Dương, rung khắp nơi.
Mễ Lộ cảm nhận được nhiệt độ trong xe giảm xuống mấy độ. Nếu nói ánh mắt có thể giết người thì hiện tại chắc chắn cô bị Thịnh Mục Dương giết trăm ngàn lần.
Đáng sợ hơn nữa là máy rung lăn một vòng, cuối cùng lăn đến giữa hai chân Thịnh Mục Dương, cô sợi tới mức đưa tay ra chộp lấy.
Bắt được trứng rung, đồng thời cũng bắt được một thứ khác.
Trọng lượng thật sự không nhẹ.
Mặc dù tên khốn họ Thịnh này xấu tính nhưng nơi này phát triển tốt thật.
“Cô sờ đủ chưa?”
Giọng nói lạnh lùng của Thịnh Mục Dương vang lên trên đỉnh đầu Mễ Lộ.
Mễ Lộ vội vàng tắt máy rung, nhét máy rung và gậy mát xa mới rơi vào trong hộp.
“Giám đốc, em xin lỗi. Em bảo đảm sẽ không có lần sau.”
Mễ Lộ cúi đầu, căn bản không dám nhìn biểu cảm hiện tại của Thịnh Mục Dương.
Bây giờ giết người là phạm pháp, anh sẽ không giết cô đúng không?
“Câm miệng.”
Tiếng Thịnh Mục Dương quát lớn vang lên trên đỉnh đầu Mễ Lộ.
Suốt dọc đường Mễ Lộ không dám nói gì, ngay cả khi đến khách sạn ăn liên hoan cô cũng hận không thể dùng khăn che đầu.
Bởi vì từ khi cô vô tình làm đổ hộp đồ, Thịnh Mục Dương luôn nhìn cô với ánh mắt quái dị.
Mễ Lộ cảm thấy như mình đã chết, cô chỉ mong tối nay Thịnh Mục Dương về nhà ngủ sẽ quên hết chuyện của cô.
Nhưng thực sự có thể quên được sao?
Trí nhớ của Thịnh Mục Dương đã đạt đến mức độ biến thái. Anh nhớ rõ từng chi tiết trong phương án cô làm trước đó.
Nhưng điều Mễ Lộ không biết chính là sở dĩ Thịnh Mục Dương dùng ánh mắt phức tạp nhìn cô như vậy là bởi vì anh có phản ứng với sự đụng chạm của cô.
Trước đây anh chỉ có phản ứng khi xem buổi phát trực tiếp của Nhất Nhất Tiểu Lộc. Nhưng hiện tại bị Mễ Lộ chạm vào, dương vật của anh liền cương. Hiệu quả còn mãnh liệt hơn khi xem phát sóng trực tiếp.
Anh thậm chí còn cảm thấy cô gái đeo kính, mặc quần áo lỗi thời này có phần giống với Nhất Nhất Tiểu Lộc gợi cảm và thuần khiết.
Thịnh Mục Dương lắc đầu. Khí chất hai người này hoàn toàn trái ngược nhau, rốt cuộc anh đang nghĩ cái gì vậy?
Từ khi xuống xe cho đến bây giờ dương vật của Thịnh Mục Dương càng ngày càng cứng, khiến quần dựng thành cái lều. Thịnh Mục Dương đành phải treo áo khoác trên tay để che đi.
Nhưng dương vật bên dưới lại đau đớn, kêu gào muốn phát tiết dục vọng.
Đương nhiên Thịnh Mục Dương sẽ không ra tay với cấp dưới của mình, anh đi vào toilet, mở Wechat, gọi video cho Nhất Nhất Tiểu Lộc.
Nếu có thể, cô ước mình có thể dùng được nghệ thuật tàng hình ngay bây giờ.
Cũng may Thịnh Mục Dương nhắm mắt nghỉ ngơi không để ý đến cô, lúc này cô mới thở phào.
Đột nhiên chiếc xe phát ra âm thanh chói tai, khi xe phanh gấp, cơ thể của Mễ Lộ theo quán tính ngả về phía trước.
Chiếc hộp cô ôm trong ngực cũng móp, thứ bên trong lăn ra khỏi lòng ngực Mễ Lộ, cây gậy mát xa màu tím đựng trong túi trong suốt lăn đến dưới chân Thịnh Mục Dương.
Vài chiếc máy rung nhỏ hơn bay thẳng ra ngoài lòng ngực cô, rơi xuống đùi Thịnh Mục Dương.
Trong chốc lát, đầu Mễ Lộ trống rỗng, cô cảm thấy khả năng ngày mai mình không nhìn thấy mặt trời.
Cô ngẩng đầu lên, thấy Thịnh Mục Dương cau mày, ánh mắt trở nên âm trầm lạnh lùng, cô sợ tới mức sững sờ, quên cả phản ứng.
Mễ Lộ cúi đầu nhặt máy rung trên đùi Thịnh Mục Dương, cô nào dám nhìn mặt anh. Dường như cô đã thấy trước được kết cục của mình.
Ngày mai cô sẽ nhận được tờ đơn sa thải của công ty. Lý do chính là công ty không cho phép sự tồn tại của biến thái.
Ai lại mua nhiều đồ tình thú như vậy!
“Xin lỗi giám đốc. Em sẽ dọn dẹp ngay.”
Nghĩ đến kết cục đáng sợ kia, Mễ Lộ nhanh tay hơn, cầm lấy máy rung. Nhưng con người càng hoảng loạn càng dễ mắc sai lầm.
Người bán hàng thậm chí còn chu đáo sạc điện máy rung giúp cô. Trong lúc cầm máy rung, tay cô vô tình ấn vào chốt mở.
Một cái máy rung màu hồng kêu vo vo trên đùi Thịnh Mục Dương, rung khắp nơi.
Mễ Lộ cảm nhận được nhiệt độ trong xe giảm xuống mấy độ. Nếu nói ánh mắt có thể giết người thì hiện tại chắc chắn cô bị Thịnh Mục Dương giết trăm ngàn lần.
Đáng sợ hơn nữa là máy rung lăn một vòng, cuối cùng lăn đến giữa hai chân Thịnh Mục Dương, cô sợi tới mức đưa tay ra chộp lấy.
Bắt được trứng rung, đồng thời cũng bắt được một thứ khác.
Trọng lượng thật sự không nhẹ.
Mặc dù tên khốn họ Thịnh này xấu tính nhưng nơi này phát triển tốt thật.
“Cô sờ đủ chưa?”
Giọng nói lạnh lùng của Thịnh Mục Dương vang lên trên đỉnh đầu Mễ Lộ.
Mễ Lộ vội vàng tắt máy rung, nhét máy rung và gậy mát xa mới rơi vào trong hộp.
“Giám đốc, em xin lỗi. Em bảo đảm sẽ không có lần sau.”
Mễ Lộ cúi đầu, căn bản không dám nhìn biểu cảm hiện tại của Thịnh Mục Dương.
Bây giờ giết người là phạm pháp, anh sẽ không giết cô đúng không?
“Câm miệng.”
Tiếng Thịnh Mục Dương quát lớn vang lên trên đỉnh đầu Mễ Lộ.
Suốt dọc đường Mễ Lộ không dám nói gì, ngay cả khi đến khách sạn ăn liên hoan cô cũng hận không thể dùng khăn che đầu.
Bởi vì từ khi cô vô tình làm đổ hộp đồ, Thịnh Mục Dương luôn nhìn cô với ánh mắt quái dị.
Mễ Lộ cảm thấy như mình đã chết, cô chỉ mong tối nay Thịnh Mục Dương về nhà ngủ sẽ quên hết chuyện của cô.
Nhưng thực sự có thể quên được sao?
Trí nhớ của Thịnh Mục Dương đã đạt đến mức độ biến thái. Anh nhớ rõ từng chi tiết trong phương án cô làm trước đó.
Nhưng điều Mễ Lộ không biết chính là sở dĩ Thịnh Mục Dương dùng ánh mắt phức tạp nhìn cô như vậy là bởi vì anh có phản ứng với sự đụng chạm của cô.
Trước đây anh chỉ có phản ứng khi xem buổi phát trực tiếp của Nhất Nhất Tiểu Lộc. Nhưng hiện tại bị Mễ Lộ chạm vào, dương vật của anh liền cương. Hiệu quả còn mãnh liệt hơn khi xem phát sóng trực tiếp.
Anh thậm chí còn cảm thấy cô gái đeo kính, mặc quần áo lỗi thời này có phần giống với Nhất Nhất Tiểu Lộc gợi cảm và thuần khiết.
Thịnh Mục Dương lắc đầu. Khí chất hai người này hoàn toàn trái ngược nhau, rốt cuộc anh đang nghĩ cái gì vậy?
Từ khi xuống xe cho đến bây giờ dương vật của Thịnh Mục Dương càng ngày càng cứng, khiến quần dựng thành cái lều. Thịnh Mục Dương đành phải treo áo khoác trên tay để che đi.
Nhưng dương vật bên dưới lại đau đớn, kêu gào muốn phát tiết dục vọng.
Đương nhiên Thịnh Mục Dương sẽ không ra tay với cấp dưới của mình, anh đi vào toilet, mở Wechat, gọi video cho Nhất Nhất Tiểu Lộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.