Chương 39: Quốc gia hội trồng hành
Phạm Chánh
30/03/2024
- Chúng ta tiếp tục vào phụ bản nữa không? - Mako hỏi.
Lúc này cả ba người đã ra ngoài, ánh mặt trời đã dần ló dạng ở đằng đông. Jong Suk hơi uể oải, gã đáp lời Mako:
- Thôi nghỉ một chút, đã gần 6 giờ tối rồi, tôi đang nói đến thời gian ở thế giới thật. Đến giờ phải dùng cơm với gia đình và tắm rửa rồi.
Mako nói:
- Mako cũng đã đến giờ cơm tối, hôm nay có công việc phải giải quyết, chắc phải 4 “ngày” nữa mới vào được game…
Mako nhìn Thiên Đăng rồi nói tiếp:
- Mako đang nói về thời gian ở trong game, tức khoảng 4 tiếng nữa mới có thể online được.
- Thế thì chúng ta lên tàu đi đến đảo Ngọc Trai, nơi này có thành phố Hắc Sơn. Vào đó thuê một chỗ đặt tượng cho chắc ăn, không lo bị ám toán. - Jong Suk lên tiếng, nói xong hắn nhìn lại bản đồ ước lượng khoảng cách rồi nói tiếp.- Chỗ đó cách nơi này 400 cây số, đi khoảng hơn ba tiếng rưỡi sẽ đến nơi.
Hai người Mako và Thiên Đăng gật đồng ý, đoạn cả ba lên tàu hướng thẳng về hướng Đảo Ngọc Trai. Suốt dọc đường, Jong Suk cứ im thin thít mà lái tàu, xem ra hắn vẫn còn bực bội. Mako và Thiên Đăng mặc kệ “lão ngoan đồng” này, tự nhiên ngồi trò chuyện với nhau.
- Anh Wagashi có định nghỉ ngơi không? - Mako hỏi.
Thiên Đăng đáp:
- Chắc là không, tôi muốn làm một số chuyện, dù sao ở Việt Nam mới có hơn bốn giờ chiều.
Jong Suk thình lình lên tiếng:
- Đừng có săn quái một mình đó, chú mày mà lên cấp trước anh thì phiền lắm.
Thiên Đăng mỉm cười, anh hiểu chữ “phiền” trong câu nói của Jong Suk là gì. Nếu cấp độ của anh mà hơn họ thì đến những lượt phụ bản khi anh vượt cấp 70 trước, hai người bọn họ sẽ không nhận được bất cứ thứ gì kể cả kinh nghiệm khi phá bản.
- Tôi sẽ săn quái, nhưng tuyệt đối không nhận được kinh nghiệm, anh đừng lo.- Thiên Đăng đáp.
- Là sao?- Jong Suk trợn ngược mắt nhìn anh.
Thiên Đăng bật cười:
- Lúc vào game lại anh sẽ hiểu.
Jong Suk nhíu mày khó hiểu, nhưng thôi kệ, muốn nói gì thì nói, chú mà lên cấp trước thì biết tay anh. Jong Suk nghĩ đến đó, không thèm hỏi han nhắc nhở gì nữa, cho tàu tăng tốc chạy trên vùng biển lặng. Ba tiếng sau, cả nhóm cập cảng ở Đảo Ngọc Trai, đóng phí neo tàu rồi đi thẳng một mạch đến thành phố Hắc Sơn. Nơi này khá sầm uất và khang trang hơn ở Suma nhiều, bên ngoài thành phố được bao phủ bằng tường thành cao hơn 5 mét, nhìn có vẻ dày và chắc chắn, trên tuờng thành có các binh lính đứng canh gác. Jong Suk nhìn thấy Thiên Đăng đang quan sát đám lính, hắn nói:
- Lính trên đó là NPC có khả năng chiến đấu, thành phố này trực thuộc Quốc Gia Hội Trồng Hành, một trong ba quốc gia lớn nhất của lục địa Sigma nên có luật pháp rõ ràng, không tạp nham như đám thổ phỉ ở Suma.
Vừa nói gã vừa dẫn cả hai người đi đến cổng thành ở cuối con đường. Jong Suk thành thạo đi đến chiếc bàn có một gã đang ngồi ở cổng thành, tên này không có tên trên đầu, hiển nhiên là một người chơi. Jong Suk cất tiếng chào hắn:
- Chào người anh em, ba chúng tôi muốn nhập thành.
- Ai anh em với ông, khai tên đi.- Gã đó lườm Jong Suk, lạnh nhạt đáp.
Ngay lập tức một thông báo của hệ thống hiện lên trước mắt Thiên Đăng:
[Quốc Gia Hội Trồng Hành muốn lấy thông tin cá nhân của bạn để làm thủ tục nhập thành, bạn có đồng ý hay không?]
Thiên Đăng quay qua nhìn Jong Suk hỏi y chỉ thấy gã gật đầu nhẹ, ra chiều cứ đồng ý đi, chẳng sao đâu. Anh liền chọn đồng ý, gã gác cổng liền lên tiếng:
- Xong, Mako, Jong Suk và Wagashi, ba người không có trong danh sách cấm nhập cảnh, vào đi.
Vừa dứt lời, gã liền phẩy tay một cái, hai NPC cầm giáo đứng chặn ở cổng thành thấy hiệu lệnh liền mở thanh chắn cho cả ba đi vào trong. Qua khỏi cổng thành, hàng tá ngôi nhà bằng gạch và mái ngói hiện lên trong tầm mắt Thiên Đăng. Ba người đi thẳng đến vị trí đền thờ được đánh dấu trên bản đồ. Jong Suk đi đến cửa đền, hất hàm ra lệnh cho NPC mặt áo thầy tu đang đứng ở đó:
- Cho ba chúng tôi đăng ký chỗ trong đền, chi phí bao nhiêu?
NPC không chút biểu hiện phật ý, cúi đầu đáp:
- Thưa ngài Jong Suk, phí đặt tượng ở Hắc Sơn là 3,000 Tango cho một ngày, tính theo đầu người ạ.
- Tốt, cho chúng tôi ba chỗ. -Jong Suk nói xong giao dịch luôn với NPC, trả đủ 9,000 Tango.
Thiên Đăng tò mò hỏi Jong Suk:
- Nơi này không cần đặt cọc sao ông chú?
Jong Suk trừng mắt khi nghe Thiên Đăng gọi mình bằng “ông chú”, gã đáp:
- Chỗ này an toàn, lại có quân đội và luật pháp chuẩn mực, chúng ta mà tìm cách trốn nợ thì họ sẽ bắt làm việc để trả nợ, sau đó trục xuất ra khỏi thành. Một khi đã phạm tội và bị trục xuất thì sẽ bị đưa vào danh sách “đen”, không thể nhập cảnh vào bất cứ nơi đâu thuộc Quốc Gia Hội Trồng Hành và những Quốc Gia liên minh với bọn họ. Vì vậy việc đặt cọc chỉ có bọn thổ phỉ vô pháp vô thiên mới làm thôi chú em.
Thiên Đăng gật đầu, tỏ ý đã hiểu. Ba người liền đi vào trong, Mako và Jong Suk chọn một chỗ ngồi gần nhau. Vừa ngồi xuống, đôi mắt của Jong Suk liền nhắm nghiền, hắn đã đăng xuất khỏi game mà không thèm chào tạm biệt Thiên Đăng.
- Đồ bất lịch sự. - Thiên Đăng cười cười nói với Mako.
Mako che miệng cười khúc khích rồi cất tiếng:
- Tạm biệt anh Wagashi, hẹn gặp lại anh sau 4 ngày nữa.
Thiên Đăng vẫy tay chào Mako, cô ta liền ngồi xuống cạnh Jong Suk, cẩn thận xếp váy che đôi trắng muốt lại rồi nhắm mắt, đăng xuất khỏi game.
Lúc này cả ba người đã ra ngoài, ánh mặt trời đã dần ló dạng ở đằng đông. Jong Suk hơi uể oải, gã đáp lời Mako:
- Thôi nghỉ một chút, đã gần 6 giờ tối rồi, tôi đang nói đến thời gian ở thế giới thật. Đến giờ phải dùng cơm với gia đình và tắm rửa rồi.
Mako nói:
- Mako cũng đã đến giờ cơm tối, hôm nay có công việc phải giải quyết, chắc phải 4 “ngày” nữa mới vào được game…
Mako nhìn Thiên Đăng rồi nói tiếp:
- Mako đang nói về thời gian ở trong game, tức khoảng 4 tiếng nữa mới có thể online được.
- Thế thì chúng ta lên tàu đi đến đảo Ngọc Trai, nơi này có thành phố Hắc Sơn. Vào đó thuê một chỗ đặt tượng cho chắc ăn, không lo bị ám toán. - Jong Suk lên tiếng, nói xong hắn nhìn lại bản đồ ước lượng khoảng cách rồi nói tiếp.- Chỗ đó cách nơi này 400 cây số, đi khoảng hơn ba tiếng rưỡi sẽ đến nơi.
Hai người Mako và Thiên Đăng gật đồng ý, đoạn cả ba lên tàu hướng thẳng về hướng Đảo Ngọc Trai. Suốt dọc đường, Jong Suk cứ im thin thít mà lái tàu, xem ra hắn vẫn còn bực bội. Mako và Thiên Đăng mặc kệ “lão ngoan đồng” này, tự nhiên ngồi trò chuyện với nhau.
- Anh Wagashi có định nghỉ ngơi không? - Mako hỏi.
Thiên Đăng đáp:
- Chắc là không, tôi muốn làm một số chuyện, dù sao ở Việt Nam mới có hơn bốn giờ chiều.
Jong Suk thình lình lên tiếng:
- Đừng có săn quái một mình đó, chú mày mà lên cấp trước anh thì phiền lắm.
Thiên Đăng mỉm cười, anh hiểu chữ “phiền” trong câu nói của Jong Suk là gì. Nếu cấp độ của anh mà hơn họ thì đến những lượt phụ bản khi anh vượt cấp 70 trước, hai người bọn họ sẽ không nhận được bất cứ thứ gì kể cả kinh nghiệm khi phá bản.
- Tôi sẽ săn quái, nhưng tuyệt đối không nhận được kinh nghiệm, anh đừng lo.- Thiên Đăng đáp.
- Là sao?- Jong Suk trợn ngược mắt nhìn anh.
Thiên Đăng bật cười:
- Lúc vào game lại anh sẽ hiểu.
Jong Suk nhíu mày khó hiểu, nhưng thôi kệ, muốn nói gì thì nói, chú mà lên cấp trước thì biết tay anh. Jong Suk nghĩ đến đó, không thèm hỏi han nhắc nhở gì nữa, cho tàu tăng tốc chạy trên vùng biển lặng. Ba tiếng sau, cả nhóm cập cảng ở Đảo Ngọc Trai, đóng phí neo tàu rồi đi thẳng một mạch đến thành phố Hắc Sơn. Nơi này khá sầm uất và khang trang hơn ở Suma nhiều, bên ngoài thành phố được bao phủ bằng tường thành cao hơn 5 mét, nhìn có vẻ dày và chắc chắn, trên tuờng thành có các binh lính đứng canh gác. Jong Suk nhìn thấy Thiên Đăng đang quan sát đám lính, hắn nói:
- Lính trên đó là NPC có khả năng chiến đấu, thành phố này trực thuộc Quốc Gia Hội Trồng Hành, một trong ba quốc gia lớn nhất của lục địa Sigma nên có luật pháp rõ ràng, không tạp nham như đám thổ phỉ ở Suma.
Vừa nói gã vừa dẫn cả hai người đi đến cổng thành ở cuối con đường. Jong Suk thành thạo đi đến chiếc bàn có một gã đang ngồi ở cổng thành, tên này không có tên trên đầu, hiển nhiên là một người chơi. Jong Suk cất tiếng chào hắn:
- Chào người anh em, ba chúng tôi muốn nhập thành.
- Ai anh em với ông, khai tên đi.- Gã đó lườm Jong Suk, lạnh nhạt đáp.
Ngay lập tức một thông báo của hệ thống hiện lên trước mắt Thiên Đăng:
[Quốc Gia Hội Trồng Hành muốn lấy thông tin cá nhân của bạn để làm thủ tục nhập thành, bạn có đồng ý hay không?]
Thiên Đăng quay qua nhìn Jong Suk hỏi y chỉ thấy gã gật đầu nhẹ, ra chiều cứ đồng ý đi, chẳng sao đâu. Anh liền chọn đồng ý, gã gác cổng liền lên tiếng:
- Xong, Mako, Jong Suk và Wagashi, ba người không có trong danh sách cấm nhập cảnh, vào đi.
Vừa dứt lời, gã liền phẩy tay một cái, hai NPC cầm giáo đứng chặn ở cổng thành thấy hiệu lệnh liền mở thanh chắn cho cả ba đi vào trong. Qua khỏi cổng thành, hàng tá ngôi nhà bằng gạch và mái ngói hiện lên trong tầm mắt Thiên Đăng. Ba người đi thẳng đến vị trí đền thờ được đánh dấu trên bản đồ. Jong Suk đi đến cửa đền, hất hàm ra lệnh cho NPC mặt áo thầy tu đang đứng ở đó:
- Cho ba chúng tôi đăng ký chỗ trong đền, chi phí bao nhiêu?
NPC không chút biểu hiện phật ý, cúi đầu đáp:
- Thưa ngài Jong Suk, phí đặt tượng ở Hắc Sơn là 3,000 Tango cho một ngày, tính theo đầu người ạ.
- Tốt, cho chúng tôi ba chỗ. -Jong Suk nói xong giao dịch luôn với NPC, trả đủ 9,000 Tango.
Thiên Đăng tò mò hỏi Jong Suk:
- Nơi này không cần đặt cọc sao ông chú?
Jong Suk trừng mắt khi nghe Thiên Đăng gọi mình bằng “ông chú”, gã đáp:
- Chỗ này an toàn, lại có quân đội và luật pháp chuẩn mực, chúng ta mà tìm cách trốn nợ thì họ sẽ bắt làm việc để trả nợ, sau đó trục xuất ra khỏi thành. Một khi đã phạm tội và bị trục xuất thì sẽ bị đưa vào danh sách “đen”, không thể nhập cảnh vào bất cứ nơi đâu thuộc Quốc Gia Hội Trồng Hành và những Quốc Gia liên minh với bọn họ. Vì vậy việc đặt cọc chỉ có bọn thổ phỉ vô pháp vô thiên mới làm thôi chú em.
Thiên Đăng gật đầu, tỏ ý đã hiểu. Ba người liền đi vào trong, Mako và Jong Suk chọn một chỗ ngồi gần nhau. Vừa ngồi xuống, đôi mắt của Jong Suk liền nhắm nghiền, hắn đã đăng xuất khỏi game mà không thèm chào tạm biệt Thiên Đăng.
- Đồ bất lịch sự. - Thiên Đăng cười cười nói với Mako.
Mako che miệng cười khúc khích rồi cất tiếng:
- Tạm biệt anh Wagashi, hẹn gặp lại anh sau 4 ngày nữa.
Thiên Đăng vẫy tay chào Mako, cô ta liền ngồi xuống cạnh Jong Suk, cẩn thận xếp váy che đôi trắng muốt lại rồi nhắm mắt, đăng xuất khỏi game.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.