Kinh Doanh Suối Nướng Nóng Ở Thiên Tai Cực Hàn
Chương 19
Bằng Lan Thính Vũ
10/08/2024
Họ không thể là người cuối cùng bị bỏ lại!
Với suy nghĩ đó, họ lập tức hét lên: "Tôi cũng muốn tắm!"
"Tôi trả tiền trước!"
"Tôi lớn tuổi hơn, biết kính già yêu trẻ không?"
"Tránh qua một bên! Để tôi vào quán trọ trước đi..."
Ban đầu Thư Mặc lo lắng sẽ có người do dự giống Trần Ngọc nên cô đã chuẩn bị sẵn lời quảng cáo [nhóm mười người đầu tiên sẽ được giảm 10%] nhưng thấy họ tranh nhau như vậy, cô lập tức nuốt lại lời sắp ra khỏi miệng.
Sau đó cô mỉm cười: "Đừng lo, cả hai bể tắm hiện giờ đều còn trống, không cần phải vội."
[Đã thu tiền: 50 điểm]
[Đã thu tiền: 50 điểm]
[Đã thu tiền: 50 điểm]
...
[Doanh thu hôm nay: 500 điểm]
Tiếng thu tiền liên tục vang lên, giống như tiếng đồng xu rơi vào túi kêu leng keng, như bản nhạc hay nhất thế giới.
Nhìn thấy doanh thu vượt qua chi phí, suối nước nóng cuối cùng cũng sinh lời, Thư Mặc thở phào nhẹ nhõm.
Có vẻ như đêm nay cô không cần phải vật lộn để sinh tồn trong [Mạt Thế Cực Hàn] nữa rồi.
Không còn lo lắng, cô mới có dịp quan sát nhóm người mà Tống Vi dẫn đến.
Thư Mặc đã phát hiện ra một điều.
Miễn là trong phạm vi kết giới, cô có thể tự do xem bảng thông tin cá nhân của người chơi khác, bao gồm chỉ số HP và mana của họ.
Đội ngũ trước mắt này, ngoại trừ Tống Vi và Trần Ngọc, tất cả đều có thanh manna đỏ rực, cho thấy các game thủ đã ở bên bờ vực kiệt sức và nguy cơ ngất xỉu! Về thanh HP thì lại càng không đồng đều, trông như bị chó cắn.
Có ba người bị thương nặng, trên người còn bị dính trạng thái tiêu cực.
Trong số đó, một nam thanh niên trông tái nhợt, trên đầu có biểu tượng lưỡi hái tử thần.
[Trạng thái: Trầm lặng (Lời nguyền từ boss Kỵ Sĩ Bóng Tối)]
[Trong trạng thái Trầm lặng, không thể sử dụng kỹ năng pháp thuật]
[Thời gian còn lại: 2 giờ 32 phút 48 giây]
Thư Mặc lại nhìn vào nghề nghiệp của anh ta.
Mục sư.
Thư Mặc: "..."
Không trách nhóm người này lại trong trạng thái tồi tệ như vậy.
Hóa ra là vì mục sư bị dính chiêu trầm lặng.
Hơn nữa, thời gian kéo dài của trạng thái này lại tính bằng giờ! Cú đánh này quả thực rất mạnh, có lẽ họ đã gặp phải boss rồi?!
Ánh mắt Thư Mặc lướt qua từ [Kỵ Sĩ Bóng Tối], cô lập tức có phỏng đoán.
Bất quá, dù biết phụ cận có Boss thì cũng không có lợi ích gì với Thư Mặc.
Nhóm game thủ lão làng này gồm mười người mà còn chật vật như thế... Còn Thư Mặc chỉ là một game thủ cấp 5 cùi bắp! Nếu rời khỏi vùng kết giới chỉ sợ sẽ bị một chiêu tất sát.
Cho nên, cô cứ yên phận làm kinh doanh của mình thôi.
Tám người kia nhận thẻ số, lập tức chui vào màn che tương ứng… Rất nhanh, từ phòng thay đồ cách một bức tường vang lên tiếng kêu ngạc nhiên liên tiếp.
Trong sảnh lúc này chỉ còn lại Thư Mặc cùng Tống Vi và Trần Ngọc.
Trần Ngọc hả hê nói: "Hừ! Lúc nãy họ còn nghĩ chúng ta nói dối, giờ chắc hẳn đã bị vả mặt rồi nhỉ?"
Cô nàng thích thú nghĩ về vẻ mặt ngỡ ngàng của đồng đội.
Tống Vi thì chăm chú nhìn vào tủ kính mới xuất hiện trên quầy hàng: “Chủ quán! Đồ ăn nhẹ bán thế nào vậy? Lúc chúng tôi đến, sao không thấy bán những thứ này?"
Khứu giác của cô ấy rất nhạy! Ngay khi bước vào cửa, cô đã ngửi thấy một mùi thơm quyến rũ như có như không… Theo mùi thơm, cô ấy tìm đến tủ giữ nhiệt, ánh mắt lập tức dán chặt vào đó.
Thư Mặc: "Hàng mới nhập! Hiện tại chỉ có ba loại: bánh bao nhân thịt, canh bạch quả tuyết lê đường phèn và cà phê sữa. Bảng giá dán ở đây này."
Tống Vi: "!!"
Cô ấy vừa nghe thấy cái gì vậy! Bánh bao nhân thịt ư?!
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Với suy nghĩ đó, họ lập tức hét lên: "Tôi cũng muốn tắm!"
"Tôi trả tiền trước!"
"Tôi lớn tuổi hơn, biết kính già yêu trẻ không?"
"Tránh qua một bên! Để tôi vào quán trọ trước đi..."
Ban đầu Thư Mặc lo lắng sẽ có người do dự giống Trần Ngọc nên cô đã chuẩn bị sẵn lời quảng cáo [nhóm mười người đầu tiên sẽ được giảm 10%] nhưng thấy họ tranh nhau như vậy, cô lập tức nuốt lại lời sắp ra khỏi miệng.
Sau đó cô mỉm cười: "Đừng lo, cả hai bể tắm hiện giờ đều còn trống, không cần phải vội."
[Đã thu tiền: 50 điểm]
[Đã thu tiền: 50 điểm]
[Đã thu tiền: 50 điểm]
...
[Doanh thu hôm nay: 500 điểm]
Tiếng thu tiền liên tục vang lên, giống như tiếng đồng xu rơi vào túi kêu leng keng, như bản nhạc hay nhất thế giới.
Nhìn thấy doanh thu vượt qua chi phí, suối nước nóng cuối cùng cũng sinh lời, Thư Mặc thở phào nhẹ nhõm.
Có vẻ như đêm nay cô không cần phải vật lộn để sinh tồn trong [Mạt Thế Cực Hàn] nữa rồi.
Không còn lo lắng, cô mới có dịp quan sát nhóm người mà Tống Vi dẫn đến.
Thư Mặc đã phát hiện ra một điều.
Miễn là trong phạm vi kết giới, cô có thể tự do xem bảng thông tin cá nhân của người chơi khác, bao gồm chỉ số HP và mana của họ.
Đội ngũ trước mắt này, ngoại trừ Tống Vi và Trần Ngọc, tất cả đều có thanh manna đỏ rực, cho thấy các game thủ đã ở bên bờ vực kiệt sức và nguy cơ ngất xỉu! Về thanh HP thì lại càng không đồng đều, trông như bị chó cắn.
Có ba người bị thương nặng, trên người còn bị dính trạng thái tiêu cực.
Trong số đó, một nam thanh niên trông tái nhợt, trên đầu có biểu tượng lưỡi hái tử thần.
[Trạng thái: Trầm lặng (Lời nguyền từ boss Kỵ Sĩ Bóng Tối)]
[Trong trạng thái Trầm lặng, không thể sử dụng kỹ năng pháp thuật]
[Thời gian còn lại: 2 giờ 32 phút 48 giây]
Thư Mặc lại nhìn vào nghề nghiệp của anh ta.
Mục sư.
Thư Mặc: "..."
Không trách nhóm người này lại trong trạng thái tồi tệ như vậy.
Hóa ra là vì mục sư bị dính chiêu trầm lặng.
Hơn nữa, thời gian kéo dài của trạng thái này lại tính bằng giờ! Cú đánh này quả thực rất mạnh, có lẽ họ đã gặp phải boss rồi?!
Ánh mắt Thư Mặc lướt qua từ [Kỵ Sĩ Bóng Tối], cô lập tức có phỏng đoán.
Bất quá, dù biết phụ cận có Boss thì cũng không có lợi ích gì với Thư Mặc.
Nhóm game thủ lão làng này gồm mười người mà còn chật vật như thế... Còn Thư Mặc chỉ là một game thủ cấp 5 cùi bắp! Nếu rời khỏi vùng kết giới chỉ sợ sẽ bị một chiêu tất sát.
Cho nên, cô cứ yên phận làm kinh doanh của mình thôi.
Tám người kia nhận thẻ số, lập tức chui vào màn che tương ứng… Rất nhanh, từ phòng thay đồ cách một bức tường vang lên tiếng kêu ngạc nhiên liên tiếp.
Trong sảnh lúc này chỉ còn lại Thư Mặc cùng Tống Vi và Trần Ngọc.
Trần Ngọc hả hê nói: "Hừ! Lúc nãy họ còn nghĩ chúng ta nói dối, giờ chắc hẳn đã bị vả mặt rồi nhỉ?"
Cô nàng thích thú nghĩ về vẻ mặt ngỡ ngàng của đồng đội.
Tống Vi thì chăm chú nhìn vào tủ kính mới xuất hiện trên quầy hàng: “Chủ quán! Đồ ăn nhẹ bán thế nào vậy? Lúc chúng tôi đến, sao không thấy bán những thứ này?"
Khứu giác của cô ấy rất nhạy! Ngay khi bước vào cửa, cô đã ngửi thấy một mùi thơm quyến rũ như có như không… Theo mùi thơm, cô ấy tìm đến tủ giữ nhiệt, ánh mắt lập tức dán chặt vào đó.
Thư Mặc: "Hàng mới nhập! Hiện tại chỉ có ba loại: bánh bao nhân thịt, canh bạch quả tuyết lê đường phèn và cà phê sữa. Bảng giá dán ở đây này."
Tống Vi: "!!"
Cô ấy vừa nghe thấy cái gì vậy! Bánh bao nhân thịt ư?!
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.