Kim Chủ Top 1 Livetream Lại Là Sếp Của Tôi
Chương 34:
Dương Chi Cam Lộ
09/07/2024
Thịnh Mục Dương thấy Mễ Lộ hoàn toàn không thể động đậy, anh lập tức xoay người đè cô xuống, nâng một chân trắng nõn của cô đặt lên vai.
Mặc dù Thịnh Mục Dương không có nhiều kinh nghiệm nhưng là một nhà thiết kế nghiên cứu vẽ trên cơ thể con người, đương nhiên anh biết cách làm chân cô dang rộng hơn.
Điều này chỉ khiến âm hộ của Mễ Lộ tự nhiên mở ra một khe hở, thuận tiện để Thịnh Mục Dương ra vào dễ dàng hơn.
Quả nhiên sau khi đổi tư thế, Thịnh Mục Dương có thể thoải mái đâm vào tiểu huyệt của cô hơn, mỗi lần dương vật thô to cắm vào đều đâm đến cổ tử cung.
Hơn nữa sức lực của phụ nữ hoàn toàn không thể so sánh với đàn ông, mặc dù vừa rồi Mễ Lộ cưỡi dương vật của Thịnh Mục Dương phải dùng hết sức, nhưng hiện tại so với anh, nó chẳng thấm vào đâu cả.
Bạch bạch bạch ~
Bụng của Thịnh Mục Dương và cặp đùi trắng như tuyết của cô không ngừng va chạm, tinh hoàn bên dưới dương vật cũng hung hăng đập mạnh vào âm hộ của cô, tiếng cơ thể va chạm nhau phát ra âm thanh bạch bạch bạch.
“Ưm a…Nhanh quá…Anh S, anh đừng cắm nhanh quá…A ha…Tiểu bức của em sắp bị dương vật to của anh cắm hỏng rồi…”
Giọng nói của Mễ Lộ ngắt quãng không rõ ràng, tiếng rên rỉ mơ hồ chỉ càng khơi dậy dục vọng của người đàn ông mà thôi.
“Nếu không muốn bị tôi chơi chết thì câm miệng.”
Thịnh Mục Dương tốt bụng nhắc nhở Mễ Lộ, giống như việc anh tốt bụng nhắc nhở cấp dưới của mình khi làm việc.
Nếu không muốn anh nổi giận, tốt nhất nên đưa cho anh bản kế hoạch trước giờ tan làm.
Những lời này khiến Mễ Lộ chuyển động ngay lập tức. Thói quen hình thành ở công ty ba năm khiến cô sợ hãi đến mức gần như lấy che che miệng theo bản năng, thực sự không dám phát ra tiếng kêu lẳng lơ nào nữa.
Nhưng dương vật của anh trai đầu bảng thật sự rất giỏi, quy đầu chọc vào cổ tử cung, gân xanh trên đó cọ xát thịt non mềm mại, thật sự rất thoải mái…
Mễ Lộ không dám kêu thành tiếng, chỉ liên tục phát ra những âm thanh nghèn nghẹt.
Tiếng rên rỉ kìm nén này càng kích thích ham muốn của người đàn ông hơn, Thịnh Mục Dương bị trêu chọc đến mức gần như mắt đỏ bừng.
Anh chỉ đơn giản đặt chân còn lại của Mễ Lộ lên vai bên kia, phần thân dưới mảnh khảnh của cô gần như gập lại.
Tư thế này cũng cho cô thấy thân dưới của mình đang bị nện. Chỉ thấy thân dưới vốn nhỏ bé bị quy đầu kéo đến biến dạng, miệng huyệt nhỏ nhắn đáng thương kẹp dương vật, dương vật thô to mỗi khi di chuyển đều kéo theo một lượng dâm dịch lớn.
Nhìn thấy hình ảnh dâm mĩ này, Mễ Lộ cảm thấy mình chịu đựng quá gian nan, bây giờ đang ở trong mơ, trong giấc mơ, chẳng phải cô thống trị mọi thứ sao?
Ngay lúc Mễ Lộ định hét lên thì bên ngoài phòng đột nhiên vang lên âm thanh quẹt thẻ phòng.
Thịnh Mục Dương vẫn luôn nhạy bén, mặc dù hiện tại anh đang đắm chìm trong cảm giác mãnh liệt nhưng anh vẫn tinh tường nhận ra có người đang bước vào phòng.
Anh cau mày, mặc dù sống một mình trong căn phòng ngủ cỡ lớn này nhưng cậu ba Trần đã nói buổi tối sẽ mang một con vẹt đến nhờ anh chăm sóc.
Thế là Thịnh Mục Dương bảo lễ tân lấy thẻ dự phòng đưa cho anh ta, khách sạn này thuộc sỡ hữu của nhà họ Thịnh, đương nhiên anh có thể lấy được thẻ phụ, nhưng Thịnh Mục Dương không ngờ cậu ba Trần hẹn buổi tối mới tới, nhưng lại đến vào buổi trưa.
Bây giờ anh vẫn đang ở trong âm hộ của Mễ Lộ, đương nhiên anh không sợ bị cậu ba Trần, nhưng cái miệng của cậu ba Trần chắc chắn sẽ nói cho Mễ Lộ biết chuyện này.
Cô ghét anh như vậy, sao có thể nguyện ý phát sinh quan hệ với anh?
Mặc dù Thịnh Mục Dương không có nhiều kinh nghiệm nhưng là một nhà thiết kế nghiên cứu vẽ trên cơ thể con người, đương nhiên anh biết cách làm chân cô dang rộng hơn.
Điều này chỉ khiến âm hộ của Mễ Lộ tự nhiên mở ra một khe hở, thuận tiện để Thịnh Mục Dương ra vào dễ dàng hơn.
Quả nhiên sau khi đổi tư thế, Thịnh Mục Dương có thể thoải mái đâm vào tiểu huyệt của cô hơn, mỗi lần dương vật thô to cắm vào đều đâm đến cổ tử cung.
Hơn nữa sức lực của phụ nữ hoàn toàn không thể so sánh với đàn ông, mặc dù vừa rồi Mễ Lộ cưỡi dương vật của Thịnh Mục Dương phải dùng hết sức, nhưng hiện tại so với anh, nó chẳng thấm vào đâu cả.
Bạch bạch bạch ~
Bụng của Thịnh Mục Dương và cặp đùi trắng như tuyết của cô không ngừng va chạm, tinh hoàn bên dưới dương vật cũng hung hăng đập mạnh vào âm hộ của cô, tiếng cơ thể va chạm nhau phát ra âm thanh bạch bạch bạch.
“Ưm a…Nhanh quá…Anh S, anh đừng cắm nhanh quá…A ha…Tiểu bức của em sắp bị dương vật to của anh cắm hỏng rồi…”
Giọng nói của Mễ Lộ ngắt quãng không rõ ràng, tiếng rên rỉ mơ hồ chỉ càng khơi dậy dục vọng của người đàn ông mà thôi.
“Nếu không muốn bị tôi chơi chết thì câm miệng.”
Thịnh Mục Dương tốt bụng nhắc nhở Mễ Lộ, giống như việc anh tốt bụng nhắc nhở cấp dưới của mình khi làm việc.
Nếu không muốn anh nổi giận, tốt nhất nên đưa cho anh bản kế hoạch trước giờ tan làm.
Những lời này khiến Mễ Lộ chuyển động ngay lập tức. Thói quen hình thành ở công ty ba năm khiến cô sợ hãi đến mức gần như lấy che che miệng theo bản năng, thực sự không dám phát ra tiếng kêu lẳng lơ nào nữa.
Nhưng dương vật của anh trai đầu bảng thật sự rất giỏi, quy đầu chọc vào cổ tử cung, gân xanh trên đó cọ xát thịt non mềm mại, thật sự rất thoải mái…
Mễ Lộ không dám kêu thành tiếng, chỉ liên tục phát ra những âm thanh nghèn nghẹt.
Tiếng rên rỉ kìm nén này càng kích thích ham muốn của người đàn ông hơn, Thịnh Mục Dương bị trêu chọc đến mức gần như mắt đỏ bừng.
Anh chỉ đơn giản đặt chân còn lại của Mễ Lộ lên vai bên kia, phần thân dưới mảnh khảnh của cô gần như gập lại.
Tư thế này cũng cho cô thấy thân dưới của mình đang bị nện. Chỉ thấy thân dưới vốn nhỏ bé bị quy đầu kéo đến biến dạng, miệng huyệt nhỏ nhắn đáng thương kẹp dương vật, dương vật thô to mỗi khi di chuyển đều kéo theo một lượng dâm dịch lớn.
Nhìn thấy hình ảnh dâm mĩ này, Mễ Lộ cảm thấy mình chịu đựng quá gian nan, bây giờ đang ở trong mơ, trong giấc mơ, chẳng phải cô thống trị mọi thứ sao?
Ngay lúc Mễ Lộ định hét lên thì bên ngoài phòng đột nhiên vang lên âm thanh quẹt thẻ phòng.
Thịnh Mục Dương vẫn luôn nhạy bén, mặc dù hiện tại anh đang đắm chìm trong cảm giác mãnh liệt nhưng anh vẫn tinh tường nhận ra có người đang bước vào phòng.
Anh cau mày, mặc dù sống một mình trong căn phòng ngủ cỡ lớn này nhưng cậu ba Trần đã nói buổi tối sẽ mang một con vẹt đến nhờ anh chăm sóc.
Thế là Thịnh Mục Dương bảo lễ tân lấy thẻ dự phòng đưa cho anh ta, khách sạn này thuộc sỡ hữu của nhà họ Thịnh, đương nhiên anh có thể lấy được thẻ phụ, nhưng Thịnh Mục Dương không ngờ cậu ba Trần hẹn buổi tối mới tới, nhưng lại đến vào buổi trưa.
Bây giờ anh vẫn đang ở trong âm hộ của Mễ Lộ, đương nhiên anh không sợ bị cậu ba Trần, nhưng cái miệng của cậu ba Trần chắc chắn sẽ nói cho Mễ Lộ biết chuyện này.
Cô ghét anh như vậy, sao có thể nguyện ý phát sinh quan hệ với anh?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.