Kim Chủ Top 1 Livetream Lại Là Sếp Của Tôi
Chương 45:
Dương Chi Cam Lộ
12/07/2024
Những ngón tay thon dài xoay nắp, đây là thuốc ngủ anh mua khi bị mắc chứng mất ngủ.
Tính năng của thuốc này rất tốt, không có tác dụng phụ.
Ánh mắt anh trở nên tối đen, sau đó anh đăng nhập vào tài khoản Wechat làm việc, ấn vào nhóm Wechat trong công ty.
Thịnh Mục Dương: “Tới văn phòng của tôi, có một bản thiết kế phác thảo cần cô làm @Mễ Lộ.”
Mễ Lộ đang định chợp mắt thì nhìn thấy tin nhắn trong nhóm Wechat.
Cô hít sâu một hơi, nếu lãnh đạo khác yêu cầu cô làm việc, cô chắc chắn sẽ vờ như không nhìn thấy, nhưng cô nào dám trêu chọc Thịnh tiện nhân!
Thịnh Mục Dương là người nhỏ mọn, tính khí thất thường, tuy năng lực giỏi nhưng chỉ cần cô ở lại công ty một ngày, cô sẽ bị Thịnh Mục Dương hành hạ một ngày.
Mễ Lộ vỗ ngực, giống như đang kiềm chế lửa giận.
Cô tự nhủ mình không nên so đo với Thịnh Mục Dương khốn nạn. Sau khi điều chỉnh tâm trạng, Mễ Lộ nghiến răng gõ cửa văn phòng Thịnh Mục Dương.
“Vào đi.”
Nghe thấy giọng nói của người đàn ông, lúc này Mễ Lộ mới mở cửa.
“Dạ thưa sếp, xin hỏi phương án nào có vấn đề ạ?”
Mễ Lộ cố gắng hết sức để duy trì nụ cười tươi, nhưng cô không hề để ý ánh mắt mình tràn ngập sát ý, giờ phút này đã lộ ra khí thế ngất trời.
Thịnh Mục Dương nhếch môi, có lẽ cô không biết cách cô kiềm chế lửa giận của mình trông đáng sợ như thế nào.
“Cô uống nước trước đi, để tôi từ từ nói cho cô nghe.”
Thịnh Mục Dương đưa cốc nước cho Mễ Lộ.
Không thể không nói mặc dù Thịnh Mục Dương đáng ghét nhưng động tác rất ưu nhã, ngay cả một động tác đơn giản như cầm nước cũng khiến người ta cảm thấy cao quý.
Mễ Lộ chưa từng thấy Thịnh Mục Dương dịu dàng với ai như vậy, cô bị hành động của Thịnh Mục Dương làm cho ngạc nhiên đến mức mất đi phản ứng.
Mễ Lộ nhận cốc nước trong tay Thịnh Mục Dương, lắp bắp nói: “Cảm, cảm ơn.”
Cô vội vàng uống một hớp nước để bình tĩnh lại. Hôm nay Thịnh Mục Dương cứ là lạ làm sao ấy nhỉ?
Mễ Lộ không hề nhận ra sau khi cô uống nước, ánh mắt của người đàn ông trở nên tối sầm.
“Tôi xem qua phương án cô làm trước đó rồi, phương hướng chung thì đúng, cũng rất sáng tạo nhưng có một vài chi tiết…”
Thịnh Mục Dương mở bản thiết ra kế, kiên nhẫn giải thích cho Mễ Lộ.
Ban đầu Mễ Lộ rất tức giận vì Thịnh Mục Dương trì hoãn giấc ngủ trưa của cô, nhưng sau khi Thịnh Mục Dương giảng giải với mình, cô nhận ra lời nói của anh rất có ích.
Không hổ là quán quân của ba cuộc thi thiết kế toàn cầu liên tiếp, khả năng sáng tạo thực sự vượt xa cô.
Hy sinh một tiếng buổi trưa cũng chẳng là gì, nếu Thịnh Mục Dương có thể chỉ dạy cô, cô thức cả đêm cũng được.
Đột nhiên Mễ Lộ cảm thấy đầu mình nặng trĩu, mí mắt díp lại. Cô lắc đầu, cố gắng làm mình tỉnh táo. Cô không ngủ trưa, sao lại buồn ngủ thế này?
Mễ Lộ nhéo tay, nhưng cơn đau nhẹ lại chẳng có tác dụng gì. Trước khi mắt tôi sầm, Mễ Lộ ngã xuống đất.
Nhưng cơ thể cô không hề rơi xuống đất mà ngã vào trong lòng ngực Thịnh Mục Dương.
Nếu không phải hai lần quan hệ trước đó cô hôn mê, có lẽ anh cũng nghĩ đến chuyện mê gian cô như thế này.
Thịnh Mục Dương tháo gọng kính đen trên mặt cô xuống, đặt lên bàn. Bởi vì chút nữa thôi động tác của anh sẽ trở nên rất thô bạo, có thể làm kính của cô rơi xuống đất bất cứ lúc nào.
Thịnh Mục Dương bế Mễ Lộ lên ghế, sau đó đặt chân cô lên hai bên tay vịn.
“Bé ngoan, sau này phải cảnh giác trước những người đàn ông xa lạ có biết không?”
Thịnh Mục Dương vòng tay ra sau lưng cô, cởi cúc áo của cô rồi đẩy áo lót lên, hai bầu ngực trắng nõn lập tức nhảy ra.
Núm vú hồng nhạt run rẩy đứng thẳng, giống như hai nụ hoa màu hồng.
Dương vật của Thịnh Mục Dương đau từ lâu, khi nhìn thấy hình ảnh đẹp đẽ này, hơi thở của anh nóng hơn vài phần, anh chỉ đơn giản cởi cà vạt ra.
Cà vạt là sự kiềm chế bản chất thú tính trong con người anh, sau khi cởi cà vạt, Thịnh Mục Dương giống như một con thú dữ được thả ra khỏi lồng.
“Lộ Lộ, đẹp quá.”
Anh hạ giọng, thì thầm vào tai Mễ Lộ.
Sau đó Thịnh Mục Dương cởi quần và quần lót của cô, dùng ngón tay xinh đẹp tách môi âm hộ ra, để lộ miệng huyệt hồng hào.
Mặc dù tiểu huyệt của cô đã bị anh chạm vào nhưng miệng huyệt vẫn đóng kín như chưa từng được ai ghé thăm.
Thịnh Mục Dương cúi đầu liếm nhẹ môi âm hộ, sau đó dùng lưỡi ấn âm đế.
Sau khi quan hệ với Mễ Lộ, anh biết điểm nhạy cảm của cô ở đâu.
“Ư…”
Trong lúc ngủ Mễ Lộ không hề biết mình đang bị người đàn ông mê gian, thậm chí còn bật ra tiếng rên rỉ xấu hổ.
Tính năng của thuốc này rất tốt, không có tác dụng phụ.
Ánh mắt anh trở nên tối đen, sau đó anh đăng nhập vào tài khoản Wechat làm việc, ấn vào nhóm Wechat trong công ty.
Thịnh Mục Dương: “Tới văn phòng của tôi, có một bản thiết kế phác thảo cần cô làm @Mễ Lộ.”
Mễ Lộ đang định chợp mắt thì nhìn thấy tin nhắn trong nhóm Wechat.
Cô hít sâu một hơi, nếu lãnh đạo khác yêu cầu cô làm việc, cô chắc chắn sẽ vờ như không nhìn thấy, nhưng cô nào dám trêu chọc Thịnh tiện nhân!
Thịnh Mục Dương là người nhỏ mọn, tính khí thất thường, tuy năng lực giỏi nhưng chỉ cần cô ở lại công ty một ngày, cô sẽ bị Thịnh Mục Dương hành hạ một ngày.
Mễ Lộ vỗ ngực, giống như đang kiềm chế lửa giận.
Cô tự nhủ mình không nên so đo với Thịnh Mục Dương khốn nạn. Sau khi điều chỉnh tâm trạng, Mễ Lộ nghiến răng gõ cửa văn phòng Thịnh Mục Dương.
“Vào đi.”
Nghe thấy giọng nói của người đàn ông, lúc này Mễ Lộ mới mở cửa.
“Dạ thưa sếp, xin hỏi phương án nào có vấn đề ạ?”
Mễ Lộ cố gắng hết sức để duy trì nụ cười tươi, nhưng cô không hề để ý ánh mắt mình tràn ngập sát ý, giờ phút này đã lộ ra khí thế ngất trời.
Thịnh Mục Dương nhếch môi, có lẽ cô không biết cách cô kiềm chế lửa giận của mình trông đáng sợ như thế nào.
“Cô uống nước trước đi, để tôi từ từ nói cho cô nghe.”
Thịnh Mục Dương đưa cốc nước cho Mễ Lộ.
Không thể không nói mặc dù Thịnh Mục Dương đáng ghét nhưng động tác rất ưu nhã, ngay cả một động tác đơn giản như cầm nước cũng khiến người ta cảm thấy cao quý.
Mễ Lộ chưa từng thấy Thịnh Mục Dương dịu dàng với ai như vậy, cô bị hành động của Thịnh Mục Dương làm cho ngạc nhiên đến mức mất đi phản ứng.
Mễ Lộ nhận cốc nước trong tay Thịnh Mục Dương, lắp bắp nói: “Cảm, cảm ơn.”
Cô vội vàng uống một hớp nước để bình tĩnh lại. Hôm nay Thịnh Mục Dương cứ là lạ làm sao ấy nhỉ?
Mễ Lộ không hề nhận ra sau khi cô uống nước, ánh mắt của người đàn ông trở nên tối sầm.
“Tôi xem qua phương án cô làm trước đó rồi, phương hướng chung thì đúng, cũng rất sáng tạo nhưng có một vài chi tiết…”
Thịnh Mục Dương mở bản thiết ra kế, kiên nhẫn giải thích cho Mễ Lộ.
Ban đầu Mễ Lộ rất tức giận vì Thịnh Mục Dương trì hoãn giấc ngủ trưa của cô, nhưng sau khi Thịnh Mục Dương giảng giải với mình, cô nhận ra lời nói của anh rất có ích.
Không hổ là quán quân của ba cuộc thi thiết kế toàn cầu liên tiếp, khả năng sáng tạo thực sự vượt xa cô.
Hy sinh một tiếng buổi trưa cũng chẳng là gì, nếu Thịnh Mục Dương có thể chỉ dạy cô, cô thức cả đêm cũng được.
Đột nhiên Mễ Lộ cảm thấy đầu mình nặng trĩu, mí mắt díp lại. Cô lắc đầu, cố gắng làm mình tỉnh táo. Cô không ngủ trưa, sao lại buồn ngủ thế này?
Mễ Lộ nhéo tay, nhưng cơn đau nhẹ lại chẳng có tác dụng gì. Trước khi mắt tôi sầm, Mễ Lộ ngã xuống đất.
Nhưng cơ thể cô không hề rơi xuống đất mà ngã vào trong lòng ngực Thịnh Mục Dương.
Nếu không phải hai lần quan hệ trước đó cô hôn mê, có lẽ anh cũng nghĩ đến chuyện mê gian cô như thế này.
Thịnh Mục Dương tháo gọng kính đen trên mặt cô xuống, đặt lên bàn. Bởi vì chút nữa thôi động tác của anh sẽ trở nên rất thô bạo, có thể làm kính của cô rơi xuống đất bất cứ lúc nào.
Thịnh Mục Dương bế Mễ Lộ lên ghế, sau đó đặt chân cô lên hai bên tay vịn.
“Bé ngoan, sau này phải cảnh giác trước những người đàn ông xa lạ có biết không?”
Thịnh Mục Dương vòng tay ra sau lưng cô, cởi cúc áo của cô rồi đẩy áo lót lên, hai bầu ngực trắng nõn lập tức nhảy ra.
Núm vú hồng nhạt run rẩy đứng thẳng, giống như hai nụ hoa màu hồng.
Dương vật của Thịnh Mục Dương đau từ lâu, khi nhìn thấy hình ảnh đẹp đẽ này, hơi thở của anh nóng hơn vài phần, anh chỉ đơn giản cởi cà vạt ra.
Cà vạt là sự kiềm chế bản chất thú tính trong con người anh, sau khi cởi cà vạt, Thịnh Mục Dương giống như một con thú dữ được thả ra khỏi lồng.
“Lộ Lộ, đẹp quá.”
Anh hạ giọng, thì thầm vào tai Mễ Lộ.
Sau đó Thịnh Mục Dương cởi quần và quần lót của cô, dùng ngón tay xinh đẹp tách môi âm hộ ra, để lộ miệng huyệt hồng hào.
Mặc dù tiểu huyệt của cô đã bị anh chạm vào nhưng miệng huyệt vẫn đóng kín như chưa từng được ai ghé thăm.
Thịnh Mục Dương cúi đầu liếm nhẹ môi âm hộ, sau đó dùng lưỡi ấn âm đế.
Sau khi quan hệ với Mễ Lộ, anh biết điểm nhạy cảm của cô ở đâu.
“Ư…”
Trong lúc ngủ Mễ Lộ không hề biết mình đang bị người đàn ông mê gian, thậm chí còn bật ra tiếng rên rỉ xấu hổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.