Chương 13:
Môi Khí Vị Đích Lựu Liên
15/05/2024
Thật ra chỉ cần không dùng tay thì cô cũng không quá ngốc nhưng mà kiểu làm tình của đồng tính nữ thì không thể không dùng tay. Cô hôn từ ngực nàng lên tới xương quai xanh, cần cổ, sau đó ngước mặt lên hôn lấy môi nàng, cùng lúc đó cánh tay của cô dần sờ xuống dưới.
Cô vốn có thể xem chuyện này như lao động chân tay nhưng loại cảm xúc kỳ lạ lại nổi dậy theo nụ hôn sâu này.
Cô nhanh chóng xoa nắn, khi thịt mềm ẩm đó co thắt lại thì tay của cô đâm vào bên trong. Cô bắt đầu mơ màng làm, làm một cách tự nhiên cứ y như hai người là người yêu của nhau. Đầu óc của cô lại cảm thấy mơ màng, cho tới khi cánh tay dần tê mỏi mới tỉnh táo lại.
Mẹ nó, uổng công tập gym bấy lâu. Cô đè ngược kim chủ xuống dưới, kim chủ hít một hơi, gương mặt thành thục của nàng bắt đầu lộ ra vẻ khó chịu. Biểu cảm này của nàng khiến cho cô nhớ tới dòng chữ đỏ phía dưới bảng biểu: “Nếu như làm tới khóc thì mỗi lần sẽ cộng thêm 20 điểm”. Đệch, 20 điểm kìa, cô tăng nhanh tốc độ y như vừa được tiêm máu gà.
Bên trong co rút càng ngày càng nhanh. Mày của kim chủ cũng nhíu lại càng ngày càng chặt, môi nàng hơi hé mở, hít thở không thông. Gái thẳng nghi ngờ có phải nàng bị kỹ thuật yếu kém của cô đâm đau hay không. Vì thế lúc mà kim chủ hoang mang nắm lấy tay cô kêu: “Đợi, đợi một chút…” Thì cô nhanh chóng dừng tay, sau đó ngốc nghếch hỏi nàng: “Có chuyện gì vậy? Bộ cô thấy khó chịu chỗ nào hả?”
Kim chủ sửng sốt nhìn cô như kẻ thiểu năng.
Gái thẳng cũng sửng sốt, số điểm sắp tới tay lại bay mất rồi.
“Cô dừng lại làm gì?”
“Là cô kêu tôi đợi một chút mà…”
“Tôi kêu cô đợi một chút thì cô dừng lại thiệt hả?”
“Nếu như tôi không dừng lại lỡ cô trừ lương của tôi thì sao?”
“Con mẹ nó.” Kim chủ gục đầu hít thở sâu: “Được rồi, là lỗi của tôi. Hiện tại tôi nói với cô, lúc làm tình thì không được dừng lại.”
“Vậy lỡ như cô thật sự không chịu được thì như thế nào?”
Kim chủ sững người một lát, vẻ mặt trào phúng nhìn cô: “Cô làm được hả?”
Gái thẳng ngẩng đầu ưỡn ngực: “Sao cô biết là tôi không được?”
Nàng cười ngâm nga: “Được hay không, cô không rõ sao?”
“Cô…”
“Nhưng mà nếu được thì tôi ước gì ngày đó xuất hiện.”
Lời nói giễu cợt này gây ra sát thương quá lớn, gái thẳng buông lời hăm dọa:
“Được, cô chờ đó đi.”
“Ừ, tôi sẽ chờ.”
Đó là cuộc trò chuyện của bọn họ vào tối hôm qua trước khi đi ngủ.
Thà chết chứ không chịu nhục, vì thế sáng ngày hôm sau gái thẳng đã tới phòng gym tiếp tục tập luyện.
Theo sự gia tăng nhiệt độ của cơ thể, cô nhớ tới một số chuyện hồi học Trung học.
“Học sinh chuyển trường?”
Buổi sáng ngày đầu tiên của học kì 2 lớp 11, bạn cùng bàn lén lút nói: “Là thật đó, nghe nói là con ông cháu cha mới chuyển về từ nước ngoài, lúc nãy khi đi ngang qua phòng giáo viên tôi đã tận mắt nhìn thấy đó.”
Lúc này, ngoài cửa có người kêu tên của cô, gái thẳng đáp lời nhìn ra ngoài cửa thì ra là lớp trưởng của lớp bên cạnh, bạn đó nói giáo viên chủ nhiệm đang tìm cô. Cô trả lời lại, sau đó ôm lấy các quyển vở bài tập được giao trong lúc nghỉ đông đã thu được rồi nói với bạn cùng bàn: “Giúp một tay với, ôm mấy quyển vở này đi tới phòng giáo viên với tôi.”
Khi đi đến đến cửa phòng giáo viên, cô nhìn thấy một người con gái đang ngồi ở cái ghế kế bên bàn giáo viên, trên người nàng mặc áo mùa đông hợp thời, nàng ngồi thẳng lưng, nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện cả người của nàng đều toát ra vẻ được hưởng sự giáo dục cao quý mà những nơi lân cận không có được.
“Báo cáo.”
“Vào đi.”
Người con gái ấy quay đầu lại nhìn cô, nàng dùng ngón tay bị lạnh đến tím lại đẩy gọng kính lên.
Đó là lần đầu tiên cô gặp được kim chủ.
Thật ra trước khi kim chủ xuất hiện, ấn tượng của người ngoài đối với cô đều là người giỏi hết sáu khía cạnh. Nhất là hai năm đầu của Trung học, học sinh giỏi nhất khối là cô, cúp học là cô, người đẹp nhất trường, nhất khối, nhất lớp cũng là cô, cô còn nhận được một đống giải thưởng cầm đến mỏi cả tay, gom hết những lời khen ngợi của thầy cô, bạn bè. Không quá khi nói trước khi kim chủ xuất hiện thì cô là nhân vật truyền kỳ của cả trường. Bởi vậy cho nên lúc đầu gái thẳng hoàn toàn không để ý tới sự có mặt của kim chủ, nhất là khi biết được kim chủ còn là con ông cháu cha.
Cô vốn có thể xem chuyện này như lao động chân tay nhưng loại cảm xúc kỳ lạ lại nổi dậy theo nụ hôn sâu này.
Cô nhanh chóng xoa nắn, khi thịt mềm ẩm đó co thắt lại thì tay của cô đâm vào bên trong. Cô bắt đầu mơ màng làm, làm một cách tự nhiên cứ y như hai người là người yêu của nhau. Đầu óc của cô lại cảm thấy mơ màng, cho tới khi cánh tay dần tê mỏi mới tỉnh táo lại.
Mẹ nó, uổng công tập gym bấy lâu. Cô đè ngược kim chủ xuống dưới, kim chủ hít một hơi, gương mặt thành thục của nàng bắt đầu lộ ra vẻ khó chịu. Biểu cảm này của nàng khiến cho cô nhớ tới dòng chữ đỏ phía dưới bảng biểu: “Nếu như làm tới khóc thì mỗi lần sẽ cộng thêm 20 điểm”. Đệch, 20 điểm kìa, cô tăng nhanh tốc độ y như vừa được tiêm máu gà.
Bên trong co rút càng ngày càng nhanh. Mày của kim chủ cũng nhíu lại càng ngày càng chặt, môi nàng hơi hé mở, hít thở không thông. Gái thẳng nghi ngờ có phải nàng bị kỹ thuật yếu kém của cô đâm đau hay không. Vì thế lúc mà kim chủ hoang mang nắm lấy tay cô kêu: “Đợi, đợi một chút…” Thì cô nhanh chóng dừng tay, sau đó ngốc nghếch hỏi nàng: “Có chuyện gì vậy? Bộ cô thấy khó chịu chỗ nào hả?”
Kim chủ sửng sốt nhìn cô như kẻ thiểu năng.
Gái thẳng cũng sửng sốt, số điểm sắp tới tay lại bay mất rồi.
“Cô dừng lại làm gì?”
“Là cô kêu tôi đợi một chút mà…”
“Tôi kêu cô đợi một chút thì cô dừng lại thiệt hả?”
“Nếu như tôi không dừng lại lỡ cô trừ lương của tôi thì sao?”
“Con mẹ nó.” Kim chủ gục đầu hít thở sâu: “Được rồi, là lỗi của tôi. Hiện tại tôi nói với cô, lúc làm tình thì không được dừng lại.”
“Vậy lỡ như cô thật sự không chịu được thì như thế nào?”
Kim chủ sững người một lát, vẻ mặt trào phúng nhìn cô: “Cô làm được hả?”
Gái thẳng ngẩng đầu ưỡn ngực: “Sao cô biết là tôi không được?”
Nàng cười ngâm nga: “Được hay không, cô không rõ sao?”
“Cô…”
“Nhưng mà nếu được thì tôi ước gì ngày đó xuất hiện.”
Lời nói giễu cợt này gây ra sát thương quá lớn, gái thẳng buông lời hăm dọa:
“Được, cô chờ đó đi.”
“Ừ, tôi sẽ chờ.”
Đó là cuộc trò chuyện của bọn họ vào tối hôm qua trước khi đi ngủ.
Thà chết chứ không chịu nhục, vì thế sáng ngày hôm sau gái thẳng đã tới phòng gym tiếp tục tập luyện.
Theo sự gia tăng nhiệt độ của cơ thể, cô nhớ tới một số chuyện hồi học Trung học.
“Học sinh chuyển trường?”
Buổi sáng ngày đầu tiên của học kì 2 lớp 11, bạn cùng bàn lén lút nói: “Là thật đó, nghe nói là con ông cháu cha mới chuyển về từ nước ngoài, lúc nãy khi đi ngang qua phòng giáo viên tôi đã tận mắt nhìn thấy đó.”
Lúc này, ngoài cửa có người kêu tên của cô, gái thẳng đáp lời nhìn ra ngoài cửa thì ra là lớp trưởng của lớp bên cạnh, bạn đó nói giáo viên chủ nhiệm đang tìm cô. Cô trả lời lại, sau đó ôm lấy các quyển vở bài tập được giao trong lúc nghỉ đông đã thu được rồi nói với bạn cùng bàn: “Giúp một tay với, ôm mấy quyển vở này đi tới phòng giáo viên với tôi.”
Khi đi đến đến cửa phòng giáo viên, cô nhìn thấy một người con gái đang ngồi ở cái ghế kế bên bàn giáo viên, trên người nàng mặc áo mùa đông hợp thời, nàng ngồi thẳng lưng, nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện cả người của nàng đều toát ra vẻ được hưởng sự giáo dục cao quý mà những nơi lân cận không có được.
“Báo cáo.”
“Vào đi.”
Người con gái ấy quay đầu lại nhìn cô, nàng dùng ngón tay bị lạnh đến tím lại đẩy gọng kính lên.
Đó là lần đầu tiên cô gặp được kim chủ.
Thật ra trước khi kim chủ xuất hiện, ấn tượng của người ngoài đối với cô đều là người giỏi hết sáu khía cạnh. Nhất là hai năm đầu của Trung học, học sinh giỏi nhất khối là cô, cúp học là cô, người đẹp nhất trường, nhất khối, nhất lớp cũng là cô, cô còn nhận được một đống giải thưởng cầm đến mỏi cả tay, gom hết những lời khen ngợi của thầy cô, bạn bè. Không quá khi nói trước khi kim chủ xuất hiện thì cô là nhân vật truyền kỳ của cả trường. Bởi vậy cho nên lúc đầu gái thẳng hoàn toàn không để ý tới sự có mặt của kim chủ, nhất là khi biết được kim chủ còn là con ông cháu cha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.