Kim Cương Khế Ước

Chương 171: Ngược yêu: xung đột kịch liệt, quyết định gian nan (1)

Lục Tiểu Lam

10/09/2014

cô"> đến đây, Cúc Như Khanh nghiêm túc nghe, cũng ngưng thần tự hỏi, Mặc Thiên Trần lại , “Như Khanh, anh nghĩ gì thế?”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Cúc Như Khanh nắm tay , “Anh suy nghĩ có nên giúp Đồng Thọ Tề phục hồi nguyên chức…”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N “Nên!” Mặc Thiên Trần lo lắng, “Như Khanh, anh đồng ý với em rồi, nên vì hôm nay nghe chị Vũ những lời đó mà tức giận, anh đại nhân đại lượng so đo, đúng ?”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N “Nhưng anh , để bất kỳ kẻ nào khi dễ em, những người dám khi dễ em, phải trả giá lớn.” Cúc Như Khanh vuốt khuôn mặt nhắn của , hai mắt tĩnh mịch.

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N “Em biết rất , Như Khanh…” Mặc Thiên Trần vội vàng : “ ra Nhâm gia và Mặc gia cũng có ân oán gì, những chuyện cũ năm xưa em còn nghĩ đến, huống chi năm đó Mặc gia gặp nạn, Nhâm gia giúp đỡ cũng có phần đúng, thứ nhất vì Nhâm gia có nghĩa vụ phải giúp đỡ Mặc gia, thứ hai chung quy Mặc gia phải tự giải quyết chuyện của mình mới đúng. Em có thể hiểu được tâm tình chị Vũ, giống em năm đó vậy, đột nhiên xuất đả kích, tay chân luống cuống. Như Khanh, anh đừng giận chị Vũ, chị ấy phải cố ý mấy lời đó đâu. Hơn nữa, em biết Như Khanh anh đại nhân đại lượng, so đo đâu, phải ?”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Cúc Như Khanh nghe tràng, nhưng ý muốn cũng chỉ có , đó là giúp Đồng Thọ Tề phục hồi chức vụ ban đầu, anh vươn tay, ôm vào trong lòng, “Trần, yên tâm, anh đồng ý giúp em, anh biết phải làm gì.”

Vừa nghe người phụ nữ thế, Cúc Như Khanh chân mày cũng giãn ra, anh buông lỏng vòng ôm, cắn cắn cằm của , “Vật , anh cực kỳ mong đợi.”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Mặc Thiên Trần đỏ mặt chạy vào phòng tắm, vuốt ve trái tim bé “thình thịch’ nhảy loạn nhịp, có thể làm được sao? Nhưng lời ra, phải thực , phải sao?

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Cúc Như Khanh nhận điện thoại, “Mẹ, có chuyện gì mau !”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Liễu Nam Điềm thanh có chút run rẩy, “Như Khanh, mau về nhà! Ông ngã bệnh rồi.”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N “Con lập tức về.” Cúc Như Khanh cúp máy, híp híp mắt, sau đó đẩy cửa phòng tắm, Mặc Thiên Trần thoa sữa tắm lên người, thân thể hoàn hảo bày ra trước mắt anh.

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Anh bước vào, ánh mắt sáng lên, Mặc Thiên Trần thấy anh có vẻ nặng nè, nhịn được lên tiếng hỏi, “Như Khanh, xảy ra chuyện gì?”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Anh than tiếng, “Mẹ gọi đến ông ngã bệnh…”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N “Vậy anh nhanh lên, về thăm ông .” Mặc Thiên Trần cũng khỏi nóng nảy, “Ông ngã bệnh, phải chuyện .”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Cúc Như Khanh kéo qua, thân thể xinh đẹp đầy xà phòng dính vào người anh, “Như Khanh, mau ! Em chờ anh trở lại rồi cùng tắm được ?”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N



cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N “ kịp đâu!” Anh giọng khàn khàn.

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N “Anh thể bất hiếu như vậy!” Mặc Thiên Trần tố cáo anh.

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N “Em có biết là em chuyện với ai ?” Cúc Như Khanh nhíu đôi mắt lạnh lùng lại.

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Mặc Thiên Trần tức giận dậm chân cái: “Em biết mình chuyện với Như Khanh, em phải muốn chọc giận anh, nhưng ông ngã bệnh là việc lớn, anh thể như vậy được, biết ?”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N “Anh còn nhờ em dạy!” Cúc Như Khanh hừ lạnh, “Anh biết vì sao ông ngã bệnh, nên mới vội , sợ làm phiền ông uống thuốc được.”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N “Này…” Mặc Thiên Trần hiểu nổi.

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N “ tới lúc nào rồi, Trần, anh muốn em! Ngay lập tức!” Anh bá đạo hạ lệnh.

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Mặc Thiên Trần đưa tay cởi nút áo sơ mi của anh, “Nhưng ông ở bên kia, em yên lòng… Ưm…”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N vẫn chưa hết, Cúc Như Khanh hôn lên cái miệng nhắn ngừng lảm nhảm của , bàn tay cũng vuốt ve thân thể trơn trượt như tơ lụa của , tay anh dính đầy xà phồng, vừa chạm vào thân thể run rẩy.

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N “Tắm kiểu Thái anh sợ chờ kịp, hơn nữa trong nhà lại có đủ dụng cụ, ngoan, cho anh làm trước, sau đó chúng ta cùng tới thăm ông.” Anh giọng dụ dỗ , nhanh chóng cởi quần áo người mình, sau đó kịp chờ đợi tiến vào .

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Mặc Thiên Trần giọng khẽ rên, vì thoa sữa tắm người, nên thân thể mềm mại hơn tơ lụa rất nhiều, khiến hai thân thể chạm vào nhau, cảm giác càng thêm mãnh liệt, bị anh ôm trước bồn rửa mặt, nhận lấy cường hãn tiến công của anh.

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Cúc Như Khanh cúi đầu hôn , “Yên tâm! Tắm kiểu Thái anh nhất định phải thử.”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Mặc Thiên Trần đỏ mặt, lấy xà phòng bôi lên anh, tay bé thoa tới thoa luôn, đốt lửa anh, anh mãnh liệt hô hấp.

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Lần này lâu lắm, ước chừng nửa giờ sau, Mặc Thiên Trần mềm nhũn cuộn trong anh, lo lắng cho tình trạng của Cúc lão gia, muốn anh trì hoãn, Cúc Như Khanh chỉ có thể đánh chuông lui binh, lần sau tái chiến.

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Sau khi hai người tắm xong, Cúc Như Khanh liền lái xe chạy tới Cúc gia, anh và Mặc Thiên Trần vừa đến, thấy có rất nhiều người. Mặc Thiên Trần lúc này mới nhận ra, Cúc gia căn bản cũng tới đông đủ.

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N



cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Cúc Như Khanh dắt tay Mặc Thiên Trần, đến phòng Cúc ông cụ, đến cửa, bị Cúc Thiên Lâm ngăn lại, “Như Khanh, cha bảo con vào.”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Mặc Thiên Trần thấy trong nhà chỉ có đàn ông, có phụ nữ, chỉ có Cúc Thiên Lâm, Cúc Thiên Truyền, ngay cả Liễu Nam Điềm cũng có ở đây, hiểu gia quy của Cúc gia, nhàng trừng hai mắt với Cúc Như Khanh, ý bảo anh buông tay ra.

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N “Trần là người của Cúc gia! Con dẫn ấy đến thăm ông.” Cúc Như Khanh kiên định bày tỏ.

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Mặc Thiên Trần tâm chấn động, cũng chấn động theo tâm, khẽ run lên trong lòng bàn tay anh, sau đó thấy tay hai người vẫn còn đeo nhẫn kim cương lúc kết hôn, hạt kim cương sáng lấp lánh, có đại biểu đượ cho cuộc hôn nhân vĩnh hằng ?

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Cúc Thiên Lâm thấy Cúc Như Khanh kiên trì như thế, cũng đành thôi cản nữa, Cúc Như Khanh nắm tay Mặc Thiên Trần tới giường bệnh của Cúc ông cụ.

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N “Ông, con và Trần đến thăm ông.”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N “Ông, ông khỏe hơn chưa?”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Hai người xong, đứng thẳng trước giường Cúc ông cụ, Cúc Hồng Nghiêu từ từ mở mắt, nhìn Cúc Như Khanh và Mặc Thiên Trần, ông gật đầu.

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N “Nha đầu đến rồi! Sao lại gầy như vậy? Ta nghĩ nếu trong bụng con có đứa chắt mập mạp của ta mập hơn chứ! Cúc ông cụ cười cười.

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N “Ông này…” Mặc Thiên Trần làm nũng với ông. Cúc Hồng Nghiêu nhìn về phía Cúc Như Khanh, “Như Khanh, có phải cố gắng ? Sức khỏe ta tốt lắm! Ta chờ ôm chắt…”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Cúc Như Khanh cười nhạt: “Ông à, con cố gắng! Mẹ gọi cho con ngay thời điểm con …”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N “Như Khanh!” Mặc Thiên Trần vừa bấm bên kêu anh, người đàn ông luôn năng chững chạc, từ khi nào mồm miệng bắt đầu đứng đắn rồi?

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Cúc Hồng Nghiêu cười ha hả, thanh vang dội, hạnh phúc thể nào tả nổi.

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N Mặc Thiên Trần xấu hổ trốn vào trong anh, Cúc Như Khanh giọng bên tai : “Em xem bộ dạng ông có giống bị bệnh ?”

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N

cungquanghang.com B I Mcungquanghang.com JONATHANcungquanghang.com M O T H E Rcungquanghang.com P T N N ngẩn ra, sau đó len lén liếc mắt cái, quả nhiên trông thấy Cúc ông cụ tinh thần quắc thước, mặt mày hồng hào, vậy tại sao phải gọi điện báo bị bệnh lừa anh quay về đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kim Cương Khế Ước

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook