Chương 144: Đem yêu: bữa cơm xin lỗi
Lục Tiểu Lam
10/09/2014
Edit: Pink Kiêu Sa
Beta: Nghi Phương
cô của sáu năm sau, lần đầu tiên đánh piano, trước kia ở bên cạnh Nhâm Thần Phong, phần nào cũng được hun đúc. Lý Tình Y mua piano cho cô, cô cũng chỉ tùy tiện đánh vài phím, chưa từng nghiêm túc học đánh một bài hát nào, cũng rất vô tâm đánh một bài. Sau khi Nhâm Thần Phong đi rồi, cô cứ nghĩ sẽ không bao giờ chạm vào piano nữa, cô cho là nếu anh lại xuất hiện thì cô sẽ rất hận anh, nhưng thì ra, cô không hận được.
Mặc Thiên Trần đã lâu không đánh piano, ngón tay vô cùng cứng, cô chỉ nhớ những phím âm đơn giản, trên phím đàn tùy tiện đánh, sau đó đóng nắp đàn lại, trở lại ngồi bên người Lý Tình Y.
Lý Tình Y bưng ly cà phê, ngưng mắt nhìn cô: “Thiên Thiên, đến tận bây giờ3acon cũng chưa từng có dụng tâm học piano, hôm nay đánh không ra bài hát trong lòng, là vô cùng bình thường.”
Mặc Thiên Trần giương môi cười: “Vậy mẹ mua piano cho3acon làm gì chứ?”
“Thứ3acon muốn, thân làm cha mẹ, sẽ mua cho3acon.” Lý Tình Y tình ý sâu xa.
Mặc Thiên Trần đôi tay chống cằm, cảm thấy rất đúng, giữa cha mẹ và3acon cái luôn có thân tình đáng quý, hôm nay cô bớt thời gian đi cùng mẹ, chính là hy vọng sau khi toàn bộ mọi chuyện bị vạch trần, Lý Tình Y vẫn có thể có một cuộc sống khỏe mạnh.
“Mẹ, vậy nếu3acon làm chuyện bậy, mẹ cũng sẽ tha thứ cho3acon đúng không?”cô cong bờ môi.
Lý Tình Y đưa tay, gõ lên môi cô: “Nếu3acon cãi nhau với Như Khanh, mà có liên quan gì đến Thần Phong, mẹ sẽ không tha thứ cho3acon.”
“Mẹ này...” Mặc Thiên Trần nắm tay Lý Tình Y, “Mẹ, mẹ yên tâm,3acon chưa từng nghĩ sẽ có quan hệ gì với Thần Phong.”
“Vậy tại sao còn cãi nhau với Như Khanh?” Lý Tình Y nặng nề hừ một tiếng.
Mặc Thiên Trần làm nũng: “Mẹ,3acon nào có gây gổ đâu!”
“3acon đó! Hóa yên huân trang số lần có thể đếm được trên đầu ngón tay, cứ vào lúc tâm tình không tốt liền như vậy.” Lý Tình Y than một tiếng, “Thiên Thiên, ta là mẹ3acon, ta còn không nhìn ra được sao?”
“Có sao?” Mặc Thiên Trần trợn to hai mắt.
Lý Tình Y bấm điện thoại gọi Cúc Như Khanh: “Như Khanh, tối nay nhà chúng ta làm curry gà,3acon đến được không?”
“Mẹ...” Thấy mẹ tự dưng gọi cho Cúc Như Khanh, cô cũng muốn hòa hảo với anh, nhưng lại không biết phải bắt đầu từ đâu.
Rất nhanh, Lý Tình Y cúp điện thoại, Mặc Thiên Trần trầm mặc một hồi, mới nói: “Anh ấy trả lời thế nào?”
Lý Tình Y lắc đầu: “Như Khanh nói, tối nay không rảnh.”
“Vâng…” Mặc Thiên Trần khuôn mặt nhỏ nhắn từ từ cúi xuống, ngay cả mẹ cô mời cũng từ chối, lần này anh nhất định không muốn giải hòa rồi.
“Ha ha…” Lý Tình Y bật cười, “Đùa3acon thôi, Như Khanh nói tối sẽ đến, nhưng sẽ trễ một tí.”
“Mẹ này...” Mặc Thiên Trần lập tức từ thất vọng biến thành hy vọng, mặc dù bị Lý Tình Y trêu chọc khiến cô vừa giận vừa hờn, nhưng cô cũng mong đợi tối nay Cúc Như Khanh sẽ tới Mặc gia ăn cơm, dù sao cô vẫn còn hy vọng có thể ở bên cạnh anh một thời gian nữa, mặc dù biết thời gian không còn nhiều, nhưng cô vẫn hy vọng có thể ở cạnh nhau thêm một chút nữa.
Lý Tình Y lôi kéo tay cô đứng lên, “đi, đi với mẹ ra siêu thị chọn gà, tối nay3acon xuống bếp, mẹ làm sư phụ.”
“Nhưng3acon không biết làm...” Mặc Thiên Trần bối rối.
“Chuyện gì cũng đều có lần đầu tiên.” Lý Tình Y lập tức lôi kéo cô ra khỏi quán cafe.
Mặc Thiên Trần đi theo Lý Tình Y, cùng chọn đồ nấu gà, rửa sạch ở siêu thị rồi mang về nhà, vận tạp dề bắt đầu bận rộn, Lý Tình Y ở bên chỉ đạo, lần đầu tiên trong đời cô bắt đầu làm curry gà, cũng lần đầu tiên vì một người đàn ông mà nấu ăn, sau đó mong đợi người đàn ông đó có thể về nhà, nếm món ăn cô tự mình làm.
Công ty Cúc thị.
Cúc Như Khanh cả ngày không để tâm vào công việc, cảm xúc dễ nổi giận, anh cho đến bây giờ chưa bao giờ để cảm xúc tâm tình vướng vào công việc, cũng chưa bao giờ đem những gì không vui trong công việc về nhà, nhưng hiện tại anh lại không khống chế được mình, anh phái Trần Tiêu theo bảo vệ Mặc Thiên Trần, còn giám thị nhất cử nhất động của cô, anh thời thời khắc khắc muốn biết cô ở nơi nào, làm chuyện gì. Khi Trần Tiêu báo cáo cô mua gà trong siêu thị rồi về nhà, anh đốt một điếu thuốc, nghĩ xem có phải là anh đã quá cảm xúc hóa rồi hay không, tại sao lại xem trọng cô, xem ra anh phải tỉnh táo nhiều!
*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥
Đồn cảnh sát.
Dương Phàm và Nhâm Thần Vũ cùng đến đồn cảnh sát, Nhâm Thần Vũ nhìn Nhâm Thần Phong trên khóe môi còn vương vết máu, đau lòng ôm anh: “Thần Phong, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao em lại thành thế này?”
Nhâm Thần Phong đợi ở đồn cảnh sát một đêm, trở nên rất tiều tụy, nhưng anh chỉ nói: “Chị hai, em không sao.”
“đi, chúng ta về nhà.” Nhâm Thần Vũ lôi kéo tay anh.
“Nhưng...” Nhâm Thần Phong biết, chuyện Chu Tiểu Kiều còn chưa kết thúc, anh sao có thể đi?
Nhâm Thần Vũ nhìn anh: “Chu Tiểu Kiều không có quyền khởi tố em! Mặc dù Thọ Tề đã ngưng chức phải chấp nhận điều tra, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, Chu Truyền Hảo nhất định là đắc tội với đại nhân vật nào, bằng không làm sao cứ bị người níu lấy không buông. Cho nên, Chu gia thế lực đã hoàn toàn sụp đổ, Chu Tiểu Kiều lại càng có thêm thành tựu. Chị đã bảo lãnh em rồi, bây giờ chúng ta về nhà.”
“Cảm ơn chị hai.” Nhâm Thần Phong đi ra, lại không vào xe của Nhâm Thần Vũ, anh nói với Dương Phàm: “Dương Phàm, làm phiền anh đưa tôi về nhà.”
“Thần Phong, em...” Nhâm Thần Vũ lo lắng nhìn anh.
Dương Phàm gật đầu với Nhâm Thần Vũ, sau đó lái xe đưa Nhâm Thần Phong về biệt thự.
“Thần Vũ, bây giờ tin tức có thể nói là đếm cũng đếm không xuể rồi, diễn xuất của chúng ta xem ra còn rất tệ.” Dương Phàm bất đắc dĩ nói.
Nhâm Thần Phong nghe được nhưng không lên tiếng, căn bản anh không quan tâm những thứ kia ngoài mặt là một cuộc sống xinh đẹp như tiên, bây giờ không còn thì là không còn thôi.
Rất nhanh, xe đưa Nhâm Thần Phong đến trước cửa biệt thự thì dừng lại, Dương Phàm muốn đi vào lại bị Nhâm Thần Phong ngăn lại: “Anh về đi ! Tôi muốn được yên tĩnh một chút.”
“Thần Phong, cậu không sao chứ?” Dương Phàm nhìn hắn.
Nhâm Thần Phong không nói gì, trực tiếp trở lại phòng vẽ tranh.
Dương Phàm bất đắc dĩ đành phải đóng cửa xe rời đi. Sau đó gọi cho Nhâm Thần Vũ, nói hắn đã đưa Nhâm Thần Phong về đến nhà, nhưng tâm tình của anh lại cực kỳ tệ.
Nhâm Thần Vũ thở dài, cô xuống lầu dưới, chồng cô Đồng Thọ Tề cũng vì dính líu đến Nhâm Thần Phong mà hai vợ chồng gây gổ đến chiến tranh lạnh, hiện tại cô cũng chỉ là Nê Bồ Tát qua sông bản thân khó bảo toàn, còn Nhâm Thần Phong rốt cuộc là làm sao vậy?
Nhâm Thần Vũ nhìn sắc trời dần muộn, cô muốn đến chỗ Nhâm Thần Phong nhưng lại nghĩ tới Đồng Thọ Tề và Đồng Tâm Nguyện vẫn đang ở nhà, không muốn lại cãi nhau với Đồng Thọ Tề, vì vậy cầm điện thoại lên thì lại nhớ đến Mặc Thiên Trần.
Mặc Thiên Trần đang trong bếp nấu curry gà, cô y theo lời Lý Tình Y học phương pháp từng bước nấu, điện thoại di động vang lên, cô liền ra phòng khách nghe điện thoại. cô vừa nhìn màn hình thấy Nhâm Thần Vũ gọi thì bất giác nhíu mày một cái, hôm nay cô chưa hỏi thăm Nhâm Thần Phong.
Beta: Nghi Phương
cô của sáu năm sau, lần đầu tiên đánh piano, trước kia ở bên cạnh Nhâm Thần Phong, phần nào cũng được hun đúc. Lý Tình Y mua piano cho cô, cô cũng chỉ tùy tiện đánh vài phím, chưa từng nghiêm túc học đánh một bài hát nào, cũng rất vô tâm đánh một bài. Sau khi Nhâm Thần Phong đi rồi, cô cứ nghĩ sẽ không bao giờ chạm vào piano nữa, cô cho là nếu anh lại xuất hiện thì cô sẽ rất hận anh, nhưng thì ra, cô không hận được.
Mặc Thiên Trần đã lâu không đánh piano, ngón tay vô cùng cứng, cô chỉ nhớ những phím âm đơn giản, trên phím đàn tùy tiện đánh, sau đó đóng nắp đàn lại, trở lại ngồi bên người Lý Tình Y.
Lý Tình Y bưng ly cà phê, ngưng mắt nhìn cô: “Thiên Thiên, đến tận bây giờ3acon cũng chưa từng có dụng tâm học piano, hôm nay đánh không ra bài hát trong lòng, là vô cùng bình thường.”
Mặc Thiên Trần giương môi cười: “Vậy mẹ mua piano cho3acon làm gì chứ?”
“Thứ3acon muốn, thân làm cha mẹ, sẽ mua cho3acon.” Lý Tình Y tình ý sâu xa.
Mặc Thiên Trần đôi tay chống cằm, cảm thấy rất đúng, giữa cha mẹ và3acon cái luôn có thân tình đáng quý, hôm nay cô bớt thời gian đi cùng mẹ, chính là hy vọng sau khi toàn bộ mọi chuyện bị vạch trần, Lý Tình Y vẫn có thể có một cuộc sống khỏe mạnh.
“Mẹ, vậy nếu3acon làm chuyện bậy, mẹ cũng sẽ tha thứ cho3acon đúng không?”cô cong bờ môi.
Lý Tình Y đưa tay, gõ lên môi cô: “Nếu3acon cãi nhau với Như Khanh, mà có liên quan gì đến Thần Phong, mẹ sẽ không tha thứ cho3acon.”
“Mẹ này...” Mặc Thiên Trần nắm tay Lý Tình Y, “Mẹ, mẹ yên tâm,3acon chưa từng nghĩ sẽ có quan hệ gì với Thần Phong.”
“Vậy tại sao còn cãi nhau với Như Khanh?” Lý Tình Y nặng nề hừ một tiếng.
Mặc Thiên Trần làm nũng: “Mẹ,3acon nào có gây gổ đâu!”
“3acon đó! Hóa yên huân trang số lần có thể đếm được trên đầu ngón tay, cứ vào lúc tâm tình không tốt liền như vậy.” Lý Tình Y than một tiếng, “Thiên Thiên, ta là mẹ3acon, ta còn không nhìn ra được sao?”
“Có sao?” Mặc Thiên Trần trợn to hai mắt.
Lý Tình Y bấm điện thoại gọi Cúc Như Khanh: “Như Khanh, tối nay nhà chúng ta làm curry gà,3acon đến được không?”
“Mẹ...” Thấy mẹ tự dưng gọi cho Cúc Như Khanh, cô cũng muốn hòa hảo với anh, nhưng lại không biết phải bắt đầu từ đâu.
Rất nhanh, Lý Tình Y cúp điện thoại, Mặc Thiên Trần trầm mặc một hồi, mới nói: “Anh ấy trả lời thế nào?”
Lý Tình Y lắc đầu: “Như Khanh nói, tối nay không rảnh.”
“Vâng…” Mặc Thiên Trần khuôn mặt nhỏ nhắn từ từ cúi xuống, ngay cả mẹ cô mời cũng từ chối, lần này anh nhất định không muốn giải hòa rồi.
“Ha ha…” Lý Tình Y bật cười, “Đùa3acon thôi, Như Khanh nói tối sẽ đến, nhưng sẽ trễ một tí.”
“Mẹ này...” Mặc Thiên Trần lập tức từ thất vọng biến thành hy vọng, mặc dù bị Lý Tình Y trêu chọc khiến cô vừa giận vừa hờn, nhưng cô cũng mong đợi tối nay Cúc Như Khanh sẽ tới Mặc gia ăn cơm, dù sao cô vẫn còn hy vọng có thể ở bên cạnh anh một thời gian nữa, mặc dù biết thời gian không còn nhiều, nhưng cô vẫn hy vọng có thể ở cạnh nhau thêm một chút nữa.
Lý Tình Y lôi kéo tay cô đứng lên, “đi, đi với mẹ ra siêu thị chọn gà, tối nay3acon xuống bếp, mẹ làm sư phụ.”
“Nhưng3acon không biết làm...” Mặc Thiên Trần bối rối.
“Chuyện gì cũng đều có lần đầu tiên.” Lý Tình Y lập tức lôi kéo cô ra khỏi quán cafe.
Mặc Thiên Trần đi theo Lý Tình Y, cùng chọn đồ nấu gà, rửa sạch ở siêu thị rồi mang về nhà, vận tạp dề bắt đầu bận rộn, Lý Tình Y ở bên chỉ đạo, lần đầu tiên trong đời cô bắt đầu làm curry gà, cũng lần đầu tiên vì một người đàn ông mà nấu ăn, sau đó mong đợi người đàn ông đó có thể về nhà, nếm món ăn cô tự mình làm.
Công ty Cúc thị.
Cúc Như Khanh cả ngày không để tâm vào công việc, cảm xúc dễ nổi giận, anh cho đến bây giờ chưa bao giờ để cảm xúc tâm tình vướng vào công việc, cũng chưa bao giờ đem những gì không vui trong công việc về nhà, nhưng hiện tại anh lại không khống chế được mình, anh phái Trần Tiêu theo bảo vệ Mặc Thiên Trần, còn giám thị nhất cử nhất động của cô, anh thời thời khắc khắc muốn biết cô ở nơi nào, làm chuyện gì. Khi Trần Tiêu báo cáo cô mua gà trong siêu thị rồi về nhà, anh đốt một điếu thuốc, nghĩ xem có phải là anh đã quá cảm xúc hóa rồi hay không, tại sao lại xem trọng cô, xem ra anh phải tỉnh táo nhiều!
*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥
Đồn cảnh sát.
Dương Phàm và Nhâm Thần Vũ cùng đến đồn cảnh sát, Nhâm Thần Vũ nhìn Nhâm Thần Phong trên khóe môi còn vương vết máu, đau lòng ôm anh: “Thần Phong, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao em lại thành thế này?”
Nhâm Thần Phong đợi ở đồn cảnh sát một đêm, trở nên rất tiều tụy, nhưng anh chỉ nói: “Chị hai, em không sao.”
“đi, chúng ta về nhà.” Nhâm Thần Vũ lôi kéo tay anh.
“Nhưng...” Nhâm Thần Phong biết, chuyện Chu Tiểu Kiều còn chưa kết thúc, anh sao có thể đi?
Nhâm Thần Vũ nhìn anh: “Chu Tiểu Kiều không có quyền khởi tố em! Mặc dù Thọ Tề đã ngưng chức phải chấp nhận điều tra, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, Chu Truyền Hảo nhất định là đắc tội với đại nhân vật nào, bằng không làm sao cứ bị người níu lấy không buông. Cho nên, Chu gia thế lực đã hoàn toàn sụp đổ, Chu Tiểu Kiều lại càng có thêm thành tựu. Chị đã bảo lãnh em rồi, bây giờ chúng ta về nhà.”
“Cảm ơn chị hai.” Nhâm Thần Phong đi ra, lại không vào xe của Nhâm Thần Vũ, anh nói với Dương Phàm: “Dương Phàm, làm phiền anh đưa tôi về nhà.”
“Thần Phong, em...” Nhâm Thần Vũ lo lắng nhìn anh.
Dương Phàm gật đầu với Nhâm Thần Vũ, sau đó lái xe đưa Nhâm Thần Phong về biệt thự.
“Thần Vũ, bây giờ tin tức có thể nói là đếm cũng đếm không xuể rồi, diễn xuất của chúng ta xem ra còn rất tệ.” Dương Phàm bất đắc dĩ nói.
Nhâm Thần Phong nghe được nhưng không lên tiếng, căn bản anh không quan tâm những thứ kia ngoài mặt là một cuộc sống xinh đẹp như tiên, bây giờ không còn thì là không còn thôi.
Rất nhanh, xe đưa Nhâm Thần Phong đến trước cửa biệt thự thì dừng lại, Dương Phàm muốn đi vào lại bị Nhâm Thần Phong ngăn lại: “Anh về đi ! Tôi muốn được yên tĩnh một chút.”
“Thần Phong, cậu không sao chứ?” Dương Phàm nhìn hắn.
Nhâm Thần Phong không nói gì, trực tiếp trở lại phòng vẽ tranh.
Dương Phàm bất đắc dĩ đành phải đóng cửa xe rời đi. Sau đó gọi cho Nhâm Thần Vũ, nói hắn đã đưa Nhâm Thần Phong về đến nhà, nhưng tâm tình của anh lại cực kỳ tệ.
Nhâm Thần Vũ thở dài, cô xuống lầu dưới, chồng cô Đồng Thọ Tề cũng vì dính líu đến Nhâm Thần Phong mà hai vợ chồng gây gổ đến chiến tranh lạnh, hiện tại cô cũng chỉ là Nê Bồ Tát qua sông bản thân khó bảo toàn, còn Nhâm Thần Phong rốt cuộc là làm sao vậy?
Nhâm Thần Vũ nhìn sắc trời dần muộn, cô muốn đến chỗ Nhâm Thần Phong nhưng lại nghĩ tới Đồng Thọ Tề và Đồng Tâm Nguyện vẫn đang ở nhà, không muốn lại cãi nhau với Đồng Thọ Tề, vì vậy cầm điện thoại lên thì lại nhớ đến Mặc Thiên Trần.
Mặc Thiên Trần đang trong bếp nấu curry gà, cô y theo lời Lý Tình Y học phương pháp từng bước nấu, điện thoại di động vang lên, cô liền ra phòng khách nghe điện thoại. cô vừa nhìn màn hình thấy Nhâm Thần Vũ gọi thì bất giác nhíu mày một cái, hôm nay cô chưa hỏi thăm Nhâm Thần Phong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.