Chương 188: Chiến tranh buồn
Kim Sơn
11/02/2020
Editor: Waveliterature Vietnam
"Chát chát chát" một vài âm thanh được phát ra và sáu đĩa di động chiến thuật được ném cho Đường Lăng theo một thứ tự nhất định.
Sau đó, nó đã được cố định trên bức tường đá bởi Đường Lăng.
Đây là một kiểu trang trí nhỏ, lần đầu tiên sử dụng đĩa di động chiến thuật, ngay cả Đường Lăng cũng không có khái niệm về điểm bảo mật.
Bây giờ việc chọn điểm an toàn quả thực là rất khó khắn bởi vì không có khoảng cách để mở nó.
Không nên giống như chiến đấu trong một không gian hạn chế chỉ có 7 người chiến đấu, nếu có một sai lầm nhỏ, dây điện trong cuộn cáp sẽ xoay và rối lại với nhau, nó chắc chắn sẽ là thảm họa.
Nhưng thời gian là rất cấp bách, không có thời gian để tìm một nơi tốt hơn, cách duy nhất để sử dụng nó đó là kết hợp đồ bền cao cùng với bản năng chính xác để chỉ huy tác chiến và tránh những hậu quả như vậy xảy ra.
Nếu không sẽ bị rơi vào âm mưu của anh ta, anh ta sẽ chôn vùi người khác, bức tường đá này như một tình huống trớ trêu, không phải tất cả nó đều là vô ích, ít nhất là... trong thời điểm quan trọng nhất, hãy để các thành viên của nhóm Raptors có ít nhất một phút để thở.
Chỉ một phút, nhưng nó là đủ.
Rốt cuộc, mục tiêu nên là anh ta, chứ không phải người khác, nếu không cần thiết, có lẽ là An Đức Lỗ hay Ngải Bá, sẽ không sẵn sàng để phần còn lại của đội Raptors hy sinh, đặc biệt là Áo Tư Đốn và Dục.
Gia đình phía sau họ đã miễn cưỡng chấp nhận kết quả rằng khu vực an toàn số 17 thực sự đã bị lật đổ, nếu Áo Tư Đốn và Dục gặp chuyện không may vào thời điểm này, đối với thế cục ổn định hiện tại thì quả thực đó không phải là tin tốt.
Do đó, một phút bây giờ đã trở thành mấu chốt của vấn đề, Đường Lăng sẽ chiến đấu cho đồng đội.
Điều gì sẽ xảy ra tiếp theo? Đó là sự chống đỡ, chống đỡ cho thời điểm trước khi chương trình lớn kết thúc, lúc này một phút sẽ phát huy tác dụng, bởi vì tại thời điểm đó sẽ có nhân lực còn trống, việc cứu các thành viên của đội Raptors là hợp lý.
Hoặc có thể, sẽ không có chống đỡ quá lâu, nhưng để đảm bảo an toàn cho họ, Đường Lăng sẵn sàng chống lại việc này, vì đó sẽ là...
Raptors cố định đội hình của ổ đĩa chiến thuật di động, cả người Đường Lăng theo nham thạch trên vách đá đáp xuống, gần như sợi tơ trong suốt cũng rất nhanh theo anh ta hướng đến ổ đĩa di động chiến thuật mà đáp xuống.
Tiếng gió rít bên tai Đường Lăng, sau khi hạ cánh, Đường Lăng không ở lại một giây nào, trực tiếp lao xuống dòng sông ngầm bên cạnh khu vực này.
Bởi vì trong hang quá nóng nên mọi người lập tức nhảy vào mạch nước lạnh ngầm bên cạnh, sự chênh lệch nhiệt độ lớn như vậy khiến cho Đường Lăng đôi chút khó thở, cả người vì vậy có một cảm giác nghẹt thở...
Anh vùi đầu và mặt xuống nước, trong đầu chỉ còn tồn tại một suy nghĩ đó là: "Kia chắc chắn sẽ là món quà cuối cùng thay cho lời từ biệt".
"Đường Lăng, anh đang làm gì vậy?" Andy thấy rằng anh ngày không hiểu nổi Đường Lăng, cho dù đó là cắt tường đá, đĩa di động chiến thuật cố định hay việc lao xuống sông ngầm, tất cả mọi hành động của Đường Lăng đều khó giải thích.
Bức tường đá có phải là nơi đảm bảo an toàn tốt nhất không? Trong thực tế, trong lĩnh vực chiến tranh này, các đĩa di động chiến thuật có thực sự phát huy tác dụng không? Andy nghĩ rằng sự khích lệ của nó quan trọng hơn ý nghĩa thực tế nhiều. Cuối cùng việc anh ấy lao xuống sông rốt cuộc có ý nghĩa gì? Có phải là tắm rửa trước trận chiến không?
Trong đầu của Andy chứa đầy những suy nghĩ này. Anh quay sang nhìn Đường Lăng, nhưng cảnh tượng đáng sợ xuất hiện, và các bộ phận giả treo trên các hang động nhỏ là các bộ phận "sống".
Họ thực sự còn sống! Tuy tay chân của họ có vẻ còn hơi cứng, nhưng dường như đã hoạt động hoàn toàn, sau đó rút trực tiếp ống kết nối phía sau họ và trực tiếp lao xuống.
Advertisement / Quảng cáo
Bên trong hang động này - cũng có kẻ thù!
Trong một khoảnh khắc, trong đầu của Andy, lóe lên vô số suy nghĩ, hầu hết là những cảnh tượng về tàn tích trên chiến trường.
Những cuộc đua ngầm mặc kệ nguy hiểm toàn thân mạo hiểm bất chấp cái nóng, những chiếc búa đá khổng lồ không nương tay đem cơ thể binh lính đập thành mảnh vụn.
Không thể tới gần, những mảnh phiến bị bỏng dường như còn đang vang lên bên tai.
Cuối cùng, đó là một đám cháy trong hang động khổng lồ này, đám cháy đã thiêu rụi hết tất cả mọi người.
Không phải... ngươi có nên sợ không? Không... nhưng liệu ngươi có nhận ra rằng ngươi phải chiến đấu với những con quái vật này không?
Andy không thể kìm được nước mắt nữa, mặc dù hắn không muốn sợ hãi như vậy nhưng hẳn là trong trí tưởng tượng của hắn có không ít con cá lọt lưới, họ phải đối mặt với tối đa một, hai hoặc ba con cá lọt lưới? Sau đó, họ lao vào giết chúng.
Làm thế nào lại có nhiều như vậy? Là ba mươi hay bốn mươi? Tại sao tất cả họ đều vội vã ở đây?
Ngày càng có nhiều âm thanh chết chóc từ những con đường chiến lược thứ nhất và thứ ba vang đến bên tai Andy và điều đó nhắc nhở Andy rằng có thể sẽ có một số lượng lớn kẻ thù xông ra.
Ta nên làm gì đây? Tình hình có thực sự ổn không? Rốt cuộc, có hơn 100 chiến binh mặt trăng mới trong hang, thì liệu ngươi có thể giành chiến thắng không?
Tuy nhiên, các chiến binh Mặt trăng mới được chia thành 12 đội, tạo thành hai tuyến phòng thủ.
Theo sự sắp xếp chiến thuật, tuyến phòng thủ đầu tiên không được rời khỏi nơi được phân công, nếu không toàn bộ bố trí sẽ là một mớ hỗn độn.
Tuyến phòng thủ thứ hai có khả năng cơ động và linh hoạt, và có thể được giải cứu tùy theo tình huống. Tuy nhiên, các hang động rất lớn và cách xa nhau. Ngay cả khi năm đội còn lại của tuyến phòng thủ thứ hai đều hỗ trợ thì cũng sẽ mất một thời gian rất dài mới có thể hỗ trợ được. Với lại, nhiều kẻ thù như vậy, chỉ dựa vào sáu đội thì liệu có thể giành chiến thắng hay không?
Khi tác chiến đối với cá nhân, sức mạnh của bính lính kết hợp với máy bay chiến đấu ưu tú, tỷ lệ này phải là 1-5, mới có thể miễn cưỡng tạo thành một sự cân bằng.
Ngay cả khi chiến binh mặt trăng mới là một chiến binh ưu tú nhất,thì nhiều nhất cũng chỉ có thể là một đấu hai?
Nếu trong thời gian chiến lược tiếp theo, một số lượng lớn kẻ thù sẽ được xông ra, làm thế nào đội phòng thủ thứ hai có thể hỗ trợ họ?
Trong lòng Andy quả thực đang rất sợ hãi. Trong tình huống không thể giải thích và nghiêm trọng như vậy, bộ não không giỏi phân tích của anh ấy đã trở nên linh hoạt hơn, anh ấy đem tình hình của đội Raptors phân tích một cách rõ ràng.
Mặc dù anh ta không hiểu tại sao vẫn còn ba mươi hoặc bốn mươi kẻ thù trong hang, cũng không hiểu tại sao những kẻ thù này lại rất gần nơi họ ở, tuy nhiên anh ta chọn cách trực tiếp lao vào họ để chiến đấu.
"Này... này..." Andy phát ra một giọng nói vô nghĩa từ cổ họng, vì sợ hãi mà khiến anh ta bị kích động đến mức nôn mửa.
Anh ta nghĩ rằng anh ta đã nhìn thấy thế giới rộng lớn này, giống như nhóm xác chết trong nhà kho... Nhưng xác chết rất yếu, làm sao có thể so sánh với những chủng tộc ngầm mạnh mẽ này được?
Chúng đang đến, tất cả chúng đang đến, một mảnh hình người, nhưng khuôn mặt méo mó, giống như một con quái vật.
Từng người một giơ một cây búa đá khổng lồ, chạy rất nhanh, đến nỗi toàn bộ hang động như đang rung chuyển.
Andy đã phát hiện kẻ thù, và những người còn lại của đội Raptors cũng vậy.
Trong ba hoặc hai giây, những suy nghĩ xuất hiện trong đầu mọi người cũng tương tự như Andy, nhưng Andy là người nhút nhát nhất. Ngay cả khi những người khác sợ hãi, họ sẽ không khóc. Họ chỉ đứng tại chỗ, chỉ có Dục là nắm chặt con dao dài trong tay, nhưng lòng bàn tay đều ướt đẫm mồ hôi.
Đây là một trận chiến chắc chắn sẽ có nhiều chết chóc. Nếu ngươi được định sẵn để chết dưới lòng đất, thì ngươi sẽ được nhân danh là người bảo vệ để có được vinh quang tối thượng.
Áo Tư Đốn cũng nắm chặt con dao dài của mình, và anh nhớ sự xấu hổ trong nhà kho khi đóng cửa.
Dù vậy, vẫn là bất an, vẫn là sợ hãi…
Tại thời điểm này, một âm thanh của nước vỡ vang lên bên tại mọi người
Đường Lăng nhảy ra khỏi mặt nước, toàn thân của hắn đều ướt sũng, giọng nói của anh ẫy vô cùng bình tĩnh: "Có ba mươi bảy giây, chúng ta sẽ phải đối mặt với cuộc chiến."
"Không cần sử dụng "phục hồi" để quay về điểm an toàn, ngay cả khi những tảng đá tạm thời được đảm bảo an toàn thì kẻ thù cũng có thể tập trung lực lượng để tiêu diệt các bức tường đá trong vòng một phút."
Hãy lập tức nhảy xuống nước để cho cơ thể có thể thích nghi với dòng nước.
"Sau khi về nhảy xuống nước, hãy quay trở lại bức tường đá. Với bốn lối vào là điểm cơ bản, A Thước và Áo Tư Đốn các ngươi đứng ở vị trí lối vào phía trước bên trái, Andy và Dục, các ngươi đứng ở vị trí lối vào phía trước bên phải. Ở vị trí lối vào phía sau bên trái sẽ là Vi An, Christopher Đế Na ngươi sẽ đứng ở vị trí lối vào phía sau bên phải, còn ta sẽ đứng ở trung tâm. "
"Ta sẽ chỉ huy toàn bộ trận chiến, hãy nhanh chống hành động nào."
"Chúng ta, chỉ có chiến tranh."
Đường Lăng nói một mệnh lệnh trong vòng ba giây, và mọi người lao xuống dòng sông ngầm, và không hiểu sao bắt đầu cảm thấy thoải mái.
Các chàng trai nhớ đến Đường Lăng, người bị mắc kẹt trước cửa và hét lên.
Các cô gái nhớ đến đỉnh nhà kho, ở đó có con dao đang đứng thẳng, việc này quả thực không thể giải thích được.
Tại sao ngươi phải sợ, không phải còn có Đường Lăng ở đây sao?
**
"Này, lùi lại ba đến bốn mét."
"Rút lui, ba đến bốn mét." Một cây búa đá rơi xuống nặng nề, vừa vặn rơi xuống trước vị trí mà Dục đứng, tạo ra một trận bụi mù.
Dục nghe theo lệnh chỉ huy lùi xuống ba đến bốn mét giúp cho đồng đội của Dục không phát sinh bất kì tình huống lộn xộn nào.
"Vi An tiến lên, còn A Thước ngươi rút lui phía sau, nghỉ ngơi trong ba mươi giây. Hãy nhớ giữ khoảng cách với nhau là một mét. Aó Tư Đốn rời đi, trực tiếp đánh."
"Vâng, Vi An cúi xuống và trực tiếp tấn công chân phải của kẻ thù. Vi An, lùi lại ba mét, kẻ thù ở phía bên phải của Aó Tư Đốn, trực tiếp dùng khuỷu tay tấn công."
Đây là một màn phối hợp vô cùng ăn ý, bởi đúng lúc A Thước có chút mệt mỏi nên nhanh chóng rút về phía sau để nghỉ ngơi thì cũng vừa đúng lúc Vi An tiến lên nên đã đổi vị trí cho A Thước.
Cùng lúc đó, Aó Tư Đốn bước tới và đập tan kẻ thù đang tấn công phía bên trái Đường Lăng. Ngay lúc kẻ thù rút lui, Vi An cúi xuống và lao tới. Con dao trong tay Vi An được phóng băng qua đầu gối phải của kẻ thù một cách chuẩn xác.
Và Áo Tư Đốn ổn định cơ thể, đánh thẳng khuỷu tay sang phải và đập tan kẻ thù ở phía Vi An.
"Andy, lùi lại 5 mét, đừng dừng lại, lao thẳng xuống, nhằm vào vai phải của kẻ địch, tiến hành bắn tỉa."
"Lùi lại 5 mét."
Andy ban đầu còn bối rối nhưng vào lúc này đã thay đổi hoàn toàn, trực tiếp lùi lại năm mét, đi lên trên bức tường đá, và sau đó không dừng lại một chút nào, thậm chí không nhìn vào nó, trực tiếp sà xuống, đứng ngay trên vai một kẻ thù to lớn, dùng con dao dài đâm sầm xuống không thương tiếc
....
"Christopher Đế Na, lao từ trên xuống bên phải, trực tiếp đánh vào hai chân của kẻ thù khiến cho kẻ thù ngã xuống đất, sau đó lùi lại 5 mét."
Christopher Đế Na, người đã nhận được lệnh, không do dự, đã nhảy thẳng, và với sức mạnh của cú nhảy này, đã lao về phía trên bên phải.
Lúc này, Endi, người bị Andy cắt đứt cánh tay phải, nghiêng người sang phải và chừa một khoảng trống đủ để Christopher Đế Na lao tới.
Lực tác động rất lớn, sau đó lại bị đâm khiến cho kẻ thù mất cân bằng, tốc độ của chúng không ổn định trực tiếp ngã về phía sau, cũng ngay cả sự đông đúc thì kẻ thù phía sau lại càng nhiều.
Christopher Đế Na căn bản là không để ý đến chiến công của mình, trực tiếp rơi xuống mặt đất, theo cách Đường Lăng nói, sau khi nằm trên mặt đất, sẽ dùng con dao dài nhằm về phía hai chân của kẻ địch mà chém...
"Lùi lại, 5,1 m." Christopher Đế Na hét lên, dùng một lực lượng khổng lồ đến từ đĩa di động chiến thuật, Christopher Đế Na được kéo trở lại đến nơi an toàn, nhưng lần này, có một kẻ thù ở phía bên sau đã nhân cơ hội tấn công Christopher Đế Na.
Kết quả là, nó đã thất bại.
Đây có phải là một cuộc chiến?
Đây là một nghệ thuật hợp tác cực kì tuyệt vời. Lúc trước nghệ thuật đó chỉ có thể thực hiện bởi một mình Đường Lăng nhưng bây giờ với sự trợ giúp của đĩa di động chiến thuật, toàn đội đã có thể thực hiện nghệ thuật tác chiến vô cùng ăn ý.
Ba đội đến hỗ trợ đều cảm thấy rất choáng váng. Họ không hiểu làm thế nào mà đội hình ở cuối xe này lại xuất hiện một trận đấu chiến thuật như vậy.
Bọn họ bị mắc kẹt giữa hai bức tường đá và khoảng cách giữa hai bức tường chỉ là một trăm mét, điều đó có nghĩa là kẻ thù mà chúng phải đối mặt luôn bị giới hạn. Rốt cuộc, cơ thể của kẻ thù rất lớn và chúng phải cách xa nhau. Như vậy mới có thể phát huy sức mạnh chiến đấu.
Trong tình huống như vậy, bọn họ phối hợp với tính cơ động cao của đĩa di động chiến thuật, kiên quyết thủ vững ở tuyến phòng thủ này, và thỉnh thoảng rút lui một số lực lượng, sử dụng khéo léo bốn lỗ trên tường đá, xuống sông ngầm để làm ướt cơ thể và luôn giữ cho cơ thể ở mức nhiệt độ nhất định.
Advertisement / Quảng cáo
Bằng cách này, không có sợ rằng cơ thể sẽ bị bỏng. Ít nhất là cho đến khi nước bốc hơi hoàn toàn, các chủng tộc chính nghĩa của các chủng tộc dưới lòng đất sẽ không bị đốt cháy đồng phục chiến đấu thông thường của họ, và da của họ cũng sẽ không bị bỏng.
Do đó, bọn họ không hề băn khoăn mà trực tiếp dùng thân thể va chạm. Nếu sức mạnh không đủ, chúng sử dụng khả năng di động của đĩa di động chiến thuật để gây ra hiệu ứng lặn xuống nguồn nước ngầm....
Cách chiến đấu này chắc chắn đã truyền cảm hứng cho các đội được hỗ trợ này. Họ cũng học cách làm ướt cơ thể bằng nước và bắt đầu phối hợp sử dụng đĩa di động chiến thuật …nhưng trong mọi trường hợp, họ không thể đạt được hiệu quả chiến đấu như đội Raptors..
Đầu tiên, tiểu đội này hình như quá mức giàu có. Không chỉ ai cũng có một con dao dài bằng hợp kim loại C, có thể tiêu diệt kẻ thù một cách hiệu quả, mà đồng phục chiến đấu của họ như mặc áo giáp, hoàn toàn có thể chống lại những con quái vật khổng lồ này.
Thứ hai, sức mạnh tổng thể của tiểu đội này quá mạnh. Tốc độ và sức mạnh tổng thể của họ tốt hơn đội chiến đấu trung bình. Tại sao lại như vậy? Họ rõ ràng... rõ ràng là lính mới mà?
Thứ ba, các đội khác đều không có được Đường Lăng chỉ huy. Anh chàng ở cuối cần cẩu, tại sao ngươi lại có khả năng chỉ huy giống như thần, và khả năng chiến đấu mạnh mẽ như vậy?
Như vậy hoàn toàn phù hợp, bởi vì hầu như 90% nguyên nhân đến từ sự chỉ huy của Đường Lăng, mà Đường Lăng lại là một người vô cùng mạnh mẽ, phòng thủ rất chắc chắn, và anh ta so sánh với Hừ Khắc thì quả thực rất khó để xác định ai là người mạnh mẽ hơn?
Các tiểu đội đến hỗ trợ chắc chắn đang gặp phải những vấn đề này. Họ chắc chắn không nghĩ rằng con dao dài bằng hợp kim loại C thực sự đến từ sự giàu có của Đường Lăng. Ta không nghĩ rằng số lượng tiểu đội lại tăng nhanh đến như vậy, bởi vì có một nguồn tích cực sau khi tu luyện. Họ sử dụng thịt thú dữ hoặc là kết hợp thịt thú dữ với lõi gỗ tốt để làm thức ăn cho các binh lính.
Tất nhiên, bọn họ không thể diễn tả nổi sức mạnh của Đường Lăng. Họ chỉ biết rằng Đường Lăng là con lợn rừng Haas, vua bụng to, cuối xe....
Có gì đó không ổn, nhưng trong chiến trường, sẽ không ai nghĩ quá nhiều về loại vấn đề này.
Áp lực quả thực là rất lớn!
Nhóm hỗ trợ phát hiện ra rằng ngay cả khi mục tiêu của những kẻ thù này luôn chỉ là đội Raptors, họ sẽ có thể làm chúng rung chuyển bằng một cây búa như đang tấn công một con cá linh tinh. Bọn họ vừa chiến đấu vừa lao vào bảo vệ đội hình Raptors.
Mặc dù vậy, áp lực vẫn rất lớn.
Ta không biết tại sao, mặc dù chiến lược ở con đường thứ hai rất khốc liệt thế nhưng lại có rất ít kẻ thù xông ra.
Ngược lại, những con đường chính thứ nhất và thứ ba thì lại có rất nhiều quân địch, và tuyến phòng thủ đầu tiên đã sụp đổ.
Nhưng may mắn thay, mục tiêu của những kẻ thù này dường như giống nhau. Họ chỉ lao vào đội Raptors. Những người cắm trại dự bị đầu tiên sẽ không trở thành kẻ thù nếu họ chạy trốn kịp thời.
Đây là vì cái gì? Không ai có thể trả lời cho vấn đề này! Tuy nhiên, như mọi khi, kẻ thù đang xông đến ngày càng nhiều, và ngay cả khi nó không phải là mục tiêu, nó cũng sẽ sớm chết ở đây.
Nên rút lui hay không đây? Vấn đề này nảy sinh trong tâm trí của mỗi tiểu đội hỗ trợ.
Rút lui sao? Bây giờ đã không còn đường lui nữa rồi, Đường Lăng đâm vào một kẻ thù đang lao tới, và đá một tên khác. Hơi thở của anh bắt đầu trở nên dữ dội hơn.
Lúc này, lời nói của anh càng trở nên ngắn hơn: "Dục, rút lui, 45."
"Áo Tư Đốn, phía trước, đánh, oh."
Nhưng hiệu suất không bị ảnh hưởng một chút nào.
Sau khi chiến đấu trong hai mươi bảy phút, mọi người đều đã có thể thích nghi với việc phối hợp tác chiến.
Đôi khi chỉ cần một cái nhìn, một hành động, hoặc thậm chí là không cần mệnh lệnh chính xác của Đường Lăng, thì họ vẫn có thể phối hợp một cách ăn ý và Đường Lăng chỉ cần nói cho họ biết khi nào nên rút lui, và khoảng cách bao nhiêu như vậy là đủ.
Lúc này, Đường Lăng với tư cách là đội trưởng có khả năng chỉ huy vô cùng tốt đã trở thành mộ phần không thể thiếu trong trận chiến lần này.
Chừng nào anh còn ở đó, dường như trận chiến này sẽ có một kết quả không làm người khác thất vọng.
Không ai nghi ngờ khả năng của Đường Lăng là gì? Bảo mật cho Đường Lăng dường như đã trở thành một sự hiểu biết ngầm khác của đội Raptors.
Ngay cả khi Đường Lăng là con trai của Chúa thì mối quan hệ là gì đây? Anh ấy là Đường Lăng của đội Raptors chúng ta!
Mọi người rất tự hào về anh ấy.
Chỉ có Đường Lăng, nỗi lo lắng trong lòng chưa bao giờ được thuyên giảm, và anh ấy cũng có một cảm giác thương cảm tràn ngập trong lòng.
Ngay cả khi cơ thể mệt mỏi, những vết thương đang rỉ máu thì Đường Lăng vẫn không thể ngăn những cảm xúc như vậy hiện lên trong tâm trí anh.
Không ai biết rõ hơn anh ta. Những kẻ thù trước mặt anh ta hoàn toàn bị giết chết. Mặc dù trận chiến kéo dài 27 phút, các phi đội Raptors đã thành công trong việc tiêu diệt hàng trăm kẻ thù. Mặc dù họ đã giết 21 chủng tộc dưới lòng đất những vẫn là không có hy vọng cho trận chiến này.
Bất cứ điều gì thực sự nên có một phạm vi hợp lý, cũng như nên có một phạm vi kẻ thù hợp lý.
Theo tính toán của Đường Lăng, giá trị này nằm trong khoảng 200 là hợp lý.
Tại sao? Bởi vì có một lý do mạnh mẽ, kẻ thù cảm thấy áp lực trong con đường chiến lược thứ hai, cách tốt nhất đó là phân chia lực lượng chiến đấu một cách có khoa học.
Đây là lý do.
Nếu trong trường hợp phân chia quân đội, chiến lược đầu tiên đó là sẽ có 80 đến 100 kẻ thù lọt lưới vào bẫy của chúng ta, liệu có hợp lý không?Câu trả lời là rất hợp lý.
Có hợp lý không khi có năm mươi đến sáu mươi kẻ thù trong chiến lược thứ ba trong trường hợp chia rẽ? Rất hợp lý.
Cùng với bốn mươi mốt kẻ thù phục kích ở đây, hai trăm là những giá trị rất hợp lý.
Tuy nhiên, việc tiêu diệt 200 kẻ thù là đã vượt quá khả năng của quân đội Raptors! Con số 120 kẻ thù đã là giới hạn phòng thủ của đội Raptors và tối đa mười phút là giới hạn sức mạnh thể chất của mọi người.
Do đó, không có hy vọng cho trận chiến này.
Hy vọng duy nhất là trước khi cơn buồn ngủ kéo đến, bộ phim phải đi đến khúc dạo đầu để kết thúc.
Rốt cuộc, ngay cả khi chủng tộc ngầm có mối quan hệ hợp tác với gia đình Anse, cũng không thể trơ mắt để nhiều binh lính như vậy hy sinh được.
Đường Lăng không hiểu nền văn minh của chủng tộc dưới lòng đất, nhưng anh ta suy đoán rằng dân số của chủng tộc ngầm chắc chắn là điểm yếu của họ. Nếu không, tại sao khu vực an toàn số 17 có thể cân bằng với chủng tộc ngầm?
Chỉ vì ngươi đã tổ chức ba điểm chiến lược? Không, đó là vì không có thêm quân để tấn công ba con đường chiến lược này, vì vậy họ căn bản là không thể phòng thủ được!
Vì vậy, ah... giết nhiều hơn, cố gắng giết càng nhiều càng tốt ở đây, là điểm đột phá duy nhất, là cách duy nhất nếu muốn có kì tích xuất hiện.
Đường Lăng không nghi ngờ mặc dù Ngải Bá và An Đức Lỗ đều có thể biết báo cáo trận chiến ở đây và Đường Lăng cũng không quan tâm đến thủ đoạn của bọn chúng.
Nghĩ đến đây, khuôn mặt của Đường Lăng hiện lên một nụ cười nhếch mép, và anh ta chém con dao của mình vào kẻ thù. Anh ta lau máu mũi một cách bừa bãi, mặc dù cơ thể anh ta vẫn dính vào cơ thể nóng bỏng của kẻ thù, đã có rất nhiều hơi nước xuất hiện. Với nhiệt độ đáng kinh ngạc, anh ta vẫn phớt lờ nó. Anh ta dùng lực kéo một con sói đang cắn vào mắt anh ta, vẻ mặt con sói lúc đó rất xấu xí trông giống như một con chuột trong cuộc đua dưới lòng đất, và sau đó bóp nát nó...
Trông anh như một thần chết, mặt đẫm máu.
Nhưng mối quan hệ là gì?
Đây là một cốt truyện chung của các trò chơi tâm lý, Đường Lăng đã sử dụng giết chóc để phá game.
Tại sao lại là cốt truyện chung của trò chơi tâm lý? Chỉ vì tiểu đội không nghĩ rằng có một cuộc phục kích bên trong, chiến trường bi thảm trên mặt đất khiến người ta dễ dàng nghĩ rằng khu R dưới lòng đất đã cạn kiệt nguồn binh lực.
Nếu ngươi có một ý tưởng như vậy, cộng với chiến lược thứ hai, việc tìm kiếm nó là điều cấp thiết.
Sau đó, không có vấn đề gì ở nơi những đội quân dẫn đầu đi qua, và những đội quân đi vào sau cũng sẽ chấp nhận như vậy.
Còn trại dự bị đầu tiên? Nơi mà Chiến binh Mặt trăng Tím đi qua rõ ràng là an toàn. Trong nhiều năm, mọi người hẳn đều có sự ỷ lại vào Chiến binh Mặt trăng Tím.
Đây là một cốt truyện tâm lý đan xen, tạo nên một vỏ bọc hoàn hảo cho cuộc phục kích ở đây.
Nếu không phải vì lõi nhiệt đã trở thành lỗ hổng duy nhất, ngay cả Đường Lăng cũng sẽ không tìm thấy lỗ hổng trong trò chơi tâm lý này.
Đúng vậy, tại sao không phá vỡ lõi nhiệt? Đây chỉ là vấn đề của chiến binh mặt trăng màu tím.
Tất nhiên, ngươi có thể nói rằng nó không bị hủy hoại, nhưng khi có điểm đáng ngờ này, và sau đó nhìn vào những cơ quan chính nghĩa vẫn còn đầy sức mạnh, ngươi sẽ thấy rằng những cơ quan chính nghĩa này phân bổ không có quy luật, nhưng tất cả đều phải đối mặt với đội Raptors. Phạm vi của các khu vực này đều đã được bao quanh!
"Nó rất hoàn mỹ đúng không? Đúng vậy, vô cùng hoàn mỹ! Ngải Bá hay An Đức Lỗ dựa vào cái gì mà lại chỉ quan tâm đến bản thân nhiều như vậy. Ta nghĩ rằng có thể sắp xếp hai trăm chủng tộc dưới lòng đất để tự sát hoặc gài bẫy? Có phải họ đã tìm thấy thứ gì đó không?" Đường Lăng cười lạnh và quả thực ngay cả chính anh cũng không phát hiện ra bản thân có vấn đề gì.
Liệu có phải là bản năng chính xác? Hay chỉ là một chi tiết nhỏ? Hay chính ngươi là một người định cư, và có một sự thù hận cay đắng đối với khu vực an toàn số 17?
Khi nghĩ tới vấn đề đó, có lẽ ắt hẳn cũng không xứng đáng để Ngải Bá dựng lên vở kịch này.
Câu trả lời duy nhất chỉ có Tô Diệu biết.
Advertisement / Quảng cáo
Đường Lăng đang cắn răng chịu đựng. Anh ta đã hoàn toàn điên loạn, vì giết quân địch mà anh ta đã hoàn toàn quên đi bản thân đang bị thương.
Phải chăng cần có một sự bùng nổ nhỏ ở đây? Đường Lăng đã xem xét vấn đề này vô số lần, nhưng sự lo lắng trong lòng anh ta luôn ngăn cản anh ta làm điều đó.
Mà lí do cũng không phải là sợ bí mật của mình bại lộ trước mặt mọi người.
Đường Lăng phải tin vào cảm xúc của mình, đêm đó không phải là bài học đắt giá nhất rồi sao?
156, 161... Đường Lăng đang đếm số lượng kẻ thù xung quanh mình.
27,29... Đường Lăng đang đếm có bao nhiêu kẻ thù bị giết? Điều gì sẽ chạm đến giới hạn của sự nhạy cảm sắc tộc của chủng tộc?
Mặc kệ là kẻ thù có lên đến số lượng là 200 tên không thì nó cũng đã chạm đến giới hạn nhạy cảm.
Nói tóm lại, nếu bất kỳ điều kiện nào trong hai điều kiện này được đáp ứng, thì có phải vở kịch này sẽ có thể kết thúc không?
Cánh tay Đường Lăng bị bỏng, nhưng dường như anh ta không cảm nhận được. Anh ta mỉm cười và dùng một con sói để lao xuống dưới lòng đất, và sau đó anh ta chạm vào nó với sự giúp đỡ của một con sói đang cắn cánh tay anh ta.
Quá trình này giống như cánh tay bị bong ra từng lớp da.
Tuy nhiên, điều đó không thành vấn đề.... Đường Lăng quay cổ tay của mình lại khiến con sói cắn vào còng, nhưng toàn bộ lòng bàn tay của anh ta lại mở ra và tóm lấy con chuột ngầm giấu trong cơ thể mình.
"À!" Đường Lăng điên cuồng hét lên một tiếng thế nhưng cứ như vậy anh ta dùng sức kéo con chuột ra khỏi cơ thể mình.
Cơ thể của con chuột ngầm vẫn còn ở trên không, và tay kia của Đường Lăng siết chặt tạo thành nắm đấm,một quyền đánh vào đầu của nó.
Đường Lăng ngươi có điên không? Đội Raptors bắt đầu bị sốc. Không, anh ta rất bình tĩnh. Khi anh ta bị thương, anh ta vẫn tiếp tục chỉ huy. Anh ta dường như không bao giờ gục ngã, không bao giờ mệt mỏi.
Nhưng tại sao cảnh tượng này lại khiến người ta muốn khóc? Điều gì khiến Đường Lăng trở nên như thế... Trận lần này có phải là quá khó coi không?
Ngay cả người như Áo Tư Đốn còn nhìn thấy vấn đề, tại sao kẻ thù chỉ bao vây họ? Mặc dù mọi người không thể nghĩ ra câu trả lời, nhưng mọi người theo bản năng đều nghĩ rằng Đường Lăng nên biết, vì vậy anh ta thực sự bị điên thật rồi.
Ngươi có biết không? Tất nhiên, Đường Lăng đương nhiên biết thậm chí anh ta còn biết cả màn kịch này. Ngải Bá nhất định sẽ tìm một lý do hoàn hảo, giống như vị trí của họ chính xác là điều mà chủng tộc ngầm quan tâm nhất... có lẽ một sơ đồ thiết kế của một lõi nhiệt sẽ được đào ra ở đây.
Ý tưởng này là vô nghĩa, nhưng nó hoàn toàn đúng.
Tuy nhiên, có vẻ như là không có vấn đề gì với nó mặc dù có 200 kẻ thù vây quanh nó. Nó như một mồi nhử giúp ta sắp sửa hạ gục tất cả kẻ thù.
Vì vậy, vở kịch này có lẽ đã sắp hạ màn rồi. Con đường chiến lược thứ hai dường như truyền đến tiếng gào thét, vậy tiếng gào thét đó là gì?
Xa xa, dường như ta cũng thấy tiểu đội của An Đức Lỗ…
Đường Lăng đột nhiên quay lại và nhìn vào đội Raptors và liền quyết định trực tiếp quay đầu đi.
Thời gian không thể trì hoãn được nữa. Đường Lăng nghĩ rằng anh vẫn có thể kiên trì, nhưng tất cả những người bị thương có lẽ không chịu nổi bất kì tra tấn nào nữa.
"Chát chát chát" một vài âm thanh được phát ra và sáu đĩa di động chiến thuật được ném cho Đường Lăng theo một thứ tự nhất định.
Sau đó, nó đã được cố định trên bức tường đá bởi Đường Lăng.
Đây là một kiểu trang trí nhỏ, lần đầu tiên sử dụng đĩa di động chiến thuật, ngay cả Đường Lăng cũng không có khái niệm về điểm bảo mật.
Bây giờ việc chọn điểm an toàn quả thực là rất khó khắn bởi vì không có khoảng cách để mở nó.
Không nên giống như chiến đấu trong một không gian hạn chế chỉ có 7 người chiến đấu, nếu có một sai lầm nhỏ, dây điện trong cuộn cáp sẽ xoay và rối lại với nhau, nó chắc chắn sẽ là thảm họa.
Nhưng thời gian là rất cấp bách, không có thời gian để tìm một nơi tốt hơn, cách duy nhất để sử dụng nó đó là kết hợp đồ bền cao cùng với bản năng chính xác để chỉ huy tác chiến và tránh những hậu quả như vậy xảy ra.
Nếu không sẽ bị rơi vào âm mưu của anh ta, anh ta sẽ chôn vùi người khác, bức tường đá này như một tình huống trớ trêu, không phải tất cả nó đều là vô ích, ít nhất là... trong thời điểm quan trọng nhất, hãy để các thành viên của nhóm Raptors có ít nhất một phút để thở.
Chỉ một phút, nhưng nó là đủ.
Rốt cuộc, mục tiêu nên là anh ta, chứ không phải người khác, nếu không cần thiết, có lẽ là An Đức Lỗ hay Ngải Bá, sẽ không sẵn sàng để phần còn lại của đội Raptors hy sinh, đặc biệt là Áo Tư Đốn và Dục.
Gia đình phía sau họ đã miễn cưỡng chấp nhận kết quả rằng khu vực an toàn số 17 thực sự đã bị lật đổ, nếu Áo Tư Đốn và Dục gặp chuyện không may vào thời điểm này, đối với thế cục ổn định hiện tại thì quả thực đó không phải là tin tốt.
Do đó, một phút bây giờ đã trở thành mấu chốt của vấn đề, Đường Lăng sẽ chiến đấu cho đồng đội.
Điều gì sẽ xảy ra tiếp theo? Đó là sự chống đỡ, chống đỡ cho thời điểm trước khi chương trình lớn kết thúc, lúc này một phút sẽ phát huy tác dụng, bởi vì tại thời điểm đó sẽ có nhân lực còn trống, việc cứu các thành viên của đội Raptors là hợp lý.
Hoặc có thể, sẽ không có chống đỡ quá lâu, nhưng để đảm bảo an toàn cho họ, Đường Lăng sẵn sàng chống lại việc này, vì đó sẽ là...
Raptors cố định đội hình của ổ đĩa chiến thuật di động, cả người Đường Lăng theo nham thạch trên vách đá đáp xuống, gần như sợi tơ trong suốt cũng rất nhanh theo anh ta hướng đến ổ đĩa di động chiến thuật mà đáp xuống.
Tiếng gió rít bên tai Đường Lăng, sau khi hạ cánh, Đường Lăng không ở lại một giây nào, trực tiếp lao xuống dòng sông ngầm bên cạnh khu vực này.
Bởi vì trong hang quá nóng nên mọi người lập tức nhảy vào mạch nước lạnh ngầm bên cạnh, sự chênh lệch nhiệt độ lớn như vậy khiến cho Đường Lăng đôi chút khó thở, cả người vì vậy có một cảm giác nghẹt thở...
Anh vùi đầu và mặt xuống nước, trong đầu chỉ còn tồn tại một suy nghĩ đó là: "Kia chắc chắn sẽ là món quà cuối cùng thay cho lời từ biệt".
"Đường Lăng, anh đang làm gì vậy?" Andy thấy rằng anh ngày không hiểu nổi Đường Lăng, cho dù đó là cắt tường đá, đĩa di động chiến thuật cố định hay việc lao xuống sông ngầm, tất cả mọi hành động của Đường Lăng đều khó giải thích.
Bức tường đá có phải là nơi đảm bảo an toàn tốt nhất không? Trong thực tế, trong lĩnh vực chiến tranh này, các đĩa di động chiến thuật có thực sự phát huy tác dụng không? Andy nghĩ rằng sự khích lệ của nó quan trọng hơn ý nghĩa thực tế nhiều. Cuối cùng việc anh ấy lao xuống sông rốt cuộc có ý nghĩa gì? Có phải là tắm rửa trước trận chiến không?
Trong đầu của Andy chứa đầy những suy nghĩ này. Anh quay sang nhìn Đường Lăng, nhưng cảnh tượng đáng sợ xuất hiện, và các bộ phận giả treo trên các hang động nhỏ là các bộ phận "sống".
Họ thực sự còn sống! Tuy tay chân của họ có vẻ còn hơi cứng, nhưng dường như đã hoạt động hoàn toàn, sau đó rút trực tiếp ống kết nối phía sau họ và trực tiếp lao xuống.
Advertisement / Quảng cáo
Bên trong hang động này - cũng có kẻ thù!
Trong một khoảnh khắc, trong đầu của Andy, lóe lên vô số suy nghĩ, hầu hết là những cảnh tượng về tàn tích trên chiến trường.
Những cuộc đua ngầm mặc kệ nguy hiểm toàn thân mạo hiểm bất chấp cái nóng, những chiếc búa đá khổng lồ không nương tay đem cơ thể binh lính đập thành mảnh vụn.
Không thể tới gần, những mảnh phiến bị bỏng dường như còn đang vang lên bên tai.
Cuối cùng, đó là một đám cháy trong hang động khổng lồ này, đám cháy đã thiêu rụi hết tất cả mọi người.
Không phải... ngươi có nên sợ không? Không... nhưng liệu ngươi có nhận ra rằng ngươi phải chiến đấu với những con quái vật này không?
Andy không thể kìm được nước mắt nữa, mặc dù hắn không muốn sợ hãi như vậy nhưng hẳn là trong trí tưởng tượng của hắn có không ít con cá lọt lưới, họ phải đối mặt với tối đa một, hai hoặc ba con cá lọt lưới? Sau đó, họ lao vào giết chúng.
Làm thế nào lại có nhiều như vậy? Là ba mươi hay bốn mươi? Tại sao tất cả họ đều vội vã ở đây?
Ngày càng có nhiều âm thanh chết chóc từ những con đường chiến lược thứ nhất và thứ ba vang đến bên tai Andy và điều đó nhắc nhở Andy rằng có thể sẽ có một số lượng lớn kẻ thù xông ra.
Ta nên làm gì đây? Tình hình có thực sự ổn không? Rốt cuộc, có hơn 100 chiến binh mặt trăng mới trong hang, thì liệu ngươi có thể giành chiến thắng không?
Tuy nhiên, các chiến binh Mặt trăng mới được chia thành 12 đội, tạo thành hai tuyến phòng thủ.
Theo sự sắp xếp chiến thuật, tuyến phòng thủ đầu tiên không được rời khỏi nơi được phân công, nếu không toàn bộ bố trí sẽ là một mớ hỗn độn.
Tuyến phòng thủ thứ hai có khả năng cơ động và linh hoạt, và có thể được giải cứu tùy theo tình huống. Tuy nhiên, các hang động rất lớn và cách xa nhau. Ngay cả khi năm đội còn lại của tuyến phòng thủ thứ hai đều hỗ trợ thì cũng sẽ mất một thời gian rất dài mới có thể hỗ trợ được. Với lại, nhiều kẻ thù như vậy, chỉ dựa vào sáu đội thì liệu có thể giành chiến thắng hay không?
Khi tác chiến đối với cá nhân, sức mạnh của bính lính kết hợp với máy bay chiến đấu ưu tú, tỷ lệ này phải là 1-5, mới có thể miễn cưỡng tạo thành một sự cân bằng.
Ngay cả khi chiến binh mặt trăng mới là một chiến binh ưu tú nhất,thì nhiều nhất cũng chỉ có thể là một đấu hai?
Nếu trong thời gian chiến lược tiếp theo, một số lượng lớn kẻ thù sẽ được xông ra, làm thế nào đội phòng thủ thứ hai có thể hỗ trợ họ?
Trong lòng Andy quả thực đang rất sợ hãi. Trong tình huống không thể giải thích và nghiêm trọng như vậy, bộ não không giỏi phân tích của anh ấy đã trở nên linh hoạt hơn, anh ấy đem tình hình của đội Raptors phân tích một cách rõ ràng.
Mặc dù anh ta không hiểu tại sao vẫn còn ba mươi hoặc bốn mươi kẻ thù trong hang, cũng không hiểu tại sao những kẻ thù này lại rất gần nơi họ ở, tuy nhiên anh ta chọn cách trực tiếp lao vào họ để chiến đấu.
"Này... này..." Andy phát ra một giọng nói vô nghĩa từ cổ họng, vì sợ hãi mà khiến anh ta bị kích động đến mức nôn mửa.
Anh ta nghĩ rằng anh ta đã nhìn thấy thế giới rộng lớn này, giống như nhóm xác chết trong nhà kho... Nhưng xác chết rất yếu, làm sao có thể so sánh với những chủng tộc ngầm mạnh mẽ này được?
Chúng đang đến, tất cả chúng đang đến, một mảnh hình người, nhưng khuôn mặt méo mó, giống như một con quái vật.
Từng người một giơ một cây búa đá khổng lồ, chạy rất nhanh, đến nỗi toàn bộ hang động như đang rung chuyển.
Andy đã phát hiện kẻ thù, và những người còn lại của đội Raptors cũng vậy.
Trong ba hoặc hai giây, những suy nghĩ xuất hiện trong đầu mọi người cũng tương tự như Andy, nhưng Andy là người nhút nhát nhất. Ngay cả khi những người khác sợ hãi, họ sẽ không khóc. Họ chỉ đứng tại chỗ, chỉ có Dục là nắm chặt con dao dài trong tay, nhưng lòng bàn tay đều ướt đẫm mồ hôi.
Đây là một trận chiến chắc chắn sẽ có nhiều chết chóc. Nếu ngươi được định sẵn để chết dưới lòng đất, thì ngươi sẽ được nhân danh là người bảo vệ để có được vinh quang tối thượng.
Áo Tư Đốn cũng nắm chặt con dao dài của mình, và anh nhớ sự xấu hổ trong nhà kho khi đóng cửa.
Dù vậy, vẫn là bất an, vẫn là sợ hãi…
Tại thời điểm này, một âm thanh của nước vỡ vang lên bên tại mọi người
Đường Lăng nhảy ra khỏi mặt nước, toàn thân của hắn đều ướt sũng, giọng nói của anh ẫy vô cùng bình tĩnh: "Có ba mươi bảy giây, chúng ta sẽ phải đối mặt với cuộc chiến."
"Không cần sử dụng "phục hồi" để quay về điểm an toàn, ngay cả khi những tảng đá tạm thời được đảm bảo an toàn thì kẻ thù cũng có thể tập trung lực lượng để tiêu diệt các bức tường đá trong vòng một phút."
Hãy lập tức nhảy xuống nước để cho cơ thể có thể thích nghi với dòng nước.
"Sau khi về nhảy xuống nước, hãy quay trở lại bức tường đá. Với bốn lối vào là điểm cơ bản, A Thước và Áo Tư Đốn các ngươi đứng ở vị trí lối vào phía trước bên trái, Andy và Dục, các ngươi đứng ở vị trí lối vào phía trước bên phải. Ở vị trí lối vào phía sau bên trái sẽ là Vi An, Christopher Đế Na ngươi sẽ đứng ở vị trí lối vào phía sau bên phải, còn ta sẽ đứng ở trung tâm. "
"Ta sẽ chỉ huy toàn bộ trận chiến, hãy nhanh chống hành động nào."
"Chúng ta, chỉ có chiến tranh."
Đường Lăng nói một mệnh lệnh trong vòng ba giây, và mọi người lao xuống dòng sông ngầm, và không hiểu sao bắt đầu cảm thấy thoải mái.
Các chàng trai nhớ đến Đường Lăng, người bị mắc kẹt trước cửa và hét lên.
Các cô gái nhớ đến đỉnh nhà kho, ở đó có con dao đang đứng thẳng, việc này quả thực không thể giải thích được.
Tại sao ngươi phải sợ, không phải còn có Đường Lăng ở đây sao?
**
"Này, lùi lại ba đến bốn mét."
"Rút lui, ba đến bốn mét." Một cây búa đá rơi xuống nặng nề, vừa vặn rơi xuống trước vị trí mà Dục đứng, tạo ra một trận bụi mù.
Dục nghe theo lệnh chỉ huy lùi xuống ba đến bốn mét giúp cho đồng đội của Dục không phát sinh bất kì tình huống lộn xộn nào.
"Vi An tiến lên, còn A Thước ngươi rút lui phía sau, nghỉ ngơi trong ba mươi giây. Hãy nhớ giữ khoảng cách với nhau là một mét. Aó Tư Đốn rời đi, trực tiếp đánh."
"Vâng, Vi An cúi xuống và trực tiếp tấn công chân phải của kẻ thù. Vi An, lùi lại ba mét, kẻ thù ở phía bên phải của Aó Tư Đốn, trực tiếp dùng khuỷu tay tấn công."
Đây là một màn phối hợp vô cùng ăn ý, bởi đúng lúc A Thước có chút mệt mỏi nên nhanh chóng rút về phía sau để nghỉ ngơi thì cũng vừa đúng lúc Vi An tiến lên nên đã đổi vị trí cho A Thước.
Cùng lúc đó, Aó Tư Đốn bước tới và đập tan kẻ thù đang tấn công phía bên trái Đường Lăng. Ngay lúc kẻ thù rút lui, Vi An cúi xuống và lao tới. Con dao trong tay Vi An được phóng băng qua đầu gối phải của kẻ thù một cách chuẩn xác.
Và Áo Tư Đốn ổn định cơ thể, đánh thẳng khuỷu tay sang phải và đập tan kẻ thù ở phía Vi An.
"Andy, lùi lại 5 mét, đừng dừng lại, lao thẳng xuống, nhằm vào vai phải của kẻ địch, tiến hành bắn tỉa."
"Lùi lại 5 mét."
Andy ban đầu còn bối rối nhưng vào lúc này đã thay đổi hoàn toàn, trực tiếp lùi lại năm mét, đi lên trên bức tường đá, và sau đó không dừng lại một chút nào, thậm chí không nhìn vào nó, trực tiếp sà xuống, đứng ngay trên vai một kẻ thù to lớn, dùng con dao dài đâm sầm xuống không thương tiếc
....
"Christopher Đế Na, lao từ trên xuống bên phải, trực tiếp đánh vào hai chân của kẻ thù khiến cho kẻ thù ngã xuống đất, sau đó lùi lại 5 mét."
Christopher Đế Na, người đã nhận được lệnh, không do dự, đã nhảy thẳng, và với sức mạnh của cú nhảy này, đã lao về phía trên bên phải.
Lúc này, Endi, người bị Andy cắt đứt cánh tay phải, nghiêng người sang phải và chừa một khoảng trống đủ để Christopher Đế Na lao tới.
Lực tác động rất lớn, sau đó lại bị đâm khiến cho kẻ thù mất cân bằng, tốc độ của chúng không ổn định trực tiếp ngã về phía sau, cũng ngay cả sự đông đúc thì kẻ thù phía sau lại càng nhiều.
Christopher Đế Na căn bản là không để ý đến chiến công của mình, trực tiếp rơi xuống mặt đất, theo cách Đường Lăng nói, sau khi nằm trên mặt đất, sẽ dùng con dao dài nhằm về phía hai chân của kẻ địch mà chém...
"Lùi lại, 5,1 m." Christopher Đế Na hét lên, dùng một lực lượng khổng lồ đến từ đĩa di động chiến thuật, Christopher Đế Na được kéo trở lại đến nơi an toàn, nhưng lần này, có một kẻ thù ở phía bên sau đã nhân cơ hội tấn công Christopher Đế Na.
Kết quả là, nó đã thất bại.
Đây có phải là một cuộc chiến?
Đây là một nghệ thuật hợp tác cực kì tuyệt vời. Lúc trước nghệ thuật đó chỉ có thể thực hiện bởi một mình Đường Lăng nhưng bây giờ với sự trợ giúp của đĩa di động chiến thuật, toàn đội đã có thể thực hiện nghệ thuật tác chiến vô cùng ăn ý.
Ba đội đến hỗ trợ đều cảm thấy rất choáng váng. Họ không hiểu làm thế nào mà đội hình ở cuối xe này lại xuất hiện một trận đấu chiến thuật như vậy.
Bọn họ bị mắc kẹt giữa hai bức tường đá và khoảng cách giữa hai bức tường chỉ là một trăm mét, điều đó có nghĩa là kẻ thù mà chúng phải đối mặt luôn bị giới hạn. Rốt cuộc, cơ thể của kẻ thù rất lớn và chúng phải cách xa nhau. Như vậy mới có thể phát huy sức mạnh chiến đấu.
Trong tình huống như vậy, bọn họ phối hợp với tính cơ động cao của đĩa di động chiến thuật, kiên quyết thủ vững ở tuyến phòng thủ này, và thỉnh thoảng rút lui một số lực lượng, sử dụng khéo léo bốn lỗ trên tường đá, xuống sông ngầm để làm ướt cơ thể và luôn giữ cho cơ thể ở mức nhiệt độ nhất định.
Advertisement / Quảng cáo
Bằng cách này, không có sợ rằng cơ thể sẽ bị bỏng. Ít nhất là cho đến khi nước bốc hơi hoàn toàn, các chủng tộc chính nghĩa của các chủng tộc dưới lòng đất sẽ không bị đốt cháy đồng phục chiến đấu thông thường của họ, và da của họ cũng sẽ không bị bỏng.
Do đó, bọn họ không hề băn khoăn mà trực tiếp dùng thân thể va chạm. Nếu sức mạnh không đủ, chúng sử dụng khả năng di động của đĩa di động chiến thuật để gây ra hiệu ứng lặn xuống nguồn nước ngầm....
Cách chiến đấu này chắc chắn đã truyền cảm hứng cho các đội được hỗ trợ này. Họ cũng học cách làm ướt cơ thể bằng nước và bắt đầu phối hợp sử dụng đĩa di động chiến thuật …nhưng trong mọi trường hợp, họ không thể đạt được hiệu quả chiến đấu như đội Raptors..
Đầu tiên, tiểu đội này hình như quá mức giàu có. Không chỉ ai cũng có một con dao dài bằng hợp kim loại C, có thể tiêu diệt kẻ thù một cách hiệu quả, mà đồng phục chiến đấu của họ như mặc áo giáp, hoàn toàn có thể chống lại những con quái vật khổng lồ này.
Thứ hai, sức mạnh tổng thể của tiểu đội này quá mạnh. Tốc độ và sức mạnh tổng thể của họ tốt hơn đội chiến đấu trung bình. Tại sao lại như vậy? Họ rõ ràng... rõ ràng là lính mới mà?
Thứ ba, các đội khác đều không có được Đường Lăng chỉ huy. Anh chàng ở cuối cần cẩu, tại sao ngươi lại có khả năng chỉ huy giống như thần, và khả năng chiến đấu mạnh mẽ như vậy?
Như vậy hoàn toàn phù hợp, bởi vì hầu như 90% nguyên nhân đến từ sự chỉ huy của Đường Lăng, mà Đường Lăng lại là một người vô cùng mạnh mẽ, phòng thủ rất chắc chắn, và anh ta so sánh với Hừ Khắc thì quả thực rất khó để xác định ai là người mạnh mẽ hơn?
Các tiểu đội đến hỗ trợ chắc chắn đang gặp phải những vấn đề này. Họ chắc chắn không nghĩ rằng con dao dài bằng hợp kim loại C thực sự đến từ sự giàu có của Đường Lăng. Ta không nghĩ rằng số lượng tiểu đội lại tăng nhanh đến như vậy, bởi vì có một nguồn tích cực sau khi tu luyện. Họ sử dụng thịt thú dữ hoặc là kết hợp thịt thú dữ với lõi gỗ tốt để làm thức ăn cho các binh lính.
Tất nhiên, bọn họ không thể diễn tả nổi sức mạnh của Đường Lăng. Họ chỉ biết rằng Đường Lăng là con lợn rừng Haas, vua bụng to, cuối xe....
Có gì đó không ổn, nhưng trong chiến trường, sẽ không ai nghĩ quá nhiều về loại vấn đề này.
Áp lực quả thực là rất lớn!
Nhóm hỗ trợ phát hiện ra rằng ngay cả khi mục tiêu của những kẻ thù này luôn chỉ là đội Raptors, họ sẽ có thể làm chúng rung chuyển bằng một cây búa như đang tấn công một con cá linh tinh. Bọn họ vừa chiến đấu vừa lao vào bảo vệ đội hình Raptors.
Mặc dù vậy, áp lực vẫn rất lớn.
Ta không biết tại sao, mặc dù chiến lược ở con đường thứ hai rất khốc liệt thế nhưng lại có rất ít kẻ thù xông ra.
Ngược lại, những con đường chính thứ nhất và thứ ba thì lại có rất nhiều quân địch, và tuyến phòng thủ đầu tiên đã sụp đổ.
Nhưng may mắn thay, mục tiêu của những kẻ thù này dường như giống nhau. Họ chỉ lao vào đội Raptors. Những người cắm trại dự bị đầu tiên sẽ không trở thành kẻ thù nếu họ chạy trốn kịp thời.
Đây là vì cái gì? Không ai có thể trả lời cho vấn đề này! Tuy nhiên, như mọi khi, kẻ thù đang xông đến ngày càng nhiều, và ngay cả khi nó không phải là mục tiêu, nó cũng sẽ sớm chết ở đây.
Nên rút lui hay không đây? Vấn đề này nảy sinh trong tâm trí của mỗi tiểu đội hỗ trợ.
Rút lui sao? Bây giờ đã không còn đường lui nữa rồi, Đường Lăng đâm vào một kẻ thù đang lao tới, và đá một tên khác. Hơi thở của anh bắt đầu trở nên dữ dội hơn.
Lúc này, lời nói của anh càng trở nên ngắn hơn: "Dục, rút lui, 45."
"Áo Tư Đốn, phía trước, đánh, oh."
Nhưng hiệu suất không bị ảnh hưởng một chút nào.
Sau khi chiến đấu trong hai mươi bảy phút, mọi người đều đã có thể thích nghi với việc phối hợp tác chiến.
Đôi khi chỉ cần một cái nhìn, một hành động, hoặc thậm chí là không cần mệnh lệnh chính xác của Đường Lăng, thì họ vẫn có thể phối hợp một cách ăn ý và Đường Lăng chỉ cần nói cho họ biết khi nào nên rút lui, và khoảng cách bao nhiêu như vậy là đủ.
Lúc này, Đường Lăng với tư cách là đội trưởng có khả năng chỉ huy vô cùng tốt đã trở thành mộ phần không thể thiếu trong trận chiến lần này.
Chừng nào anh còn ở đó, dường như trận chiến này sẽ có một kết quả không làm người khác thất vọng.
Không ai nghi ngờ khả năng của Đường Lăng là gì? Bảo mật cho Đường Lăng dường như đã trở thành một sự hiểu biết ngầm khác của đội Raptors.
Ngay cả khi Đường Lăng là con trai của Chúa thì mối quan hệ là gì đây? Anh ấy là Đường Lăng của đội Raptors chúng ta!
Mọi người rất tự hào về anh ấy.
Chỉ có Đường Lăng, nỗi lo lắng trong lòng chưa bao giờ được thuyên giảm, và anh ấy cũng có một cảm giác thương cảm tràn ngập trong lòng.
Ngay cả khi cơ thể mệt mỏi, những vết thương đang rỉ máu thì Đường Lăng vẫn không thể ngăn những cảm xúc như vậy hiện lên trong tâm trí anh.
Không ai biết rõ hơn anh ta. Những kẻ thù trước mặt anh ta hoàn toàn bị giết chết. Mặc dù trận chiến kéo dài 27 phút, các phi đội Raptors đã thành công trong việc tiêu diệt hàng trăm kẻ thù. Mặc dù họ đã giết 21 chủng tộc dưới lòng đất những vẫn là không có hy vọng cho trận chiến này.
Bất cứ điều gì thực sự nên có một phạm vi hợp lý, cũng như nên có một phạm vi kẻ thù hợp lý.
Theo tính toán của Đường Lăng, giá trị này nằm trong khoảng 200 là hợp lý.
Tại sao? Bởi vì có một lý do mạnh mẽ, kẻ thù cảm thấy áp lực trong con đường chiến lược thứ hai, cách tốt nhất đó là phân chia lực lượng chiến đấu một cách có khoa học.
Đây là lý do.
Nếu trong trường hợp phân chia quân đội, chiến lược đầu tiên đó là sẽ có 80 đến 100 kẻ thù lọt lưới vào bẫy của chúng ta, liệu có hợp lý không?Câu trả lời là rất hợp lý.
Có hợp lý không khi có năm mươi đến sáu mươi kẻ thù trong chiến lược thứ ba trong trường hợp chia rẽ? Rất hợp lý.
Cùng với bốn mươi mốt kẻ thù phục kích ở đây, hai trăm là những giá trị rất hợp lý.
Tuy nhiên, việc tiêu diệt 200 kẻ thù là đã vượt quá khả năng của quân đội Raptors! Con số 120 kẻ thù đã là giới hạn phòng thủ của đội Raptors và tối đa mười phút là giới hạn sức mạnh thể chất của mọi người.
Do đó, không có hy vọng cho trận chiến này.
Hy vọng duy nhất là trước khi cơn buồn ngủ kéo đến, bộ phim phải đi đến khúc dạo đầu để kết thúc.
Rốt cuộc, ngay cả khi chủng tộc ngầm có mối quan hệ hợp tác với gia đình Anse, cũng không thể trơ mắt để nhiều binh lính như vậy hy sinh được.
Đường Lăng không hiểu nền văn minh của chủng tộc dưới lòng đất, nhưng anh ta suy đoán rằng dân số của chủng tộc ngầm chắc chắn là điểm yếu của họ. Nếu không, tại sao khu vực an toàn số 17 có thể cân bằng với chủng tộc ngầm?
Chỉ vì ngươi đã tổ chức ba điểm chiến lược? Không, đó là vì không có thêm quân để tấn công ba con đường chiến lược này, vì vậy họ căn bản là không thể phòng thủ được!
Vì vậy, ah... giết nhiều hơn, cố gắng giết càng nhiều càng tốt ở đây, là điểm đột phá duy nhất, là cách duy nhất nếu muốn có kì tích xuất hiện.
Đường Lăng không nghi ngờ mặc dù Ngải Bá và An Đức Lỗ đều có thể biết báo cáo trận chiến ở đây và Đường Lăng cũng không quan tâm đến thủ đoạn của bọn chúng.
Nghĩ đến đây, khuôn mặt của Đường Lăng hiện lên một nụ cười nhếch mép, và anh ta chém con dao của mình vào kẻ thù. Anh ta lau máu mũi một cách bừa bãi, mặc dù cơ thể anh ta vẫn dính vào cơ thể nóng bỏng của kẻ thù, đã có rất nhiều hơi nước xuất hiện. Với nhiệt độ đáng kinh ngạc, anh ta vẫn phớt lờ nó. Anh ta dùng lực kéo một con sói đang cắn vào mắt anh ta, vẻ mặt con sói lúc đó rất xấu xí trông giống như một con chuột trong cuộc đua dưới lòng đất, và sau đó bóp nát nó...
Trông anh như một thần chết, mặt đẫm máu.
Nhưng mối quan hệ là gì?
Đây là một cốt truyện chung của các trò chơi tâm lý, Đường Lăng đã sử dụng giết chóc để phá game.
Tại sao lại là cốt truyện chung của trò chơi tâm lý? Chỉ vì tiểu đội không nghĩ rằng có một cuộc phục kích bên trong, chiến trường bi thảm trên mặt đất khiến người ta dễ dàng nghĩ rằng khu R dưới lòng đất đã cạn kiệt nguồn binh lực.
Nếu ngươi có một ý tưởng như vậy, cộng với chiến lược thứ hai, việc tìm kiếm nó là điều cấp thiết.
Sau đó, không có vấn đề gì ở nơi những đội quân dẫn đầu đi qua, và những đội quân đi vào sau cũng sẽ chấp nhận như vậy.
Còn trại dự bị đầu tiên? Nơi mà Chiến binh Mặt trăng Tím đi qua rõ ràng là an toàn. Trong nhiều năm, mọi người hẳn đều có sự ỷ lại vào Chiến binh Mặt trăng Tím.
Đây là một cốt truyện tâm lý đan xen, tạo nên một vỏ bọc hoàn hảo cho cuộc phục kích ở đây.
Nếu không phải vì lõi nhiệt đã trở thành lỗ hổng duy nhất, ngay cả Đường Lăng cũng sẽ không tìm thấy lỗ hổng trong trò chơi tâm lý này.
Đúng vậy, tại sao không phá vỡ lõi nhiệt? Đây chỉ là vấn đề của chiến binh mặt trăng màu tím.
Tất nhiên, ngươi có thể nói rằng nó không bị hủy hoại, nhưng khi có điểm đáng ngờ này, và sau đó nhìn vào những cơ quan chính nghĩa vẫn còn đầy sức mạnh, ngươi sẽ thấy rằng những cơ quan chính nghĩa này phân bổ không có quy luật, nhưng tất cả đều phải đối mặt với đội Raptors. Phạm vi của các khu vực này đều đã được bao quanh!
"Nó rất hoàn mỹ đúng không? Đúng vậy, vô cùng hoàn mỹ! Ngải Bá hay An Đức Lỗ dựa vào cái gì mà lại chỉ quan tâm đến bản thân nhiều như vậy. Ta nghĩ rằng có thể sắp xếp hai trăm chủng tộc dưới lòng đất để tự sát hoặc gài bẫy? Có phải họ đã tìm thấy thứ gì đó không?" Đường Lăng cười lạnh và quả thực ngay cả chính anh cũng không phát hiện ra bản thân có vấn đề gì.
Liệu có phải là bản năng chính xác? Hay chỉ là một chi tiết nhỏ? Hay chính ngươi là một người định cư, và có một sự thù hận cay đắng đối với khu vực an toàn số 17?
Khi nghĩ tới vấn đề đó, có lẽ ắt hẳn cũng không xứng đáng để Ngải Bá dựng lên vở kịch này.
Câu trả lời duy nhất chỉ có Tô Diệu biết.
Advertisement / Quảng cáo
Đường Lăng đang cắn răng chịu đựng. Anh ta đã hoàn toàn điên loạn, vì giết quân địch mà anh ta đã hoàn toàn quên đi bản thân đang bị thương.
Phải chăng cần có một sự bùng nổ nhỏ ở đây? Đường Lăng đã xem xét vấn đề này vô số lần, nhưng sự lo lắng trong lòng anh ta luôn ngăn cản anh ta làm điều đó.
Mà lí do cũng không phải là sợ bí mật của mình bại lộ trước mặt mọi người.
Đường Lăng phải tin vào cảm xúc của mình, đêm đó không phải là bài học đắt giá nhất rồi sao?
156, 161... Đường Lăng đang đếm số lượng kẻ thù xung quanh mình.
27,29... Đường Lăng đang đếm có bao nhiêu kẻ thù bị giết? Điều gì sẽ chạm đến giới hạn của sự nhạy cảm sắc tộc của chủng tộc?
Mặc kệ là kẻ thù có lên đến số lượng là 200 tên không thì nó cũng đã chạm đến giới hạn nhạy cảm.
Nói tóm lại, nếu bất kỳ điều kiện nào trong hai điều kiện này được đáp ứng, thì có phải vở kịch này sẽ có thể kết thúc không?
Cánh tay Đường Lăng bị bỏng, nhưng dường như anh ta không cảm nhận được. Anh ta mỉm cười và dùng một con sói để lao xuống dưới lòng đất, và sau đó anh ta chạm vào nó với sự giúp đỡ của một con sói đang cắn cánh tay anh ta.
Quá trình này giống như cánh tay bị bong ra từng lớp da.
Tuy nhiên, điều đó không thành vấn đề.... Đường Lăng quay cổ tay của mình lại khiến con sói cắn vào còng, nhưng toàn bộ lòng bàn tay của anh ta lại mở ra và tóm lấy con chuột ngầm giấu trong cơ thể mình.
"À!" Đường Lăng điên cuồng hét lên một tiếng thế nhưng cứ như vậy anh ta dùng sức kéo con chuột ra khỏi cơ thể mình.
Cơ thể của con chuột ngầm vẫn còn ở trên không, và tay kia của Đường Lăng siết chặt tạo thành nắm đấm,một quyền đánh vào đầu của nó.
Đường Lăng ngươi có điên không? Đội Raptors bắt đầu bị sốc. Không, anh ta rất bình tĩnh. Khi anh ta bị thương, anh ta vẫn tiếp tục chỉ huy. Anh ta dường như không bao giờ gục ngã, không bao giờ mệt mỏi.
Nhưng tại sao cảnh tượng này lại khiến người ta muốn khóc? Điều gì khiến Đường Lăng trở nên như thế... Trận lần này có phải là quá khó coi không?
Ngay cả người như Áo Tư Đốn còn nhìn thấy vấn đề, tại sao kẻ thù chỉ bao vây họ? Mặc dù mọi người không thể nghĩ ra câu trả lời, nhưng mọi người theo bản năng đều nghĩ rằng Đường Lăng nên biết, vì vậy anh ta thực sự bị điên thật rồi.
Ngươi có biết không? Tất nhiên, Đường Lăng đương nhiên biết thậm chí anh ta còn biết cả màn kịch này. Ngải Bá nhất định sẽ tìm một lý do hoàn hảo, giống như vị trí của họ chính xác là điều mà chủng tộc ngầm quan tâm nhất... có lẽ một sơ đồ thiết kế của một lõi nhiệt sẽ được đào ra ở đây.
Ý tưởng này là vô nghĩa, nhưng nó hoàn toàn đúng.
Tuy nhiên, có vẻ như là không có vấn đề gì với nó mặc dù có 200 kẻ thù vây quanh nó. Nó như một mồi nhử giúp ta sắp sửa hạ gục tất cả kẻ thù.
Vì vậy, vở kịch này có lẽ đã sắp hạ màn rồi. Con đường chiến lược thứ hai dường như truyền đến tiếng gào thét, vậy tiếng gào thét đó là gì?
Xa xa, dường như ta cũng thấy tiểu đội của An Đức Lỗ…
Đường Lăng đột nhiên quay lại và nhìn vào đội Raptors và liền quyết định trực tiếp quay đầu đi.
Thời gian không thể trì hoãn được nữa. Đường Lăng nghĩ rằng anh vẫn có thể kiên trì, nhưng tất cả những người bị thương có lẽ không chịu nổi bất kì tra tấn nào nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.