Chương 113: Xuất Quan
Kiệt Thị
27/03/2015
Từ khi đám người Kiếm Si, Kiếm Cuồng và Trúc Kiếm tới đây thì đã qua thêm hai ngày nữa rồi, nhưng tên Kinh Thiên kia vẫn một mực bế quan không ra.
Kiếm Si và Trúc Kiếm vì lo lắng mà đi tới đi lui không ngừng, nếu tên Kinh Thiên kia mà không mau tỉnh lại thì tiểu công chúa của Kiếm Tông phải làm sao đây.
Chỉ có cái tên Kiếm Cuồng mặc dù lòng nóng như lửa đốt nhưng vẫn không cưỡng lại được sức hấp dẫn của Bách Linh trà, hắn cứ ngồi đó mà từ từ thưởng thức làm như không có chuyện gì xảy ra.
Còn Nhu Thủy Ảnh Tử và Hình Phong thì ngồi đó tiếp đãi ba người này. Nói thì nói thế nhưng đa phần là Nhu Thủy tiếp đãi mới đúng, còn hai tên Ảnh Tử và Hình Phong thì nhìn ba người đó với ánh mắt chán ghét, mặc dù bọn họ chả gây chuyện gì với hai tên này.
Cùng lúc đó tại trong phòng của Kinh Thiên tỏa ra một luồng sát khí nồng nặc và lạnh buốt đến rợn người, không biết trong những ngày qua hắn làm gì mới sát khí lại cực thịnh đến như thế.
Một hồi lâu sau thì thân ảnh Kinh Thiên đang ngồi đả tọa trên giường bỗng phun ra một bụm máu. Kinh Thiên lấy tay quệt đi vết máu trên miệng rồi tức tối chữi rủa: "Khốn kiếp, tại sao mấy ngày qua luyện hoài mà Huyết Thủ Tu La và không có tiến triển gì hết, ngay cả nhập môn cũng chưa thành"
Long ca nghe hắn chữi rủa như thế thì cũng đành lắc đầu: "Ta thật sự cũng không biết vấn đề nằm ở đâu"
Kinh Thiên bực tức nói tiếp: "Tại sao lại như thế, ngay cả khi ăn Tu La quả vào mà vẫn không thành công là sao, nếu không luyện được Huyết Thủ Tu La thì ta lấy gì mà trả thù cái đám khốn kiếm Tung gia, Hãn gia và Hứa gia đây"
Long ca: "Ngươi mau bình tĩnh lại, đừng để cho dược tính của Tu La quả ảnh hưởng tới tâm trí"
Kinh Thiên nghe Long ca nói thế thì hắn từ từ hít thở sâu rồi bình tâm trở lại, sau một hồi thì hắn suy tư: "Thật ra vấn đề là ở đâu chứ, thiếu hụt nhất của ta là sát khí nhưng ta đã phục dụng Tu La quả rồi kia mà"
Long ca suy nghĩ một hồi rồi lên tiếng: "Ta nghĩ vấn đề là ở chỗ sát khí của Tu La quả chỉ là da lông bình thường thôi, chứ không phải chân chính sát khí do chém giết trong gió tanh mưa máu mà thành"
Kinh Thiên nghe xong thì liền hiểu ra, ánh mắt hắn tàn độc rồi nói: "Vậy thì giết a, tốt nhất nên kiếm người của ba nhà Tung gia, Hứa gia Hãn gia mà giết cho thống khoái"
Khi nói tới đây thì hai mắt hắn đỏ ngầu lên, trong những ngày qua thì Kinh Thiên ngoài điều trị nội thương ra thì hắn đã đột phá lên cấp 21, ngoài ra còn luyện thành công bước đầu nhập môn của Thôn Thiên Quyết là cảm ứng vạn vật.
Trước kia khi Kinh Thiên sắp chết dưới tay Tung Cuồng Đồ thì hắn cảm giác được mọi vật xung quanh yên tĩnh một cách lạ thường, sự yên tĩnh đó làm hắn có cảm giác như nghe được hơi thở của vạn vật xung quanh.
Sau khi trở về thì Kinh Thiên bắt đầu hồi tưởng lại cảm giác đó, thật không ngờ hắn đã thành công trong bước đầu tiên luyện Thôn Thiết Quyêt.
Nhưng sau khi trãi qua trận chiến lần trước thì hắn bỗng dưng thèm khát sức mạnh, hắn điên cuồng lao vào tu luyện Huyết Thủ Tu La, chỉ khi nắm vững được tuyệt học này thì hắn mới có tiền vốn để trả thù, để bão vệ những bằng hữu của mình.
Hắn điên cuồng tới nỗi đã không do dự gì phục dụng Tu La quả, mặc dù thần trí vẫn còn hơi tỉnh táo nhưng đôi lúc hắn như một tên sát tinh vậy, cứ đòi đi giết người.
Cũng may là biệt việt của Nhu Thủy được làm bằng Thanh Tâm Trúc, nên có thể kiềm nén tâm trạng giết người của hắn lại, và còn nhờ Long ca nhắc nhở nên vẫn không gây ra chuyện gì động trời.
Dược lực của Tu La quả hiện này vẫn chưa luyện hóa hết, nên đã gây ra ảnh hưởng tới tâm trí của Kinh Thiên, nhưng trong nhiều ngày qua Long ca làm đủ mọi thử vẫn không có cách nào luyện hóa nó hết được. Một phần do sát khí của Kinh Thiên chưa đủ để dung nhập với dược lực của nó.
Chỉ cần luyện hóa xong thì Kinh Thiên có thể dễ dàng khống chế tâm tình của bản thân hơn.
Long ca bất chợt nhớ ra cách giải quyết rồi nói với Kinh Thiên: "Hiện nay chỉ cần kiếm được một nơi chưa đựng sát khí chân thực, rồi ngươi hấp thu nó vào thì sẽ luyện hóa được dược lực của Tu La quả, có khi còn luyện thành tầng đầu tiên của Huyết Thủ Tu La"
Kinh Thiên nghe thế thì tâm trạng dần bình tĩnh trở lại rồi nói: "Nhưng biết đi đâu mà tìm, đây là thời kỳ hòa bình làm gì có nơi nào như thế"
Long ca ầm ờ vài cái rồi không biết nói sao: "Hay là ngươi cứ bình tĩnh trở lại rồi xuất quan đi thôi, chúng ta từ từ tìm cách. À không phải mấy ngày trước ngươi đã hứa với tên Trúc Kiếm ở Kiếm sơn là giúp lão làm cái gì đó hay sao"
Kinh Thiên nghe vậy thì mới chợt nhớ lại: "Phải rồi, ta đã nhận lời ông ta là sau ba ngày sẽ tới Kiếm Tông, nhưng vậy giờ đã hơn chín ngày rồi, ta cũng nên xuất quan thôi"
Kinh Thiên ngồi điều tức làm cho thiên lực ổn định trở lại rồi từ từ mở cửa phòng bước ra.
Hắn đi một mạch tới phòng khách thì thấy đám người Nhu Thủy đang đợi ở đó, ngoài ra còn có ba người lạ mặt, hắn nhìn một hồi thì chỉ nhận ra một người là Trúc Kiếm mà thôi.
Đám người Nhu Thủy vừa thấy Kinh Thiên xuất quan thì đều mừng rỡ, Nhu Thủy tiến lại gần mời hắn ngồi xuống ghế rồi nói: "Không ngờ ngươi bế quan trị thương lại lâu như vậy a"
Kinh Thiên quay sang nói: "Vết thương hơi nặng nên điều trị có chút lâu, à mà hai người Xuân Lan và Vạn Lý đâu rồi"
Nhu Thủy rót trà rồi nói tiếp: "Sau khi đợi ngươi tới ngày thứ năm thì bọn họ đã cáo từ rồi"
Kinh Thiên nghe Nhu Thủy nói xong thì hắn quay qua nói với Trúc Kiếm: "Thật ngại khi bắt tiền bối tới tận đây để kiếm ta"
Trúc Kiếm: "Không có gì a, là ta có chuyện phải nhờ ngươi mà"
Kinh Thiên quay lại nhìn hai ngươi đi theo Trúc Kiếm thì hắn cảm giác được ánh mắt bọn họ tỏa ra nhuệ khí rất mạnh mẽ, dường như đang muốn nhắm vào người mình.
Kinh Thiên cũng không chịu thua kém nên ánh mắt sầm xuống rồi đối chọi lại. Được một lúc thì ba người đã thu hồi ánh mắt lại mà không tiếp tục nữa. Kiếm Si thì thâm kinh ngạc: "Một thiếu niên mới mười bảy mười tám tuổi lại có ánh mắt sắc bén như vậy, thật hiếm có, đúng là nhân tài kiếm đạo a"
Kiếm Cuồng cũng cảm thán: "Nhân tài bậc này vậy mà không phải ở Kiếm Tông, đáng tiếc, đáng tiếc"
Kinh Thiên thì ầm thầm phỏng đoán thân phận của hai ngươi này, mặc dù họ không toàn lực đối phó với mình nhưng ánh mắt lại chứa đựng sự sắc bén khó tả, chỉ có những cao thủ thuộc cấp trưởng lão trở lên của Kiếm Tông mới có bổn sự này mà thôi, hai người này chắc hẳn trong đó một người là đại trưởng lão, còn người kia có thể là tông chủ a.
Trúc Kiếm thấy ba người đã không dò xét gì nhau nữa thì mới nói tiếp: "Giới thiệu với ngươi đây là tông chủ Kiếm Si và đại trưởng lão Kiếm Cuồng"
Kinh Thiên đứng dậy rồi thi lễ: "Tham kiến hai vị tiền bối, chắc hẳn mọi người tới đây vì chuyện của tiểu công chúa Kiếm Tông rồi"
Kiếm Si: "Nếu vị tiểu bằng hữu đây đã biết rồi thì ta cũng không nói vòng vo, tình trạng của con ta ngày một xấu, nếu chậm trễ nữa e rằng"
Kiếm Cuồng: "Chỉ cần ngươi có thể chữa trị cho đứa cháu này của ta thì ngoài tuyệt học Long Ngâm Phượng Khiếu ra thì bọn ta có thể cho ngươi lấy hai món trong bảo khố của Kiếm Tông"
Kinh Thiên nghe thế cũng ngạc nhiên, lần trước lão Trúc Kiếm kia chỉ cho mình chọn một món, vậy mà đại trưởng lão Kiếm Cuồng này lại hào phóng tới mức cho mình hai món a.
Kinh Thiên nghe thế thì gật đầu đồng ý: "Tuyệt học Long Ngâm phương khiếu thì ta phải lấy, nhưng hai món đồ trong bảo khố của Kiếm Tông thì ta không cần"
Kiếm Cuồng nghe Kinh Thiên nói vậy thì liền nhăn mặt lại: "Ngươi xem thường bảo khố của Kiếm Tông ta"
Kinh Thiên thấy Kiếm Cuồng hiểu lầm thì giải thích: "Ý ta không phải vậy, mà ta cần nhờ các vị tìm cho ta một nơi hội đủ sát khí cực thịnh và tàn khốc nhất"
Đúng lúc này thì Kiếm Si lên tiếng: "Cứ tưởng chuyện gì, chứ việc này ngươi yên tâm, trong Kiếm Tông ta có một nơi gọi là Kiếm Đài, nơi đó hội đủ sát khí từ xưa tới nay của các vị tiền bối ở Kiếm Tông a"
Kinh Thiên nghe được việc này thì mừng ra mặt, thật sự không ngờ lại trùng hợp đến thế, nếu vậy thì hắn đỡ mất thời gian đi tìm rồi.
Kinh Thiên không nhiều lời mà chấp nhận giúp đỡ cho họ: "Vậy được rồi, chúng ta xuất phát ngay hôm nay luôn đi"
Ba người Kiếm Si gật đầu với hắn rồi chuẩn bị cùng nhau rời đi, đúng lúc này thì Nhu Thủy xen ngang: "Để ba người bọn ta đi với ngươi, có gì tiện tiếp ứng"
Kinh Thiên suy nghĩ một hồi thì liền đáp ứng, dù sao hàn khí của Hàn Nguyệt Kiếm Xỉ Hổ không thể nào xem thường được, nên có người đi theo để tiện trợ giúp.
Sau khi sắp xếp đâu vào đấy thì bảy người bắt đầu xuất phát tới Kiếm Tông.
Kiếm Si và Trúc Kiếm vì lo lắng mà đi tới đi lui không ngừng, nếu tên Kinh Thiên kia mà không mau tỉnh lại thì tiểu công chúa của Kiếm Tông phải làm sao đây.
Chỉ có cái tên Kiếm Cuồng mặc dù lòng nóng như lửa đốt nhưng vẫn không cưỡng lại được sức hấp dẫn của Bách Linh trà, hắn cứ ngồi đó mà từ từ thưởng thức làm như không có chuyện gì xảy ra.
Còn Nhu Thủy Ảnh Tử và Hình Phong thì ngồi đó tiếp đãi ba người này. Nói thì nói thế nhưng đa phần là Nhu Thủy tiếp đãi mới đúng, còn hai tên Ảnh Tử và Hình Phong thì nhìn ba người đó với ánh mắt chán ghét, mặc dù bọn họ chả gây chuyện gì với hai tên này.
Cùng lúc đó tại trong phòng của Kinh Thiên tỏa ra một luồng sát khí nồng nặc và lạnh buốt đến rợn người, không biết trong những ngày qua hắn làm gì mới sát khí lại cực thịnh đến như thế.
Một hồi lâu sau thì thân ảnh Kinh Thiên đang ngồi đả tọa trên giường bỗng phun ra một bụm máu. Kinh Thiên lấy tay quệt đi vết máu trên miệng rồi tức tối chữi rủa: "Khốn kiếp, tại sao mấy ngày qua luyện hoài mà Huyết Thủ Tu La và không có tiến triển gì hết, ngay cả nhập môn cũng chưa thành"
Long ca nghe hắn chữi rủa như thế thì cũng đành lắc đầu: "Ta thật sự cũng không biết vấn đề nằm ở đâu"
Kinh Thiên bực tức nói tiếp: "Tại sao lại như thế, ngay cả khi ăn Tu La quả vào mà vẫn không thành công là sao, nếu không luyện được Huyết Thủ Tu La thì ta lấy gì mà trả thù cái đám khốn kiếm Tung gia, Hãn gia và Hứa gia đây"
Long ca: "Ngươi mau bình tĩnh lại, đừng để cho dược tính của Tu La quả ảnh hưởng tới tâm trí"
Kinh Thiên nghe Long ca nói thế thì hắn từ từ hít thở sâu rồi bình tâm trở lại, sau một hồi thì hắn suy tư: "Thật ra vấn đề là ở đâu chứ, thiếu hụt nhất của ta là sát khí nhưng ta đã phục dụng Tu La quả rồi kia mà"
Long ca suy nghĩ một hồi rồi lên tiếng: "Ta nghĩ vấn đề là ở chỗ sát khí của Tu La quả chỉ là da lông bình thường thôi, chứ không phải chân chính sát khí do chém giết trong gió tanh mưa máu mà thành"
Kinh Thiên nghe xong thì liền hiểu ra, ánh mắt hắn tàn độc rồi nói: "Vậy thì giết a, tốt nhất nên kiếm người của ba nhà Tung gia, Hứa gia Hãn gia mà giết cho thống khoái"
Khi nói tới đây thì hai mắt hắn đỏ ngầu lên, trong những ngày qua thì Kinh Thiên ngoài điều trị nội thương ra thì hắn đã đột phá lên cấp 21, ngoài ra còn luyện thành công bước đầu nhập môn của Thôn Thiên Quyết là cảm ứng vạn vật.
Trước kia khi Kinh Thiên sắp chết dưới tay Tung Cuồng Đồ thì hắn cảm giác được mọi vật xung quanh yên tĩnh một cách lạ thường, sự yên tĩnh đó làm hắn có cảm giác như nghe được hơi thở của vạn vật xung quanh.
Sau khi trở về thì Kinh Thiên bắt đầu hồi tưởng lại cảm giác đó, thật không ngờ hắn đã thành công trong bước đầu tiên luyện Thôn Thiết Quyêt.
Nhưng sau khi trãi qua trận chiến lần trước thì hắn bỗng dưng thèm khát sức mạnh, hắn điên cuồng lao vào tu luyện Huyết Thủ Tu La, chỉ khi nắm vững được tuyệt học này thì hắn mới có tiền vốn để trả thù, để bão vệ những bằng hữu của mình.
Hắn điên cuồng tới nỗi đã không do dự gì phục dụng Tu La quả, mặc dù thần trí vẫn còn hơi tỉnh táo nhưng đôi lúc hắn như một tên sát tinh vậy, cứ đòi đi giết người.
Cũng may là biệt việt của Nhu Thủy được làm bằng Thanh Tâm Trúc, nên có thể kiềm nén tâm trạng giết người của hắn lại, và còn nhờ Long ca nhắc nhở nên vẫn không gây ra chuyện gì động trời.
Dược lực của Tu La quả hiện này vẫn chưa luyện hóa hết, nên đã gây ra ảnh hưởng tới tâm trí của Kinh Thiên, nhưng trong nhiều ngày qua Long ca làm đủ mọi thử vẫn không có cách nào luyện hóa nó hết được. Một phần do sát khí của Kinh Thiên chưa đủ để dung nhập với dược lực của nó.
Chỉ cần luyện hóa xong thì Kinh Thiên có thể dễ dàng khống chế tâm tình của bản thân hơn.
Long ca bất chợt nhớ ra cách giải quyết rồi nói với Kinh Thiên: "Hiện nay chỉ cần kiếm được một nơi chưa đựng sát khí chân thực, rồi ngươi hấp thu nó vào thì sẽ luyện hóa được dược lực của Tu La quả, có khi còn luyện thành tầng đầu tiên của Huyết Thủ Tu La"
Kinh Thiên nghe thế thì tâm trạng dần bình tĩnh trở lại rồi nói: "Nhưng biết đi đâu mà tìm, đây là thời kỳ hòa bình làm gì có nơi nào như thế"
Long ca ầm ờ vài cái rồi không biết nói sao: "Hay là ngươi cứ bình tĩnh trở lại rồi xuất quan đi thôi, chúng ta từ từ tìm cách. À không phải mấy ngày trước ngươi đã hứa với tên Trúc Kiếm ở Kiếm sơn là giúp lão làm cái gì đó hay sao"
Kinh Thiên nghe vậy thì mới chợt nhớ lại: "Phải rồi, ta đã nhận lời ông ta là sau ba ngày sẽ tới Kiếm Tông, nhưng vậy giờ đã hơn chín ngày rồi, ta cũng nên xuất quan thôi"
Kinh Thiên ngồi điều tức làm cho thiên lực ổn định trở lại rồi từ từ mở cửa phòng bước ra.
Hắn đi một mạch tới phòng khách thì thấy đám người Nhu Thủy đang đợi ở đó, ngoài ra còn có ba người lạ mặt, hắn nhìn một hồi thì chỉ nhận ra một người là Trúc Kiếm mà thôi.
Đám người Nhu Thủy vừa thấy Kinh Thiên xuất quan thì đều mừng rỡ, Nhu Thủy tiến lại gần mời hắn ngồi xuống ghế rồi nói: "Không ngờ ngươi bế quan trị thương lại lâu như vậy a"
Kinh Thiên quay sang nói: "Vết thương hơi nặng nên điều trị có chút lâu, à mà hai người Xuân Lan và Vạn Lý đâu rồi"
Nhu Thủy rót trà rồi nói tiếp: "Sau khi đợi ngươi tới ngày thứ năm thì bọn họ đã cáo từ rồi"
Kinh Thiên nghe Nhu Thủy nói xong thì hắn quay qua nói với Trúc Kiếm: "Thật ngại khi bắt tiền bối tới tận đây để kiếm ta"
Trúc Kiếm: "Không có gì a, là ta có chuyện phải nhờ ngươi mà"
Kinh Thiên quay lại nhìn hai ngươi đi theo Trúc Kiếm thì hắn cảm giác được ánh mắt bọn họ tỏa ra nhuệ khí rất mạnh mẽ, dường như đang muốn nhắm vào người mình.
Kinh Thiên cũng không chịu thua kém nên ánh mắt sầm xuống rồi đối chọi lại. Được một lúc thì ba người đã thu hồi ánh mắt lại mà không tiếp tục nữa. Kiếm Si thì thâm kinh ngạc: "Một thiếu niên mới mười bảy mười tám tuổi lại có ánh mắt sắc bén như vậy, thật hiếm có, đúng là nhân tài kiếm đạo a"
Kiếm Cuồng cũng cảm thán: "Nhân tài bậc này vậy mà không phải ở Kiếm Tông, đáng tiếc, đáng tiếc"
Kinh Thiên thì ầm thầm phỏng đoán thân phận của hai ngươi này, mặc dù họ không toàn lực đối phó với mình nhưng ánh mắt lại chứa đựng sự sắc bén khó tả, chỉ có những cao thủ thuộc cấp trưởng lão trở lên của Kiếm Tông mới có bổn sự này mà thôi, hai người này chắc hẳn trong đó một người là đại trưởng lão, còn người kia có thể là tông chủ a.
Trúc Kiếm thấy ba người đã không dò xét gì nhau nữa thì mới nói tiếp: "Giới thiệu với ngươi đây là tông chủ Kiếm Si và đại trưởng lão Kiếm Cuồng"
Kinh Thiên đứng dậy rồi thi lễ: "Tham kiến hai vị tiền bối, chắc hẳn mọi người tới đây vì chuyện của tiểu công chúa Kiếm Tông rồi"
Kiếm Si: "Nếu vị tiểu bằng hữu đây đã biết rồi thì ta cũng không nói vòng vo, tình trạng của con ta ngày một xấu, nếu chậm trễ nữa e rằng"
Kiếm Cuồng: "Chỉ cần ngươi có thể chữa trị cho đứa cháu này của ta thì ngoài tuyệt học Long Ngâm Phượng Khiếu ra thì bọn ta có thể cho ngươi lấy hai món trong bảo khố của Kiếm Tông"
Kinh Thiên nghe thế cũng ngạc nhiên, lần trước lão Trúc Kiếm kia chỉ cho mình chọn một món, vậy mà đại trưởng lão Kiếm Cuồng này lại hào phóng tới mức cho mình hai món a.
Kinh Thiên nghe thế thì gật đầu đồng ý: "Tuyệt học Long Ngâm phương khiếu thì ta phải lấy, nhưng hai món đồ trong bảo khố của Kiếm Tông thì ta không cần"
Kiếm Cuồng nghe Kinh Thiên nói vậy thì liền nhăn mặt lại: "Ngươi xem thường bảo khố của Kiếm Tông ta"
Kinh Thiên thấy Kiếm Cuồng hiểu lầm thì giải thích: "Ý ta không phải vậy, mà ta cần nhờ các vị tìm cho ta một nơi hội đủ sát khí cực thịnh và tàn khốc nhất"
Đúng lúc này thì Kiếm Si lên tiếng: "Cứ tưởng chuyện gì, chứ việc này ngươi yên tâm, trong Kiếm Tông ta có một nơi gọi là Kiếm Đài, nơi đó hội đủ sát khí từ xưa tới nay của các vị tiền bối ở Kiếm Tông a"
Kinh Thiên nghe được việc này thì mừng ra mặt, thật sự không ngờ lại trùng hợp đến thế, nếu vậy thì hắn đỡ mất thời gian đi tìm rồi.
Kinh Thiên không nhiều lời mà chấp nhận giúp đỡ cho họ: "Vậy được rồi, chúng ta xuất phát ngay hôm nay luôn đi"
Ba người Kiếm Si gật đầu với hắn rồi chuẩn bị cùng nhau rời đi, đúng lúc này thì Nhu Thủy xen ngang: "Để ba người bọn ta đi với ngươi, có gì tiện tiếp ứng"
Kinh Thiên suy nghĩ một hồi thì liền đáp ứng, dù sao hàn khí của Hàn Nguyệt Kiếm Xỉ Hổ không thể nào xem thường được, nên có người đi theo để tiện trợ giúp.
Sau khi sắp xếp đâu vào đấy thì bảy người bắt đầu xuất phát tới Kiếm Tông.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.