Kim Cương Khế Ước

Chương 261: Ngược yêu: chính thức vây bắt (2)

Lục Tiểu Lam

11/09/2014

Edit: BẠCH DƯƠNG

Beta: N.P

Khang Hạo, Trần Ích, Nghiêm Tiểu Huệ lần này bắt đầu kế hoạch với Phí thị đều trăm miệng một lời.

“Vâng! Tiên sinh.”

“Vâng! Chủ tịch.”

“Vâng! Tổng tài.”

Về kế hoạch, ai cũng hiểu rõ, lần này bắt đầu thu lưới, mới chỉ là bắt đầu, nhưng trong mỗi người đều sục sôi ý chí chiến đấu.

Công ty Mặc thị.

Mặc Thiên Trần cũng đang tích cực chuẩn bị chiến đấu với buổi trình diễn thời trang ngày mồng một tháng năm tới, cô và đội ngũ thiết kế rất chuyên tâm thiết kế các tác phẩm, hy vọng đến đó sẽ nhận được lời khen, từ đó mở rộng được thị trường, cô đang rất tích cực chuẩn bị vì lợi nhuận năm nay của công ty.

Các bộ trang phục đều lấy màu ấm làm màu chủ đạo, cô bỏ qua màu sắc trang nhã trước đây, hy vọng màu ấm có thể khiến tài chính cũng “ấm” hơn.

Ngày biểu diễn đến, Mặc Thiên Trần tích cực chuẩn bị tốt, các người mẫu, và phần lớn các nhà tổ chức đều có phản hồi rất tốt, trừ một người bên phía tổ chức phản đối, chính là Chu Tiểu Kiều.

sự kiện lần này, Mặc Thiên Trần biết Chu Tiểu Kiều có mặt, có tham gia hoạt động bình chọn, Chu Tiểu Kiều chắc chắn sẽ quan báo tư thù, Mặc Thiên Trần cũng cảm nhận được. Nhưng khi cô ta mang sản phẩm của Mặc thị ra nói không đáng giá một xu thì Mặc Thiên Trần tay nắm chặt quả đấm.



Đến lượt bên tổ chức phê bình thì Chu Tiểu Kiều nói: “Sản phẩm của Mặc thị, tôi thấy giống như chim công trong vườn, đủ loại màu sắc phối hợp ngổn ngang, nhà thiết kế của công ty cứ như bị mù màu ấy, về phương diện thiết kế đồng phục, cũng không có ý tưởng mới, ngược lại đồng phục còn nhìn giống như hàng nhái của mấy xưởng nhỏ, càng nhìn càng thấy giống nông phu ở mấy vùng nhiệt đới quấn mấy tấm vải rách quanh hông…”

Triển Thanh Thanh muốn xông lên cho Chu Tiểu Kiều mấy bạt tai, bị Mặc Thiên Trần kéo lại, “Đại tiểu thư, cô ta rõ ràng là lấy việc công trả thù riêng!”

“Cứ cho là cô ta cố ý báo thù, chúng ta xông lên thì giải quyết được cái gì? Vẫn là đánh nhau mà giải quyết được vấn đề. cô ta rình cơ hội lâu như vậy rồi, chúng ta trước tiên phải tin tưởng sản phẩm của mình là tuyệt đối không có vấn đề, nếu tự dưng đi làm loạn trước, chẳng phải càng khiến cô ta đắc ý thêm sao?” Mặc Thiên Trần từ từ giải thích.

Triển Thanh Thanh đành thôi, ở chỗ cao cấp thế này, cô hành động như thế chỉ tổ giống như đứa trẻ tức giận, “Nhưng mà, nếu cứ để như vậy, em không phục, lần trước cô ta và anh họ loạn dâm, lần này, thật muốn tìm người tới đây ‘chăm sóc’ cô ta!”

Mặc Thiên Trần nghe xong chỉ lắc đầu, “Đừng kích động…”

Lời còn chưa dứt cô đã nghe thấy thanh âm tán dương của một người khác, “Tôi rất vinh hạnh được trở thành người đại diện của sự kiện thời trang lần này, đối với sản phẩm của Mặc thị tôi cũng muốn phát biểu cái nhìn của riêng tôi. Từ đầu năm đến giờ, cả ngành thời trang đều trong trạng thái trì trệ, màu sắc trang nhã chỉ khiến người khác đối với ngày mai càng thêm thất vọng, Mặc thị đưa ra mẫu đồng phục có sắc màu ấm, có ý hướng tới sự ấm áp hạnh phúc, màu sắc phối hợp lại, mặc dù hơi khoa trương nhưng cũng rất đẹp, phải biết rằng chim công muốn xòe đuôi cũng đâu phải dễ dàng, có thể nói sản phẩm của Mặc thị giống như hình ảnh chim công vậy, rất đẹp. Tôi vô cùng coi trọng sản phẩm của Mặc thị, cảm ơn mọi người.”

Mặc Thiên Trần thấy có người giải đáp được ý tứ trong những thiết kế của cô, không khỏi ngạc nhiên nhìn về người đó, tên cô ấy là Đổng Nật. Mặc Thiên Trần nhớ không ra đã từng gặp cô ấy ở đâu chưa, cũng không biết người đại diện tên Đổng Nật này, chỉ là vừa nhìn đến thì có cảm giác rất quen mặt, nhưng không nhớ ra là đã gặp ở đâu.

Ban tổ chức cũng liên tục chỉ ra những ưu điểm cũng như điểm chưa được của sản phẩm, sau đó phần trình diễn của công ty khác. Triển Thanh Thanh nghe xong nổi trận lôi đình, “Chu Tiểu Kiều đáng chết, cô ta chính là người làm phiếu chọn của chúng ta giảm xuống, cô ta rõ ràng là cố ý nhằm vào chúng ta mà, em nguyền rủa mấy tòa nhà ở thành Tây của cô ta bán hoặc cho thuê đều không được, đợi đến lúc cô ta muốn bán, em sẽ tìm người cho cô ta biết tay, nhất định phải báo thù chuyện hôm, nhất định cô ta phải bị trừng trị…”

“Được rồi, được rồi, đủ ác rồi đó! Coi chừng Trần Ích sợ em đấy.” Mặc Thiên Trần che miệng cô lại.

“Chị nghĩ em sẽ thay đổi vì Trần Ích sao? Cho dù em thích anh ta, em cũng không thay đổi tính cách bây giờ đâu.” Triển Thanh Thanh hừ một tiếng, “Nếu anh ta sợ em, vậy đừng yêu em!”

“Có chí khí!” Mặc Thiên Trần cười, “Đừng tranh cãi nữa, chúng ta xem lại đồng phục của công ty, tiếp thu ưu điểm của người người khác, như vậy mới tiến bộ được.”



Triển Thanh Thanh chép miệng không nói thêm gì nữa, chờ buổi họp báo kết thúc, tất cả mọi người bắt đầu ra về.

Mặc Thiên Trần dẫn theo đội ngũ thiết kế chuẩn bị ra về, thì thấy Chu Tiểu Kiều vênh váo tự đắc đi tới.

“Mặc tổng tài, đầu tiên xin chúc mừng cô đã vinh dự trở thành tổng tài, chỉ tiếc là, mới trận đầu mà cô đã thất bại thảm hại, không biết lúc cô về công ty, phải làm thế nào để giữ được vị trí đó đây, Mặc thị nằm trong tay cô, rất nhanh sẽ đổi chủ. cô có tin không?” Chu Tiểu Kiều giương môi cười.

Mặc Thiên Trần chỉ cười nhạt, “không dám phiền Chu tiểu thư phí sức quan tâm đến sự phát triển của Mặc thị chúng tôi, tôi làm tổng tài cũng được, tiền đồ của Mặc thị ra sao cũng được, đều đã có nhân viên Mặc thị chúng tôi quan tâm, đâu phiền đến cô.”

Chu Tiểu Kiều nhìn cô, “Cố mà bảo vệ thật tốt công ty của cô, đừng như bảy năm trước, Mặc đổng sự trưởng bị bỏ tù, Mặc phu nhân thiếu chút nữa bệnh chết, tôi nghe nói, Mặc phu nhân đã ra nước ngoài điều trị, có phải giận đến nỗi bệnh cũ tái phát không đây…”

Mặc Thiên Trần nghe cô ta nhắc đến bảy năm trước, sắc mặt lập tức biến đổi, “Chu Tiểu Kiều, cô hãy lo tốt chuyện của mình đi, tôi nhất định chăm sóc cha mẹ tôi tốt, không để họ bị tổn thương, cô đừng ở đây ăn nói lung tung, tôi không mắc mưu cô đâu.”

Triển Thanh Thanh lập tức đẩy Chu Tiểu Kiều ra, “Cút! Nếu không đừng trách tôi!”

Chu Tiểu Kiều dương dương tự đắc bỏ đi, Mặc Thiên Trần cả người mềm nhũn, cô vuốt đầu, bảy năm trước Mặc thị thiếu chút nữa là tai họa ngập đầu, cô tuyệt đối không cho phép lịch sử lặp lại, tuyệt đối không!

“Đại tiểu thư, chị không sao chứ!” Triển Thanh Thanh đỡ cô ngồi xuống, “Người đàn bà đê tiện này, cô ta cố ý chọc giận chị mà, chị đừng bao h mắc mưu cô ta!”

Mặc Thiên Trần than, “Chị tự biết ý cô ta thế nào, Thanh Thanh, chị không sao, em dẫn mọi người về trước đi.”

“Em lập tức đi nói với mọi người, chị chờ em, em lập tức quay về đón chị.” Triển Thanh Thanh nói xong chạy ra ngoài.

Mặc Thiên Trần nhắm hai mắt lại, mặc dù buổi trình diễn thời trang lần này chuẩn bị rất công phu, nếu cuối cùng vì Chu Tiểu Kiều mà thất bại, cô có chút không cam tâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kim Cương Khế Ước

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook