[Kunlu]Thái Từ Khôn Theo Đuổi Vợ
Chương 59:
Bắp
08/01/2023
Tại cục cảnh sát thành phố.
Lúc này cục trưởng Hà cũng đã nhận được tin tức, chưa xác định được người bị bắt cóc là ai ông vẫn nên tự mình gọi điện đến Đường gia trước.
Bên Đường gia lúc này cũng đang rối tinh rối mù Đường lão gia cũng đang trách phạt con gái, sau khi thấy Đường Giai Dĩnh trở về ông chỉ nghĩ rằng có thể nhà họ Thái sẽ sang làm khó ông, ông cũng đã chuẩn bị khổ nhục kế nhưng thật không ngờ là họ lại báo cảnh sát.
Nhà họ Đường cũng rất khôn khéo, ở thành phố A này nhà họ cũng là gia tộc có tiếng nói chính vì vậy mà cục trưởng Hà cũng nể mặt ông ta vài phần. Ông ta cũng thành thật kể lại mọi việc,
- Thực ra sự việc lần này là co con gái tôi quá nông nổi, chỉ vì xích mích nhỏ với một tiểu minh tinh cho nên đã ra tay nhưng chỉ dạy dỗ cô ấy một bài học nhỏ mà thôi, không có chuyện bắt cóc ở đây.
Nghe được mấy lời này cục trưởng Hà cũng thở nhẹ một hơi, ông cũng không thể chỉ vì một việc nhỏ này mà đắc tội nhà họ Đường được, vừa cúp điện thoại không lâu thì bỗng nhiên cục trưởng Hà nhận được một cuộc điện thoại, đó là của Thái Từ Khôn, ông biết đây là con trai lớn của thị trưởng Thái -với ông cũng không mấy xa lạ.
-Chào cậu Thái. Không biết cậu có chuyện gì mà lại gọi điện trực tiếp cho tôi vậy.
-Chào chú Hà, cháu gọi điện cho chú vì vụ án bắt cóc hôm qua, không biết chú đã nhận được tin tức từ cấp dưới của mình chưa.
Quả thực vụ án bắt cóc ngày hôm qua liên quan đến nhà họ Đường ông có nghe qua, hơn nữa những việc nhỏ này ngày nào mà không xảy ra hơn nữa nhà họ Đường cũng đã giải thích qua, còn việc liên quan đến nhà họ Thái thì ông không biết, cũng chưa nhận được tin tức gì.
Theo như tin tức điều tra từ cấp dưới của ông thì chỉ có hai tên đàn em của nhà họ Đường bị bắn trọng thương, cũng không thấy có liên quan gì đến nhà họ Thái.
Vậy mà giờ nhà họ Thái lại tìm ông, xem ra việc này có liên quan đến nhau.
-Thì ra là cậu Thái quan tâm đến việc bắt cóc này, nhưng người bị bắt cóc tạm thời chúng tôi còn chưa tra ra tung tích, không biết cậu Thái ở đây là có ý gì.
Cục trưởng nói chuyện rất khôn khéo, bởi vì tất cả tin tức anh đã cho người phong toả tất cả, cho nên cục trưởng sẽ không biết được, lúc này anh thong thả nói:
-Thực ra người bị bắt cóc chính là người của cháu, người ra tay chính là Đường Giai Dĩnh con gái của Đường gia. Cháu chỉ muốn cô ta phải chịu hình phạt của pháp luật.
Từ câu từng chữ của anh rất nhẹ nhàng thong thả làm cho cục trưởng có chút toát mồ hôi, ông thật không ngờ thằng bé này càng lớn càng nổi trội khí phách đã vượt qua cả thị trưởng Thái lúc còn trẻ.
Cục trưởng Hà cũng biết cả hai bên mình đều không thể đắc tội, chính vì vậy mà ông phải rất thận trọng.
-Thôi được rồi, tôi có thể bàn bạc với ba cậu một chút đã, nhất định sẽ cho cậu một câu trả lời thoả đáng.
-Vậy cháu chờ tin tức từ chú!
Ngay lập tức liền gọi điện cho ngài thị trưởng.
Nói chuyện một hồi cuối cùng ông cũng biết được người mà nhà họ Đường động vào lần này không chỉ là một tiểu minh tinh mà chính là con dâu tương lai nhà thị trưởng.
Hơn nữa quan điểm của Thái Đức Hoa lại rất quyết liệt ông ta muốn cho con dâu tương lại của mình một câu trả lời công bằng.
Thái độ như vậy cục trưởng Hà cũng đủ hiểu phải làm như thế nào, nhưng người ở giữa là ông, cả hai bên đều không dễ động vào.
Thái Từ Khôn đã gọi điện cho Ngô Hàn Dương đem toàn bộ chứng cứ làm ăn phi pháp của nhà họ Đường gửi trực tiếp cho cục trưởng cục cảnh sát.
Vẫn còn đang không biết phải làm sao thì bỗng nhiên có một tập tài liệu được gửi trực tiếp đến cho ông.
Cục trưởng Hà sau khi nhận được tập tài liệu chứng cứ của nhà họ Đường thì giật mình, ngay lập lức liền triệu tập cuộc họp cấp cao, để bàn phương án giải quyết.
Nhà họ đường ở thành phố A này cũng là một danh gia vọng tộc, rất khó để động vào, nhưng người có bản lãnh gửi tài liệu chứng cứ này tới có lẽ cũng không tầm thường.
Hơn nữa còn cả vụ bắt cóc cũng đều có liên quan,là cục trưởng cục cảnh sát ông chắc chắn nhà họ Đường lần này có lẽ sẽ không xoay mình được. Cũng không ngờ nhà họ Thái lại nắm được toàn bộ chứng cứ phạm tội của Đường gia.
Lúc này cục trưởng Hà cũng đã nhận được tin tức, chưa xác định được người bị bắt cóc là ai ông vẫn nên tự mình gọi điện đến Đường gia trước.
Bên Đường gia lúc này cũng đang rối tinh rối mù Đường lão gia cũng đang trách phạt con gái, sau khi thấy Đường Giai Dĩnh trở về ông chỉ nghĩ rằng có thể nhà họ Thái sẽ sang làm khó ông, ông cũng đã chuẩn bị khổ nhục kế nhưng thật không ngờ là họ lại báo cảnh sát.
Nhà họ Đường cũng rất khôn khéo, ở thành phố A này nhà họ cũng là gia tộc có tiếng nói chính vì vậy mà cục trưởng Hà cũng nể mặt ông ta vài phần. Ông ta cũng thành thật kể lại mọi việc,
- Thực ra sự việc lần này là co con gái tôi quá nông nổi, chỉ vì xích mích nhỏ với một tiểu minh tinh cho nên đã ra tay nhưng chỉ dạy dỗ cô ấy một bài học nhỏ mà thôi, không có chuyện bắt cóc ở đây.
Nghe được mấy lời này cục trưởng Hà cũng thở nhẹ một hơi, ông cũng không thể chỉ vì một việc nhỏ này mà đắc tội nhà họ Đường được, vừa cúp điện thoại không lâu thì bỗng nhiên cục trưởng Hà nhận được một cuộc điện thoại, đó là của Thái Từ Khôn, ông biết đây là con trai lớn của thị trưởng Thái -với ông cũng không mấy xa lạ.
-Chào cậu Thái. Không biết cậu có chuyện gì mà lại gọi điện trực tiếp cho tôi vậy.
-Chào chú Hà, cháu gọi điện cho chú vì vụ án bắt cóc hôm qua, không biết chú đã nhận được tin tức từ cấp dưới của mình chưa.
Quả thực vụ án bắt cóc ngày hôm qua liên quan đến nhà họ Đường ông có nghe qua, hơn nữa những việc nhỏ này ngày nào mà không xảy ra hơn nữa nhà họ Đường cũng đã giải thích qua, còn việc liên quan đến nhà họ Thái thì ông không biết, cũng chưa nhận được tin tức gì.
Theo như tin tức điều tra từ cấp dưới của ông thì chỉ có hai tên đàn em của nhà họ Đường bị bắn trọng thương, cũng không thấy có liên quan gì đến nhà họ Thái.
Vậy mà giờ nhà họ Thái lại tìm ông, xem ra việc này có liên quan đến nhau.
-Thì ra là cậu Thái quan tâm đến việc bắt cóc này, nhưng người bị bắt cóc tạm thời chúng tôi còn chưa tra ra tung tích, không biết cậu Thái ở đây là có ý gì.
Cục trưởng nói chuyện rất khôn khéo, bởi vì tất cả tin tức anh đã cho người phong toả tất cả, cho nên cục trưởng sẽ không biết được, lúc này anh thong thả nói:
-Thực ra người bị bắt cóc chính là người của cháu, người ra tay chính là Đường Giai Dĩnh con gái của Đường gia. Cháu chỉ muốn cô ta phải chịu hình phạt của pháp luật.
Từ câu từng chữ của anh rất nhẹ nhàng thong thả làm cho cục trưởng có chút toát mồ hôi, ông thật không ngờ thằng bé này càng lớn càng nổi trội khí phách đã vượt qua cả thị trưởng Thái lúc còn trẻ.
Cục trưởng Hà cũng biết cả hai bên mình đều không thể đắc tội, chính vì vậy mà ông phải rất thận trọng.
-Thôi được rồi, tôi có thể bàn bạc với ba cậu một chút đã, nhất định sẽ cho cậu một câu trả lời thoả đáng.
-Vậy cháu chờ tin tức từ chú!
Ngay lập tức liền gọi điện cho ngài thị trưởng.
Nói chuyện một hồi cuối cùng ông cũng biết được người mà nhà họ Đường động vào lần này không chỉ là một tiểu minh tinh mà chính là con dâu tương lai nhà thị trưởng.
Hơn nữa quan điểm của Thái Đức Hoa lại rất quyết liệt ông ta muốn cho con dâu tương lại của mình một câu trả lời công bằng.
Thái độ như vậy cục trưởng Hà cũng đủ hiểu phải làm như thế nào, nhưng người ở giữa là ông, cả hai bên đều không dễ động vào.
Thái Từ Khôn đã gọi điện cho Ngô Hàn Dương đem toàn bộ chứng cứ làm ăn phi pháp của nhà họ Đường gửi trực tiếp cho cục trưởng cục cảnh sát.
Vẫn còn đang không biết phải làm sao thì bỗng nhiên có một tập tài liệu được gửi trực tiếp đến cho ông.
Cục trưởng Hà sau khi nhận được tập tài liệu chứng cứ của nhà họ Đường thì giật mình, ngay lập lức liền triệu tập cuộc họp cấp cao, để bàn phương án giải quyết.
Nhà họ đường ở thành phố A này cũng là một danh gia vọng tộc, rất khó để động vào, nhưng người có bản lãnh gửi tài liệu chứng cứ này tới có lẽ cũng không tầm thường.
Hơn nữa còn cả vụ bắt cóc cũng đều có liên quan,là cục trưởng cục cảnh sát ông chắc chắn nhà họ Đường lần này có lẽ sẽ không xoay mình được. Cũng không ngờ nhà họ Thái lại nắm được toàn bộ chứng cứ phạm tội của Đường gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.