Kinh Thành Tam Thiếu Ông Xã Gõ Cửa Lúc Nửa Đêm
Chương 150: Quyết tuyệt
Cát Tường Dạ
24/11/2015
“Nhưng mà……” Diệp Như Ý nghe xong, có chút bị thuyết phục.
“Không nhưng nhị gì cả! Con thích Tả Thần An có đúng không? Nếu thích thì phải biết tranh thủ hạnh phúc của mình! Nhớ kỹ, ba luôn ủng hộ con! Nhất định sẽ giúp con đạt thành ước nguyện!”
Có thật không? Trong mắt Diệp Như Ý một mảnh mịt mờ……
“Nếu như…… Các báo đều đăng tin, cuối cùng anh Thần An cũng không muốn lấy con, vậy con thật mất mặt…..” Cô ngưng mắt nhìn qua những tấm hình trên các báo, tấm ảnh khiêu vũ lấy góc máy thật là tốt, giống như anh và cô như dán chặt vào nhau, nhưng có ai biết được, anh nói chuyện với cô lời nói có biết bao vô tình, thế nhưng lại một lần nữa cảnh cáo cô chớ cùng mẹ anh làm càn, hôn nhân không có tình yêu đối với cô mà nói thật không công bằng, anh cho tới bây giờ đều chưa từng yêu cô……
Cô luôn cho rằng những lời này, thời điểm hai năm trước dì Tiêu lần đầu tiên đề cập đến hôn sự anh đã nói qua, cô cho là, cô cố gắng thật lâu như vậy, ít nhất anh sẽ vì những gì cô đã làm mà cảm động, nhưng một chút thay đổi anh cũng không có……
Vì anh, cô chịu rất nhiều cực khổ……
Anh thích Hàng Châu, trong một năm thì có hơn nửa thời gian sống ở Hàng Châu, cô liền xa lìa cha già ở Bắc Kinh, mà đi đến Hàng Châu học nghiên cứu sinh, nhưng, cô ở Hàng Châu hai năm rồi, số lần cô gặp được anh cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay……
Anh thích hoa lài, tất cả đồ dùng vật dụng của cô đều là hương hoa lài hình ảnh hoa lài, hơn nữa cũng yêu hoa lài, thậm chí nhà trọ của cô cũng trồng hoa lài, còn đích thân tự học phơi trà hoa lài, nhưng trà của cô, thế nhưng cho tới bây giờ anh cũng chưa từng hưởng qua một hớp……
Anh có nhiều scandal đến như vậy, liên tiếp nhìn anh cùng các nữ minh tinh trình diễn cảnh ân ái thân mật, cô tức giận đến nước mắt giàn giụa, nhưng vẫn nghe theo lời nói của ba, đại gia khuê tú phải biết độ lượng và tha thứ, cho nên anh có nhiều scandal như vậy, cũng có thể sáng tỏ tim của anh chưa bao giờ đặt lên trên người nào, loại đàn ông kiểu này, kết hôn sẽ hồi tâm chuyển ý thôi.
Cô suy nghĩ một chút thấy đúng, nếu anh thật chung tình với người nào, thì tại sao lại chung đụng với nhiều cô gái đến như vậy?
Chỉ là, hôm nay, cô cũng trở thành một nhân vật trong các vụ tai tiếng tình cảm của anh, cô sẽ là diễn viên chính hay là diễn viên phụ đây?
Diệp Thuần Lập nhìn con gái, thở dài, “Con à…… Con chính là không có lòng tin, sao cứ mãi nghĩ là cậu ta không muốn con chứ? Đặt mình xuống thấp như vậy làm gì? Con yên tâm, ba có thể cam đoan với con, anh Thần An của con, người cuối cùng cưới nhất định sẽ là con! Con, chỉ cần làm tốt bổn phận của một người phụ nữ là được, ăn mặc trang điểm xinh đẹp, dùng tinh thần mà suy nghĩ làm thế nào để hấp dẫn đàn ông, ít đọc sách một chút! Bây giờ ba có chuyện phải ra ngoài một chuyến, con có thể gọi điện hẹn cậu ấy đi chơi, đừng cứ ở nhà buồn bực như vậy! Ngoan!”
——— —————— —————— —————— —————— —————— ————————
Đến lúc ăn cơm tối, y tá cùng khoa ở căn tin đưa cho Hạ Vãn Lộ phần cơm, thừa dịp công việc không gấp gáp, cô đang chuẩn bị ăn, một túi nilon xuất hiện trước mắt cô, chữ trên bao bì nói cho cô biết, là thức ăn mua bên ngoài - vịt nướng của Toàn Tụ Đức.
Cô ngẩng đầu lên, ánh mắt Hứa Tiểu Soái tức giận đang lườm cô.
Cô thở dài, đem thìa để xuống, rốt cuộc anh cũng biết cô trở lại.
“Em không có gì muốn nói với anh sao?” Anh cầm chiếc ghế, để trước mặt cô ngồi xuống, bộ dạng rất giống như nghiêm hình bức cung.
“Tiểu Soái, tôi……” Cô không biết phải nói làm sao, “Bây giờ là giờ làm việc……”
“Lúc đi không nói tiếng nào! Quay trở lại cũng không nói một tiếng! Rốt cuộc em xem anh là cái gì hả? Anh ở trong lòng em coi là cái gì hả?!” Kinh thành Tam Thiếu _ Diễn đàn Lê Quý Đôn, Hứa Tiểu Soái không kiên nhẫn nghe lý do của cô, rống lớn một tiếng, dược sĩ kế bên nghe được, trộm quan sát sang bên này.
Cô cúi đầu không nói, Tiểu Soái, chính bởi vì xem anh như là một người bạn thân tốt nhất, chính bởi vì anh ở trong lòng em rất quan trọng, cho nên em mới lựa chọn lặng yên không một tiếng động, mới không muốn quấy nhiễu đến anh. Tiểu Soái, để cho em thoát ra khỏi cuộc sống của anh, đi yêu cô gái đáng giá anh nên yêu……
“Nói chuyện a! Anh và em chơi với nhau mấy năm nay còn không chỗ nào không thể nói đến sao?” Cô càng trầm lặng, anh càng phát hỏa.
Cô cảm thấy anh đang chuẩn bị phát ra mùi thuốc súng, cũng cảm thấy đám y tá xung quanh đang dòm ngó, đúng vào lúc này, tiếng chuông điện thoại di động vang lên đã cứu vớt cô, cô cũng không thèm xem là ai đang gọi tới, lập tức nhận máy, “Alô, ngài khỏe chứ.”
“Khách khí như vậy? Là anh! Mang cho em bữa ăn tối, dì giúp việc làm, mau ra đây ăn!”
“……” Một cái phiền phức còn chưa giải quyết xong, một người gây phiền toái khác đã đến…… Nhưng mà có thể thừa dịp lấy cớ rời phòng làm việc, tránh lại tiếp tục mất mặt ở đây! “Đợi chút, lập tức ra ngay!”
“Em đi ra ngoài có chút việc!” Cô vội vã chạy ra khỏi phòng làm việc.
Sau lưng, Hứa Tiểu Soái dĩ nhiên vẫn đuổi theo, thấy cô hướng một chiếc xe chạy tới, vừa nhìn thấy, liền biết chủ nhân của chiếc xe kia là Tả Thần An, trong lòng buồn bực, kéo tay cô lại, chất vấn, “Anh ta đối với em quan trọng vậy sao? Anh tới tìm em, em hờ hững xa cách, anh ta tới tìm em, em liền chân không cham đất chạy ra ngoài? ! Trước kia em không như thế, chẳng lẽ sau khi có anh ta, anh ở trong lòng em thật cái gì cũng không còn nữa sao?”
Không phải! Không phải! Trong lòng có một giọng nói đang lớn tiếng kêu gào, anh vĩnh viễn là người em cảm kích nhất! Nhưng mà, những lời này lại không thể nói ra miệng……
Cô ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào anh, dùng giọng nói xin lỗi, “Tiểu Soái, thật xin lỗi, Thần An anh ấy…… Không thích em và anh tiếp xúc quá nhiều, cho nên……” Xin lỗi, Tiểu Soái, đau khổ là tạm thời, nhưng em vì tốt cho anh, nếu không quyết tuyệt, anh sẽ vĩnh viễn không tiếp nhận thực tế.
Một cô gái khác, tiếp nhận hạnh phúc của anh, không muốn anh vì em mà chậm trễ chuyện tình cảm……
Hứa Tiểu Soái trong mắt tràn đầy đau thương, nắm cổ tay cô mà tay cũng phát run, "Được. . . . . . Hạ Hạ. . . . . . Anh hiểu rồi. . . . . . Đã hiểu. . . . . ." Ngưng mắt nhìn biểu tình bứt rứt của cô, tâm, đau đớn giống như bị cắt xé, "Tốt. . . . . . Anh sẽ không gây phiền phức cho em. . . . . ."
Bàn tay nắm cổ tay cô, dần dần buông lỏng, con ngươi rối rắm, càng co lại càng chặt, giống như lòng của anh càng đau càng co lại chặt. . . . . .
Như vậy đang đối mặt, chợt *** một thanh âm khác, "Buông tay vợ của tôi ra !"
Một giây kế tiếp, Hạ Vãn Lộ liền bị cuốn vào trong ngực một người khác, bên cạnh Tả Thần An mắt nhìn chằm chằm, Hứa Tiểu Soái cười khổ, cuối cùng nhìn cô một cái không thôi, xoay người rời đi, bóng lưng ở trong ánh nắng chiều, man mác đến khiến người đau lòng. . . . . .
"Tiểu Soái, hẹn gặp lại. . . . . ." Nhìn chằm chằm vào bóng lưng anh, hai hàng lông mày cô tạo thành một hàng, suốt bốn năm dài, tái hiện trong nháy mắt, nhất thời, lệ ướt hoen mi.
“Không nhưng nhị gì cả! Con thích Tả Thần An có đúng không? Nếu thích thì phải biết tranh thủ hạnh phúc của mình! Nhớ kỹ, ba luôn ủng hộ con! Nhất định sẽ giúp con đạt thành ước nguyện!”
Có thật không? Trong mắt Diệp Như Ý một mảnh mịt mờ……
“Nếu như…… Các báo đều đăng tin, cuối cùng anh Thần An cũng không muốn lấy con, vậy con thật mất mặt…..” Cô ngưng mắt nhìn qua những tấm hình trên các báo, tấm ảnh khiêu vũ lấy góc máy thật là tốt, giống như anh và cô như dán chặt vào nhau, nhưng có ai biết được, anh nói chuyện với cô lời nói có biết bao vô tình, thế nhưng lại một lần nữa cảnh cáo cô chớ cùng mẹ anh làm càn, hôn nhân không có tình yêu đối với cô mà nói thật không công bằng, anh cho tới bây giờ đều chưa từng yêu cô……
Cô luôn cho rằng những lời này, thời điểm hai năm trước dì Tiêu lần đầu tiên đề cập đến hôn sự anh đã nói qua, cô cho là, cô cố gắng thật lâu như vậy, ít nhất anh sẽ vì những gì cô đã làm mà cảm động, nhưng một chút thay đổi anh cũng không có……
Vì anh, cô chịu rất nhiều cực khổ……
Anh thích Hàng Châu, trong một năm thì có hơn nửa thời gian sống ở Hàng Châu, cô liền xa lìa cha già ở Bắc Kinh, mà đi đến Hàng Châu học nghiên cứu sinh, nhưng, cô ở Hàng Châu hai năm rồi, số lần cô gặp được anh cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay……
Anh thích hoa lài, tất cả đồ dùng vật dụng của cô đều là hương hoa lài hình ảnh hoa lài, hơn nữa cũng yêu hoa lài, thậm chí nhà trọ của cô cũng trồng hoa lài, còn đích thân tự học phơi trà hoa lài, nhưng trà của cô, thế nhưng cho tới bây giờ anh cũng chưa từng hưởng qua một hớp……
Anh có nhiều scandal đến như vậy, liên tiếp nhìn anh cùng các nữ minh tinh trình diễn cảnh ân ái thân mật, cô tức giận đến nước mắt giàn giụa, nhưng vẫn nghe theo lời nói của ba, đại gia khuê tú phải biết độ lượng và tha thứ, cho nên anh có nhiều scandal như vậy, cũng có thể sáng tỏ tim của anh chưa bao giờ đặt lên trên người nào, loại đàn ông kiểu này, kết hôn sẽ hồi tâm chuyển ý thôi.
Cô suy nghĩ một chút thấy đúng, nếu anh thật chung tình với người nào, thì tại sao lại chung đụng với nhiều cô gái đến như vậy?
Chỉ là, hôm nay, cô cũng trở thành một nhân vật trong các vụ tai tiếng tình cảm của anh, cô sẽ là diễn viên chính hay là diễn viên phụ đây?
Diệp Thuần Lập nhìn con gái, thở dài, “Con à…… Con chính là không có lòng tin, sao cứ mãi nghĩ là cậu ta không muốn con chứ? Đặt mình xuống thấp như vậy làm gì? Con yên tâm, ba có thể cam đoan với con, anh Thần An của con, người cuối cùng cưới nhất định sẽ là con! Con, chỉ cần làm tốt bổn phận của một người phụ nữ là được, ăn mặc trang điểm xinh đẹp, dùng tinh thần mà suy nghĩ làm thế nào để hấp dẫn đàn ông, ít đọc sách một chút! Bây giờ ba có chuyện phải ra ngoài một chuyến, con có thể gọi điện hẹn cậu ấy đi chơi, đừng cứ ở nhà buồn bực như vậy! Ngoan!”
——— —————— —————— —————— —————— —————— ————————
Đến lúc ăn cơm tối, y tá cùng khoa ở căn tin đưa cho Hạ Vãn Lộ phần cơm, thừa dịp công việc không gấp gáp, cô đang chuẩn bị ăn, một túi nilon xuất hiện trước mắt cô, chữ trên bao bì nói cho cô biết, là thức ăn mua bên ngoài - vịt nướng của Toàn Tụ Đức.
Cô ngẩng đầu lên, ánh mắt Hứa Tiểu Soái tức giận đang lườm cô.
Cô thở dài, đem thìa để xuống, rốt cuộc anh cũng biết cô trở lại.
“Em không có gì muốn nói với anh sao?” Anh cầm chiếc ghế, để trước mặt cô ngồi xuống, bộ dạng rất giống như nghiêm hình bức cung.
“Tiểu Soái, tôi……” Cô không biết phải nói làm sao, “Bây giờ là giờ làm việc……”
“Lúc đi không nói tiếng nào! Quay trở lại cũng không nói một tiếng! Rốt cuộc em xem anh là cái gì hả? Anh ở trong lòng em coi là cái gì hả?!” Kinh thành Tam Thiếu _ Diễn đàn Lê Quý Đôn, Hứa Tiểu Soái không kiên nhẫn nghe lý do của cô, rống lớn một tiếng, dược sĩ kế bên nghe được, trộm quan sát sang bên này.
Cô cúi đầu không nói, Tiểu Soái, chính bởi vì xem anh như là một người bạn thân tốt nhất, chính bởi vì anh ở trong lòng em rất quan trọng, cho nên em mới lựa chọn lặng yên không một tiếng động, mới không muốn quấy nhiễu đến anh. Tiểu Soái, để cho em thoát ra khỏi cuộc sống của anh, đi yêu cô gái đáng giá anh nên yêu……
“Nói chuyện a! Anh và em chơi với nhau mấy năm nay còn không chỗ nào không thể nói đến sao?” Cô càng trầm lặng, anh càng phát hỏa.
Cô cảm thấy anh đang chuẩn bị phát ra mùi thuốc súng, cũng cảm thấy đám y tá xung quanh đang dòm ngó, đúng vào lúc này, tiếng chuông điện thoại di động vang lên đã cứu vớt cô, cô cũng không thèm xem là ai đang gọi tới, lập tức nhận máy, “Alô, ngài khỏe chứ.”
“Khách khí như vậy? Là anh! Mang cho em bữa ăn tối, dì giúp việc làm, mau ra đây ăn!”
“……” Một cái phiền phức còn chưa giải quyết xong, một người gây phiền toái khác đã đến…… Nhưng mà có thể thừa dịp lấy cớ rời phòng làm việc, tránh lại tiếp tục mất mặt ở đây! “Đợi chút, lập tức ra ngay!”
“Em đi ra ngoài có chút việc!” Cô vội vã chạy ra khỏi phòng làm việc.
Sau lưng, Hứa Tiểu Soái dĩ nhiên vẫn đuổi theo, thấy cô hướng một chiếc xe chạy tới, vừa nhìn thấy, liền biết chủ nhân của chiếc xe kia là Tả Thần An, trong lòng buồn bực, kéo tay cô lại, chất vấn, “Anh ta đối với em quan trọng vậy sao? Anh tới tìm em, em hờ hững xa cách, anh ta tới tìm em, em liền chân không cham đất chạy ra ngoài? ! Trước kia em không như thế, chẳng lẽ sau khi có anh ta, anh ở trong lòng em thật cái gì cũng không còn nữa sao?”
Không phải! Không phải! Trong lòng có một giọng nói đang lớn tiếng kêu gào, anh vĩnh viễn là người em cảm kích nhất! Nhưng mà, những lời này lại không thể nói ra miệng……
Cô ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào anh, dùng giọng nói xin lỗi, “Tiểu Soái, thật xin lỗi, Thần An anh ấy…… Không thích em và anh tiếp xúc quá nhiều, cho nên……” Xin lỗi, Tiểu Soái, đau khổ là tạm thời, nhưng em vì tốt cho anh, nếu không quyết tuyệt, anh sẽ vĩnh viễn không tiếp nhận thực tế.
Một cô gái khác, tiếp nhận hạnh phúc của anh, không muốn anh vì em mà chậm trễ chuyện tình cảm……
Hứa Tiểu Soái trong mắt tràn đầy đau thương, nắm cổ tay cô mà tay cũng phát run, "Được. . . . . . Hạ Hạ. . . . . . Anh hiểu rồi. . . . . . Đã hiểu. . . . . ." Ngưng mắt nhìn biểu tình bứt rứt của cô, tâm, đau đớn giống như bị cắt xé, "Tốt. . . . . . Anh sẽ không gây phiền phức cho em. . . . . ."
Bàn tay nắm cổ tay cô, dần dần buông lỏng, con ngươi rối rắm, càng co lại càng chặt, giống như lòng của anh càng đau càng co lại chặt. . . . . .
Như vậy đang đối mặt, chợt *** một thanh âm khác, "Buông tay vợ của tôi ra !"
Một giây kế tiếp, Hạ Vãn Lộ liền bị cuốn vào trong ngực một người khác, bên cạnh Tả Thần An mắt nhìn chằm chằm, Hứa Tiểu Soái cười khổ, cuối cùng nhìn cô một cái không thôi, xoay người rời đi, bóng lưng ở trong ánh nắng chiều, man mác đến khiến người đau lòng. . . . . .
"Tiểu Soái, hẹn gặp lại. . . . . ." Nhìn chằm chằm vào bóng lưng anh, hai hàng lông mày cô tạo thành một hàng, suốt bốn năm dài, tái hiện trong nháy mắt, nhất thời, lệ ướt hoen mi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.