Chương 8: Nhập Học.Bạn Mới
Shi. Akira
25/02/2015
Chương 8 :
Sau khi ăn sáng cũng như chuẩn bị mọi thứ đâu vào đấy,Aron đưa tôi đến trường. ”Hôm nay là ngày khai trường, đến đó cúng ta cũng phải làm thủ tục đăng kí phòng ở kí túc xá nữa”
“À, cậu là học sinh năm nhất vậy nên sẽ học ở lớp sơ cấp I”
“Sau khi học xong,tôi sẽ đưa cậu về nhà thu dọn quần áo”
Tôi chỉ nghe Aron nói chứ không trả lời. Những gì tôi làm chỉ là gật đầu ,gật đầu và gật đầu.
Con đường chúng tôi đi rất đẹp, hai bên đường là hang cây xanh mát,trải dọc theo con đường lát gạch. Xa hoa thật.
Khác với thế giới con người, những Quỷ sinh ở đây không đi xe đạp,ô tô,xe máy hay bất cứ phương tiện giao thông nào. Đa số là họ bay,đi bộ. Thảo nào không khí ở đây rất trong lành.
Đi bên cạnh Aron , cậu ta thỉnh thoảng cứ nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay. Có lẽ là Aron có việc.
“Nếu cậu có việc thì cứ đi trước đi,tôi tự hỏi đường đi đến trường được mà” “Nhưng … Cậu rất kém xác định phương hướng mà”
“Không sao,tôi có thể tự lo liệu mà ” – Nói dối đấy. Tôi đến một người cũng chả quen thì lo liệu thế quái nào được. Nhưng không thể để cậu bạn tốt bụng này lỡ việc vì tôi vậy.
“Đành vậy …” – Aron nó nửa chừng rồi bế xốc tôi lên,bay với tốc độ mà tôi nghĩ rằng máy bay cũng phải chào thua.
Ngay lúc này,tôi để ý thấy có rất nhiều ánh mắt đang nhìn mình.Hiển nhiên,nằm trong vòng tay của một mỹ nam như thế này thì những ánh mắt đó đều tóe lửa hình viên đạn. Bản thân tôi cũng thấy rất ngượng ngùng.
“Cậu thả tôi xuống đi, mọi người …. ”
“Sắp đến rồi, đừng để ý đến bọn họ làm gì”
Chẳng mấy chốc, chúng tôi hạ cánh an toàn ngay giữa sân trường.
Aron hạ tôi xuống,đang định nói gì thì bỗng dưng nín hẳn lại . Ơ sao thế nhỉ ? Aron cứ nhìn chằm chằm sau lưng tôi, tất nhiên tôi cũng quay đầu lại.
Là Ren ....
Quái nhỉ ? Sao tôi thấy mình cứ như kiểu có lỗi ấy nhỉ ? Tôi có làm gì đâu, sao hán nhìn tôi "đắm đuối" thế ?? TT_TT
Bỗng Aron đưa tay xoa đầu tôi, cười ngọt :
"Thôi, cậu tự đi tìm lớp nhé" - Rồi đi thẳng .
"Vết thương kia của cậu .... đỡ...đỡ chưa ?" - Tôi rụt rè nhìn hắn .
Nhếch mép . Bà nó . Lại cười đểu >.<
Sao lại có cảm giác khó chịu thế này nhỉ ? Cười đểu là thương hiệu riêng của hắn à ?
"Biết lớp mình học chưa ?" - Ơ ??? Liên quan nhỉ ?
Tất nhiên là tôi ....
Lắc đầu.
Hắn lắc đầu, kéo tay tôi đi ....
"Anh làm cái gì thế ? Buông tay tôi ra "
Hắn càng lắm chặt hơn,kéo tôi đi .
Khoảng vài phút,trước mắt tôi hiện ra một khu nhà học đậm chất kinh dị . Kết cấu chẳng khác gì lâu đài của tên điên kia và shirou. chỉ có cảm giác là nó cổ kính hơn,lạnh lẽo hơn và kinh dị hơn ..
"Khu nhà học của cô đấy, lớp Quỷ Thuật, khóa I , lầu 3"
Trong lúc tôi đơ người thì hắn bỏ đi, bỏ lại vài lời cộc lốc :
"Ra về đợi tôi"
Hiện giờ tôi vẫn đang đơ @@~~
Sao hắn lại biết rõ việc học của tôi như thế ?Đến cả tôi còn chẳng biết nữa :P . Lòng tôi có chút cảm thán.
"Chào! Mình là Lucy, làm quen nha " - Chưa đặt mông xuống ghế đã có tiếng chào hỏi bên cạnh. Khóc mất thôi. Tôi đã cố tình ngồi cuối lớp để tránh mắt của những con quỷ khác vậy mà .... Bạn ơi !!! Mình muốn sống ẩn dật lắm mà TT_TT Tất nhiên, tôi vẫn phải lịch sự trả lời .
"Chào, mình là Kì Du "
Ngay sau lời chào là tiếng chuông vào lớp.Vì là ngồi cuối nên cô giáo không để ý đến chúng tôi . Tôi thì chả thể hiểu nổi mấy cái bùa phép này. Thế đã đành,đằng này Lucy cứ liên tục lải nhải bên cạnh . Mà tôi nghe thì chả hiểu gì cả.
"Này,cuối giờ đi đăng kí phòng ở KTX với mình đi, hai đứa mình ở cùng nhau nhé"
Lucy nói tuy nhiều, nhưng tôi lại cảm thấy rất thiện cảm.Ở với cô bạn này chắc cũng chẳng làm sao. Dù gì tôi cũng không quen biết ai cả. Thế nên là .... Gật đầu thôi.
Suốt thời gian sau, tôi êm ái để cho Lucy tuki một mình :D
Hết giờ,và chẳng nắm được tí kiến thức nào, tôi cùng Lucy xuống phòng giám thị.
Vừa bước xuống tầng,tôi đập mắt ngay phải tên bọ hung đen kìn kịt. Và tiếng đó là Shirou . Hơ hơ
"Đi thôi " - Cả hai người cùng lên tiếng.
Rồi nhìn nhau tóe lửa. Nói cho cùng, đi cùng ai cũng chết.Cho nên ...
"A , tôi có chút việc,2 người đi trước đi "
Tên điên kia căn bản không thèm để ý đến lời tôi nói. Kéo tôi đi một cách thô bạo.
Này, đi đâu thế ??
Tôi quay đầu lại.
Ánh mắt Aron nheo lại khó chịu
Ánh mắt Lucy kinh ngạc ngưỡng mộ .
Thế là tôi cứ bị hắn lôi xềnh xệch như một món đồ chơi.
____
Những điều đó....
Tôi không bao giờ nghĩ đến ...
Lợi dụng ??
Sao anh lại đáng kinh như thế ???
Sau khi ăn sáng cũng như chuẩn bị mọi thứ đâu vào đấy,Aron đưa tôi đến trường. ”Hôm nay là ngày khai trường, đến đó cúng ta cũng phải làm thủ tục đăng kí phòng ở kí túc xá nữa”
“À, cậu là học sinh năm nhất vậy nên sẽ học ở lớp sơ cấp I”
“Sau khi học xong,tôi sẽ đưa cậu về nhà thu dọn quần áo”
Tôi chỉ nghe Aron nói chứ không trả lời. Những gì tôi làm chỉ là gật đầu ,gật đầu và gật đầu.
Con đường chúng tôi đi rất đẹp, hai bên đường là hang cây xanh mát,trải dọc theo con đường lát gạch. Xa hoa thật.
Khác với thế giới con người, những Quỷ sinh ở đây không đi xe đạp,ô tô,xe máy hay bất cứ phương tiện giao thông nào. Đa số là họ bay,đi bộ. Thảo nào không khí ở đây rất trong lành.
Đi bên cạnh Aron , cậu ta thỉnh thoảng cứ nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay. Có lẽ là Aron có việc.
“Nếu cậu có việc thì cứ đi trước đi,tôi tự hỏi đường đi đến trường được mà” “Nhưng … Cậu rất kém xác định phương hướng mà”
“Không sao,tôi có thể tự lo liệu mà ” – Nói dối đấy. Tôi đến một người cũng chả quen thì lo liệu thế quái nào được. Nhưng không thể để cậu bạn tốt bụng này lỡ việc vì tôi vậy.
“Đành vậy …” – Aron nó nửa chừng rồi bế xốc tôi lên,bay với tốc độ mà tôi nghĩ rằng máy bay cũng phải chào thua.
Ngay lúc này,tôi để ý thấy có rất nhiều ánh mắt đang nhìn mình.Hiển nhiên,nằm trong vòng tay của một mỹ nam như thế này thì những ánh mắt đó đều tóe lửa hình viên đạn. Bản thân tôi cũng thấy rất ngượng ngùng.
“Cậu thả tôi xuống đi, mọi người …. ”
“Sắp đến rồi, đừng để ý đến bọn họ làm gì”
Chẳng mấy chốc, chúng tôi hạ cánh an toàn ngay giữa sân trường.
Aron hạ tôi xuống,đang định nói gì thì bỗng dưng nín hẳn lại . Ơ sao thế nhỉ ? Aron cứ nhìn chằm chằm sau lưng tôi, tất nhiên tôi cũng quay đầu lại.
Là Ren ....
Quái nhỉ ? Sao tôi thấy mình cứ như kiểu có lỗi ấy nhỉ ? Tôi có làm gì đâu, sao hán nhìn tôi "đắm đuối" thế ?? TT_TT
Bỗng Aron đưa tay xoa đầu tôi, cười ngọt :
"Thôi, cậu tự đi tìm lớp nhé" - Rồi đi thẳng .
"Vết thương kia của cậu .... đỡ...đỡ chưa ?" - Tôi rụt rè nhìn hắn .
Nhếch mép . Bà nó . Lại cười đểu >.<
Sao lại có cảm giác khó chịu thế này nhỉ ? Cười đểu là thương hiệu riêng của hắn à ?
"Biết lớp mình học chưa ?" - Ơ ??? Liên quan nhỉ ?
Tất nhiên là tôi ....
Lắc đầu.
Hắn lắc đầu, kéo tay tôi đi ....
"Anh làm cái gì thế ? Buông tay tôi ra "
Hắn càng lắm chặt hơn,kéo tôi đi .
Khoảng vài phút,trước mắt tôi hiện ra một khu nhà học đậm chất kinh dị . Kết cấu chẳng khác gì lâu đài của tên điên kia và shirou. chỉ có cảm giác là nó cổ kính hơn,lạnh lẽo hơn và kinh dị hơn ..
"Khu nhà học của cô đấy, lớp Quỷ Thuật, khóa I , lầu 3"
Trong lúc tôi đơ người thì hắn bỏ đi, bỏ lại vài lời cộc lốc :
"Ra về đợi tôi"
Hiện giờ tôi vẫn đang đơ @@~~
Sao hắn lại biết rõ việc học của tôi như thế ?Đến cả tôi còn chẳng biết nữa :P . Lòng tôi có chút cảm thán.
"Chào! Mình là Lucy, làm quen nha " - Chưa đặt mông xuống ghế đã có tiếng chào hỏi bên cạnh. Khóc mất thôi. Tôi đã cố tình ngồi cuối lớp để tránh mắt của những con quỷ khác vậy mà .... Bạn ơi !!! Mình muốn sống ẩn dật lắm mà TT_TT Tất nhiên, tôi vẫn phải lịch sự trả lời .
"Chào, mình là Kì Du "
Ngay sau lời chào là tiếng chuông vào lớp.Vì là ngồi cuối nên cô giáo không để ý đến chúng tôi . Tôi thì chả thể hiểu nổi mấy cái bùa phép này. Thế đã đành,đằng này Lucy cứ liên tục lải nhải bên cạnh . Mà tôi nghe thì chả hiểu gì cả.
"Này,cuối giờ đi đăng kí phòng ở KTX với mình đi, hai đứa mình ở cùng nhau nhé"
Lucy nói tuy nhiều, nhưng tôi lại cảm thấy rất thiện cảm.Ở với cô bạn này chắc cũng chẳng làm sao. Dù gì tôi cũng không quen biết ai cả. Thế nên là .... Gật đầu thôi.
Suốt thời gian sau, tôi êm ái để cho Lucy tuki một mình :D
Hết giờ,và chẳng nắm được tí kiến thức nào, tôi cùng Lucy xuống phòng giám thị.
Vừa bước xuống tầng,tôi đập mắt ngay phải tên bọ hung đen kìn kịt. Và tiếng đó là Shirou . Hơ hơ
"Đi thôi " - Cả hai người cùng lên tiếng.
Rồi nhìn nhau tóe lửa. Nói cho cùng, đi cùng ai cũng chết.Cho nên ...
"A , tôi có chút việc,2 người đi trước đi "
Tên điên kia căn bản không thèm để ý đến lời tôi nói. Kéo tôi đi một cách thô bạo.
Này, đi đâu thế ??
Tôi quay đầu lại.
Ánh mắt Aron nheo lại khó chịu
Ánh mắt Lucy kinh ngạc ngưỡng mộ .
Thế là tôi cứ bị hắn lôi xềnh xệch như một món đồ chơi.
____
Những điều đó....
Tôi không bao giờ nghĩ đến ...
Lợi dụng ??
Sao anh lại đáng kinh như thế ???
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.