Chương 25:
Thịnh Thế Bạch Y /盛世白衣
23/07/2022
Lúc ấy anh đích thân đến xem qua, là một căn hộ rất ấm áp, thích hợp cho một cô bé. Chỉ là có chút vắng vẻ, vậy mà bây giờ cả căn phòng tựa hồ tràn đầy hương thơm thoang thoảng, ngọt ngào như vị hòa quyện của chanh và mật đào.
Cảm giác mềm mại khi cô bé vùi trong lồng ngực anh được hương thơm này khơi dậy.
Anh không khỏi rung động, đồng thời hồi tưởng lại khoảng thời gian trước, bởi vì hai người bọn họ bị chụp chung trong một khung hình, chỉ vỏn vẹn một chiếc xe là đã có thể lan truyền xôn xao trên diễn đàn.
Tính ra chỉ còn chưa đến một tháng nữa là tới sinh nhật tuổi hai mươi của cô.
Lúc này Chung Dập mới chợt cảm thấy, có lẽ thật sự không thể coi cô như một cô nhóc con được nữa.
Anh trở tay vuốt trán, trước khi chìm vào giấc ngủ, trong tâm trí vang lên một tiếng thở dài ——
A Tinh nhà anh thật sự đã lớn rồi.
Dáng dấp còn rất xinh đẹp.
Thời gian sau đó, Quý Huyền Tinh vẫn chạy đến phòng làm việc của Chung Dập như thường lệ, cô cảm thấy hình như có điều gì đó khác thường, nhưng sau khi cô miệt mài suy nghĩ thì lại cảm thấy hình như chỉ là ảo giác của bản thân.
Một tuần sau, thi đấu chính thức bắt đầu và kéo dài trong hai mươi ngày.
Mỗi trường học đều tự chuẩn bị một phòng học cơ sở riêng cho các học viên dự thi sử dụng. Trước năm ngày sẽ tiến hành sàng lọc một lần, tiền hành phân tích để đào thải, toàn bộ tuyển thủ ở bốn thành phố sẽ phải chọn ra top 100.
Chúng ta phải biết rằng ở bốn thành phố có đến hàng trăm vạn học sinh, tham gia thi đấu lần này có mấy vạn người, tất cả đều là những người xuất xắc nhất ở các trường học. Sau khi sàng lọc thì chỉ còn lại chừng ấy người, có thể nói là cạnh tranh vô cùng kịch liệt.
Khi Nguyễn Vi Vi biết được quy tắc thi đấu thì lập tức trở nên lo lắng. Quả thật là năm ngày quyết định sinh tử, nhưng mà năm ngày thì có thể làm được cái gì chứ?
Cho tới bây giờ cô ta vẫn có chút ngây ngốc, xét cho cùng thì với phong cách làm việc trước đây của Quý Huyền Tinh thì thật sự không phải là một người lương thiện dễ nói chuyện, không giải quyết cô ta thì cũng thôi đi, thế nhưng lại còn đồng ý để cô ta tiếp tục tham gia.
Hiện tại bạn cùng phòng của cô ta vẫn đang còn dính đến chuyện kiện tụng, mặc dù người kia xứng đáng bị như vậy, nhưng sự kiêng kị của cô ta đối với Quý Huyền Tinh lại nhiều hơn vài phần.
Để thuận tiện, các thành viên của mỗi nhóm đều ngồi chung với nhau. Cô ta không dám đi hỏi Quý Huyền Tinh, chỉ có thể nhỏ giọng hỏi Tống Chính Sơ: “Cậu có ý tưởng gì hay không?”
Trong lúc nhất thời Tống Chính Sơ cũng không nắm chắc, liệu cậu ta nên chơi đâu chắc đấy hay là muốn ghi điểm trước? Chơi đâu chắc đấy là rất tốt, nó có thể tạo nên tảng vững chắc cho đội hình trong tương lai, nhưng chỉ có những người trong top 100 mới có cơ hội, mà cái chết tiệt kia còn phải ghi điểm, lỡ như vòng đầu tiên không được tính thì quả thực chính là công cốc.
Tuy nhiên nếu bất chấp lao về phía trước để ghi điểm thì có thể giữ được vòng thứ nhất, nhưng các thao tác sau này có thể khiến nền tảng không ổn định và cần phải sửa lại những lỗi này hàng ngày.
Bất kể là cái nào thì cậu ta đều không có cơ hội chiến thắng tuyệt đối. Nhưng cho dù thế nào thì trước tiên cũng phải lọt vào top 100 trước, cậu ta cắn chặt răng, vừa muốn nói chuyện thì Quý Huyền Tinh ở một bên lại mở miệng.
“Thông quan, gửi vận chuyển, bảo hiểm giao cho mọi người tự động phân phối một chút.”
“Vậy…… Những cái khác thì sao?” Nguyễn Vi Vi trốn ở sau lưng Tống Chính Sơ, nhỏ giọng hỏi.
“Những cái khác tôi tự mình làm.” Quý Huyền Tinh cúi đầu tự tiến vào hệ thống, đầu cũng chưa nâng.
“Nhưng mà chúng ta là một đội, hơn nữa lượng công việc này của cậu quá lớn ——”
Quý Huyền Tinh đăng nhập vào tài khoản, lúc này mới ngẩng đầu, liếc mắt nhìn cô ta một cái, nhướng mày nói: “Có vấn đề gì sao?”
“Không…… Không có.” Nguyễn Vi Vi lắc đầu ngây nguẩy giống như cái lục lạc, giọng nói có chút run run.
Thật…… Thật đáng sợ.
Quý Huyền Tinh thu hồi tầm mắt, lại nhìn về phía hai người khác: “Còn các cậu?”
Chu Toàn Di vốn dĩ chính là tới đây nằm dài chờ chiến thắng rồi được bay sang Pháp, đương nhiên sẽ không có ý kiến.
Mà Tống Chính Sơ cũng nhớ rõ ban đầu Quý Huyền Tinh đồng ý gia nhập vào đội với yêu cầu là tất cả đều nghe theo sự chỉ huy của cô. Lúc này đương nhiên cũng không có ý kiến, hơn nữa cậu ta cũng muốn biết cô gái này tại sao lại có thể tự tin và nắm chắc như vậy.
Quý Huyền Tinh vừa lòng gật đầu, dù sao thì nếu đồng đội không phối hợp thì cô sẽ rất phiền toái, cô không có kiên nhẫn để đi giải thích và thuyết phục. Có khả năng sẽ xảy ra cãi vã, nhưng mà đã lâu rồi cô không có gây lộn với người khác, vì sợ Chung Dập không thích.
Cảm giác mềm mại khi cô bé vùi trong lồng ngực anh được hương thơm này khơi dậy.
Anh không khỏi rung động, đồng thời hồi tưởng lại khoảng thời gian trước, bởi vì hai người bọn họ bị chụp chung trong một khung hình, chỉ vỏn vẹn một chiếc xe là đã có thể lan truyền xôn xao trên diễn đàn.
Tính ra chỉ còn chưa đến một tháng nữa là tới sinh nhật tuổi hai mươi của cô.
Lúc này Chung Dập mới chợt cảm thấy, có lẽ thật sự không thể coi cô như một cô nhóc con được nữa.
Anh trở tay vuốt trán, trước khi chìm vào giấc ngủ, trong tâm trí vang lên một tiếng thở dài ——
A Tinh nhà anh thật sự đã lớn rồi.
Dáng dấp còn rất xinh đẹp.
Thời gian sau đó, Quý Huyền Tinh vẫn chạy đến phòng làm việc của Chung Dập như thường lệ, cô cảm thấy hình như có điều gì đó khác thường, nhưng sau khi cô miệt mài suy nghĩ thì lại cảm thấy hình như chỉ là ảo giác của bản thân.
Một tuần sau, thi đấu chính thức bắt đầu và kéo dài trong hai mươi ngày.
Mỗi trường học đều tự chuẩn bị một phòng học cơ sở riêng cho các học viên dự thi sử dụng. Trước năm ngày sẽ tiến hành sàng lọc một lần, tiền hành phân tích để đào thải, toàn bộ tuyển thủ ở bốn thành phố sẽ phải chọn ra top 100.
Chúng ta phải biết rằng ở bốn thành phố có đến hàng trăm vạn học sinh, tham gia thi đấu lần này có mấy vạn người, tất cả đều là những người xuất xắc nhất ở các trường học. Sau khi sàng lọc thì chỉ còn lại chừng ấy người, có thể nói là cạnh tranh vô cùng kịch liệt.
Khi Nguyễn Vi Vi biết được quy tắc thi đấu thì lập tức trở nên lo lắng. Quả thật là năm ngày quyết định sinh tử, nhưng mà năm ngày thì có thể làm được cái gì chứ?
Cho tới bây giờ cô ta vẫn có chút ngây ngốc, xét cho cùng thì với phong cách làm việc trước đây của Quý Huyền Tinh thì thật sự không phải là một người lương thiện dễ nói chuyện, không giải quyết cô ta thì cũng thôi đi, thế nhưng lại còn đồng ý để cô ta tiếp tục tham gia.
Hiện tại bạn cùng phòng của cô ta vẫn đang còn dính đến chuyện kiện tụng, mặc dù người kia xứng đáng bị như vậy, nhưng sự kiêng kị của cô ta đối với Quý Huyền Tinh lại nhiều hơn vài phần.
Để thuận tiện, các thành viên của mỗi nhóm đều ngồi chung với nhau. Cô ta không dám đi hỏi Quý Huyền Tinh, chỉ có thể nhỏ giọng hỏi Tống Chính Sơ: “Cậu có ý tưởng gì hay không?”
Trong lúc nhất thời Tống Chính Sơ cũng không nắm chắc, liệu cậu ta nên chơi đâu chắc đấy hay là muốn ghi điểm trước? Chơi đâu chắc đấy là rất tốt, nó có thể tạo nên tảng vững chắc cho đội hình trong tương lai, nhưng chỉ có những người trong top 100 mới có cơ hội, mà cái chết tiệt kia còn phải ghi điểm, lỡ như vòng đầu tiên không được tính thì quả thực chính là công cốc.
Tuy nhiên nếu bất chấp lao về phía trước để ghi điểm thì có thể giữ được vòng thứ nhất, nhưng các thao tác sau này có thể khiến nền tảng không ổn định và cần phải sửa lại những lỗi này hàng ngày.
Bất kể là cái nào thì cậu ta đều không có cơ hội chiến thắng tuyệt đối. Nhưng cho dù thế nào thì trước tiên cũng phải lọt vào top 100 trước, cậu ta cắn chặt răng, vừa muốn nói chuyện thì Quý Huyền Tinh ở một bên lại mở miệng.
“Thông quan, gửi vận chuyển, bảo hiểm giao cho mọi người tự động phân phối một chút.”
“Vậy…… Những cái khác thì sao?” Nguyễn Vi Vi trốn ở sau lưng Tống Chính Sơ, nhỏ giọng hỏi.
“Những cái khác tôi tự mình làm.” Quý Huyền Tinh cúi đầu tự tiến vào hệ thống, đầu cũng chưa nâng.
“Nhưng mà chúng ta là một đội, hơn nữa lượng công việc này của cậu quá lớn ——”
Quý Huyền Tinh đăng nhập vào tài khoản, lúc này mới ngẩng đầu, liếc mắt nhìn cô ta một cái, nhướng mày nói: “Có vấn đề gì sao?”
“Không…… Không có.” Nguyễn Vi Vi lắc đầu ngây nguẩy giống như cái lục lạc, giọng nói có chút run run.
Thật…… Thật đáng sợ.
Quý Huyền Tinh thu hồi tầm mắt, lại nhìn về phía hai người khác: “Còn các cậu?”
Chu Toàn Di vốn dĩ chính là tới đây nằm dài chờ chiến thắng rồi được bay sang Pháp, đương nhiên sẽ không có ý kiến.
Mà Tống Chính Sơ cũng nhớ rõ ban đầu Quý Huyền Tinh đồng ý gia nhập vào đội với yêu cầu là tất cả đều nghe theo sự chỉ huy của cô. Lúc này đương nhiên cũng không có ý kiến, hơn nữa cậu ta cũng muốn biết cô gái này tại sao lại có thể tự tin và nắm chắc như vậy.
Quý Huyền Tinh vừa lòng gật đầu, dù sao thì nếu đồng đội không phối hợp thì cô sẽ rất phiền toái, cô không có kiên nhẫn để đi giải thích và thuyết phục. Có khả năng sẽ xảy ra cãi vã, nhưng mà đã lâu rồi cô không có gây lộn với người khác, vì sợ Chung Dập không thích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.