Kinh Doanh Suối Nướng Nóng Ở Thiên Tai Cực Hàn
Chương 28
Bằng Lan Thính Vũ
10/09/2024
“Chết tiệt! Nếu không có kỹ năng trầm lặng đó…” Một người tức giận gằn giọng.
Hạ Kính Bình mặt mày nặng nề: “Quay về thị trấn, tuyển một mục sư biết kỹ năng giải trừ cao cấp.”
“Những mục sư đó ra giá cao lắm!” Một thành viên khác lo lắng rồi tức giận nói: “Biết chúng ta phát hiện ra boss, chắc chắn sẽ chặt chém một số tiền lớn. Hừ, chỉ cần nhìn thấy bộ dạng kiêu ngạo của họ là tôi thấy buồn nôn!”
“Chứ bây giờ còn cách nào khác không?” Hạ Kính Bình cũng rất bực mình, quát: “Bột phấn hồi phục đắt thế, mày trả tiền à?”
Nghe vậy, người đó lập tức im lặng.
Nếu muốn sử dụng bột phấn hồi phục không có hai nghìn điểm là không đủ.
Nhưng thuê một mục sư cao cấp một ngày thì khoảng một nghìn là đủ.
Nhóm mục sư cao cấp có lẽ cũng biết giá trị của kỹ năng của mình nên mỗi người tự cao tự đại, thậm chí còn thành lập hội Mục Sư Cao Cấp! Dựa vào độc quyền, giá càng ngày càng cao, người chơi vừa tức vừa bất lực nhưng vẫn phải nâng niu họ như báu vật.
Vì vậy, khi nghe nói phải đi tìm những người này, mọi người đều không vui.
Hạ Kính Bình tạm thời từ bỏ kế hoạch này, quyết định quay trở lại thị trấn càng nhanh càng tốt.
“Đội trưởng… Kia là….”
Đi được nửa đường, có người lén lút kéo Hạ Kính Bình, ra hiệu hắn nhìn về một hướng nào đó.
“Đó có phải là đội của Trần Huy không?”
Hạ Kính Bình liếc nhìn, thực sự có bóng người chuyển động trong rừng rậm phía xa.
Đúng là họ.
Đội của Trần Huy có vẻ đang bận rộn vội vã, không phát hiện ra tiếng động ở đây.
“Họ đi hướng này, có vẻ là đang hướng đến Kỵ Sĩ Bóng Tối thì phải?”
Một người giật mình.
“Đội trưởng! Chúng ta làm sao bây giờ?”
Hạ Kính Bình nhướng mày.
Hắn và Trần Huy trước đây từng xảy ra xung đột vì một giao dịch, sau đó cứ không ưa nhau.
Hai nhóm hoạt động hàng ngày đều quanh quẩn gần thị trấn Minh Quang, sức mạnh lại không chênh lệch nhau là mấy, tự nhiên trở thành đối thủ không đội trời chung.
Cạnh tranh về trang bị, cấp độ, sức mạnh nhóm, Hạ Kính Bình là người gian xảo và xảo quyệt, chuyện làm khó dễ sau lưng Trần Huy như cướp boss và nhiều chuyện bẩn thỉu khác hắn cũng không ít lần thực hiện.
Có nên lén theo sau không… Lợi dụng lúc họ đánh nhau nửa chừng để tập kích?
Ý nghĩ chợt lóe qua nhưng sau khi suy nghĩ lại, nhận ra phía mình tình trạng quá tệ! Nếu lúc Trần Huy bị ép đến đường cùng mà rút khỏi chiến đấu thì mất nhiều hơn được.
Đành phải từ bỏ.
Hạ Kính Bình lạnh lùng hừ một tiếng, khinh bỉ nói: “Không biết tự lượng sức.”
Có câu đối thủ mới là người hiểu bạn nhất.
Hạ Kính Bình rất rõ về sức mạnh của nhóm Trần Huy, quan sát một lát, nhận ra trong nhóm họ chỉ có mục sư Tiểu Hà non nớt yếu đuối nên càng thêm khinh thường.
“Chỉ với mấy người bọn họ mà cũng muốn giết boss á?”
“Đừng để ý nữa, chúng ta đi!”
“Quay về thị trấn thuê mục sư, ngày mai quay lại giết Kỵ Sĩ Bóng Tối!”
Lúc đó bán nguyên liệu với giá cao, đổi trang bị mới, rồi lại đi khoe mẽ trước mặt đội nhóm của Trần Huy cho hả dạ…
Hạ Kính Bình cười hề hề, tự hào khoe hàm răng vàng của mình.
Hắn ra lệnh cho cả nhóm khởi hành.
Hạ Kính Bình đi đầu với vẻ tự tin nhưng trong đầu lại bất giác hiện lên khuôn mặt Trần Huy vừa lướt qua.
Sao cứ có cảm giác như thằng cha đó trắng ra một chút vậy ta… là do ánh sáng sao?
...
"Quái vật! Hãy nhận lấy thánh giá này của ta!"
Tiểu Hà - Người vừa bị Hạ Kính Bình chê bai đang nhảy cao ở phía bên kia, sử dụng thánh giá làm vũ khí để đánh một đòn chí mạng vào trán Kỵ Sĩ Bóng Tối.
Đồng đội của cậu ấy: "..."
Họ ngây ngất khi nhìn thấy đội viên mục sư dũng cảm của mình.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Hạ Kính Bình mặt mày nặng nề: “Quay về thị trấn, tuyển một mục sư biết kỹ năng giải trừ cao cấp.”
“Những mục sư đó ra giá cao lắm!” Một thành viên khác lo lắng rồi tức giận nói: “Biết chúng ta phát hiện ra boss, chắc chắn sẽ chặt chém một số tiền lớn. Hừ, chỉ cần nhìn thấy bộ dạng kiêu ngạo của họ là tôi thấy buồn nôn!”
“Chứ bây giờ còn cách nào khác không?” Hạ Kính Bình cũng rất bực mình, quát: “Bột phấn hồi phục đắt thế, mày trả tiền à?”
Nghe vậy, người đó lập tức im lặng.
Nếu muốn sử dụng bột phấn hồi phục không có hai nghìn điểm là không đủ.
Nhưng thuê một mục sư cao cấp một ngày thì khoảng một nghìn là đủ.
Nhóm mục sư cao cấp có lẽ cũng biết giá trị của kỹ năng của mình nên mỗi người tự cao tự đại, thậm chí còn thành lập hội Mục Sư Cao Cấp! Dựa vào độc quyền, giá càng ngày càng cao, người chơi vừa tức vừa bất lực nhưng vẫn phải nâng niu họ như báu vật.
Vì vậy, khi nghe nói phải đi tìm những người này, mọi người đều không vui.
Hạ Kính Bình tạm thời từ bỏ kế hoạch này, quyết định quay trở lại thị trấn càng nhanh càng tốt.
“Đội trưởng… Kia là….”
Đi được nửa đường, có người lén lút kéo Hạ Kính Bình, ra hiệu hắn nhìn về một hướng nào đó.
“Đó có phải là đội của Trần Huy không?”
Hạ Kính Bình liếc nhìn, thực sự có bóng người chuyển động trong rừng rậm phía xa.
Đúng là họ.
Đội của Trần Huy có vẻ đang bận rộn vội vã, không phát hiện ra tiếng động ở đây.
“Họ đi hướng này, có vẻ là đang hướng đến Kỵ Sĩ Bóng Tối thì phải?”
Một người giật mình.
“Đội trưởng! Chúng ta làm sao bây giờ?”
Hạ Kính Bình nhướng mày.
Hắn và Trần Huy trước đây từng xảy ra xung đột vì một giao dịch, sau đó cứ không ưa nhau.
Hai nhóm hoạt động hàng ngày đều quanh quẩn gần thị trấn Minh Quang, sức mạnh lại không chênh lệch nhau là mấy, tự nhiên trở thành đối thủ không đội trời chung.
Cạnh tranh về trang bị, cấp độ, sức mạnh nhóm, Hạ Kính Bình là người gian xảo và xảo quyệt, chuyện làm khó dễ sau lưng Trần Huy như cướp boss và nhiều chuyện bẩn thỉu khác hắn cũng không ít lần thực hiện.
Có nên lén theo sau không… Lợi dụng lúc họ đánh nhau nửa chừng để tập kích?
Ý nghĩ chợt lóe qua nhưng sau khi suy nghĩ lại, nhận ra phía mình tình trạng quá tệ! Nếu lúc Trần Huy bị ép đến đường cùng mà rút khỏi chiến đấu thì mất nhiều hơn được.
Đành phải từ bỏ.
Hạ Kính Bình lạnh lùng hừ một tiếng, khinh bỉ nói: “Không biết tự lượng sức.”
Có câu đối thủ mới là người hiểu bạn nhất.
Hạ Kính Bình rất rõ về sức mạnh của nhóm Trần Huy, quan sát một lát, nhận ra trong nhóm họ chỉ có mục sư Tiểu Hà non nớt yếu đuối nên càng thêm khinh thường.
“Chỉ với mấy người bọn họ mà cũng muốn giết boss á?”
“Đừng để ý nữa, chúng ta đi!”
“Quay về thị trấn thuê mục sư, ngày mai quay lại giết Kỵ Sĩ Bóng Tối!”
Lúc đó bán nguyên liệu với giá cao, đổi trang bị mới, rồi lại đi khoe mẽ trước mặt đội nhóm của Trần Huy cho hả dạ…
Hạ Kính Bình cười hề hề, tự hào khoe hàm răng vàng của mình.
Hắn ra lệnh cho cả nhóm khởi hành.
Hạ Kính Bình đi đầu với vẻ tự tin nhưng trong đầu lại bất giác hiện lên khuôn mặt Trần Huy vừa lướt qua.
Sao cứ có cảm giác như thằng cha đó trắng ra một chút vậy ta… là do ánh sáng sao?
...
"Quái vật! Hãy nhận lấy thánh giá này của ta!"
Tiểu Hà - Người vừa bị Hạ Kính Bình chê bai đang nhảy cao ở phía bên kia, sử dụng thánh giá làm vũ khí để đánh một đòn chí mạng vào trán Kỵ Sĩ Bóng Tối.
Đồng đội của cậu ấy: "..."
Họ ngây ngất khi nhìn thấy đội viên mục sư dũng cảm của mình.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.