Chương 63: Hắc phụng hoàng
Phạm Chánh
30/05/2024
- “So với thông tin nhận được từ quái thì thông tin soi được từ người chơi thật ít ỏi đến đáng thương…”- Thiên Đăng nghĩ thầm.
Hyejin lúc này chủ động đưa một lời mời kết bạn đến Thiên Đăng, cô ta cất tiếng:
- Thường thì ta không kết bạn với ai, ngươi chấp nhận lời mời đi.
- Ừ. - Thiên Đăng đáp cụt lủn rồi nhấn vào “chấp nhận”, ngay lập tức cái tên Hyejin đã được đưa vào danh sách bạn bè của anh.
Hyejin nhíu mày:
- Ngươi nói chuyện không có chút kính trọng nào, ngay cả đáp lời cũng phải có chủ ngữ chứ.
Thiên Đăng bật cười, thầm nghĩ cô nàng này thật sự khó tính, anh cất tiếng:
- Vì sao tôi phải thể hiện sự kính trọng với cô?
- Bởi vì ta vừa mạnh hơn ngươi, hơn nữa lại vừa mới giúp ngươi thoát khỏi sự truy sát của Salix. - Hyejin thản nhiên đáp.
Thiên Đăng cười cười:
- Cảm ơn cô, nhưng thật ra nếu đã muốn bỏ chạy thì tôi cũng không cần cô giúp đâu.
Hyejin gật đầu:
- Ta cũng nghĩ vậy, tuy kinh nghiệm của ngươi trong trò chơi quá kém, nhưng bù lại Phản Xạ lại tốt hơn ta tưởng.
Thiên Đăng nói:
- Phản Xạ của cô cũng thật sự đáng ngạc nhiên, ở khoảng cách gần đến như thế mà có thể né được những chiếc lá của Salix, khi nãy tôi đã lo cho cô bị trúng “đạn” của nó, hoá ra là lo lắng dư thừa.
- Ta nghĩ ngươi cũng có thể né được y như vậy, nhưng do không biết được Salix sẽ tung đòn nào tiếp theo nên mới phải mở Khiên Chắn Mana để vừa chặn đòn vừa quan sát, đúng không?
Bị nói trúng tâm ý, Thiên Đăng giật mình, gật đầu xác nhận lời nhận xét của Hyejin. Cô ta tiếp tục cất tiếng đều như bắp:
- … Có điều ngươi cũng nên nhớ, cơ thể của ngươi trong trò chơi này cũng được xem như một món vũ khí. Tuy sức sát thương của nó không được cộng thêm như khi sử dụng vũ khí, nhưng vẫn phải biết để có thể biến hoá trong khi chiến đấu.
Thiên Đăng nhớ lại lúc cô ta vung cước, anh nhận ra mình đã bỏ qua điểm này. Anh im lặng nhìn Hyejin, đợi cô ta nói tiếp. Nhưng thế quái nào cô gái này lại cứ đứng im như tượng, dùng ánh mắt đáp lại chứ không nói thêm gì nữa. Không khí lặng im như tờ bao phủ cả hai, được một lúc, Hyejin thở dài ra một hơi rồi nói:
- Ngươi không có câu hỏi nào à?
- Biết hỏi gì bây giờ? - Thiên Đăng nhún vai.
Giọng của Hyejin nghe có vẻ hơi bực, dù vậy nghe vẫn rất êm tai:
- Thắc mắc gì cứ hỏi đi.
Cô gái này thật quái lạ, dù nghĩ vậy nhưng Thiên Đăng vẫn cố rặng ra một câu hỏi:
- Tại sao Salix lại phải giết những con quái khác?
Thiên Đăng nghe rõ thái độ hơi bất mãn trong lời đáp của Hyejin đối với câu hỏi này:
- Rickcoin vốn là nguồn tài nguyên cực hiếm trong Kingdom Of Heaven. Nó được kết tinh từ những hạt bụi Tango trôi nổi khắp thế giới. Khi hội tụ đủ điều kiện cần có, như những khu vực hoang vắng và tụ hội đủ số lượng. Những hạt bụi Tango này sẽ kết tinh lại thành quái vật, nhưng nếu có những đàn quái nào tồn tại quá lâu mà không bị tiêu diệt thì Diệt Thần sẽ xuất hiện để thực thi chức trách của mình. Chúng sẽ bị các Diệt Thần tiêu diệt và hoá trở lại thành bụi Tango, tiếp tục hành trình trôi nổi khắp nơi của mình.
Thiên Đăng thấy cô ta dứt lời liền hỏi tiếp:
- Vậy thì cái đẳng gì mà, à, đẳng Thiên Thần Cấp 7 là sao?
Hyejin đằng hắng một tiếng rồi đáp:
- Thế giới này gồm 9 đẳng Thiên Thần, người chơi chính là Thiên Thần Cấp 9. Các NPC là người bình thường trong thế giới này, họ phải chịu sự quản chế và áp bức bóc lột của Thiên Thần Cấp 9.
- Vậy thì 8 đẳng Thiên Thần còn lại không phải người chơi sao?
Hyejin từ tốn đáp:
- Tám đẳng Thiên Thần còn lại thì chúng ta nghĩ bọn họ chính là người quản trò, hay còn gọi là admin trong game, mà cũng có thể là các con boss khủng do Suse Jay tạo ra. Điều này chẳng có ai khẳng định vì người sáng tạo ra trò chơi này là Suse Jay không cung cấp rõ ràng thông tin về họ. Chúng ta chỉ biết họ là những người vận hành trò chơi này để đảm bảo nó phát triển theo đúng quỹ đạo của Suse Jay.
Nhìn thấy Thiên Đăng lại muốn hỏi, ngay lập tức Hyejin gần như quát lên:
- Ngươi có thể hỏi câu nào đúng trọng tâm được không vậy.
Thiên Đăng thẩn thờ nhìn cô gái, không phải vì cô ta quát mình, mà là vì giọng của Hyejin nghe rất quyến rũ. Anh sững người trong giây lát, rồi mỉm cười nói:
- Làm sao biết được ý của cô muốn tôi hỏi điều gì chứ.
Hyejin nghe tới đây liền nhỏ giọng:
- À, chẳng hạn như ngươi có thể hỏi, vậy thì cô Hyejin ơi, làm sao để có thể mạnh lên chẳng hạn.
Thiên Đăng bật cười, hoá ra cô nàng cao thủ này thật sự có tính cách của trẻ nít.
- Cười cái gì? - Hyejin giận dữ hỏi.
Thiên Đăng im bặt, bất giác đưa tay lên gãi đầu rồi lặp lại câu nói của cô ta:
- Thế thì phải làm sao để mạnh lên?
Hyejin hài lòng gật gật đầu rồi cất tiếng:
- Ngươi hỏi đúng rồi đó, ta sẽ dạy cho ngươi cách để mạnh lên.
- Trò chơi này có chế độ Sư Đồ nữa à? - Thiên Đăng ngạc nhiên.
Hyejin lắc đầu:
- Không có chuyện đó đâu.
Thiên Đăng khó hiểu, thế thì việc gì phải nhận cô ta làm sư phụ mình chứ.
- Muốn mạnh lên thì chỉ cần lên cấp độ 120, sau đó kiếm đủ trang bị tốt là được, việc quái gì tôi phải nhờ cô dạy cho mình.
- Dốt nát, cấp độ tối đa 120 trước sau gì cũng đạt được, còn trang bị tốt thì cũng có giới hạn. Ta có thể truyền đạt kinh nghiệm chiến đấu cho ngươi, khiến ngươi có thể giành chiến thắng với những người cùng cấp và được trang bị tốt hơn. - Hyejin mỉa mai đáp lại lời của Thiên Đăng.
Thiên Đăng trố mắt nhìn cô gái trước mặt, anh suy nghĩ một lúc rồi mới cất tiếng:
- Vì lý do gì mà cô lại muốn giúp tôi mạnh lên?
Thông qua hai chiếc lỗ tròn trên mặt nạ, Thiên Đăng có thể thấy đôi mắt của cô nàng rõ ràng đang cụp xuống.
- Bởi vì ta buồn chán lắm, ta không muốn chơi trò chơi này chút nào nhưng vẫn buộc phải chơi…
- Thế thì dạy tôi đi, Hyejin. - Thiên Đăng mỉm cười.
Hyejin mở to đôi mắt sau lớp mặt nạ, ngạc nhiên hỏi lại:
- Ngươi quyết định nhanh vậy sao?
Thiên Đăng nhẹ nhàng đáp:
- Bởi vì tôi cũng giống cô, tôi cũng không muốn chơi nhưng lại buộc phải chơi trò chơi này.
Hyejin cười khúc khích, ngay cả tiếng cười của cô ta cũng làm Thiên Đăng suýt chút nữa thì rụng mất quả tim.
- Được, thế thì Wagashi, ngươi phải cam kết không được tiết lộ bất kỳ thông tin gì về ta cho người khác biết.
- Vì sao tôi phải cam kết với cô điều này? - Thiên Đăng quật lại.
- Bởi vì nếu tiết lộ ra, sẽ rất nguy hiểm cho cả ta và ngươi. - Hyejin vừa đáp vừa tháo chiếc mặt nạ xuống.
Gương mặt thật sau chiếc mặt nạ của Hyejin vừa hiện ra, Thiên Đăng liền giật bắn người, trong đầu anh như hiện lên lời dặn dò mới ngày hôm qua của Jongsuk:
- “Phải ghi nhớ kĩ gương mặt của Succubus, bởi vì sau này ra ngoài mà gặp ai có gương mặt của nó thì phải lập tức chạy trốn càng xa càng tốt, bởi vì kẻ đó là…”
Giọng của Thiên Đăng như lạc đi.
- Cô chính là Hắc Phụng Hoàng.
Hyejin lúc này chủ động đưa một lời mời kết bạn đến Thiên Đăng, cô ta cất tiếng:
- Thường thì ta không kết bạn với ai, ngươi chấp nhận lời mời đi.
- Ừ. - Thiên Đăng đáp cụt lủn rồi nhấn vào “chấp nhận”, ngay lập tức cái tên Hyejin đã được đưa vào danh sách bạn bè của anh.
Hyejin nhíu mày:
- Ngươi nói chuyện không có chút kính trọng nào, ngay cả đáp lời cũng phải có chủ ngữ chứ.
Thiên Đăng bật cười, thầm nghĩ cô nàng này thật sự khó tính, anh cất tiếng:
- Vì sao tôi phải thể hiện sự kính trọng với cô?
- Bởi vì ta vừa mạnh hơn ngươi, hơn nữa lại vừa mới giúp ngươi thoát khỏi sự truy sát của Salix. - Hyejin thản nhiên đáp.
Thiên Đăng cười cười:
- Cảm ơn cô, nhưng thật ra nếu đã muốn bỏ chạy thì tôi cũng không cần cô giúp đâu.
Hyejin gật đầu:
- Ta cũng nghĩ vậy, tuy kinh nghiệm của ngươi trong trò chơi quá kém, nhưng bù lại Phản Xạ lại tốt hơn ta tưởng.
Thiên Đăng nói:
- Phản Xạ của cô cũng thật sự đáng ngạc nhiên, ở khoảng cách gần đến như thế mà có thể né được những chiếc lá của Salix, khi nãy tôi đã lo cho cô bị trúng “đạn” của nó, hoá ra là lo lắng dư thừa.
- Ta nghĩ ngươi cũng có thể né được y như vậy, nhưng do không biết được Salix sẽ tung đòn nào tiếp theo nên mới phải mở Khiên Chắn Mana để vừa chặn đòn vừa quan sát, đúng không?
Bị nói trúng tâm ý, Thiên Đăng giật mình, gật đầu xác nhận lời nhận xét của Hyejin. Cô ta tiếp tục cất tiếng đều như bắp:
- … Có điều ngươi cũng nên nhớ, cơ thể của ngươi trong trò chơi này cũng được xem như một món vũ khí. Tuy sức sát thương của nó không được cộng thêm như khi sử dụng vũ khí, nhưng vẫn phải biết để có thể biến hoá trong khi chiến đấu.
Thiên Đăng nhớ lại lúc cô ta vung cước, anh nhận ra mình đã bỏ qua điểm này. Anh im lặng nhìn Hyejin, đợi cô ta nói tiếp. Nhưng thế quái nào cô gái này lại cứ đứng im như tượng, dùng ánh mắt đáp lại chứ không nói thêm gì nữa. Không khí lặng im như tờ bao phủ cả hai, được một lúc, Hyejin thở dài ra một hơi rồi nói:
- Ngươi không có câu hỏi nào à?
- Biết hỏi gì bây giờ? - Thiên Đăng nhún vai.
Giọng của Hyejin nghe có vẻ hơi bực, dù vậy nghe vẫn rất êm tai:
- Thắc mắc gì cứ hỏi đi.
Cô gái này thật quái lạ, dù nghĩ vậy nhưng Thiên Đăng vẫn cố rặng ra một câu hỏi:
- Tại sao Salix lại phải giết những con quái khác?
Thiên Đăng nghe rõ thái độ hơi bất mãn trong lời đáp của Hyejin đối với câu hỏi này:
- Rickcoin vốn là nguồn tài nguyên cực hiếm trong Kingdom Of Heaven. Nó được kết tinh từ những hạt bụi Tango trôi nổi khắp thế giới. Khi hội tụ đủ điều kiện cần có, như những khu vực hoang vắng và tụ hội đủ số lượng. Những hạt bụi Tango này sẽ kết tinh lại thành quái vật, nhưng nếu có những đàn quái nào tồn tại quá lâu mà không bị tiêu diệt thì Diệt Thần sẽ xuất hiện để thực thi chức trách của mình. Chúng sẽ bị các Diệt Thần tiêu diệt và hoá trở lại thành bụi Tango, tiếp tục hành trình trôi nổi khắp nơi của mình.
Thiên Đăng thấy cô ta dứt lời liền hỏi tiếp:
- Vậy thì cái đẳng gì mà, à, đẳng Thiên Thần Cấp 7 là sao?
Hyejin đằng hắng một tiếng rồi đáp:
- Thế giới này gồm 9 đẳng Thiên Thần, người chơi chính là Thiên Thần Cấp 9. Các NPC là người bình thường trong thế giới này, họ phải chịu sự quản chế và áp bức bóc lột của Thiên Thần Cấp 9.
- Vậy thì 8 đẳng Thiên Thần còn lại không phải người chơi sao?
Hyejin từ tốn đáp:
- Tám đẳng Thiên Thần còn lại thì chúng ta nghĩ bọn họ chính là người quản trò, hay còn gọi là admin trong game, mà cũng có thể là các con boss khủng do Suse Jay tạo ra. Điều này chẳng có ai khẳng định vì người sáng tạo ra trò chơi này là Suse Jay không cung cấp rõ ràng thông tin về họ. Chúng ta chỉ biết họ là những người vận hành trò chơi này để đảm bảo nó phát triển theo đúng quỹ đạo của Suse Jay.
Nhìn thấy Thiên Đăng lại muốn hỏi, ngay lập tức Hyejin gần như quát lên:
- Ngươi có thể hỏi câu nào đúng trọng tâm được không vậy.
Thiên Đăng thẩn thờ nhìn cô gái, không phải vì cô ta quát mình, mà là vì giọng của Hyejin nghe rất quyến rũ. Anh sững người trong giây lát, rồi mỉm cười nói:
- Làm sao biết được ý của cô muốn tôi hỏi điều gì chứ.
Hyejin nghe tới đây liền nhỏ giọng:
- À, chẳng hạn như ngươi có thể hỏi, vậy thì cô Hyejin ơi, làm sao để có thể mạnh lên chẳng hạn.
Thiên Đăng bật cười, hoá ra cô nàng cao thủ này thật sự có tính cách của trẻ nít.
- Cười cái gì? - Hyejin giận dữ hỏi.
Thiên Đăng im bặt, bất giác đưa tay lên gãi đầu rồi lặp lại câu nói của cô ta:
- Thế thì phải làm sao để mạnh lên?
Hyejin hài lòng gật gật đầu rồi cất tiếng:
- Ngươi hỏi đúng rồi đó, ta sẽ dạy cho ngươi cách để mạnh lên.
- Trò chơi này có chế độ Sư Đồ nữa à? - Thiên Đăng ngạc nhiên.
Hyejin lắc đầu:
- Không có chuyện đó đâu.
Thiên Đăng khó hiểu, thế thì việc gì phải nhận cô ta làm sư phụ mình chứ.
- Muốn mạnh lên thì chỉ cần lên cấp độ 120, sau đó kiếm đủ trang bị tốt là được, việc quái gì tôi phải nhờ cô dạy cho mình.
- Dốt nát, cấp độ tối đa 120 trước sau gì cũng đạt được, còn trang bị tốt thì cũng có giới hạn. Ta có thể truyền đạt kinh nghiệm chiến đấu cho ngươi, khiến ngươi có thể giành chiến thắng với những người cùng cấp và được trang bị tốt hơn. - Hyejin mỉa mai đáp lại lời của Thiên Đăng.
Thiên Đăng trố mắt nhìn cô gái trước mặt, anh suy nghĩ một lúc rồi mới cất tiếng:
- Vì lý do gì mà cô lại muốn giúp tôi mạnh lên?
Thông qua hai chiếc lỗ tròn trên mặt nạ, Thiên Đăng có thể thấy đôi mắt của cô nàng rõ ràng đang cụp xuống.
- Bởi vì ta buồn chán lắm, ta không muốn chơi trò chơi này chút nào nhưng vẫn buộc phải chơi…
- Thế thì dạy tôi đi, Hyejin. - Thiên Đăng mỉm cười.
Hyejin mở to đôi mắt sau lớp mặt nạ, ngạc nhiên hỏi lại:
- Ngươi quyết định nhanh vậy sao?
Thiên Đăng nhẹ nhàng đáp:
- Bởi vì tôi cũng giống cô, tôi cũng không muốn chơi nhưng lại buộc phải chơi trò chơi này.
Hyejin cười khúc khích, ngay cả tiếng cười của cô ta cũng làm Thiên Đăng suýt chút nữa thì rụng mất quả tim.
- Được, thế thì Wagashi, ngươi phải cam kết không được tiết lộ bất kỳ thông tin gì về ta cho người khác biết.
- Vì sao tôi phải cam kết với cô điều này? - Thiên Đăng quật lại.
- Bởi vì nếu tiết lộ ra, sẽ rất nguy hiểm cho cả ta và ngươi. - Hyejin vừa đáp vừa tháo chiếc mặt nạ xuống.
Gương mặt thật sau chiếc mặt nạ của Hyejin vừa hiện ra, Thiên Đăng liền giật bắn người, trong đầu anh như hiện lên lời dặn dò mới ngày hôm qua của Jongsuk:
- “Phải ghi nhớ kĩ gương mặt của Succubus, bởi vì sau này ra ngoài mà gặp ai có gương mặt của nó thì phải lập tức chạy trốn càng xa càng tốt, bởi vì kẻ đó là…”
Giọng của Thiên Đăng như lạc đi.
- Cô chính là Hắc Phụng Hoàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.