Chương 16:
Thịnh Thế Bạch Y /盛世白衣
23/07/2022
"Mô hình kinh doanh?" Quý Huyền Tinh hơi nhướng mày, trong đầu cô dần hình thành một ý nghĩ mơ hồ.
"Đúng vậy, còn có thể đi Pháp nữa, ôi mình chỉ cần trả tiền ăn còn những thứ khác đã có trường bao. Một cơ hội tuyệt vời." Chu Toàn Di càng nghĩ càng hào hứng, nhưng ngay sau đó cô ấy lại thay đổi: "Giống như tớ được đi Pháp chơi cả một học kỳ, nhưng bốn thành phố cũng phải có đến vài triệu sinh viên đại học, muốn lọt vào top 5 thì tớ không có cơ hội rồi. Nhưng Huyền Tinh, chắc không có vấn đề gì với cậu nhỉ, cậu có muốn tham gia không?"
Quý Huyền Tinh đã không nói một lúc, cô không có hứng thú với chuyện ra nước ngoài hay gì, nếu muốn thì năm đó đã đi rồi. Nhưng mô hình kinh doanh thì....
Thấy cô không trả lời, Chu Toàn Di nghĩ là cô không muốn nên không hỏi thêm, hai người sánh bước đi đến tòa nhà giảng dạy.
...
Nguyễn Vi Vi đứng ở cửa lớp, nhìn ngó xung quanh với vẻ lúng túng, Khi nhìn thấy Quý Huyền Tinh đi tới, bàn tay cô ta đang buông thõng bên cạnh bất giác siết chặt lại.
Cô ta lấy hết can đảm mở miệng, nhưng lại thấy Quý Huyền Tinh không thèm nhìn mình lấy một cái, coi cô ta như không khí.
"..."
Mẹ nó, làm sao mở miệng đây?
Nhìn thấy có người đi tới, Nguyễn Vi Vi nghiến răng, giọng nói không được tự nhiên: "Quý Huyền Tinh, tôi có chuyện muốn nói với cậu."
Quý Huyền Tinh quay đầu lại, liếc qua cô ta một cái rồi tiếp tục đi về phía trước. Hành động thay lời nói "Bà đây không quen cậu, không có gì để nói với cậu cả".
Cô sải bước rất nhanh, đã sắp bước vào phòng học. Cuối cùng Nguyễn Vi Vi gấp quá, đỏ mặt hét lên: "Xin lỗi!"
Quý Huyền Tinh sửng sốt, cuối cùng cô cũng dừng bước, quay người lại, hai tay khoanh trước ngực, nhíu mày: "Tôi chấp nhận."
Nguyễn Vi Vi: "..." Không cần chảnh thế chứ.
"Bây giờ cậu có thể nghe tôi nói chứ." Cô ta khẽ cắn môi, nhìn qua có vẻ hơi căng thẳng.
Nói một cách có lý thì ngay khi văn kiện của luật sư được đưa ra, ai mà không căng thẳng chứ.
"Cho cậu hai phút." Quý Huyền Tinh liếc nhìn thời gian, cô hơi tò mò không biết cô ta định nói gì. Cô vỗ vai Chu Toàn Di: "Giữ chỗ cho tớ."
Mặt cô ta vẫn hơi đỏ, không biết là do xấu hổ hay là bị Quý Huyền Tinh làm cho tức giận.
Hai người đi đến ban công trong cùng của hành lang, Nguyễn Vi Vi cứ đứng đó, cúi đầu không biết nên nói thế nào.
Quý Huyền Tinh không kiên nhẫn bèn nhắc nhở cô ta: "Cậu còn một phút."
Nguyễn Vi Vi hít một hơi thật sâu, cuối cùng cũng nói: "Tôi rất xin lỗi về chuyện tấm ảnh, lúc ấy tôi chụp lại chỉ là muốn cho Tống Chính Sơ xem, để cậu ấy kích động và cho cậu ấy biết khoảng cách giữa hai người. Sau đó không biết sao lại bị bạn cùng phòng nhìn thấy, rồi đăng lên mạng với tiêu đề như thế."
Lúc đó cô cũng cảm thấy hơi lạ, nhưng không nghĩ tới, hóa ra chuyện là như vậy. Quý Huyền Tinh im lặng nhìn cô ta, chờ cô ta nói tiếp.
Cô không tin người này sẽ đột nhiên cảm thấy lương tâm cắn rứt mà đến xin lỗi sau khi sự việc xảy ra lâu như thế, sao không đến từ trước đi?
Quả nhiên một giây sau, Nguyên Vi Vi lại nói tiếp: "Cuộc thi lần này, cậu với Tống Chính Sơ cùng một đội đi."
"Tại sao tôi phải cùng một đội với cậu ta?" Quý Huyền Tinh buồn cười nhìn cô: "Sao cậu ta không tự mình đến nói với tôi."
"Cậu ấy cảm thấy nếu không tổ chức bữa tiệc sinh nhật thì sẽ không có bức ảnh đó, cậu ấy rất áy náy." Nguyễn Vi Vi cắn nhẹ môi, giống như không muốn nói thêm gì, ánh mắt cũng nhìn ra chỗ khác.
Cô ta thở dài, sau vài giây với nói tiếp: "Cậu muốn tham gia cuộc thi, và biết tôi với Tống Chính Sơ sẽ là đồng đội tốt nhất của cậu. Chuyên ngành của cậu ấy rất mạnh, cùng đội với cậu ấy sẽ có cơ hội thắng rất lớn, tôi... tôi cũng sẽ rút khỏi cuộc thi, cậu yên tâm..."
Không đợi cô ta nói xong, Quý Huyền Tinh đã ngắt lời, nói với giọng giễu cợt: "Tôi nói tôi muốn tham gia à?"
Nguyễn Vi Vi sững sờ, tựa hồ không ngờ cô sẽ nói như vậy, sau một hồi lâu mới mở miệng, hỏi với vẻ khó hiểu: "Cơ hội tốt như vậy, sao cậu lại không tham gia?"
"Những thứ này không xa lạ gì với tôi." Quý Huyền Tinh cười nhạo, vẻ mặt dương lên tùy ý: "Hết một phút rồi, tôi đi đây."
Cô ta vội vàng hét lên: "Vậy làm sao cậu mới tham gia?"
Quý Huyền Tinh từ từ quay người lại, giọng nói hơi ngạo mạn: "Vậy cậu nói một câu, Quý Huyền Tinh là tiên nữ, một vị tiên có năng lực mạnh và đức hạnh tốt, không ai địch lại."
"..."
"Đúng vậy, còn có thể đi Pháp nữa, ôi mình chỉ cần trả tiền ăn còn những thứ khác đã có trường bao. Một cơ hội tuyệt vời." Chu Toàn Di càng nghĩ càng hào hứng, nhưng ngay sau đó cô ấy lại thay đổi: "Giống như tớ được đi Pháp chơi cả một học kỳ, nhưng bốn thành phố cũng phải có đến vài triệu sinh viên đại học, muốn lọt vào top 5 thì tớ không có cơ hội rồi. Nhưng Huyền Tinh, chắc không có vấn đề gì với cậu nhỉ, cậu có muốn tham gia không?"
Quý Huyền Tinh đã không nói một lúc, cô không có hứng thú với chuyện ra nước ngoài hay gì, nếu muốn thì năm đó đã đi rồi. Nhưng mô hình kinh doanh thì....
Thấy cô không trả lời, Chu Toàn Di nghĩ là cô không muốn nên không hỏi thêm, hai người sánh bước đi đến tòa nhà giảng dạy.
...
Nguyễn Vi Vi đứng ở cửa lớp, nhìn ngó xung quanh với vẻ lúng túng, Khi nhìn thấy Quý Huyền Tinh đi tới, bàn tay cô ta đang buông thõng bên cạnh bất giác siết chặt lại.
Cô ta lấy hết can đảm mở miệng, nhưng lại thấy Quý Huyền Tinh không thèm nhìn mình lấy một cái, coi cô ta như không khí.
"..."
Mẹ nó, làm sao mở miệng đây?
Nhìn thấy có người đi tới, Nguyễn Vi Vi nghiến răng, giọng nói không được tự nhiên: "Quý Huyền Tinh, tôi có chuyện muốn nói với cậu."
Quý Huyền Tinh quay đầu lại, liếc qua cô ta một cái rồi tiếp tục đi về phía trước. Hành động thay lời nói "Bà đây không quen cậu, không có gì để nói với cậu cả".
Cô sải bước rất nhanh, đã sắp bước vào phòng học. Cuối cùng Nguyễn Vi Vi gấp quá, đỏ mặt hét lên: "Xin lỗi!"
Quý Huyền Tinh sửng sốt, cuối cùng cô cũng dừng bước, quay người lại, hai tay khoanh trước ngực, nhíu mày: "Tôi chấp nhận."
Nguyễn Vi Vi: "..." Không cần chảnh thế chứ.
"Bây giờ cậu có thể nghe tôi nói chứ." Cô ta khẽ cắn môi, nhìn qua có vẻ hơi căng thẳng.
Nói một cách có lý thì ngay khi văn kiện của luật sư được đưa ra, ai mà không căng thẳng chứ.
"Cho cậu hai phút." Quý Huyền Tinh liếc nhìn thời gian, cô hơi tò mò không biết cô ta định nói gì. Cô vỗ vai Chu Toàn Di: "Giữ chỗ cho tớ."
Mặt cô ta vẫn hơi đỏ, không biết là do xấu hổ hay là bị Quý Huyền Tinh làm cho tức giận.
Hai người đi đến ban công trong cùng của hành lang, Nguyễn Vi Vi cứ đứng đó, cúi đầu không biết nên nói thế nào.
Quý Huyền Tinh không kiên nhẫn bèn nhắc nhở cô ta: "Cậu còn một phút."
Nguyễn Vi Vi hít một hơi thật sâu, cuối cùng cũng nói: "Tôi rất xin lỗi về chuyện tấm ảnh, lúc ấy tôi chụp lại chỉ là muốn cho Tống Chính Sơ xem, để cậu ấy kích động và cho cậu ấy biết khoảng cách giữa hai người. Sau đó không biết sao lại bị bạn cùng phòng nhìn thấy, rồi đăng lên mạng với tiêu đề như thế."
Lúc đó cô cũng cảm thấy hơi lạ, nhưng không nghĩ tới, hóa ra chuyện là như vậy. Quý Huyền Tinh im lặng nhìn cô ta, chờ cô ta nói tiếp.
Cô không tin người này sẽ đột nhiên cảm thấy lương tâm cắn rứt mà đến xin lỗi sau khi sự việc xảy ra lâu như thế, sao không đến từ trước đi?
Quả nhiên một giây sau, Nguyên Vi Vi lại nói tiếp: "Cuộc thi lần này, cậu với Tống Chính Sơ cùng một đội đi."
"Tại sao tôi phải cùng một đội với cậu ta?" Quý Huyền Tinh buồn cười nhìn cô: "Sao cậu ta không tự mình đến nói với tôi."
"Cậu ấy cảm thấy nếu không tổ chức bữa tiệc sinh nhật thì sẽ không có bức ảnh đó, cậu ấy rất áy náy." Nguyễn Vi Vi cắn nhẹ môi, giống như không muốn nói thêm gì, ánh mắt cũng nhìn ra chỗ khác.
Cô ta thở dài, sau vài giây với nói tiếp: "Cậu muốn tham gia cuộc thi, và biết tôi với Tống Chính Sơ sẽ là đồng đội tốt nhất của cậu. Chuyên ngành của cậu ấy rất mạnh, cùng đội với cậu ấy sẽ có cơ hội thắng rất lớn, tôi... tôi cũng sẽ rút khỏi cuộc thi, cậu yên tâm..."
Không đợi cô ta nói xong, Quý Huyền Tinh đã ngắt lời, nói với giọng giễu cợt: "Tôi nói tôi muốn tham gia à?"
Nguyễn Vi Vi sững sờ, tựa hồ không ngờ cô sẽ nói như vậy, sau một hồi lâu mới mở miệng, hỏi với vẻ khó hiểu: "Cơ hội tốt như vậy, sao cậu lại không tham gia?"
"Những thứ này không xa lạ gì với tôi." Quý Huyền Tinh cười nhạo, vẻ mặt dương lên tùy ý: "Hết một phút rồi, tôi đi đây."
Cô ta vội vàng hét lên: "Vậy làm sao cậu mới tham gia?"
Quý Huyền Tinh từ từ quay người lại, giọng nói hơi ngạo mạn: "Vậy cậu nói một câu, Quý Huyền Tinh là tiên nữ, một vị tiên có năng lực mạnh và đức hạnh tốt, không ai địch lại."
"..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.