Chương 11
Hoa Sắc Mãn Kinh
15/12/2020
Jane
“Angelina chắc chắn là người bình thường, cô ta cũng không phải là con đỉa hay ruồi trâu, càng huống hồ cô ta đã chết rồi.” Vivian đứng dậy, giọng điệu lạnh lùng.
“Quý cô Mary, cô có biết Angelina chết như thế nào không?”
Mary khẽ ngẩng đầu, cặp mắt dưới lớp mũ sa đen lạnh thấu xương.
********************
Đêm thứ ba, sau nửa đêm.
Angelina mang theo vẻ mặt u ám rời khỏi phòng của bá tước Cappadocia, quản gia cung kính đứng ở một bên dẫn đường cho cô ta.
Ả được bá tước Cappadocia mời, vốn dĩ tưởng rằng mình chết chắc rồi, ngờ đâu sau khi tiến vào phòng, bá tước Cappadocia mang bao tay lấy dao rạch miệng vết thương vốn sẵn có trên tay ả ta ra, dùng ly đế cao hứng một ly máu, uống thử một ngụm rồi đứng nói bên tai ả ta một câu: “Máu của cô quá tệ.”
Angelina đương nhiên biết vì sao bá tước Cappadocia nói như vậy, bởi vì ả……vốn không còn trinh.
Angelina là một quý nữ, quý nữ hàng thật giá thật. Cha của ả là một tử tước, mẹ ả xuất thân từ một đại gia tộc. Nhưng đối với quý nữ thời này mà nói, đời tư thác loạn là chuyện vô cùng bình thường, ít nhất Angelina đã nhìn thấy hình ảnh mẹ của ả dan díu với nô bộc.
Quý nữ và quý phu nhân có tiền, thường sẽ bao dưỡng một vài tình nhân hoặc đi hưởng thụ tình một đêm. Angelina cũng trầm luân trong biển dục vọng như vậy, việc buông thả bản thân trong biển dục vọng đã khiến ả mất trinh từ lâu.
Chuyện vốn dĩ cũng chẳng có gì to tát, nhưng điều đáng sợ nhất lại xảy ra, thư mời của bá tước Cappadocia lại được gửi đến nhà của ả.
Bá tước Cappadoca nổi tiếng tàn bạo khát máu, tin đồn hắn là ma cà rồng cũng đã có từ lâu, nhưng đến cả giáo hội cũng không dám đụng tới vị bá tước chiến công hiển hách này. Dù gì hắn cũng vừa mới đánh bại dị quân trong trận “Thánh chiến”, giữ gìn nền thống trị của đạo Cơ Đốc giáo.
Giáo hội không xét xử hắn, bởi vì Giáo hội cần hắn thậm chí còn dựa dẫm vào hắn, bởi vậy bá tước Cappadocia mới dám quang minh chính đại gửi thư mời đến các quý nữ, mời họ đến lâu đài của mình.
Những quý nữ được mời đến có người chết, cũng có người sống sót rời khỏi, nhưng họ lại giữ kín như bưng những chuyện mà bản thân đã trải qua và chuyện về bá tước Cappadocia, thậm chí có vài người còn điên cuồng mà tôn sùng bá tước Cappadocia.
Chuyện duy nhất được biết là bá tước Cappadocia thích máu tươi của trinh nữ, nếu không phải là trinh nữ sẽ bị ghét bỏ rồi bị tra tấn đến chết, thông tin này là từ lời của một thiếu nữ đã phát điên biết được.
Việc nhận được thư mời đối với những thiếu nữ khác là chuyện bất hạnh, nhưng đối với Angelina mà nói thì đây chính là bản án tử hình, những quý nữ khác còn có hy vọng đấu tranh để sống tiếp, mà với ả thì chỉ còn một con đường chết!
Nhưng Angelina không thể không đi, ả không muốn nhưng cặp cha mẹ tham sống sợ chết của ả chắn chắn sẽ ép ả phải đi. Angelina vốn dĩ đã ôm lòng sợ hãi cùng nỗi tuyệt vọng tột độ ứng thuận lời mời, nhưng chuyện tuyệt vọng lại nối thêm một chuyện tuyệt vọng khác, ả ta lại còn nhìn thấy một người hung danh hiển hách khác trước cổng lâu đài– “Bá tước phu nhân đẫm máu” Elizabeth Bathory [1]
Tương truyền vị bá tước phu nhân này vì để bản thân mãi mãi duy trì dáng vẻ thanh xuân mà thích tắm rửa bằng máu tươi trinh nữ, ở Vienna nơi bà ở mỗi đêm đều nghe thấy tiếng kêu rên của thiếu nữ, chờ đến hừng đông còn thấy máu chảy trên đường.
Thấy Elizabeth ở đó, hy vọng mong manh được sống của Angelina càng vơi đi.
Buổi trà chiều đầu tiên kết thúc, Angelina bị Mary dọa sợ, vội vã rời đi nhưng không ngờ đi được nửa đường lại bị Mary gọi lại.
Mary đi đến trước mặt ả, ả nhìn thấy nhan sắc lộng lẫy bất phàm dưới lớp mũ sa màu đen, nghe thấy bà ta hỏi mình một câu: “Sợ ta à?”
Sợ, làm sao mà ả lại không sợ được chứ.
Ả sợ bá tước Cappadocia, cũng sợ vị bá tước phu nhân đẫm máu này nữa.
Mary vươn tay, bóp chặt khuôn cằm xinh đẹp của ả nói: “Ta biết ngươi muốn làm gì, ngươi biết người thích tắm bằng máu tươi là ta, không phải là bá tước Cappadocia, nhưng ngươi lại che dấu sự tồn tại của ta, nói với những người khác người thích tắm bằng máu tươi là bá tước Cappadocia.”
“Ngươi đang lấy lòng ta đúng không, Angelina?”
Angelina sợ, nhưng ả là người thông minh, ả cố tình tiết lộ sai thông tin, nhưng không phải là vì lấy lòng mà là vì sợ hãi. Ả sợ Mary sẽ giết ả ngay trong buổi trà chiều, nhưng ả lại không ngờ tới Mary cho rằng ả đang lấy lòng bà ta.
“Bé ngoan.” Mary cười khẽ, ngón tay lạnh như băng vuốt ve khuôn cằm của Angelina, bỗng nhiên bà ta vén lớp mũ sa màu đen lên niết cằm hôn lên khóe môi của Angelina.
“Ta có thể tha cho ngươi, nhưng ta ghét người sử dụng tên của ta, người tên là Elizabeth.” Mary cọ xát môi của Angelina, thấp giọng nói: “Máu, máu tươi sẽ gây ra sự chú ý với bá tước Cappadocia, nhưng loại người nhát gan ngu xuẩn đó rất có thể sẽ từ chối ý tốt của bá tước Cappadocia, ả sẽ phải chết.”
“Angelina, Angelina thân mến của ta, cưng muốn sống, tốt nhất phải để người khác chết trước cưng đúng không? Cưng sẽ làm được chứ, khiến ả chảy máu! Khiến ả phải chết!”
Angelina chịu đựng cái hôn lạnh băng nguy hiểm như rắn độc của Mary, bởi vị bá tước phu nhân tiếng tăm lừng lẫy này là người đồng tính.
“Được, ta sẽ làm được.” Sự ác độc lóe lên trong đôi mắt tràn ngập lo sợ của Angelina, ả muốn sống, ả không muốn chết, đã thế thì đành nhường kết cục này cho những kẻ khác vậy.
Buối yến tiệc đầu tiên, Angelina cố tình ngồi bên cạnh Elizabeth.
Elizabeth bị chém đứt đầu mà chết, Angelina sợ hãi nhưng cũng may mắn, ả sợ hãi cái chết, may mắn người chết không phải là ả.
Thế nhưng cái chết của Elizabeth không phải là kết cục, đêm đó phòng của Angelina bị người hầu gái gõ cửa.
Người hầu gái choàng áo khoác đen dẫn Angelina chui qua giếng đi tới tầng hầm, lộ ra phòng hình thất với tầng tầng song sắt màu đen, Angelina run rẩy hai chân, tựa như bị dọa bay mất nửa hồn. Nhưng chuyện xảy ra trong phòng hình thất mới là thứ khiến ả suy sụp nhất.
Phần đầu và thi thể của Elizabeth bị đặt trong một quả cầu sắt trong lồng giam, bên trong cái lồng là những gai sắt chỉa thẳng vào quả cầu ở chính giữa. Angelina đứng trong phòng hình thất nhìn người hầu gái treo quả cầu sắt ấy lên, sau đó điều khiển dây xích sắt tác động lên khiến cho quả cầu đung đưa qua lại như đồng hồ quả lắc. Thi thể của Elizabeth bị đặt ở bên trong cứ thế bị đâm thủng, từng giọt máu tí tách rơi xuống, Mary đứng dưới làn mưa máu hưởng thụ cách thức tắm rửa đặc biệt của bản thân.
Máu của những thiếu nữ này sẽ đem lại cho bà ta sức sống tươi mới và vẻ đẹp của tuổi trẻ, bà ta như đóa hồng được tưới táp, là đóa hoa nở rộ giữa bể máu.
Hai chân Angelina mềm nhũn, quỳ rạp xuống sàn nôn thốc nôn tháo.
Sau khi màn tắm máu kết thúc, nền nhà phía dưới quả cầu gai bằng sắt bỗng nhiên tách ra, bên dưới là dòng sông ngầm dưới lòng đất. Quả cầu gai mở ra, thi thể nát bấy của Elizabeth như rác rưởi bị sử dụng xong quăng xuống dòng sông ngầm này.
Anglina gần như suy sụp, đầu óc ả trống rỗng, hai mắt dại ra, cả người run bần bật, mãi đến khi Mary sờ lên mặt ả mới hoàn hồn lại.
Kế tiếp ả điên cuồng gào khóc van nài Mary tha cho ả, ả sẽ nghe lời, sẽ hữu dụng, sẽ tận tâm làm việc cho bà ta.
Angelina biết Elizabeth (tên thật của Mary) để cho ả xem những chuyện này là vì muốn ả hiểu rõ, ả và bà ta là cùng một giuộc với nhau. Nếu không làm việc cho Mary, ả cũng sẽ trở thành một đống thịt nát, sau đó bị ném vào trong sông ngầm chết không toàn thây.
Nhưng Angelina cũng không ngờ tới, vào buổi tiệc tối thứ ba Lilith lại đâm tay ả bị thương, Mary đã nói với ả chấp nhận lời mời của bá tước Cappadocia sẽ không phải chết, nhưng Angelina cũng căm thù Lilith.
Quản gia đi phía trước Angelina dẫn đường cho ả.
Angelina âm thầm thề với lòng, tối mai ả nhất định sẽ khiến cho Lilith trở thành vòi sen của Mary, tiễn cô xuống địa ngục!
Anglina xách váy ôm theo tâm tình u ám trở về, đi được nửa đường thì bắt gặp người hầu gái của Mary.
“Ngày mai, ngày mai tôi chắc chắn phải giết Lilith!” Angelina nói một cách hung tợn: “Con đàn bà đáng chết! Đáng chết!”
Người hầu gái im lặng đến gần Angelina, Angelina cũng ngừng nói tựa như cảm thấy cô ta có chỗ nào đó không bình thường.
“Sao vậy? Có chuyện gì à?”
Người hầu gái vẫn im lặng ép Angelina lùi về sau một bước, ả ta cũng lờ mờ cảm thấy bất thường.
Ngay sau đó người hầu gái bỗng nhiên ra tay đánh cho Angelina bất tỉnh.
Kể từ đấy Angelina rơi vào trong bóng đêm.
Buổi trà chiều thứ tư, Lilith ngồi bên cạnh Mary.
“Quý cô Mary.” Lilith thong thả cất tiếng, ngay sau đó cô bỗng nhiên duỗi tay nắm lấy lớp mũ sa màu đen của Mary, cười lạnh nói: “ Cô có thể nói cho tôi biết mặt của cô bị gì không? Đừng nói năm nay cô đã tám mươi tuổi nhé!”
Gương mặt Mary bỗng nhiên lộ ra trước mắt mọi người, lúc này bà ta tựa như mới phát hiện ra điều gì, duỗi tay ra sờ lên mặt mình.
Sau khi sờ lên làn da khô cằn như vỏ cây, Mary tựa như phát điên mà la lớn: “Chết tiệt! Chết tiệt! Nó không phải xử nữ! Nó không phải là xử nữ! Angelina! Angelina chết tiệt!”
Lilith nhìn Mary như phát điên, cảnh giác mà lùi về sau hai bước.
“A a a a a a!” Mary che mặt mình đi, đáng sợ mà điên cuồng thét chói tai, giọng nói bén nhọn mà khản đặc của bà ta như kim đâm xuyên qua óc của mọi người.
“Máu! Ta muốn máu! Ta muốn máu tươi của xử nữ!”
“Nina! Dorothy! Iris! Ta muốn máu, ta muốn máu tươi!”
Mary gào thét, cặp mắt tham lam mà ác độc nhìn chăm chăm bọn họ lộ ra từ giữa những kẽ tay.
Sở Dương Băng đứng dậy, kéo Maria cách xa Mary ra, mọi người đứng tụ lại với nhau đề phòng Mary đột ngột tấn công người khác.
Rất nhanh sau đó bên ngoài cửa bỗng truyền đến tiếng bước chân, ba người hầu gái mà Sở Dương Băng đã từng thấy đi thẳng về phía sau lưng Mary.
Sở Dương Băng nhớ kỹ lại, lúc ấy ở trước cổng lâu đài, ba người hầu gái đứng trước cổng khiến cho mọi người chủ quan cho rằng họ là hầu gái trong lâu đài của bá tước Cappdocia.
Vậy thì tại sao họ lại không phải là hầu gái do quý nữ mang theo? Bây giờ nhớ lại, lúc đó ba người hầu gái này đúng thật là đứng sau lưng Mary. Ai có thể nghĩ tới ngay từ đầu câu chuyện này lại đào một cái hố cho bọn họ thọt xuống như vậy, cả đám đúng là bị suy nghĩ của bản thân che mờ chân tướng.
“Quý cô Mary.” Ngay lúc cả đám cho rằng Mary sẽ sai ba người hầu gái tấn công họ thì quản gia lại xuất hiện ở ngay cửa, ông ta cung kính hành lễ với quý cô Mary nói: “Yến tiệc của chủ nhân sắp bắt đầu.”
****************************
[1] Nữ bá tước Elizabeth Báthory (sinh ngày 7/8/1560 – mất ngày 21/8/1614 hoặc trước đó vài ngày) là một nữ bá tước thuộc dòng họ quý tộc Báthory người Hungary, nổi tiếng là xinh đẹp và tàn ác. Chồng của Elizabeth là Ferenzce Nadasdy, thủ lĩnh quân đội Hungary, một người dũng cảm nhưng cũng rất nổi tiếng bởi sự tàn bạo. Do chồng thường xuyên phải vắng nhà và cũng bởi quá nhàn rỗi trong một lâu đài rộng lớn, Elizabeth tự tìm cho mình những thú vui để khuây khoả. Một trong những thú vui mà con người này thích nhất là việc tra tấn các cô hầu của mình. Một hôm, do sơ ý mạnh tay khi đang chải tóc cho Elizabeth, cô người hầu đã bị một cú tát mạnh đến nỗi máu mũi văng cả lên tay của Elizabeth. Nhận thấy những vết máu trên tay sau khi lau khô để lại một làn da khác hơn so với trước, Elizabeth ra lệnh cho những thuộc hạ thân tín đem cô hầu gái đó treo lên trên một cái vạc lớn và… cắt mạch máu, còn Elizabeth đứng dưới và… tắm. Với quan niệm, nếu một ít là tốt, thì nhiều sẽ còn tốt hơn, càng ngày càng khát máu, có những lúc Elizabeth còn trực tiếp uống máu của những con mồi mà mình “săn” được. Khi bà thảm sát hết số lượng các cô gái trong khu vực của mình thì cũng là lúc vua Hungary bắt đầu để ý đến bà. Elizabeth Bathory bị tố cáo và mức án tử hình đã được hội đồng chấp nhận, nhưng hoàng gia nghĩ đến những chiến công của chồng cũng như dòng máu hoàng gia của chính bà mà cho nữ bá tước cơ hội sống. Elizabeth bị kết án chung thân. Địa điểm để thực thi bản án này chính là tại lâu đài nơi tội ác của bà đã diễn ra và trong chính căn phòng bà sinh sống. Vào một ngày nọ, người ta phát hiện ra Elizabeth đã chết vì đói, bà tuyệt thực vì muốn chuyển kiếp nhanh hơn.
“Angelina chắc chắn là người bình thường, cô ta cũng không phải là con đỉa hay ruồi trâu, càng huống hồ cô ta đã chết rồi.” Vivian đứng dậy, giọng điệu lạnh lùng.
“Quý cô Mary, cô có biết Angelina chết như thế nào không?”
Mary khẽ ngẩng đầu, cặp mắt dưới lớp mũ sa đen lạnh thấu xương.
********************
Đêm thứ ba, sau nửa đêm.
Angelina mang theo vẻ mặt u ám rời khỏi phòng của bá tước Cappadocia, quản gia cung kính đứng ở một bên dẫn đường cho cô ta.
Ả được bá tước Cappadocia mời, vốn dĩ tưởng rằng mình chết chắc rồi, ngờ đâu sau khi tiến vào phòng, bá tước Cappadocia mang bao tay lấy dao rạch miệng vết thương vốn sẵn có trên tay ả ta ra, dùng ly đế cao hứng một ly máu, uống thử một ngụm rồi đứng nói bên tai ả ta một câu: “Máu của cô quá tệ.”
Angelina đương nhiên biết vì sao bá tước Cappadocia nói như vậy, bởi vì ả……vốn không còn trinh.
Angelina là một quý nữ, quý nữ hàng thật giá thật. Cha của ả là một tử tước, mẹ ả xuất thân từ một đại gia tộc. Nhưng đối với quý nữ thời này mà nói, đời tư thác loạn là chuyện vô cùng bình thường, ít nhất Angelina đã nhìn thấy hình ảnh mẹ của ả dan díu với nô bộc.
Quý nữ và quý phu nhân có tiền, thường sẽ bao dưỡng một vài tình nhân hoặc đi hưởng thụ tình một đêm. Angelina cũng trầm luân trong biển dục vọng như vậy, việc buông thả bản thân trong biển dục vọng đã khiến ả mất trinh từ lâu.
Chuyện vốn dĩ cũng chẳng có gì to tát, nhưng điều đáng sợ nhất lại xảy ra, thư mời của bá tước Cappadocia lại được gửi đến nhà của ả.
Bá tước Cappadoca nổi tiếng tàn bạo khát máu, tin đồn hắn là ma cà rồng cũng đã có từ lâu, nhưng đến cả giáo hội cũng không dám đụng tới vị bá tước chiến công hiển hách này. Dù gì hắn cũng vừa mới đánh bại dị quân trong trận “Thánh chiến”, giữ gìn nền thống trị của đạo Cơ Đốc giáo.
Giáo hội không xét xử hắn, bởi vì Giáo hội cần hắn thậm chí còn dựa dẫm vào hắn, bởi vậy bá tước Cappadocia mới dám quang minh chính đại gửi thư mời đến các quý nữ, mời họ đến lâu đài của mình.
Những quý nữ được mời đến có người chết, cũng có người sống sót rời khỏi, nhưng họ lại giữ kín như bưng những chuyện mà bản thân đã trải qua và chuyện về bá tước Cappadocia, thậm chí có vài người còn điên cuồng mà tôn sùng bá tước Cappadocia.
Chuyện duy nhất được biết là bá tước Cappadocia thích máu tươi của trinh nữ, nếu không phải là trinh nữ sẽ bị ghét bỏ rồi bị tra tấn đến chết, thông tin này là từ lời của một thiếu nữ đã phát điên biết được.
Việc nhận được thư mời đối với những thiếu nữ khác là chuyện bất hạnh, nhưng đối với Angelina mà nói thì đây chính là bản án tử hình, những quý nữ khác còn có hy vọng đấu tranh để sống tiếp, mà với ả thì chỉ còn một con đường chết!
Nhưng Angelina không thể không đi, ả không muốn nhưng cặp cha mẹ tham sống sợ chết của ả chắn chắn sẽ ép ả phải đi. Angelina vốn dĩ đã ôm lòng sợ hãi cùng nỗi tuyệt vọng tột độ ứng thuận lời mời, nhưng chuyện tuyệt vọng lại nối thêm một chuyện tuyệt vọng khác, ả ta lại còn nhìn thấy một người hung danh hiển hách khác trước cổng lâu đài– “Bá tước phu nhân đẫm máu” Elizabeth Bathory [1]
Tương truyền vị bá tước phu nhân này vì để bản thân mãi mãi duy trì dáng vẻ thanh xuân mà thích tắm rửa bằng máu tươi trinh nữ, ở Vienna nơi bà ở mỗi đêm đều nghe thấy tiếng kêu rên của thiếu nữ, chờ đến hừng đông còn thấy máu chảy trên đường.
Thấy Elizabeth ở đó, hy vọng mong manh được sống của Angelina càng vơi đi.
Buổi trà chiều đầu tiên kết thúc, Angelina bị Mary dọa sợ, vội vã rời đi nhưng không ngờ đi được nửa đường lại bị Mary gọi lại.
Mary đi đến trước mặt ả, ả nhìn thấy nhan sắc lộng lẫy bất phàm dưới lớp mũ sa màu đen, nghe thấy bà ta hỏi mình một câu: “Sợ ta à?”
Sợ, làm sao mà ả lại không sợ được chứ.
Ả sợ bá tước Cappadocia, cũng sợ vị bá tước phu nhân đẫm máu này nữa.
Mary vươn tay, bóp chặt khuôn cằm xinh đẹp của ả nói: “Ta biết ngươi muốn làm gì, ngươi biết người thích tắm bằng máu tươi là ta, không phải là bá tước Cappadocia, nhưng ngươi lại che dấu sự tồn tại của ta, nói với những người khác người thích tắm bằng máu tươi là bá tước Cappadocia.”
“Ngươi đang lấy lòng ta đúng không, Angelina?”
Angelina sợ, nhưng ả là người thông minh, ả cố tình tiết lộ sai thông tin, nhưng không phải là vì lấy lòng mà là vì sợ hãi. Ả sợ Mary sẽ giết ả ngay trong buổi trà chiều, nhưng ả lại không ngờ tới Mary cho rằng ả đang lấy lòng bà ta.
“Bé ngoan.” Mary cười khẽ, ngón tay lạnh như băng vuốt ve khuôn cằm của Angelina, bỗng nhiên bà ta vén lớp mũ sa màu đen lên niết cằm hôn lên khóe môi của Angelina.
“Ta có thể tha cho ngươi, nhưng ta ghét người sử dụng tên của ta, người tên là Elizabeth.” Mary cọ xát môi của Angelina, thấp giọng nói: “Máu, máu tươi sẽ gây ra sự chú ý với bá tước Cappadocia, nhưng loại người nhát gan ngu xuẩn đó rất có thể sẽ từ chối ý tốt của bá tước Cappadocia, ả sẽ phải chết.”
“Angelina, Angelina thân mến của ta, cưng muốn sống, tốt nhất phải để người khác chết trước cưng đúng không? Cưng sẽ làm được chứ, khiến ả chảy máu! Khiến ả phải chết!”
Angelina chịu đựng cái hôn lạnh băng nguy hiểm như rắn độc của Mary, bởi vị bá tước phu nhân tiếng tăm lừng lẫy này là người đồng tính.
“Được, ta sẽ làm được.” Sự ác độc lóe lên trong đôi mắt tràn ngập lo sợ của Angelina, ả muốn sống, ả không muốn chết, đã thế thì đành nhường kết cục này cho những kẻ khác vậy.
Buối yến tiệc đầu tiên, Angelina cố tình ngồi bên cạnh Elizabeth.
Elizabeth bị chém đứt đầu mà chết, Angelina sợ hãi nhưng cũng may mắn, ả sợ hãi cái chết, may mắn người chết không phải là ả.
Thế nhưng cái chết của Elizabeth không phải là kết cục, đêm đó phòng của Angelina bị người hầu gái gõ cửa.
Người hầu gái choàng áo khoác đen dẫn Angelina chui qua giếng đi tới tầng hầm, lộ ra phòng hình thất với tầng tầng song sắt màu đen, Angelina run rẩy hai chân, tựa như bị dọa bay mất nửa hồn. Nhưng chuyện xảy ra trong phòng hình thất mới là thứ khiến ả suy sụp nhất.
Phần đầu và thi thể của Elizabeth bị đặt trong một quả cầu sắt trong lồng giam, bên trong cái lồng là những gai sắt chỉa thẳng vào quả cầu ở chính giữa. Angelina đứng trong phòng hình thất nhìn người hầu gái treo quả cầu sắt ấy lên, sau đó điều khiển dây xích sắt tác động lên khiến cho quả cầu đung đưa qua lại như đồng hồ quả lắc. Thi thể của Elizabeth bị đặt ở bên trong cứ thế bị đâm thủng, từng giọt máu tí tách rơi xuống, Mary đứng dưới làn mưa máu hưởng thụ cách thức tắm rửa đặc biệt của bản thân.
Máu của những thiếu nữ này sẽ đem lại cho bà ta sức sống tươi mới và vẻ đẹp của tuổi trẻ, bà ta như đóa hồng được tưới táp, là đóa hoa nở rộ giữa bể máu.
Hai chân Angelina mềm nhũn, quỳ rạp xuống sàn nôn thốc nôn tháo.
Sau khi màn tắm máu kết thúc, nền nhà phía dưới quả cầu gai bằng sắt bỗng nhiên tách ra, bên dưới là dòng sông ngầm dưới lòng đất. Quả cầu gai mở ra, thi thể nát bấy của Elizabeth như rác rưởi bị sử dụng xong quăng xuống dòng sông ngầm này.
Anglina gần như suy sụp, đầu óc ả trống rỗng, hai mắt dại ra, cả người run bần bật, mãi đến khi Mary sờ lên mặt ả mới hoàn hồn lại.
Kế tiếp ả điên cuồng gào khóc van nài Mary tha cho ả, ả sẽ nghe lời, sẽ hữu dụng, sẽ tận tâm làm việc cho bà ta.
Angelina biết Elizabeth (tên thật của Mary) để cho ả xem những chuyện này là vì muốn ả hiểu rõ, ả và bà ta là cùng một giuộc với nhau. Nếu không làm việc cho Mary, ả cũng sẽ trở thành một đống thịt nát, sau đó bị ném vào trong sông ngầm chết không toàn thây.
Nhưng Angelina cũng không ngờ tới, vào buổi tiệc tối thứ ba Lilith lại đâm tay ả bị thương, Mary đã nói với ả chấp nhận lời mời của bá tước Cappadocia sẽ không phải chết, nhưng Angelina cũng căm thù Lilith.
Quản gia đi phía trước Angelina dẫn đường cho ả.
Angelina âm thầm thề với lòng, tối mai ả nhất định sẽ khiến cho Lilith trở thành vòi sen của Mary, tiễn cô xuống địa ngục!
Anglina xách váy ôm theo tâm tình u ám trở về, đi được nửa đường thì bắt gặp người hầu gái của Mary.
“Ngày mai, ngày mai tôi chắc chắn phải giết Lilith!” Angelina nói một cách hung tợn: “Con đàn bà đáng chết! Đáng chết!”
Người hầu gái im lặng đến gần Angelina, Angelina cũng ngừng nói tựa như cảm thấy cô ta có chỗ nào đó không bình thường.
“Sao vậy? Có chuyện gì à?”
Người hầu gái vẫn im lặng ép Angelina lùi về sau một bước, ả ta cũng lờ mờ cảm thấy bất thường.
Ngay sau đó người hầu gái bỗng nhiên ra tay đánh cho Angelina bất tỉnh.
Kể từ đấy Angelina rơi vào trong bóng đêm.
Buổi trà chiều thứ tư, Lilith ngồi bên cạnh Mary.
“Quý cô Mary.” Lilith thong thả cất tiếng, ngay sau đó cô bỗng nhiên duỗi tay nắm lấy lớp mũ sa màu đen của Mary, cười lạnh nói: “ Cô có thể nói cho tôi biết mặt của cô bị gì không? Đừng nói năm nay cô đã tám mươi tuổi nhé!”
Gương mặt Mary bỗng nhiên lộ ra trước mắt mọi người, lúc này bà ta tựa như mới phát hiện ra điều gì, duỗi tay ra sờ lên mặt mình.
Sau khi sờ lên làn da khô cằn như vỏ cây, Mary tựa như phát điên mà la lớn: “Chết tiệt! Chết tiệt! Nó không phải xử nữ! Nó không phải là xử nữ! Angelina! Angelina chết tiệt!”
Lilith nhìn Mary như phát điên, cảnh giác mà lùi về sau hai bước.
“A a a a a a!” Mary che mặt mình đi, đáng sợ mà điên cuồng thét chói tai, giọng nói bén nhọn mà khản đặc của bà ta như kim đâm xuyên qua óc của mọi người.
“Máu! Ta muốn máu! Ta muốn máu tươi của xử nữ!”
“Nina! Dorothy! Iris! Ta muốn máu, ta muốn máu tươi!”
Mary gào thét, cặp mắt tham lam mà ác độc nhìn chăm chăm bọn họ lộ ra từ giữa những kẽ tay.
Sở Dương Băng đứng dậy, kéo Maria cách xa Mary ra, mọi người đứng tụ lại với nhau đề phòng Mary đột ngột tấn công người khác.
Rất nhanh sau đó bên ngoài cửa bỗng truyền đến tiếng bước chân, ba người hầu gái mà Sở Dương Băng đã từng thấy đi thẳng về phía sau lưng Mary.
Sở Dương Băng nhớ kỹ lại, lúc ấy ở trước cổng lâu đài, ba người hầu gái đứng trước cổng khiến cho mọi người chủ quan cho rằng họ là hầu gái trong lâu đài của bá tước Cappdocia.
Vậy thì tại sao họ lại không phải là hầu gái do quý nữ mang theo? Bây giờ nhớ lại, lúc đó ba người hầu gái này đúng thật là đứng sau lưng Mary. Ai có thể nghĩ tới ngay từ đầu câu chuyện này lại đào một cái hố cho bọn họ thọt xuống như vậy, cả đám đúng là bị suy nghĩ của bản thân che mờ chân tướng.
“Quý cô Mary.” Ngay lúc cả đám cho rằng Mary sẽ sai ba người hầu gái tấn công họ thì quản gia lại xuất hiện ở ngay cửa, ông ta cung kính hành lễ với quý cô Mary nói: “Yến tiệc của chủ nhân sắp bắt đầu.”
****************************
[1] Nữ bá tước Elizabeth Báthory (sinh ngày 7/8/1560 – mất ngày 21/8/1614 hoặc trước đó vài ngày) là một nữ bá tước thuộc dòng họ quý tộc Báthory người Hungary, nổi tiếng là xinh đẹp và tàn ác. Chồng của Elizabeth là Ferenzce Nadasdy, thủ lĩnh quân đội Hungary, một người dũng cảm nhưng cũng rất nổi tiếng bởi sự tàn bạo. Do chồng thường xuyên phải vắng nhà và cũng bởi quá nhàn rỗi trong một lâu đài rộng lớn, Elizabeth tự tìm cho mình những thú vui để khuây khoả. Một trong những thú vui mà con người này thích nhất là việc tra tấn các cô hầu của mình. Một hôm, do sơ ý mạnh tay khi đang chải tóc cho Elizabeth, cô người hầu đã bị một cú tát mạnh đến nỗi máu mũi văng cả lên tay của Elizabeth. Nhận thấy những vết máu trên tay sau khi lau khô để lại một làn da khác hơn so với trước, Elizabeth ra lệnh cho những thuộc hạ thân tín đem cô hầu gái đó treo lên trên một cái vạc lớn và… cắt mạch máu, còn Elizabeth đứng dưới và… tắm. Với quan niệm, nếu một ít là tốt, thì nhiều sẽ còn tốt hơn, càng ngày càng khát máu, có những lúc Elizabeth còn trực tiếp uống máu của những con mồi mà mình “săn” được. Khi bà thảm sát hết số lượng các cô gái trong khu vực của mình thì cũng là lúc vua Hungary bắt đầu để ý đến bà. Elizabeth Bathory bị tố cáo và mức án tử hình đã được hội đồng chấp nhận, nhưng hoàng gia nghĩ đến những chiến công của chồng cũng như dòng máu hoàng gia của chính bà mà cho nữ bá tước cơ hội sống. Elizabeth bị kết án chung thân. Địa điểm để thực thi bản án này chính là tại lâu đài nơi tội ác của bà đã diễn ra và trong chính căn phòng bà sinh sống. Vào một ngày nọ, người ta phát hiện ra Elizabeth đã chết vì đói, bà tuyệt thực vì muốn chuyển kiếp nhanh hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.