Kinh Doanh Suối Nướng Nóng Ở Thiên Tai Cực Hàn
Chương 37
Bằng Lan Thính Vũ
04/11/2024
Trong lòng Thư Mặc chợt cảm thấy rung động, cô bỗng nhiên hiểu tại sao cậu lại hỏi gấp gáp về nguồn gốc của suối nước nóng.
[Suối nước nóng hình thành do núi lửa phun trào]… Phải không?
“Vậy cậu đã luôn lưu lạc… Tìm kiếm ngôi nhà của mình?”
Và cuối cùng lại tìm đến nơi này.
Mặc Bạch im lặng gật đầu.
Thư Mặc thở dài một hơi, cảm nhận sâu sắc nỗi cô đơn.
Không có nhà, không có gia đình, từ khi sinh ra đã lưu lạc khắp lục địa trong game, không nơi nào để bổ sung năng lượng, chỉ có thể nhìn mình từng ngày yếu đi… Cô tưởng mình đã đủ thảm nhưng con tiểu Hắc Long trước mắt mới thực sự đáng thương.
Nhưng bằng một cách kỳ lạ, Thư Mặc lại có thể hiểu được nỗi cô đơn ấy.
Một vị khách bất ngờ xâm nhập thế giới khác, một đoạn dữ liệu được nhập sai, từ một góc độ nào đó, họ thực sự rất giống nhau.
Họ đều không thuộc về nơi này.
“Trò chơi đã tước đi ngọn lửa nên tôi không thể sử dụng sức mạnh lửa trong cơ thể. Nhưng khi tới gần nhà nghỉ suối nước nóng này, tôi lại cảm thấy lực lượng ấy như có dấu hiệu hồi sinh… Vậy tôi có thể ở lại đây không?”
Mặc Bạch càng nói càng nhỏ giọng, không còn vẻ mạnh mẽ như trước.
Dù đối mặt với những câu hỏi thẳng thắn hay sự ngượng ngùng do không kiểm soát được lúc đưa ra yêu cầu, Thư Mặc nhận ra rằng con tiểu Hắc Long này thực sự không giỏi giao tiếp.
Quả thực, đối phương chưa bao giờ gặp gỡ bất kỳ đồng loại nào, luôn là một con rồng cô độc, làm sao có thể giỏi giao tiếp được.
“Tôi có thể giúp cô làm nhiều việc, bất kỳ công việc gì cô cần, tôi đều có thể giúp… Tôi còn có thể trông coi nhà cửa... Nhưng nơi này của cô có kết giới, có lẽ cô không cần tới tôi.” Mặc Bạch buồn bã cúi đầu.
Thư Mặc nhíu mày.
Trông coi nhà cửa???
Con tiểu Hắc Long này xem mình là cái gì vậy?
Đặc điểm của những con rồng trong truyền thuyết, không phải đều được mô tả là quý tộc, kiêu ngạo và không ai sánh kịp sao?
Thư Mặc luôn cảm thấy Mặc Bạch có vẻ hơi tự ti, vừa vụng về lại hơi ngốc.
Nhưng...
Cô vuốt cằm, quan sát Mặc Bạch.
Lao động không cần tiền, lại có ngoại hình cuốn hút, điều kiện của Mặc Bạch thực sự rất hấp dẫn, bất kỳ cửa hàng nào cũng sẽ không ngần ngại mà nhận lấy.
Nhưng… Dù sao cậu cũng là một quái vật.
Dù Thư Mặc cảm thấy hấp dẫn, cô vẫn giữ vững lý trí.
“Cậu cũng biết rồi đó, thuê một quái vật làm việc thì tôi sẽ phải đối mặt với rủi ro lớn,” Cô thẳng thắn nói: “Tôi không thể ký kết hợp đồng với cậu - làm sao tôi có thể chắc chắn rằng cậu sẽ không làm hại tôi khi tôi rời kết giới, rồi chiếm đoạt suối nước nóng?”
Thư Mặc dang rộng hai tay, nhún vai, bày tỏ sự bất lực: “Cậu có thể thấy, tôi không mạnh mẽ lắm.”
Ánh sáng trong mắt Mặc Bạch trở nên mờ đi một chút.
“Nhưng có một cách có thể khiến tôi yên tâm khi nhận cậu.”
Thư Mặc thay đổi giọng điệu.
Cô nhìn Mặc Bạch một cách bình tĩnh: “Trở thành thú cưng của tôi, tuân theo mệnh lệnh của tôi, nếu cậu đồng ý thì chúng ta chốt luôn.”
Lúc đầu Mặc Bạch tưởng Thư Mặc sẽ từ chối, đã buồn bã cúi đầu nhưng nghe thấy lời này lại bất ngờ, ngẩng đầu lên nhìn cô một cách không chắc chắn.
Thư Mặc kiên nhẫn chờ đợi, không ép buộc cậu ấy phải lập tức quyết định.
Rồng vốn là sinh vật cao quý, muốn chúng tự nguyện phục tùng, thật sự là một thách thức lớn.
Nhưng không ngờ, chỉ sau một lúc suy nghĩ, Mặc Bạch đã quỳ gối xuống đất.
Cậu đặt tay phải lên trái tim, cúi đầu một cách tôn kính, như một hiệp sĩ thời cổ đại.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
[Suối nước nóng hình thành do núi lửa phun trào]… Phải không?
“Vậy cậu đã luôn lưu lạc… Tìm kiếm ngôi nhà của mình?”
Và cuối cùng lại tìm đến nơi này.
Mặc Bạch im lặng gật đầu.
Thư Mặc thở dài một hơi, cảm nhận sâu sắc nỗi cô đơn.
Không có nhà, không có gia đình, từ khi sinh ra đã lưu lạc khắp lục địa trong game, không nơi nào để bổ sung năng lượng, chỉ có thể nhìn mình từng ngày yếu đi… Cô tưởng mình đã đủ thảm nhưng con tiểu Hắc Long trước mắt mới thực sự đáng thương.
Nhưng bằng một cách kỳ lạ, Thư Mặc lại có thể hiểu được nỗi cô đơn ấy.
Một vị khách bất ngờ xâm nhập thế giới khác, một đoạn dữ liệu được nhập sai, từ một góc độ nào đó, họ thực sự rất giống nhau.
Họ đều không thuộc về nơi này.
“Trò chơi đã tước đi ngọn lửa nên tôi không thể sử dụng sức mạnh lửa trong cơ thể. Nhưng khi tới gần nhà nghỉ suối nước nóng này, tôi lại cảm thấy lực lượng ấy như có dấu hiệu hồi sinh… Vậy tôi có thể ở lại đây không?”
Mặc Bạch càng nói càng nhỏ giọng, không còn vẻ mạnh mẽ như trước.
Dù đối mặt với những câu hỏi thẳng thắn hay sự ngượng ngùng do không kiểm soát được lúc đưa ra yêu cầu, Thư Mặc nhận ra rằng con tiểu Hắc Long này thực sự không giỏi giao tiếp.
Quả thực, đối phương chưa bao giờ gặp gỡ bất kỳ đồng loại nào, luôn là một con rồng cô độc, làm sao có thể giỏi giao tiếp được.
“Tôi có thể giúp cô làm nhiều việc, bất kỳ công việc gì cô cần, tôi đều có thể giúp… Tôi còn có thể trông coi nhà cửa... Nhưng nơi này của cô có kết giới, có lẽ cô không cần tới tôi.” Mặc Bạch buồn bã cúi đầu.
Thư Mặc nhíu mày.
Trông coi nhà cửa???
Con tiểu Hắc Long này xem mình là cái gì vậy?
Đặc điểm của những con rồng trong truyền thuyết, không phải đều được mô tả là quý tộc, kiêu ngạo và không ai sánh kịp sao?
Thư Mặc luôn cảm thấy Mặc Bạch có vẻ hơi tự ti, vừa vụng về lại hơi ngốc.
Nhưng...
Cô vuốt cằm, quan sát Mặc Bạch.
Lao động không cần tiền, lại có ngoại hình cuốn hút, điều kiện của Mặc Bạch thực sự rất hấp dẫn, bất kỳ cửa hàng nào cũng sẽ không ngần ngại mà nhận lấy.
Nhưng… Dù sao cậu cũng là một quái vật.
Dù Thư Mặc cảm thấy hấp dẫn, cô vẫn giữ vững lý trí.
“Cậu cũng biết rồi đó, thuê một quái vật làm việc thì tôi sẽ phải đối mặt với rủi ro lớn,” Cô thẳng thắn nói: “Tôi không thể ký kết hợp đồng với cậu - làm sao tôi có thể chắc chắn rằng cậu sẽ không làm hại tôi khi tôi rời kết giới, rồi chiếm đoạt suối nước nóng?”
Thư Mặc dang rộng hai tay, nhún vai, bày tỏ sự bất lực: “Cậu có thể thấy, tôi không mạnh mẽ lắm.”
Ánh sáng trong mắt Mặc Bạch trở nên mờ đi một chút.
“Nhưng có một cách có thể khiến tôi yên tâm khi nhận cậu.”
Thư Mặc thay đổi giọng điệu.
Cô nhìn Mặc Bạch một cách bình tĩnh: “Trở thành thú cưng của tôi, tuân theo mệnh lệnh của tôi, nếu cậu đồng ý thì chúng ta chốt luôn.”
Lúc đầu Mặc Bạch tưởng Thư Mặc sẽ từ chối, đã buồn bã cúi đầu nhưng nghe thấy lời này lại bất ngờ, ngẩng đầu lên nhìn cô một cách không chắc chắn.
Thư Mặc kiên nhẫn chờ đợi, không ép buộc cậu ấy phải lập tức quyết định.
Rồng vốn là sinh vật cao quý, muốn chúng tự nguyện phục tùng, thật sự là một thách thức lớn.
Nhưng không ngờ, chỉ sau một lúc suy nghĩ, Mặc Bạch đã quỳ gối xuống đất.
Cậu đặt tay phải lên trái tim, cúi đầu một cách tôn kính, như một hiệp sĩ thời cổ đại.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.