Chương 215: Cưng chiều nữ chính tận trời (85)
Phi Phi Ngã Tâm
02/06/2022
Nó vẫn là lựa chọn vị kế tiếp cho thật tốt là được rồi.
Nhiễm Bạch nhìn ngọc bội trước mặt, cái này có công hiệu tẩm bổ linh hồn.
Đặt ở bên người cô, cũng có thể có ít chỗ tốt đối với Minh.
Xuyên thấu qua cửa sổ nhìn thấy dáng vẻ Tô Dạ Hiên tinh thần sa sút, Nhiễm Bạch ngoắc ngoắc khóe môi.
Làm cho người có vận khí sinh ra đố kỵ, tinh thần sa sút, lúc tâm tình tiêu cực thì khí vận cũng sẽ giảm xuống.
Trước đó đã nhận đủ loại kích động, đè nén phẫn nộ trong lòng,
Sau một kích sẽ trực tiếp đem tất cả tâm tình tiêu cực bộc phát.
Lúc này, chẳng phải chính là cơ hội xoát giá trị thù hận tốt nhất sao?
Tô Dạ Hiên đồi phế ngồi trong phòng, chai rượu rỗng và đầu mẩu thuốc lá tán loạn một chỗ.
Nhìn mười phần âm trầm.
Tô Dạ Hiên mím môi thật chặt.
Công ty chẳng phải của hắn.
Hết thảy phượng quang cũng không phải của hắn.
Ngay cả hệ thống cũng không để ý tới hắn!
Tô Bạch!
Tô Bạch!
Hết thảy đều là Tô Bạch!
Nếu như không có Tô Bạch nhúng tay!
Công ty sẽ thuộc về hắn!
Hết thảy phong quang đều thuộc về hắn!
Nhân sinh của hắn không nên là cái dạng này!
Hắn nên đứng tại nơi mà vạn người chú mục! Tiếp nhận tất cả ánh mắt sùng bái của mọi người.
Chỉ nghe 'choang' một tiếng, Tô Dạ Hiên nổi điên đập nát chai Whisky chưa uống hết xuống đất. Nát vụn, nhìn mười phần thê thảm. Toàn bộ căn phòng tản ra khí tức thê lương đồi phế.
Tô Dạ Hiên trong mắt dày đặc tia máu, khuôn mặt mười phần dữ tợn.
Chỉ cần Tô Bạch không còn tồn tại...
Như vậy...
Hết thảy sẽ lại lần nữa thuộc về hắn!
Đúng vậy.
"Tốt nhất là ngươi nhanh chóng xoát giá trị ngược. "
Lúc này, hệ thống vẫn luôn không có nổi lên lên tiếng.
Nó có thể nhìn cảm thấy được một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt đang vờn quanh nó.
Hiện tại Tô Dạ Hiên không phải là người có vận khí phong độ nhẹ nhàng trước kia.
Phần lớn khí vận trê người hắn đều đã bởi vì tâm tình tiêu cực mà mất đi.
Tô Dạ Hiên sắc mặt đồi phế, 'choang' một tiếng đập nát một chai rượu.
"Hối thúc! Mày chỉ biết ở đó nói, trừ nói ra thì mày còn có thể làm gì!"
Nghe Tô Dạ Hiên, hệ thống cũng là phi thường không vui vẻ.
Trong lòng cũng quyết định xong.
Ký chủ này coi như phế, nếu như còn không thể lấy giá trị ngược, nó cũng chỉ có thể mau chóng thoát ly.
Phong Lạc nhận thấy cảm xúc của Tô Dạ Hiên cực kỳ không ổn định, vội vàng thông báo cho Nhiễm Bạch.
"Ký chủ, gần đây cô cẩn thận một chút, Tô Dạ Hiên có thể sẽ hạ sát thủ với cô."
Nhiễm Bạch một tay chống cằm, chuyển động điện thoại trong tay, lưu lại một vòng vệt tàn ảnh:
"Động thủ sao, nếu là động thủ thì tốt."
Phong Lạc: "..."
Ta xưa nay không thể lý giải mạch não suy nghĩ của ký chủ. Làm sao đây?
Mấy ngày qua đi, Tô Dạ Hiên giống như biến trở về quý công tử nhẹ nhàng trước đó, không còn khí tức đồi phế.
Nhiễm Bạch nhìn thấy Tô Dạ Hiên thế này, khóe miệng có chút giương lên.
Con người ấy mà, chỉ có bức đến tuyệt cảnh, mới có thể bộc phát ra tiềm lực mạnh hơn.
Đương nhiên cũng có một loại khả năng khác.
Đó chính là...
Không chịu nổi, chết rồi.
Tô Dạ Hiên nhìn cũng chưa từng nhìn Nhiễm Bạch một chút, trong lòng quyết định mau chóng xoát giá trị ngược.
Hắn đã nghĩ rõ ràng, nếu thế giới này đã như vậy, không bằng mau chóng xoát xong giá trị ngược rồi cùng hệ thống đến một thế giới khác.
Mà Sở Y Nhiên nghe Tô Bạch nói nên một lòng một ý cho là Tô Dạ Hiên là yêu mình.
Biết Tô Dạ Hiên những ngày gần đây có chút không tốt, cố ý nấu canh gà cho Tô Dạ Hiên đưa đến cho hắn trong một cái biệt thự hắn thường ở.
Về phần có ở đó hay không, cô ta chỉ có thể thử thời vận.
Bất quá, vận khí của Sở Y Nhiên vẫn rất tốt, vừa khéo nhìn thấy Tô Dạ Hiên.
Ngạc nhiên gọi: "Dạ Hiên."
Tô Dạ Hiên nhìn thấy Sở Y Nhiên, có chút nhíu mày.
Người này... Tựa như là một trong những người mà trước đó hắn đã đá?
"Tìm tôi có chuyện gì?"
Tô Dạ Hiên lãnh khốc nói.
Nhưng Sở Y Nhiên không còn bị Tô Dạ Hiên làm đau khổ nữa, một mặt thẹn thùng nói:
"Em làm canh gà cho anh, anh nếm thử một chút đi."
Tô Dạ Hiên nhìn Sở Y Nhiên một mặt thẹn thùng, không có chút cảm động nào:
"Tôi đã đã nói với cô, chúng ta đã kết thúc!"
Sở Y Nhiên hai mắt có chút đỏ lên, trong hốc mắt hiện lên nước mắt, một mặt cảm động:
"Dạ Hiên, em biết, anh vì tốt cho em, nhưng mặc kệ có chuyện gì, chúng ta cùng nhau đối mặt có được không?"
Tô Dạ Hiên: "..."
Khả năng hắn cầm nhầm kịch bản rồi?
Nhiễm Bạch nhìn ngọc bội trước mặt, cái này có công hiệu tẩm bổ linh hồn.
Đặt ở bên người cô, cũng có thể có ít chỗ tốt đối với Minh.
Xuyên thấu qua cửa sổ nhìn thấy dáng vẻ Tô Dạ Hiên tinh thần sa sút, Nhiễm Bạch ngoắc ngoắc khóe môi.
Làm cho người có vận khí sinh ra đố kỵ, tinh thần sa sút, lúc tâm tình tiêu cực thì khí vận cũng sẽ giảm xuống.
Trước đó đã nhận đủ loại kích động, đè nén phẫn nộ trong lòng,
Sau một kích sẽ trực tiếp đem tất cả tâm tình tiêu cực bộc phát.
Lúc này, chẳng phải chính là cơ hội xoát giá trị thù hận tốt nhất sao?
Tô Dạ Hiên đồi phế ngồi trong phòng, chai rượu rỗng và đầu mẩu thuốc lá tán loạn một chỗ.
Nhìn mười phần âm trầm.
Tô Dạ Hiên mím môi thật chặt.
Công ty chẳng phải của hắn.
Hết thảy phượng quang cũng không phải của hắn.
Ngay cả hệ thống cũng không để ý tới hắn!
Tô Bạch!
Tô Bạch!
Hết thảy đều là Tô Bạch!
Nếu như không có Tô Bạch nhúng tay!
Công ty sẽ thuộc về hắn!
Hết thảy phong quang đều thuộc về hắn!
Nhân sinh của hắn không nên là cái dạng này!
Hắn nên đứng tại nơi mà vạn người chú mục! Tiếp nhận tất cả ánh mắt sùng bái của mọi người.
Chỉ nghe 'choang' một tiếng, Tô Dạ Hiên nổi điên đập nát chai Whisky chưa uống hết xuống đất. Nát vụn, nhìn mười phần thê thảm. Toàn bộ căn phòng tản ra khí tức thê lương đồi phế.
Tô Dạ Hiên trong mắt dày đặc tia máu, khuôn mặt mười phần dữ tợn.
Chỉ cần Tô Bạch không còn tồn tại...
Như vậy...
Hết thảy sẽ lại lần nữa thuộc về hắn!
Đúng vậy.
"Tốt nhất là ngươi nhanh chóng xoát giá trị ngược. "
Lúc này, hệ thống vẫn luôn không có nổi lên lên tiếng.
Nó có thể nhìn cảm thấy được một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt đang vờn quanh nó.
Hiện tại Tô Dạ Hiên không phải là người có vận khí phong độ nhẹ nhàng trước kia.
Phần lớn khí vận trê người hắn đều đã bởi vì tâm tình tiêu cực mà mất đi.
Tô Dạ Hiên sắc mặt đồi phế, 'choang' một tiếng đập nát một chai rượu.
"Hối thúc! Mày chỉ biết ở đó nói, trừ nói ra thì mày còn có thể làm gì!"
Nghe Tô Dạ Hiên, hệ thống cũng là phi thường không vui vẻ.
Trong lòng cũng quyết định xong.
Ký chủ này coi như phế, nếu như còn không thể lấy giá trị ngược, nó cũng chỉ có thể mau chóng thoát ly.
Phong Lạc nhận thấy cảm xúc của Tô Dạ Hiên cực kỳ không ổn định, vội vàng thông báo cho Nhiễm Bạch.
"Ký chủ, gần đây cô cẩn thận một chút, Tô Dạ Hiên có thể sẽ hạ sát thủ với cô."
Nhiễm Bạch một tay chống cằm, chuyển động điện thoại trong tay, lưu lại một vòng vệt tàn ảnh:
"Động thủ sao, nếu là động thủ thì tốt."
Phong Lạc: "..."
Ta xưa nay không thể lý giải mạch não suy nghĩ của ký chủ. Làm sao đây?
Mấy ngày qua đi, Tô Dạ Hiên giống như biến trở về quý công tử nhẹ nhàng trước đó, không còn khí tức đồi phế.
Nhiễm Bạch nhìn thấy Tô Dạ Hiên thế này, khóe miệng có chút giương lên.
Con người ấy mà, chỉ có bức đến tuyệt cảnh, mới có thể bộc phát ra tiềm lực mạnh hơn.
Đương nhiên cũng có một loại khả năng khác.
Đó chính là...
Không chịu nổi, chết rồi.
Tô Dạ Hiên nhìn cũng chưa từng nhìn Nhiễm Bạch một chút, trong lòng quyết định mau chóng xoát giá trị ngược.
Hắn đã nghĩ rõ ràng, nếu thế giới này đã như vậy, không bằng mau chóng xoát xong giá trị ngược rồi cùng hệ thống đến một thế giới khác.
Mà Sở Y Nhiên nghe Tô Bạch nói nên một lòng một ý cho là Tô Dạ Hiên là yêu mình.
Biết Tô Dạ Hiên những ngày gần đây có chút không tốt, cố ý nấu canh gà cho Tô Dạ Hiên đưa đến cho hắn trong một cái biệt thự hắn thường ở.
Về phần có ở đó hay không, cô ta chỉ có thể thử thời vận.
Bất quá, vận khí của Sở Y Nhiên vẫn rất tốt, vừa khéo nhìn thấy Tô Dạ Hiên.
Ngạc nhiên gọi: "Dạ Hiên."
Tô Dạ Hiên nhìn thấy Sở Y Nhiên, có chút nhíu mày.
Người này... Tựa như là một trong những người mà trước đó hắn đã đá?
"Tìm tôi có chuyện gì?"
Tô Dạ Hiên lãnh khốc nói.
Nhưng Sở Y Nhiên không còn bị Tô Dạ Hiên làm đau khổ nữa, một mặt thẹn thùng nói:
"Em làm canh gà cho anh, anh nếm thử một chút đi."
Tô Dạ Hiên nhìn Sở Y Nhiên một mặt thẹn thùng, không có chút cảm động nào:
"Tôi đã đã nói với cô, chúng ta đã kết thúc!"
Sở Y Nhiên hai mắt có chút đỏ lên, trong hốc mắt hiện lên nước mắt, một mặt cảm động:
"Dạ Hiên, em biết, anh vì tốt cho em, nhưng mặc kệ có chuyện gì, chúng ta cùng nhau đối mặt có được không?"
Tô Dạ Hiên: "..."
Khả năng hắn cầm nhầm kịch bản rồi?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.