Kinh Thiên Kỳ Án

Quyển 2 - Chương 24: Chân tướng (1)

Hà Mã

21/03/2014

"Keng...Keng keng" thanh âm vang lên ở cửa, đó tiếng động của cảnh côn rơi xuống đất, người ngồi trên ghế cũng không xoay lại, chỉ nói: "Không ngờ anh nhanh như vậy, từ tầng ba đến tầng 86, chỉ mất thời gian 15 phút, còn phải quét sạch hàng trăm bảo vệ, Hàn Phong, anh quả nhiên cùng lời đồn lợi hại như nhau! Đã sớm nghe nói kỹ năng đánh giết của Hàn Phong, chỉ cần một kích, mặc kệ đối thủ cường đại thế nào, sẽ mất đi năng lực hành động, nhưng cũng sẽ không chết. Tưởng rằng anh bỏ bê luyện tập, đã sớm không còn sử dụng được nữa, không ngờ tới, tài nghề vẫn thành thạo như vậy. Thế thì, trong 20 phút nữa cảnh sát sẽ chạy tới, anh còn lại bao nhiêu thời gian đây?"

Hàn Phong đứng lặng ở cửa, thản nhiên nói: "Xoay người lại đi, không cần giả vờ bí ẩn nữa, ta đã biết ngươi là ai rồi." Anh gằn từng chữ nói: "Lương, Tiểu, Đồng!"

" Ha ha ha ha ha ..." Một tràng cười truyền đến, một cây bút kim loại biến giọng bị ném xuống đất. Người trên ghế xoay người lại, rõ ràng đó là Lương Tiểu Đồng, y mang theo khuôn mặt trẻ con nọ, cùng đôi mắt không phù hợp với tuổi tác kia, mà trên đùi y, người trần truồng cuộn lại trên đó, không phải là Phan Khả Hân thì còn ai vào đây? Phan Khả Hân lần đầu tiên ở trước mặt Hàn Phong không hề che đậy, cô ta tựa hồ cũng không ngờ tới bọn họ sẽ gặp mặt dưới tình huống này, cô ta muốn lấy gì đó che mình lại, nhưng Lương Tiểu Đồng cầm lấy hai tay cô, khiến cô không cách nào nhúc nhích.

Lương Tiểu Đồng cười nói: "Không ngờ tới nhỉ? Người phụ nữ anh không chiếm được, chỉ có thể giống như nô lệ bị tôi đùa bỡn trong tay, tôi bảo ả nằm, ả cũng không dám ngồi, ta bảo ả ngồi ả cũng không dám đứng."

Hàn Phong không nói lời nào, nhìn Phan Khả Hân, nhìn vào mắt của cô, Phan Khả Hân cũng nhìn vào mắt Hàn Phong, đó là loại ánh mắt gì đây? Là phẫn nộ? Là thất vọng? Hay là cái gì khác, Phan Khả Hân vậy mà nước mắt chảy dài, cô hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.

Lương Tiểu Đồng cười nói: "Hàn Phong, thích nhìn không? Vậy nhìn cho đã đời đi. Đây chỉ là con thú cưng cho tôi giải trí mà thôi, anh cần gì phí công khổ sở lấy lòng ả, nhìn da thịt này xem, cực kỳ non mịn, nhìn bầu vú này xem, đẫy đà nặng trĩu. Thú cưng tốt như vậy, tôi vốn muốn tặng anh, lại sợ anh nghèo quá, nuôi không nổi, chậc chậc, nuôi thú cưng tốn nhiều tiền lắm."

Phan Khả Hân sớm đã lệ rơi đầy mặt, cô chịu không được loại trào phúng và nhục nhã này, rốt cuộc kêu to lên: "Đừng nói nữa, đừng nói nữa. Cầu anh, đừng nói nữa!"

"Thẹn thùng sao? Có gì hay ho mà thẹn thùng, cô vốn là một con chó mẹ cởi hết quần áo, để cho người đùa bỡn!" Lương Tiểu Đồng đứng dậy, Phan Khả Hân ngã nhào trên mặt đất, Lương Tiểu Đồng đá cô một cước, đá cô ta đến dưới chân Hàn Phong, cười nói: "Tôi đã sớm nói qua, Hàn Phong so với tôi cao lớn hơn, tướng mạo so với tôi cũng dễ coi hơn, anh ta so với tôi vừa thông minh vừa có bản lãnh hơn, nhưng cô không tin, tôi đây cũng hết cách."

Phan Khả Hân không dám nhìn thẳng vào mắt Hàn Phong, chỉ nhìn chằm chằm mu bàn chân Hàn Phong, khóc nói: "Hàn Phong, xin lỗi! Tôi... Tôi không cố ý, tôi cũng không còn cách nào..."

"Bằng, bằng, bằng." Lương Tiểu Đồng không chút do dự nã liền ba phát súng, Phan Khả Hân nhất thời ngã nghiêng trên đất, không nhúc nhích nữa, Lương Tiểu Đồng khi bắn đến phát thứ ba, Hàn Phong nhàn nhạt nói: "Đủ rồi!"

Lương Tiểu Đồng thu súng, cười nói: "Ngươi nói đủ rồi, vậy thì đủ rồi. Anh biết đó, con cờ vô dụng, tôi từ trước đến nay luôn không thương tiếc."

Hàn Phong nhìn chăm chú vào Lương Tiểu Đồng, bắt đầu mở khuy áo, một nút, hai nút, ba nút, khuôn mặt che dấu nọ, xuất hiện trước mặt Lương Tiểu Đồng. Hàn Phong thản nhiên nói: "Vụ án này, ngay từ đầu hẳn là nhằm vào ta!"

Lương Tiểu Đồng nói: "Ồ, rốt cuộc cũng phát hiện rồi sao? Nói thật ra, ngay từ đầu, tôi đối với biểu hiện của anh rất thất vọng, cực kỳ thất vọng. Tôi thậm chí hoài nghi, anh thật sự là người trong truyền thuyết kia sao? Nhưng mà, ngươi nhập vai nhân vật phi thường nhanh, rất nhanh khiến ta cảm thấy hứng thú. Đặc biệt bí ẩn của cái chết Lâm Chính, ngươi phá giải so với tưởng tượng của ta còn nhanh hơn. Ngươi khi đến thành phố T điều tra, tôi cho rằng, anh là một đối thủ ngang tài ngang sức, nhưng quyền chủ động vẫn nằm trong tay tôi. Khi anh bắt đầu hoài nghi Long Giai, ta mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng lại không tìm ra được, khi đó, công thủ đã bắt đầu chuyển hướng, là như vậy nhỉ? Mãi đến khi anh trù tính giết chết Hạ Mạt, tôi mới biết được, anh đã nắm giữ quyền chủ động, tiếp tục cùng người đọ sức, tôi rất có khả năng sẽ bị bại lộ. May là tôi thu dây rất nhanh, khi đó anh vẫn chưa hoài nghi đến tôi đúng không?"

Hàn Phong nói: "Không sai, ngay từ đầu, vụ án tai nạn xe loại nhỏ ngươi tạo ra, quả thật không thể khiến ta hứng thú gì, như vụ án vậy, mỗi ngày phát sinh một trăm lần cũng không tính là quá mức chứ? Nhưng mà, khi ta nhận thấy được đây không phải là vụ án lừa bảo hiểm tai nạn xe đơn giản, ta bắt đầu bội phục ngươi, kẻ thiết kế vụ án này."

Tay trái Lương Tiểu Đồng ấn ngực, khiêm tốn nói: "Có thể được sự bội phục của anh, là phước đức ba đời của tôi."

Hàn Phong nói tiếp: "Ta lập tức ý thức được có chuyện lớn phát sinh, tiếp đó là cái chết của Lâm Chính, ta quả thật phí nhiều phen động não, mới hiểu được ngươi làm thế nào khiến Lâm Chính chết cháy trong xe, mặc dù vô cùng kín đáo, cũng mặc kệ phương pháp gì, đều có dấu vết có thể tìm ra?"

Lương Tiểu Đồng mỉm cười nói: "Đặc biệt chuẩn bị cho anh đó, tôi muốn nhìn xem, tới cùng cao thủ trong truyền thuyết kia, cần mất bao nhiêu thời gian để giải thích và nắm giữ một loại mánh khóe giết người kiểu mới."

Hàn Phong nói: "Về sau vụ án mất trộm ở nhà xưởng Lương Hưng Thịnh, là để phòng ngừa ta phát hiện các ngươi chế tạo vũ khí đúng không? Khi đó các ngươi chỉ lén vận chuyển ra một dây chuyền sản xuất, cho nên lượng vũ khí chế tạo cũng không lớn, do đó Đinh Nhất Tiếu phụ trách nhiệm vụ thu mua vào nhà xưởng của Lương Hưng thịnh. Khi ấy ngươi đã bắt đầu nóng nảy."

Lương Tiểu Đồng nói: "Đúng vậy, tôi biết, chúng tôi cho dù sản xuất liên tục 24/24, anh đã tiếp cận rất gần chân tướng rồi, sau khi anh tra sổ sách xưởng thép của Đinh Nhất Tiếu, tôi ý thức được tình hình không ổn, cùng lúc phái ra phần tử vũ trang quấy rối trị an, đồng thời dời đi những thành phẩm vũ khí tốt đã gia công, cảnh sát các anh truy bắt vũ khí cùng những nhân viên vũ trang này, chỉ là một phần nhỏ, lực lượng chân chính của tôi, đã chuyển đến nước ngoài rồi."

Hàn Phong giật mình nói: "Ngay Malaysia?"

Lương Tiểu Đồng nói: "Tôi đâu ngu vậy, bọn họ rải rác trong một quốc gia nhỏ nào đó của châu Á, anh tìm không được họ đâu."

Hàn Phong nói: "Các ngươi làm vậy, đến tột cùng là có mục đích gì? Tại sao? Tại sao sản xuất nhiều vũ khí như vậy, tại sao huấn luyện nhiều dân công như vậy? Là kế hoạch của trường học? Hay là kế hoạch của chính ngươi?"

Lương Tiểu Đồng sửng sốt, ngược lại cười nói: "Nếu đã nói rõ như vậy, tôi đây cũng sẽ không che giấu. Không sai, đó là kế hoạch của chính tôi, tôi mất thời gian 3 năm để chuẩn bị kế hoạch này đấy. Học trưởng Hàn Phong!"

(Tiêu: Học Trưởng là cách gọi kính trọng đối với đàn anh trong trường.)

Hàn Phong nói: "Hóa ra là vậy, đáng tiếc ta về sau mới nghĩ đến, cùng loại thủ pháp, hẳn phải đến từ đó."

Lương Tiểu Đồng nói: "Tôi rất khó hiểu, học trưởng làm sao biết, tôi từ trong trường ra chứ?"



Hàn Phong nói: "Còn nhớ công ty xây dựng Khai Nguyên không? Ngươi đã sử dụng bluetooth chế tạo bom. Mặc dù giai đoạn đầu chế tạo, nhưng loại bom này, đã không ai có thể tháo gỡ được. Ta biết, lực lượng quân đội của các quốc gia trên thế giới, đều thu mua bom bluetooth, loại bom này trên thị trường súng ống cũng có bán, nhưng đây vẫn chỉ là ngờ vực vô căn cứ của ta mà thôi. Chân chính khiến ta hoài nghi ngươi cùng ta đến từ một nơi chính là, đêm hôm đó, Lãnh Kính Hàn nói cho ta biết, thủ pháp phạm án của hung thủ phía sau màn kia, cùng thủ pháp ta từng gây án, cực kỳ tương tự. Ta lập tức ý thức được, ngươi có lẽ đến từ cùng một nơi với ta. Ngày thứ hai liền thẩm vấn Hồng A Căn, hắn khai ra chi tiết huấn luyện đã tiếp nhận, không cần nghi ngờ nữa, ngươi chỉ đang rập khuôn một bộ biện pháp của trường học. Loại phương pháp huấn luyện theo chế độ đào thải không thông qua liền xử tử này, cũng chỉ có trường học là còn tiếp tục sử dụng. Cho nên, khi ta đến thành phố T tra án, hết thảy liền dễ dàng hơn, phương pháp giết người của ngươi, tất cả đều là nội dung trên sách giáo khoa, ngươi thậm chí còn lười biến đổi."

Lương Tiểu Đồng nói: "Ố, nguyên lai là như vậy à. Nhưng mà, hết thảy những việc đó đều chỉ có thể chứng minh tôi là đến từ cùng một nơi với anh, cũng không thể nói cho anh biết tôi là ai nha, anh làm sao lại hoài nghi đến tôi chứ? Tôi còn tưởng rằng, anh vĩnh viễn sẽ không biết tôi đấy."

Hàn Phong vuốt sợi tóc một chút, bình tĩnh nói: "Ta thừa nhận, trong vụ án này, ta từng hoài nghi mỗi một người ta đã tiếp xúc, duy chỉ không hoài nghi đến ngươi, thân phận của ngươi, trở thành lớp vỏ ngụy trang lớn nhất của ngươi." Hàn Phong đưa tay xoa bóp khóe mắt, chậm rãi nói: "Ta hiện giờ mới biết được, ngươi căn bản không phải Lương Tiểu Đồng, ngươi cũng không chỉ 10 tuổi, đúng không?"

Lương Tiểu Đồng vung vẩy khẩu súng cầm trong tay, nói: "Nói cho hết đi, nói cho hết đi."

Hàn Phong nói: "Ngươi trưởng thành hiện tại thành bộ dáng này, là vì ngươi mắc một chứng bệnh kỳ quái. Loại bệnh này, cùng chứng người lùn bình thường bất đồng, chứng người lùn là người có tuyến nội tiết bị tổn hại, phá hủy hormone sinh trưởng, khiến thân thể người đó ngừng dậy thì, nhưng tứ chi của người đó, đầu lâu, vẫn sẽ biến hóa như người trưởng thành, cuối cùng nhin qua, cũng có chút quái dị. Nhưng loại bệnh ngươi mắc phải này, đồng dạng là phá hủy hormone sinh trưởng, cũng khiến cả người ngừng phát dục, sinh mệnh của ngươi bị dừng lại ở năm 10 tuổi kia. Loại bệnh này, hiện giờ y học còn chưa cách nào đưa ra được giải thích rõ ràng, chỉ gọi nó là 'chứng không già'."

Lương Tiểu Đồng buồn bã nói: "Quả nhiên không hổ là học trưởng Hàn Phong, ngay cả loại bệnh này cũng biết."

Hàn Phong trầm ngâm nói: "Bất quá có một điểm, ta thủy chung không hiểu được, ở công ty xây dựng Khai Nguyên, tại sao ngươi lại tự cột mình ở đó? Dùng tính mạng để mạo hiểm, đây không phải cách làm của ngươi."

Lương Tiểu Đồng đắc ý cười nói: "Bom cột trên người của tôi sẽ không nổ được, cho nên tôi cũng không lo lắng. Về phần động cơ ấy à..., haha, tôi chỉ muốn gặp học trưởng Hàn Phong thôi mà. Tôi hy vọng nhìn thấy ánh mắt mê man, bối rối, bất an của anh, học trưởng cao cao tại thượng trong trường à, anh bị một đàn em kém cỏi đùa bỡn trong tay đấy. Anh cũng biết, cùng anh đối mặt mà không bị ngươi phát hiện, loại hưng phấn này kích thích cỡ nào đó. Hơn nữa, nếu khi ấy không bị anh hoài nghi, tôi liền rất tự tin mình sẽ giấu được học trưởng anh."

Hàn Phong nói: "Chính vì ngươi mắc thứ bệnh hiếm lạ này, cho nên mới hết lần này đến lần khác lẻn đi dưới mí mắt ta, nếu không ta sớm đã hoài nghi ngươi rồi. Cũng không cần thông qua Phan Khả Hân, tốn nhiều khúc chiết vậy tới tìm ngươi!"

Lương Tiểu Đồng nói: "Ngươi làm thế nào hoài nghi Phan Khả Hân được? Ả che giấu so với Tần Di còn tốt hơn, cơ hồ chưa từng lộ ra sơ hở gì."

Hàn Phong nói: "Sai rồi, cô ấy có sơ hở, muốn trách chỉ trách lão già Lãnh Kính Hàn kia, cứ nhấn mạnh tới nhấn mạnh lui với ta, Phan Khả Hân không có khả năng là nội gián, cho nên ta mới không hoài nghi cô ấy. Ta cũng lười nghĩ sự tình này cho phức tạp lên quá mức. Sắc đẹp, lười biếng, xem ra ngươi vô cùng rõ ràng nhược điểm của ta đấy."

Lương Tiểu Đồng nói: "Sai rồi, là háo sắc cực độ, lười biếng thần kỳ."

Hàn Phong hừ lạnh một tiếng, nói: "Để ta nói cho ngươi biết chỗ khiến cô ta lộ ra sơ hở! Ngươi ngay từ đầu, đã trù tính hãm hại Long Giai, như hãm hại Vu Thành Long vậy, cho nên hết thảy trách nhiệm đều dự tính đổ lên đầu Long Giai. Nhưng mà, ta tin Long Giai, ..."

"Chờ một chút!" Lương Tiểu Đồng chặn lại nói: "Tôi vẫn luôn khó hiểu, Hạ Mạt vốn không có khả năng bị anh phát hiện, hơn nữa, lời giải thích của anh đối với việc hoài nghi Hạ Mạt cũng vô cùng gượng gạo. Khi ấy trước khi xuất phát, anh cũng đã khẳng định nội gián là trong mấy người còn lại, không phải sao? Khi ấy Lý Hưởng cũng không có ở đó?"

Hàn Phong nói: "Ồ, xem ra các ngươi đối với cả tình tiết vụ án của chúng ta hiểu rất triệt để nha?"

Lương Tiểu Đồng haha cười nói: "Phan Khả Hân là một ký giả xuất sắc, ả đối với vụ án của các ngươi đưa tin cũng cực kỳ tỉ mỉ xác thực đấy."

Hàn Phong nói: "Không sai, ta sớm đã bắt đầu hoài nghi Hạ Mạt, hơn nữa, ta biết, Hạ Mạt chỉ là từ sau khi ra khỏi bệnh viện mới bắt đầu công tác, trước khi công tác tất cả đều là Phan Khả Hân làm. Khi các ngươi ý thức được vụ án tiếp tục phát triển, Phan Khả Hân không còn nhiều cơ hội tiếp xúc sâu hơn tới vụ án này, các ngươi đã nghĩ biện pháp, phải một lần nữa xếp nội gián vào phòng điều tra hình sự đúng không? Hạ Mạt kia, chính là các ngươi tìm người khác thay thế."

Lương Tiểu Đồng nói: "Nhưng mà, anh làm sao phát hiện được?"

Hàn Phong nói: "Từ lúc vụ án bắt đầu, khi ta cùng Lý Hưởng đến nhà của phu nhân Chương Ngọc Linh, Hạ Mạt phụ trách một mình điều tra quan hệ bên ngoài của Lâm Chính. Ta cùng Lý Hưởng trên đường trở về, phát hiện bóng lưng một người cực kỳ giống Hạ Mạt, nhưng mà, hắn không để ý lời bọn ta gọi, khi đó bọn ta cho rằng là nhận lầm người, nhưng trên thực tế, khi đó các ngươi đã chuẩn bị hoán đổi Hạ Mạt, đúng không. Chỉ vì bị chúng ta phát hiện, hơn nữa không có cơ hội tốt, cho nên, ngươi mới lợi dụng vụ án công ty kiến trúc Khai Nguyên nọ, hoán đổi Hạ Mạt đúng không? Ta khi ấy cũng rất kỳ quái, tại sao hai cảnh viên lưu lại đều chết hết, duy chỉ có Hạ Mạt bị thương ở đầu, hơn nữa thương thế cũng không nặng lắm. Gọi là mất trí nhớ gián đoạn, mất trí nhớ ngược, đây chẳng qua là để che dấu trí nhớ không đủ của Hạ Mạt. Bởi vì Hạ Mạt kia của các ngươi, sở hữu thông tin về Hạ Mạt, chỉ giới hạn trong những tài liệu mà Phan Khả Hân cung cấp cho các ngươi. Ta hỏi ngươi, Hạ Mạt chân chính đang ở đâu?"

Lương Tiểu Đồng mỉm cười nói: "Anh hẳn phải biết, con cờ mất đi tác dụng, vậy chỉ có thể bị chôn vùi. Học trưởng không cần quá để ý, quên điều được dạy ở học viện rồi sao? Trước mặt kẻ mạnh chân chính, người và con chuột, vốn không có gì khác nhau."

Hàn Phong khẽ cau mày, lẩm bẩm nói: "Chẳng lẽ! Hài cốt cơ thể người trong đống phế tích kia chính là ..."

Lương Tiểu Đồng dửng dưng nói: "Việc này tôi không biết, nhưng hình như bọn tôi cũng không mang Hạ Mạt đi, lúc ấy hắn hẳn còn trong công ty xây dựng Khai Nguyên, bất quá khi đó hắn đã không còn dấu hiệu của sự sống nữa, một chút khủng hoảng, thống khổ cũng không cảm giác được. Nhưng mà, Hạ Mạt giả cùng Hạ Mạt thật, tới cùng có gì bất đồng chứ? Vậy mà khiến cho học trưởng nhìn thấu manh mối."

Hàn Phong nói: "Kế sách kia của ngươi vô cùng xảo diệu, lợi dụng đầu bị thương mà tạo ra hiện tượng giả mất trí nhớ, thế nhưng, có những thứ sẽ không bị lãng quên được. Như thói quen..."

Lương Tiểu Đồng cau mày, trầm ngâm nói: "Xem ra tri thức của tôi trên phương diện nhân thể học còn rất nhiều khiếm khuyết, không hiểu rõ tường tận được như học trưởng đây."

Hàn Phong nói: "Thói quen, hay còn gọi là ký ức cơ thể, là động tác lặp lại vô số lần, sau đó do tế bào thân thể trực tiếp ghi nhớ lại quá trình hành động, đại não căn bản không cần tận lực nhớ lại, nó cũng đã ghi nhớ ở mức độ sâu nhất rồi. Nếu ngay cả thói quen cũng quên đồng thời phát sinh thay đổi, vậy, người đó cũng sẽ không lưu lại trí nhớ gì nữa. Bởi vì Hạ Mạt của các người, chỉ căn cứ vào miêu tả của Phan Khả Hân mà luyện tập ra Hạ Mạt, cho nên có vài chi tiết không giống như Hạ Mạt thật. Đây là chỗ các người không biết, Hạ Mạt khi còn bé khi pha chế thuốc thí nghiệm, tay trái cầm cốc chịu nhiệt từng bị nổ bị thương, do đó về sau vẫn luôn cầm cốc chịu nhiệt bằng tay phải, tay trái cầm que thủy tinh, nhưng Hạ Mạt kia của các người, rõ ràng không biết chuyện này, ta cũng chính vào khi ấy, sinh ra hoài nghi với hắn. Rồi sau đó khi hắn bại lộ, ta vẫn như cũ che giấu sự thật hắn là thế thân, là vì ta còn chưa thể chắc chắn, có phải chỉ có một mình hắn, bị xếp vào phòng điều tra hình sự hay không, hơn nữa, Phan Khả Hân vẫn là đối tượng hoài nghi của ta, ta không thể không cẩn thận một chút."

Lương Tiểu Đồng nói: "Nếu như vậy, tôi cho dù đã hiểu được, nhưng mà, tôi còn chưa rõ, Phan Khả Hân tại sao lại bại lộ thân phận được?"

Hàn Phong nói: "Nếu ta tin Long Giai, kẻ tình nghi song song với Long Giai, vậy, khi vụ án mất trộm nhà xưởng Lương Hưng Thịnh, cùng với vụ nổ ở chỗ Lãnh Kính Hàn, cũng chỉ có thể từ Phan Khả Hân suy đoán ra. Nhưng thân phận của cô ta lại vô cùng đặc thù, cả vụ án đều xoay quanh một chữ tiền, nếu thật sự là từ chữ tiền xuống tay, Phan Khả Hân đúng là người ít đáng tình nghi nhất."



Lương Tiểu Đồng nói: "Vậy tại sao còn hoài nghi ả?"

Hàn Phong nói: "Đó là vì, chúng ta vẫn gắn vụ án này với khoản tiền, đặt trong phạm vi mấy trăm triệu này, ở phạm vi đó, Phan Khả Hân ít đáng nghi nhất, nhưng mà, nếu vượt quá phạm vi này, hiềm nghi của cô ta, liền từ nhỏ nhất bay vụt lên lớn nhất! Bởi vì, cô ta từng chính miệng nhắc tới với ta một đầu mối, đầu mối kia, chính là mấu chốt khiến ta nhìn thấu diện mạo thật của cô ta!"

Lương Tiểu Đồng nhìn Phan Khả Hân nằm trên mặt đất một chút, khinh miệt nói: "Hóa ra là chính cô ta tự bại lộ mình, nhưng rốt cuộc là điểm nào?"

Hàn Phong nói: "Phan Khả Hân vì loại bỏ ngờ vực của ta, từng cố ý mang ta đến tòa kiến trúc cao nhất thành phố H do gia tộc cô ta xây dựng, nghĩ muốn khoe khoang với ta tài lực của nhà bọn họ. Nào ngờ, một khi ngờ vực đến cô ấy, tòa kiến trúc nọ, chính là nơi khiến cô ta đáng ngờ nhất."

Hàn Phong cúi đầu nhìn Phan Khả Hân nói: "Hình thể voi khổng lồ, nhưng nếu hỏng một chân, nó liền không cách nào di chuyển, chỉ có thể đợi trên mặt đất chờ chết! Vậy tòa kiến trúc nọ, đối với nhu cầu đầu tư, giống như tài chính tựa như voi của gia tộc Phan thị bước một chân vào. Ta phái người điều tra tình hình đầu tư của tòa kiến trúc kia, gia tộc Phan thị trước khi đầu tư xây dựng tòa kiến trúc kia, vốn tài chính dư dả, nhưng vừa vặn sau khi khởi công xây dựng nửa năm, bộc phát sóng thần Ấn Độ Dương ai cũng chưa từng dự liệu được! Khách sạn, nhà hàng, các tuyến du lịch đường bộ Phan thị bỏ vốn xây dựng ở Đông Nam Á, cơ hồ bị đả kích toàn diện, đồng thời trên thị trường chứng khoán sóng gió chập chờn, có người cố ý chèn ép, dẫn đến giá cả cổ phiếu mà xí nghiệp Phan thị khống chế toàn bộ rớt xuống, cổ phiếu sụp đổ. Khi ấy, gia tộc Phan thị cầu trợ tám phương, nhưng ngân hàng cự tuyệt cho vay, các đại lý cấp thấp cự tuyệt chi tiền, nhà cung cấp bên dưới cự tuyệt cung ứng hàng, tất cả đều là những kẻ bỏ đá xuống giếng. Duy nhất có thể chống đỡ gia tộc Phan thị, cũng khiến gia tộc Phan thị trong khoảng thời gian ngắn hồi phục được, đó là thi công cao ốc Thiên Uy ở đoạn đường thành phố H phồn hoa đó, nhưng xây dựng cần bổ sung vốn đầu tư, giai đoạn thứ hai, đầu tư khoản 40 tỷ, khi đó xí nghiệp Phan thị đi đâu mà tìm vốn 40 tỷ? Lúc này, ngân hàng Hằng Phúc vươn tay trợ giúp, 40 tỷ, ngươi cũng là vào lúc đó mà khống chế Phan Khả Hân đúng không? Vì vinh dự của gia tộc, không thể không buông bỏ hết thảy nhân cách, linh hồn, tôn nghiêm."

Lương Tiểu Đồng vỗ tay cười nói: "Hahaha, quả nhiên không hổ là học trưởng Hàn Phong. Chẳng qua bọn chúng không biết, chèn ép cổ phần xí nghiệp bọn chúng khống chế trên thị trường chứng khoán, chính là tôi! Tôi cần một người, để đánh vào nội bộ cảnh sát thành phố H, cũng cần một người tiếp cận học trưởng anh, nếu không, tôi sao có thể nắm giữ quyền chủ động phát triển tình tiết vụ án. Khả Hân là một con bé không tồi, vì gia tộc của cô ta, thật sự là cái gì cũng đều nguyện ý làm cả."

Hàn Phong nhíu mày, chỉ nghe Lương Tiểu Đồng nói: "Anh cho rằng anh làm sao tham gia được vào vụ án này? Tại sao Phan Khả Hân mời anh tham gia vũ hội, lại có người sử dụng nước hoa cùng hiệu với Lô Phương? Tại sao thi thể của Lương Hưng Thịnh đã hỏa táng, nhưng quần áo của gã còn lưu lại ở cục cảnh sát? Thế cho nên hiện trường tử vong của Lâm Chính về sau còn lại một nắm vật liệu tụ nhiệt viết hai chữ tham lam, nửa đoạn linh kiện trong tay ông cụ canh cửa nhà xưởng Lương Hưng Thịnh, đó đều là tôi muốn để học trưởng gia nhập vào trò chơi này mà cố ý an bài, vì học trưởng, tôi cố ý sửa chửa lại một ít kế hoạch đấy."

Hàn Phong nói: "Ngay từ đầu, ta đã phát hiện, ngươi đang khiêu khích, nhưng ta vẫn cho rằng, ngươi đang hướng phía cảnh sát khiêu khích, không ngờ tới, ngươi đang hướng ta khiêu khích. Ta cho rằng ngươi áp dụng gây nổ trong nhà Lãnh Kính Hàn, là nhằm vào Lãnh Kính Hàn, nhưng trên thực tế, mỗi lần hành động ám sát, đều là khi ta cùng Lãnh Kính Hàn một chỗ mới phát sinh. Hơn nữa, sau khi ta hoài nghi ngươi là người đến từ cùng một nơi với ta, dấu hiệu hành động ngươi nhằm vào, càng ngày càng rõ ràng, sau khi Hạ Mạt thả rắn ở nhà ta, cơ hồ có thể khẳng định, đó là nhằm vào ta mà tới."

Lương Tiểu Đồng nói: "Tôi chỉ là muốn thử học trưởng, để xem khả năng huấn luyện có bị hoang phế hay không, không ngờ thân thủ học trưởng vẫn nhanh nhẹn như vậy, phản ứng vẫn cấp tốc là thế. Tôi chỉ không biết, học trưởng từ chỗ nào hoài nghi đến tôi."

Hàn Phong nói: "Từ khi bắt đầu hoài nghi thân phận ngươi là người đến từ cùng một nơi với ta, nếu là người đến từ nơi đó, khả năng gì cũng đều có thể phát sinh. Bất quá khi đó, ta vẫn chưa xác định mục tiêu, mấy ủy viên quản trị của ngân hàng Hằng Phúc, đều là đối tượng tình nghi quan trọng, đặc biệt Vu Thành Long. Mãi đến sau khi loại Long Giai ra khỏi đối tượng tình nghi, ta không thể không hoài nghi Phan Khả Hân, cho nên, ta để Long Giai thay ta làm mục điều tra cuối cùng, cũng là cuộc điều tra quan trọng nhất."

Lương Tiểu Đồng nói: "Chính là điều tra điểm đáng nghi của Phan Khả Hân sao?"

Hàn Phong nói: "Không sai, Long Giai để lại cho ta một phần báo cáo điều tra cuối cùng, chứng cứ cực kỳ rõ ràng, gia tộc của Phan Khả Hân cùng ngân hàng Hằng Phúc, có quan hệ không thể tách rời, sự đáng ngờ của Phan Khả Hân, cơ hồ có thể khẳng định được. Long Giai sau khi tra được tư liệu của Phan Khả Hân, cực kỳ hoảng sợ, bởi vì quan hệ giữa Phan Khả Hân và Lãnh Kính Hàn cũng không bình thường, cô ấy sợ Lãnh Kính Hàn cũng có tham gia, cho nên đặt tài liệu dưới gối đầu giường nhà ta. Cô ấy biết, chiếc giường dơ bẩn kia, ngoại trừ ta, chắc chắn không còn người thứ hai lên ngủ. Để khiến ta chú ý, cô ấy còn cố ý đè một cục gạch lên tài liệu. Về nhà phát hiện phần báo cáo điều tra kia rồi, hết thảy phải bắt đầu lại từ đầu. Bởi vì ta lười, thường không muốn tự mình đi tra hỏi, chỉ ỷ lại báo cáo điều tra của Phan Khả Hân hoặc Long Giai, cho nên, nếu Phan Khả Hân không đáng tin, vậy hết thảy báo cáo điều tra cô ta làm đều phải kiểm nghiệm lại một lần nữa. Rất may, nơi đầu tiên ta điều tra, liền phát hiện ngay vấn đề."

Lương Tiểu Đồng cười nói: "Hừ, là viện phúc lợi Thiên Tứ sao? Tôi nghĩ anh sẽ không tra đến đó."

Hàn Phong nói: "Đúng vậy, ai lại tra một đứa nhỏ trong hồ sơ nhìn như không chút thu hút nào chứ. Nhưng ta điều tra ngươi, cũng không phải không có nguyên nhân đâu."

"Ồ" Lương Tiểu Đồng lộ ra vẻ hoài nghi.

Hàn Phong nói: "Ta từng thấy bức ảnh của ngươi, phía trên có hơn hai điểm khả nghi, thứ nhất, ngoại hình tướng mạo của ngươi, không giống vợ chồng Lương Hưng Thịnh, thứ hai, ánh mắt của ngươi, cùng tuổi tác không hợp. Đây là điểm đáng ngờ ẩn tàng, không dễ dàng khiến người khác chú ý. Nhưng mà, khi điều tra ở thành phố T, ta từ hai nơi bất đồng, lấy được thông tin cùng một nhóm tương đồng. Trang Hiểu Quân và Khải Kim Vận đều nói cho ta biết, Tần Di và Thiện Yến Phi, hai người phụ nữ này đối với bọn họ, gần gũi tựa thân nhân, lại giống như cô giáo. Mà Long Giai cũng từng nói với ta, khi cô ấy còn bé ở viện phúc lợi, cảm giác những dì ở đó tựa như mẹ của mình, lại tựa như cô giáo của mình! Thông tin chẳng chút hấp dẫn nào đó, lại nói cho ta biết, viện phúc lợi, khả năng có chỗ nào đó bất thường, hơn nữa, người mang ngươi từ viện phúc lợi dẫn ra, chẳng phải là đối tượng tra tìm trọng điểm của chúng ta sao."

Lương Tiểu Đồng cười. Hàn Phong nói: "Khi ta đến viện phúc lợi, nhận được kết quả kinh người, viện trưởng viện phúc lợi giao cho ta hồ sơ nguyên thủy của Lương Tiểu Đồng, bức ảnh này cùng bức ảnh của ngươi mà Phan Khả Hân giao cho ta, hoàn toàn là hai người. Hơn nữa, viện trưởng viện phúc lợi còn nói cho ta biết, từng có hai người trợ dưỡng, sau khi Lương Tiểu Đồng rời đi không lâu, cũng trước sau rời khỏi viện phúc lợi. Sau khi nhìn bức ảnh, quả nhiên, Tần Di và Thiện Yến Phi từng là người trợ dưỡng, họ sửa lại tên, làm thẩm mỹ, mới biến thành dạng hiện tại. Cứ như vậy, ngươi liều trở thành đối tượng hoài nghi trọng điểm. Ngươi cũng giống như ta, đều là người không có thân phận, bất kể đặt chân đến quốc gia nào, trước hết đều tìm một thân phận. Ngươi dùng thân phận của Lương Tiểu Đồng này để mượn xác hoàn hồn đúng không, Lương Tiểu Đồng chân chính, vẫn bị các ngươi giam cầm, cũng chính là thằng bé mà đám người Hồng A Căn trông coi. Về sau, bị các người đặt sau cốp xe ô tô trở thành kẻ chết thay cho ngươi."

Lương Tiểu Đồng bĩu môi nói: "Chỉ dựa vào thông tin của viện phúc lợi, là chưa đủ để hoài nghi tôi đúng không?"

Hàn Phong nói: "Không sai, nhưng mà, nếu đem ngươi đặt vào trong tất cả những vụ án từng phát sinh, những bí ẩn vẫn chưa thể tháo gỡ vừa vặn dễ dàng giải quyết. Khi chúng ta đến công ty kiến trúc Khai Nguyên, là ngươi lần thứ hai xuất hiện trước mặt ta, ngươi ở đó thả bom, bom bluetooth chế ra. Ta biết, bom như vậy không thể tháo gỡ, cũng không thể di chuyển, nhưng ta không rõ, tại sao nó lâu như vậy mới phát nổ? Hiện tại ta biết rồi, đó là vì ngươi đã ở đó, ngươi sợ bom nổ quá sớm, mình cũng không cách nào chạy thoát. Còn nữa, Lý Hưởng truy đuổi một bóng người màu đen, anh ta từng tin chắc chắn không thể nghi ngờ cho rằng người nọ chính là A Bát, nhưng mà về sau từ trong máy theo dõi phát hiện, mu bàn tay A Bát cũng không để lại vết thương theo như lời Lý Hưởng. Người đánh bị thương Lý Hưởng, hơn nữa bị Lý Hưởng đánh bị thương, là ngươi đúng không? Mà thông qua lần gặp gỡ đó của ngươi và A Bát, ngươi nghĩ, giao phó quyền lực cực lớn cho Đinh Nhất Tiếu, khi ấy đã hạ quyết tâm trừ bỏ Đinh Nhất Tiếu rồi đúng không?"

Lương Tiểu Đồng nói: "Tên Đinh Nhất Tiếu ấy, không đơn giản như anh đã thấy đâu, hắn rất giỏi về ngụy trang, hắn không thông qua học tập chuyện nghiệp, nhưng mưu kế của hắn cơ hồ có thể sánh kịp với tôi. Ở thành phố H, hắn đã giúp tôi không ít chuyện, hắn cùng với những người khác bất đồng, chúng tôi là thuộc về hình thức chia sẻ hợp tác, những người khác, cũng chỉ là nô lệ của chúng tôi. Năng lực của hắn rất mạnh, có khi mạnh đến nỗi tôi cũng có chút nuốt không vô, cho nên không thể không phái A Bát giám thị hắn. Cũng như người ta thường nói, đao, mài thì sử dụng tốt, nhưng dễ dàng bẻ gẫy, cũng dễ dàng làm bị thương chính mình. Nói thật ra, tôi đến nay vẫn còn nghĩ, giết hắn quá dễ dàng, hắn hẳn không phải người dễ dàng bị giết chết như vậy."

Hàn Phong nói: "Vậy A Bát thì sao? Hắn chỉ biết ngươi muốn giết Đinh Nhất Tiếu, hắn lại không ngờ rằng ngươi ngay cả hắn cũng muốn giết!" Hàn Phong sắc mặt lạnh lẽo, hỏi: "Ta hỏi ngươi, A Bát có phải cũng tới từ đó? Là bạn học của ngươi sao?"

Ánh mắt Lương Tiểu Đồng chợt biến, hỏi: "Anh... làm sao anh biết được?"

Hàn Phong nói: "A Bát từng giao thủ với Lý Hưởng, chỉ so về mặt võ thuật mà nói, hắn chắc hẳn phải trên ngươi."

Lương Tiểu Đồng nói: "Đặc công kia, quả nhiên từng được huấn luyện không giống tầm thường, tôi không ngờ tới, ở bên ngoài cũng có người khó đối phó như vậy."

Hàn Phong nói: "Ngươi biết, trừ ngươi ra, không có ai khác có thể giết được A Bát, bởi vì đến từ cùng một nơi, ngươi mới có thể đem người đáng tin cậy nhất an bài bên cạnh Đinh Nhất Tiếu, mà A Bát nằm mơ cũng chưa từng nghĩ đến, ngươi sẽ đột ngột xuống tay với hắn! Nếu không có A Bát, cuối cùng muốn xác định hung phạm đáng ngờ, thật đúng là rất khó. Đêm hôm đó, bóng người chúng ta nhìn thấy, hẳn chính là ngươi đúng không? Mà khi đó, tài xế mới là A Bát, bởi vì A Bát phải tập trung tinh thần lái xe, lại hoàn toàn không nghĩ ngươi sẽ động thủ với hắn, cho nên mới bị ngươi một dao đâm xuyên tim. Ngươi có lẽ không biết, trước khi A Bát chết, để lại ký hiệu ba nét ngang, ta từng hoài nghi đó là chữ Giang của Giang Vĩnh Đào, cũng từng nghĩ tới có lẽ là chữ Tần của Tần Di, về sau mới phát hiện, chữ Lương (梁) của Lương Tiểu Đồng cũng là ba nét thủy mở đầu."

Lương Tiểu Đồng ngửa đầu nói: "Hóa ra là vậy à, không ngờ tới người chết còn có thể lưu lại thông tin. Bởi vì hắn là kẻ lộ ra ngoài, chưa trừ diệt hắn, anh sẽ truy đuổi A Bát đến cùng để lấy được tin tức từ tôi, tôi cũng đâu còn biện pháp nào chứ."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kinh Thiên Kỳ Án

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook