Kỷ Nguyên Thần Thoại, Ta Tiến Hóa Thành Cự Thú Cấp Hằng Tinh (Dịch)
Chương 40: Cực Hạn Của Nhất Trọng Thiên
Quần Ngọc Sơn Đầu Kiến
29/03/2024
Vách tường ở xung quanh đều có vật liệu có cường độ cao nào đó gia cố, còn có một vài dụng cụ đồng bộ với khảo thí và tu luyện, có thể thỏa mãn đa phần các học sinh tu luyện bình thường.
Một số ít thiên tài ưa thích yên tĩnh, hoặc người có nhu cầu tu luyện, cũng có thể dùng tiền để thuê một vài phòng tu luyện đặc biệt ở trường học.
Chỉ là loại này rất đắt, ví dụ như mấy người Lâm Tuyết xin phòng hoạt động một tháng cũng đã cần mấy chục ngàn, đồng thời còn phải xét duyệt, nghe nói hai ngày mới có thể phát xuống.
Lâm Tuyết lau mồ hôi, sau khi đặt trường kiếm lên trên kệ thì liền đi đến:
- Trần Sở, đừng suy nghĩ quá nhiều, tuy rằng tốc độ tu luyện của ngươi chậm hơn bọn ta một chút, nhưng có cơ sở kiên cố.
Hơn nữa con đường tu luyện quý là ở sự kiên trì, ưu thế ngắn hạn không đại biểu tất cả.
Tuy rằng hôm trước Trần Sở đã từ chối gia nhập vào xã đoàn nhỏ của các cô, nhưng Lâm Tuyết cũng không để ý, cô là lớp trưởng có khi còn nhắc nhở Trần Sở một vài kiến thức tu luyện.
Trần Sở khẽ gật đầu:
- Yên tâm đi lớp trưởng, chút chênh lệch đó cũng không ảnh hưởng đến tôi.
Lúc này, Hạ Hữu Huy tò mò nói:
- Lớp trưởng, đại khái còn bao lâu nữa thì cậu mới đạt đến cực hạn của Nhất Trọng Thiên?
Lâm Tuyết lau mồ hôi trên trán, suy nghĩ một chút:
- Dự tính là trong nửa tháng nữa.
Hạ Hữu Huy lập tức trừng to mắt:
- Sao có thể chứ, cùng là công pháp cấp cao, cậu cũng chỉ thành Trúc Cơ sớm hơn bọn tôi có hai ngày, tại sao cậu lại nhanh hơn tôi nhiều như thế chứ?
Lâm Tuyết nghiêng người qua phía hắn một chút, cười mỉa nói:
- Bởi vì cậu lười, nhìn xem Trần Sở người ta kìa, chỉ cần tinh lực khôi phục thì liền tu luyện, mỗi ngày đều đang tiến bộ, còn cậu thì sao?
Hạ Hữu Huy có chút bất lực:
- Lớp trưởng, chúng ta chỉ là học sinh cấp ba, cũng không phải là Người Tu Luyện khổ cực, liều mạng tu luyện như thế để làm gì chứ?
- Hơn nữa cũng không chỉ có một mình tôi nghỉ ngơi, các cô ấy cũng đang nghỉ ngơi mà, tại sao cậu không nói bọn họ chứ?
Ở chỗ không xa, Lạc Phi với mái tóc dài xõa vai đang cầm một quyển thư tịch Đạo gia yên lặng mà đọc, trên ghế sô pha ở đối diện, cô gái tên là Lý Văn Văn đang ăn bánh ngọt.
Một màn này, mấy người không biết còn tưởng rằng nơi đây chính là chỗ uống trà chiều.
Thế nhưng Trần Sở biết, chẳng qua đây chỉ là cách để các nàng khôi phục lại mà thôi, vận chuyển khí huyết, luyện hóa năng lượng siêu phàm thực ra là vô cùng hao tổn tinh tinh khí thần.
(Tinh khí thần: Ba loại năng lượng của con người.)
Cho dù là công pháp Trúc Cơ hay công pháp Chân Võ hiện tại, về mặt tu luyện đều không có cái nào là thoải mái cả.
…….
Trần Sở nhìn qua Hạ Hữu Huy đang tranh luận, ánh mắt của hắn đảo qua trên người Lâm Tuyết.
Hôm nay, lớp trưởng đã cột mái tóc tím ở sau đầu, bởi vì mặc đồ tu luyện màu trắng hơi bó sát người, vóc dáng vốn cao gầy thon thả liền vô cùng nổi bật.
Nhất là nhìn theo góc độ của Trần Sở, có loại cảm giác đỉnh núi trùng trùng điệp điệp hùng vĩ.
Nhưng phi lễ chớ nhìn, vậy nên Trần Sở chỉ là nhìn liếc qua rồi thu ánh mắt về.
Thông qua màn đối thoại vừa rồi của hai người, còn có sự hiểu biết trong mấy ngày nay của hắn đối với tình huống tu luyện của lớp, cũng đã có so sánh đại khái về tiến độ tu luyện hiện tại của mọi người.
Trong các tân sinh hiện nay, người có thiên phú tốt nhất chính là An Phụ Khanh của lớp 1.
Hai ngày trước, cô gái kia đã thành công hoàn thành Trúc Cơ, thuộc tính cơ bản trong lúc trở thành Trúc Cơ đã gấp bốn lần người bình thường.
Hạ Hữu Huy đã từng nói với Trần Sở, đối phương nhiều nhất là trong một tuần đã có thể đạt đến cực hạn của Nhất Trọng Thiên, bây giờ chắc cũng đang cố gắng đột phá Nhị Trọng Thiên.
Tiếp theo chính là những thiên tài đột phá trong ba bốn ngày như Lâm Tuyết, đại khái là sau khi thành công bước vào Trúc Cơ, khoảng chừng một tháng là có thể đạt đến cực hạn của Nhất Trọng Thiện.
Sau đó là thiên tài bình thường đạt Trúc Cơ trong bảy ngày như Hạ Hữu Huy, cần thời gian khoảng hai tháng.
Mà những người thành Trúc Cơ trong nửa tháng như Lạc Phi và hắn, trong tình huống không có bất ngờ gì, một đạt đến cực hạn của Nhất Trọng Thiên thì ít nhất cũng phải ba bốn tháng.
Giờ phút này, Trần Sở đột nhiên lại có cảm giác khó tu luyện, khó như lên trời.
Như mấy người bọn hắn thì có Hệ Thống Bồi Dưỡng Thiên Tài của trường học, cũng cần mấy tháng thì mới có thể đạt được cực hạn của Nhất Trọng Thiên, vậy thì đột phá Nhị Trọng Thiên lại mấy bao lâu?
Còn có, những người hoàn thành Trúc Cơ trong một tháng thì sao?
Bọn họ đạt đến cực hạn của Nhất Trọng Thiên thì cần bao lâu?
Nửa năm, hay một năm?
Khó trách, tấm thiệp kia lại nói trong một tháng cũng khó có thể đạt đến Trúc Cơ ở trường học, cho dù có tiếp tục tu luyện thì cũng là lãng phí thời gian.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.