Chương 38: Hạ Gia Thôn
Bắp
23/06/2021
Một nơi nào đó, Cậu con trai đang yên giấc trên chiếc giường khẽ động đậy. Cậu ngồi dậy thẩn thờ nhìn xung quanh, khung cảnh nơi đây rất lạ.
Cậu đứng dậy bước ra ngoài, bên ngoài là một thế giới khác hẳn với thế
giới cậu từng sống. Không khí ở đây vui tươi nhộn nhịp, người thì bận
việc này người thị bận việc kia nhưng trên môi vẫn nở nụ cười hạnh phúc. Một người phụ nữ tầm 60 tuổi bước đến bên cậu
-Hạ Thiếu Chủ ngài dậy rồi sao? //Bà lão//
Cậu ngẩn người nhìn bà
-Hạ Thiếu Chủ? //Hạ Tuấn Lâm//
-Đúng vậy, cha của cậu là Hạ Thái Khanh còn tôi là Hạ Thanh Thanh // Hạ Thanh Thanh//
-Hạ Thái Khanh là ai chứ? Cha của tôi là Hạ Giang Thái //Hạ Tuấn Lâm//
Bà lão điềm tĩnh
-Không! Hạ Giang Thái đó là người xấu //Hạ Thanh Thanh//
-Bà nói gì? //Hạ Tuấn Lâm//
-Năm xưa, Hạ Gia Thôn chính là Hạ Tộc vì sai lầm của Hạ Thiếu Quân nên xảy ra xung tộc giữa các tộc, cuối cùng dẫn đến sự việc diệt tộc //Hạ Thanh Thanh//
Bà im lặng một lúc rồi nói tiếp
-Hạ Giang Thái tên thật là Hạ Thiếu Hanh con trai của Hạ Thiếu Quân vì cái chết của cha nên đã đi đến bước đường này, Ông ta nhẫn tâm bắt đi cậu một đứa trẻ mới sinh. Nhẫn tâm hơn thế là hại chết anh em kết nghĩa Hạ Thái Khanh. Hạ Gia Thôn được xây dựng từ mẹ của cậu Hạ Bảo Nhi //Hạ Thanh Thanh//
Cậu cảm thấy rất sốc, sốc đến nỗi không kịp phản ứng và không thể hiểu bà ta nói gì
-Hạ Gia...ọe//Hạ Tuấn Lâm//
-Thiếu Chủ người đang mang thai nên tịnh dưỡng //Hạ Thanh Thanh//
Bà khẽ vuốt ve lưng cậu, những con người đang làm việc cũng dừng lại một lúc
-Thiếu chủ! Người vào trong đi //Một người//
-Đúng vậy! Vào trong đi Thiếu Chủ
Họ đang lo lắng cho cậu sao? Hạ Thanh Thanh dìu cậu vào bên trong
-Tôi biết người khá sốc khi nghe chuyện này, tôi có thể nói ngắn gọn hơn là Hạ Giang Thái là kẻ phản đồ giết cha cậu, cướp đi cậu từ tay mẹ cậu. Còn Hạ Gia Thôn chính là nơi không có chiến tranh như thế giới Vam đáng sợ kia //Hạ Thanh Thanh//
-Ừ! Nhưng bà bảo tôi mang thai sao? //Hạ Tuấn Lâm//
-Đúng vậy, đứa trẻ đã được 1 tháng rồi //Hạ Thanh Thanh//
-Tôi muốn được nghỉ ngơi một lúc //Hạ Tuấn Lâm//
Hạ Thanh Thanh ra ngoài, trong phòng chỉ còn mình cậu. Cậu vắt tay lên trán nhớ về lúc cậu bị bắt đến đây
_____Hồi ức
Sau khi Lưu Diệu Văn đi thì Hạ Giang Thái xuất hiện
-Hạ Nhi! Con không làm theo lời cha? //Hạ Giang Thái//
-Cha con không làm được! Lưu Diệu Văn là người con yêu //Hạ Tuấn Lâm//
-Yêu sao? Ha~ Nếu như nó biết được Hạ Thái Khanh giết chết chú nó, người chú mà nó thương yêu. Khi đó nó hận muốn lột da Ông ta ra //Hạ Giang Thái//
Cậu ngơ người nhìn ông ta. Hạ Thái Khanh là ai chứ? Vừa dứt lời ông ta đánh ngất cậu
___Thực tại
Hạ Thái Khanh là cha mình sao? Ông ta giết chết người chú mà Lưu Diệu Văn thương nhất sao? Chuyện gì vậy chứ, cậu nằm lăn qua suy nghĩ về việc này thì một cậu nhóc chạy vào
-Thiếu Chủ! Thiếu Chủ! người ăn đi //Cậu nhóc//
-Đây là? //Hạ Tuấn Lâm//
-Canh tẩm bổ cho người mang thai đấy, người gọi em là Hạ Khánh Thương là được //Hạ Khánh Thương//
-Tiểu Thương sao? Tên đẹp đấy //Hạ Tuấn Lâm//
-Đơn nhiên rồi //Hạ Khánh Thương//
-Nhóc này //Hạ Tuấn Lâm//
-Chắc người đã tiếp xúc với Lưu Tộc? //Hạ Khánh Thương//
-Đúng vậy //Hạ Tuấn Lâm//
-Đừng lại gần họ, các lão bà bà nói chúng ta hiện tại bị Lưu Tộc truy sát đấy //Hạ Khánh Thương//
truy sát sao? Hạ Gia Thôn yên bình như thế mà? Sao lại nỡ làm như vậy!
-Người ăn đi //Hạ Khánh Thương//
-Ừ
-Người có rời khỏi đây không? //Hạ Khánh Thương//
-Ta...
-Đừng đi, người rất giống Lưu Tộc Trưởng rất xinh đẹp chỉ tiếc Lưu Tộc Trưởng mất quá sớm nên không nhìn thấy mặt con trai mình //Hạ Khánh Thương//
Gương mặt đầy sự cô quạnh, cậu an ủi
-Không đi đâu, ta sẽ ở lại thôn giúp thôn khôi phục thanh danh //Hạ Tuấn Lâm//
-Thật sao?
-Thật! Trước hết thôn phải trở nên mạnh //Hạ Tuấn Lâm//
-Vâng Vâng
Hạ Khánh Thương vui mừng chạy ra nói với mọi người. Hôm sau cậu bắt đầu dạy họ về võ công cũng như dị thuật của Vam. Người của Hạ Gia Thôn nhiệt tình học theo. Cậu cũng vui vẻ mà ở cùng họ sống những ngày tháng yên bình nhưng cậu lại quên mất Lưu Diệu Văn rồi.
Tối hôm đó, Cậu ngước mặt lên nhìn ánh trăng khẽ mỉm cười
-Lưu Diệu Văn, chúng ta tạm xa nhau nhé? Đợi em được không? Em không muốn Lưu Tộc truy sát thôn nữa, dù gì người làm hại Lưu Tộc không phải là thôn dân nhỏ bé này, họ vô tội. Hi vọng sau khi gặp lại, anh sẽ hiểu cho em. Yên tâm đi, em và con sẽ sống thật tốt và cũng sẽ nhanh chóng trở về cùng anh //Hạ Tuấn Lâm//
___________
Vampire
Đã mấy ngày trôi qua, Hạ Tuấn Lâm kia cũng hồi phục sức khỏe. Mùi hương trên người Hắn cũng phần nào giống Hạ Tuấn Lâm thật sự rồi. Hắn đi lòng vòng nhìn xung quanh
-Lưu Tộc! Tôi trở lại rồi đây! //Hạ Giang Thái//
Hiếu kì lắm đúng không? Sự thật bày ra rồi đấy. Tên Hạ Tuấn Lâm đang ở thế giới Vam là giả còn ở Hạ Gia Thôn mới chính là thật. Sau khi đưa Hạ Tuấn Lâm đi ông ta cùng với Hai Trà Xanh kia bày mưu, bây giờ ông ta thành công giả thành Hạ Tuấn Lâm rồi.
Liệu ông ta có bị phát hiện sớm hay không?
-Hạ Thiếu Chủ ngài dậy rồi sao? //Bà lão//
Cậu ngẩn người nhìn bà
-Hạ Thiếu Chủ? //Hạ Tuấn Lâm//
-Đúng vậy, cha của cậu là Hạ Thái Khanh còn tôi là Hạ Thanh Thanh // Hạ Thanh Thanh//
-Hạ Thái Khanh là ai chứ? Cha của tôi là Hạ Giang Thái //Hạ Tuấn Lâm//
Bà lão điềm tĩnh
-Không! Hạ Giang Thái đó là người xấu //Hạ Thanh Thanh//
-Bà nói gì? //Hạ Tuấn Lâm//
-Năm xưa, Hạ Gia Thôn chính là Hạ Tộc vì sai lầm của Hạ Thiếu Quân nên xảy ra xung tộc giữa các tộc, cuối cùng dẫn đến sự việc diệt tộc //Hạ Thanh Thanh//
Bà im lặng một lúc rồi nói tiếp
-Hạ Giang Thái tên thật là Hạ Thiếu Hanh con trai của Hạ Thiếu Quân vì cái chết của cha nên đã đi đến bước đường này, Ông ta nhẫn tâm bắt đi cậu một đứa trẻ mới sinh. Nhẫn tâm hơn thế là hại chết anh em kết nghĩa Hạ Thái Khanh. Hạ Gia Thôn được xây dựng từ mẹ của cậu Hạ Bảo Nhi //Hạ Thanh Thanh//
Cậu cảm thấy rất sốc, sốc đến nỗi không kịp phản ứng và không thể hiểu bà ta nói gì
-Hạ Gia...ọe//Hạ Tuấn Lâm//
-Thiếu Chủ người đang mang thai nên tịnh dưỡng //Hạ Thanh Thanh//
Bà khẽ vuốt ve lưng cậu, những con người đang làm việc cũng dừng lại một lúc
-Thiếu chủ! Người vào trong đi //Một người//
-Đúng vậy! Vào trong đi Thiếu Chủ
Họ đang lo lắng cho cậu sao? Hạ Thanh Thanh dìu cậu vào bên trong
-Tôi biết người khá sốc khi nghe chuyện này, tôi có thể nói ngắn gọn hơn là Hạ Giang Thái là kẻ phản đồ giết cha cậu, cướp đi cậu từ tay mẹ cậu. Còn Hạ Gia Thôn chính là nơi không có chiến tranh như thế giới Vam đáng sợ kia //Hạ Thanh Thanh//
-Ừ! Nhưng bà bảo tôi mang thai sao? //Hạ Tuấn Lâm//
-Đúng vậy, đứa trẻ đã được 1 tháng rồi //Hạ Thanh Thanh//
-Tôi muốn được nghỉ ngơi một lúc //Hạ Tuấn Lâm//
Hạ Thanh Thanh ra ngoài, trong phòng chỉ còn mình cậu. Cậu vắt tay lên trán nhớ về lúc cậu bị bắt đến đây
_____Hồi ức
Sau khi Lưu Diệu Văn đi thì Hạ Giang Thái xuất hiện
-Hạ Nhi! Con không làm theo lời cha? //Hạ Giang Thái//
-Cha con không làm được! Lưu Diệu Văn là người con yêu //Hạ Tuấn Lâm//
-Yêu sao? Ha~ Nếu như nó biết được Hạ Thái Khanh giết chết chú nó, người chú mà nó thương yêu. Khi đó nó hận muốn lột da Ông ta ra //Hạ Giang Thái//
Cậu ngơ người nhìn ông ta. Hạ Thái Khanh là ai chứ? Vừa dứt lời ông ta đánh ngất cậu
___Thực tại
Hạ Thái Khanh là cha mình sao? Ông ta giết chết người chú mà Lưu Diệu Văn thương nhất sao? Chuyện gì vậy chứ, cậu nằm lăn qua suy nghĩ về việc này thì một cậu nhóc chạy vào
-Thiếu Chủ! Thiếu Chủ! người ăn đi //Cậu nhóc//
-Đây là? //Hạ Tuấn Lâm//
-Canh tẩm bổ cho người mang thai đấy, người gọi em là Hạ Khánh Thương là được //Hạ Khánh Thương//
-Tiểu Thương sao? Tên đẹp đấy //Hạ Tuấn Lâm//
-Đơn nhiên rồi //Hạ Khánh Thương//
-Nhóc này //Hạ Tuấn Lâm//
-Chắc người đã tiếp xúc với Lưu Tộc? //Hạ Khánh Thương//
-Đúng vậy //Hạ Tuấn Lâm//
-Đừng lại gần họ, các lão bà bà nói chúng ta hiện tại bị Lưu Tộc truy sát đấy //Hạ Khánh Thương//
truy sát sao? Hạ Gia Thôn yên bình như thế mà? Sao lại nỡ làm như vậy!
-Người ăn đi //Hạ Khánh Thương//
-Ừ
-Người có rời khỏi đây không? //Hạ Khánh Thương//
-Ta...
-Đừng đi, người rất giống Lưu Tộc Trưởng rất xinh đẹp chỉ tiếc Lưu Tộc Trưởng mất quá sớm nên không nhìn thấy mặt con trai mình //Hạ Khánh Thương//
Gương mặt đầy sự cô quạnh, cậu an ủi
-Không đi đâu, ta sẽ ở lại thôn giúp thôn khôi phục thanh danh //Hạ Tuấn Lâm//
-Thật sao?
-Thật! Trước hết thôn phải trở nên mạnh //Hạ Tuấn Lâm//
-Vâng Vâng
Hạ Khánh Thương vui mừng chạy ra nói với mọi người. Hôm sau cậu bắt đầu dạy họ về võ công cũng như dị thuật của Vam. Người của Hạ Gia Thôn nhiệt tình học theo. Cậu cũng vui vẻ mà ở cùng họ sống những ngày tháng yên bình nhưng cậu lại quên mất Lưu Diệu Văn rồi.
Tối hôm đó, Cậu ngước mặt lên nhìn ánh trăng khẽ mỉm cười
-Lưu Diệu Văn, chúng ta tạm xa nhau nhé? Đợi em được không? Em không muốn Lưu Tộc truy sát thôn nữa, dù gì người làm hại Lưu Tộc không phải là thôn dân nhỏ bé này, họ vô tội. Hi vọng sau khi gặp lại, anh sẽ hiểu cho em. Yên tâm đi, em và con sẽ sống thật tốt và cũng sẽ nhanh chóng trở về cùng anh //Hạ Tuấn Lâm//
___________
Vampire
Đã mấy ngày trôi qua, Hạ Tuấn Lâm kia cũng hồi phục sức khỏe. Mùi hương trên người Hắn cũng phần nào giống Hạ Tuấn Lâm thật sự rồi. Hắn đi lòng vòng nhìn xung quanh
-Lưu Tộc! Tôi trở lại rồi đây! //Hạ Giang Thái//
Hiếu kì lắm đúng không? Sự thật bày ra rồi đấy. Tên Hạ Tuấn Lâm đang ở thế giới Vam là giả còn ở Hạ Gia Thôn mới chính là thật. Sau khi đưa Hạ Tuấn Lâm đi ông ta cùng với Hai Trà Xanh kia bày mưu, bây giờ ông ta thành công giả thành Hạ Tuấn Lâm rồi.
Liệu ông ta có bị phát hiện sớm hay không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.