Chương 167: Ngược yêu: chim trong lồng (thượng)
Lục Tiểu Lam
10/09/2014
Mặc Thiên Trần biết anh trêu, tức giận : “Tôi làm sao biết được đồ đó có người khác mặc chưa, tôi muốn!”
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V “Em chỉ là người tình của tôi, kén chọn cái gì?” Anh châm chọc , nhưng giọng điệu hung ác.
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V “Tôi là người tình của anh, nhưng quần áo tôi tự mua được, cần anh tài trợ quần áo cho tôi.” Mặc Thiên Trần nghe thấy hai chữ ‘người tình’, nổi giận .
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V Cúc Như Khanh đưa tay ra mời, “Chính em muốn tự mua quần áo, vậy mặc quần áo của tôi làm gì? Cởi ra!”
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V “Tôi…” Mặc Thiên Trần được, nhưng vẫn cả giận: “Tôi cởi, tôi thích mặc đồ của anh!”
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V Nhìn vừa ăn vạ vừa tức giận, Cúc Như Khanh ánh mắt như dòng nước ngầm vòng vo mấy vòng, Mặc Thiên Trần, phải cho em hiểu được ý nghĩa khi mặc quần áo của tôi mới được, nhìn thấy trong mắt thoáng có nước mắt, anh tiếp tục chủ đề này nữa, chỉ : “Đem quần áo tới đây cho tôi.”
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V Mặc Thiên Trần mang quần áo chuẩn bị đến bên cạnh anh, cởi áo ngủ của anh ra, rồi mặc vào cho anh từ trong ra ngoài, khi tầm mắt đặt đến con vật khổng lồ giữa đùi anh mặt hồng đến muốn ra máu, mặc dù lần đầu tiên mặc đồ cho đàn ông nên rất xốc xếch, nhưng Cúc Như Khanh câu nào, anh rất vội đến công ty.
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V Nhìn anh muốn , theo sau lưng anh, Cúc Như Khanh quay đầu nhìn , “Tôi làm, người tình ở nhà chờ tôi.”
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V Mặc Thiên Trần dừng bước, kiên định : “Tôi muốn đến công ty.”
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V “Người tình có chỉ để thỏa mãn sinh lý cho đàn ông, cần làm làm gì, cũng có giá trị sở hữu, vì dù sao chính em cũng em hoàn toàn có gì, nhưng vóc người tệ, ít nhất trước mắt có thể mê hoặc được tôi.” Cúc Như Khanh đến nhà để xe.
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V Mặc Thiên Trần ánh mắt tối sầm lại, níu áo anh lại, “Cha tôi già, tôi muốn học hỏi để quản lý công ty Mặc thị, dù sao ban ngày anh làm cũng cần tôi, buổi tối tôi về trước giờ tan việc, Như Khanh, anh gì tôi nghe hết, nhưng chuyện, xin anh đồng ý cho tôi được ?”
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V “Em còn hơi sức làm sao?” Anh nhìn chằm chằm vào quần áo , lôi thôi lếch thếch như anh nghĩ, ngược lại còn có vẻ rất phong tình.
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V Mặc Thiên Trần sắc mặt đỏ lên, kiên định gật đầu, “Tôi là tình nhân của anh, phải tù nhân.”
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V Cúc Như Khanh hừ tiếng, “Tối nay nếu có hơi sức hầu hạ tôi, ngày mai cho em biết thế nào là ngoan ngoãn ở nhà.”
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V xong, anh lái xe .
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V Mặc Thiên Trần ngẩn người, biết anh đồng ý, vội vàng ra cửa gọi taxi, trở về nhà trọ, tắm rửa thay quần áo, rồi hỏa tốc chạy đến công ty.
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V vừa đến công ty, gọi Triển Thanh Thanh vào mang café cho , “Thần Phong có tỉnh lại chưa?”
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V “Chị gọi còn tỉnh, sao em gọi được chứ?” Triển Thanh Thanh lắc đầu biểu lộ vẻ thương cảm nhưng giúp được gì.
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V “Bây giờ ai chăm sóc Thần Phong?” Mặc Thiên Trần dám đến nữa, Cúc Như Khanh ở trong bệnh viện như thế với , giờ dám đến nữa.
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V Triển Thanh Thanh bình ổn tâm tình , “Em mời hộ lý chuyên nghiệp rồi, đại tiểu thư, sao mắt chị thâm vậy? Tối qua ngủ ngon à?”
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V Mặc Thiên Trần chỉ ngủ ngon, căn bản có ngủ được đâu, người đàn ông kia giống như uống thuốc tăng lực, muốn ngừng nghỉ, lắc đầu muốn nghĩ đến nữa, sau đó cầm tay Triển Thanh Thanh, “Thanh Thanh, bây giờ chị có thời gian chăm sóc Thần Phong nữa, dù có hộ lý, nhưng em cứ giúp chị trông chừng anh ấy , làm ơn, được ?”
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V Triển Thanh Thanh thấy trong hốc mắt nén lệ, khỏi cũng muốn khóc, “Đại tiểu thư, em biết rồi, chị yên tâm.”
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V “Thanh Thanh… Thanh Thanh, em là bạn tốt nhất của chị, cảm ơn em…” Mặc Thiên Trần cảm động đến rơi nước mắt, bây giờ phải chấm dứt chuyện của Đồng Thọ Tề, rồi đợi Nhâm Thần Phong tỉnh lại, nếu chuyện của Đồng Thọ Tề được giải quyết, chỉ có lỗi với Đồng gia, mà còn có lỗi với Nhâm gia, cho nên, chỉ cần Cúc Như Khanh chịu ra tay giúp, chấp nhận hết, dù sao cũng thể chọc giận anh.
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V “Nhâm tiên sinh nhất định tỉnh lại, đại tiểu thư, chị đừng lo lắng quá.” Triển Thanh Thanh an ủi .
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V
cungquanghang.com H O A Ncungquanghang.com ZIN NGUcungquanghang.com C O P Ycungquanghang.com I L V “Chị cũng tin như vậy, Thần Phong chắc chắn tỉnh lại.” Mặc Thiên Trần thu hồi tâm tình bi thương, nhất định phải kiên cường chờ anh tỉnh lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.