Chương 19:
Môi Khí Vị Đích Lựu Liên
17/05/2024
“Tụi em vừa ăn cơm về, đang làm bài tập.”
Gái thẳng cảnh giác chú ý đoạn nói chuyện bên ngoài, vừa quay đầu liền đối diện với ánh mắt của kim chủ. Bốn mắt nhìn nhau, cô biết cái người này 8 phần là muốn hét lên rồi, cô cũng không biết lúc đó cô nghĩ cái gì nữa mà lại đưa đầu tới gần nàng.
Giáo viên chủ nhiệm: “Làm bài tập tới nỗi làm ra được mùi đồ ăn luôn hả?”
“Không có, sao làm được, chắc chắn là cô ngửi lầm rồi.”
Tục ngữ nói bắt trộm phải bắt tận tay cho nên giáo viên chủ nhiệm cũng không còn cách nào khác, giáo viên nhìn quanh một vòng, chỉ có thể nói: “Được rồi, vậy thì mấy đứa… Cố gắng làm bài tập.” Nói xong, giáo viên chủ nhiệm cùng với chùm chìa khóa treo trên eo của ông ấy lắc lư rời đi.
Đợi tới lúc không còn bóng dáng, mấy người liền chạy lại gần phía dưới bục giảng nhìn hai người: “Lão già ấy đi rồi, lớp trưởng, hai người…”
Hai người đã tách nhau ra, kim chủ đỏ mắt trừng cô, mắt kính lệch ra khỏi mặt, sửa lại tí nhưng vẫn còn lệch. Gái thẳng lui ra đằng sau, vẻ mặt vẫn loạn xì ngầu, mỗi thứ một kiểu.
Kim chủ chui từ phía dưới lên, gái thẳng cũng chui ra theo: “Mọi, mọi, mọi người đi trước đi.”
“Có chuyện gì vậy? Xảy ra chuyện gì rồi?”
Gái thẳng gấp gáp: “Đi đi đi, mau đi nhanh đi!”
Thật ra thì cũng chưa hôn trúng, tại vì kim chủ đã im lại trước khi cô chạm vào. Điều khiến gái thẳng sửng sốt là mới vậy thôi mà mắt nàng đã đỏ lên rồi. Cô thừa nhận bản thân có ý định đối đầu với nàng nhưng cũng chưa tới nỗi muốn nàng khóc. Cơ mà cho dù có hôn trúng thì cũng có sao đâu, đều là con gái với nhau cả, hôn đã là gì, sờ ngực nhau còn được xem là bình thường cơ mà? Phản ứng của nàng vậy là sao? Gặp chuyện như thế này thì lẽ ra nàng phải cãi lộn với cô chứ? Sau đó cô có thể cãi lại, sau đó là nàng nói không nên lời, sau cùng là cô ăn hết hộp gà rán rồi giả vờ xin lỗi nàng cùng với lần sau vẫn sẽ tái phạm. Sao nàng nàng nàng lại khóc rồi.
Chỉ còn lại hai người, kim chủ thu dọn sách vở trên bàn rồi chuẩn bị rời đi, gái thẳng vội vàng nắm nàng lại: “Ê, cô… Mắt kính của cô, có cần tôi giúp cô xem không?”
Nàng gạt tay cô ra: “Không cần.”
“Không sao đâu, có thể là bị lỏng ốc thôi, tôi vặn chắc lại cho cô.”
Cô giơ tay muốn lấy, kim chủ né tránh, càng thêm giận dữ trừng cô: “Tôi đã nói không cần rồi mà!”
“Đều là bạn học, không cần…”
Mắt kính bị văng xuống.
Gái thẳng nhìn nàng, nàng gấp gáp ngồi xuống đất tìm kiếm, trông nàng vừa hoang mang vừa tội nghiệp như chó con bị bỏ rơi. Gái thẳng ngơ ngác đưa lại mắt kính cho nàng, sau khi đeo mắt kính lên thì nàng cẩn thận bảo vệ nó rồi chạy ra ngoài.
Kim chủ dựa lên cánh cửa nhà vệ sinh, hai tay nắm ở hai bên, bởi vì lực đẩy ở phía sau cho nên gương mặt của nàng bị đè ép. Gái thẳng lại cướp lấy mắt kính của nàng sau đó đeo lên rồi quay qua hôn lấy nàng.
Tầm nhìn mơ hồ khiến cho gương mặt của kim chủ lộ ra nét mù mịt, cho dù đôi môi bị hôn thì nàng vẫn như thiếu nữ mới lớn, nơm nớp lo sợ, cả đầu lưỡi của nàng cũng trở nên đần độn.
Đối với hành vi tháo mắt kính này thì thật ra là gái thắng muốn chọc tức nàng nên mới làm vậy, kết quả nàng lại nói thích.
Từ trước tới nay gái thẳng chưa bao giờ hiểu được nàng, ví dụ như chuyện lúc học Trung học, sau hôm đó gái thẳng đã đuổi theo xin lỗi nàng trong suốt 2 ngày, cho đến thứ sáu, kim chủ mới trả lời với nàng rằng: “Được, chỉ cần cô làm theo quy định của trường, không gây rắc rối cho tôi thì chúng ta coi như huề nhau.”
“Một lời đã định.”
“Một lời đã định.” Nói xong kim chủ cười rồi rời đi, Khi nhìn thấy nụ cười của nàng, gái thẳng mới biết chắc chắn bản thân đã bị nàng lừa.
Làm theo quy tắc của trường mới là chuyện quan trọng.
Gái thẳng cảnh giác chú ý đoạn nói chuyện bên ngoài, vừa quay đầu liền đối diện với ánh mắt của kim chủ. Bốn mắt nhìn nhau, cô biết cái người này 8 phần là muốn hét lên rồi, cô cũng không biết lúc đó cô nghĩ cái gì nữa mà lại đưa đầu tới gần nàng.
Giáo viên chủ nhiệm: “Làm bài tập tới nỗi làm ra được mùi đồ ăn luôn hả?”
“Không có, sao làm được, chắc chắn là cô ngửi lầm rồi.”
Tục ngữ nói bắt trộm phải bắt tận tay cho nên giáo viên chủ nhiệm cũng không còn cách nào khác, giáo viên nhìn quanh một vòng, chỉ có thể nói: “Được rồi, vậy thì mấy đứa… Cố gắng làm bài tập.” Nói xong, giáo viên chủ nhiệm cùng với chùm chìa khóa treo trên eo của ông ấy lắc lư rời đi.
Đợi tới lúc không còn bóng dáng, mấy người liền chạy lại gần phía dưới bục giảng nhìn hai người: “Lão già ấy đi rồi, lớp trưởng, hai người…”
Hai người đã tách nhau ra, kim chủ đỏ mắt trừng cô, mắt kính lệch ra khỏi mặt, sửa lại tí nhưng vẫn còn lệch. Gái thẳng lui ra đằng sau, vẻ mặt vẫn loạn xì ngầu, mỗi thứ một kiểu.
Kim chủ chui từ phía dưới lên, gái thẳng cũng chui ra theo: “Mọi, mọi, mọi người đi trước đi.”
“Có chuyện gì vậy? Xảy ra chuyện gì rồi?”
Gái thẳng gấp gáp: “Đi đi đi, mau đi nhanh đi!”
Thật ra thì cũng chưa hôn trúng, tại vì kim chủ đã im lại trước khi cô chạm vào. Điều khiến gái thẳng sửng sốt là mới vậy thôi mà mắt nàng đã đỏ lên rồi. Cô thừa nhận bản thân có ý định đối đầu với nàng nhưng cũng chưa tới nỗi muốn nàng khóc. Cơ mà cho dù có hôn trúng thì cũng có sao đâu, đều là con gái với nhau cả, hôn đã là gì, sờ ngực nhau còn được xem là bình thường cơ mà? Phản ứng của nàng vậy là sao? Gặp chuyện như thế này thì lẽ ra nàng phải cãi lộn với cô chứ? Sau đó cô có thể cãi lại, sau đó là nàng nói không nên lời, sau cùng là cô ăn hết hộp gà rán rồi giả vờ xin lỗi nàng cùng với lần sau vẫn sẽ tái phạm. Sao nàng nàng nàng lại khóc rồi.
Chỉ còn lại hai người, kim chủ thu dọn sách vở trên bàn rồi chuẩn bị rời đi, gái thẳng vội vàng nắm nàng lại: “Ê, cô… Mắt kính của cô, có cần tôi giúp cô xem không?”
Nàng gạt tay cô ra: “Không cần.”
“Không sao đâu, có thể là bị lỏng ốc thôi, tôi vặn chắc lại cho cô.”
Cô giơ tay muốn lấy, kim chủ né tránh, càng thêm giận dữ trừng cô: “Tôi đã nói không cần rồi mà!”
“Đều là bạn học, không cần…”
Mắt kính bị văng xuống.
Gái thẳng nhìn nàng, nàng gấp gáp ngồi xuống đất tìm kiếm, trông nàng vừa hoang mang vừa tội nghiệp như chó con bị bỏ rơi. Gái thẳng ngơ ngác đưa lại mắt kính cho nàng, sau khi đeo mắt kính lên thì nàng cẩn thận bảo vệ nó rồi chạy ra ngoài.
Kim chủ dựa lên cánh cửa nhà vệ sinh, hai tay nắm ở hai bên, bởi vì lực đẩy ở phía sau cho nên gương mặt của nàng bị đè ép. Gái thẳng lại cướp lấy mắt kính của nàng sau đó đeo lên rồi quay qua hôn lấy nàng.
Tầm nhìn mơ hồ khiến cho gương mặt của kim chủ lộ ra nét mù mịt, cho dù đôi môi bị hôn thì nàng vẫn như thiếu nữ mới lớn, nơm nớp lo sợ, cả đầu lưỡi của nàng cũng trở nên đần độn.
Đối với hành vi tháo mắt kính này thì thật ra là gái thắng muốn chọc tức nàng nên mới làm vậy, kết quả nàng lại nói thích.
Từ trước tới nay gái thẳng chưa bao giờ hiểu được nàng, ví dụ như chuyện lúc học Trung học, sau hôm đó gái thẳng đã đuổi theo xin lỗi nàng trong suốt 2 ngày, cho đến thứ sáu, kim chủ mới trả lời với nàng rằng: “Được, chỉ cần cô làm theo quy định của trường, không gây rắc rối cho tôi thì chúng ta coi như huề nhau.”
“Một lời đã định.”
“Một lời đã định.” Nói xong kim chủ cười rồi rời đi, Khi nhìn thấy nụ cười của nàng, gái thẳng mới biết chắc chắn bản thân đã bị nàng lừa.
Làm theo quy tắc của trường mới là chuyện quan trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.