Chương 10: Hồi tưởng ( Phụ Lục )
Shi. Akira
02/03/2015
Tạm biệt Aron bước vào trong, tôi đã thấy Lucy đứng ngay ở đấy. Như cũng nhìn
thấy tôi,Lucy chạy như bay đến, tuôn ra một tràng câu hỏi :
"Sao tối thế này mà cậu mới về ? Cậu có làm sao không ? Tại sao Hậu duệ Dark Devil lại biết cậu ? Hắn ta lạnh lùng như thế,có làm gì cậu không ?"
Mắt tôi vẫn đỏ hoe, mỉm cười nhợt nhạt với Lucy như để anh ủi .
Ren ? Con quỷ bóng đêm à ?
Cứ cho là hắn lợi dụng tôi đi . Nhưng tôi nghĩ hắn cũng chẳng phải người xấu, tất cả cũng chỉ vì cô gái tên Jen kia.
Là tôi tự nghĩ hắn thích tôi, chứ hắn chưa bao giờ nói thế cả . Là tại tôi thôi .
Nhưng nếu hắn đã tận tình với tôi lúc buổi sáng như vậy,thì tại sao chiều nay, hắn lại dữ dằn như thế .
Chẳng hạn vẫn giữ thái độ đó,biết đâu tôi sẽ hiểu rõ và đưa cho hắn .
Cần gì phải hung dữ như vậy ?
Lúc tâm trí hoàn toàn tỉnh táo lại thì đã thấy tôi và Lucy ở trên phòng kí túc. Một căn phòng nhỏ gọn và sạch sẽ. Lucy nói giúp tôi sắp ở trong phòng. Như chợt nhớ ra điều gì, Lucy quay lại hỏi tôi :
"Kì Du,hành lý của cậu đâu ?"
Lúc này tôi mới nhớ ra. Là tôi bị bắt cóc đến đây mà, làm quái gì có quần áo. Bộ tôi đang mặc là bộ quần áo cũ của chị giúp việc nhà Aron .Tôi chỉ đành nhìn Lucy lắc đầu, cô bạn khẽ thở dài nhìn tôi chán nản, sau đó lấy một bộ quần áo trong chiếc vali màu tràm :
"Mặc tạm của mình đi, mai chủ nhật được nghỉ sẽ dẫn cậu đi mua đồ"
Tôi cám thán nhìn Lucy. Muốn cười tươi để cảm ơn nhưng lại không nhếch nổi cái miệng. Thật chán nản .
-----
Phụ lục chương 7 và 9 :
Ngày hôm đó, khi Jay dẫn Aron đến để đưa Kì Du về, lòng Ren đã cảm thấy rất khó chịu.Tuy nhiên, Ren lại chẳng thể lý giải cái sự khó chịu bắt đầu từ đâu.
Lần đầu tiên gặp mặt, Ren hoàn toàn không thèm để ý đế cô. Đó là một lần cậu bị rơi ra khỏi kết giới khi đang đánh nhau với một con Ác Điểu.
Lần thứ hai gặp cô, Ren cũng không thèm để ý, đến khi biết được cô là hiện thân, nghĩ không thể đắc tội với thượng đế, cậu mới đem Kì Du về.
Lần thứ 3 gặp, là khi cô đang an dưỡng tại nhà cậu.Vết thương do Ren gây ra,cậu có khả năng hồi phục nó. Nhưng để làm lành viết thương của Kì Du, Cậu phải cho cô uống máu cậu, một lượng lớn. Có lẽ là Ren sợ thượng đế trách tội, nhưng cũng vì một lý do khác không thành hình.
Chữa vết thương cho Kì Du, làm Ren tổn thương mất một sinh khí lớn, lại thêm lần đánh nhau với Ác Điểu khiến cho Quỷ khí của Ren ảnh hưởng luồn vào máu, khiến máu độc túa ra. Chỉ có linh khí của Kì Du mới chữa khỏi. Đó là lần đầu tiên Ren dựa vào Kì Du,ở khoảng cách gần như thế.
Bốn ngày bên cạnh Kì Du, Ren thấy khá thú vị. Cũng chẳng hiểu vì sao,Ren lại thích nhìn Kì Du lúc bực tức,rồi lại muốn trêu cô.
Nụ hôn dành cho cô cũng không hẳn là vô nghĩa. Chỉ là, Ren không biết nói thế nào. Khi ấy, một điều gì đó thôi thúc cậu,khiến cậu muốn chạm vào đôi môi nhỏ bé kia,chỉ thế thôi. Một cảm giác chạy dọc sống lưng cậu khi hai bờ môi chạm nhau.
Nhưng rồi nghĩ đến Jen, Ren lập tức xua bỏ Kì Du trong tâm trí. Cậu cho rằng,Jen mới chính là người con gái của cuộc đời cậu. Còn Kì Du, chỉ là một kẻ hiện thân mà cậu cần lợi dụng.
Ren vẫn nhớ y nguyên cuộc trò chuyện với Jay khi ấy :
"Lâu rồi không gặp, Ren"
Nghe Jay nói,Ren chỉ nhếch mép.
"Chúng ta đã không gặp,từ hôn lễ không thành của cậu " - Jay khinh khỉnh nhìn Ren, lúc này, ánh mắt của Ren đã có chút thay đổi,lạnh dần.
"Anh tìm tôi chỉ định nói chuyện này ?" - Ren nhướng hàng lông mày lá liễu, giọng không hề dùng kính ngữ.
"Quam tâm thôi " - Jay gãi sống mũi , thói quen của cậu suốt bao năm nay , rồi tiếp lời : "Tôi chỉ mong cậu không làm gì tổn hại đến Kì Du, dùng Quỷ ngọc của nó để cứu hôn thế của cậu"
Ren hơi sững sờ, bình tĩnh hỏi lại :
"Quỷ Ngọc của cô ta có thể cứu Jen ?"
"Ha ha ha " - Lúc này Jay cười sặc sụa,ánh mắt khinh khỉnh dành cho Ren mỗi lúc một hiện rõ.
"Hậu duệ Ren Phantom của gia tộc Phantoms thân mến,cậu không cần phải giả vờ như thế đâu. Tôi cảnh cáo cậu,tốt nhất đừng làm tổn hại đến Kì Du, gia tộc tà khí như cậu không thể có mối quan hệ với con bé"
Ren nhếch mép. Lòng thực sự khó chịu.Khó chịu vì hắn đang chế nhạo gia tộc Phantoms, vì hắn dùng cái giọng điệu đó để nói về Jen, hay ... vì hắn cấm cậu không được tiếp xúc với Kì Du ? Ren không rõ.
Chỉ biết cái sự khó chịu ấy khiến cậu không thèm để ý đến Jay, quay lưng bước lên cầu thang,chỉ để lại lời nói rất nhẹ nhàng,mà cũng rất chắc chắn :
"Em của anh, tôi không hứng thú"
Jay chỉ cười hắt ra một cái,biến mất.
Jay vừa đi khỏi,sự bình tĩnh của Ren không còn. Cậu điên cuồng tìm quanh thư phòng, rồi vội vã cầm quyển "Hiện thân thượng đê" - một cuốn sách dày cộp và kì dị.
Ren lật từng trang,cảm giác như một cái chạm nhẹ của cậu cũng có thể làn rách giấy. Rồi như tìm thấy thứ mình muốn,Ren dừng tay lại,mắt chăm chú đọc
"Quỷ Ngọc là vật sở hữu của hiện thân,do hiện thân nắm giữ. Quỷ ngọc có thể hồi sinh mọi đối tượng,tuy nhiên,khi sử dụng quỷ ngọc, hiện thân sẽ ....."
Phần chữ sau bị mờ bởi thời gian nên Ren không còn đọc rõ.Nhưng điều quan trọng nhất là Quỷ ngọc có thể cứu Jen,đấy mới là điều cậu cần.
Sáng hôm ấy, Ren gặp Kì Du. Hình ảnh cô nằm gọn trong vòng tay Aron như khiến lòng cậu dấy lên chút cuồng phong. Ren bỏ mặc cảm xúc. Cậu đưa Kì Du đến phòng học là muốn quan sát cô để tìm ra Quỷ Ngọc. Nhưng cậu không thấy gì cả.
Ren đã nghĩ rằng nên giữ bình tĩnh,có thể sẽ thuyết phục được Kì Du đưa ra Quỷ Ngọc.Nhưng sự hối thúc mong Jen sống lại khiến cậu ép cô phải nói. Là chiều hôm đó.
Cái câu nói "Tôi không biết" của Kì Du thực sự làm cậu phát điên lên được. Bằng chứng chính là vết hằn trên cổ tay Kì Du.
Thế nhưng , nhìn thấy khuôn mặt sợ hãi, đau khổ của Kì Du, Ren lại thấy nhói lòng. Bỗng cảm xúc của cậu rối bời. Cậu đau khi Kì Du khóc, nhưng cũng đau về cái chết của Jen.Ren để cho Kì Du đi, nhưng vẫn nhắc nhở mình : "Jen mới là cô gái của đời cậu"
Dù vậy, trong tâm trí cậu vẫn văng vẳng câu hỏi của Kì Du : "Nụ hôn giữa tôi và anh ? Nó có ý nghĩa gì ?"
Đến bản thân cậu còn không biết,thì sao mà trả lời cô được .
******
Sáng hôm sau,tôi thức dậy rất muộn. Nếu không có Lucy gọi thì chắc tôi cũng phải nướng đến chiều.
VSCN, chưa kịp ăn sáng,Lucy đã kéo tôi ra khỏi nhà. Đi hết cửa tiệm này đến cửa tiệm khác, nhìn mấy Nữ devil cứ khua tay búng một phát, bộ này bộ kia hiện ra làm tôi hoa cả mắt. Lucy thì cứ nói là sướng như bắt được vàng.Cô bạn lôi ra cho tôi vài bộ váy,quá ngắn, và tôi nhăn mày. Xin lỗi,diện mấy bộ này có chết tôi cũng không mặc .
Từ chối sự hào phóng của Lucy,tôi chọn cho mình những bộ quần áo đơn giản, không thì những cái váy đến bắp chân hoặc mắt cá chân. Gu thời trang của tôi nó bay về hướng cổ điển ~~
"Lucy, còn đi đến đâu nữa ?" - Xách túi đồ trến tay, tất cả đều do Lucy thanh toán, tôi làm gì có tiền.
"Nốt cửa hàng này nữa,rồi mình đưa cậu đi ăn "
Cái câu "Nốt cửa hàng này ...." của Lucy diễn dài hơn một tiếng rưỡi.Sau đó, cô bạn mới dẫn tôi ăn. Thay vì muốn đưa tôi vào nhà hàng, tôi kéo tay Lucy, nói :
"Tớ muốn ăn mì gói"
Lucy há hốc mồm nhìn tôi, tặc lưỡi lẩm bẩm : "Cậu là cái loại quỷ gì thế này ?" Rồi dẫn tôi vào một nhà hàng bình dân gần đấy.
Cầm đôi đũa lên tay, không để ý đến Lucy, tôi bắt đầu đánh chén. Phải ăn thật nhiều mới hết bực tức chuyện hôm qua.Tên điên kia làm tôi chằn chọc không ngủ cả đêm .
Nhưng tôi lại chợt nghĩ, có nên đưa Quỷ Ngọc cho hắn không ? Nếu như hắn cứu được Jen, và lại cưới cô ấy,thì tôi .....
Bậy, hắn cưới ai liên quan gì đến tôi. Vớ vẩn,thật là vớ vẩn.
"Kì Du , không ăn đi,ngẩn ra thế ? Mì trương hết bây giờ" - Tiếng Lucy gọi tôi về thực tại.
Nhưng nghĩ đến truyện hôm qua,tôi lại không muốn ăn nữa.
"Mì hôm nay,không ngon" - Miễn cưỡng đặt đũa xuống,Lucy nhìn tôi bất lực.
Nhưng đúng là mì hôm nay không ngon, dù hình như đây là cùng một quán mà Aron dẫn tôi vào. Mì hôm nay không ngon bằng mì hôm ấy thật.
"Sao tối thế này mà cậu mới về ? Cậu có làm sao không ? Tại sao Hậu duệ Dark Devil lại biết cậu ? Hắn ta lạnh lùng như thế,có làm gì cậu không ?"
Mắt tôi vẫn đỏ hoe, mỉm cười nhợt nhạt với Lucy như để anh ủi .
Ren ? Con quỷ bóng đêm à ?
Cứ cho là hắn lợi dụng tôi đi . Nhưng tôi nghĩ hắn cũng chẳng phải người xấu, tất cả cũng chỉ vì cô gái tên Jen kia.
Là tôi tự nghĩ hắn thích tôi, chứ hắn chưa bao giờ nói thế cả . Là tại tôi thôi .
Nhưng nếu hắn đã tận tình với tôi lúc buổi sáng như vậy,thì tại sao chiều nay, hắn lại dữ dằn như thế .
Chẳng hạn vẫn giữ thái độ đó,biết đâu tôi sẽ hiểu rõ và đưa cho hắn .
Cần gì phải hung dữ như vậy ?
Lúc tâm trí hoàn toàn tỉnh táo lại thì đã thấy tôi và Lucy ở trên phòng kí túc. Một căn phòng nhỏ gọn và sạch sẽ. Lucy nói giúp tôi sắp ở trong phòng. Như chợt nhớ ra điều gì, Lucy quay lại hỏi tôi :
"Kì Du,hành lý của cậu đâu ?"
Lúc này tôi mới nhớ ra. Là tôi bị bắt cóc đến đây mà, làm quái gì có quần áo. Bộ tôi đang mặc là bộ quần áo cũ của chị giúp việc nhà Aron .Tôi chỉ đành nhìn Lucy lắc đầu, cô bạn khẽ thở dài nhìn tôi chán nản, sau đó lấy một bộ quần áo trong chiếc vali màu tràm :
"Mặc tạm của mình đi, mai chủ nhật được nghỉ sẽ dẫn cậu đi mua đồ"
Tôi cám thán nhìn Lucy. Muốn cười tươi để cảm ơn nhưng lại không nhếch nổi cái miệng. Thật chán nản .
-----
Phụ lục chương 7 và 9 :
Ngày hôm đó, khi Jay dẫn Aron đến để đưa Kì Du về, lòng Ren đã cảm thấy rất khó chịu.Tuy nhiên, Ren lại chẳng thể lý giải cái sự khó chịu bắt đầu từ đâu.
Lần đầu tiên gặp mặt, Ren hoàn toàn không thèm để ý đế cô. Đó là một lần cậu bị rơi ra khỏi kết giới khi đang đánh nhau với một con Ác Điểu.
Lần thứ hai gặp cô, Ren cũng không thèm để ý, đến khi biết được cô là hiện thân, nghĩ không thể đắc tội với thượng đế, cậu mới đem Kì Du về.
Lần thứ 3 gặp, là khi cô đang an dưỡng tại nhà cậu.Vết thương do Ren gây ra,cậu có khả năng hồi phục nó. Nhưng để làm lành viết thương của Kì Du, Cậu phải cho cô uống máu cậu, một lượng lớn. Có lẽ là Ren sợ thượng đế trách tội, nhưng cũng vì một lý do khác không thành hình.
Chữa vết thương cho Kì Du, làm Ren tổn thương mất một sinh khí lớn, lại thêm lần đánh nhau với Ác Điểu khiến cho Quỷ khí của Ren ảnh hưởng luồn vào máu, khiến máu độc túa ra. Chỉ có linh khí của Kì Du mới chữa khỏi. Đó là lần đầu tiên Ren dựa vào Kì Du,ở khoảng cách gần như thế.
Bốn ngày bên cạnh Kì Du, Ren thấy khá thú vị. Cũng chẳng hiểu vì sao,Ren lại thích nhìn Kì Du lúc bực tức,rồi lại muốn trêu cô.
Nụ hôn dành cho cô cũng không hẳn là vô nghĩa. Chỉ là, Ren không biết nói thế nào. Khi ấy, một điều gì đó thôi thúc cậu,khiến cậu muốn chạm vào đôi môi nhỏ bé kia,chỉ thế thôi. Một cảm giác chạy dọc sống lưng cậu khi hai bờ môi chạm nhau.
Nhưng rồi nghĩ đến Jen, Ren lập tức xua bỏ Kì Du trong tâm trí. Cậu cho rằng,Jen mới chính là người con gái của cuộc đời cậu. Còn Kì Du, chỉ là một kẻ hiện thân mà cậu cần lợi dụng.
Ren vẫn nhớ y nguyên cuộc trò chuyện với Jay khi ấy :
"Lâu rồi không gặp, Ren"
Nghe Jay nói,Ren chỉ nhếch mép.
"Chúng ta đã không gặp,từ hôn lễ không thành của cậu " - Jay khinh khỉnh nhìn Ren, lúc này, ánh mắt của Ren đã có chút thay đổi,lạnh dần.
"Anh tìm tôi chỉ định nói chuyện này ?" - Ren nhướng hàng lông mày lá liễu, giọng không hề dùng kính ngữ.
"Quam tâm thôi " - Jay gãi sống mũi , thói quen của cậu suốt bao năm nay , rồi tiếp lời : "Tôi chỉ mong cậu không làm gì tổn hại đến Kì Du, dùng Quỷ ngọc của nó để cứu hôn thế của cậu"
Ren hơi sững sờ, bình tĩnh hỏi lại :
"Quỷ Ngọc của cô ta có thể cứu Jen ?"
"Ha ha ha " - Lúc này Jay cười sặc sụa,ánh mắt khinh khỉnh dành cho Ren mỗi lúc một hiện rõ.
"Hậu duệ Ren Phantom của gia tộc Phantoms thân mến,cậu không cần phải giả vờ như thế đâu. Tôi cảnh cáo cậu,tốt nhất đừng làm tổn hại đến Kì Du, gia tộc tà khí như cậu không thể có mối quan hệ với con bé"
Ren nhếch mép. Lòng thực sự khó chịu.Khó chịu vì hắn đang chế nhạo gia tộc Phantoms, vì hắn dùng cái giọng điệu đó để nói về Jen, hay ... vì hắn cấm cậu không được tiếp xúc với Kì Du ? Ren không rõ.
Chỉ biết cái sự khó chịu ấy khiến cậu không thèm để ý đến Jay, quay lưng bước lên cầu thang,chỉ để lại lời nói rất nhẹ nhàng,mà cũng rất chắc chắn :
"Em của anh, tôi không hứng thú"
Jay chỉ cười hắt ra một cái,biến mất.
Jay vừa đi khỏi,sự bình tĩnh của Ren không còn. Cậu điên cuồng tìm quanh thư phòng, rồi vội vã cầm quyển "Hiện thân thượng đê" - một cuốn sách dày cộp và kì dị.
Ren lật từng trang,cảm giác như một cái chạm nhẹ của cậu cũng có thể làn rách giấy. Rồi như tìm thấy thứ mình muốn,Ren dừng tay lại,mắt chăm chú đọc
"Quỷ Ngọc là vật sở hữu của hiện thân,do hiện thân nắm giữ. Quỷ ngọc có thể hồi sinh mọi đối tượng,tuy nhiên,khi sử dụng quỷ ngọc, hiện thân sẽ ....."
Phần chữ sau bị mờ bởi thời gian nên Ren không còn đọc rõ.Nhưng điều quan trọng nhất là Quỷ ngọc có thể cứu Jen,đấy mới là điều cậu cần.
Sáng hôm ấy, Ren gặp Kì Du. Hình ảnh cô nằm gọn trong vòng tay Aron như khiến lòng cậu dấy lên chút cuồng phong. Ren bỏ mặc cảm xúc. Cậu đưa Kì Du đến phòng học là muốn quan sát cô để tìm ra Quỷ Ngọc. Nhưng cậu không thấy gì cả.
Ren đã nghĩ rằng nên giữ bình tĩnh,có thể sẽ thuyết phục được Kì Du đưa ra Quỷ Ngọc.Nhưng sự hối thúc mong Jen sống lại khiến cậu ép cô phải nói. Là chiều hôm đó.
Cái câu nói "Tôi không biết" của Kì Du thực sự làm cậu phát điên lên được. Bằng chứng chính là vết hằn trên cổ tay Kì Du.
Thế nhưng , nhìn thấy khuôn mặt sợ hãi, đau khổ của Kì Du, Ren lại thấy nhói lòng. Bỗng cảm xúc của cậu rối bời. Cậu đau khi Kì Du khóc, nhưng cũng đau về cái chết của Jen.Ren để cho Kì Du đi, nhưng vẫn nhắc nhở mình : "Jen mới là cô gái của đời cậu"
Dù vậy, trong tâm trí cậu vẫn văng vẳng câu hỏi của Kì Du : "Nụ hôn giữa tôi và anh ? Nó có ý nghĩa gì ?"
Đến bản thân cậu còn không biết,thì sao mà trả lời cô được .
******
Sáng hôm sau,tôi thức dậy rất muộn. Nếu không có Lucy gọi thì chắc tôi cũng phải nướng đến chiều.
VSCN, chưa kịp ăn sáng,Lucy đã kéo tôi ra khỏi nhà. Đi hết cửa tiệm này đến cửa tiệm khác, nhìn mấy Nữ devil cứ khua tay búng một phát, bộ này bộ kia hiện ra làm tôi hoa cả mắt. Lucy thì cứ nói là sướng như bắt được vàng.Cô bạn lôi ra cho tôi vài bộ váy,quá ngắn, và tôi nhăn mày. Xin lỗi,diện mấy bộ này có chết tôi cũng không mặc .
Từ chối sự hào phóng của Lucy,tôi chọn cho mình những bộ quần áo đơn giản, không thì những cái váy đến bắp chân hoặc mắt cá chân. Gu thời trang của tôi nó bay về hướng cổ điển ~~
"Lucy, còn đi đến đâu nữa ?" - Xách túi đồ trến tay, tất cả đều do Lucy thanh toán, tôi làm gì có tiền.
"Nốt cửa hàng này nữa,rồi mình đưa cậu đi ăn "
Cái câu "Nốt cửa hàng này ...." của Lucy diễn dài hơn một tiếng rưỡi.Sau đó, cô bạn mới dẫn tôi ăn. Thay vì muốn đưa tôi vào nhà hàng, tôi kéo tay Lucy, nói :
"Tớ muốn ăn mì gói"
Lucy há hốc mồm nhìn tôi, tặc lưỡi lẩm bẩm : "Cậu là cái loại quỷ gì thế này ?" Rồi dẫn tôi vào một nhà hàng bình dân gần đấy.
Cầm đôi đũa lên tay, không để ý đến Lucy, tôi bắt đầu đánh chén. Phải ăn thật nhiều mới hết bực tức chuyện hôm qua.Tên điên kia làm tôi chằn chọc không ngủ cả đêm .
Nhưng tôi lại chợt nghĩ, có nên đưa Quỷ Ngọc cho hắn không ? Nếu như hắn cứu được Jen, và lại cưới cô ấy,thì tôi .....
Bậy, hắn cưới ai liên quan gì đến tôi. Vớ vẩn,thật là vớ vẩn.
"Kì Du , không ăn đi,ngẩn ra thế ? Mì trương hết bây giờ" - Tiếng Lucy gọi tôi về thực tại.
Nhưng nghĩ đến truyện hôm qua,tôi lại không muốn ăn nữa.
"Mì hôm nay,không ngon" - Miễn cưỡng đặt đũa xuống,Lucy nhìn tôi bất lực.
Nhưng đúng là mì hôm nay không ngon, dù hình như đây là cùng một quán mà Aron dẫn tôi vào. Mì hôm nay không ngon bằng mì hôm ấy thật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.